Xa xa, trên một sườn núi nhỏ.
"Hay"
Mã Dược kích động nói:
"Cuối cùng cũng vây khốn được con mãnh hổ Hạ Hầu Đôn này rồi, truyền lệnh cho Lý mông, đem 4 ngàn thiết kỵ chia làm 4 đội, thay phiên tiến hành giám thị quân Tào, phía Tào quân có lay động 1 ngọn cỏ, cũng phải báo cáo. Lại đem 500 kỵ binh tiến lên bình nguyên của Dĩnh Xuyên, nghiêm mật tiến hành giám sát hướng đi của quân tào Ở Dĩnh Xuyên".
"Báo"
Mã Dược vừa dứt lời, chợt có khoái mã từ trên quan đạo chạy nhanh đến, ghìm chặt cương ngựa lại, nhanh chóng nói:
"Vương Phương tướng quân có cấp báo."
Mã Dược nói:
"Nói!"
"Vương Phương tướng quân đã đào được phân nửa con đê lớn của Hoàng Hà, chỉ còn bước cuối cùng, là đục thủng con đê này, thì có thể tháo nước vào Thủy quan rồi!"
"Uh, biết rồi!"
Mã Dược trầm giọng nói:
"Quay về cáo Vương Phương tướng quân, không có mệnh lệnh của bổn tướng quân, nghiêm cấm đục đê tháo nước, đồng thời phái binh tuần tra bờ Nam của Hoàng Hà, đề phòng quân tào ở vùng đó cũng đục đê tháo nước.
Mã Dược không thể không phòng ngự.
Tào Tháo vốn lòng dạ độc ác, thì chuyện gì cũng có thể làm được Hạ Hầu Đôn mặc dù là thủ hạ thân tín số 1 của Tào Tháo, nhưng đại quân giải cứu của Tào Tháo tiến đến đây còn là 1 ẩn số, vạn nhất Tào Tháo không phái binh tới cưu, mà lại lén đục đê Hoàng Hà, đem ngựa dìm chết cùng Hạ Hầu Đôn thì đúng là quá uổng phí rồi.
"Tuân mệnh."
Truyền lệnh binh lĩnh mệnh rời đi.
"Chúa công."
Lý Túc có chút lo lắng, tiến tới gần, thấp giọng nói:
"Lúc này chúng ta đã bao vây 7, 8 ngàn quân của Hạ Hầu Đôn ở Thủy quan, tại sao lại không lập tức đục đê? Có câu đêm dài lắm mộng. Huống chi, quân ta chỉ mang theo có nửa tháng lương khô, nếu như kéo dài quá lâu, thì đối với quân ta sẽ bất lợi."
"Không vội, bây giờ còn chưa tới lúc."
Mã Dược lãnh đạm nói.
"Về phần quân lương. Sẽ dùng 500 khinh kỵ binh để giải quyết."
Lý Túc khó hiểu nói:
"Chúa công, người còn đang chờ cái gì?"
Mã Dược không đáp. Giả Hủ tiếp lời, nói:
"Chúa công đang đợi Tào Tháo!"
"Tào Tháo?"
Lý Túc nghiêm nghị nói:
"Tào Tháo có đến không?"
............
Hứa xương.
Đại quân cách cách Hứa Xương còn có mười ngày hành trình, Tào Tháo liền suất lĩnh 500 khinh kỵ ngày đêm kiêm trình quay trở về hứa xương, trấn thủ Hứa Xương là Tuân úc và Tào Ngang, Tào Hưu, Tào An, Tào Dân, những đệ tử trong dòng họ Tào vội vàng theo Tào Tháo trở về Quách Gia, Tuân Du, đón bọn người Quan Vũ vào tướng phủ
"Văn Như".
Tào Tháo chưa kịp ngồi xuống, đã hỏi Tuân Úc:
"Tình hình bọn phản quân Mã Đồ Phu thế nào rồi?".
Tuần Úc nói:
"Mười ngày trước, bọn phản quân Mã đồ phu đi tới phía bắc tầm 50 dặm thì biến mất.
Nhưng mà có thể khẳng định, phản quân Tây Lương đóng quân ở Thủy quan, hoặc là trong 1 khu vực nhỏ hẹp có tên là Dương, theo phỏng đoán của tại hạ, Mã đồ phu có khả năng đi Dương, hoặc ở Thủy quan mà phục kích Nguyên Nhượng tướng quân rồi."
"Uh."
