Type: Hồng Anh
"Này, Theuriau, còn đậu rang muối không?"
Một thiếu niên mồ hôi nhễ nhại bám vào tay vịn cầu thang nhảy vào trong nhà bếp, mang đến một bầu không khí tươi mới cho khoang thuyền tối tăm ngột ngạt. Nick thoải mái chìa tay vè phía lão đầu bếp béo: "Khẩu phần ngày hôm qua ăn hết rồi".
Theuriau vừa nhìn thấy cái hố tham ăn không đáy tiến vào, liền vội vàng giấu miếng chân giò hun khói thuộc thẩm quyền xử lý của mình vào trong tủ bát, ra sức chùi bàn tay béo múp đầy dầu mỡ lên chiếc tạp dề, "Cậu ăn cũng nhanh quá đấy, mẩy thứ cứng như đá ấy, ngày nào cũng ăn không sợ rụng răng à?"
"Răng tôi khỏe lắm, không sợ đâu". Nick quét ánh mắt khắp một lượt, xem có món nào để quên ở ngoài có thể tiện tay cầm đi không.
Cái chân gỗ của lão đầu bếp ở trên sàn nhà kêu cọt cà cọt kẹt, lão nhọc nhằn cúi người xuống, lấy ra nửa bao tải hạt đậu rang muối từ sâu bên trong chiếc tủ thấp, nắm lấy một vốc thả vào chiếc túi nhỏ đựng đồ ăn vặt mà Nick giơ ra.
Nick trơ mắt ra nhìn lão đầu bếp nhét trả bao tải hạt đậu về lại chiếc tủ thấp, cằn nhằn: "Ông không thể cho tôi nhiều thêm chút nữa được à? Lần nào cũng cho có một vốc, đúng là keo kiệt".
"Không phải tôi không cho, mà là thuyền trưởng nóỉ không thể cho cậu một lần quá nhiều đồ ăn vặt được, ổ chó không trữ được thức ăn, cậu cầm bao nhiêu thì sẽ ăn hết bấy nhiêu!"
"Không ăn thì lấy đâu ra sức, cứ phơi nắng là đầu óc váng vật". Nick nhón hai hạt đậu nhét vào miệng, nhai rôm rốp rắt khoái chí.
"Nghe người ta nói không ăn muối thì khổng cổ sức, một ngày cậu ra bao nhiêu là mồ hôi như thế, số mồ hôi đố chắc đều mặn lắm đấy". Theuriau nhìn chiếc áo sơ mi trước sau ướt đẫm của Nick, muôn phần cảm khái.
Thật ra thiên tài và nỗ lực không nhất thiết phải có liên quan đến nhau, những người có tư chất bình thường nỗ lực cả đời vẫn cứ tầm thường lẹt dẹt, nhưng cũng có những người vốn dĩ đã sở hữu khả năng thiên phú cực đỉnh sau đó lại cộng thêm sự nỗ lực của bản thân, mọi thành tựu trong sự nghiệp luôn khiến mọi người phải ngước nhìn.
Mỗi ngày thức dậy trước khi tiếng chuông đầu tiên vang lên, cõng trên lưng một túi chứa cát đá dằn tàu(1) nặng 50 pound chạy ba mươi vòng quanh boong thuyền, trèo lên cột buồm hai mươi lần bằng một tay, sau đổ đổi tay trèo thêm hai mươi lần nữa, ngoài quãng thời gian bị thương ra, đây là những bài tập cơ bản từ sau khi lên thuyền sáng nào Nick cũng nhất đinh phải tập. Không có người đốc thúc, cũng chẳng có ai ép buộc chi là nếu không luyện tập như vậy, trong cuộc chiến tiếp theo nàng có thể sẽ mất mạng.
(1) Dằn tầu là một thuật ngữ trong hàng hải, vật dằn tàu gốm các vật liệu nặng như: nước biển, cát, đá, phế liệu, kim loại,... dùng làm vật liệu dằn tàu dể giữ gìn hay tăng thêm độ ổn định khi tàu chạy trên biển, đồng thời giữ cho bánh lái, chân vịt của tàu hoạt dộng binh thường.
Từ sau khi vết thương bị roi quất của Nick lành lại, màn huấn luyện tự mình đề ra này đã được tăng lên gấp đôi. Suleiman Đại đế là người trao danh hiệu cho tân nguyên soái hải quân, lại thêm việc tiếp kiến một loạt các vị đại thần Ottoman rất phức tạp, nên Hayreddin toàn mượn cớ "hải yêu" bị thương chưa khỏi không cho nàng tham gia, cuộc sống mỗi ngày của Nick đều trôi qua với việc luyện tập rồi sau đó là ăn uống ngủ nghỉ.
Hai anh em Barbarossa bắt tay tương phùng tại Thổ Nhĩ Kỳ, từ đây có thể cùng nhau kề vai chiến đấu. Trong tay Hayreddin có ba nghìn người, Ishak cũng có ba nghìn người, cộng thêm hai nghìn tinh binh Suleiman Đại đế cung cấp cho, tám nghìn quân cùng hơn ba mươi chiến hạm lớn nhỏ khác nhau đã là quá đủ để dẫỵ lên một cơn sóng thần ở Địa Trung Hải rồi.
Tất cả thành viên của đội thuyền đều biết, Sư Tử Đỏ sắp quay trở vè phía Tây Địa Trung Hải, đoạt lại Algiers từ trong tay người Tây Ban Nha, lấy máu rửa nhục. Còn Nick, cũng sẽ chứng minh lòng trung thành của mình trong trận chiến tỉếp theo, một lần nữa lấỵ lại đanh hiệu đội trưởng đội xung phong.
Các thuyền viên vẫn lén gọt nàng là "đội trưởng Nick",
chỉ cần "hải yêu" vẫn ở đây, còn ai không biết tự lượng sức mình đãm nhiệm vị trí này?
Sau hai tháng cọ xát và huấn luyện, đoàn quân hải tặc mới được thành lập dưới sự chỉ huy của Hayreddin nôn nóng tiến về Bắc Phi. Lần này Ishak trở thành trợ thủ xuất trận của em trai, cho dù có là Râu Đỏ nắm trong tay tất cả những tuyến đường biển của phía Đông Địa Trung Hải thì cũng không thể không thừa nhận, chỉ huy trận hải chiến quy mô lớn như vậy, vào thời đại này Hayreddin gần như là thiên hạ vô địch.
Những con thuyền giương buồm kích động, ngàn con sóng tung bọt trắng xóa.
Không ai ngờ được rằng, trong trận huyết chiến giành lạí Algiers, Hayreddin sẽ gặp một thống soái hải quân duy nhất trên đời có thể chống lại hắn, và đau đớn mất đi một nhân vật quan trọng từ nay về sau không aỉ có thể thay thế được.
"Chủ soái của hải quân Tây Ban Nha Fernando đã chết, trong tay Charles không có nhân tài có thể chủ trì được mội trận hải chiến tầm cỡ này đâu, nên hắn sẽ mời thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê Genova, Andrea Dorla đến chỉ huy quân đoàn Thiên Thần, kẻ thừ trực tiếp giao chiến với chứng ta chính là hắn".
Trong cuộc họp tác chiến, Hayreddin trải tấm hải đồ bến cảng Algiers và tin tức mật thám từ các nơi gửi về lên bàn cho các nhân vật cấp cao xem, trước giờ hắn vẫn thích tấn công bất ngờ nhưng toàn bộ những cuộc tấn công ấy đều được xây dựng dựa trên những dự đoán chắc chắn về tin tức của kẻ địch từ trước đó.
