Người cưỡi ngựa tới gần, Vô Tấn nhận ra quả nhiên là hoàng đế của Đại Ninh vương triều Hoàng Phủ Huyền Đức, hắn mặc thường phục bên cạnh có hơn trăm người.
Vô Tấn xoay người xuống ngựa, vội vàng quỳ xuống thi lễ:
- Thần Hoàng Phủ Vô Tấn bái kiến hoàng đế bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức đi thị sát trường thi như mọi năm, thời gian cụ thể không nhất định hôm nay y tới tương đối sớm.
Hoàng Phủ Huyền Đức không nhận ra Vô Tấn, nghe hắn báo danh thì mới sững sờ, cao thấp dò xét Vô Tấn, thấy hắn mặc quân phục đô úy Mai Hoa vệ thì cười nói:
- Ngươi mặc quân phục trở nên thật uy vũ khiến cho ngay cả trẫm cũng không nhận ra.
- Thần hôm nay phụ trách tuần tra quanh trường thái học.
Hoàng Phủ Huyền Đức gật đầu:
- Trẫm hôm nay tới giám thị trường thi, ngươi theo bên cạnh trẫm.
- Thần tuân chỉ.
Vô Tấn đứng dậy theo sát Hoàng Phủ Huyền Đức, đơn giản hồi báo chuyện an ninh sáng nay, nhưng Hoàng Phủ Huyền Đức cơ hồ không có hứng thú với chuyện này, ngược lại lại có hứng thú với Vô Tấn.
- Trẫm sáng nay đã phê chuẩn cho Tú Y vệ và Mai Hoa vệ điều động binh lính, ngươi cũng ở trong số đó, Vô Tấn ngươi lần này là người trong hoàng tộc đi Sở Châu làm tướng quân Mai Hoa vệ, chức quan cao nhất, cũng đừng làm cho trẫm phải thất vọng.
Vô Tấn bày tỏ thái độ:
- Thần nhất định cúc cung tận tụy, tận trung với bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức cười cười nói:
- Ngươi là cháu của Lan Lăng quận vương mà Lan Lăng quận vương là hoàng thúc của trẫm, ngươi thuộc về hoàng tộc dòng đích, lại nói tiếp chúng ta là người một nhà trẫm hi vọng ngươi vì hoàng thất, giúp cho gia tộc chúng ta vững vàng giang sơn, phàm những thế lực uy hiếp gia tộc chúng ta ngươi phải diệt trừ triệt để cho trẫm, trẫm không hi vọng bên cạnh Đại Ninh vương triều vẫn còn có người nhìn chằm chằm vào giang sơn của chúng ta.
Hoàng Phủ Huyền Đức đi thị sát trường thi lơ đãng nói chuyện khiến cho Vô Tấn toát ra từng đợt mồ hôi lạnh, hắn bỗng nhiên hiểu được vì sao Hoàng Phủ Huyền Đức cho hắn đảm nhiệm phó đô đốc Sở Châu thủy quân.
Hoàng Phủ Huyền Đức muốn hắn đối phó với Phượng Hoàng hội, nếu như diệt trừ được Phượng Hoàng hội thì sẽ giải trừ uy hiếp của Đại Ninh vương triều mấy chục năm nay, nếu như hắn không tiêu diệt thì Hoàng Phủ Huyền Đức có thể thuận lý thành chương mà thu thập hắn, nói hắn cấu kết với phản tặc, Lương vương hệ và Phượng Hoàng hội cấu kết, tước bỏ quân quyền của Lương vương. hệ.
Vô Tấn lúc này mới ý thức được Hoàng Phủ Huyền Đức mưu tính sâu xa, cho hắn xa phó tới Sở Châu nhậm chức nguyên nhân hóa ra là như vậy.
Nhưng hiện tại đã biết rõ hắn có thể làm gì, Hoàng Phủ Huyền Đức cũng biết tất cả không thể sửa đổi cho nên mới đem dụng ý chân thật nói cho mình biết.
