Tề Vạn Niên một mực lưu ý tới cháu gái của hắn thấy nàng phát ra tiếng kêu kinh hãi hắn cũng cảm thấy có vấn đề theo tiếng thét kinh hãi của nàng hắn cũng cảm giác được có lẽ nàng biết Hoàng Phủ Vô Tấn này nhưng Tề Vạn Niên sẽ không ở đương trường hỏi Tề Phượng Vũ, là một gia chủ hắn cần chú ý tới thái độ của mình.
Hơn nữa trong lòng hắn còn có một nguy cơ khiến cho hắn tạm thời không rảnh cân nhắc vấn đề tỉ mỉ như vậy.
- Được rồi chuyện của Hoàng Phủ Vô Tấn về sau hãy nói bây giờ ta tuyên bố mấy chuyện trọng yếu.
Tất cả mọi người đều thu nạp tâm tư nhìn lại gia chủ, Tề Vạn Niên nói với chúng nhân:
- Được rồi chuyện của Hoàng Phủ Vô Tấn từ từ hãy nói, ta trước hết tuyên bố mấy chuyện trọng yếu.
Tất cả mọi người đều ngừng tâ tư lại nhìn lại gia chủ, Tề Vạn Niên nói với chúng nhân;
- Chuyện thứ nhất đình chỉ năm tiền trang khác ấn chế ngân phiếu toàn bộ do Lạc kinh ấn chế chuyện thứ hai từ ngày mai bắt đầu đình chỉ ngân phiếu một vạn lượng phát hành, đem tất cả các quy tắc nói cho các cửa hàng ở Tề Thụy Phúc thương hội.
Nói đến đây Tề Vạn Niên dừng chủ đề lại trầm ngâm mà nói, hắn quay đầu nói với Tề Vạn Tường:
- Kỹ thuật ngân phiếu gần đây có gì tiến triển không?
Tề Vạn Tường đỏ mặt, cúi đầu xuống nhỏ giọng nói:
- Không có gì đột Hoàng phá.
Những lời này của hắn khiến cho chúng nhân xung quanh đều bất mãn mà nhìn, ba năm trước hắn đảm nhiệm công tượng của Tề Thụy Phúc, trong đó cả việc nghiên cứu kỹ thuật mới, nếu như nói Tề Vạn Tường thất bại nhiều lần thì mọi người có thể hiểu được nhưng hắn cả ngày ăn chơi, sa vào hoan tràng, khiến cho mọi người rất bất mãn.
Kỳ thật Tề Vạn Niên cũng giống vậy đối với ấu đệ rất bất mãn, nhưng nếu như gia sản đều giao cho con của mình tiếp chưởng thì các huynh đệ sẽ có ý kiến cho nên hắn tuy bất mãn cũng đành nhịn xuống, năm vừa rồi cháu gái Phượng Vũ của hắn điều tra Tề Vạn Tường đã dùng tiền nghiên cứu kỹ thuật mua cho con của mình một mảnh đất lớn, điều này khiến cho Tề Vạn Niên có ý định bãi chức của lục đệ mình, tuy nhiên hắn vẫn chờ cơ hội hôm nay chính là cơ hội.
- Lục đệ chuyện nghiên cứu kỹ thuật mới đã là chuyện lửa tới chân mày rồi đệ ba năm không có thành quả vậy thì tạm thời dừng lại, ngày mai do Diêu nhi đến tiếp nhân, chuyện quản lý công tượng không cần phải hỏi tới nữa.
Tề Diêu chính là con thứ bảy của Tề Vạn Niên, ở Tề gia phụ trách việc in ấn cùng tạo giấy, cùng nghiên cứu kỹ thuật, Tề Vạn Niên bất động thanh sắc đem quyền quản lý công tượng kéo về.
Tề Vạn Tường cúi đầu không dám lên tiếng hắn biết mình dùng bạc của gia tộc mua đất cho con mình đã bị Tề Phượng Vũ điều tra ra, sau khi điều tra ra đại ca đã cảnh cáo hắn nhưng âm thanh không lớn, hôm nay miễn chức cũng là hợp lý.
Nhị đệ Tề Vạn Phúc ở bên cạnh cười khan một tiếng:
- Đại ca đệ cảm thấy chuyện điều tra chuyện làm giả cũng không quan trọng mấu chốt là phải được triều đình ủng hộ, cũng để cho Tề Đại phúc ngân phiếu giống như Đông Lai ngân phiếu và Bách Phú ngân phiếu ai làm giả là bị diệt tộc, đây mới là phương pháp xử ý hữu hiệu, đại ca nghĩ sao?
