Chương 125: Chói mắt như vậy. Nhức mắt như thế.
Tiểu Thụy đã ngồi trong phòng nghỉ lướt Tieba ngay từ ván đấu đầu tiên rồi.
Chớp mắt nhìn trang đầu của Tieba bị [ZGDX, cũng chỉ thế mà thôi] [Jungler của ZGDX đang làm trò gì vậy] [Smiling đúng là không đánh ở thế thua được, chỉ có thể dệt hoa trên gấm] [Trận này nhức mắt vãi] [Kể chuyện cười cho nghe nè, đội số một LPL bị đội trụ hạng đánh bầm dập] chiếm đóng, những bài như [ZGDX có lẽ chính là con bài tẩy sau cùng của LPL] bị đào mộ, hàng loạt người vào thả "?"...
Cậu ta vào xem từng bài một.
Sau đó thoát ra.
Thậm chí không cần ngước lên nhìn màn hình lớn trong phòng nghỉ, cũng biết được tình hình trận đấu thông qua những bài đăng này: ZGDX bị YQCB bón hành, bị vây khốn, quằn quại giãy giụa...
Bỏ điện thoại xuống, tiểu Thụy thở dài một hơi nói với nhân viên bên cạnh: "Lại phải bắt bọn họ xóa app Tieba rồi."
Nhân viên cười khổ, lúc này, phần BAN & PICK của ván hai bắt đầu, tiểu Thụy nhìn một hồi, như nhận ra được điều gì đó, cậu ta quay sang lấy quyển sổ ghi chú trong túi áo khoác của Đồng Dao lật lật lật đến trang ghi lại trận đấu tập với OP—— Đọc phần BAN & PICK được ghi lại trong sổ, rồi lại ngước lên nhìn phần BAN & PICK đang được tiếp sóng trực tiếp trên tivi, há miệng, cứ có cảm giác như mình vừa mới xuyên không.
Bỏ quyển sổ xuống, cầm điện thoại lên xem Tieba, phát hiện trang đầu của Tieba đã thay đổi thành——
[ZGDX lấy đội hình này ý là muốn bỏ cuộc rồi đó hả?]
[Lại muốn giở trò gì nữa]
[BAN & PICK này, năm nay ZGDX muốn giúp người anh em đội hàng xóm một tay đấy à?]
...
Ván đấu bắt đầu, trong trận, trang đầu lại thành——
[Tốc độ tiếp cận của cô Đồng Dao này]
[ZGDX đúng là vô địch về lượng tướng, không có tướng nào bọn họ không dùng được]
[ZGDX vẫn rất mạnh]
[Khả năng cắt đứt nhịp độ của Taliyah quả là đáng sợ, trước giờ không hề biết tướng này lại hữu dụng như vậy—— Thật chứ chẳng lẽ tất cả các tướng ở LPL đều phải chờ smiling hoặc LCK chơi rồi mới dám lôi ra dùng à]
...
Bài [ZGDX có lẽ chính là con bài tẩy sau cùng của LPL] lại bị lôi lên lần nữa, những bình luận "?" khi ZGDX thua ván một bây giờ đều bị "?" vào oanh tạc trả lời——
Toàn bộ Tieba sôi sục lên, chiều hướng hoàn toàn khác với làn sóng chửi rủa, ca bài ca muôn thuở LPL sớm muộn gì cũng tàn của ba mươi phút trước, Tiểu Thụy đọc mà thầm nể sợ trong lòng, tưởng đâu vào nhầm trang giả mạo Tieba... Ván thứ hai, khi ZGDX phá nhà chính của YQCB, rốt cuộc cậu ta không nhịn nổi nữa, đăng một bài——
[Chủ đề] [Thắng tung xấu dìm, một trận đấu ba mươi phút lật ba mươi bộ mặt khác nhau, nói thật nhe, các bác có cảm thấy bản thân mình hơi bị nạ nùng hem?]
Nội dung bài viết:
YQCB hoàn toàn lột xác so với giai đoạn giải mùa xuân, chả lẽ các bác không nhận ra hiện tại thực lực của hai đội đang ngang ngửa nhau à?
Đây là chuyện tốt mà tarr, một đội độc tôn thì làm nên trò trống gì được, muốn vô địch, cả khu vực đều cần phải mạnh.
Thật chứ các bác cứ thấy gì nói đó thế này, thắng thì tâng lên thua thì dìm xuống, chơi cái trò gì kì vại.
Đăng được năm phút, đến khi ván hai kết thúc các thành viên đẩy cửa bước vào phòng nghỉ, trong bài viết vẫn chẳng có lấy một người vào trả lời, cả bài chìm nghỉm.
Tiểu Thụy: "..."
Xem ra chẳng có ai thấy bản thân mình kì cục cả roài.
...
Ván thứ ba bắt đầu.
Hai đội bước vào trận chiến căng não.
