Thân Quốc Cữu vẫn không cam lòng chuyện thủy quân đô đốc bị mất đi, Thiệu Cảnh Văn thở dài trong lòng chuyện trong nhà chưa tỏ người ngoài đã tường, Thân Quốc Cữu không nhìn thấu tình cảnh của mình.
- Tướng quốc ta nghĩa rằng hoàng thượng biết rõ Sở châu thủy quân là thế lực của tướng quốc vậy tại sao hoàng thượng còn muốn đem Sở châu thủy quân giao cho Lương vương hệ, đây là sự kiện mấu chốt, tướng quốc nghĩ sao?
- Ngươi nói là vì sao?
Thân Quốc Cữu kéo dài thanh âm.
- Tướng quốc chuyện này ty chức đã cân nhắc qua có lẽ liên quan đến hổ phù án.
Thân Quốc Cữu chau mày lại:
- Ý ngươi là hoàng thượng cảnh cáo ta?
- Thuộc hạ cho là vậy.
Thiệu Cảnh Văn nghiêm nghị đáp:
- Dù sao hoàng thượng cũng nhắc nhở tướng quốc không được điều tra hổ phù án, vậy mà tướng quốc lại để cho Bao Hồng Vũ truy tra cho nên phát sinh ra án diệt môn ở Long Môn trấn, ty chức đoán chuyện này không gạt được hoàng thượng, cho nên mới có sự kiện quyền ở Sở châu thủy quân bị di chuyển, tướng quốc đây là cách nghĩ của ty chức.
Dưới sự khuyên bảo của Thiệu Cảnh Văn, lửa giận của Thân Quốc Cữu cũng gần bị dẹp hắn khôi phục lý trí, suy nghĩ cũng rõ ràng hơn, hắn trầm tư một lúc liền lầu bầu nói:
- Cho dù như vậy hoàng thượng cũng dùng cách khác, tại sao lại để tên Hoàng Phủ Vô Tấn một tên tiểu tử tới đảm nhiệm, hơn nữa hắn còn có hiềm nghi cấu kết với Phượng Hoàng hội, ta thật không hiểu, hắn được phong làm Lương quốc công sao không tới Tây Lương mà tới Sở châu làm gì?
Vấn đề này Thiệu Cảnh Văn cũng không rõ ràng hắn cau mày:
- Ty chức xác thực không rõ.
Trầm tư một lát Thân Quốc Cữu bỗng nhiên vỗ bàn;
- Ta hiểu rồi.
Thiệu Cảnh Văn ngơ ngác nhìn Thân Quốc Cữu, không biết ông ta có đem đáp án nói với mình không, Thân Quốc Cữu âm thầm hít một hơi lãnh khí mà nói:
- Khó trách hoàng thượng không cho ta tra hổ phù án, hóa ra hoàng thượng đã thầm bắt tay vào rút Lương vương phiên, cho nên không cho ta gây chuyện.
Nói tới đây Thân Quốc Cữu cười lạnh với Thiệu Cảnh Văn:
- Nếu như ta đoán không sai, hoàng thượng muốn lợi dụng Hoàng Phủ Trác và Trương Sùng Tuấn để khơi mào nội loạn trong Lương vương hệ, nhưng Hoàng Phủ Vô Tấn bất ngờ xuất hiện khiến cho hoàng thượng trở tay không kịp, cho nên hoàng thượng tạm thời đưa Vô Tấn tới sở châu một thời gian ngắn sau khi Lương vương hệ được gọt rửa sẽ triệu hồi Hoàng Phủ Vô Tấn tới Tây Lương, khi đó Hoàng thượng sẽ đem chức Sở châu thủy quân phó đô đốc trả lại cho ta, đồng thời cũng châm ngòi quan hệ của ta và Lương vương hệ, một mũi tên bắn trúng mấy con chim, hoàng thượng quả nhiên ra một hảo thủ đoạn quyền mưu sâu xa làm cho ta phải xấu hổ.
- Tướng quốc, đông cung bên kia có lợi dụng cơ hội này lôi kéo Lương vương hệ không?
- Đương nhiên, lần này Hoàng Phủ Vô Tấn thay bọn họ vận chuyển thuế ngân, cơ hội này bọn họ sẽ không bỏ qua, tuy nhiên cho dù bọn họ có tâm này cũng không thành công nổi.
- Tướng quốc nói là do hoàng thượng?
