Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 56: Tiếng Nổ

Một loạt tiếng bước chân gấp gáp từ trong hành lang truyền đến!
Hoắc Minh dẫn theo các lãnh đạo cấp cao của khách sạn, bước nhanh đi ra đại sảnh, cũng vẫy tay bảo Từ Trạch Minh cũng lập tức đi theo mình.
Mặc dù Từ Trạch Minh có chút giật mình nhưng vẫn buông tất cả công việc trên tay, đi theo Giám đốc cũng đi ra đại sảnh, đứng phía bên phải, nhìn về phía con đường lớn ven biển một hàng xe chậm rãi lái tới, khe khẽ nói với Giám đốc: "Không phải bảy giờ tối nay Tổng Giám đốc mới bay từ Pháp về sao? Làm sao đột nhiên lại. . . . . ."
Hoắc Minh không lên tiếng, nghiêm túc đứng trước cửa khách sạn, đầu tiên là nhìn lướt qua xe hơi sang trọng sắp lái tới trước mặt nhưng cũng không lên tiếng, chỉ hơi chỉnh sửa đồng phục của mình một chút, chờ đợi.
Chiếc Rolls-Royce màu đen phiên bản dài chậm rãi lái tới dưới sự bảo vệ của một đoàn xe màu đen chạy theo phía sau, vòng qua hòn núi đá giả đặt trước Khách sạn Á Châu, chạy tới đại sảnh.
Tại sảnh tiệc lầu hai, bài nhạc “Canon in d’major” vang lên.
Nhân viên phục vụ sảnh tiệc lầu hai, nhân viên làm việc bộ phận tiếp tân tại lầu một, nhân viên làm việc bộ phận cây cảnh, tay nâng giỏ hoa Lan tím, đi qua hành lang thật dài, sắp hàng chỉnh tề ở bên ngoài sảnh tiệc, đang chuẩn bị cho buổi diễn tập lần cuối cùng, nghe nói Tổng Giám đốc đến khách sạn, ngay lập tức bọn họ nghiêm chỉnh đứng thẳng ở rào chắn kim loại lầu hai, đôi tay nhẹ đặt lên bụng bên phải, vẻ mặt lộ ra bình tĩnh và chuyên nghiệp, chờ đợi.
Nhân viên làm việc bộ phận tiếp tân mặc đồng phục màu trắng trang nhã, mọi người đều vui tươi, thanh lịch động lòng người, tự động xếp hàng đi xuống cầu thang xoắn ốc, chia làm hai đứng hàng đứng trước đại sảnh khách sạn, cúi đầu chờ đợi.
Trong không khí căng thẳng và yên tĩnh, chiếc Rolls-Royce từ từ chạy tới đại sảnh ngừng lại, vệ sĩ ở phía sau tất cả đều mặc âu phục màu đen, tay đè tai nghe che giấu bên tai, lắng nghe tình huống xung quanh, sau đó đứng ở trước khách sạn chờ đợi.
Từ bên trong chiếc xe Mercedes, Đông Anh đi ra trước, dẫn ba người thư ký, người mặc đồng phục màu bạc, bước nhanh tới trước xe chiếc Rolls-Royce, Đông Anh đưa tay kéo ra cửa xe Rolls-Royce, hơi gấp người cười ngọt ngào gọi nhỏ: "Tổng Giám đốc. . . . . ."
Cuối cùng trong ánh mắt mong đợi của mọi người, Tưởng Thiên Lỗi mặc âu phục màu đen cài hai cúc, áo sơ mi màu lam nhạt, trên cổ áo cài kim bạch kim, vô cùng khí phách như một quân vương bước ra chiếc Rolls-Royce. . . . . .
Người đàn ông khí phách này, trong ba năm trước đây lập nên thần thoại Khách sạn Á Châu, thu mua gần 127 khách sạn cấp năm sao, đầu tư gần hơn bốn trăm mẫu đất tại mười lăm quốc gia Châu Á, thậm chí ở trong nước, xây dựng khách sạn dưới nước tại mười ba thành phố biển, sáng tạo lập nên kì tích, không khỏi làm cho người ta lấy làm ngạc nhiên, được Tạp chí People thế giới gọi là: Người khổng lồ Châu Á! ! Mà làm cho người ta chắc lưỡi ca ngợi, không chỉ là năng lực của anh, mà vào một năm trước, một tờ tạp chí phỏng vấn anh, anh chỉ lộ nửa mặt trên trang bìa tạp chí, tức khắc hấp dẫn trái tim của hàng ngàn cô gái trên toàn thế giới! !

