Hàm Quang

Chương 17

Chương 17
Editor: Liêu
Beta: Mạc Y Phi
#Trang web Củ Cải Trắng - Thiên đường của Robot#
[Topic hôm nay]: Người tên Lý Tự Phàm này có tật phải không? Có vẻ giống tà giáo.
Chủ topic [Hàm Tiểu Vưu]: Người tên Lý Tự Phàm này có tật phải không? Có vẻ giống tà giáo.
[Video]
[Người Tốt Bụng]: Để tôi phổ cập khoa học cho các đồng chí một chút: Người này tên Lý Tự Phàm, là giáo sư của đại học X, trước kia nghiên cứu xã hội học, hướng nghiên cứu là ảnh hưởng của trí tuệ nhân tạo đối với loài người. Về sau tự nhiên lại trở thành người theo chủ nghĩa phản đối trí tuệ nhân tạo (Cũng có người gọi là chủ nghĩa bảo thủ). Luận điểm của anh ta kiểu như là “Trí tuệ nhân tạo phá hủy sinh thái xã hội của loài người, hơn nữa còn tạo thành nguy cơ uy hiếp đến sự tồn vong của loài người blah blah....” Tuy rằng đều là chuyện cũ mèm nhưng cực kì gây kích động.
[Đường Tăng cưới Trư Bát Giới]: trả lời [Người Tốt Bụng]: Từ học giả nghiên cứu trí tuệ nhân tạo biến thành người diễn thuyết phản đối trí tuệ nhân tạo? Cái này cũng hay thật đấy! (⊙﹏⊙)
[Eating không phải con khỉ, mau gọi cứu binh]: Đây là một thời đại ngập tràn kì tích. (Mỉm cười)
[Bước Đi Yểu Điệu_Goldie]: Giáo sư Lý đó cũng thật trâu bò, trước tiên ném hết trí tuệ nhân tạo trong nhà đi rồi nói tiếp nhé. Xin chú ý, trên lý thuyết thì nồi cơm điện cũng là trí tuệ nhân tạo, cũng đừng dùng di động nữa, mỗi lần bạn bè muốn hỏi thăm nhau thì viết thư đi!!
[Này - Chuyển Phát Nhanh Đến Rồi]: Tôi thấy người này cũng chỉ vì nổi tiếng thôi. Nếu muốn nổi tiếng thì chỉ có thể ném mặt mũi đi.
[1114 Bị Cưỡng Chế]: Lầu trên xem video chưa vậy? Tôi cảm thấy những lời anh ta nói cũng khá có lý, trí tuệ nhân tạo thực sự khiến con người ta ngày càng lười biếng, không muốn phát triển, nhìn số cân nặng mà con người tăng lên mỗi năm mà xem. (Hình ảnh)
[Ninh Hi Hơi Lạnh] trả lời [1114 Bị Cưỡng Chế]: Con người thời nguyên thủy vô cùng khổ cực, ngày săn thú mười mấy tiếng không được nghỉ ngơi, toàn mấy chàng trai cuồng dã bụng tám múi. Nếu mấy vị ghét bỏ xã hội trí tuệ nhân tạo thì sao không về thời nguyên thủy trải nghiệm một chút?
[Sâu Đại Nhân XYZ] trả lời [1114 Bị Cưỡng Chế]: Thân mến, bạn chỉ nói đến số người mập tăng lên, sao không đề cập đến tuổi thọ trung bình một chút? Tuổi thọ của con người kéo dài, thể chất tiến bộ là điều không thể nghi ngờ.
[Trần Bánh Bao icon] trả lời [1114 Bị Cưỡng Chế]: Khoa học kĩ thuật phát triển là vì giải phóng loài người, cho con người ta quyền tự do lựa chọn. Sau khi giải phóng, con người không chịu rèn luyện thân thể, tăng cường thể chất, cái này cũng đổ lỗi lên đầu khoa học kĩ thuật được á?
[Bạch Kình]: Mọi người cãi nhau làm gì? Trọng tâm bài diễn thuyết của giáo sư Lý không phải kết quả cuối cùng à? Nếu trí tuệ nhân tạo còn tiếp tục phát triển, sớm muộn cũng có một ngày vượt qua cả loài người, đến lúc đó con người không phải chủ nhân của trí tuệ nhân tạo nữa đâu, mà là nô lệ của bọn chúng!!!
[Bạch Trà Thanh Hoan Mộng] trả lời [Bạch Kình]: A đến rồi! Nhường một chút, nhường một chút nào! Chào hàng học thuyết trí tuệ nhân tạo gây uy hiếp, cửa hiệu lâu đời trăm năm, không hay không lấy tiền...
[RMand Tiểu Mãn] trả lời [Bạch Trà Thanh Hoan Mộng]: Há há há há bạn có tài vậy á? Lại còn cửa hiệu lâu đời trăm năm.