Hoàng Phủ Huyền Đức liếc mắt nhìn Vô Tấn, cười nhạt một tiếng rồi bước nhanh vào phòng thi.
Vô Tấn biết chuyện hiện tại chỉ có thể là binh tới tướng đỡ, nước tới thì đê ngăn, hiện tại nghĩ nhiều cũng vô ích, hắn hiện tại không cân nhắc nó nữa, theo sát Hoàng Phủ Huyền Đức vào trong phòng thi.
Trường thi rất yên tĩnh, hai vạn sĩ tử thi nhau múa bút thành văn ở trong gian phòng nhỏ, thỉnh thoảng lại có giám khảo tuần tả, phòng nhỏ không có rèm, chuyện bên trong phòng đều thấy hết.
Giám thị ở trường thái học là người của lại bộ, do lại bộ thị lang tọa trấn, hoàng đế tiến tới hắn liền lập tức đón chào.
- Tình hình trường thi thế nào?
- Bẩm bệ hạ tất cả đều bình thường không có gì dị thường, chỉ có vài sĩ tử vì lo lắng quá mà té xỉu, thái y sau khi cứu chữa lại lập tức tiếp tục cuộc thi. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
- Trẫm muốn dò xét phòng thi một thoáng.
Hoàng Phủ Huyền Đức quay đầu nói với thị vệ:
- Mọi người cũng không cần theo, Lương quốc công và Triệu đại nhân theo trẫm là đủ rồi.
Triệu Bỉnh Minh vô cùng khiếp sợ hoàng thượng không muốn cho thị vệ đi cùng là điều đầu tiên, hoàng thượng tín nhiệm Vô Tấn như vậy sao?
Hoàng Phủ Huyền Đức lại nói với Vô Tấn:
- Vô Tấn ngươi là hoàng chất của trẫm, an toàn của trẫm giao cho ngươi rồi.
Vô Tấn thầm than trong lòng hắn hiểu được đây là Hoàng Phủ Huyền Đức rót mật cho hắn, bề ngoài thì tỏ vẻ tín nhiệm vô cùng nhưng sau lưng lại là cái bẫy để Lương vương hệ không còn đề phòng, trước kia nói hắn là hoàng tộc dòng đích cũng là có mục đích này.
- Thần chết cũng không tiếc bảo vệ an toàn cho bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức tán thưởng vỗ vai của hắn:
- Cô vô cùng tín nhiệm ngươi.
Nói xong y chắp tay đi về phía trường thi đám hộ vệ không dám đi theo chỉ ở phía xa xa nhìn tình huống hai bên.
Vô Tấn đi bên cạnh Hoàng Phủ Huyền Đức cảm thấy áp lực vô cùng, tinh thần của hắn lúc này vô cùng tập trung, lưu ý những biến hóa xung quanh, nếu như có chuyện dị thường hắn phải nhanh chóng có phản ứng.
Một tràng mưa thu đổ xuống, cuộc thi khoa cử tiến sĩ mà mọi người chú ý cũng đã kết thúc, kế tiếp chính là chờ đợi năm ngày dằng dặc.
Sau những ngày thi đam sĩ tử một bộ phận phóng túng mua vui ở bên ngoài, một bộ phận khác thì ở trong khách sạn ngắm mưa thu chờ đợi kết quả.
Cũng có một số người làm bài không tốt biết mình vô vọng cho nên ở gần kinh thành du sơn ngoạn thủy, sau đó lên đường hồi phủ.
Sáng sớm ngày thứ năm, Tả Dịch môn ở hoàng thành đã chật ních mấy nghìn thí sinh, đương nhiên đây không phải là nơi duy nhất dán bảng trúng tuyển, còn có trường thái học, quốc tử học.
Nhưng Tả Dịch môn chính là nơi đầu tiên dán thông báo, các thí sinh dĩ nhiên là muốn biết sớm nhất.
