“Như thế thì sao nào có gì không.” Tiểu Thiên lãnh đạm nở nụ cười nói, “Lá gan của ta rất nhỏ, muội muội hét lớn như vậy, tim ta liền đập bịch bịch!”
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi dám cho nương ta ngủ sài phòng, ta. . . . . .”
“Ngươi như thế nào?” Tiểu Thiên chặn lời nói của nàng, trừng trừng mắt nhìnTiểu San, NiếpTiểu San đứng cạnh Vương thị sợ tới mức lập tức cúi đầu, “Niếp Vân Hạc lão già kia cũng không dám nói một lời dù tiếng lớn hay nhỏ, ngươi là con gái một tiểu thiếp sinh ra cũng muốn uy hiếp ta phải không?”
“Ngươi. . . . . . Ngươi cảm thấy ngươi là đương là Hoàng Hậu rất giỏi phải không? Ta. . . . . . Ta cũng không sợ ngươi.” Thói quen khi dễ Niếp Tiểu Thiên lúc trước lại bộc phát, NiếpTiểu San một chút cũng không cảm thấy được tỷ tỷ hiện tại làm Hoàng Hậu có thể uy hiếp đến nàng, điểm này nàng ta cùng mẫu thân là không giống nhau.
“A ~~ Hoàng Hậu không phải rất giỏi sao, đã có thể so với một tiểu thiếp, như vậy nhị nương rất giỏi rồi.” Nói xong, Tiểu Thiên còn cố ý vuốt vuốt sợi tóc, tiếp tục nói: “Bất quá hiện tại cũng là chính thất, hơn nữa vẫn là chính thất của hoàng đế, luôn lo lắng việc quốc gia đại sự của thiên hạ, có vẻ không giống như Nhị nương tốt số mệnh như vậy đâu, cái gì cũng dùng ý nghĩ của mình, chỉ cần nghĩ như thế nào cách ăn mặc chính mình đi câu dẫn nam nhân là được rồi.” Nói xong, nàng cười lạnh một tiếng, trong mắt lộ vẻ châm chọc.
Hoàng Phủ Tấn vừa bước vào cửa phủ Thượng Thư, liền nghe được Tiểu Thiên này một phen nói, hắn nhịn không được dừng cước bộ.
Nữ nhân này thực sự quá tài ba rồi, châm chọc người khác còn dùng những lời lẽ cao thượng như vậy, nàng đã đem thân phận hoàng hậu của nàng sử dụng một cách thật tự nhiên.
Suy nghĩ việc gia quốc thiên hạ? Là nàng sao?
“Ngươi dám vũ nhục nương ta?” Niếp Tiểu San tức giận muốn giơ chân đá nàng, nha đầu chết tiệt kia hôm nay lại dám trả treo móc méo trên đầu của nàng.
“Muội muội tại sao lại có thể nói oan uổng cho tỷ tỷ như vậy, tỷ tỷ chỉ là hâm mộ Nhị nương mệnh tốt mà thôi.” Trên mặt Tiểu Thiên vẫn là một bộ mặt biểu hiện tươi cười, biểu tình đó như thể là mình vô tội , sự việc không liên quan đến mình!
Nữ nhân này. . . . . .
Hoàng Phủ Tấn thật sự rất muốn cười, rồi lại không biết cười vì nguyên nhân gì?
Che miệng ho nhẹ vài tiếng, Hoàng Phủ Tấn đi vào.
Nghe tiếng ho của hắn làm cho Tiểu Thiên cùng đám người trong phòng đồng thời quay đầu nhìn ra cửa, sự xuất hiện của hắn làm ọi người có mặt ở đây đều ngây ngẩn cả người.
Một nam nhân quá đẹp trai. NiếpTiểu San nhìn thấy Hoàng Phủ Tấn, ở trong lòng âm thầm cảm thán nói. Mặt mày biểu hiện vẻ ái mộ sự hoàn hảo của hắn, điểm này Hoàng Phủ Tấn cũng chú ý tới , trong mắt xuất hiện cực độ chán ghét đối với biểu hiện như vậy.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi dám cho nương ta ngủ sài phòng, ta. . . . . .”