"Lính đánh thuê Genova? Chính là đoàn quân tiếp viện lần trước ở cảng Valencia đúng không?" Nick mãi không quên trận chiến do mình xao nhãng nhiệm vụ khiến đội thuyền tổn thất đó.
"Đúng vậy, Andrea cũng thường xuyên đánh thuê cho lục quân, nên khả năng đánh giáp lá cà rất mạnh. Tên lính đánh thuê người lai chạy nhanh như bay kia có lẽ cũng ở trên thuyền Tây Ban Nha, việc tiếp cận mạn thuyền giao cho em, cần thận mấy tay bắn tỉa đấy, lưỡi hái của em hiển nhiên sẽ trở thành mục tiêu".
Nick gật gật đầu.
Ishak lên tiếng: "Quân Tây Ban Nha biết chúng ta sẽ phản kích, có khoảng mườỉ lăm nghìn hải quân đồn trú tạỉ Algiers, nhiều gấp đôi chúng ta. Reis, chú nghĩ kỹ xem nên đối phó thế nào? Toàn bộ đều anh em thân cận, anh không muốn một cuộc chiến tiêu hao sinh lực lấy cứng chọi cứng đâu đấy".
"Thiết giáp hạm kiên cố, đạn pháo hạng nặng, chúng ta nhất định sẽ tổn thất đôi chút". Hayreddin rút ra từ trọng chồng tư liệu bằng giấy da dê về tướng lĩnh quân địch trải lên mặt bàn, "Em đã từng được đọc lý lịch của Andrea Doria, là một quý tộc Genova trẻ tuổi thông thuộc binh pháp, có nhiều kinh nghiệm thực chiến, khả năng ứng dụng chiến thuật cổ điển rất tốt, từng viết hai cuốn sách liên quan đến lịch sử những trận hải chiến kinh điển".
"Còn là một tên có văn hóa nữa chứ". Râu Đỏ cầm lên một quyển sách bàa mạ vàng lật lật vài trang, thấy bên trong những
hình minh họa toàn là cách bày trận liền vứt trả lại bàn, nói với em trai:"Anh không biết nhiều chữ bằng chú, chú nói tiếp đi".
"Andrea quá yêu thích chiến thuật cổ điển, nên em có thể đoán ra vài phương pháp thủ thành của hắn". Hayreddin trải rộng tấm hải đồ bến cảng Algiers ra, dùng bút chì vừa vẽ vừa giải thích, để giám sát của mỗi thuyền đều phải hiểu được chiến thuật, hưởng ứng mệnh lệnh của hắn một cách cơ động.
Cuộc họp tác chiến kéo đài suốt một ngày trời, tất cả đều tràn đầy tự tin sẽ giành lại được Algiers.
Ngày mừng 3 tháng 8 năm 1517, một ngày hè nóng bỏng, cuộc đại chiến giữa hai bên bắt đầu.
Không ngoài dự liệu của Hayreddin, Andrea Doria yêu thích chiến thuật cổ điển đã cho bày thế trận Trường Xà, xếp hơn hai mươi chiến hạm thành một hàng, khóa chặt vj trí hẹp nhất ở hai bờ Đông Tây cảng Algiers, sáu chiếc thiết giáp hạm cỡ lớn đặt tên là Thiên Thần xếp bên trong, ngăn chặn mọi khả năng va chạm tiến công bằng uy lực hỏa pháo cực mạnh ở hai mạn thuyền.
Gió Nam manh mẽ của mùa hè Bắc Phi thổi từ đát liền ra đại dương, bất kỳ con thuyền nào muốn tiến công đều chỉ có cách chạy ngược gió, nên nếu định chọc thủng đội hình giống cái thùng thép này từ chính diện là chuyện không thế, có thể nói đây là trận pháp kinh điển thiên cổ bát khá chién bại.
"Vua hải tặc, đừng để ta thất vọng!"
Andrea Doria thắt lưng dắt đao bạc, trên người mặc bộ đồng phục tướng lĩnh hải quân đứng thẳng tắp trên mũi thuyền Raphael, quân hàm màu vàng kim trên vai lóe sáng láp lánh dưới ánh mặt trời. Tuổi tác hắn tươmg đương vớỉ Hayreddin, đã sở hữu phong thái bề ngoài thanh lịch quý tộc, lại thêm tác phong quyết đoán cùng sự dũng cảm của quân nhân, là một vị tướng trẻ tuổi sáng chối như một vì sao mới mọc.
Quán đoàn cướp biển chia thành những đội ngũ cơ động nằm rải rác ở trên mặt biển bên ngoài bến cảng, Hayređdin lạnh lùng bình tĩnh, án binh bất động chờ đợi. Andrea có một nhược điểm chết người, ấy chính là không thông thuộc khí hậu bản địa. Gió Nam vào mùa hè ở Bắc Phí tuy rằng rất mạnh, nhưng trên thực tế hướng gió lại không cố định, để duy trì tính cơ động của đội thuyền, Andrea ra lệnh cho tất cả các thuyền thả một mỏ neo xuống, một khi hướng gió có sự thay đổi, thuyền sẽ lấy chỗ thả neo làm gốc dập dềnh theo gió.
Phương hướng không ngừng thay đổi theo mặt trời, ở bến cảng gió Nam chuyển thành gió Tây, thổi đội thuyền của Andrea lệch về sườn phía Đông, con thuyền Metatron nằm ở phía Tây nhất trong thế trận Trường Xà đã để lộ ra một khe hở ở thân thuyền. Đây là không gian nhất định phải để lại, nếu không lúc gió Đông thổi, thuyền Metatron sẽ va phải những bãi đá ngầm ven bờ.
Thời khắc Hayreddin chờ đợi cuối cùng đã đến. Hắn hạ lệnh cho con thuyền Chiến Thần bên cánh phải chọc vào khe hở này, thuyền Metatron liền phát động một cuộc pháo kích dữ dội. Sức phòng ngự của thiết giáp hạm sở hữu những tấm ván thuyền dày đến hai mươi tấc rất mạnh, thành mà nói uy lực của đạn pháo rất khó xuyên thủng được mạn thuyền, cho dù là may mắn bắn thủng trong khoảng cách gần cũng chỉ để lại một cái lỗ, thiệt Hại rất không đáng kể.
Nhưng giá thành của loại gỗ sồi chất lượng tốt thực sự quá cao, nên chỉ có thể dùng thứ tốt nhất cho phần quan trọng nhất, mặt sườn phòng ngự của thiết giáp hạm rất dày, nhưng mũi và đuôi thuyền lại tương đối yếu, vì lúc xếp thành một hàng, mũi thuyền và đuôi thuyền đều đối mặt với thuyền bạn, nên không cần sự bảo vệ đặc biệt nào. Hiện giờ Chiến Thần đã đầm vào khoảng hờ, hỏa lực cực mạnh của toàn bộ số pháo ở bên mạn thuyền đều tấn công mạnh mẽ vào tầng lầu phía đuôi yếu ớt cùa thuyền Metatron, xóa sổ buồng chỉ huy ngay tại chỗ.