Tào Tháo nhíu mày nói:
"Đại quân Nguyên Nhượng đi có tin tức truyền về không?"
Tuần Úc nói:
"Đã mười ngày rồi, không có 1 tin tức nào truyền lại."
"Hỏng rồi".
Tào Tháo biến sắc, thất thanh nói:
"Nguyên Nhượng đã bị Mã đồ phu của bọn phản quân chặn ở trên đường rồi".
Tuần Úc nói:
"Dưới trướng của Nguyên Nhượng tướng quân có tới 8000 quân. Cho dù có bị Mã đồ phu chặn lại giữa đường, việc tự bảo mình không thành vấn đề."
"Chuyện đáng lo là, Nguyên Nhượng bị mã đồ phu vây hãm ở Thủy quan."
Thần sắc của Tào tháo càng lạnh lùng, thấp giọng nói:
"Mã đồ phu muốn học theo Viên Thiệu, đục thủng đê lớn của Hoàng Hà, dùng nước ngập Thủy quan, Nguyên Nhượng có thể dữ nhiều lành ít."
"Báo".
Tào Tháo vừa dứt lời, chợt có 1 tiểu hiệu toàn thân đẫm máu, nhanh chóng bước vào trong đại sảnh, thở hồng hộc nói:
"Thừa tướng, Hạ Hầu tướng quân cấp báo!"
"ừ".
Tào Tháo tiến lên phía trước 1 bước, giọng gấp gáp nói:
"Mau nói".
Tiểu hiệu thở dốc 2 lần, âm thanh khô khốc bẩm báo:
"8000 quân dưới trướng của Hạ Hầu tướng quân giờ đang bị quân Tây Lương vây hãm ở Thủy quan, quân Tây lương trấn thủ bên sườn, quân ta không có cách nào phá vòng vây, quân lương mang theo của đại quân đã hết, khẩn cầu thừa tướng mau chóng phái quân tiếp viện, nếu không đại sự không xong rồi".
Tào Tháo biến sắc, vội hỏi nói:
"Nguyên Nhượng bị vây bao nhiêu ngày rồi?" nguồn
Tiểu hiệu lộ vẻ sầu thảm nói:
"Đã 7 ngày rồi!"
"Bảy ngày?"
Tào Tháo bỗng nhiên quay đầu, liếc mắt nhìn Quách Gia, khóe mắt nghi hoặc, rồi nhanh chóng biến mất, sau đó hỏi Tiểu hiệu:
"Được rồi, bổn tướng đã biết rồi, ngày mai sẽ phái binh tiếp tức cho đại quân của Nguyên Nhượng ở Thủy quan, ngươi cũng lui xuống nghỉ ngơi đi".
"Đa tạ Thừa tướng."
Tiểu hiệu ôm quyền vái chào, xoay người rời đi.
Tào Tháo nhìn tấm bình phong trong đại sảnh đến ngẩn ngơ, rồi đột nhiên rút Thanh Hồng kiếm chém rụng, chém tấm bình phong làm 2 nửa, những giấy, nghiên mực, bút ở trên bàn lập tức bay toán loạn, Tuân Úc, Tuân Du, Trình, Quan Vũ, Tào ngang, Tào Hưu đưa mắt nhìn nhau, không dám tiến lên an ủi.
"Ôi"
Một lúc lâu sau, Tào Tháo mới thở dài một tiếng, sâu kín nói:
"Mã đồ phu một ngày còn không trừ, bổn tướng ăn không biết ngon, ngủ không yên......"
Dứt lời, Tào Tháo tiếp xúc chắp tay nghênh ngang rời đi, không hề để ý tới trong sảnh mọi người.
Thân ảnh của Tào Thào càng lúc càng xa, nhưng sắc mặt của Quách Gia ngày một trở nên lạnh lẽo, yên lặng đi tới bên người Quan Vũ, thấp giọng nói:
"Quan Vũ tướng quân, xin theo tôi nói chuyện."
Thần sắc của Quan Vũ khẽ biến, đi theo Quách Gia vào trong phòng bên trái của tướng phủ, hỏi:
"Quân sư có gì phân phó?"
Quách Gia khẽ thở dài:
"Năm trăm đao thủ của tướng quân, có còn trong thành Hứa Xương không?"
Quan Vũ nói:
"Đúng vậy."
"Vậy thì được rồi".
Quách Gia nói:
"Thỉnh cầu tướng quân suất lĩnh 500 đao thủ đi Thủy quan một chuyến"
"Thủy quan?"