Hai mươi phút đầu không hề có pha bùng nổ nào, càng khỏi nói đến việc hạ gục!
Pha căng thẳng nhất chính là màn trao đổi kỹ năng ở đường dưới, Lục Tư Thành bị bốn người bên kia băng trụ đến bào còn một tí tẹo máu—— Vào thời khắc quan trọng, Tahm Kench của Tiểu Bàn đã nuốt Lục Tư Thành vào đồng thời sử dụng lá chắn bảo vệ, cùng lúc đó Lão Miêu dịch chuyển vòng ra sau trước đường trên của đối phương một bước!
Nhưng khứu giác của Giáo Hoàng còn nhạy hơn mèo!
Gần như vào ngay giây phút lão Miêu dùng kỹ năng dọn xong lính, ấn phím dịch chuyển thì YQCB đã bắt đầu phát tín hiệu rút lui rồi—— Cho dù vào lúc này chỉ cần đợi nửa giây nữa khi kỹ năng của Tiểu Bàn hết hiệu lực, nhả Lục Tư Thành ra, bồi thêm một phát đánh thường nữa là có thể đoạt lấy mạng Lục Tư Thành, bọn họ cũng không hề có chút luyến tiếc hay tham lam nào.
——YQCB nói lên là lên, nói lùi là lùi, năng lực chấp hành mệnh lệnh có thể sánh ngang với quân đội được đào tạo chính quy, hoàn toàn ngang tầm với "LAM" – đội vốn nổi tiếng về độ thực thi mệnh lệnh.
——Thành viên của ZGDX phản ứng nhanh, di chuyển tốt, khả năng tiếp ứng cực mạnh—— Màn thua thê thảm của ván thi đấu thứ nhất dường như đã khiến bọn họ rút ra bài học, ván này ánh mắt của cả đội như dính chặt vào bản đồ thu nhỏ ở góc dưới bên phải màn hình, dù chỉ là một chút động tĩnh nhỏ—— ví dụ như Giáo Hoàng bỗng nhiên để mắt đến Lục Tư Thành nhiều hơn một tí, thì sẽ lập tức để ý đến anh ta nhiều thêm một tẹo, thấy có gì không ổn thì Lão Miêu sẽ lập tức dịch chuyển xuống khu vực đường dưới ngay, mà đợi đến khi Ngải Giai kịp phản ứng lại thì Đồng Dao mới một giây trước còn đang trao đổi chiêu thức với cậu ta, đã đi được nửa đường từ đường giữa xuống đường dưới rồi...
Cứ như có thái giảm tổng quản hô to một câu "có thích khách, mau hộ giá" vậy, ngự tiền thị vệ, cẩm y vệ, ngự lâm quân, vân vân mây mây từ bốn phương tám hướng đều sẽ chạy ngay tới—— không cần quái rừng, không thèm dọn lính, đang so chiêu với đối thủ cũng vứt lại luôn.
Không chút do dự.
Cực kỳ quả quyết.
Vì thế hai mươi phút đầu, đường dưới giao tranh ba lần, trong đó lần đông vui nhất là mười người của hai đội tề tựu đủ cả—— Nhưng vì khả năng tính toán lượng sát thương của cả hai đội đều vô cùng chuẩn xác, cộng thêm việc đây là ván quyết định thắng thua, vì thế đánh nhau mấy lượt, hai bên đều chưa có ai phải nằm xuống.
Bình luận viên A: [Tôi biết, các khán giả đều đã đứng tim hết cả rồi, tại tôi cũng vậy mà nãy giờ bận hét có thở được đâu—— Chessman hồi máu rồi, Giáo Hoàng sắp cạn máu rồi, Lương Sinh kích hoạt Ý Chỉ Thần Sấm rồi á á smiling Thu Thập Hắc Ám rồi—— Tôi hồi hộp đến mức sắp không ngồi yên được nữa rồi—— Ầy, tức quá mà, người ta nói không đánh cái là nghỉ đánh vậy luôn đó hả, không ai bị hạ gục, từng người của mỗi đội đứng trong bụi cỏ, về nhà.]
Bình luận viên B: [Ha ha ha ha ha ha ha ha pha giao tranh vừa rồi tôi nhìn đến hoa cả mắt chóng cả mặt, không phải tại trình tôi theo không kịp, tôi biết các bạn lại tính phốt tôi không đủ trình chứ gì, nhưng lần này thật sự không phải vậy, mà là không kịp nói không kịp nhìn—— Tốc độ của hai đội quá nhanh, giống như cao thủ võ lâm so chiêu với nhau ấy, bạn tưởng người ta chỉ bay lên đụng nhau một cái ở trên trời, thực ra đâu chỉ có vậy, người ta đã choảng nhau cả trăm chiêu rồi.]
Bình luận viên A rút khăn tay ra lau mồ hôi: [Đúng là cảm giác đó.]
