Tình huống bất thường này trong mắt Bùi Phong và Bùi Huyền cũng tạo ra ảnh hưởng khác nhau. Trong lòng Bùi Phong thì đều là lo lắng, hắn không biết giữa Mộ Yên và thúc thúc đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể đoán mò là phỏng chừng có liên quan đến việc gần đây chuyện làm ăn của Bùi gia nhiều lần bị những người không rõ đả kích. Nhưng điều hắn không hiểu chính là Bùi gia bây giờ bị kẻ địch trước giờ chưa bao giờ gặp âm thầm phá hoại, tình huống tuy nghiêm trọng nhưng cũng không đến mức bị thương tổn quá sâu, vì sao thúc thúc cứ phải gạt Mộ Yên, không chịu nói cho nàng chứ? Nếu bảo lúc trước không nói là vì nàng đang mang thai, không muốn nàng lo lắng nên mới giấu thì cũng chấp nhận đi. Nhưng hôm nay vì việc này mà hai người thậm chí đã cãi nhau, thúc thúc không lý nào đến mức này mà vẫn không chịu nói a!
Tuy hắn từng rất hy vọng thúc thúc và Mộ Yên không có kết quả, như vậy hắn còn có cơ hội ở cùng với Mộ Yên, nhưng bây giờ hắn biết bằng mức độ tức giận của họ như vậy là không thể nào tách nhau ra mà chỉ khiến bọn họ tổn thương lẫn nhau thôi.
Mà hắn lại không nỡ để Mộ Yên thương tâm.
Cho nên Bùi Phong suy nghĩ, có cần hắn phải ra mặt giải thích cho Mộ Yên mấy hôm nay thúc thúc bận gì hay không, miễn cho đôi phu thê rõ ràng là ân ái này vì chút chuyện nhỏ mà ngăn cách.
Khác với sự lo lắng của Bùi Phong, trong lòng Bùi Huyền lại nổi lên một ý niệm lớn mật. Từ sau khi Giang Mộ Yên có thai, không xuất hiện ở thư phòng nữa, trong lòng Bùi Huyền giống như có một ác ma đang ẩn nấp, bởi vì không ai biết hắn gần như đêm nào cũng mơ thấy Giang Mộ Yên. Mơ thấy hắn ôm nữ nhân vừa xinh đẹp vừa trí tuệ kia dưới người. Nàng ở trong mộng chỉ có hắn, cũng chỉ ra chủ ý giúp hắn.
Mỗi buổi sáng khi mở mắt thức dậy trên giường, hắn đều nhất thời không thể phân rõ đó là sự thật hay là mơ. Cứ mộng như vậy, khát vọng đối với Giang Mộ Yên lại càng không tự chủ được mà tiến đến một cảnh giới cao hơn. Ngay cả bản thân Bùi Huyền cũng không rõ đến tột cùng là từ khi nào mà hắn lại bức thiết muốn thời thời khắc khắc nhìn thấy Giang Mộ Yên như vậy.
Nhưng sự thật đau khổ lại trải ngay trước mắt, Giang Mộ Yên không phải nữ nhân của hắn mà là của Bùi Vũ Khâm. Thậm chí bây giờ nàng đã có thai, Bùi Vũ Khâm chỉ cần một câu không cho nàng đến thư phòng thì bọn họ lập tức không thể thấy mặt nàng. Tuy cứ cách năm ngày, hắn sẽ lấy cớ đến phòng nàng thỉnh an nhưng cũng không phải lần nào cũng có thể gặp được.
Tình cảnh như vậy đã khiến Bùi Huyền càng lúc càng không thể thỏa mãn. Đã vô số lần trong lòng hắn động ý niệm muốn đoạt lấy Giang Mộ Yên, nhưng vẫn không có cơ hội.
Nhưng hiện tại… có vẻ như cơ hội đó đã đến đây.
Bùi Vũ Khâm và Giang Mộ Yên không ngờ lại cãi nhau, đôi phu thê ân ái giận dỗi, thậm chí không cần hắn phái người đi tìm hiểu, hiện tại toàn bộ Bùi gia có ai không biết Bùi Vũ Khâm đã ngủ ở thư phòng ba ngày liên tiếp, mà Giang Mộ Yên cũng đã ba ngày không nói một câu với Bùi Vũ Khâm?
Mà đối với nguyên nhân khiến hai người họ cãi nhau, Bùi Huyền lại suy nghĩ sâu xa hơn Bùi Phong nhiều. Hắn cũng không cho rằng chuyện giấu diếm Giang Mộ Yên tin sinh ý các nơi bị ảnh hưởng đã chọc phu thê bọn họ bất hòa. Hẳn là còn có nguyên nhân gì đó quan trọng hơn mà hắn không biết, mà nguyên nhân đó mới là mấu chốt.
Như vậy rốt cuộc nguyên nhân đó là gì?