Metatron là thuyền tác chiến thả neo, nên hiện giờ không kịp quay đầu lại phản kích, đám cướp biển trên Chiến Thần điên cuồng gào to "Chọc thủng mông mày đi", bắn liên hoàn pháo và đạn ghém về phía tầng lầu ở đuôi thuyền Metatron vừa bị oanh kích, số đạn pháo áy gỉống như vụn bánh nướng bị bẻ vỡ găm xuyên qua tầng tầng lớp ván gỗ mỏng trên thân thuyền, quét ngang một đường, để lại không biết bao nhiêu những thi thể mất đầu đứt tay chân.
Sai một ly đi một dặm, trong khi quân đoàn Thiên Thần còn chưa kịp phản ứng, đã có năm, sáu chiếc thuyền cựớp biển thuận theo luồng gió Tây mạnh mẽ len vào chỗ trống, bao vây trước sau thế trận Trường Xà ra sức nã đạn pháo. Thế trận phòng thủ của Andrea bị công phá, rơi vào tinh cảnh trước sau đều có địch, trơ mắt nhìn quân hạm Tây Ban Nha thuyền này nối tiếp thuyền kia bị bắn phá thành ngọn đuốc. Vì toàn bộ thuyền đều thả neo tại chỗ để nghênh chiến, nên quân đội ở phía sau cũng không thể tiếp ứng được, trong giờ khắc này Tây Ban Nha đã bị nữ thần vận mệnh bỏ rơi.
Andrea Doria không phải là người dễ dàng chấp nhận thất bại như thế, hắn lập tức tổ chức phản công, lệnh cho hai bên mạn thuyền dốc toàn lực khai hỏa, dựa vào ưu thế về số lượng hỏa pháo và bộ binh trên quân hạm để phát động tấn công.
Tay súng bắn tỉa nằm bò ở một vị trí cao trên cột buồm, trong làn khói súng tìm kiếm thống soái và tướng chi huy của quân địch. Cách ăn mặc của những kẻ lãnh đạo đám cướp biển không khác biệt với thuyền viên bình thường, trong khi đó, tướng lĩnh quân Tây Ban Nha mặc những bộ lễ phục sặc sỡ nghiễm nhiên trở thành tắm bia sống.
Andrea ra lệnh cho tất cả binh lính dốc hết sức lực tìm cho ra kỳ hạm Hải Yêu của Hayreddỉn, hy vọng có thể bằng cách tiêu diệt thủ lĩnh để xóa sổ đài chi huy của quân địch, bức tượng nửa người nửa cá ở mũi thuyền của Hải Yêu rất rõ ràng, nhưng người đàn ông sở hữu mái tốc đỏ rực như lửa lại không thấy xuất hiện trên boong thuyền.
Chỉ có một thiếu niên vung vẩy lưỡi hái cực lớn gặt hái sinh mệnh kẻ khác, trở thành cơn ác mộng không bao giờ quên trong suốt cuộc đời thuyền viên cả hai bên.
"Hải Yêu" giống như ma quỷ tiến sâu vào trận địa của địch chém giết, lưỡi hái khổng lồ vung đến đâu, kẻ địch đổ rạp xuống đó như lúa mạch, thành một vùng biển máu. Một những nhiêm vụ quan trọng của Nick chính là làm suy yếu tính cơ động của đối phương, nàng dẫn đầu đội xung phong xông lên thuyền địch, càn quét thủy thủ trên boong thuyền như thái rau cắt dưa, rạch nát cánh buồm chém đứt dây thừng, quân hạm Tây Ban Nha giống như đám ruồi mất đầu quay vòng vòng tại chỗ.
Một tràng pháo bay ngang qua boong, thuyền phó nhất của thuyền Medusa lập tức bị xé thành ba mảnh, tay giám sát vứt phần thi thể còn sốt lại của hắn xuống biển, tiếp tục chỉ huy tác chiến. Khoang đạn dược bốc cháy, con thuyền Sariel của quân đoàn Thiên Thần giống như một quái vật khổng lồ đang bốc cháy, gào thét đinh tai nhức óc trong cảnh hủy diệt.
Ánh hoàng hôn ảm đạm, tịch dương đỏ như máu, hai bên rơi vào cuộc hỗn chiến vô cùng thê thảm máu thịt văng khắp nơi.
Một trong những sách lược của Hayreddin là bố trí của Hải Yêu không giống với những kỳ hạm bình thường khác, bản thân hắn ngòi trên thuyền Diêm Vương chỉ huy đại cục, dùng Hải Yêu làm mồi nhử lửa đạn, vì thế trước sau quân Tây Ban Nha không thể tìm thấy bóng dáng tháp chỉ huy, mà chiếc thiết giáp hạm to lớn lại trở thành mục tiêu công kích rõ ràng nhất.
Chính vào lúc Nick ra vào như ở chỗ không người, liên tiếp không chế Gabriel và ba chiếc quân hạm khác của Tây Ban Nha thì tên lính đánh thuê người lai của Genova nhảy lên thuyền Hải Yêu, định tranh thủ cơ hội này chiếm lấy kỳ hạm đại diện cho quân đoàn cướp biển. Người Nick vẫn luôn chờ chính là gã, nàng gấp lưỡi hái thành sáu đoạn, chạy nhảy băng băng, móc vào mạn thuyền vượt qua khoảng hở giữa các thuyền, quay trở về thuyền Hải Yêu với một tốc độ khiến người ta phải trợn mắt há hốc mồm.
Đó là một gã đàn ông người lai, thân hình cao ráo rắn chắc, làn da màu nâu sáng, đường nét khuôn mặt mờ nhạt hơn người da trắng, trên người mặc chiếc áo sơ mi rẻ tiền, chân đi một đôi ủng cũ.. Nick đã lưu lạc ven bờ Địa Trung Hải lâu như vậy, nhưng từng nhìn thấy người lai nào giống như vậy, có lẽ đối phương cũng không thích bị kẻ khác nhìn chằm chằm vào khuôn mặt khác người của mình, nên để mái tóc dài rũ rượi che kín nửa khuôn mặt, đôi con ngươi giống như đã thú lóe lên những tia sáng kỳ dị bên dưới những lọn tóc.
Lưỡi hái của Nick nhanh hơn thân thể bay tới, gã lính đánh thuê người lai dùng con dao nhỏ trong tay chống đỡ, sống dao cọ sát vào nhau bắn ra những tia lửa. Nick lại chém xuống mấy đòn truy kích dũng mãnh nữa, rạch lên người gã lính đánh thuê mấy đường rất sâu, nhưng đối phương chi lắc người né tránh, chứ không đánh trả.
Bước chân nặng nề chậm chạp, xem ra cũng chẳng phải là cao thủ. Trong lòng Nick thầm đưa ra kết luận, định cho hắn một đòn thống khoái.
Anh mắt của gã lính đánh thuê giống như một con linh cẩu đói khát cùng cực, từ lúc Nick lao nhanh tới đây vẫn luôn nhìn chằm vào nàng, hắn nhắc mu bàn tay lên quệt quệt lưỡi dao đang chảy máu của mình, nâng con dao chọc xuống mu bàn bàn chân, rạch đứt đôi giày phía dưới, đá tung chân lên, sau đó chân trần đứng trên boong thuyền.
"Không thích mang giày đánh nhau sao?" Nick hỏi, ánh mắt đối phương nhìn nàng sáng rực, không nói lời nào gật gật đầu.
"Được thôi, tùy ngươi chọn". Nick không chút để tâm xoay xoay cổ chân, chia lưỡỉ hái ra nắm ở hai tay.
Gã đàn ông đột nhiên biến mất khỏi vị trí.