Tề Vạn Phúc và Tề Vạn Tường có quan hệ vô cùng tốt, hắn cũng có phần bất mãn chuyện đại ca đòi lại quyền quản lý công tượng nhưng hắn nói cũng có đạo lý, mười năm trước Tề gia cầu xin triều đình nghiêm cấm giả mạo ngân phiếu của Tề đại phúc nhưng vì Đông Lai tiền trang và Bách Phú tiền trang ngăn cản cho nên ngân phiếu của Tề Đại Phúc thủy chung không được triều đình bảo hộ, hiện tại triều đình đã phát sinh biến đổi lớn, Thân Quốc Cữu cố ý lung lạc Tề gia khiến cho Tề gia có được hi vọng.
- Vốn ta cũng muốn thông qua Thân Quốc Cữu ngân phiếu của Tề Đại Phúc có thể trở nên giống như ngân phiếu của hai nhà kia, được quan phủ bảo hộ.
Tề Vĩ thở dài một hơi nói với mọi người:
- Thân Quốc Cữu yêu cầu chúng ta không trả một trăm vạn lượng ngân phiếu tiền mặt, muốn chúng ta ngày mai trả lời thuyết phục cho y.
- Tuyệt đối không thể.
Tề Phượng Vũ bực tức nói:
Tề Đại Phúc thành lập hai mươi năm qua chưa bao giờ làm như vậy nếu như không trả tiền thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của chúng ta cũng bị những người khác bêu xấu, con cảm thấy đây là vấn đề nguyên tắc chúng ta nhất quyết không được nhương bộ.
- Ta cũng có ý kiến giống như Tiểu Vũ.
Tề Linh Lung ở bên cạnh cũng tiếp lời:
- Hơn nữa vừa rồi nhị ca cũng đã nói rõ ràng, một trăm vạn ngân phiếu là thuế ngân của Đông Cung, nếu như chúng ta không trả tiền chính là đắc tội với thái tử, lúc đó cái được không bù được ái mất, ta kiên quyết phản đối.
- Không không.
Tề Vạn phúc liền giơ tay lên:
- Linh Lung cùng tiểu Vũ tuy nói đều có đạo lý nhưng chúng ta cần cân nhắc lợi hại đắc tội với Đông Cung tuy khiến cho người ta tiếc nuối nhưng từ nay về sau có thể ôm lấy cây to Thân Quốc Cữu, phải biết rằng Thân Quốc Cữu chính là thượng thư hộ bộ trưởng phòng hộ bộ, tất cả tiền trang đều nằm trong phạm vi quản hạt của y, để cho ngân phiếu của Tề Đại Phúc được triều đình bảo hộ kỳ thực là phải được Thân Quốc Cữu yêu cầu. Theo ta chúng ta nên cự tuyệt trả tiền mặt cho một trăm vạn lượng ngân phiếu kia.
Nói xong hắn liếc mắt nhìn đại ca cuối cùng vẫn còn phải chờ đại của của mình quyết định, tất cả mọi người đều bảy mồm tám lưỡi nghị luận có người đồng ý có người phản đối, Tề Vĩ vẫn chú ý tới phụ thân hắn thấy phụ thân vẫn đang suy nghĩ thì liền vỗ tay:
- Mọi người im lặng nghe gia chủ quyết định.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tề Vạn Niên, Tề Vạn Niên như bừng tnỉh hắn quay người lại phân phó cho một tên đệ tử trẻ tuổi, hai người lập tức chạy ra ngoài một lát sau bọn họ mang vào một cái đồng bia nặng trịch, dựng ngay ở cửa, trong hành lang liền khẽ xôn xao, đây là tổ huấn đồng bia, đặt ở trong đình đại viện.
Ở trên bia có khắc bốn chữ "Dùng Tín Vi Gia" đây là chữ do người sáng lập ba trăm năm trước của Tề Thụy Phúc thương hội khắc lên.
Tề Vạn Niên đi tới bên cạnh đồng bia vuốt ve khối đá đã có niên đại ba trăm năm lịch sử này hắn cảm khái nói với chúng nhân:
- Ba trăm năm trước tổ tiên Tề gia chúng ta chỉ là một người nuôi tằm nho nhỏ ở Bình Giang huyện tại Tùng Lăng trấn, vì bọn họ thấy nuôi tằm vất vả cho nên bỏ nông kinh thương, mười năm sau đã mở Tề Thụy Phúc tơ tằm, nhoáng một cái ba trăm năm trôi qua, Tề Thụy Phúc tơ tằm đã trở thành Tề Thụy Phúc thương hội chúng ta đã là thương hội mạnh nhất ở Đại Ninh vương triều, Tề Thụy Phúc thương hội có thể trăm năm không suy là vì sao?
- Đó là vì bốn chữ "Dùng Tín Vi Gia" mà tổ tiên lưu lại, vứt bỏ di sản mà tổ tiên lưu lại này chính là từ nay về sau chúng ta sẽ suy bại, dựa theo lời nói của Tiểu Vũ, đây là nguyên tắc, chúng ta thà đắc tội với quyền quý chứ không thể tiếp nhận đề nghị của Thân Quốc Cữu, một trăm vạn lượng ngân phiếu vẫn phải trả bằng bạc nguyên.
