Chương 172: Toang
Vì Tiểu Bàn vẫn còn tiêu chảy, không được phép ăn kem, nhìn Tiểu Thụy gạt hết lớp kem trên bánh rồi nhét vào miệng mình như bảo mẫu, cậu ta lại còn cằn nhằn: "Đời em chưa bao giờ khỏe như vậy, đến kem cũng không cho ăn nữa..."
Tiểu Thụy nhét một miếng bánh kem vào miệng cậu ta: "Cho cậu tiêu chảy chết luôn! Chỉ biết ăn!"
Tiểu Bàn cướp lấy bánh kem, tự dùng nĩa khảy khảy, vừa khảy vừa nói: "Ầy, Đồng Dao, sinh nhật cô sao cô không nói, Thành ca vào dọa tôi hết cmn hồn luôn đấy, hại tôi tưởng đâu hoa hồng đó là tặng tôi, tí nữa thì tè cả ra quần——"
Đồng Dao: "..."
Bảo sao lúc Lục Tư Thành mới vào cậu lại có vẻ mặt kinh khủng khiếp như vậy.
Ngay cả câu "Kẻ cục súc cũng biết thưởng thức tường vi*" cũng nói ra luôn.
Đồng Dao: "Rất hay mà, sự khủng hoảng phải đối mặt với việc bị cắm sừng lại có thể biến cậu thành nhà thơ luôn."
Tiểu Bàn: "Phii! Anh đây vẫn luôn là người cực kỳ có học thức, nếu không phải đi thi đấu chuyên nghiệp thì Thanh Hoa hay Bắc Kinh thích chọn trường nào cũng được."
Lúc Tiểu Bàn nói câu này, Đồng Dao cười híp mắt ngồi lên đùi Lục Tư Thành——
Lục Tư Thành đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ giữ gìn và duy trì hình tượng "người đàn ông tốt" của mình, bây giờ cực kỳ thoải mái, nhàn nhã ôm lấy cô, hai cánh tay gác lên vai cô, nghiêm túc lật xem quyển sổ ghi lại kiến thức hỗ trợ cấp tốc được phổ cập cả một buổi tối của cô, lười biếng nói: "Hoa đó nên cho Tiểu Bàn, em hay hành người như vậy... nếu không phải anh tiện tay lấy chứng minh của em ra xem, anh sợ sáu mươi năm sau em sẽ còn nói với cháu của chúng ta: năm đầu tiên ông bà yêu nhau, ông không mừng sinh nhật bà."
Lúc anh nói chuyện, giọng nói vang lên bên tai, vòm ngực sau lưng rung lên khiến cô nhồn nhột... Đồng Dao bật cười, đập tay anh một cái, muốn cướp lại cuốn sổ trong tay anh, anh rít lên một tiếng lầm bầm "Để yên anh kiểm tra bài tập của em, không ra gì thì ói hết bánh kem ra cho anh."
Đồng Dao không phá anh nữa, rụt tay về cầm lấy cổ tay của anh: "Thật ra không phải em không nói với bọn anh chuyện sinh nhật, đang ở nơi đất khách quê người, cộng thêm hôm nay em hỗ trợ gớm quá, vì thế bản thân em cũng quên mất tiêu luôn."
Lục Tư Thành: "Anh không tin."
Đồng Dao: "Rồi rồi rồi anh không tin, thế sao yêu nhau lâu vậy rồi mà anh chưa bao giờ chủ động hỏi sinh nhật của em?"
Lục Tư Thành: "..."
Đồng Dao: "Đó, anh thấy chưa, không phải anh đang yên đang lành tự gây thêm chuyện à, em đã bảo là không sao mà anh cứ nói là có sao, đợi đến khi em có sao rồi thì anh lại không trả lời được..."
"Ngay cả sinh nhật mình anh ấy còn chả nhớ nữa là," Lục Nhạc đang ngồi trên sofa khoanh chân chơi game trong điện thoại, không ngẩng đầu lên, nói: "Không phải tôi nói đỡ cho ai đâu, hai người vì chuyện này cãi nhau một trận rồi chia tay luôn thì tốt biết chừng nào, tai tôi sẽ được thanh tịnh cả đời—— Vấn đề là, nhà tụi tôi trừ mẹ tôi ra thì không có ai để ý đến chuyện sinh nhật cả, mà mẹ tôi còn phải nhắc trước ba ngày bảo là sắp đến sinh nhật mình rồi, để tránh bị quên rồi đâm ra khó xử..."
Đồng Dao chỉ vào Lục Nhạc: "Vậy cậu thì sao?"
Lục Nhạc nghĩ nghĩ: "Hình như trước hay sau ngày Quốc Tế Lao Động gì đó thì phải, qua lâu rồi."