Theo bản năng Nick nhấc ngang chuôi lưỡi hái, một tiếng keng vang lên, chặn đứng con dao nhỏ lưỡi ngắn bên cổ. Nhanh thật! Nick lật tay vung lưỡi hái ra, đối phương liền bật nhảy lùi ra sau, tránh được một đồn công kích chết người. Động tác của gã lính đánh thuê từ sau khi cởi giày biến hóa nghiêng trời lật đất, giống như một loài động vật linh hoạt, lúc thì nhảy bổ lên tấn công, lúc lại xoay người dạt tránh, cuối cùng Nỉck đã hiểu ra tại sao thằng nhãi này lại không thích đi giày để đánh nhau.
Hải Yêu và gã lính đánh thuê chần trần đánh nhau làm thành một vòng tròn, xung quanh hơn hai mươi mét không một ai dám ở lại, trong không trung vũ khí vẽ ra những tia sáng bạc nhảy nhót.
Màn pháo kích dữ dội của quân đoàn Tây Ban Nha trước sau không dừng lại, thuyền Hải Yêu thủng lỗ chỗ, bức tượng nửa người nửa cá ớ mũi thuyền cũng sứt sẹo chằng chịt, tồ thợ mộc ở dưới đáy thuyền liều mạng bịt lỗ thủng do đạn gây ra, nhung nước vẫn cứ chầm chậm tràn vào, cánh buồm bị cháy đám thủy thủ vừa phải phản kích vừa lo cứu hỏa, bận tối mắt tói mũi.
Nick hơi nôn nóng, nàng chưa từng gặp phải tình huống nào giống như bây giờ. Gã người lai trước mặt tuy rằng đủ mạnh, nhưng dường như mọi động tác đều là bản năng thêm mười mấy chiêu nữa, nhất định có thể bắt được hắn.
Nhưng trước sau không nghe thấy ầm thanh đó.
Âm thanh của sinh mệnh bị đứt gãy.
Sao lại có thể như vậy được? Hắn không mạnh bằng mình, nhung mình lại không thể nào đánh bại được hắn?
Nick vô thức muốn nhìn xem thuyền trưởng đang ở đâu, không có gì hắn không biết, chẳng có gì hắn không thể, luôn giải quyết được tất cả nghi vấn của nàng. Nhưng nàng không thể quay lại.
Thuyền trưởng bảo nàng canh giữ thuyền Hải Yêu, dẫn dụ hỏa lực của quân Tây Ban Nha cho đến khi hắn nắm chắc phần thắng, vì thế bất luận là bom đạn có mãnh liệt đến đâu, kẻ địch có khó chơi đến mức nào, nàng cũng nhất đinh phải ở lại.
Cánh buồm cháy rơi rụng từng mảng từng mảng từ trên cột buồm xuống, mỗi một bộ phận trên thân thuyền bong tróc phát ra tiếng kêu tanh tách trong biển lửa, nhựa đường và sơn bị đốt nóng nhỏ giọt chảy tí tách xuống dưới, giống như những giọt nước mắt cuối cùng của "hải yêu".
Nick không rảnh quan tâm đến những chuyện xung quanh, siết chặt lấy lưỡi hái, chuẩn bị giáng cho gã lính đánh thuê kia một đòn chí tử.
Âm thanh! Cuối cùng đã nghe thấy rồi!
Nàng vừa sợ lại vừa mừng cong lưng lên, chuẩn bị tấn công kẻ địch trước mặt.
Nhưng đúng vào lúc đó, cột buồm chính của Hải Yêu bị trúng liên pháo, bốc cháy rồi đổ xuống.
Trận huyết chiến giành lại Algiers kéo dài từ buổi chiều cho đến tận bình minh ngày hôm sau, vịnh biển bình yên ngày hôm qua đã biến thành lò mổ vô cùng khủng khiếp, những chiến hạm đã từng uy phong lẫm liệt giờ nghiêng ngả xiêu vẹo ngã trên biển, những thi thể hoặc là máu thịt bầy nhầy, hoặc là bị lửa thiêu cháy đen cùng vô số những mảnh gỗ vụn nổi lềnh phềnh trên mặt biển.
Ba trong số sáu thiết giáp hạm của quân đoàn Thiên Thần đã bị đánh chìm, một chiếc bị chiếm, mười hai thuyền chiến thông thường đắm ở vùng hải vực, thương vong vượt quá ba nghìn người. Andrea Doria không thể không đẫn tàn quân rút lui, Algiers bị quân Tây Ban Nha giày xéo suốt nửa năm lại một lần nữa trở về trong tay cướp biển. Trận chiến này đã chặt đứt nguồn cung cấp quân bị của Tây Ban Nha thông qua Bắc Phi lục quân như một trái dưa đứt cuống khô héo trên mảnh đất nóng.
Đội thuyền của Hayreddin làm thủ lĩnh thương vong không đến bổn trăm, chỉ có một con thuyền bị chìm.
Nhưng con thuyền bị chim đổ chính là - thuyền Hải Yêu.
Có một thuộc hạ rất quan trọng đã không trở về - Nick.
Thuyền viên cuối cùng nhìn thấy nàng báo cáo rằng, đội trưởng Nick bị một cây cột buồm cháy đè trúng, đã rơi thẳng xuống biển.
Không ngờ nàng lại trung thành chấp hành mệnh lệnh của thuyền trưởng như vậy, cho đến phút cuối vẫn kiên quyết trông giữ con thuyền chắc chắn sẽ chìm.
Hải yêu và thuyền Hải Yêu, người và thuyền, mãi mãi sát cánh bén nhau.
Không biết tại sao, Hayreddin đột nhiên nhớ tới một người phụ nữ rất lâu, rát lâu trước đầy của hắn.
Người phụ nữ đó đã ở bên cạnh hắn mấy năm, sau đó nàng quyết định sẽ ra đi, hắn đã gửi tặng một khoản hồi môn rất lớn, còn đe dọa người đàn ông sẽ lấy nàng rằng, nếu không đối xử thật tốt với nàng thì sẽ băm vằm hắn ta thành trăm mảnh. Nhưng trước lúc đi nàng vẫn khóc lóc rát thương tâm, nước mắt không ngừng rơi bên dưới lớp khăn che mặt, giống như một chuỗi vòng trai bị đứt. Nàng nói:
"Ngài là một người đàn ông không hiểu thế nào tức giận thế nào là đau lòng, bởi vì từ trước tới giờ ngài chưa bao giờ dành tình cảm thực sự cho người khác. Chỉ khỉ nào ngài đặt hết tất cả tâm huyết, thời gian, công sức hy vọng, tâm ý lên một con thuyền, và rồi con thuyền đó đột nhiên chìm xuống đáy biển sâu, ngài mới cảm nhận được thế nào là đau lòng".
Hiện tại, rốt cuộc hắn đã hiểu được những lời của nàng ấy có ý nghĩa gì.
Kết quả mò vớt chỉ tìm thấy một món đồ chơi be bé, là chiếc túi nhỏ đựng đồ ăn vặt nàng hay mang theo bên mình, bên trong vẫn còn mấy hạt đậu rang muối chưa kịp ăn.
Giống như trong câu chuyện cổ tích đã kể, quốc vương Messina đứng trên bờ đợi rồi lại đợi, không biết đã đợi bao lâu, hạt đậu lăng nổi lên mặt nước, Nick cá cũng sẽ không bao giờ trở về nữa.