[Dương Hướng phu nhân] trả lời [RMand Tiểu Mãn]: Trên lý thuyết thì vị Thanh Hoan Mộng này không sai, vì sự thật là học thuyết trí tuệ nhân tạo có thể gây uy hiếp đã có hơn trăm năm lịch sử.
[Lều dưa Đại Hùng] trả lời [Bạch Kình]: Cũng đừng coi trọng loài người quá, mẹ nó, bộ não trí tuệ nhân tạo cũng không tạo ra được, còn muốn tự tạo cho mình một thượng đế? Đừng ảo tưởng bản thân mình bị hại nữa, nghiêm trọng quá rồi.
[Ốc Sên Bò Chậm]: Lầu bị cưỡng chế phía trên và Bạch Kình mau tỉnh táo lại đi! Mắng chửi người máy trên diễn đàn người máy, muốn tìm chết đấy à?
[Dawn] trả lời [Ốc Sên Bò Chậm]: Huynh đài nói có lý. Người máy thì sao chứ, những người thường xuyên tiếp xúc với người máy như chúng ta đều không thể tin. Chỉ có những người cả đời chưa chạm vào người máy mới có quyền lên tiếng.
....
Hà Điền Điền ngủ một giấc đến tận khi mặt trời đã lên cao tít, cô chưa muốn rời giường nên nằm lên mạng. Vừa mở trang web Củ Cải Trắng ra liền thấy được topic này được đẩy lên đầu trang.
Lý Tự Phàm, nghe quen quá. À! Là thần tượng của anh họ Vũ Trụ.
Hà Điền Điền vẫn chưa tỉnh hẳn, nghĩ đến anh họ, cô có cảm giác sắp có chuyện gì đó xảy ra...
Cô nhàm chán nghịch điện thoại thì thấy nửa tiếng trước Triệu Diệu Vũ Trụ cập nhật trạng thái mới: "Đồ ngu ngốc đáng chém ngàn đao!!!! Ông đây đã báo cảnh sát rồi, chờ mà ngồi tù đi! @%* [$]"
Mấy kí tự lộn xộn sau cùng kia chắc là mấy lời nói thô tục anh ta viết ra, bị hệ thống tự động dịch thành ngôn ngữ sao hoả.
Hà Điền Điền hơi tò mò, cô bình luận trong trạng thái đó.
Hà Điền Điền: "Anh họ, sao thế ạ?"
Triệu Diệu Vũ Trụ: "Mẹ nó chứ, không biết thằng ngu nào thừa lúc anh ra ngoài ăn cơm, lén đột nhập vào nhà huỷ hết đống hàng anh vừa nhập về hôm qua."
Hà Điền Điền: "Huỷ, hủy á? Ý anh là sao?"
Triệu Diệu Vũ Trụ: "Thì là huỷ giấy niêm phong đó! Hàng hoá bị huỷ giấy niêm phong rồi thì không thể bán nữa. Anh đi ăn về thấy bọn nó mở cả đội khiêu vũ! Đứa dẫn đầu còn giơ ngón giữa với anh! Mẹ nó chứ!!!"
Hà Điền Điền: ...
Trong đầu cô bỗng loé sáng, cuối cùng cũng tỉnh táo.
Cô bật dậy, xoay người nhảy xuống giường, chạy ra khỏi phòng ngủ gọi to: "Hàm Quang! Hàm Quang!!"
Hàm Quang đang nấu sủi cảo trong bếp. Sủi cảo có được do ngày hôm qua mang từ nhà mẹ Hà Điền Điền về. Hàm Quang nhẹ nhàng thả sủi cảo vào nồi, dùng thìa gỗ tự chế khuấy, chỉ một lát sau sủi cảo trong nồi đã bắt đầu phình lên, giống mấy con ngỗng béo nhỏ.
Hà Điền Điền chạy vào bếp tìm Hàm Quang, Hàm Quang ngẩng đầu lên từ làn khói nóng hôi hổi, khuôn mặt anh ẩn sau hơi nước, vẻ đẹp mờ ảo không nói nên lời.
Hàm Quang liếc Hà Điền Điền một cái, sau đó dùng giọng điệu tán thưởng mà nói: “Ăn hết rồi lấy, một lần mà lấy nhiều thế này. Hà Điền Điền, cô đúng là có công phu sư tử ngoạm.”
“Anh câm miệng cho tôi”. Hà Điền Điền không có sức cãi cọ với anh, cô hỏi: “Đồ chơi của anh họ bị hủy hết rồi, có phải anh làm không?”
“Không phải.”
“Ồ...” Hà Điền Điền thả lỏng, nhẹ nhàng thở phào, vứt bỏ cảm giác tội lỗi vừa dâng lên lúc nãy.