Bình luận viên B xúc động: [Trận đấu này, tôi hy vọng dù là bên nào thắng thì mọi người cũng sẽ không ý kiến ý cò gì—— Chúng ta đều biết chắc chắn rằng hai đội vẫn đang còn giấu những chiến thuật khủng hơn nữa, nhưng về mặt thao tác và tinh thần thì chắc chắn là cả hai đã dùng một trăm phần trăm sức chiến đấu của mình rồi, có thể thưởng thức một trận đấu như thế này ở vòng bảng, chúng ta nên biết thỏa mãn với điều này.]
Bình luận viên A: [Dù có thể sẽ bị phốt nhưng tôi vẫn muốn nói, với một trận đấu như thế này, một số người tự nhục dựa vào đâu mà nói khu vực Hàn Quốc bỏ xa chúng ta? Dựa vào đâu?!]
Trên đây.
Bình luận viên với giọng nói vang dội kích động xen lẫn tinh thần cứ một thoáng là lại phấn khích như vậy, hold suốt sáu mươi lăm phút——
Ở những trận đấu Liên Minh chuyên nghiệp thông thường, trận đấu kéo dài đến phút thứ năm mươi lăm đã là vô cùng hiếm gặp, đánh đến giờ phút này, dù là tỉ số hạ gục, hay kinh tế, trang bị gì thì cũng đã không còn là vấn đề nữa, tất cả đều đã có đủ sáu món trang bị lớn, quay về với thời điểm xuất phát chạy đến đường như lúc mới vào trận, mà các tuyển thủ trải qua một quãng thời gian dài tập trung tinh thần cao độ đã bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi, tê liệt...
Đồng Dao liếc mắt nhìn thấy Lục Tư Thành sau mỗi lần ăn xong bùa đỏ, bắt đầu có động tác thả tay ra khỏi chuột.
Cô nhíu mày, nhìn cổ tay của Lục Tư Thành—— Trên cổ tay vẫn còn miếng cao dán cô dán cho anh lúc ngồi trên xe đến nơi thi đấu, lúc đầu bảo anh đeo bao bảo vệ cổ tay, nhưng anh nhất quyết không chịu, nói là đeo không quen, sẽ ảnh hưởng đến phong độ thi đấu.
"Thành ca, anh ổn không." Đồng Dao hỏi.
"Không ổn, tay rất đau," giọng nói trầm thấp của anh vang lên, Đồng Dao còn chưa kịp đau lòng thì đã nghe thấy anh hỏi, "Anh đi treo máy một tí, bọn em bốn đánh năm thắng được không?"
Đồng Dao: "..."
"Ông đây treo anh lên chỗ logo ngay trước cửa trụ sở luôn chịu không?" tiểu Bàn hỏi, "Cực khổ lắm mới câu kéo cho anh thành một AD full sáu món, đợi anh carry, anh lại nói với em anh muốn treo máy."
Đồng Dao: "..."
Lục Tư Thành cười nhẹ một tiếng, bỏ tay khỏi chuột và bàn phím, xoay xoay cổ tay rồi lại đặt tay trở lại: "Không còn lâu nữa đâu, trong mười phút cuối này mở một đợt giao tranh là có thể kết thúc trận đấu, mọi người tập trung tinh thần, Dịch Chuyển của Lão Miêu còn mấy giây nữa hồi lại?"
Lão Miêu: "Năm giây, chiêu cuối cũng ok rồi, lát nữa có thể chủ động mở được."
Lão K: "Bọn họ đến chỗ Baron rồi."
——Phút thứ sáu mươi lăm giây thứ ba mươi, YQCB bắt đầu ăn Baron trước, bởi vì ván đấu đã bước vào giai đoạn cuối, sát thương của mọi người đều rất nhiều, lượng máu của Baron tụt rất nhanh.
——Phút thứ sáu mươi lăm giây thứ ba mươi ba, ZGDX đuổi đến nơi, Tiểu Bàn cắm mắt trong hang Baron, Taliyah của Đồng Dao dựng tường lên nhốt tất cả vào trong hang, Lão Miêu dịch chuyển đến chỗ mắt mà Tiểu Bàn đã cắm, Rumble dùng chiêu cuối đốt YQCB.
——Phút thứ sáu mươi lăm giây thứ ba mươi tám, Lão K vào hang trước muốn cướp Baron bị hội đồng bỏ mạng, trước khi đi còn lôi theo cả ADC Giáo Hoàng, đồng thời đánh gần cạn máu hỗ trợ đối phương, jungler xbang của YQCB chớp lấy thời cơ dùng Trừng Phạt lấy được Baron.
——Phút thứ sáu mươi sáu, lẻ một giây, hai bên giao tranh, cuối cùng trong hang Baron chỉ còn lại Lão Miêu và Đồng Dao cùng với Maokai đường trên của đối phương, khổ nỗi Maokai giáp dày, Tốc Biến nhảy qua tường, Đồng Dao và Lão Miêu cũng đồng loạt Tốc Biến đuổi theo, một đường dí theo từ hang Baron đến nơi gần khu vực nhà chính của YQCB, mới hạ được Maokai.