Bởi vì hôm nay anh không đi thang máy dành cho Tổng Giám đốc mà trực tiếp đi qua đại sảnh khách sạn, tự mình kiểm tra bữa tiệc tối của Thủ tướng, tự nhiên làm cho nhân viên khách sạn và các danh viện khẽ nhìn trộm, quả thật nhìn thấy người đàn ông này giống như lời đồn, đường nét gương mặt hoàn mỹ giống như pho tượng điêu khắc, hai mắt phát ra ánh sáng không cho phép kháng cự, đôi môi gợi cảm mím chặt, nhìn tất cả nhân viên vẫn im lặng không lên tiếng, nhưng phát ra vô hạn khí thế, tay trái theo thói quen khẽ giơ lên, chiếc nhẫn đính hôn trên ngón giữa dưới ánh đèn xẹt qua ánh sáng rất êm dịu, biểu thị công khai với thế giới người đàn ông độc thân hoàn mỹ nhất, hôm nay đã có thêm giai nhân.
Hoắc Minh lập tức dẫn các lãnh đạo cấp cao đi theo ở phía sau anh, cùng đi tới bên cạnh thang máy.
Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng đi về phía trước, đôi môi mím chặt, lộ ra sức mạnh vững vàng, sau khi anh đi bộ một lúc mới chậm rãi mở miệng: "Hôm nay bữa tiệc cứu trợ thiên tai và buổi tiệc tối của Thủ tướng, chuẩn bị như thế nào?"
"Tất cả đều chuẩn bị xong!" Hoắc Minh lập tức gật đầu nói.
Ánh mắt Tưởng Thiên Lỗi hơi chuyển động, rồi hỏi: "Trước khán đài, sảnh tiệc và các nhà hàng cũng đã chuẩn bị xong chưa?"
Hoắc Minh nghiêng đầu nhìn về phía Từ Trạch Minh!
Từ Trạch Minh lập tức gật đầu, cung kính nói: "Cũng đã chuẩn bị thỏa đáng, trước khi bắt đầu bữa tiệc cứu trợ thiên tai, chúng ta mở ra phòng họp số 1 và phòng số 2 làm hội trường tập luyện trước, riêng đại sảnh bữa tiệc cao cấp, tổng cộng có mười ba sảnh, cửa hàng xì gà cũng tạm thời mở ra sáu, bởi vì Thủ tướng là người khiêm tốn, có thể tham gia xong bữa tiệc sẽ đến Thúy Trúc hiên phía sau vườn hoa của khách sạn chúng ta nghỉ ngơi, còn lại là các chính giới nổi tiếng sẽ mời nghỉ ngơi tại các phòng riêng xung quanh đại sảnh tiệc, cháu gái của Thủ tướng sắp xếp ở 'phòng tổng thống' bạch kim, chọn lựa quản lý và đội ngũ phục vụ cao cấp nhất khách sạn đến phục vụ, trước mắt đang ở tiệm spa nghỉ ngơi, sau đó sẽ đến rạp phim xem phim . . . . . vì sở thích của cô ấy, cho nên chúng ta đã phái chuyên cơ đến vườn vải, hái loại vải đầu mùa có hương vị ngọt thơm nhất, hẹn mười lăm phút nữa sẽ có xe riêng đưa đến ‘phòng tổng thống'. . . . . ."
Tưởng Thiên Lỗi không lên tiếng, bởi vì Tô Linh không chỉ là cháu gái của Thủ tướng mà còn là vợ chưa cưới của con trai cưng của Tập đoàn Á Thái, phục vụ đoàn thể thông minh nên suy tính đến điểm này, phải hết sức chu đáo.
Cửa thang máy mở ra!
Tưởng Thiên Lỗi vừa muốn đi vào bên trong thang máy lại nghe ở đầu kia đại sảnh truyền đến một tiếng nổ kinh khủng! !

back top