“Do Đậu Hà Lan làm.”
Hà Điền Điền: “...” Khác nhau chỗ nào chứ?
Hàm Quang cúi đầu khuấy sủi cảo trong nồi, không nhanh không chậm nói: “Hà Điền Điền, có vẻ cô còn chưa đủ hiểu tôi, tôi là kiểu người máy có thù tất báo.”
“Tôi... con mẹ nó, quá hiểu ấy chứ...” Cô đỡ trán, bất đắc dĩ lên tiếng: “Nhưng anh làm thế là phạm pháp, lỡ bị cảnh sát bắt được...”
Anh khinh thường nhếch mép, ngắt lời cô: “Sao tôi có thể bị loài người ngu xuẩn bắt được?”
“Này, kiêu ngạo quá rồi...”
Sủi cảo chín, Hàm Quang mang ngỗng trắng béo bỏ lên mâm rồi đặt lên bàn cơm, sau đó lấy bát đũa và gia vị. Cuối cùng, anh vỗ nhẹ lên đầu chó của Hà Điền Điền: “Đi rửa tay đi.”
Hà Điền Điền nhìn sủi cảo trên bàn, không nói gì.
Nhưng cô vẫn hơi lo lắng, vừa ăn vừa nói với Hàm Quang: “Lần này coi như xong, dù sao cũng là anh họ tôi bắt nạt anh trước. Nhưng mà sau này dù anh làm chuyện gì cũng có thể nói trước với tôi một lời được không? Để tôi chuẩn bị tâm lý, lỡ mà anh bị bắt thì tôi sẽ bị dính líu."
Hàm Quang lạnh nhạt gật đầu: “Ừ.”
Hà Điền Điền nghi ngờ anh chỉ qua loa với cô.
Lúc ăn cơm, Đậu Hà Lan trở về. Sau khi Đậu Hà Lan làm xong chuyện xấu thì chạy trốn bằng ống thông gió, rồi tự ngồi xe buýt về. Cũng may nó rất nhỏ, không bị ai để ý.
Trong lòng Hà Điền Điền vẫn luôn có một nghi vấn: “Hàm Quang, sao anh lại mua Đậu Hà Lan? Còn muốn cải tạo nó?”
“Vì nhàm chán.”
“Người máy cũng sẽ nhàm chán?”
“Ừ.”
“Nếu chán sao anh không ngủ đông?”
“Vì không muốn ngủ đông nên mới chán.”
Hà Điền Điền cảm thấy mình không thể lý giải nổi thế giới của người máy. Mấy ngày này, cô hay nghe thấy Hàm Quang nhiều lần nói “Muốn” và “Không muốn” để biểu đạt suy nghĩ của mình. Trước đây cô chưa từng thấy.
Đại khái đến giờ cơm trưa, Hà Điền Điền nhận được tin nhắn từ ngân hàng: cô được phát lương rồi!!!
Cô vô cùng vui vẻ ra ngoài mua sắm, còn mua áo khoác cho Hàm Quang. Sau đó khoảng thời gian kiêu ngạo của cô cũng không kéo dài được lâu, bởi vì tin nhắn trừ tiền của ngân hàng cũng nhanh chóng báo đến.
Tiền lương tổng cộng 2 vạn, bị trừ mất một vạn tư. Đau lòng chảy thành sông /(ㄒoㄒ)/~~
....
Hà Điền Điền trở về công ty thì nhận được một tin tốt.
Cái tên Lý Tự Phàm này bất mãn với chính sách đẩy mạnh phát triển trí tuệ nhân tạo nên phát biểu diễn thuyết khắp nơi, thành công kích động một số người biểu tình. Sau đó, theo tin tức đáng tin cậy, gần đây có một đám người thất nghiệp cũng tham gia vào hoạt động biểu tình.
Nhiều người tụ tập một chỗ với nhau như vậy, lỡ mà làm chuyện gì khác lạ thì rất khó khống chế.
Với tư cách là công ty sản xuất người máy, Người Máy Quả Cam có khả năng bị để ý. Tổng công ty suy xét đến an toàn của nhân viên nên quyết định tổ chức du lịch tập thể cho nhân viên vào ngày mà đám người kia biểu tình.
Hà Điền Điền: (⊙_⊙)
Vì nhân viên rất đông người, còn phân tán ở các thành phố khác nhau, công ty không thể tổ chức ở một địa điểm, vì thế tất cả nhân viên chia làm nhiều tổ, cùng một ngày tiến hành buổi đi du lịch quy mô lớn.
Cửa hàng của Hà Điền Điền, bộ phận nghiên cứu phát minh ở tổng công ty và bộ phận phục vụ khách hàng cùng một tổ!!
Hà Điền Điền: (⊙v⊙)!

back top