Lúc này, một đợt lính lớn của ZGDX đẩy lên, tất cả mọi người đều cho rằng pha này YQCB xong rồi, nhưng không ai phát hiện ra rằng người chết sớm nhất trong pha giao tranh lúc nãy – Giáo Hoàng sắp sống lại.
Đồng Dao nhìn chằm chằm thời gian đếm ngược sống lại của Giáo Hoàng, lòng như lửa đốt, điên cuồng click vào hai trụ bảo vệ nhà chính, hận không thể mọc ra tám cái tay.
"Đi thôi, không phá được." giọng Lục Tư Thành truyền qua tai nghe.
Đồng Dao phá xong một trụ bảo vệ đã định lui rồi, nhưng ý Lão Miêu thì vẫn muốn thử xem sao, vì thế do dự khiến bọn cô chậm một giây, ngay khi click phá trụ thì Giáo Hoàng cũng sống lại——
Lúc này Đồng Dao cuống cuồng gõ tín hiệu bảo đồng đội rút chạy.
Nhưng bởi vì đã quá muộn, Giáo Hoàng đuổi theo, sức lực tràn trề, trước tiên xử gọn Lão Miêu, đuổi tiếp đến con sông đường giữa, rồi Tốc Biến xử luôn Đồng Dao đã hết kỹ năng máu còn thấp!
Đồng đội lần lượt sống lại, mà người bên phía ZGDX lại chết muộn hơn một chút so với YQCB, lại còn phải lằng nhằng với Maokai của bọn họ, khi Giáo Hoàng dẫn theo các thành viên còn lại của YQCB phản công tràn vào nhà chính, bên ZGDX chỉ có ba người không thể cản được, cuối cùng trong tiếng reo hò và cổ vũ của khán giả, phá nát nhà chính của ZGDX!
"Ầm" một tiếng, âm thanh nhà chính của ZGDX nổ tung truyền trong tai nghe, nhạc nền kết thúc trận đấu vang lên.
Hỗ trợ bên phía YQCB tháo tai nghe ra nhào thẳng sang ôm chầm lấy AD nhà mình.
Khu vực khán giả, không phân biệt fan đội nào với đội nào, tiếng cổ vũ và vỗ tay vang dội như sấm rền, mọi người đều rất mãn nguyện với trận đấu thể thao điện tử đầy kịch tính và đặc sắc này——
Khi YQCB đi sang bắt tay với ZGDX, các thành viên vội vàng đứng dậy bắt tay hữu nghị, ôm, vỗ vai, lúc Lục Tư Thành bắt tay với Giáo Hoàng, giữa hai người như có ánh đao kiếm xẹt qua xẹt lại, nhưng lạ ở chỗ còn mang theo cả sự quý trọng vi diệu giữa những anh hùng...
Lee Goon Hyeok dùng tiếng Trung không quá lưu loát, nói: "Lần sau, lại đến bắt tay cậu."
Lục Tư Thành nhếch môi: "Trận chung kết giải mùa hè à? Vậy thì cậu phải thu dọn chuột cho nhanh vào, tôi ôm cúp chụp tấm hình rồi sẽ đến bắt tay cậu, đừng có tránh đấy."
Lee Goon Hyeok cười to ôm Lục Tư Thành.
Đến người tiếp theo, đứng trước mặt cô nhóc lùn đường giữa của ZGDX, lúc chìa tay ra, anh cảm giác được lòng bàn tay của đối phương hơi ẩm ướt, theo bản năn quay đầu lại nhìn Lục Tư Thành tiện thể đá anh ta một đá, sau đó quay lại lịch sự khen cô: "Đấu rất tốt, con gái mà làm được như vậy, thật đáng kinh ngạc."
Đồng Dao nhướng môi, bởi vì tinh thần không tập trung nên không phát hiện được động tác nhỏ của Giáo Hoàng, trên mặt cũng không có vui sướng khi được game thủ hàng đầu thế giới khen ngợi, cô chỉ gật gật đầu, thấp giọng đáp lại: "Cảm ơn."
Bắt tay xong, Đồng Dao mặt không cảm xúc ngồi về lại chỗ của mình.
Từ chỗ của cô có thể nhìn thấy năm người YQCB đứng dưới ánh đèn sân khấu, quay lưng về phía bọn cô, cúi đầu chào và cảm ơn khán giả——
Ánh đèn ở phía sau tạo thành từng vòng từng vòng sáng sau lưng họ.
Chói mắt như vậy.
Nhức mắt như thế.
Đồng Dao hơi nheo mắt lại, cô giật mình nhận ra đây là lần đầu tiên cô nhìn đối thủ ở góc này—— Chính vào hôm nay, lần đầu tiên kể từ khi giải đấu bắt đầu, ZGDX đón nhận thất bại.
