Vuốt vuốt đầu bị Hoàng Phủ Tấn đánh có chút đau, nàng tiếp tục nói: “Mặc dù nguyên nhân không hoàn toàn do ngươi, nhưng ngươi lại là nguyên nhân trực tiếp khiến bọn họ tự sát, may mắn là ngươi cả ngày lẫn đêm đều ở trong cung, trong cung ngoài ngươi ra cũng chưa có nam nhân nào khác, nếu không sẽ làm cho hoàng cung thây chất đầy đồng, ngươi biết không?”
Bộ dáng thập phần nghiêm túc này của Tiểu Thiên làm cho Hoàng Phủ Tấn bật cười: “Có cần khoa trương như vậy không?”
“Ngươi xem ngươi kìa, thế mà còn cười được.” Tiểu Thiên mặt bất mãn nhìn Hoàng Phủ Tấn, “Hoàng thượng”. Vì càng muốn theo sát Hoàng đế biểu đạt quan điểm của mình, Tiểu Thiên càng dựa vào gần Hoàng Phủ Tấn, “Hoàng thượng, ngươi không biết khi ngươi nở nụ cười lực sát thương so với khi ngươi hung hăng muốn giết người càng lớn hơn sao? Lúc ngươi cười, nam nhân tự sát, nữ nhân thì bị nụ cười của ngươi giết chết”.
“Vậy sao ngươi còn sống tốt như vậy?” Hoàng Phủ Tấn che miệng ho nhẹ mấy tiếng, trong mắt khó nén nụ cười, nữ nhân này, thật đúng là có bản lãnh làm người ta không thể tức giận khó trách Hoàng tổ mẫu thích nàng như vậy, xem ra cũng không hẳn là không có lí do.
“Ta à?” Nhắc tới chuyện này, Tiểu Thiên lộ ra vẻ mặt tương đối đắc ý, “Định lực của ta tương đối tốt, hơn nữa,số lần mà hôn quân ngươi cười với ta cũng không nhiều, mà coi như có cười, cũng là nụ cười nhạo báng khi dễ, cái này bản chất cũng không giống nhau, ta làm sao dễ dàng bị mê đắm như vậy chứ? Chẳng lẽ ta lại dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc hấp dẫn sao?”
“Theo tình hình trước mắt mà thấy, quả thật không dễ!” Trong mắt Hoàng Phủ Tấn tràn đầy nụ cười, ngược lại hắn muốn nghe thử xem nữ nhân này còn có thể nói ra được chuyện gì. Vậy mà còn tự nói mình không dễ dàng bị sắc đẹp hấp dẫn? Không biết là ai nguyện ý bỏ ra hai vạn lượng trên người một nữ nhân vậy nhỉ?
“Đó là đương nhiên” Nghe Hoàng Phủ Tấn nói như vậy, Tiểu Thiên càng thêm đắc ý, nhưng cũng không kéo dài bao lâu, nàng lại bày ra một bộ dạng thập phần nghiêm túc, “Nhưng hoàng thượng nè, may nhờ con người của ngươi khuyết điểm còn nhiều hơn so với ưu điểm, nhất là tính khí của ngươi không phải người bình thường có thể chấp nhận được, âm tình bất định, khí trời thay đổi cũng không nhanh bằng ngươi trở mặt nha……”
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi nói Trẫm đã quá dễ dãi với ngươi rồi có phải không?” Hoàng Phủ Tấn nghiêm mặt, nữ nhân này thật đúng là được voi đòi tiên, xem ra thật đúng là không thể cấp cho nàng sắc mặt dễ nhìn được mà.
Bộ dáng thập phần nghiêm túc này của Tiểu Thiên làm cho Hoàng Phủ Tấn bật cười: “Có cần khoa trương như vậy không?”
“Ngươi xem ngươi kìa, thế mà còn cười được.” Tiểu Thiên mặt bất mãn nhìn Hoàng Phủ Tấn, “Hoàng thượng”. Vì càng muốn theo sát Hoàng đế biểu đạt quan điểm của mình, Tiểu Thiên càng dựa vào gần Hoàng Phủ Tấn, “Hoàng thượng, ngươi không biết khi ngươi nở nụ cười lực sát thương so với khi ngươi hung hăng muốn giết người càng lớn hơn sao? Lúc ngươi cười, nam nhân tự sát, nữ nhân thì bị nụ cười của ngươi giết chết”.
“Vậy sao ngươi còn sống tốt như vậy?” Hoàng Phủ Tấn che miệng ho nhẹ mấy tiếng, trong mắt khó nén nụ cười, nữ nhân này, thật đúng là có bản lãnh làm người ta không thể tức giận khó trách Hoàng tổ mẫu thích nàng như vậy, xem ra cũng không hẳn là không có lí do.
“Ta à?” Nhắc tới chuyện này, Tiểu Thiên lộ ra vẻ mặt tương đối đắc ý, “Định lực của ta tương đối tốt, hơn nữa,số lần mà hôn quân ngươi cười với ta cũng không nhiều, mà coi như có cười, cũng là nụ cười nhạo báng khi dễ, cái này bản chất cũng không giống nhau, ta làm sao dễ dàng bị mê đắm như vậy chứ? Chẳng lẽ ta lại dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc hấp dẫn sao?”
“Theo tình hình trước mắt mà thấy, quả thật không dễ!” Trong mắt Hoàng Phủ Tấn tràn đầy nụ cười, ngược lại hắn muốn nghe thử xem nữ nhân này còn có thể nói ra được chuyện gì. Vậy mà còn tự nói mình không dễ dàng bị sắc đẹp hấp dẫn? Không biết là ai nguyện ý bỏ ra hai vạn lượng trên người một nữ nhân vậy nhỉ?
“Đó là đương nhiên” Nghe Hoàng Phủ Tấn nói như vậy, Tiểu Thiên càng thêm đắc ý, nhưng cũng không kéo dài bao lâu, nàng lại bày ra một bộ dạng thập phần nghiêm túc, “Nhưng hoàng thượng nè, may nhờ con người của ngươi khuyết điểm còn nhiều hơn so với ưu điểm, nhất là tính khí của ngươi không phải người bình thường có thể chấp nhận được, âm tình bất định, khí trời thay đổi cũng không nhanh bằng ngươi trở mặt nha……”
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi nói Trẫm đã quá dễ dãi với ngươi rồi có phải không?” Hoàng Phủ Tấn nghiêm mặt, nữ nhân này thật đúng là được voi đòi tiên, xem ra thật đúng là không thể cấp cho nàng sắc mặt dễ nhìn được mà.