Ngoài Tả Dịch môn lúc này đã đông nghịt người tất cả đều rướn cổ, không biết ai là người đầu tiên hô to:
- Đến rồi.
Chỉ thấy một đội kỵ binh hộ tống hai quan viên xuất hiện ở trước cửa bọn họ trong tay cầm cáo thị màu hoàng kim óng ánh, đây chính là danh sách sĩ tử trúng tuyển tiến sĩ, mấy nghìn sĩ tử giống như là sôi trào, bọn họ nhanh chóng tránh qua hai bên sau đó lại khép lại người xem thông cáo trở nên chật như nêm cối.
Một quan viên tiến lên đài cao, cao giọng tuyên bố:
- Cuộc thi tiến sĩ năm Trinh Nghiệp thứ 29 đã kết thúc, hiện chính thức dán thông báo, tổng cộng khảo trúng sáu mươi người danh sách như sau.
Quan viên dán thông báo khoát tay, hắn chuẩn bị tuyên bố, phía dưới yên tĩnh lại, lặng ngắt như tờ, nhìn chăm chăm vào tờ giấy.
- Trần Lưu huyện Triệu Bá Luân, Táo Dương huyện Mã Ứng Sơ, Duy Dương huyện Hoàng Phủ Duy Minh , Thanh Hà huyện Thôi Ly, giải Lương huyện Bùi Chí, Nghiệp huynệ Trương Chí Khâm, Đan Đồ huyện Ngô Hàn Sinh, Vạn Niên huyện Diêu Thuận, Giang Ninh huyện Thân Kỳ Võ, Giản Dương huyện Trương Thấm.
Hắn lại đọc tới bảng ất:
- Lạc Dương huyện Hạ Vân, Bình Giang huyện Lý Tứ Nam... Vạn Niên huyện Lâm Tiềm Tuấn, Vạn Niên huyện Lâm Tiềm Dật... Duy Dương huyện Quan Hiền Câu, Nhữ Dương huyện La Hành Thiên, Hồng huyện, Tống Duyên Thọ...
Vô Tấn xoay người xuống ngựa, vội vàng quỳ xuống thi lễ:
- Thần Hoàng Phủ Vô Tấn bái kiến hoàng đế bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức đi thị sát trường thi như mọi năm, thời gian cụ thể không nhất định hôm nay y tới tương đối sớm.
Hoàng Phủ Huyền Đức không nhận ra Vô Tấn, nghe hắn báo danh thì mới sững sờ, cao thấp dò xét Vô Tấn, thấy hắn mặc quân phục đô úy Mai Hoa vệ thì cười nói:
- Ngươi mặc quân phục trở nên thật uy vũ khiến cho ngay cả trẫm cũng không nhận ra.
- Thần hôm nay phụ trách tuần tra quanh trường thái học.
Hoàng Phủ Huyền Đức gật đầu:
- Trẫm hôm nay tới giám thị trường thi, ngươi theo bên cạnh trẫm.
- Thần tuân chỉ.
Vô Tấn đứng dậy theo sát Hoàng Phủ Huyền Đức, đơn giản hồi báo chuyện an ninh sáng nay, nhưng Hoàng Phủ Huyền Đức cơ hồ không có hứng thú với chuyện này, ngược lại lại có hứng thú với Vô Tấn.
- Trẫm sáng nay đã phê chuẩn cho Tú Y vệ và Mai Hoa vệ điều động binh lính, ngươi cũng ở trong số đó, Vô Tấn ngươi lần này là người trong hoàng tộc đi Sở Châu làm tướng quân Mai Hoa vệ, chức quan cao nhất, cũng đừng làm cho trẫm phải thất vọng.