Tiểu Thụy đã ngồi trong phòng nghỉ lướt Tieba ngay từ ván đấu đầu tiên rồi.
Chớp mắt nhìn trang đầu của Tieba bị [ZGDX, cũng chỉ thế mà thôi] [Jungler của ZGDX đang làm trò gì vậy] [Smiling đúng là không đánh ở thế thua được, chỉ có thể dệt hoa trên gấm] [Trận này nhức mắt vãi] [Kể chuyện cười cho nghe nè, đội số một LPL bị đội trụ hạng đánh bầm dập] chiếm đóng, những bài như [ZGDX có lẽ chính là con bài tẩy sau cùng của LPL] bị đào mộ, hàng loạt người vào thả "?"...
Cậu ta vào xem từng bài một.
Sau đó thoát ra.
Thậm chí không cần ngước lên nhìn màn hình lớn trong phòng nghỉ, cũng biết được tình hình trận đấu thông qua những bài đăng này: ZGDX bị YQCB bón hành, bị vây khốn, quằn quại giãy giụa...
Bỏ điện thoại xuống, tiểu Thụy thở dài một hơi nói với nhân viên bên cạnh: "Lại phải bắt bọn họ xóa app Tieba rồi."
Nhân viên cười khổ, lúc này, phần BAN & PICK của ván hai bắt đầu, tiểu Thụy nhìn một hồi, như nhận ra được điều gì đó, cậu ta quay sang lấy quyển sổ ghi chú trong túi áo khoác của Đồng Dao lật lật lật đến trang ghi lại trận đấu tập với OP—— Đọc phần BAN & PICK được ghi lại trong sổ, rồi lại ngước lên nhìn phần BAN & PICK đang được tiếp sóng trực tiếp trên tivi, há miệng, cứ có cảm giác như mình vừa mới xuyên không.
Bỏ quyển sổ xuống, cầm điện thoại lên xem Tieba, phát hiện trang đầu của Tieba đã thay đổi thành——
[ZGDX lấy đội hình này ý là muốn bỏ cuộc rồi đó hả?]
[Lại muốn giở trò gì nữa]
[BAN & PICK này, năm nay ZGDX muốn giúp người anh em đội hàng xóm một tay đấy à?]
...
Ván đấu bắt đầu, trong trận, trang đầu lại thành——
[Tốc độ tiếp cận của cô Đồng Dao này]
[ZGDX đúng là vô địch về lượng tướng, không có tướng nào bọn họ không dùng được]
[ZGDX vẫn rất mạnh]
[Khả năng cắt đứt nhịp độ của Taliyah quả là đáng sợ, trước giờ không hề biết tướng này lại hữu dụng như vậy—— Thật chứ chẳng lẽ tất cả các tướng ở LPL đều phải chờ smiling hoặc LCK chơi rồi mới dám lôi ra dùng à]
...
Bài [ZGDX có lẽ chính là con bài tẩy sau cùng của LPL] lại bị lôi lên lần nữa, những bình luận "?" khi ZGDX thua ván một bây giờ đều bị "?" vào oanh tạc trả lời——
Toàn bộ Tieba sôi sục lên, chiều hướng hoàn toàn khác với làn sóng chửi rủa, ca bài ca muôn thuở LPL sớm muộn gì cũng tàn của ba mươi phút trước, Tiểu Thụy đọc mà thầm nể sợ trong lòng, tưởng đâu vào nhầm trang giả mạo Tieba... Ván thứ hai, khi ZGDX phá nhà chính của YQCB, rốt cuộc cậu ta không nhịn nổi nữa, đăng một bài——
[Chủ đề] [Thắng tung xấu dìm, một trận đấu ba mươi phút lật ba mươi bộ mặt khác nhau, nói thật nhe, các bác có cảm thấy bản thân mình hơi bị nạ nùng hem?]
Nội dung bài viết:
YQCB hoàn toàn lột xác so với giai đoạn giải mùa xuân, chả lẽ các bác không nhận ra hiện tại thực lực của hai đội đang ngang ngửa nhau à?
Đây là chuyện tốt mà tarr, một đội độc tôn thì làm nên trò trống gì được, muốn vô địch, cả khu vực đều cần phải mạnh.
Thật chứ các bác cứ thấy gì nói đó thế này, thắng thì tâng lên thua thì dìm xuống, chơi cái trò gì kì vại.
Đăng được năm phút, đến khi ván hai kết thúc các thành viên đẩy cửa bước vào phòng nghỉ, trong bài viết vẫn chẳng có lấy một người vào trả lời, cả bài chìm nghỉm.
Tiểu Thụy: "..."
Xem ra chẳng có ai thấy bản thân mình kì cục cả roài.
...
Ván thứ ba bắt đầu.
Hai đội bước vào trận chiến căng não.
Hai mươi phút đầu không hề có pha bùng nổ nào, càng khỏi nói đến việc hạ gục!