Bùi Huyền ẩn nhẫn mấy tháng, không dùng đến mạng lưới quan hệ của mình cuối cùng cũng có hành động. Hắn phái tất cả mọi người ra ngoài, chia ra giám sát Giang Mộ Yên, Bùi Vũ Khâm, Thanh Thư, còn cả mấy người gần đây đến Bùi gia nữa.
Vừa làm vậy, thật đúng là đã phát hiện ra một ít chuyện dị thường, đó chính là ba khách thương đến từ Sơn Nam kia rất khả nghi.
Sơn Nam kia cách Phỉ Thúy thành ngàn dặm, cửa hàng Bùi gia tuy trải khắp bốn phương nhưng ở loại địa phương như Sơn Nam này cũng chỉ là mấy cửa hàng quy mô nhỏ mà thôi, làm gì đáng giá đến mức khách thương phải lặn lội ngàn dặm đến tận Phỉ Thúy thành này?
Huống chi cho dù là khách thương từ Giang Nam nhân dịp đi qua Phỉ Thúy thành mà muốn gặp Bùi Vũ Khâm đi nữa, nhưng Bùi Vũ Khâm là thân phận gì? Tùy tiện mấy khách thương đến từ nơi hẻo lánh kia muốn gặp là gặp sao?
Nhưng Bùi Vũ Khâm không những tiếp mấy người đó mà còn tiếp không chỉ một lần. Chuyện này khiến Bùi Huyền không thể không nghĩ đến nguyên nhân sâu xa trong đó, nên cũng càng phái người cẩn thận điều tra.
Thuộc hạ của hắn tuy võ công chỉ như mèo ba chân nhưng lại được cái đa dạng, kiểu người gì cũng có, hơn nữa còn có thuốc bột theo dõi chính hắn tự mình phối ra, cho dù nhất thời không theo kịp người bị theo dõi nhưng không bao lâu sau vẫn có thể lần theo dấu vết mà tìm ra được. Hơn nữa không cần phải theo sát phía sau người ta nên cũng tránh được chuyện bị phát hiện hay hoài nghi.
Sau hai ngày, quả nhiên hắn đã phát hiện ra một số chuyện rất thú vị.
Mà những chuyện thú vị này liên hệ với cục diện hiện tại của Bùi gia, trong đầu Bùi Huyền không ngừng phân tích, kết hợp, cuối cùng hắn dứt khoát làm một quyết định mạo hiểm, đó chính là không chờ đợi nữa, bắt lấy cơ hội này.
Thừa dịp hiện nay sinh ý Bùi gia rối loạn, Bùi Vũ Khâm và Giang Mộ Yên lại đang giận nhau mà không nói lời nào, hắn nghĩ cách túm Giang Mộ Yên vào tay trước rồi tính tiếp.
Bởi vì hắn thật sự không muốn tiếp tục đợi nữa. Ngày nào chưa có được Mộ Yên, hắn ngay cả ngủ cũng không yên!
Tuy hắn từng rất hy vọng thúc thúc và Mộ Yên không có kết quả, như vậy hắn còn có cơ hội ở cùng với Mộ Yên, nhưng bây giờ hắn biết bằng mức độ tức giận của họ như vậy là không thể nào tách nhau ra mà chỉ khiến bọn họ tổn thương lẫn nhau thôi.
Mà hắn lại không nỡ để Mộ Yên thương tâm.
Cho nên Bùi Phong suy nghĩ, có cần hắn phải ra mặt giải thích cho Mộ Yên mấy hôm nay thúc thúc bận gì hay không, miễn cho đôi phu thê rõ ràng là ân ái này vì chút chuyện nhỏ mà ngăn cách.
Khác với sự lo lắng của Bùi Phong, trong lòng Bùi Huyền lại nổi lên một ý niệm lớn mật. Từ sau khi Giang Mộ Yên có thai, không xuất hiện ở thư phòng nữa, trong lòng Bùi Huyền giống như có một ác ma đang ẩn nấp, bởi vì không ai biết hắn gần như đêm nào cũng mơ thấy Giang Mộ Yên. Mơ thấy hắn ôm nữ nhân vừa xinh đẹp vừa trí tuệ kia dưới người. Nàng ở trong mộng chỉ có hắn, cũng chỉ ra chủ ý giúp hắn.
Mỗi buổi sáng khi mở mắt thức dậy trên giường, hắn đều nhất thời không thể phân rõ đó là sự thật hay là mơ. Cứ mộng như vậy, khát vọng đối với Giang Mộ Yên lại càng không tự chủ được mà tiến đến một cảnh giới cao hơn. Ngay cả bản thân Bùi Huyền cũng không rõ đến tột cùng là từ khi nào mà hắn lại bức thiết muốn thời thời khắc khắc nhìn thấy Giang Mộ Yên như vậy.
