“Tên gì?” Bác gái ghi danh sách không thèm ngẩng đầu, cây bút trên tay bắt đầu di chuyển.
“A?”
“Tôi đang hỏi tên của cô” Bác gái xổ một tràng tiếng phổ thông cực kỳ không chuẩn, ngẩng đầu ném về phía Tô Xán Xán một cái nhìn khinh bỉ.
“Tô Xán Xán, Tô trong Tô Châu, rực rỡ chói lọi.” Tô Xán Xán rốt cục nghe rõ trả lời.
“Giới tính ?”
Tô Xán Xán cố gắng ưỡn ngực, “Nữ!”
“Tuổi?”
“Hai mươi lăm.”
“Còn người kia ?”
“Triệu Noãn Noãn, Triệu trong Triệu Cầu Châu, ấm áp ấm áp. Nam, hai mươi bảy tuổi.” Tô Xán Xán nhanh chóng nói.
“Nhiều lời, để hắn tự nói!” Bác gái ngẩng đầu, ánh mắt không đổi tràn đầy khinh bỉ, sau đó nhìn qua Triệu Noãn Noãn đang ngồi bất động ở một bên “Tên?”
Không có phản ứng.
“Tên!” Bác gái lên giọng.
Tô Xán Xán lấy cùi chỏ chọt chọt Triệu Noãn Noãn, thấp giọng nói “Uy, hỏi anh kìa !”
“Tên gì! !” Bác gái trong bụng bắt đầu nổi điên, tự hỏi phải mắng tên tiểu tử không thức thời này thế nào đây.
Cùng lúc đó, nam chính của sự kiện kết hôn lần này – bạn Triệu Noãn Noãn cuối cùng đã phục hồi tinh thần lại , quay đầu lại “Tô Xán Xán, em nói cho rõ ràng, chuyện gì đang xảy ra hả?” Hai mắt anh trừng trừng nhìn thẳng vào Tô Xán Xán, nếu không phải là đang ở chỗ này, anh quả thật không thể tin Tô Xán Xán lại muốn cùng anh kết hôn!
Kết hôn! Kết hôn đó!
“Lát nữa em sẽ từ từ giải thích cho anh! Chúng ta mau lấy giấy chứng nhận đã, em đang vội !” Tô Xán Xán liếc nhìn đồng hồ trên tay, chỉ còn 5 tiếng 15’ thôi
“Không được! Em nhất định phải đem mọi chuyện nói rõ ràng cho anh!” Triệu Noãn Noãn cắt đứt lời cô “Em tại sao muốn tìm anh kết hôn? Em điên rồi hả? Anh là GAY! GAY đó!” May mà chỗ ghi danh hôm nay chỉ có hai người bọn họ, hiển nhiên bác gái cũng không biết GAY nghĩa là gì.
“Em biết anh là GAY, nếu không sao lại tìm đến anh chứ ? Em chính là muốn kết hôn!” Tô Xán Xán gấp gáp nói, tên Triệu Noãn Noãn này bình thường lề mề thì mặc kệ đi, sao trong thời khắc quan trọng thế này mà vẫn như vậy chứ ?
“Hai vị à, cuối cùng hai vị có muốn kết hôn không?” Bác gái ngồi ở một bên rốt cuộc nhịn không được phát hỏa.
“Kết! ” ” Không kết!”
Trăm miệng một lời, Triệu Noãn Noãn đôi mắt to nhìn chằm chằm vào Tô Xán Xán đôi mắt đang ti hí, không ai nhường ai.
“Chết tiệt hai đứa nhóc phiền phức này, các ngươi sống chán rồi đến chọc lão đây tức chết phải không ? Chúng ta nơi này là nơi làm việc có văn hóa, chỉ tốn 30 đồng để ghi danh, các người rảnh rỗi nên đến phá đúng không? [1]” Bác gái làm đăng ký kết hôn mười mấy năm, chưa từng gặp qua tình huống như vậy, khuôn mặt lập tức trở nên rất khó coi.
“Dì à!” Tô Xán Xán vừa chuyển ánh mắt khỏi khuôn mặt của Triệu Noãn Noãn, ngay lập tức gắn lên một nụ cười “hán gian tiêu chuẩn” mà nói “Thật xin lỗi, xảy ra một chút chuyện nhỏ, bọn con ra ngoài bàn bạc lại một lát nhé” Dứt lời, một lần nữa nắm lấy tay Triệu Noãn Noãn tay, kéo ra ngoài hành lang trước chỗ đăng ký kết hôn.
Lúc này, cách bốn giờ chiều còn có năm giờ .
“Tô Xán Xán, em đem mọi chuyện nói rõ cho tôi!” Triệu Noãn Noãn rất không lưu tình rút tay ra khỏi “ma trảo” của Tô Xán Xán.
“Triệu Noãn Noãn! Noãn Noãn đại ca!” Tô Xán Xán một mực nắm chặt cánh tay của Triệu Noãn Noãn “Anh cưới em đi! Nếu em không lập gia đình, mẹ em sẽ đem em gả cho một tên thân hình mới vượt qua Phan Trường Giang, nhan sắc có thể so với Duẫn Tương Kiệt, tiếng phổ thông giống bác gái vừa rồi ở chỗ đăng ký! Đại ca, em van anh a!” Tô Xán Xán nói xong, nước mắt nước mũi một phen rớt lã chã, quả thực so sánh với Bạch Mao nữ còn thảm hơn. [2]
“Xán Xán, em nói cái gì? Cái gì Phan Trường Giang, Duẫn Tương Kiệt?”