Vô Tấn bày tỏ thái độ:
- Thần nhất định cúc cung tận tụy, tận trung với bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức cười cười nói:
- Ngươi là cháu của Lan Lăng quận vương mà Lan Lăng quận vương là hoàng thúc của trẫm, ngươi thuộc về hoàng tộc dòng đích, lại nói tiếp chúng ta là người một nhà trẫm hi vọng ngươi vì hoàng thất, giúp cho gia tộc chúng ta vững vàng giang sơn, phàm những thế lực uy hiếp gia tộc chúng ta ngươi phải diệt trừ triệt để cho trẫm, trẫm không hi vọng bên cạnh Đại Ninh vương triều vẫn còn có người nhìn chằm chằm vào giang sơn của chúng ta.
Hoàng Phủ Huyền Đức đi thị sát trường thi lơ đãng nói chuyện khiến cho Vô Tấn toát ra từng đợt mồ hôi lạnh, hắn bỗng nhiên hiểu được vì sao Hoàng Phủ Huyền Đức cho hắn đảm nhiệm phó đô đốc Sở Châu thủy quân.
Hoàng Phủ Huyền Đức muốn hắn đối phó với Phượng Hoàng hội, nếu như diệt trừ được Phượng Hoàng hội thì sẽ giải trừ uy hiếp của Đại Ninh vương triều mấy chục năm nay, nếu như hắn không tiêu diệt thì Hoàng Phủ Huyền Đức có thể thuận lý thành chương mà thu thập hắn, nói hắn cấu kết với phản tặc, Lương vương hệ và Phượng Hoàng hội cấu kết, tước bỏ quân quyền của Lương vương. hệ.
Vô Tấn lúc này mới ý thức được Hoàng Phủ Huyền Đức mưu tính sâu xa, cho hắn xa phó tới Sở Châu nhậm chức nguyên nhân hóa ra là như vậy.
Nhưng hiện tại đã biết rõ hắn có thể làm gì, Hoàng Phủ Huyền Đức cũng biết tất cả không thể sửa đổi cho nên mới đem dụng ý chân thật nói cho mình biết.
Hoàng Phủ Huyền Đức liếc mắt nhìn Vô Tấn, cười nhạt một tiếng rồi bước nhanh vào phòng thi.
Vô Tấn biết chuyện hiện tại chỉ có thể là binh tới tướng đỡ, nước tới thì đê ngăn, hiện tại nghĩ nhiều cũng vô ích, hắn hiện tại không cân nhắc nó nữa, theo sát Hoàng Phủ Huyền Đức vào trong phòng thi.
Trường thi rất yên tĩnh, hai vạn sĩ tử thi nhau múa bút thành văn ở trong gian phòng nhỏ, thỉnh thoảng lại có giám khảo tuần tả, phòng nhỏ không có rèm, chuyện bên trong phòng đều thấy hết.
Giám thị ở trường thái học là người của lại bộ, do lại bộ thị lang tọa trấn, hoàng đế tiến tới hắn liền lập tức đón chào.
- Tình hình trường thi thế nào?
- Bẩm bệ hạ tất cả đều bình thường không có gì dị thường, chỉ có vài sĩ tử vì lo lắng quá mà té xỉu, thái y sau khi cứu chữa lại lập tức tiếp tục cuộc thi. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
- Trẫm muốn dò xét phòng thi một thoáng.
Hoàng Phủ Huyền Đức quay đầu nói với thị vệ:
- Mọi người cũng không cần theo, Lương quốc công và Triệu đại nhân theo trẫm là đủ rồi.
Triệu Bỉnh Minh vô cùng khiếp sợ hoàng thượng không muốn cho thị vệ đi cùng là điều đầu tiên, hoàng thượng tín nhiệm Vô Tấn như vậy sao?
Hoàng Phủ Huyền Đức lại nói với Vô Tấn:
- Vô Tấn ngươi là hoàng chất của trẫm, an toàn của trẫm giao cho ngươi rồi.
