Người chủ trì: Xin hỏi tính cách ngài thế nào?
Hoàng Hoàng: Ân, hoàn hảo. (hơi xấu hổ)
Tư Đồ: Ân, hoàn hảo. (rất kiêu ngạo)
Mộc Mộc: Ân, hoàn hảo. (cười tủm tỉm)
Vọng Vọng: Ân, hoàn hảo. (rất ngạo nghễ)
Người chủ trì run lên, cúi đầu ghi lại: đều hoàn hảo…
Người chủ trì: Vậy ngài nghĩ tính cách đối phương thế nào?
Hoàng Hoàng: Ân, hoàn hảo. (càng thêm càng thêm xấu hổ)
Tư Đồ: Ân, hoàn hảo. (kề sát qua nắm tay, đầy mắt là sủng nịch a sủng nịch)
Mộc Mộc: Ân, hoàn hảo. (có chút không tự nhiên)
Vọng Vọng: Ân, hoàn hảo. (kề sát qua nắm tay sờ a sờ, đầy mắt si mê)
Người chủ trì tiếp tục run lên một chút, cúi đầu ghi lại: vẫn như trước đều hoàn hảo.
Người chủ trì: Hai người gặp nhau lúc nào? Ở đâu?
Hoàng Hoàng: Ân, ở Sở Dương Thai.
Tư Đồ gật đầu: Sở Dương Thai.
Mộc Mộc: Hậu sơn Hắc Vân bảo.
Vọng Vọng gật đầu: Ở chỗ Vọng Thiên Thụ.
Người chủ trì: Ấn tượng đầu tiên về đối phương là gì?
Hoàng Hoàng do dự một chút: Hắn rất hung dữ.
Tư Đồ thất kinh: Hung dữ sao?
Hoàng Hoàng dè dè dặt dặt gật đầu: Ân, hung dữ.
Tư Đồ áp qua hôn: Ta đây không có hung dữ nha, ta lần đầu tiên thấy ngươi đã thấy thật khả ái.
Hoàng Hoàng mắc cỡ: Thật sao?
Tư Đồ kề sát: Ân! Chụt…
Mộc Mộc khóe miệng giật hai cái: Buồn nôn!
Tư Đồ lườm một cái: Trả lời câu hỏi của ngươi đi, nhiều lời quá.
Mộc Mộc nhướng mày, nhìn người chủ trì: Ấn tượng đầu tiên?
Người chủ trì cùng Vọng Vọng đều gật a gật, đợi Mộc Lăng trả lời.
Mộc Mộc suy nghĩ một chút: Một tiểu hài tử xấu xa!
Vọng Vọng phiền muộn, nhưng mà khi đó mới tám tuổi, đúng thật là tiểu hài tử xấu xa.
Người chủ trì thông cảm nhìn Vọng Vọng: Ngươi thì sao?
Vọng Vọng suy nghĩ một chút, nói: Rất tuấn tú [thật ra em nó nói là ngận suất : )))))) ]
= 口 =… Tất cả mọi người giật mình nhìn hắn, Mộc Lăng giơ tay sờ trán hắn: Ngươi làm sao rồi?
Tần Vọng Thiên trừng hắn: Ta lúc đó là nghĩ ngươi rất tuấn tú a!
Mộc Mộc ngượng ngùng bỏ tay xuống, nói: Được rồi, ngươi cũng không phải tiểu hài tử rất xấu xa, còn rất khả ái.
Mọi người: im lặng…
Người chủ trì: Thích điểm nào của đối phương nhất?
Hoàng Hoàng mặt đỏ hồng: Đều thích cả.
Người chủ trì: Thật đáng yêu nha! o(≧v≦)o…
Tư Đồ nhướng mày: Ta cũng đều thích hết! Nói xong vươn tay nhéo eo Tiểu Hoàng một cái: Trong ngoài đều thích!
Tiểu Hoàng đánh qua một quyền: o(≧0≦)o, đáng ghét!
Mộc Mộc: Cũng được, tàm tạm…
Người chủ trì đảo mắt một cái: Ngang bướng, còn Vọng Vọng?
Vọng Vọng chằm chằm nhìn Mộc Lăng một chút: Ta cũng vậy trong ngoài đều thích! Mộc Mộc là “ngoài lạnh trong nóng”!
Mộc mộc (#‵′) đỏ mặt đánh: Cắn chết ngươi!
Người chủ trì: Ghét điểm nào của đối phương nhất?
Hoàng Hoàng: Tư Đồ rất tốt.
Tư Đồ kề lại hôn: Thật ngoan!
Mộc Mộc bĩu môi: Nói không được điểm đáng ghét.
Vọng Vọng: ~(≧▽≦)/~ Mộc Mộc…
Mộc Mộc vội vã đá: Tránh ra, đừng dán dính lại đây!
Vọng Vọng cố sức hôn: Yêu chết ngươi!
Người chủ trì: Kiểu này hẳn là không có điểm đáng ghét rồi.
Người chủ trì: Nếu như dùng động vật hình dung, ngài nghĩ đối phương là?
Hoàng Hoàng: Ân, sư tử cọp các loại.
Tư Đồ: Thỏ.
Mộc Mộc: Cẩu cẩu.
Vọng Vọng: Miêu trư.
Mộc Mộc (╰_╯)# : Miêu trư là con gì?
Vọng Vọng: Bình thường ngươi giống miêu, lúc ăn cơm giống tiểu trư.
Mộc Mộc: … (>-03_“
Mộc Mộc ngang bướng: Nương a, lão tử cũng là công! [công có hai nghĩa, nghĩa gốc là giống đực, nghĩa ngọn ai cũng biết rồi]
Mọi người: lại im lặng…
Người chủ trì: Vì sao quyết định như vậy?
Hoàng Hoàng o(>﹏”
Người chủ trì: Các ngươi H như thế nào?
Hoàng Hoàng kéo tay áo Tư Đồ: Mấy câu này hảo háo sắc.
Tư Đồ sờ sờ đầu hắn: Ngoan, ngươi không muốn trả lời thì không nói là được, ai dám bức ngươi ta làm thịt!
Người chủ trì sờ sờ cổ, nuốt nước miếng một cái.
Mộc Mộc nhìn người chủ trì: Ta có thể tự mình động thủ làm thịt!
Vọng Vọng cười tủm tỉm: Đến đây, ta kể cho ngươi biết chi tiết!
Mộc Mộc nhào sang đánh người!
Người chủ trì: Cái này bỏ qua, câu tiếp theo.
Người chủ trì: Nơi mẫn cảm nhất của bản thân?
Hoàng Hoàng kéo tay áo Tư Đồ: Ta không muốn trả lời nữa!
Tư Đồ cười xấu xa: Cổ và bụng Tiên Tiên là mẫn… (bị Tiểu Hoàng bịt mồm)
Mộc Mộc ngắm người chủ trì: Mau đổi câu khác!
Vọng Vọng nhướng mày: Mộc Mộc trong ngoài đều rất mẫn cảm…
… o(>0