Hậu cung mưu sinh kế

Chương 117: Năm mới


Tuy rằng lại kéo thêm một Từ An thái hậu, nhưng là Trần Mạn Nhu cũng không cho rằng, chuyện này là Từ An ở sau lưng nhúng tay làm thành. Từ An hiện tại mặc dù có chút không quá thông minh, nhưng là nàng vẫn là rất coi trọng con nối dòng của Hoàng thượng. Đối với tôn tử khỏe mạnh như Tiểu tứ, nàng luôn luôn rất thích.

Cho nên, kim phượng hàm châu tram kia, Trần Mạn Nhu liền trực tiếp nghĩ theo hướng Từ An thái hậu ban cho người khác. Người đầu tiên xuất hiện trong đầu Trần Mạn Nhu, chính là Hồ phi. Bởi vì duyên cớ Tam hoàng tử, Từ An thái hậu sẽ thường thường ban cho Hồ phi một vài thứ. Cho nên, nếu là đồ của Hồ phi, vậy thì dễ giãi thích.

Chính là, Trần Mạn Nhu luôn cảm thấy có một chút kỳ quái, giống như có cảm giác có chút không đúng.

Ngồi trên tháp, cho Đối Nguyệt cầm giấy bút đến đây, Trần Mạn Nhu bắt đầu chậm rãi phân tích chuyện này. Đầu tiên, là chậu than trong phòng Tiểu tứ, đây là Trầm Hương bỏ vào đi, đã là không thể nghi ngờ. Mà đốt lửa chậu than, là Chấp Thư làm.

Trước phân tích người sau lung Chấp Thư, phụ mẫu Chấp Thư ở ngoài cung là bình dân bách tính, trong nhà nghèo khó, năm xưa vì sống không nổi nữa, mới đưa Chấp Thư vào cung làm cung nữ. Biến hóa duy nhất trong nhà chính là có nhiều tiền bạc, từ trong di vật của Chấp Thư tìm ra, Minh tổng quản tìm được không ít ngân lượng.

Lại kết hợp với tin tức Tiến Tửu các nàng tìm hiểu được, cùng với nhân tình Thục phi đưa tới để lấy lòng, đã có thể xác định Chấp Thư là người Hồ phi thu mua.

Hồ phi này, có phân vị, nhưng là hiện tại đã không còn thánh sủng. Mà Chấp Thư lại là đại cung nữ của Tiểu tứ, cho nên, nếu nàng thu mua Chấp Thư, sẽ không có khả năng lại đi thu mua một tam đẳng nha hoàn Trầm Hương.

Cho nên, người sau lưng Trầm Hương, hẳn là một người khác. Nhưng là, lúc trước kết quả Minh tổng quản điều tra là, chậu than mới kia, có chín thành có thể là Hồ phi từ chỗ Triệu tiệp dư Bảo Hoa điện lấy đi, cho nên Trầm Hương nói không chừng là cùng Hồ phi có liên hệ.

Nếu không phải Hồ phi thu mua Trầm Hương, rất có thể là ngược lại, nói cách khác, Trầm Hương lợi dụng Hồ phi một phen. Toàn bộ quá trình sự kiện chính là Trầm Hương bị người sai khiến, muốn mưu hại Tứ hoàng tử, sau đó người sau lưng ra chủ ý, để cho Hồ phi nghĩ tới kế hoạch dùng chậu than đến hại Tiểu tứ.

Sau đó Hồ phi đưa tới chậu than, Trầm Hương giúp đỡ Hồ phi đem chậu than an bài tốt, sau đó lại khuyến khích Chấp Thư đi làm chuyện này.



Nghĩ đến đây, Trần Mạn Nhu không khỏi có chút buồn cười, Hồ phi một cung phi, Chấp Thư một đại cung nữ, hai người cũng không ngốc, cư nhiên để cho một tam đẳng cung nữ phản lợi dụng một phen, hai người các nàng thật đúng là không bằng đập đầu vào tường cho rồi.

Nguyên nhân Trầm Hương tự sát, không ngoại trừ hai lý do, một là người nhà bị uy hiếp, hai là thấy mình trốn không được, cho nên dẫn đầu tự sát. Nhưng là vì đệ đệ của Trầm Hương được đưa đến học đường của Trương kính huy, cho nên Trần Mạn Nhu phán định, hai nhân tố này, hẳn là đều có.

Trầm Hương đã chết, đệ đệ nàng có thể được lợi ích. Trầm Hương không chết, kết cục của nàng chính là bị người của Hoàng thượng bắt đi, sau đó cả nhà sao trảm, mưu hại hoàng tử, là diệt cửu tộc. Trầm Hương chỉ có chết, mới mới có thể không lien lụy người nhà.