“Ngươi như thế nào?” Tiểu Thiên chặn lời nói của nàng, trừng trừng mắt nhìnTiểu San, NiếpTiểu San đứng cạnh Vương thị sợ tới mức lập tức cúi đầu, “Niếp Vân Hạc lão già kia cũng không dám nói một lời dù tiếng lớn hay nhỏ, ngươi là con gái một tiểu thiếp sinh ra cũng muốn uy hiếp ta phải không?”
“Ngươi. . . . . . Ngươi cảm thấy ngươi là đương là Hoàng Hậu rất giỏi phải không? Ta. . . . . . Ta cũng không sợ ngươi.” Thói quen khi dễ Niếp Tiểu Thiên lúc trước lại bộc phát, NiếpTiểu San một chút cũng không cảm thấy được tỷ tỷ hiện tại làm Hoàng Hậu có thể uy hiếp đến nàng, điểm này nàng ta cùng mẫu thân là không giống nhau.
“A ~~ Hoàng Hậu không phải rất giỏi sao, đã có thể so với một tiểu thiếp, như vậy nhị nương rất giỏi rồi.” Nói xong, Tiểu Thiên còn cố ý vuốt vuốt sợi tóc, tiếp tục nói: “Bất quá hiện tại cũng là chính thất, hơn nữa vẫn là chính thất của hoàng đế, luôn lo lắng việc quốc gia đại sự của thiên hạ, có vẻ không giống như Nhị nương tốt số mệnh như vậy đâu, cái gì cũng dùng ý nghĩ của mình, chỉ cần nghĩ như thế nào cách ăn mặc chính mình đi câu dẫn nam nhân là được rồi.” Nói xong, nàng cười lạnh một tiếng, trong mắt lộ vẻ châm chọc.
Hoàng Phủ Tấn vừa bước vào cửa phủ Thượng Thư, liền nghe được Tiểu Thiên này một phen nói, hắn nhịn không được dừng cước bộ.
Nữ nhân này thực sự quá tài ba rồi, châm chọc người khác còn dùng những lời lẽ cao thượng như vậy, nàng đã đem thân phận hoàng hậu của nàng sử dụng một cách thật tự nhiên.
Suy nghĩ việc gia quốc thiên hạ? Là nàng sao?
“Ngươi dám vũ nhục nương ta?” Niếp Tiểu San tức giận muốn giơ chân đá nàng, nha đầu chết tiệt kia hôm nay lại dám trả treo móc méo trên đầu của nàng.
“Muội muội tại sao lại có thể nói oan uổng cho tỷ tỷ như vậy, tỷ tỷ chỉ là hâm mộ Nhị nương mệnh tốt mà thôi.” Trên mặt Tiểu Thiên vẫn là một bộ mặt biểu hiện tươi cười, biểu tình đó như thể là mình vô tội , sự việc không liên quan đến mình!
Nữ nhân này. . . . . .
Hoàng Phủ Tấn thật sự rất muốn cười, rồi lại không biết cười vì nguyên nhân gì?
Che miệng ho nhẹ vài tiếng, Hoàng Phủ Tấn đi vào.
Nghe tiếng ho của hắn làm cho Tiểu Thiên cùng đám người trong phòng đồng thời quay đầu nhìn ra cửa, sự xuất hiện của hắn làm ọi người có mặt ở đây đều ngây ngẩn cả người.
Một nam nhân quá đẹp trai. NiếpTiểu San nhìn thấy Hoàng Phủ Tấn, ở trong lòng âm thầm cảm thán nói. Mặt mày biểu hiện vẻ ái mộ sự hoàn hảo của hắn, điểm này Hoàng Phủ Tấn cũng chú ý tới , trong mắt xuất hiện cực độ chán ghét đối với biểu hiện như vậy.