Hậu Cung Thăng Cấp Ký

Chương 34: Tu hoa có thai

Editor: MUALARUNG91

Hòn đá liền dừng ở bên cạnh Kỷ Mính Huyên không đủ ba thước, Kỷ Mính Huyên thở dài nhẹ nhõm một hơi, cảm giác bụng nhỏ hơi đau, cuối cùng vẫn là ảnh hưởng đến thai nhi. Nếu không phải thời gian không đủ, mấy thứ này làm sao có thể qu·ấy nh·iễu đến nàng.

Sau khi mọi người lấy lại tinh thần đều chạy tới xem du lương viện, hôm nay nếu long thai của du lương viện có việc gì, cho dù đó là do cục đá gây ra, nhưng các nàng cũng sẽ bị liên lụy.

Du lương viện là bị Kỷ Mính Huyên đẩy ngã ở ninh tiệp dư trên người, trừ bỏ sắc mặt trắng bệch một chút do bị kinh sợ. Nàng vẫn chưa có biểu hiện không khỏe nào khác, ninh tiệp dư tuy rằng bị đau vì du lương viện đè ép lên trên, nhưng là có thể tránh được cục đá, lại có thể bảo hộ được thai nhi cho du lương viện, đây cũng xem như là nàng gặp may.

“Chủ tử……” Tử Châu cùng Tiểu Thuật Tử kêu to.

Mọi người quay đầu, phát hiện Kỷ Mính Huyên thế nhưng té xỉu, trên mặt đất thậm chí còn có một vũng máu.

Vân tần vội vàng nói: “Mau đưa Kỷ Tu hoa về cung, chạy nhanh đi kêu thái y đến.” Vân tần liếc nhìn vũng máu trên mặt đất, ánh mắt chợt lóe, còn nói thêm: “Ninh tiệp dư đưa du lương viện trở về tìm thái y nhìn xem, chuyện của Kỷ Tu hoa sẽ do bổn cung lo.”

Du lương viện có chút sợ hãi không yên tâm, nàng cố  chống đỡ lắc đầu, nói: “Tần th·iếp không sao, tu hoa là vì cứu tần th·iếp cùng ninh tỷ tỷ, nếu không xác nhận tu hoa mạnh khỏe, tần th·iếp không cách nào nghỉ ngơi.”

Không ít người nghe được du lương viện nói, không tự giác có ấn tượng tốt hơn đối với du lương viện.

Ninh tiệp dư ngoài ý muốn nhìn về phía du lương viện, nàng che giấu còn rất sâu.

Vân tần liền mặc kệ, nên nói nàng đã nói, nếu là lại xảy ra chuyện, cũng không liên quan đến nàng. Nàng theo Kỷ Mính Huyên bị nâng cùng nhau rời đi, mấy người còn lại hai mặt nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng đuổi theo.

Du lương viện đang chuẩn bị đi, phát hiện ninh tiệp dư nhìn cục đá trên mặt đất ngẩn người.

“Tỷ tỷ……”

Ánh mắt Ninh tiệp dư phát lạnh, đối với cung nữ thái giám ở phía sau nói: “Trông coi chỗ này cho tốt, trước khi Hoàng Hậu nương nương sai người tới điều tra thì không được rời đi, cũng không cho bất luận kẻ nào tới gần.”

“Dạ, chủ tử.”

Tay Du lương viện nắm chặt lấy khăn, cũng chỉ có ninh tiệp dư có thể nói chắc chắn như thế.

Ninh tiệp dư nhìn về cung nữ phía sau du lương viện, nói: “Các ngươi đỡ chủ tử của các ngươi.”

“Dạ……”

Trên mặt Ninh tiệp dư hơi hoãn lại, nói: “Đi thôi.”

Tĩnh An cung luôn luôn an tĩnh chưa bao giờ từng có náo nhiệt, nhưng là lúc này liền thật sự náo nhiệt hẳn lên theo đúng nghĩa đen.

Đám người Vân tần an tĩnh nhìn thái y chẩn trị cho đã hôn mê Kỷ Mính Huyên, lúc này, bên ngoài truyền vào tiếng hô: “Thái Hậu giá lâm!”

Tất cả phi tần đều kinh hãi, Thái Hậu vậy mà lại đến xem Kỷ Mính Huyên!

Lại nghĩ tới nàng vừa mới cứu du lương viện, phỏng chừng nàng tỉnh lại……

Mọi người vừa sợ vừa ghen tị, chỉ hy vọng Kỷ Mính Huyên không bao giờ tỉnh lại mới tốt.

“Tần th·iếp thỉnh an Thái Hậu nương nương, Thái Hậu nương nương cát tường.”

Lý thái hậu đi vào tới, nhìn đến một đám người chen chúc, nhàn nhạt nói: “Miễn lễ.”

“Tạ Thái Hậu.”