Biểu thẩm của Trầm Hương là người Từ Ninh cung, di vật trong tay cũng là từ Từ An cung lấy ra. Nhưng thực hiển nhiên, Từ An sẽ không làm chuyện mưu hại Tiểu tứ, như vậy cây trâm này, chính là có thể được đến trong tay cung phi mà Từ An ban thưởng.

Hảo thôi, vấn đề trở về điểm ban đầu, khả năng cuối cùng cây trâm kia là Hồ phi nhận được.

Người bày bố cục này, tâm tư cũng thật đủ cẩn thận, một vòng lại một vòng, chỉ hy sinh một mình Trầm Hương.

Vẽ cái vòng lớn, Trần Mạn Nhu ném bút, nếu lúc này không nghị rõ ràng, vậy gác lại hai ngày trước, nói không chừng lúc nào đó, manh mối bỗng nhiên sẽ xuất hiện. Không phải có câu nói như vậy sao? Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu. Nàng không thể sốt ruột, trước mắt, vẫn nên an trí nhân thủ cho Tiểu tứ mới là điều quan trọng nhất.

Ý tứ Hoàng thượng là lại đổi hai vú nương tiến vào, nhưng là Trần Mạn Nhu lại cảm thấy, dùng quen không cần nhiều, Trần ma ma cùng Triệu ma ma tuy rằng lúc trước bị nàng quở trách, nhưng là không dụng hình, kỳ thật có tra tấn cũng không sao cả, niên đại này trung tâm của nô tài trong nhà, người hiện đại căn bản không tưởng tượng được.

Trần ma ma cùng Triệu ma ma luôn luôn nghiêm túc trách nhiệm, lúc trước Trần gia tốn thời gian một năm để điều tra tìm người. Thay đổi, mới là cho người khác có cơ hội.

Mà đại cung nữ, Chấp Thư bị trượng tễ, Chấp Mặc bị đuổi về Dịch Đình cung, lập tức ít đi một nửa, còn phải bổ sung thêm mới được.


“Nương nương, Vĩnh Thọ cung Vụ Diêu tỷ tỷ đến đây.” Trần Mạn Nhu đang suy nghĩ, Bôi Đình tiến vào hồi bẩm, Trần Mạn Nhu vội vàng đứng dậy: “Tại sao Vụ Diêu cô nương lại đến đây lúc này? Là Hoàng hậu nương nương có gì phân phó?”

“Nô tỳ gặp qua Quý phi nương nương, thỉnh an quý phi nương nương.” Vụ Diêu đứng ở trong sân, hành lễ với Trần Mạn Nhu, sau đó nghiêng người, ra dấu bảo Trần Mạn Nhu xem vài người mặc cung trang tam đẳng cung nữ phía sau mình: “Hoàng hậu nương nương nói, đến cuối năm, công việc ở các cung đều nhiều hơn, vốn nhân thủ Chung Túy cung cũng không nhiều, lại lập tức đi ba người, chỉ sợ sẽ không giúp được, cho nên để cho nô tỳ mang theo vài người lại đây, thỉnh Quý phi nương nương chọn vài người.”

Tầm mắt Trần Mạn Nhu từ trên người vài tiểu cung nữ đảo qua, hướng tới phương hướng Vĩnh Thọ cung làm một phúc lễ, cười nói: “Thiếp đa tạ Hoàng hậu nương nương, làm phiền Vụ Diêu cô nương đem người đưa tới, lúc này sẽ chọn lựa sao?”

“Quý phi nương nương có thể chậm rãi chọn lựa, nô tỳ không gấp.” Vụ Diêu lắc đầu, đi hai bước đến một bên Trần Mạn Nhu đứng lại, cười điểm điểm kia vài cung nữ: “Bốn người bên này, là năm nay tiểu tuyển mới tiến cung, bốn người bên kia, là từ các cung điện điều động ra.”

Này trong cung phân vị có ca có thấp, có thăng chức cũng còn có hàng chức, mỗi phân vị đều có số lượng hạ nhân nhất định, bị hàng chức, nhân thủ bên người phải cắt bớt, từ các cung điện điều động ra, cũng chính là ý tứ này.

Trần Mạn Nhu biết đây xem như là Vụ Diêu chỉ điểm cho mình, cảm kích cười cười, trọng điểm quan sát bốn tiểu cung nữ mới tiến cung. Không đến thời gian một nén nhang, liền chọn ra hai người: “Trước chọn hai người đi, chỗ bản cung công việc cũng không phải quá nhiều, cũng không cần nhiều nhân thủ như vậy.”