Pha căng thẳng nhất chính là màn trao đổi kỹ năng ở đường dưới, Lục Tư Thành bị bốn người bên kia băng trụ đến bào còn một tí tẹo máu—— Vào thời khắc quan trọng, Tahm Kench của Tiểu Bàn đã nuốt Lục Tư Thành vào đồng thời sử dụng lá chắn bảo vệ, cùng lúc đó Lão Miêu dịch chuyển vòng ra sau trước đường trên của đối phương một bước!
Nhưng khứu giác của Giáo Hoàng còn nhạy hơn mèo!
Gần như vào ngay giây phút lão Miêu dùng kỹ năng dọn xong lính, ấn phím dịch chuyển thì YQCB đã bắt đầu phát tín hiệu rút lui rồi—— Cho dù vào lúc này chỉ cần đợi nửa giây nữa khi kỹ năng của Tiểu Bàn hết hiệu lực, nhả Lục Tư Thành ra, bồi thêm một phát đánh thường nữa là có thể đoạt lấy mạng Lục Tư Thành, bọn họ cũng không hề có chút luyến tiếc hay tham lam nào.
——YQCB nói lên là lên, nói lùi là lùi, năng lực chấp hành mệnh lệnh có thể sánh ngang với quân đội được đào tạo chính quy, hoàn toàn ngang tầm với "LAM" – đội vốn nổi tiếng về độ thực thi mệnh lệnh.
——Thành viên của ZGDX phản ứng nhanh, di chuyển tốt, khả năng tiếp ứng cực mạnh—— Màn thua thê thảm của ván thi đấu thứ nhất dường như đã khiến bọn họ rút ra bài học, ván này ánh mắt của cả đội như dính chặt vào bản đồ thu nhỏ ở góc dưới bên phải màn hình, dù chỉ là một chút động tĩnh nhỏ—— ví dụ như Giáo Hoàng bỗng nhiên để mắt đến Lục Tư Thành nhiều hơn một tí, thì sẽ lập tức để ý đến anh ta nhiều thêm một tẹo, thấy có gì không ổn thì Lão Miêu sẽ lập tức dịch chuyển xuống khu vực đường dưới ngay, mà đợi đến khi Ngải Giai kịp phản ứng lại thì Đồng Dao mới một giây trước còn đang trao đổi chiêu thức với cậu ta, đã đi được nửa đường từ đường giữa xuống đường dưới rồi...
Cứ như có thái giảm tổng quản hô to một câu "có thích khách, mau hộ giá" vậy, ngự tiền thị vệ, cẩm y vệ, ngự lâm quân, vân vân mây mây từ bốn phương tám hướng đều sẽ chạy ngay tới—— không cần quái rừng, không thèm dọn lính, đang so chiêu với đối thủ cũng vứt lại luôn.
Không chút do dự.
Cực kỳ quả quyết.
Vì thế hai mươi phút đầu, đường dưới giao tranh ba lần, trong đó lần đông vui nhất là mười người của hai đội tề tựu đủ cả—— Nhưng vì khả năng tính toán lượng sát thương của cả hai đội đều vô cùng chuẩn xác, cộng thêm việc đây là ván quyết định thắng thua, vì thế đánh nhau mấy lượt, hai bên đều chưa có ai phải nằm xuống.
Bình luận viên A: [Tôi biết, các khán giả đều đã đứng tim hết cả rồi, tại tôi cũng vậy mà nãy giờ bận hét có thở được đâu—— Chessman hồi máu rồi, Giáo Hoàng sắp cạn máu rồi, Lương Sinh kích hoạt Ý Chỉ Thần Sấm rồi á á smiling Thu Thập Hắc Ám rồi—— Tôi hồi hộp đến mức sắp không ngồi yên được nữa rồi—— Ầy, tức quá mà, người ta nói không đánh cái là nghỉ đánh vậy luôn đó hả, không ai bị hạ gục, từng người của mỗi đội đứng trong bụi cỏ, về nhà.]
Bình luận viên B: [Ha ha ha ha ha ha ha ha pha giao tranh vừa rồi tôi nhìn đến hoa cả mắt chóng cả mặt, không phải tại trình tôi theo không kịp, tôi biết các bạn lại tính phốt tôi không đủ trình chứ gì, nhưng lần này thật sự không phải vậy, mà là không kịp nói không kịp nhìn—— Tốc độ của hai đội quá nhanh, giống như cao thủ võ lâm so chiêu với nhau ấy, bạn tưởng người ta chỉ bay lên đụng nhau một cái ở trên trời, thực ra đâu chỉ có vậy, người ta đã choảng nhau cả trăm chiêu rồi.]
Bình luận viên A rút khăn tay ra lau mồ hôi: [Đúng là cảm giác đó.]