HẾT TẬP 1
"Này, Theuriau, còn đậu rang muối không?"
Một thiếu niên mồ hôi nhễ nhại bám vào tay vịn cầu thang nhảy vào trong nhà bếp, mang đến một bầu không khí tươi mới cho khoang thuyền tối tăm ngột ngạt. Nick thoải mái chìa tay vè phía lão đầu bếp béo: "Khẩu phần ngày hôm qua ăn hết rồi".
Theuriau vừa nhìn thấy cái hố tham ăn không đáy tiến vào, liền vội vàng giấu miếng chân giò hun khói thuộc thẩm quyền xử lý của mình vào trong tủ bát, ra sức chùi bàn tay béo múp đầy dầu mỡ lên chiếc tạp dề, "Cậu ăn cũng nhanh quá đấy, mẩy thứ cứng như đá ấy, ngày nào cũng ăn không sợ rụng răng à?"
"Răng tôi khỏe lắm, không sợ đâu". Nick quét ánh mắt khắp một lượt, xem có món nào để quên ở ngoài có thể tiện tay cầm đi không.
Cái chân gỗ của lão đầu bếp ở trên sàn nhà kêu cọt cà cọt kẹt, lão nhọc nhằn cúi người xuống, lấy ra nửa bao tải hạt đậu rang muối từ sâu bên trong chiếc tủ thấp, nắm lấy một vốc thả vào chiếc túi nhỏ đựng đồ ăn vặt mà Nick giơ ra.
Nick trơ mắt ra nhìn lão đầu bếp nhét trả bao tải hạt đậu về lại chiếc tủ thấp, cằn nhằn: "Ông không thể cho tôi nhiều thêm chút nữa được à? Lần nào cũng cho có một vốc, đúng là keo kiệt".
"Không phải tôi không cho, mà là thuyền trưởng nóỉ không thể cho cậu một lần quá nhiều đồ ăn vặt được, ổ chó không trữ được thức ăn, cậu cầm bao nhiêu thì sẽ ăn hết bấy nhiêu!"
"Không ăn thì lấy đâu ra sức, cứ phơi nắng là đầu óc váng vật". Nick nhón hai hạt đậu nhét vào miệng, nhai rôm rốp rắt khoái chí.
"Nghe người ta nói không ăn muối thì khổng cổ sức, một ngày cậu ra bao nhiêu là mồ hôi như thế, số mồ hôi đố chắc đều mặn lắm đấy". Theuriau nhìn chiếc áo sơ mi trước sau ướt đẫm của Nick, muôn phần cảm khái.
Thật ra thiên tài và nỗ lực không nhất thiết phải có liên quan đến nhau, những người có tư chất bình thường nỗ lực cả đời vẫn cứ tầm thường lẹt dẹt, nhưng cũng có những người vốn dĩ đã sở hữu khả năng thiên phú cực đỉnh sau đó lại cộng thêm sự nỗ lực của bản thân, mọi thành tựu trong sự nghiệp luôn khiến mọi người phải ngước nhìn.
Mỗi ngày thức dậy trước khi tiếng chuông đầu tiên vang lên, cõng trên lưng một túi chứa cát đá dằn tàu(1) nặng 50 pound chạy ba mươi vòng quanh boong thuyền, trèo lên cột buồm hai mươi lần bằng một tay, sau đổ đổi tay trèo thêm hai mươi lần nữa, ngoài quãng thời gian bị thương ra, đây là những bài tập cơ bản từ sau khi lên thuyền sáng nào Nick cũng nhất đinh phải tập. Không có người đốc thúc, cũng chẳng có ai ép buộc chi là nếu không luyện tập như vậy, trong cuộc chiến tiếp theo nàng có thể sẽ mất mạng.
(1) Dằn tầu là một thuật ngữ trong hàng hải, vật dằn tàu gốm các vật liệu nặng như: nước biển, cát, đá, phế liệu, kim loại,... dùng làm vật liệu dằn tàu dể giữ gìn hay tăng thêm độ ổn định khi tàu chạy trên biển, đồng thời giữ cho bánh lái, chân vịt của tàu hoạt dộng binh thường.
Từ sau khi vết thương bị roi quất của Nick lành lại, màn huấn luyện tự mình đề ra này đã được tăng lên gấp đôi. Suleiman Đại đế là người trao danh hiệu cho tân nguyên soái hải quân, lại thêm việc tiếp kiến một loạt các vị đại thần Ottoman rất phức tạp, nên Hayreddin toàn mượn cớ "hải yêu" bị thương chưa khỏi không cho nàng tham gia, cuộc sống mỗi ngày của Nick đều trôi qua với việc luyện tập rồi sau đó là ăn uống ngủ nghỉ.
Hai anh em Barbarossa bắt tay tương phùng tại Thổ Nhĩ Kỳ, từ đây có thể cùng nhau kề vai chiến đấu. Trong tay Hayreddin có ba nghìn người, Ishak cũng có ba nghìn người, cộng thêm hai nghìn tinh binh Suleiman Đại đế cung cấp cho, tám nghìn quân cùng hơn ba mươi chiến hạm lớn nhỏ khác nhau đã là quá đủ để dẫỵ lên một cơn sóng thần ở Địa Trung Hải rồi.
Tất cả thành viên của đội thuyền đều biết, Sư Tử Đỏ sắp quay trở vè phía Tây Địa Trung Hải, đoạt lại Algiers từ trong tay người Tây Ban Nha, lấy máu rửa nhục. Còn Nick, cũng sẽ chứng minh lòng trung thành của mình trong trận chiến tỉếp theo, một lần nữa lấỵ lại đanh hiệu đội trưởng đội xung phong.
Các thuyền viên vẫn lén gọt nàng là "đội trưởng Nick",
chỉ cần "hải yêu" vẫn ở đây, còn ai không biết tự lượng sức mình đãm nhiệm vị trí này?
Sau hai tháng cọ xát và huấn luyện, đoàn quân hải tặc mới được thành lập dưới sự chỉ huy của Hayreddin nôn nóng tiến về Bắc Phi. Lần này Ishak trở thành trợ thủ xuất trận của em trai, cho dù có là Râu Đỏ nắm trong tay tất cả những tuyến đường biển của phía Đông Địa Trung Hải thì cũng không thể không thừa nhận, chỉ huy trận hải chiến quy mô lớn như vậy, vào thời đại này Hayreddin gần như là thiên hạ vô địch.
Những con thuyền giương buồm kích động, ngàn con sóng tung bọt trắng xóa.
Không ai ngờ được rằng, trong trận huyết chiến giành lạí Algiers, Hayreddin sẽ gặp một thống soái hải quân duy nhất trên đời có thể chống lại hắn, và đau đớn mất đi một nhân vật quan trọng từ nay về sau không aỉ có thể thay thế được.
"Chủ soái của hải quân Tây Ban Nha Fernando đã chết, trong tay Charles không có nhân tài có thể chủ trì được mội trận hải chiến tầm cỡ này đâu, nên hắn sẽ mời thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê Genova, Andrea Dorla đến chỉ huy quân đoàn Thiên Thần, kẻ thừ trực tiếp giao chiến với chứng ta chính là hắn".
Trong cuộc họp tác chiến, Hayreddin trải tấm hải đồ bến cảng Algiers và tin tức mật thám từ các nơi gửi về lên bàn cho các nhân vật cấp cao xem, trước giờ hắn vẫn thích tấn công bất ngờ nhưng toàn bộ những cuộc tấn công ấy đều được xây dựng dựa trên những dự đoán chắc chắn về tin tức của kẻ địch từ trước đó.
