Thấy Xán Xán không có phản ứng, Cao Vũ bỗng nhiên cười khổ một trận, tự nhủ, “Cũng được, dù sao ngươi nghe cũng không lọt, ta liền nói cho ngươi một chút…” Mắt của hắn dần dần ảm đạm, “Nàng là nữ nhi của người bạn tốt của ba ta, chúng ta từ nhỏ biết nhau, vừa bắt đầu quan hệ cũng coi như không tệ…” Hắn thở dài, tiếp tục giải thích của mình.
“Thật ra cho tới nay ta cũng chỉ xem nàng là muội muội, nhưng nàng căn bản không cho là như vậy, cứ quấn lấy ta kêu ta lấy nàng, điều này có thể sao? Ta căn bản không thích nữ nhân. Cho nên ta liền nói với nàng, không nghĩ tới là nàng sống chết quấn lấy ta, chỉ cần ta nộp bạn trai, nàng nghĩ hết mọi phương pháp quấy rầy, thậm chí còn uy hiếp muốn đem chuyện ta thích nam nhân nói cho ba mẹ ta biết. Vì trốn nàng, ta từ thành phố B trốn tới đây, không nghĩ tới là nàng tìm được rồi…”
Nói xong những thứ này, hắn dừng một chút, liếc nhìn Xán Xán không một chút phản ứng, “Nhiều người như vậy đứng xem kịch vui, làm sao ngươi lại ngốc đến nỗi xông lên đó? Ngươi thật là đần chết!”
Đần?
Không biết làm sao, hắn nói nhiều như vậy, Xán Xán chỉ nghe lọt được cái chữ này.
Xoay người, nàng một phen kéo lấy cổ áo Cao Vũ, “Ta cảnh cáo ngươi! Không cho ngươi nói ta đần ! Ta… Ta không ngu ngốc!” Bởi vì say rượu, lời nói ra khỏi miệng cũng không liền mạch .
Cao Vũ bất đắc dĩ cười cười, “Được, ngươi không ngu ngốc.”
Xán Xán hài lòng gật đầu, như cũ nắm cổ áo của hắn, “Còn nữa, ngươi sau này không được khi dễ ta nữa!”
“Ta có sao?”
“Có!” Xán Xán lớn tiếng lên án, “Ngươi… Ngươi là lão yêu khi dễ ta! Này… Điều này là không đúng…”
Cao Vũ ngoắc ngoắc khóe miệng, “Được rồi, không khi dễ nữa.”
“Ngươi cũng không được bắt ta thay ngươi giặt quần áo, dọn dẹp phòng ngủ! Ta… Ta cũng không phải là người giúp việc của ngươi!”
“Đó là ngươi thua phải làm cho ta.”
“Thua phải làm cho ngươi cũng không được! Không được!” Xán Xán nắm cổ áo hắn không buông tay.
“Ngươi định ăn quịt sao?”
“Ta ăn quịt, ta ăn quịt, ta thích ăn quịt…”
Chỉ một chốc liền chối cãi thành như vậy.
Nhìn nha đầu trước mắt giống như bạch tuộc bấu chặt, Cao Vũ đột nhiên cảm giác được tâm tình cả đêm buồn bực cũng đã bị quét sạch, câu khởi khóe miệng, “Ta sẽ đáp ứng ngươi, nhưng ngươi phải báo đáp ta?”
“Báo đáp?” Xán Xán với một chút tế bào não còn sót lại suy nghĩ khó khăn.
“Đúng vậy, chính ngươi tự nhận, sẽ không thể trắng trợn chối cãi nữa?”
“Để cho ta suy nghĩ…”
Cao Vũ mười phần thú vị nhìn vẻ mặt trầm tư suy nghĩ của Xán Xán, tâm tình cũng sáng sủa, hắn chỉ là muốn trêu chọc nàng, nàng sẽ làm ra bất cứ điều gì ngoài dự đoán.
Tuy nhiên vào lúc này, nét môi mang theo men say mềm mại xuất kỳ bất ý xẹt qua môi của hắn. (kiss rồi a a a)
Sau đó, hắn thấy Xán Xán cười si ngốc, gương mặt nhuộm đỏ ửng, trong ánh mắt mê ly mang theo vài phần đắc ý, sau đó nói, “Ta… Ta báo đáp ngươi, ngươi… Ngươi đã nói lời thì phải giữ lấy lời nha…”
Nàng say, thật say.
Một cổ nhiệt huyết ở ngực hắn dâng lên, hắn tự tay đem nàng ôm vào trong lồng ngực của mình, cúi đầu muốn hôn nàng.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Xán Xán rốt cục không nhịn được, đầu đã nằm vào trong bộ ngực của hắn.
“Xoay tròn —— “
Đường phố an tĩnh bỗng bị âm thanh tuyệt vọng của Cao Vũ phá vỡ.
“Uy! Ngươi không nên ói trên áo sơ mi của ta a!”