Vụ Diêu gật gật đầu đáp: “Cũng nên như thế, vậy nô tỳ đem người còn lại mang đi.”

“Mắt thấy sắp cửa ải cuối năm, Hoàng hậu nương nương cũng thật nhiều việc, bên người tất nhiên là không thể thiếu Vụ Diêu cô nương, bản cung cũng sẽ không lưu Vụ Diêu cô nương.” Nói xong, ý bảo Tẫn Hoan đi qua tiễn, Tẫn Hoan thoải mái nhét một cái hà bao cho Vụ Diêu.

Đại cung nữ như Vụ Diêu, đối với chủ tử đều là thập phần trung tâm, người khác thưởng hà bao gì đó, trở về nhất định là sẽ cho chủ tử của mình xem, cho nên Trần Mạn Nhu cũng không quá che giấu.

“Đa tạ Quý phi nương nương ban thưởng.” Vụ Diêu hành lễ, xoay người cáo lui.


Trần Mạn Nhu thở dài, đưa tay xoa xoa trán: “Đối Nguyệt, ngươi đem hai người các nàng dẫn đi trước, trước năm mới phải dạy thật tốt, Tiểu tứ bên kia, Vi Nhạc cùng Bôi Đình đi quản vài ngày trước.”

Không quá hai ngày, Hoàng thượng bên kia đã hạ chỉ, lấy tội danh mưu hại hoàng tự, đem Hồ phi đưa đến Dịch Đình cung. Lúc trước Liễu tu dung vào Dịch Đình cung không quá ba tháng thì đã chết, cũng không biết Hồ phi đi vào có thể chịu mấy ngày.

Về phần Tam hoàng tử, cũng sửa ngọc điệp, từ nay về sau chính là con Hàn chiêu nghi.

Mà Triệu tiệp dư, lại bị biếm thành Triệu bảo lâm. Tuy rằng chuyện này nàng không có tham dự, nhưng là lúc trước chuyện Hồ phi cầm chậu than của nàng, nàng cũng không có báo lên, coi như là tội giấu diếm.

Án kiện trong nhà Thục phi, vì Trang quận vương bên kia đã chết người, cho nên Mạnh gia cũng không thể hoàn toàn thoát tội. Trần Mạn Nhu không để cho đại ca nhà mình hỗ trợ, bất quá Thục phi lại đi bái kiến Dương quý phi. Tuy nói không thể lật lại bản án, nhưng là tốt xấu gì cũng làm cho Mạnh gia con ít tội một chút.

Cuối cùng phán quyết là lưu đày, bất quá chọn địa phương cũng không phải quá kém cỏi. Vài phương hướng của Khánh quốc, tây nam khốn khổ nhất. Đệ đệ Thục phi, là bị sung quân đến phương bắc, khoảng cách cùng Thực Định phủ cũng không quá xa.

Cho nên cho dù Trần Mạn Nhu không giúp Thục phi, Thục phi cũng là không dám tới đắc tội Trần Mạn Nhu.

Trong nháy mắt, lại đến đầu một năm mới.

Trần Mạn Nhu đã sớm rời giường, tự mình trang điểm rất tốt, mới đi về phía hậu điện xem Tiểu tứ. Triệu ma ma đang đem y phục hơ trên lò sưởi, Trần ma ma cầm khăn nóng lau mặt lau tay cho Tiểu tứ còn nằm trong ổ chăn.

Chậu than đặt ở góc phòng, phía trên dựng thẳng một cây thiết quản, đó là chủ ý Trần Mạn Nhu nghĩ ra, sau chuyện lần trước, nàng sợ mình một khi không chú ý đến, lại để cho người ta chui chỗ trống, giữa mùa đông, cho dù là người lớn, cũng đã không cẩn thận trúng độc khí than, Tiểu tứ nhỏ tuổi, khó chịu cũng không nói được, nàng cũng không thể mạo hiểm.

Thiết quản từ nắp chậu than kéo dài đi ra ngoài, từ trên cửa sổ xuyên thủng ra ngoài cửa, ngày thường Trần ma ma cùng Triệu ma ma so với dĩ vãng cũng càng dụng tâm, Trần Mạn Nhu mới xem như hoàn toàn yên lòng.



“Tiểu tứ tỉnh lại?” Đi đến trước giường, Trần Mạn Nhu thăm dò nhìn Tiểu tứ, Tiểu tứ lại còn đang nhắm mắt lại ngủ nướng, Trần ma ma vội vàng tránh khỏi vị trí: “Nương nương, muốn lúc này đánh thức Tứ hoàng tử sao? Đợi lát nữa đi Thái Miếu, Tứ hoàng tử tốt nhất vẫn nên tỉnh táo, ngủ so với tỉnh càng dễ dàng bị đông lạnh.”