"Lính đánh thuê Genova? Chính là đoàn quân tiếp viện lần trước ở cảng Valencia đúng không?" Nick mãi không quên trận chiến do mình xao nhãng nhiệm vụ khiến đội thuyền tổn thất đó.
"Đúng vậy, Andrea cũng thường xuyên đánh thuê cho lục quân, nên khả năng đánh giáp lá cà rất mạnh. Tên lính đánh thuê người lai chạy nhanh như bay kia có lẽ cũng ở trên thuyền Tây Ban Nha, việc tiếp cận mạn thuyền giao cho em, cần thận mấy tay bắn tỉa đấy, lưỡi hái của em hiển nhiên sẽ trở thành mục tiêu".
Nick gật gật đầu.
Ishak lên tiếng: "Quân Tây Ban Nha biết chúng ta sẽ phản kích, có khoảng mườỉ lăm nghìn hải quân đồn trú tạỉ Algiers, nhiều gấp đôi chúng ta. Reis, chú nghĩ kỹ xem nên đối phó thế nào? Toàn bộ đều anh em thân cận, anh không muốn một cuộc chiến tiêu hao sinh lực lấy cứng chọi cứng đâu đấy".
"Thiết giáp hạm kiên cố, đạn pháo hạng nặng, chúng ta nhất định sẽ tổn thất đôi chút". Hayreddin rút ra từ trọng chồng tư liệu bằng giấy da dê về tướng lĩnh quân địch trải lên mặt bàn, "Em đã từng được đọc lý lịch của Andrea Doria, là một quý tộc Genova trẻ tuổi thông thuộc binh pháp, có nhiều kinh nghiệm thực chiến, khả năng ứng dụng chiến thuật cổ điển rất tốt, từng viết hai cuốn sách liên quan đến lịch sử những trận hải chiến kinh điển".
"Còn là một tên có văn hóa nữa chứ". Râu Đỏ cầm lên một quyển sách bàa mạ vàng lật lật vài trang, thấy bên trong những
hình minh họa toàn là cách bày trận liền vứt trả lại bàn, nói với em trai:"Anh không biết nhiều chữ bằng chú, chú nói tiếp đi".
"Andrea quá yêu thích chiến thuật cổ điển, nên em có thể đoán ra vài phương pháp thủ thành của hắn". Hayreddin trải rộng tấm hải đồ bến cảng Algiers ra, dùng bút chì vừa vẽ vừa giải thích, để giám sát của mỗi thuyền đều phải hiểu được chiến thuật, hưởng ứng mệnh lệnh của hắn một cách cơ động.
Cuộc họp tác chiến kéo đài suốt một ngày trời, tất cả đều tràn đầy tự tin sẽ giành lại được Algiers.
Ngày mừng 3 tháng 8 năm 1517, một ngày hè nóng bỏng, cuộc đại chiến giữa hai bên bắt đầu.
Không ngoài dự liệu của Hayreddin, Andrea Doria yêu thích chiến thuật cổ điển đã cho bày thế trận Trường Xà, xếp hơn hai mươi chiến hạm thành một hàng, khóa chặt vj trí hẹp nhất ở hai bờ Đông Tây cảng Algiers, sáu chiếc thiết giáp hạm cỡ lớn đặt tên là Thiên Thần xếp bên trong, ngăn chặn mọi khả năng va chạm tiến công bằng uy lực hỏa pháo cực mạnh ở hai mạn thuyền.
Gió Nam manh mẽ của mùa hè Bắc Phi thổi từ đát liền ra đại dương, bất kỳ con thuyền nào muốn tiến công đều chỉ có cách chạy ngược gió, nên nếu định chọc thủng đội hình giống cái thùng thép này từ chính diện là chuyện không thế, có thể nói đây là trận pháp kinh điển thiên cổ bát khá chién bại.
"Vua hải tặc, đừng để ta thất vọng!"
Andrea Doria thắt lưng dắt đao bạc, trên người mặc bộ đồng phục tướng lĩnh hải quân đứng thẳng tắp trên mũi thuyền Raphael, quân hàm màu vàng kim trên vai lóe sáng láp lánh dưới ánh mặt trời. Tuổi tác hắn tươmg đương vớỉ Hayreddin, đã sở hữu phong thái bề ngoài thanh lịch quý tộc, lại thêm tác phong quyết đoán cùng sự dũng cảm của quân nhân, là một vị tướng trẻ tuổi sáng chối như một vì sao mới mọc.
Quán đoàn cướp biển chia thành những đội ngũ cơ động nằm rải rác ở trên mặt biển bên ngoài bến cảng, Hayređdin lạnh lùng bình tĩnh, án binh bất động chờ đợi. Andrea có một nhược điểm chết người, ấy chính là không thông thuộc khí hậu bản địa. Gió Nam vào mùa hè ở Bắc Phí tuy rằng rất mạnh, nhưng trên thực tế hướng gió lại không cố định, để duy trì tính cơ động của đội thuyền, Andrea ra lệnh cho tất cả các thuyền thả một mỏ neo xuống, một khi hướng gió có sự thay đổi, thuyền sẽ lấy chỗ thả neo làm gốc dập dềnh theo gió.
Phương hướng không ngừng thay đổi theo mặt trời, ở bến cảng gió Nam chuyển thành gió Tây, thổi đội thuyền của Andrea lệch về sườn phía Đông, con thuyền Metatron nằm ở phía Tây nhất trong thế trận Trường Xà đã để lộ ra một khe hở ở thân thuyền. Đây là không gian nhất định phải để lại, nếu không lúc gió Đông thổi, thuyền Metatron sẽ va phải những bãi đá ngầm ven bờ.
Thời khắc Hayreddin chờ đợi cuối cùng đã đến. Hắn hạ lệnh cho con thuyền Chiến Thần bên cánh phải chọc vào khe hở này, thuyền Metatron liền phát động một cuộc pháo kích dữ dội. Sức phòng ngự của thiết giáp hạm sở hữu những tấm ván thuyền dày đến hai mươi tấc rất mạnh, thành mà nói uy lực của đạn pháo rất khó xuyên thủng được mạn thuyền, cho dù là may mắn bắn thủng trong khoảng cách gần cũng chỉ để lại một cái lỗ, thiệt Hại rất không đáng kể.
Nhưng giá thành của loại gỗ sồi chất lượng tốt thực sự quá cao, nên chỉ có thể dùng thứ tốt nhất cho phần quan trọng nhất, mặt sườn phòng ngự của thiết giáp hạm rất dày, nhưng mũi và đuôi thuyền lại tương đối yếu, vì lúc xếp thành một hàng, mũi thuyền và đuôi thuyền đều đối mặt với thuyền bạn, nên không cần sự bảo vệ đặc biệt nào. Hiện giờ Chiến Thần đã đầm vào khoảng hờ, hỏa lực cực mạnh của toàn bộ số pháo ở bên mạn thuyền đều tấn công mạnh mẽ vào tầng lầu phía đuôi yếu ớt cùa thuyền Metatron, xóa sổ buồng chỉ huy ngay tại chỗ.