- Đúng hoàng thượng sẽ không để cho thái tử nhúng tay vào Lương vương hệ, tuyệt đối sẽ không kỳ thực không chỉ thái tử mà ta cũng không được nhúng vào Lương vương hệ, ai cũng không được đụng ta đoán rằng trong vòng hai năm, quân Tây Lương sẽ đại loạn, khi đó tiết độ sứ mới sẽ tới đảm nhiệm.
Thân Quốc Cữu cay độc nói khiến cho Thiệu Cảnh Văn bội phục vạn phần, hắn liền hỏi:
- Vậy tướng quốc định làm thế nào, thuộc hạ cho rằng Vô Tấn cùng Phượng Hoàng hội cấu kết rất sâu.
- Cái này... ngươi đã nhắc nhở ta, kỳ thật cái này cũng phải tìm cách cho hoàng thượng biết.
Thân Quốc Cữu lúc này đã khôi phục toàn bộ bình tĩnh và lý trí, hắn cũng ý thức được sau lưng này có khắc sâu bối cảnh, hắn nổi giận như vậy thật mất đi phong độ tướng quốc liền gọi một gã thị vệ vào.
- Xin tướng quốc phân phó.
- Đi thông báo với quản gia ta nhất thời đánh chết hạ nhân, hậu táng cho hắn thật tốt, trợ cấp một nghìn lượng cho người nhà của hắn, chuyển lời xin lỗi của ta.
- Vâng!
Thị vệ lập tức lui xuống.
Thân Quốc Cữu cười nói với Thiệu Cảnh Văn:
- Lần này ai cũng không dám khuyên ta, nhờ ngươi mạo hiêm tới đây, phần công lao này ta nhớ kỹ.
Thiệu Cảnh Văn vội vàng khom người xuống rồi nói:
- Thuộc hạ tối hôm qua điều tra Lan Lăng quận vương phủ không bắt được phạm nhân Phượng Hoàng hội thuộc hạ có tội không dám nhận phần thưởng của quốc công.
- Chuyện tối hôm qua không có vấn đề gì, bọn chúng quá khôn khéo, sớm chạy mất, đề nghị và biện pháp của ngươi rất cao minh, ta chẳng những không xử phạt ngươi, mà còn có thể nhớ kỹ lời đề nghị tối hôm qua của ngươi, những ngày nay ngươi khổ cực, ngươi hãy trở về nghỉ ngơi cho thật tốt ta không có ý định trêu chọc Lương vương, kể cả Hoàng Phủ Vô Tấn ta sẽ yên lặng theo dõi kỳ biến.
Thiệu Cảnh Văn thi lễ lui xuống, Thân Quốc Cữu chỉ suy tính trong chốc lát rồi trở về nội viện hắn tối qua không ngủ, cũng hơi mệt một chút.
....... Vô Tấn rời khỏi cung thái hậu cùng với Hoàng Phủ Cương hồi phủ, bây giờ đã là lúc hoàng hôn, tước ấn của Lương quốc công đã tới điều này cũng chính thức cho thấy hắn đã lấy được tước vị này.
Ở trong phòng Vô Tấn loay hoay lấy kim chế tước ấn của hắn, mở nắp ra, đây là một con Kỳ Lân ngẩng đầu, là bằng bạc.
Đối với tước vị quốc công này hắn cũng không có bao nhiêu hứng thú, nhưng hắn đối với chức vị Sở châu thủy quân phó đô đốc lại hứng thú đây là quyền lực thật, hơn nữa còn là thủy quân Đông Hải, chuyện này đối với Phượng Hoàng hội sẽ có ý vị thế nào?
Vô Tấn nằm ở trên ghế trầm tư suy nghĩ về điều này, từ sau khi hắn không có con đường quay đầu hắn vẫn không thể tĩnh tâm, suy nghĩ xem mình nên làm gì cho tốt.
Dựa theo lời nói của Hoàng Phủ Cương, Phượng Hoàng hội cùng với quân Tây Lương đều là thế lực của ông ấy, đối với cả hai ông Lan Lăng quận vương coi trọng Phượng Hoàng hội hơn, dù sao quân Tây Lương cũng là quân của triều đình, rất khó độc lập hơn nữa triều đình cũng có thể phái binh đi đánh mà Phượng Hoàng hội thì khác, nó ở hải ngoại, độc lập đã bốn mươi năm, cơ hồ có thể độc lập thàn quốc, chỉ là thực lực hơi yếu mình hoàn toàn có thể lợi dụng cơ hội đảm nhiệm chức vụ Sở châu thủy quân phó đô đốc khiến cho Phượng Hoàng hội một lần đại phát triển.