Vô Tấn thầm than trong lòng hắn hiểu được đây là Hoàng Phủ Huyền Đức rót mật cho hắn, bề ngoài thì tỏ vẻ tín nhiệm vô cùng nhưng sau lưng lại là cái bẫy để Lương vương hệ không còn đề phòng, trước kia nói hắn là hoàng tộc dòng đích cũng là có mục đích này.
- Thần chết cũng không tiếc bảo vệ an toàn cho bệ hạ.
Hoàng Phủ Huyền Đức tán thưởng vỗ vai của hắn:
- Cô vô cùng tín nhiệm ngươi.
Nói xong y chắp tay đi về phía trường thi đám hộ vệ không dám đi theo chỉ ở phía xa xa nhìn tình huống hai bên.
Vô Tấn đi bên cạnh Hoàng Phủ Huyền Đức cảm thấy áp lực vô cùng, tinh thần của hắn lúc này vô cùng tập trung, lưu ý những biến hóa xung quanh, nếu như có chuyện dị thường hắn phải nhanh chóng có phản ứng.
Một tràng mưa thu đổ xuống, cuộc thi khoa cử tiến sĩ mà mọi người chú ý cũng đã kết thúc, kế tiếp chính là chờ đợi năm ngày dằng dặc.
Sau những ngày thi đam sĩ tử một bộ phận phóng túng mua vui ở bên ngoài, một bộ phận khác thì ở trong khách sạn ngắm mưa thu chờ đợi kết quả.
Cũng có một số người làm bài không tốt biết mình vô vọng cho nên ở gần kinh thành du sơn ngoạn thủy, sau đó lên đường hồi phủ.
Sáng sớm ngày thứ năm, Tả Dịch môn ở hoàng thành đã chật ních mấy nghìn thí sinh, đương nhiên đây không phải là nơi duy nhất dán bảng trúng tuyển, còn có trường thái học, quốc tử học.
Nhưng Tả Dịch môn chính là nơi đầu tiên dán thông báo, các thí sinh dĩ nhiên là muốn biết sớm nhất.
Ngoài Tả Dịch môn lúc này đã đông nghịt người tất cả đều rướn cổ, không biết ai là người đầu tiên hô to:
- Đến rồi.
Chỉ thấy một đội kỵ binh hộ tống hai quan viên xuất hiện ở trước cửa bọn họ trong tay cầm cáo thị màu hoàng kim óng ánh, đây chính là danh sách sĩ tử trúng tuyển tiến sĩ, mấy nghìn sĩ tử giống như là sôi trào, bọn họ nhanh chóng tránh qua hai bên sau đó lại khép lại người xem thông cáo trở nên chật như nêm cối.
Một quan viên tiến lên đài cao, cao giọng tuyên bố:
- Cuộc thi tiến sĩ năm Trinh Nghiệp thứ 29 đã kết thúc, hiện chính thức dán thông báo, tổng cộng khảo trúng sáu mươi người danh sách như sau.
Quan viên dán thông báo khoát tay, hắn chuẩn bị tuyên bố, phía dưới yên tĩnh lại, lặng ngắt như tờ, nhìn chăm chăm vào tờ giấy.
- Trần Lưu huyện Triệu Bá Luân, Táo Dương huyện Mã Ứng Sơ, Duy Dương huyện Hoàng Phủ Duy Minh , Thanh Hà huyện Thôi Ly, giải Lương huyện Bùi Chí, Nghiệp huynệ Trương Chí Khâm, Đan Đồ huyện Ngô Hàn Sinh, Vạn Niên huyện Diêu Thuận, Giang Ninh huyện Thân Kỳ Võ, Giản Dương huyện Trương Thấm.
Hắn lại đọc tới bảng ất:
- Lạc Dương huyện Hạ Vân, Bình Giang huyện Lý Tứ Nam... Vạn Niên huyện Lâm Tiềm Tuấn, Vạn Niên huyện Lâm Tiềm Dật... Duy Dương huyện Quan Hiền Câu, Nhữ Dương huyện La Hành Thiên, Hồng huyện, Tống Duyên Thọ...