Metatron là thuyền tác chiến thả neo, nên hiện giờ không kịp quay đầu lại phản kích, đám cướp biển trên Chiến Thần điên cuồng gào to "Chọc thủng mông mày đi", bắn liên hoàn pháo và đạn ghém về phía tầng lầu ở đuôi thuyền Metatron vừa bị oanh kích, số đạn pháo áy gỉống như vụn bánh nướng bị bẻ vỡ găm xuyên qua tầng tầng lớp ván gỗ mỏng trên thân thuyền, quét ngang một đường, để lại không biết bao nhiêu những thi thể mất đầu đứt tay chân.
Sai một ly đi một dặm, trong khi quân đoàn Thiên Thần còn chưa kịp phản ứng, đã có năm, sáu chiếc thuyền cựớp biển thuận theo luồng gió Tây mạnh mẽ len vào chỗ trống, bao vây trước sau thế trận Trường Xà ra sức nã đạn pháo. Thế trận phòng thủ của Andrea bị công phá, rơi vào tinh cảnh trước sau đều có địch, trơ mắt nhìn quân hạm Tây Ban Nha thuyền này nối tiếp thuyền kia bị bắn phá thành ngọn đuốc. Vì toàn bộ thuyền đều thả neo tại chỗ để nghênh chiến, nên quân đội ở phía sau cũng không thể tiếp ứng được, trong giờ khắc này Tây Ban Nha đã bị nữ thần vận mệnh bỏ rơi.
Andrea Doria không phải là người dễ dàng chấp nhận thất bại như thế, hắn lập tức tổ chức phản công, lệnh cho hai bên mạn thuyền dốc toàn lực khai hỏa, dựa vào ưu thế về số lượng hỏa pháo và bộ binh trên quân hạm để phát động tấn công.
Tay súng bắn tỉa nằm bò ở một vị trí cao trên cột buồm, trong làn khói súng tìm kiếm thống soái và tướng chi huy của quân địch. Cách ăn mặc của những kẻ lãnh đạo đám cướp biển không khác biệt với thuyền viên bình thường, trong khi đó, tướng lĩnh quân Tây Ban Nha mặc những bộ lễ phục sặc sỡ nghiễm nhiên trở thành tắm bia sống.
Andrea ra lệnh cho tất cả binh lính dốc hết sức lực tìm cho ra kỳ hạm Hải Yêu của Hayreddỉn, hy vọng có thể bằng cách tiêu diệt thủ lĩnh để xóa sổ đài chi huy của quân địch, bức tượng nửa người nửa cá ở mũi thuyền của Hải Yêu rất rõ ràng, nhưng người đàn ông sở hữu mái tốc đỏ rực như lửa lại không thấy xuất hiện trên boong thuyền.
Chỉ có một thiếu niên vung vẩy lưỡi hái cực lớn gặt hái sinh mệnh kẻ khác, trở thành cơn ác mộng không bao giờ quên trong suốt cuộc đời thuyền viên cả hai bên.
"Hải Yêu" giống như ma quỷ tiến sâu vào trận địa của địch chém giết, lưỡi hái khổng lồ vung đến đâu, kẻ địch đổ rạp xuống đó như lúa mạch, thành một vùng biển máu. Một những nhiêm vụ quan trọng của Nick chính là làm suy yếu tính cơ động của đối phương, nàng dẫn đầu đội xung phong xông lên thuyền địch, càn quét thủy thủ trên boong thuyền như thái rau cắt dưa, rạch nát cánh buồm chém đứt dây thừng, quân hạm Tây Ban Nha giống như đám ruồi mất đầu quay vòng vòng tại chỗ.
Một tràng pháo bay ngang qua boong, thuyền phó nhất của thuyền Medusa lập tức bị xé thành ba mảnh, tay giám sát vứt phần thi thể còn sốt lại của hắn xuống biển, tiếp tục chỉ huy tác chiến. Khoang đạn dược bốc cháy, con thuyền Sariel của quân đoàn Thiên Thần giống như một quái vật khổng lồ đang bốc cháy, gào thét đinh tai nhức óc trong cảnh hủy diệt.
Ánh hoàng hôn ảm đạm, tịch dương đỏ như máu, hai bên rơi vào cuộc hỗn chiến vô cùng thê thảm máu thịt văng khắp nơi.
Một trong những sách lược của Hayreddin là bố trí của Hải Yêu không giống với những kỳ hạm bình thường khác, bản thân hắn ngòi trên thuyền Diêm Vương chỉ huy đại cục, dùng Hải Yêu làm mồi nhử lửa đạn, vì thế trước sau quân Tây Ban Nha không thể tìm thấy bóng dáng tháp chỉ huy, mà chiếc thiết giáp hạm to lớn lại trở thành mục tiêu công kích rõ ràng nhất.
Chính vào lúc Nick ra vào như ở chỗ không người, liên tiếp không chế Gabriel và ba chiếc quân hạm khác của Tây Ban Nha thì tên lính đánh thuê người lai của Genova nhảy lên thuyền Hải Yêu, định tranh thủ cơ hội này chiếm lấy kỳ hạm đại diện cho quân đoàn cướp biển. Người Nick vẫn luôn chờ chính là gã, nàng gấp lưỡi hái thành sáu đoạn, chạy nhảy băng băng, móc vào mạn thuyền vượt qua khoảng hở giữa các thuyền, quay trở về thuyền Hải Yêu với một tốc độ khiến người ta phải trợn mắt há hốc mồm.
Đó là một gã đàn ông người lai, thân hình cao ráo rắn chắc, làn da màu nâu sáng, đường nét khuôn mặt mờ nhạt hơn người da trắng, trên người mặc chiếc áo sơ mi rẻ tiền, chân đi một đôi ủng cũ.. Nick đã lưu lạc ven bờ Địa Trung Hải lâu như vậy, nhưng từng nhìn thấy người lai nào giống như vậy, có lẽ đối phương cũng không thích bị kẻ khác nhìn chằm chằm vào khuôn mặt khác người của mình, nên để mái tóc dài rũ rượi che kín nửa khuôn mặt, đôi con ngươi giống như đã thú lóe lên những tia sáng kỳ dị bên dưới những lọn tóc.
Lưỡi hái của Nick nhanh hơn thân thể bay tới, gã lính đánh thuê người lai dùng con dao nhỏ trong tay chống đỡ, sống dao cọ sát vào nhau bắn ra những tia lửa. Nick lại chém xuống mấy đòn truy kích dũng mãnh nữa, rạch lên người gã lính đánh thuê mấy đường rất sâu, nhưng đối phương chi lắc người né tránh, chứ không đánh trả.
Bước chân nặng nề chậm chạp, xem ra cũng chẳng phải là cao thủ. Trong lòng Nick thầm đưa ra kết luận, định cho hắn một đòn thống khoái.
Anh mắt của gã lính đánh thuê giống như một con linh cẩu đói khát cùng cực, từ lúc Nick lao nhanh tới đây vẫn luôn nhìn chằm vào nàng, hắn nhắc mu bàn tay lên quệt quệt lưỡi dao đang chảy máu của mình, nâng con dao chọc xuống mu bàn bàn chân, rạch đứt đôi giày phía dưới, đá tung chân lên, sau đó chân trần đứng trên boong thuyền.
"Không thích mang giày đánh nhau sao?" Nick hỏi, ánh mắt đối phương nhìn nàng sáng rực, không nói lời nào gật gật đầu.
"Được thôi, tùy ngươi chọn". Nick không chút để tâm xoay xoay cổ chân, chia lưỡỉ hái ra nắm ở hai tay.
Gã đàn ông đột nhiên biến mất khỏi vị trí.