Quan Vũ biến sắc, lãnh đạm nói:
"Đi tiếp ứng cho Nguyên Nhượng tướng quân có phải không? Chỉ bằng 500 đao thủ của Quan mỗ hay sao?"
"Đương nhiên không phải."
Quách Gia nói:
"Tướng quân đi Thủy quan không phải là tiếp ứng cho Nguyên Nhượng tướng quân, mà là đi phá đê Hoàng Hà, thủy yêm thủy quan!"
"Thủy yêm thủy quan!?"
Quan Vũ thất thanh nói:
"Vậy còn 8000 đại quân của Nguyên Nhượng tướng quân thì làm sao bây giờ".
Thần sắc của Quách Gia thoáng chốc trở nên lạnh lùng, trầm giọng nói:
"Bởi vậy, chuyện này mới phải phiền tướng quân, nếu đổi là người khác, thì không thể xuống tay phá đê được. Nguyên Nhượng tướng quân dù sao cũng là đại tướng cao cấp nhất dưới trướng Thừa Tướng, là cánh tay phải, tay trái của Thừa Tướng, uy vọng trong quân cũng rất cao…"
"Rõ rồi."
Quan Vũ trầm giọng nói:
"Quan Vũ mạo muội hỏi một câu, đây là ý của Thừa tướng hay là ý riêng của quân sư?"
"Có những sự tình, Thừa tướng muốn làm, nhưng bởi vì… những nguyên nhân như vậy mà không hạ được quyết tâm, chúng ta là thuộc hạ cũng nên vì thừa tướng mà cống hiến chút sức lực".
Quách Gia dừng lại, ngữ khí đột nhiên trở nên trầm thấp, nói tiếp:
"Mã đồ phu có uy hiếp đối với thừa tướng, nếu có thể diệt trừ Mã đồ phu, cho dù có trả bất cứ 1 giá lớn như thế nào cũng đáng giá, tướng quân nghĩ sao?".
Đôi mắt Quan Vũ trợn to, nhìn chằm chằm vào Quách Gia, rất lâu sau mới im lặng gật đầu, trầm giọng nói:
"Vì báo đáp ân thu dụng của Thừa tướng, quan mỗ nguyện đem lưng nhận lấy vết đen này".
"Không."
Quách Gia lắc đầu nói:
"Tại hạ sẽ không để cho tướng quân phải chịu vết đen này, chờ sau khi tướng quân suất lĩnh 500 đao thủ rời đi, bổn quân sư sẽ bẩm báo rõ với thừa tướng, tất cả hậu quả do một mình ta gánh chịu, tướng quân chẳng qua chỉ là phụng mệnh làm việc mà thôi."
Quan Vũ trầm giọng nói:
"Nếu là như vậy, xin mời quân sư hạ lệnh a."
"Được."
Quách Gia gật đầu nói:
"Tướng quân suất lĩnh 500 đao thủ, nên dùng khoái mã nhanh chóng rời khỏi Hứa Xương, nhưng đừng có đi theo hướng Tây, bởi vì từ Thủy Quan đến Hứa Xương, mã đồ phu chắc chắn sẽ cho quân cưỡi ngựa dò xét, nếu như đi đường này sẽ bại lộ hành tung, một khi bại lộ sẽ kinh động Mã đồ phu, chuyện sẽ thất bại trong gang tấc".
Quan Vũ nói:
"Vậy thì đi như thế nào?"
Quách Gia nói:
"Tướng quân theo hướng bắc của Hứa Xương mà đi, ngày đêm kiêm trình tới Phong Lâm độ cách Phó quan độ cảng tầm 30 dặm, sau đó ở Phong Lâm độ nghĩ cách vượt qua Hoàng Hà. Cẩm Phàm thủy quân của Mã đồ phu đóng ở Hoàng Hà đã lâu, chưa chắc đã phái thuyền tuần tra sông vào buối tối, tướng quân nhân cơ hội này mà bắc thượng."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó từ bờ bắc của Hoàng Hà đi theo hướng tây, Mã đồ phu sẽ không có khả năng phái thám mã dò xét ở vùng này, từ đó, 500 đao thủ của tướng quân thần không hay quỷ không biết, tiến đến con đê của Thủy quan, lập tức chặt củi làm bè, bằng tốc độ nhanh nhất vượt qua hoàng Hà, tiến đến bờ Nam, sau đó…"
Quách gia nói tới đây thì dừng lại, sau đó dùng tay làm thế phá đê
"Hay"
Mã Dược kích động nói:
"Cuối cùng cũng vây khốn được con mãnh hổ Hạ Hầu Đôn này rồi, truyền lệnh cho Lý mông, đem 4 ngàn thiết kỵ chia làm 4 đội, thay phiên tiến hành giám thị quân Tào, phía Tào quân có lay động 1 ngọn cỏ, cũng phải báo cáo. Lại đem 500 kỵ binh tiến lên bình nguyên của Dĩnh Xuyên, nghiêm mật tiến hành giám sát hướng đi của quân tào Ở Dĩnh Xuyên".