Nhưng sự thật đau khổ lại trải ngay trước mắt, Giang Mộ Yên không phải nữ nhân của hắn mà là của Bùi Vũ Khâm. Thậm chí bây giờ nàng đã có thai, Bùi Vũ Khâm chỉ cần một câu không cho nàng đến thư phòng thì bọn họ lập tức không thể thấy mặt nàng. Tuy cứ cách năm ngày, hắn sẽ lấy cớ đến phòng nàng thỉnh an nhưng cũng không phải lần nào cũng có thể gặp được.
Tình cảnh như vậy đã khiến Bùi Huyền càng lúc càng không thể thỏa mãn. Đã vô số lần trong lòng hắn động ý niệm muốn đoạt lấy Giang Mộ Yên, nhưng vẫn không có cơ hội.
Nhưng hiện tại… có vẻ như cơ hội đó đã đến đây.
Bùi Vũ Khâm và Giang Mộ Yên không ngờ lại cãi nhau, đôi phu thê ân ái giận dỗi, thậm chí không cần hắn phái người đi tìm hiểu, hiện tại toàn bộ Bùi gia có ai không biết Bùi Vũ Khâm đã ngủ ở thư phòng ba ngày liên tiếp, mà Giang Mộ Yên cũng đã ba ngày không nói một câu với Bùi Vũ Khâm?
Mà đối với nguyên nhân khiến hai người họ cãi nhau, Bùi Huyền lại suy nghĩ sâu xa hơn Bùi Phong nhiều. Hắn cũng không cho rằng chuyện giấu diếm Giang Mộ Yên tin sinh ý các nơi bị ảnh hưởng đã chọc phu thê bọn họ bất hòa. Hẳn là còn có nguyên nhân gì đó quan trọng hơn mà hắn không biết, mà nguyên nhân đó mới là mấu chốt.
Như vậy rốt cuộc nguyên nhân đó là gì?
Bùi Huyền ẩn nhẫn mấy tháng, không dùng đến mạng lưới quan hệ của mình cuối cùng cũng có hành động. Hắn phái tất cả mọi người ra ngoài, chia ra giám sát Giang Mộ Yên, Bùi Vũ Khâm, Thanh Thư, còn cả mấy người gần đây đến Bùi gia nữa.
Vừa làm vậy, thật đúng là đã phát hiện ra một ít chuyện dị thường, đó chính là ba khách thương đến từ Sơn Nam kia rất khả nghi.
Sơn Nam kia cách Phỉ Thúy thành ngàn dặm, cửa hàng Bùi gia tuy trải khắp bốn phương nhưng ở loại địa phương như Sơn Nam này cũng chỉ là mấy cửa hàng quy mô nhỏ mà thôi, làm gì đáng giá đến mức khách thương phải lặn lội ngàn dặm đến tận Phỉ Thúy thành này?
Huống chi cho dù là khách thương từ Giang Nam nhân dịp đi qua Phỉ Thúy thành mà muốn gặp Bùi Vũ Khâm đi nữa, nhưng Bùi Vũ Khâm là thân phận gì? Tùy tiện mấy khách thương đến từ nơi hẻo lánh kia muốn gặp là gặp sao?
Nhưng Bùi Vũ Khâm không những tiếp mấy người đó mà còn tiếp không chỉ một lần. Chuyện này khiến Bùi Huyền không thể không nghĩ đến nguyên nhân sâu xa trong đó, nên cũng càng phái người cẩn thận điều tra.
Thuộc hạ của hắn tuy võ công chỉ như mèo ba chân nhưng lại được cái đa dạng, kiểu người gì cũng có, hơn nữa còn có thuốc bột theo dõi chính hắn tự mình phối ra, cho dù nhất thời không theo kịp người bị theo dõi nhưng không bao lâu sau vẫn có thể lần theo dấu vết mà tìm ra được. Hơn nữa không cần phải theo sát phía sau người ta nên cũng tránh được chuyện bị phát hiện hay hoài nghi.
Sau hai ngày, quả nhiên hắn đã phát hiện ra một số chuyện rất thú vị.
Mà những chuyện thú vị này liên hệ với cục diện hiện tại của Bùi gia, trong đầu Bùi Huyền không ngừng phân tích, kết hợp, cuối cùng hắn dứt khoát làm một quyết định mạo hiểm, đó chính là không chờ đợi nữa, bắt lấy cơ hội này.
Thừa dịp hiện nay sinh ý Bùi gia rối loạn, Bùi Vũ Khâm và Giang Mộ Yên lại đang giận nhau mà không nói lời nào, hắn nghĩ cách túm Giang Mộ Yên vào tay trước rồi tính tiếp.
Bởi vì hắn thật sự không muốn tiếp tục đợi nữa. Ngày nào chưa có được Mộ Yên, hắn ngay cả ngủ cũng không yên!