Theo bản năng Nick nhấc ngang chuôi lưỡi hái, một tiếng keng vang lên, chặn đứng con dao nhỏ lưỡi ngắn bên cổ. Nhanh thật! Nick lật tay vung lưỡi hái ra, đối phương liền bật nhảy lùi ra sau, tránh được một đồn công kích chết người. Động tác của gã lính đánh thuê từ sau khi cởi giày biến hóa nghiêng trời lật đất, giống như một loài động vật linh hoạt, lúc thì nhảy bổ lên tấn công, lúc lại xoay người dạt tránh, cuối cùng Nỉck đã hiểu ra tại sao thằng nhãi này lại không thích đi giày để đánh nhau.
Hải Yêu và gã lính đánh thuê chần trần đánh nhau làm thành một vòng tròn, xung quanh hơn hai mươi mét không một ai dám ở lại, trong không trung vũ khí vẽ ra những tia sáng bạc nhảy nhót.
Màn pháo kích dữ dội của quân đoàn Tây Ban Nha trước sau không dừng lại, thuyền Hải Yêu thủng lỗ chỗ, bức tượng nửa người nửa cá ớ mũi thuyền cũng sứt sẹo chằng chịt, tồ thợ mộc ở dưới đáy thuyền liều mạng bịt lỗ thủng do đạn gây ra, nhung nước vẫn cứ chầm chậm tràn vào, cánh buồm bị cháy đám thủy thủ vừa phải phản kích vừa lo cứu hỏa, bận tối mắt tói mũi.
Nick hơi nôn nóng, nàng chưa từng gặp phải tình huống nào giống như bây giờ. Gã người lai trước mặt tuy rằng đủ mạnh, nhưng dường như mọi động tác đều là bản năng thêm mười mấy chiêu nữa, nhất định có thể bắt được hắn.
Nhưng trước sau không nghe thấy ầm thanh đó.
Âm thanh của sinh mệnh bị đứt gãy.
Sao lại có thể như vậy được? Hắn không mạnh bằng mình, nhung mình lại không thể nào đánh bại được hắn?
Nick vô thức muốn nhìn xem thuyền trưởng đang ở đâu, không có gì hắn không biết, chẳng có gì hắn không thể, luôn giải quyết được tất cả nghi vấn của nàng. Nhưng nàng không thể quay lại.
Thuyền trưởng bảo nàng canh giữ thuyền Hải Yêu, dẫn dụ hỏa lực của quân Tây Ban Nha cho đến khi hắn nắm chắc phần thắng, vì thế bất luận là bom đạn có mãnh liệt đến đâu, kẻ địch có khó chơi đến mức nào, nàng cũng nhất đinh phải ở lại.
Cánh buồm cháy rơi rụng từng mảng từng mảng từ trên cột buồm xuống, mỗi một bộ phận trên thân thuyền bong tróc phát ra tiếng kêu tanh tách trong biển lửa, nhựa đường và sơn bị đốt nóng nhỏ giọt chảy tí tách xuống dưới, giống như những giọt nước mắt cuối cùng của "hải yêu".
Nick không rảnh quan tâm đến những chuyện xung quanh, siết chặt lấy lưỡi hái, chuẩn bị giáng cho gã lính đánh thuê kia một đòn chí tử.
Âm thanh! Cuối cùng đã nghe thấy rồi!
Nàng vừa sợ lại vừa mừng cong lưng lên, chuẩn bị tấn công kẻ địch trước mặt.
Nhưng đúng vào lúc đó, cột buồm chính của Hải Yêu bị trúng liên pháo, bốc cháy rồi đổ xuống.
Trận huyết chiến giành lại Algiers kéo dài từ buổi chiều cho đến tận bình minh ngày hôm sau, vịnh biển bình yên ngày hôm qua đã biến thành lò mổ vô cùng khủng khiếp, những chiến hạm đã từng uy phong lẫm liệt giờ nghiêng ngả xiêu vẹo ngã trên biển, những thi thể hoặc là máu thịt bầy nhầy, hoặc là bị lửa thiêu cháy đen cùng vô số những mảnh gỗ vụn nổi lềnh phềnh trên mặt biển.
Ba trong số sáu thiết giáp hạm của quân đoàn Thiên Thần đã bị đánh chìm, một chiếc bị chiếm, mười hai thuyền chiến thông thường đắm ở vùng hải vực, thương vong vượt quá ba nghìn người. Andrea Doria không thể không đẫn tàn quân rút lui, Algiers bị quân Tây Ban Nha giày xéo suốt nửa năm lại một lần nữa trở về trong tay cướp biển. Trận chiến này đã chặt đứt nguồn cung cấp quân bị của Tây Ban Nha thông qua Bắc Phi lục quân như một trái dưa đứt cuống khô héo trên mảnh đất nóng.
Đội thuyền của Hayreddin làm thủ lĩnh thương vong không đến bổn trăm, chỉ có một con thuyền bị chìm.
Nhưng con thuyền bị chim đổ chính là - thuyền Hải Yêu.
Có một thuộc hạ rất quan trọng đã không trở về - Nick.
Thuyền viên cuối cùng nhìn thấy nàng báo cáo rằng, đội trưởng Nick bị một cây cột buồm cháy đè trúng, đã rơi thẳng xuống biển.
Không ngờ nàng lại trung thành chấp hành mệnh lệnh của thuyền trưởng như vậy, cho đến phút cuối vẫn kiên quyết trông giữ con thuyền chắc chắn sẽ chìm.
Hải yêu và thuyền Hải Yêu, người và thuyền, mãi mãi sát cánh bén nhau.
Không biết tại sao, Hayreddin đột nhiên nhớ tới một người phụ nữ rất lâu, rát lâu trước đầy của hắn.
Người phụ nữ đó đã ở bên cạnh hắn mấy năm, sau đó nàng quyết định sẽ ra đi, hắn đã gửi tặng một khoản hồi môn rất lớn, còn đe dọa người đàn ông sẽ lấy nàng rằng, nếu không đối xử thật tốt với nàng thì sẽ băm vằm hắn ta thành trăm mảnh. Nhưng trước lúc đi nàng vẫn khóc lóc rát thương tâm, nước mắt không ngừng rơi bên dưới lớp khăn che mặt, giống như một chuỗi vòng trai bị đứt. Nàng nói:
"Ngài là một người đàn ông không hiểu thế nào tức giận thế nào là đau lòng, bởi vì từ trước tới giờ ngài chưa bao giờ dành tình cảm thực sự cho người khác. Chỉ khỉ nào ngài đặt hết tất cả tâm huyết, thời gian, công sức hy vọng, tâm ý lên một con thuyền, và rồi con thuyền đó đột nhiên chìm xuống đáy biển sâu, ngài mới cảm nhận được thế nào là đau lòng".
Hiện tại, rốt cuộc hắn đã hiểu được những lời của nàng ấy có ý nghĩa gì.
Kết quả mò vớt chỉ tìm thấy một món đồ chơi be bé, là chiếc túi nhỏ đựng đồ ăn vặt nàng hay mang theo bên mình, bên trong vẫn còn mấy hạt đậu rang muối chưa kịp ăn.
Giống như trong câu chuyện cổ tích đã kể, quốc vương Messina đứng trên bờ đợi rồi lại đợi, không biết đã đợi bao lâu, hạt đậu lăng nổi lên mặt nước, Nick cá cũng sẽ không bao giờ trở về nữa.
HẾT TẬP 1