"Báo"
Mã Dược vừa dứt lời, chợt có khoái mã từ trên quan đạo chạy nhanh đến, ghìm chặt cương ngựa lại, nhanh chóng nói:
"Vương Phương tướng quân có cấp báo."
Mã Dược nói:
"Nói!"
"Vương Phương tướng quân đã đào được phân nửa con đê lớn của Hoàng Hà, chỉ còn bước cuối cùng, là đục thủng con đê này, thì có thể tháo nước vào Thủy quan rồi!"
"Uh, biết rồi!"
Mã Dược trầm giọng nói:
"Quay về cáo Vương Phương tướng quân, không có mệnh lệnh của bổn tướng quân, nghiêm cấm đục đê tháo nước, đồng thời phái binh tuần tra bờ Nam của Hoàng Hà, đề phòng quân tào ở vùng đó cũng đục đê tháo nước.
Mã Dược không thể không phòng ngự.
Tào Tháo vốn lòng dạ độc ác, thì chuyện gì cũng có thể làm được Hạ Hầu Đôn mặc dù là thủ hạ thân tín số 1 của Tào Tháo, nhưng đại quân giải cứu của Tào Tháo tiến đến đây còn là 1 ẩn số, vạn nhất Tào Tháo không phái binh tới cưu, mà lại lén đục đê Hoàng Hà, đem ngựa dìm chết cùng Hạ Hầu Đôn thì đúng là quá uổng phí rồi.
"Tuân mệnh."
Truyền lệnh binh lĩnh mệnh rời đi.
"Chúa công."
Lý Túc có chút lo lắng, tiến tới gần, thấp giọng nói:
"Lúc này chúng ta đã bao vây 7, 8 ngàn quân của Hạ Hầu Đôn ở Thủy quan, tại sao lại không lập tức đục đê? Có câu đêm dài lắm mộng. Huống chi, quân ta chỉ mang theo có nửa tháng lương khô, nếu như kéo dài quá lâu, thì đối với quân ta sẽ bất lợi."
"Không vội, bây giờ còn chưa tới lúc."
Mã Dược lãnh đạm nói.
"Về phần quân lương. Sẽ dùng 500 khinh kỵ binh để giải quyết."
Lý Túc khó hiểu nói:
"Chúa công, người còn đang chờ cái gì?"
Mã Dược không đáp. Giả Hủ tiếp lời, nói:
"Chúa công đang đợi Tào Tháo!"
"Tào Tháo?"
Lý Túc nghiêm nghị nói:
"Tào Tháo có đến không?"
............
Hứa xương.
Đại quân cách cách Hứa Xương còn có mười ngày hành trình, Tào Tháo liền suất lĩnh 500 khinh kỵ ngày đêm kiêm trình quay trở về hứa xương, trấn thủ Hứa Xương là Tuân úc và Tào Ngang, Tào Hưu, Tào An, Tào Dân, những đệ tử trong dòng họ Tào vội vàng theo Tào Tháo trở về Quách Gia, Tuân Du, đón bọn người Quan Vũ vào tướng phủ
"Văn Như".
Tào Tháo chưa kịp ngồi xuống, đã hỏi Tuân Úc:
"Tình hình bọn phản quân Mã Đồ Phu thế nào rồi?".
Tuần Úc nói:
"Mười ngày trước, bọn phản quân Mã đồ phu đi tới phía bắc tầm 50 dặm thì biến mất.
Nhưng mà có thể khẳng định, phản quân Tây Lương đóng quân ở Thủy quan, hoặc là trong 1 khu vực nhỏ hẹp có tên là Dương, theo phỏng đoán của tại hạ, Mã đồ phu có khả năng đi Dương, hoặc ở Thủy quan mà phục kích Nguyên Nhượng tướng quân rồi."
"Uh."
