“Xán Xán, như vậy được sao?” Triệu Noãn Noãn lúng túng nhìn Xán Xán, “Nếu không ta đi gặp mẹ nói cho nàng…”
“Không cần a!” Xán Xán bận rộn cắt đứt lời hắn, “Nếu ngươi đi nói, mẹ ngươi nhất định sẽ hoài nghi ! Đến lúc đó nếu nàng tra cứu, chuyện chúng ta coi như xong rồi.”
Mặc dù Xán Xán nói như vậy, nhưng Triệu Noãn Noãn vẫn còn có chút do dự, “Vậy cũng không thể ủy khuất ngươi ngủ cùng ta… Ngủ…” Hắn nhất thời có chút ý xấu hổ, dứt khoát nói, “Nếu không ta ngủ trên sàn nhà!” Vừa nói, với tay lấy gối.
“Ngươi làm sao vậy? Tại sao mặt hồng như vậy? Rất nóng sao? Nếu vậy ta hạ điều hòa xuống thấp một chút?” Xán Xán rốt cục đã nhận ra Triệu Noãn Noãn có cái gì không đúng.
“Nào có!” Triệu Noãn Noãn cuống quít tránh ánh mắt của nàng, thật ra thì hắn chính là khẩn trương, hắn từ nhỏ đến lớn còn không cùng con gái ngủ chung một cái phòng, chỉ sợ cái này là Tô Xán Xán.
“Nha…” Xán Xán kỳ quái nhìn hắn một cái, “Ta bất quá là nói một chút, ngươi kích động cái gì! Nếu như ngươi không có thói quen ngủ cùng một cái giường, ngươi ngủ trên sàn nhà cũng tốt, bất quá là do ngươi nói trước, nệm chỉ có một, ngươi đừng hòng đoạt của ta!” Vừa nói, vừa lấy tốc độ nhanh nhất chui vào chăn, sau đó dùng ánh mắt đắc ý nhìn Triệu Noãn Noãn, muốn đoạt đồ của ta rất khó đó!
Ta nói Xán Xán nha, thì ra là ngươi đang lo lắng cái này =_= [] [] []
Triệu Noãn Noãn không nói, bất quá sắc mặt rõ ràng nhục nhã, tình huống bây giờ, hắn là không bắt chó đi cày là không được, không thể làm gì khác hơn là im lặng cầm chăn cùng gối, trải trên mặt đất.
Đèn tối sầm, trong phòng im ắng.
Nhưng là, Xán Xán nhưng ngủ không được , cũng không phải là nàng bởi vì khẩn trương, bởi vì thói quen mỗi ngày của nàng lên net đến rạng sáng mới ngủ, hôm nay lại vội vã sớm như vậy lên giường, hơn nữa còn không có lên Internet. Nàng không có quen!
Nàng ở trên giường lăn qua lộn lại, muốn ngủ mà cảm thấy thiếu chút gì.
Triệu Noãn Noãn cũng ở trên sàn nhà lăn qua lộn lại, đang mùa đông, mặc dù trong phòng mở điều hòa, nhưng ngủ trên sàn nhà tư vị nhất định là không dễ chịu, hắn vốn là ngủ không được, bị Xán Xán lăn qua lộn lại như vậy, thì càng phiền lòng, “Ngươi đừng lật nữa có được hay không? Ầm ĩ đã chết!”
“Ngươi cho rằng ta thích lật a, ta là ngủ không được!” Xán Xán vừa nói, vừa trở mình.
Người ngủ giường như thế mà ngủ không được! Triệu Noãn Noãn buồn bực a, “Ngươi có cái gì ngủ không được? Ta ngủ trên sàn nhà mới ngủ không được đây!”
“Ngươi ngủ không được nga?” Xán Xán mở đèn lên, tò mò liếc nhìn Triệu Noãn Noãn ngủ ở trên sàn nhà, thiếu chút nữa thì bật cười. Chỉ thấy Triệu Noãn Noãn ở trong chăn, hết lần này tới lần khác vóc dáng to lớn của hắn bị chăn bao lấy, nhìn thật khôi hài.
“Ngươi cười cái gì! Mau tắt đèn!” Triệu Noãn Noãn phát hỏa.
Xán Xán bị rống lên, ủy khuất nói, “Hung cái gì sao…” Muốn tắt đèn, vừa nghĩ đến cái gì, “Uy! Ta xem ngươi hay là lên đây ngủ đi, như vậy căn bản cũng không ngủ được mà!” Vừa nói, đưa tay muốn kéo cái chăn của Triệu Noãn Noãn.
“Ngươi làm gì vậy!” Triệu Noãn Noãn nóng nảy, mặt đỏ lên, “Ta như vậy rất tốt, ngươi đừng làm bậy! Tránh ra nữa, đừng xé chăn của ta! Uy…”
Không đùa bỡn nữa, Xán Xán dùng tất cả sức lực, dứt khoát tóm cái chăn của Triệu Noãn Noãn không buông tay, “Sẽ làm! Sẽ làm! Sẽ làm! Ngươi đừng có van xin ta nha…” ( quả nhiên là vô lại hành kính -_-! )
Cuối cùng, Triệu Noãn Noãn giơ cờ trắng đầu hàng, “Được rồi! Được rồi! Ta đi lên giường ngủ là được chứ gì!” Kéo nữa, hắn sợ không biết Tô Xán Xán sẽ làm ra chuyện nguy hiểm gì nữa.