Bình luận viên B xúc động: [Trận đấu này, tôi hy vọng dù là bên nào thắng thì mọi người cũng sẽ không ý kiến ý cò gì—— Chúng ta đều biết chắc chắn rằng hai đội vẫn đang còn giấu những chiến thuật khủng hơn nữa, nhưng về mặt thao tác và tinh thần thì chắc chắn là cả hai đã dùng một trăm phần trăm sức chiến đấu của mình rồi, có thể thưởng thức một trận đấu như thế này ở vòng bảng, chúng ta nên biết thỏa mãn với điều này.]
Bình luận viên A: [Dù có thể sẽ bị phốt nhưng tôi vẫn muốn nói, với một trận đấu như thế này, một số người tự nhục dựa vào đâu mà nói khu vực Hàn Quốc bỏ xa chúng ta? Dựa vào đâu?!]
Trên đây.
Bình luận viên với giọng nói vang dội kích động xen lẫn tinh thần cứ một thoáng là lại phấn khích như vậy, hold suốt sáu mươi lăm phút——
Ở những trận đấu Liên Minh chuyên nghiệp thông thường, trận đấu kéo dài đến phút thứ năm mươi lăm đã là vô cùng hiếm gặp, đánh đến giờ phút này, dù là tỉ số hạ gục, hay kinh tế, trang bị gì thì cũng đã không còn là vấn đề nữa, tất cả đều đã có đủ sáu món trang bị lớn, quay về với thời điểm xuất phát chạy đến đường như lúc mới vào trận, mà các tuyển thủ trải qua một quãng thời gian dài tập trung tinh thần cao độ đã bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi, tê liệt...
Đồng Dao liếc mắt nhìn thấy Lục Tư Thành sau mỗi lần ăn xong bùa đỏ, bắt đầu có động tác thả tay ra khỏi chuột.
Cô nhíu mày, nhìn cổ tay của Lục Tư Thành—— Trên cổ tay vẫn còn miếng cao dán cô dán cho anh lúc ngồi trên xe đến nơi thi đấu, lúc đầu bảo anh đeo bao bảo vệ cổ tay, nhưng anh nhất quyết không chịu, nói là đeo không quen, sẽ ảnh hưởng đến phong độ thi đấu.
"Thành ca, anh ổn không." Đồng Dao hỏi.
"Không ổn, tay rất đau," giọng nói trầm thấp của anh vang lên, Đồng Dao còn chưa kịp đau lòng thì đã nghe thấy anh hỏi, "Anh đi treo máy một tí, bọn em bốn đánh năm thắng được không?"
Đồng Dao: "..."
"Ông đây treo anh lên chỗ logo ngay trước cửa trụ sở luôn chịu không?" tiểu Bàn hỏi, "Cực khổ lắm mới câu kéo cho anh thành một AD full sáu món, đợi anh carry, anh lại nói với em anh muốn treo máy."
Đồng Dao: "..."
Lục Tư Thành cười nhẹ một tiếng, bỏ tay khỏi chuột và bàn phím, xoay xoay cổ tay rồi lại đặt tay trở lại: "Không còn lâu nữa đâu, trong mười phút cuối này mở một đợt giao tranh là có thể kết thúc trận đấu, mọi người tập trung tinh thần, Dịch Chuyển của Lão Miêu còn mấy giây nữa hồi lại?"
Lão Miêu: "Năm giây, chiêu cuối cũng ok rồi, lát nữa có thể chủ động mở được."
Lão K: "Bọn họ đến chỗ Baron rồi."
——Phút thứ sáu mươi lăm giây thứ ba mươi, YQCB bắt đầu ăn Baron trước, bởi vì ván đấu đã bước vào giai đoạn cuối, sát thương của mọi người đều rất nhiều, lượng máu của Baron tụt rất nhanh.
——Phút thứ sáu mươi lăm giây thứ ba mươi ba, ZGDX đuổi đến nơi, Tiểu Bàn cắm mắt trong hang Baron, Taliyah của Đồng Dao dựng tường lên nhốt tất cả vào trong hang, Lão Miêu dịch chuyển đến chỗ mắt mà Tiểu Bàn đã cắm, Rumble dùng chiêu cuối đốt YQCB.
——Phút thứ sáu mươi lăm giây thứ ba mươi tám, Lão K vào hang trước muốn cướp Baron bị hội đồng bỏ mạng, trước khi đi còn lôi theo cả ADC Giáo Hoàng, đồng thời đánh gần cạn máu hỗ trợ đối phương, jungler xbang của YQCB chớp lấy thời cơ dùng Trừng Phạt lấy được Baron.
——Phút thứ sáu mươi sáu, lẻ một giây, hai bên giao tranh, cuối cùng trong hang Baron chỉ còn lại Lão Miêu và Đồng Dao cùng với Maokai đường trên của đối phương, khổ nỗi Maokai giáp dày, Tốc Biến nhảy qua tường, Đồng Dao và Lão Miêu cũng đồng loạt Tốc Biến đuổi theo, một đường dí theo từ hang Baron đến nơi gần khu vực nhà chính của YQCB, mới hạ được Maokai.