Tào Tháo nhíu mày nói:
"Đại quân Nguyên Nhượng đi có tin tức truyền về không?"
Tuần Úc nói:
"Đã mười ngày rồi, không có 1 tin tức nào truyền lại."
"Hỏng rồi".
Tào Tháo biến sắc, thất thanh nói:
"Nguyên Nhượng đã bị Mã đồ phu của bọn phản quân chặn ở trên đường rồi".
Tuần Úc nói:
"Dưới trướng của Nguyên Nhượng tướng quân có tới 8000 quân. Cho dù có bị Mã đồ phu chặn lại giữa đường, việc tự bảo mình không thành vấn đề."
"Chuyện đáng lo là, Nguyên Nhượng bị mã đồ phu vây hãm ở Thủy quan."
Thần sắc của Tào tháo càng lạnh lùng, thấp giọng nói:
"Mã đồ phu muốn học theo Viên Thiệu, đục thủng đê lớn của Hoàng Hà, dùng nước ngập Thủy quan, Nguyên Nhượng có thể dữ nhiều lành ít."
"Báo".
Tào Tháo vừa dứt lời, chợt có 1 tiểu hiệu toàn thân đẫm máu, nhanh chóng bước vào trong đại sảnh, thở hồng hộc nói:
"Thừa tướng, Hạ Hầu tướng quân cấp báo!"
"ừ".
Tào Tháo tiến lên phía trước 1 bước, giọng gấp gáp nói:
"Mau nói".
Tiểu hiệu thở dốc 2 lần, âm thanh khô khốc bẩm báo:
"8000 quân dưới trướng của Hạ Hầu tướng quân giờ đang bị quân Tây Lương vây hãm ở Thủy quan, quân Tây lương trấn thủ bên sườn, quân ta không có cách nào phá vòng vây, quân lương mang theo của đại quân đã hết, khẩn cầu thừa tướng mau chóng phái quân tiếp viện, nếu không đại sự không xong rồi".
Tào Tháo biến sắc, vội hỏi nói:
"Nguyên Nhượng bị vây bao nhiêu ngày rồi?" nguồn
Tiểu hiệu lộ vẻ sầu thảm nói:
"Đã 7 ngày rồi!"
"Bảy ngày?"
Tào Tháo bỗng nhiên quay đầu, liếc mắt nhìn Quách Gia, khóe mắt nghi hoặc, rồi nhanh chóng biến mất, sau đó hỏi Tiểu hiệu:
"Được rồi, bổn tướng đã biết rồi, ngày mai sẽ phái binh tiếp tức cho đại quân của Nguyên Nhượng ở Thủy quan, ngươi cũng lui xuống nghỉ ngơi đi".
"Đa tạ Thừa tướng."
Tiểu hiệu ôm quyền vái chào, xoay người rời đi.
Tào Tháo nhìn tấm bình phong trong đại sảnh đến ngẩn ngơ, rồi đột nhiên rút Thanh Hồng kiếm chém rụng, chém tấm bình phong làm 2 nửa, những giấy, nghiên mực, bút ở trên bàn lập tức bay toán loạn, Tuân Úc, Tuân Du, Trình, Quan Vũ, Tào ngang, Tào Hưu đưa mắt nhìn nhau, không dám tiến lên an ủi.
"Ôi"
Một lúc lâu sau, Tào Tháo mới thở dài một tiếng, sâu kín nói:
"Mã đồ phu một ngày còn không trừ, bổn tướng ăn không biết ngon, ngủ không yên......"
Dứt lời, Tào Tháo tiếp xúc chắp tay nghênh ngang rời đi, không hề để ý tới trong sảnh mọi người.
Thân ảnh của Tào Thào càng lúc càng xa, nhưng sắc mặt của Quách Gia ngày một trở nên lạnh lẽo, yên lặng đi tới bên người Quan Vũ, thấp giọng nói:
"Quan Vũ tướng quân, xin theo tôi nói chuyện."
Thần sắc của Quan Vũ khẽ biến, đi theo Quách Gia vào trong phòng bên trái của tướng phủ, hỏi:
"Quân sư có gì phân phó?"
Quách Gia khẽ thở dài:
"Năm trăm đao thủ của tướng quân, có còn trong thành Hứa Xương không?"
Quan Vũ nói:
"Đúng vậy."
"Vậy thì được rồi".
Quách Gia nói:
"Thỉnh cầu tướng quân suất lĩnh 500 đao thủ đi Thủy quan một chuyến"
"Thủy quan?"