Đối với năng lực phản ứng không linh hoạt một cách dị thường của Triệu Noãn Noãn, Tô Xán Xán phải mất 10’ đồng hồ quý giá mười phút , đem sự việc mẫu thân ép cô kết hôn với Lưu Đông Qua toàn bộ nói hết, sau đó chớp chớp mắt ra vẻ đáng thương nhìn chằm chằm vào Triệu Noãn Noãn.
“Cho nên ý của em là , em muốn cùng anh giả kết hôn, hù dọa tên họ Lưu đi bỏ đi ?”
“Chính xác! Triệu Noãn Noãn, em phát hiện anh thật quá thông minh!”
“Không được!” Triệu Noãn Noãn một lời từ chối ngay.
“Tại sao ? Anh là bạn nam giới duy nhất của em, hơn nữa hai ta quan hệ tốt như vậy, anh còn có nhà, có phòng, có xe. Anh không giúp thì ai giúp em? ” Tô Xán Xán nóng nảy nói.
“Xán Xán!” Triệu Noãn Noãn nhẹ giọng “Em có biết kết hôn là sẽ làm cái gì không?”
“Biết nha!” Tô Xán Xán gật đầu, “Chính là ký cái tên, lấy sổ chứng nhận, ngủ một giấc, nuôi em bé.” ( đầu em này trắng quá =)))
“Em!” Triệu Noãn Noãn đối với giải thích của cô hoàn toàn hết chỗ nói rồi “Vậy em chẳng lẽ chuẩn bị ngủ xong sẽ sinh con?” (hai người này là cặp trời sinh nha =)))
“Ai muốn chứ…” Tô Xán Xán mặt đã nhăn như trái khổ qua “Không phải giống như anh nói là giả sao ! Em chỉ muốn hù tên Lưu Đông Qua kia bỏ đi thôi, hơn nữa sau này mẹ cũng không ép em kết hôn nữa”
“Chẳng lẽ em đời này cũng không có ý định kết hôn?” Triệu Noãn Noãn bất khả tư nghị [3] nhìn nàng.
“Đúng vậy!” Tô Xán Xán gật đầu, “Kết hôn thì có ích gì? Một trang giấy có thể khiến cho là hai người cùng nhau sống đến đầu bạc răng long sao? Nếu như có tình cảm, cho dù không có tờ giấy hôn thú thì vẫn ở bên nhau, nếu như tình cảm không có , cho dù cầm một chồng giấy hôn thú cũng chẳng làm được gì!” (Ta thích em này nha :”>)
“Em thật là…” Triệu Noãn Noãn hoàn toàn nói không lại con nhóc này “Nhưng tại sao lại tìm anh, anh là GAY mà!”
“Thì bởi vì anh là GAY em mới tìm anh kết hôn a!” Tô Xán Xán bắt đầu từng bước thuyết phục “Em hỏi anh, anh năm nay mấy tuổi rồi?”
“Hai mươi bảy.”
“Bá mẫu có phải hay không đã thúc dục anh nhiều lần, kêu anh nhanh lên một chút kết hôn?”
“Uhm…” Triệu Noãn Noãn cúi đầu không nói, chuyện anh là GAY, anh cho tới bây giờ cũng không dám để cho mẫu thân biết, tránh cho mẫu thân thương tâm, hắn luôn mình công việc bận rộn, không có thời gian yêu đương. Nhưng mỗi lần về nhà, mẫu thân luôn không ngừng càm ràm, thậm chí còn liên tiếp an bài anh đi xem mắt.
“Vậy anh có tính cùng nữ nhân kết hôn không?”
“Dĩ nhiên không được!” Triệu Noãn Noãn nghiêm túc phủ nhận “Anh đối với nữ nhân căn bản là không có cảm giác, làm sao có thể kết hôn?”
“Vậy mọi chuyện không phải được giải quyết sao!” Tô Xán Xán bất chợt vỗ vỗ cánh tay Triệu Noãn Noãn “Em không muốn kết hôn, anh không thể kết hôn, đôi ta quả thật do trời đất tạo nên, ông trời tác hợp, giai ngẫu thiên thành [4]! Hai ta kết hôn thiên ý a!”
Lời nói lần này của Tô Xán Xán tuy rất điên khùng nhưng lại thuyết phục được nội tâm của Triệu Noãn Noãn, mẫu thân đã lớn tuổi, anh thật sự không đành lòng nhìn vẻ mặt thất vọng của bà, “Nhưng là… em có cảm thấy chuyện này quá hoang đường…” Triệu Noãn Noãn vẫn chưa có cách nào tiếp nhận được.
“Hoang đường cái rắm! Hai ta cái này gọi là giúp đỡ lẫn nhau, thể hiện phương pháp hành động mới của chủ nghĩa khoa học xã hội, thế nào hoang đường? Anh rốt cuộc kết không kết? Em cho anh biết, qua hết thôn này sẽ không còn phòng trọ [5], đến lúc mẹ anh buộc anh cưới nữ nhân vào nhà, tiếp đến đòi em bé, anh cũng đừng gọi điện thoại đến em để kể khổ!” Tô Xán Xán bắt đầu vừa dụ dỗ vừa uy hiếp.
“Này…” Triệu Noãn Noãn do dự.