Hơn nữa trong lòng hắn còn có một nguy cơ khiến cho hắn tạm thời không rảnh cân nhắc vấn đề tỉ mỉ như vậy.
- Được rồi chuyện của Hoàng Phủ Vô Tấn về sau hãy nói bây giờ ta tuyên bố mấy chuyện trọng yếu.
Tất cả mọi người đều thu nạp tâm tư nhìn lại gia chủ, Tề Vạn Niên nói với chúng nhân:
- Được rồi chuyện của Hoàng Phủ Vô Tấn từ từ hãy nói, ta trước hết tuyên bố mấy chuyện trọng yếu.
Tất cả mọi người đều ngừng tâ tư lại nhìn lại gia chủ, Tề Vạn Niên nói với chúng nhân;
- Chuyện thứ nhất đình chỉ năm tiền trang khác ấn chế ngân phiếu toàn bộ do Lạc kinh ấn chế chuyện thứ hai từ ngày mai bắt đầu đình chỉ ngân phiếu một vạn lượng phát hành, đem tất cả các quy tắc nói cho các cửa hàng ở Tề Thụy Phúc thương hội.
Nói đến đây Tề Vạn Niên dừng chủ đề lại trầm ngâm mà nói, hắn quay đầu nói với Tề Vạn Tường:
- Kỹ thuật ngân phiếu gần đây có gì tiến triển không?
Tề Vạn Tường đỏ mặt, cúi đầu xuống nhỏ giọng nói:
- Không có gì đột Hoàng phá.
Những lời này của hắn khiến cho chúng nhân xung quanh đều bất mãn mà nhìn, ba năm trước hắn đảm nhiệm công tượng của Tề Thụy Phúc, trong đó cả việc nghiên cứu kỹ thuật mới, nếu như nói Tề Vạn Tường thất bại nhiều lần thì mọi người có thể hiểu được nhưng hắn cả ngày ăn chơi, sa vào hoan tràng, khiến cho mọi người rất bất mãn.
Kỳ thật Tề Vạn Niên cũng giống vậy đối với ấu đệ rất bất mãn, nhưng nếu như gia sản đều giao cho con của mình tiếp chưởng thì các huynh đệ sẽ có ý kiến cho nên hắn tuy bất mãn cũng đành nhịn xuống, năm vừa rồi cháu gái Phượng Vũ của hắn điều tra Tề Vạn Tường đã dùng tiền nghiên cứu kỹ thuật mua cho con của mình một mảnh đất lớn, điều này khiến cho Tề Vạn Niên có ý định bãi chức của lục đệ mình, tuy nhiên hắn vẫn chờ cơ hội hôm nay chính là cơ hội.
- Lục đệ chuyện nghiên cứu kỹ thuật mới đã là chuyện lửa tới chân mày rồi đệ ba năm không có thành quả vậy thì tạm thời dừng lại, ngày mai do Diêu nhi đến tiếp nhân, chuyện quản lý công tượng không cần phải hỏi tới nữa.
Tề Diêu chính là con thứ bảy của Tề Vạn Niên, ở Tề gia phụ trách việc in ấn cùng tạo giấy, cùng nghiên cứu kỹ thuật, Tề Vạn Niên bất động thanh sắc đem quyền quản lý công tượng kéo về.
Tề Vạn Tường cúi đầu không dám lên tiếng hắn biết mình dùng bạc của gia tộc mua đất cho con mình đã bị Tề Phượng Vũ điều tra ra, sau khi điều tra ra đại ca đã cảnh cáo hắn nhưng âm thanh không lớn, hôm nay miễn chức cũng là hợp lý.
Nhị đệ Tề Vạn Phúc ở bên cạnh cười khan một tiếng:
- Đại ca đệ cảm thấy chuyện điều tra chuyện làm giả cũng không quan trọng mấu chốt là phải được triều đình ủng hộ, cũng để cho Tề Đại phúc ngân phiếu giống như Đông Lai ngân phiếu và Bách Phú ngân phiếu ai làm giả là bị diệt tộc, đây mới là phương pháp xử ý hữu hiệu, đại ca nghĩ sao?
Tề Vạn Phúc và Tề Vạn Tường có quan hệ vô cùng tốt, hắn cũng có phần bất mãn chuyện đại ca đòi lại quyền quản lý công tượng nhưng hắn nói cũng có đạo lý, mười năm trước Tề gia cầu xin triều đình nghiêm cấm giả mạo ngân phiếu của Tề đại phúc nhưng vì Đông Lai tiền trang và Bách Phú tiền trang ngăn cản cho nên ngân phiếu của Tề Đại Phúc thủy chung không được triều đình bảo hộ, hiện tại triều đình đã phát sinh biến đổi lớn, Thân Quốc Cữu cố ý lung lạc Tề gia khiến cho Tề gia có được hi vọng.