Quan Vũ biến sắc, lãnh đạm nói:
"Đi tiếp ứng cho Nguyên Nhượng tướng quân có phải không? Chỉ bằng 500 đao thủ của Quan mỗ hay sao?"
"Đương nhiên không phải."
Quách Gia nói:
"Tướng quân đi Thủy quan không phải là tiếp ứng cho Nguyên Nhượng tướng quân, mà là đi phá đê Hoàng Hà, thủy yêm thủy quan!"
"Thủy yêm thủy quan!?"
Quan Vũ thất thanh nói:
"Vậy còn 8000 đại quân của Nguyên Nhượng tướng quân thì làm sao bây giờ".
Thần sắc của Quách Gia thoáng chốc trở nên lạnh lùng, trầm giọng nói:
"Bởi vậy, chuyện này mới phải phiền tướng quân, nếu đổi là người khác, thì không thể xuống tay phá đê được. Nguyên Nhượng tướng quân dù sao cũng là đại tướng cao cấp nhất dưới trướng Thừa Tướng, là cánh tay phải, tay trái của Thừa Tướng, uy vọng trong quân cũng rất cao…"
"Rõ rồi."
Quan Vũ trầm giọng nói:
"Quan Vũ mạo muội hỏi một câu, đây là ý của Thừa tướng hay là ý riêng của quân sư?"
"Có những sự tình, Thừa tướng muốn làm, nhưng bởi vì… những nguyên nhân như vậy mà không hạ được quyết tâm, chúng ta là thuộc hạ cũng nên vì thừa tướng mà cống hiến chút sức lực".
Quách Gia dừng lại, ngữ khí đột nhiên trở nên trầm thấp, nói tiếp:
"Mã đồ phu có uy hiếp đối với thừa tướng, nếu có thể diệt trừ Mã đồ phu, cho dù có trả bất cứ 1 giá lớn như thế nào cũng đáng giá, tướng quân nghĩ sao?".
Đôi mắt Quan Vũ trợn to, nhìn chằm chằm vào Quách Gia, rất lâu sau mới im lặng gật đầu, trầm giọng nói:
"Vì báo đáp ân thu dụng của Thừa tướng, quan mỗ nguyện đem lưng nhận lấy vết đen này".
"Không."
Quách Gia lắc đầu nói:
"Tại hạ sẽ không để cho tướng quân phải chịu vết đen này, chờ sau khi tướng quân suất lĩnh 500 đao thủ rời đi, bổn quân sư sẽ bẩm báo rõ với thừa tướng, tất cả hậu quả do một mình ta gánh chịu, tướng quân chẳng qua chỉ là phụng mệnh làm việc mà thôi."
Quan Vũ trầm giọng nói:
"Nếu là như vậy, xin mời quân sư hạ lệnh a."
"Được."
Quách Gia gật đầu nói:
"Tướng quân suất lĩnh 500 đao thủ, nên dùng khoái mã nhanh chóng rời khỏi Hứa Xương, nhưng đừng có đi theo hướng Tây, bởi vì từ Thủy Quan đến Hứa Xương, mã đồ phu chắc chắn sẽ cho quân cưỡi ngựa dò xét, nếu như đi đường này sẽ bại lộ hành tung, một khi bại lộ sẽ kinh động Mã đồ phu, chuyện sẽ thất bại trong gang tấc".
Quan Vũ nói:
"Vậy thì đi như thế nào?"
Quách Gia nói:
"Tướng quân theo hướng bắc của Hứa Xương mà đi, ngày đêm kiêm trình tới Phong Lâm độ cách Phó quan độ cảng tầm 30 dặm, sau đó ở Phong Lâm độ nghĩ cách vượt qua Hoàng Hà. Cẩm Phàm thủy quân của Mã đồ phu đóng ở Hoàng Hà đã lâu, chưa chắc đã phái thuyền tuần tra sông vào buối tối, tướng quân nhân cơ hội này mà bắc thượng."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó từ bờ bắc của Hoàng Hà đi theo hướng tây, Mã đồ phu sẽ không có khả năng phái thám mã dò xét ở vùng này, từ đó, 500 đao thủ của tướng quân thần không hay quỷ không biết, tiến đến con đê của Thủy quan, lập tức chặt củi làm bè, bằng tốc độ nhanh nhất vượt qua hoàng Hà, tiến đến bờ Nam, sau đó…"
Quách gia nói tới đây thì dừng lại, sau đó dùng tay làm thế phá đê