Nghĩ tới đây Vô Tấn khẽ thở dài một tiếng mặc kệ quân Tây Lương cũng thế, Phượng Hoàng hội cũng thế, đó không phải là trọng điểm mấu chốt là sự ủng hộ của họ đối với mình là bao nhiêu.
- Tướng quốc ta nghĩa rằng hoàng thượng biết rõ Sở châu thủy quân là thế lực của tướng quốc vậy tại sao hoàng thượng còn muốn đem Sở châu thủy quân giao cho Lương vương hệ, đây là sự kiện mấu chốt, tướng quốc nghĩ sao?
- Ngươi nói là vì sao?
Thân Quốc Cữu kéo dài thanh âm.
- Tướng quốc chuyện này ty chức đã cân nhắc qua có lẽ liên quan đến hổ phù án.
Thân Quốc Cữu chau mày lại:
- Ý ngươi là hoàng thượng cảnh cáo ta?
- Thuộc hạ cho là vậy.
Thiệu Cảnh Văn nghiêm nghị đáp:
- Dù sao hoàng thượng cũng nhắc nhở tướng quốc không được điều tra hổ phù án, vậy mà tướng quốc lại để cho Bao Hồng Vũ truy tra cho nên phát sinh ra án diệt môn ở Long Môn trấn, ty chức đoán chuyện này không gạt được hoàng thượng, cho nên mới có sự kiện quyền ở Sở châu thủy quân bị di chuyển, tướng quốc đây là cách nghĩ của ty chức.
Dưới sự khuyên bảo của Thiệu Cảnh Văn, lửa giận của Thân Quốc Cữu cũng gần bị dẹp hắn khôi phục lý trí, suy nghĩ cũng rõ ràng hơn, hắn trầm tư một lúc liền lầu bầu nói:
- Cho dù như vậy hoàng thượng cũng dùng cách khác, tại sao lại để tên Hoàng Phủ Vô Tấn một tên tiểu tử tới đảm nhiệm, hơn nữa hắn còn có hiềm nghi cấu kết với Phượng Hoàng hội, ta thật không hiểu, hắn được phong làm Lương quốc công sao không tới Tây Lương mà tới Sở châu làm gì?
Vấn đề này Thiệu Cảnh Văn cũng không rõ ràng hắn cau mày:
- Ty chức xác thực không rõ.
Trầm tư một lát Thân Quốc Cữu bỗng nhiên vỗ bàn;
- Ta hiểu rồi.
Thiệu Cảnh Văn ngơ ngác nhìn Thân Quốc Cữu, không biết ông ta có đem đáp án nói với mình không, Thân Quốc Cữu âm thầm hít một hơi lãnh khí mà nói:
- Khó trách hoàng thượng không cho ta tra hổ phù án, hóa ra hoàng thượng đã thầm bắt tay vào rút Lương vương phiên, cho nên không cho ta gây chuyện.
Nói tới đây Thân Quốc Cữu cười lạnh với Thiệu Cảnh Văn:
- Nếu như ta đoán không sai, hoàng thượng muốn lợi dụng Hoàng Phủ Trác và Trương Sùng Tuấn để khơi mào nội loạn trong Lương vương hệ, nhưng Hoàng Phủ Vô Tấn bất ngờ xuất hiện khiến cho hoàng thượng trở tay không kịp, cho nên hoàng thượng tạm thời đưa Vô Tấn tới sở châu một thời gian ngắn sau khi Lương vương hệ được gọt rửa sẽ triệu hồi Hoàng Phủ Vô Tấn tới Tây Lương, khi đó Hoàng thượng sẽ đem chức Sở châu thủy quân phó đô đốc trả lại cho ta, đồng thời cũng châm ngòi quan hệ của ta và Lương vương hệ, một mũi tên bắn trúng mấy con chim, hoàng thượng quả nhiên ra một hảo thủ đoạn quyền mưu sâu xa làm cho ta phải xấu hổ.
- Tướng quốc, đông cung bên kia có lợi dụng cơ hội này lôi kéo Lương vương hệ không?
- Đương nhiên, lần này Hoàng Phủ Vô Tấn thay bọn họ vận chuyển thuế ngân, cơ hội này bọn họ sẽ không bỏ qua, tuy nhiên cho dù bọn họ có tâm này cũng không thành công nổi.
- Tướng quốc nói là do hoàng thượng?
- Đúng hoàng thượng sẽ không để cho thái tử nhúng tay vào Lương vương hệ, tuyệt đối sẽ không kỳ thực không chỉ thái tử mà ta cũng không được nhúng vào Lương vương hệ, ai cũng không được đụng ta đoán rằng trong vòng hai năm, quân Tây Lương sẽ đại loạn, khi đó tiết độ sứ mới sẽ tới đảm nhiệm.