Lý thái hậu liếc nhìn du lương viện một chút, hỏi: “Ngươi cảm thấy thế nào?”

Du lương viện có chút thụ sủng nhược kinh, tuy rằng mỗi tháng, Hoàng Hậu mang theo các vị phi tần đi cho Thái Hậu thỉnh an, nhưng là Thái Hậu ngày thường luôn không chủ động cùng ai nói gì. Lúc này lại chủ động nói chuyện với nàng.

“Tần…… Tần th·iếp rất tốt, tạ ơn Thái Hậu nương nương quan tâm.”

Lý thái hậu nói: “Hết thảy lấy con vua làm trọng.” Rồi không xem nàng nữa.

Du lương viện vội vàng nói: “Tần th·iếp tạ ơnThái Hậu nương nương dạy bảo.”

Lý thái hậu đi lên vài bước, sau đó ngồi vào mép giường Kỷ Mính Huyên, hỏi: “Thái y, như thế nào rồi?”

Lúc này Thái y Lý Kiêm Mạch cũng đã khẳng định mạch tượng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Vốn dĩ lúc trong cung truyền gọi thái y cũng không nói rõ ràng, rất nhiều đồng liêu đều cho rằng Kỷ Tu hoa vùi thân dưới đá không thể cứu sống, mọi người đều nghĩ trốn tránh. Cuối cùng là vì hắn tư lịch thấp, thấm cổ bé họng mới bị đẩy ra tới. Hắn lại nghĩ đến tình cảm giữa Lý gia và Kỷ gia, cho nên vẫn là đi.

Người tốt sẽ được báo đáp tốt, hiện tại hắn không chỉ không bị trách tội mà ngược lại còn được cơ duyên.

“Hồi bẩm Thái Hậu, tu hoa chủ tử là bị động thai khí, lại bởi vì vận động quá nhanh, cho nên mới hôn mê.”

Thái Hậu lập tức vui vẻ, nói: “Ngươi nói tu hoa có thai?”

Sắc mặt các phi tần đang ngồi đều cứng đờ, nhưng rất nhanh lại biến thành bộ dáng vô cùng vui sướng.

Vân tần tuy rằng đoán được một ít, nhưng khi nghe được chứng thực, trong lòng vẫn là ghen tị.

Lý Kiêm Mạch trầm giọng nói: “Đã một tháng rưỡi.”

Thái Hậu vui sướng nói: “Tốt! Tốt! Tu hoa cùng long thai trong bụng như thế nào?”

Lý Kiêm Mạch nói: “Lần này tu hoa bị kinh hách, lại động thai khí, cần nên tĩnh dưỡng.”

Thái Hậu gật đầu: “Ngươi ở Thái Y Viện đảm nhiệm chức vụ gì? Ai gia chưa từng gặp qua ngươi.”

Lý Kiêm Mạch quỳ xuống dập đầu: “Năm kia vi thần mới nhập chức, năm nay được viện phán đề bạt, nhập chức vì chính bát phẩm ngự y.”

Thái Hậu gật đầu: “Không tồi, tuổi trẻ như thế lại có thể được Trần Viện Phán khẳng định, y thuật hẳn là không tồi.”

Lý Kiêm Mạch lại dập đầu.

Thái Hậu nói: “Ai gia hạ chỉ, để Trần Viện Phán chăm sóc long thai của tu hoa, cho ngươi ở bên cạnh giúp đỡ, chờ tu hoa bình an sinh hạ con vua, ai gia có thưởng.”

Lý Kiêm Mạch lớn tiếng nói: “Vi thần tạ ơn Thái Hậu nương nương.”

Lý thái hậu nói: “Đứng dậy cho tu hoa kê đơn thuốc đi!”

“Dạ!”

Lý thái hậu nhận ra Chi Thảo, bởi vì Kỷ Mính Huyên luôn là mang nàng đi Vinh Thọ Cung.

“Trình ma ma, ngươi cùng Chi Thảo cùng đi lấy thuốc.”

Trình ma ma từ phía sau Thái Hậu bước ra tới, Chi Thảo cũng hành lễ, hai người cùng nhau đi theo Lý Kiêm Mạch ra ngoài.

Các vị phi tần đều cúi đầu, đầu tiên là Thái Hậu tự mình đến, sau lại tuyên chỉ để Trần Viện Phán trực tiếp chăm sóc long thai, cuối cùng còn kêu tâm phúc ma ma của mình đi lấy thuốc. Dưới sự bảo hộ như vậy làm người ở đây nhất thời đều không dám có ý đồ gì khác.

Trong lòng Du lương viện càng là phức tạp, Thái Hậu…… Thái Hậu…… Nàng hít sâu một hơi, bắt buộc bản thân bình tĩnh lại, Kỷ Mính Huyên được Thái Hậu yêu thích cũng không phải chuyện trong một hai ngày này.