Lúc này, một đợt lính lớn của ZGDX đẩy lên, tất cả mọi người đều cho rằng pha này YQCB xong rồi, nhưng không ai phát hiện ra rằng người chết sớm nhất trong pha giao tranh lúc nãy – Giáo Hoàng sắp sống lại.
Đồng Dao nhìn chằm chằm thời gian đếm ngược sống lại của Giáo Hoàng, lòng như lửa đốt, điên cuồng click vào hai trụ bảo vệ nhà chính, hận không thể mọc ra tám cái tay.
"Đi thôi, không phá được." giọng Lục Tư Thành truyền qua tai nghe.
Đồng Dao phá xong một trụ bảo vệ đã định lui rồi, nhưng ý Lão Miêu thì vẫn muốn thử xem sao, vì thế do dự khiến bọn cô chậm một giây, ngay khi click phá trụ thì Giáo Hoàng cũng sống lại——
Lúc này Đồng Dao cuống cuồng gõ tín hiệu bảo đồng đội rút chạy.
Nhưng bởi vì đã quá muộn, Giáo Hoàng đuổi theo, sức lực tràn trề, trước tiên xử gọn Lão Miêu, đuổi tiếp đến con sông đường giữa, rồi Tốc Biến xử luôn Đồng Dao đã hết kỹ năng máu còn thấp!
Đồng đội lần lượt sống lại, mà người bên phía ZGDX lại chết muộn hơn một chút so với YQCB, lại còn phải lằng nhằng với Maokai của bọn họ, khi Giáo Hoàng dẫn theo các thành viên còn lại của YQCB phản công tràn vào nhà chính, bên ZGDX chỉ có ba người không thể cản được, cuối cùng trong tiếng reo hò và cổ vũ của khán giả, phá nát nhà chính của ZGDX!
"Ầm" một tiếng, âm thanh nhà chính của ZGDX nổ tung truyền trong tai nghe, nhạc nền kết thúc trận đấu vang lên.
Hỗ trợ bên phía YQCB tháo tai nghe ra nhào thẳng sang ôm chầm lấy AD nhà mình.
Khu vực khán giả, không phân biệt fan đội nào với đội nào, tiếng cổ vũ và vỗ tay vang dội như sấm rền, mọi người đều rất mãn nguyện với trận đấu thể thao điện tử đầy kịch tính và đặc sắc này——
Khi YQCB đi sang bắt tay với ZGDX, các thành viên vội vàng đứng dậy bắt tay hữu nghị, ôm, vỗ vai, lúc Lục Tư Thành bắt tay với Giáo Hoàng, giữa hai người như có ánh đao kiếm xẹt qua xẹt lại, nhưng lạ ở chỗ còn mang theo cả sự quý trọng vi diệu giữa những anh hùng...
Lee Goon Hyeok dùng tiếng Trung không quá lưu loát, nói: "Lần sau, lại đến bắt tay cậu."
Lục Tư Thành nhếch môi: "Trận chung kết giải mùa hè à? Vậy thì cậu phải thu dọn chuột cho nhanh vào, tôi ôm cúp chụp tấm hình rồi sẽ đến bắt tay cậu, đừng có tránh đấy."
Lee Goon Hyeok cười to ôm Lục Tư Thành.
Đến người tiếp theo, đứng trước mặt cô nhóc lùn đường giữa của ZGDX, lúc chìa tay ra, anh cảm giác được lòng bàn tay của đối phương hơi ẩm ướt, theo bản năn quay đầu lại nhìn Lục Tư Thành tiện thể đá anh ta một đá, sau đó quay lại lịch sự khen cô: "Đấu rất tốt, con gái mà làm được như vậy, thật đáng kinh ngạc."
Đồng Dao nhướng môi, bởi vì tinh thần không tập trung nên không phát hiện được động tác nhỏ của Giáo Hoàng, trên mặt cũng không có vui sướng khi được game thủ hàng đầu thế giới khen ngợi, cô chỉ gật gật đầu, thấp giọng đáp lại: "Cảm ơn."
Bắt tay xong, Đồng Dao mặt không cảm xúc ngồi về lại chỗ của mình.
Từ chỗ của cô có thể nhìn thấy năm người YQCB đứng dưới ánh đèn sân khấu, quay lưng về phía bọn cô, cúi đầu chào và cảm ơn khán giả——
Ánh đèn ở phía sau tạo thành từng vòng từng vòng sáng sau lưng họ.
Chói mắt như vậy.
Nhức mắt như thế.
Đồng Dao hơi nheo mắt lại, cô giật mình nhận ra đây là lần đầu tiên cô nhìn đối thủ ở góc này—— Chính vào hôm nay, lần đầu tiên kể từ khi giải đấu bắt đầu, ZGDX đón nhận thất bại.