“Ân, đánh thức hắn. Đút cho hắn ăn lửng dạ.” Thời gian tế cáo thiên địa có vẻ dài, vạn nhất Tiểu tứ ăn quá no, lại tè dầm, nửa đường cũng không thể đổi tã lót. Nghĩ nghĩ, Trần Mạn Nhu lại bỏ thêm một câu: “Đem bình sữa lúc trước bản cung cho người làm cho hắn mang theo, bỏ sửa vào, đến lúc đó nếu Tiểu tứ khóc nháo, trước hết dỗ hắn uống cái kia.”

Triệu ma ma đã cầm toàn bộ y phục hơ rất tốt, Bôi Đình từ bên cạnh đem chậu than bưng tới, đem mép giường hơ nóng hầm hập, sau đó Triệu ma ma mới đưa tay đem Tiểu tứ từ trong ổ chăn ôm ra, động tác thập phần nhanh chóng mặc miên phục.

Bên ngoài lại khoác quần áo đỏ thẫm, trên đầu đội miên mũ, trên chân mang hài đầu hổ. Trên cổ vốn đang mang chuỗi kim ngọc, nhưng là Trần Mạn Nhu nhìn cảm thấy cái rất nặng, đơn giản cũng chỉ mang một cái ngọc trụy.

Thu thập thỏa đáng, chờ Trần ma ma đút sữa, đoàn người mới ra Chung Túy cung đi hướng Vĩnh Thọ cung. Ngày hôm nay có vẻ trọng đại, không ai dám đến muộn, cho nên thời điểm Trần Mạn Nhu đến, trừ bỏ Dương quý phi cùng Thục phi, cùng với Mã tiệp dư, những người còn lại toàn bộ đều đã đến.

Hoàng hậu lôi kéo Đại hoàng tử cùng Đại công chúa, không chút để ý ngồi tại vị trí, thấy Trần Mạn Nhu, cũng chỉ là hơi gật gật đầu. Trần Mạn Nhu tiến lên thỉnh an, Đại hoàng tử có chút tò mò nhìn nhìn Tiểu tứ được bọc thật cẩn thận, đưa tay lay tã lót Tiểu tứ hai cái: “Trần mẫu phi, Tứ đệ mặc dầy không? Bên ngoài rất lạnh.”

“Đa tạ Đại điện hạ quan tâm, hôm nay Tứ hoàng tử mặc hai kiện áo bông, khẳng định sẽ không lạnh, đại điện hạ thật sự là quan ái đệ đệ, là ca ca tốt.” Trần Mạn Nhu cười xoa xoa đầu Đại hoàng tử, Đại hoàng tử lắc lắc đầu, đưa tay trạc Tiểu tứ hai cái, thấy Tiểu tứ chuyển đôi mắt to to nhìn hắn, liền cười hì hì cầm lấy tã lót Tiểu tứ lộ ra vật trong bàn tay là một con hổ cho hắn ngoạn: “Đệ đệ, đệ đệ, nhìn chỗ này.”

Hoàng hậu vui mừng nhìn Đại hoàng tử, từ ái cười nói: “Đứa nhỏ này, xem như có một đệ đệ có thể chơi đùa.”

“Đại điện hạ cùng Tứ hoàng tử là thân huynh đệ, ngày sau a, huynh đệ hai người sẽ tương thân tương ái.” Trần Mạn Nhu cũng cười, mặc kệ nói như thế nào, Tiểu tứ đều phải cùng Đại hoàng tử có quan hệ tốt trước mới được.

Một người muốn mượn sức, một người muốn dựa vào, Hoàng hậu cùng Trần Mạn Nhu, đây coi như là hiểu mà không nói.

Không bao lâu, Thục phi cũng ôm Nhị hoàng tử đến đây. Đại hoàng tử nhìn nhìn Nhị hoàng tử được hai ma ma vây quanh, lại quay đầu nhìn nhìn Hoàng hậu, thấy Hoàng hậu không phản ứng, cũng không đi qua nhìn Nhị hoàng tử.

Chờ Dương quý phi dẫn Mã tiệp dư đến đây, thời gian đã không còn sớm, Hoàng hậu vội vàng dẫn theo mọi người đi Từ Ninh cung. Từ An sáng sớm cũng tới Từ Ninh cung ở cùng, cũng mọi người đỡ phải lại đi một chuyến đến Từ An cung.




back top