Lý thái hậu đưa tay sờ về hướng Kỷ Mính Huyên vẫn đang hôn mê, ánh mắt trở nên nhu hòa.

Hoàng Hậu mới đi tới bên hành lang, bởi vì cửa mở ra, xa xa nàng liền thấy cảnh tượng như vậy, bước chân dừng một chút.

“Hoàng Hậu nương nương giá lâm!” Chuyện của Lục Châu cùng Hồng Châu ngày hôm đó vẫn khắc sâu trong lòng Tiểu Trang tử, mặc kệ người đến là ai, hắn trực tiếp lớn tiếng thông báo.

Hoàng Hậu nghiêm túc, chậm rãi đi vào.

“Hoàng Hậu nương nương vạn phúc kim an.”

Hoàng Hậu không có kêu người đứng dậy, mà trước tiên cho Thái Hậu thỉnh an.

“Thần th·iếp gặp qua mẫu hậu.”

Thái Hậu xoay người, nói: “Hoàng Hậu tới vừa lúc, tu hoa có thai, ai gia liền đem long thai của nàng giao cho ngươi, nghĩ đến Hoàng Hậu sẽ không làm ai gia thất vọng.”

Hoàng Hậu bị tin tức này kh·iếp sợ đến không kịp lấy lại tinh thần, không phải nói là Kỷ Mính Huyên cứu du lương viện khiến cho sắp m·ất m·ạng?

Hoàng Hậu cuối cùng vẫn là Hoàng Hậu, thất thần cũng là chuyện trong nháy mắt.

Nghĩ đến tương lai sau này của đứa bé, nàng liền bình tĩnh lại.

“Chúc mừng mẫu hậu sắp ôm đến hoàng tôn.”

Lý thái hậu gật gật đầu.

Hoàng Hậu nói: “Mẫu hậu yên tâm, thần th·iếp chắc chắn tận tâm tận lực.”

Lý thái hậu nói: “Hoàng Hậu vất vả.”

Hoàng Hậu vội vàng lắc đầu.

“Trước khi ngươi tới đã đem sự việc điều tra rõ ràng?”

Hoàng Hậu nói: “Thần th·iếp đã phái người đi núi giả điều tra, nhất định sẽ cho Kỷ muội muội cùng du muội muội một công đạo.”

Lý thái hậu nghe xong lời này, liền đứng lên.

“Hoàng Hậu xem rồi làm, nhưng là cần nhớ kỹ, chuyện mưu hại con vua này, nhất định nghiêm trị không tha.”

Hoàng Hậu vội vàng hành lễ, nói: “Thần th·iếp chắc chắn nghiêm trị.”

Lý thái hậu nhìn về phía các phi tần còn ở vây xem.

“Được rồi, tu hoa yêu cầu tĩnh dưỡng, các ngươi đều về cung đi. Hoàng Hậu, truyền ai gia ý chỉ, trước khi long thai của tu hoa ổn định, không được tùy ý quấy rầy.”

Thái Hậu có bao nhiêu lâu không có quan tâm quá một cái long thai, tư thế này, tựa như lúc trước nàng hoài thượng đại công chúa.

“Thần th·iếp tuân chỉ.” Nói xong, Hoàng Hậu nhìn về phía mọi người, mọi người vội vàng đối với Thái Hậu cùng Hoàng Hậu hành lễ, sau đó nhẹ nhàng lui xuống.

Trong phòng lập tức trở nên trống trải.

Thái Hậu nói: “Đã đi báo cho Hoàng Thượng chưa?”

Một bên hầu hạ Tử Châu vội vàng nói: “Hồi bẩm Thái Hậu, vẫn chưa.”

Thái Hậu nhìn Tử Châu, lại liếc mắt xem các cung nữ thái giám khác, xem ra đều thực thành thật, cũng không có tâm tư vì chủ tử yêu sủng. Nô tài như vậy tất nhiên là bị chủ tử ảnh hưởng, lập tức đối với Kỷ Mính Huyên càng thêm vừa lòng.

Hoàng Hậu cũng cảm thấy tình huống này rất là kỳ quái.

“Đi thôi, đem tin tức tốt này báo cho Hoàng Thượng.”

Tử Châu hành lễ. Sau đó nhìn về phía Tiểu Thuật Tử.

Tiểu Thuật Tử lớn tiếng nói: “Dạ!”

Đợi Tiểu Thuật Tử ra cửa, Hoàng Hậu vội vàng nói: “Mẫu hậu, nơi này có thần th·iếp chăm sóc, ngài về cung nghỉ ngơi trước.”

Lý thái hậu gật gật đầu, thời gian nàng niệm kinh cũng sắp tới rồi.

“Ngươi nói cho tu hoa, trong khoảng thời gian này lấy dưỡng thai làm trọng, chớ có gắng sức đi cấp ai gia thỉnh an.”

Tử Châu vội vàng nói: “Nô tỳ tuân chỉ.”

 

back top