- Vốn ta cũng muốn thông qua Thân Quốc Cữu ngân phiếu của Tề Đại Phúc có thể trở nên giống như ngân phiếu của hai nhà kia, được quan phủ bảo hộ.
Tề Vĩ thở dài một hơi nói với mọi người:
- Thân Quốc Cữu yêu cầu chúng ta không trả một trăm vạn lượng ngân phiếu tiền mặt, muốn chúng ta ngày mai trả lời thuyết phục cho y.
- Tuyệt đối không thể.
Tề Phượng Vũ bực tức nói:
Tề Đại Phúc thành lập hai mươi năm qua chưa bao giờ làm như vậy nếu như không trả tiền thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của chúng ta cũng bị những người khác bêu xấu, con cảm thấy đây là vấn đề nguyên tắc chúng ta nhất quyết không được nhương bộ.
- Ta cũng có ý kiến giống như Tiểu Vũ.
Tề Linh Lung ở bên cạnh cũng tiếp lời:
- Hơn nữa vừa rồi nhị ca cũng đã nói rõ ràng, một trăm vạn ngân phiếu là thuế ngân của Đông Cung, nếu như chúng ta không trả tiền chính là đắc tội với thái tử, lúc đó cái được không bù được ái mất, ta kiên quyết phản đối.
- Không không.
Tề Vạn phúc liền giơ tay lên:
- Linh Lung cùng tiểu Vũ tuy nói đều có đạo lý nhưng chúng ta cần cân nhắc lợi hại đắc tội với Đông Cung tuy khiến cho người ta tiếc nuối nhưng từ nay về sau có thể ôm lấy cây to Thân Quốc Cữu, phải biết rằng Thân Quốc Cữu chính là thượng thư hộ bộ trưởng phòng hộ bộ, tất cả tiền trang đều nằm trong phạm vi quản hạt của y, để cho ngân phiếu của Tề Đại Phúc được triều đình bảo hộ kỳ thực là phải được Thân Quốc Cữu yêu cầu. Theo ta chúng ta nên cự tuyệt trả tiền mặt cho một trăm vạn lượng ngân phiếu kia.
Nói xong hắn liếc mắt nhìn đại ca cuối cùng vẫn còn phải chờ đại của của mình quyết định, tất cả mọi người đều bảy mồm tám lưỡi nghị luận có người đồng ý có người phản đối, Tề Vĩ vẫn chú ý tới phụ thân hắn thấy phụ thân vẫn đang suy nghĩ thì liền vỗ tay:
- Mọi người im lặng nghe gia chủ quyết định.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tề Vạn Niên, Tề Vạn Niên như bừng tnỉh hắn quay người lại phân phó cho một tên đệ tử trẻ tuổi, hai người lập tức chạy ra ngoài một lát sau bọn họ mang vào một cái đồng bia nặng trịch, dựng ngay ở cửa, trong hành lang liền khẽ xôn xao, đây là tổ huấn đồng bia, đặt ở trong đình đại viện.
Ở trên bia có khắc bốn chữ "Dùng Tín Vi Gia" đây là chữ do người sáng lập ba trăm năm trước của Tề Thụy Phúc thương hội khắc lên.
Tề Vạn Niên đi tới bên cạnh đồng bia vuốt ve khối đá đã có niên đại ba trăm năm lịch sử này hắn cảm khái nói với chúng nhân:
- Ba trăm năm trước tổ tiên Tề gia chúng ta chỉ là một người nuôi tằm nho nhỏ ở Bình Giang huyện tại Tùng Lăng trấn, vì bọn họ thấy nuôi tằm vất vả cho nên bỏ nông kinh thương, mười năm sau đã mở Tề Thụy Phúc tơ tằm, nhoáng một cái ba trăm năm trôi qua, Tề Thụy Phúc tơ tằm đã trở thành Tề Thụy Phúc thương hội chúng ta đã là thương hội mạnh nhất ở Đại Ninh vương triều, Tề Thụy Phúc thương hội có thể trăm năm không suy là vì sao?
- Đó là vì bốn chữ "Dùng Tín Vi Gia" mà tổ tiên lưu lại, vứt bỏ di sản mà tổ tiên lưu lại này chính là từ nay về sau chúng ta sẽ suy bại, dựa theo lời nói của Tiểu Vũ, đây là nguyên tắc, chúng ta thà đắc tội với quyền quý chứ không thể tiếp nhận đề nghị của Thân Quốc Cữu, một trăm vạn lượng ngân phiếu vẫn phải trả bằng bạc nguyên.