Thân Quốc Cữu cay độc nói khiến cho Thiệu Cảnh Văn bội phục vạn phần, hắn liền hỏi:
- Vậy tướng quốc định làm thế nào, thuộc hạ cho rằng Vô Tấn cùng Phượng Hoàng hội cấu kết rất sâu.
- Cái này... ngươi đã nhắc nhở ta, kỳ thật cái này cũng phải tìm cách cho hoàng thượng biết.
Thân Quốc Cữu lúc này đã khôi phục toàn bộ bình tĩnh và lý trí, hắn cũng ý thức được sau lưng này có khắc sâu bối cảnh, hắn nổi giận như vậy thật mất đi phong độ tướng quốc liền gọi một gã thị vệ vào.
- Xin tướng quốc phân phó.
- Đi thông báo với quản gia ta nhất thời đánh chết hạ nhân, hậu táng cho hắn thật tốt, trợ cấp một nghìn lượng cho người nhà của hắn, chuyển lời xin lỗi của ta.
- Vâng!
Thị vệ lập tức lui xuống.
Thân Quốc Cữu cười nói với Thiệu Cảnh Văn:
- Lần này ai cũng không dám khuyên ta, nhờ ngươi mạo hiêm tới đây, phần công lao này ta nhớ kỹ.
Thiệu Cảnh Văn vội vàng khom người xuống rồi nói:
- Thuộc hạ tối hôm qua điều tra Lan Lăng quận vương phủ không bắt được phạm nhân Phượng Hoàng hội thuộc hạ có tội không dám nhận phần thưởng của quốc công.
- Chuyện tối hôm qua không có vấn đề gì, bọn chúng quá khôn khéo, sớm chạy mất, đề nghị và biện pháp của ngươi rất cao minh, ta chẳng những không xử phạt ngươi, mà còn có thể nhớ kỹ lời đề nghị tối hôm qua của ngươi, những ngày nay ngươi khổ cực, ngươi hãy trở về nghỉ ngơi cho thật tốt ta không có ý định trêu chọc Lương vương, kể cả Hoàng Phủ Vô Tấn ta sẽ yên lặng theo dõi kỳ biến.
Thiệu Cảnh Văn thi lễ lui xuống, Thân Quốc Cữu chỉ suy tính trong chốc lát rồi trở về nội viện hắn tối qua không ngủ, cũng hơi mệt một chút.
....... Vô Tấn rời khỏi cung thái hậu cùng với Hoàng Phủ Cương hồi phủ, bây giờ đã là lúc hoàng hôn, tước ấn của Lương quốc công đã tới điều này cũng chính thức cho thấy hắn đã lấy được tước vị này.
Ở trong phòng Vô Tấn loay hoay lấy kim chế tước ấn của hắn, mở nắp ra, đây là một con Kỳ Lân ngẩng đầu, là bằng bạc.
Đối với tước vị quốc công này hắn cũng không có bao nhiêu hứng thú, nhưng hắn đối với chức vị Sở châu thủy quân phó đô đốc lại hứng thú đây là quyền lực thật, hơn nữa còn là thủy quân Đông Hải, chuyện này đối với Phượng Hoàng hội sẽ có ý vị thế nào?
Vô Tấn nằm ở trên ghế trầm tư suy nghĩ về điều này, từ sau khi hắn không có con đường quay đầu hắn vẫn không thể tĩnh tâm, suy nghĩ xem mình nên làm gì cho tốt.
Dựa theo lời nói của Hoàng Phủ Cương, Phượng Hoàng hội cùng với quân Tây Lương đều là thế lực của ông ấy, đối với cả hai ông Lan Lăng quận vương coi trọng Phượng Hoàng hội hơn, dù sao quân Tây Lương cũng là quân của triều đình, rất khó độc lập hơn nữa triều đình cũng có thể phái binh đi đánh mà Phượng Hoàng hội thì khác, nó ở hải ngoại, độc lập đã bốn mươi năm, cơ hồ có thể độc lập thàn quốc, chỉ là thực lực hơi yếu mình hoàn toàn có thể lợi dụng cơ hội đảm nhiệm chức vụ Sở châu thủy quân phó đô đốc khiến cho Phượng Hoàng hội một lần đại phát triển.
Nghĩ tới đây Vô Tấn khẽ thở dài một tiếng mặc kệ quân Tây Lương cũng thế, Phượng Hoàng hội cũng thế, đó không phải là trọng điểm mấu chốt là sự ủng hộ của họ đối với mình là bao nhiêu.