Đồng Dao dịch mông trên đùi Lục Tư Thành, quay người lại nâng mặt anh lên, hôn chóp mũi anh một cái: "Vậy anh thì sao? Anh cung Bọ Cạp mà, chưa tới sinh nhật nữa đó."
Lục Tư Thành dùng chóp mũi cọ cọ cô, giọng trầm thấp: "Để về xem lại chứng minh thư, sinh nhật năm nay, phải có quà."
Đồng Dao cười hì hì, mọi người trong phòng tản ra, thấy hai người này cứ cọ cọ lẫn nhau y như mèo, em hôn anh anh chạm em, không hiểu sao cứ có cảm giác như mình đang xem phim con hêu vậy, xấu hổ cực... lại còn là loại bệnh viên PLAY nữa chứ.
Mọi người lại ồn ào thêm một lúc, tám chuyện với Tiểu Bàn, hơn mười hai giờ, Tiểu Thụy mới thu dọn bánh kem rồi bắt đầu đuổi người, bảo là vì thăm Tiểu bàn, trận đấu tập với CK hôm nay cũng hủy luôn, giám đốc CK vì chuyện này mà oán khí ngất trời—— Nếu ngày mai Tiểu Bàn lại không thể xuất viện, vui lòng tìm cái thùng rác bên đường tự chui đầu vào luôn đi... Sau đó mọi người ra về.
Lúc rời đi y bác sĩ nhìn đám thanh niên trai tráng này, mặt cũng ngơ ra: không hiểu sao rõ ràng là một đám người tới thăm bệnh, vậy mà lúc đi trong phòng bệnh thì trống không, còn trong số những người đến thăm bệnh lại có một người mặt thẹn thùng cầm theo một bó hoa hồng to đùng đỏ rực...
Hôm sau.
Ngày thi đấu với đội C.
Hôm nay trong số ba đội của khu vực LPL, CK không có lịch thi đấu, mà trước khi quần chúng nhân dân khu vực LPL theo dõi trận chiến giữa ZGDX và C, đã phải trải qua sự đau đớn khi YQCB một lần nữa lại bại trước TAT... Mặc dù không phải bị đè bẹp hơn nữa còn cực khổ chống đỡ được đến tận năm mươi phút, nhưng như vậy cũng đã đủ đau khổ lắm rồi——
Chủ yếu là do pha giao tranh cuối, TAT mất người trước, đến cuối cùng chỉ còn lại một mình A Tae rút lui chạy trốn, lúc này một đợt lính lớn đẩy vào, Giáo Hoàng sắp cạn máu ở lại bảo vệ nhà chính xử lý đám lính, để Ngải Giai với lượng máu dồi dào hơn một chút đi truy đuổi, Ngải Giai cũng không nghĩ nhiều lập tức đuổi theo... Đuổi theo lòng vòng một hồi, đi hết cả cái bản đồ, đột nhiên A Tae trốn vào khúc ngoặt khó thấy chỗ hang bùa Xanh, biến mất khỏi phạm vi tầm nhìn, ấn B về nhà—— Nhưng tên ngốc Ngải Giai thế mà lại không phát hiện ra, đi thẳng qua bùa Xanh, đuổi một hồi đến bậc thềm nhà người ta mới phát hiện hình như mình để mất dấu đối phương rồi... đứng ở trước cửa nhà đội bạn định biến về.
Lúc này AD nhà người ta hồi sinh lại, EZ chạy nhanh ra một bộ kỹ năng cướp luôn mạng của cậu ta... YQCB trong tình huống bỗng nhiên mất đi vị trí C đường giữa, những thành viên vừa hồi sinh lại bị người ta diệt sạch, sau đó toang luôn!
......Mẹ nó chứ thua như này cũng quá vi diệu rồi, vì thế quần chúng nhân dân của khu vực LPL lập tức bày tỏ mình hơi không chấp nhận nổi—— Dù sao thì lúc đó cho dù Ngải Giai lỡ tay đi lố một chút thì cũng vẫn có thể soi thấy A Tae chẳng còn bao nhiêu máu trong khu vực Buff, kết quả là cứ thế mà đi qua luôn!
Nếu A Tae nằm xuống, vậy thì kết cục của trận đấu này đã hoàn toàn đảo ngược rồi.
Khi đó Đồng Dao ngồi xem trong hậu trường cũng suýt chút nữa là lên cơn đau tim, xém tí nữa là bẻ luôn điện thoại, nhìn màn hình điện thoại bị che kín bởi loạt "???" trên kênh live stream trong nước, cô nhịn một lúc lâu, cuối cùng khóe miệng co quắp bật thốt ra một câu: "Mẹ nó ngu vc!"
Lão Miêu và Lão K ngồi khoác vai nhau ở đằng sau, sau khi phản ứng được thì cười như được mùa—— Không thể trách họ không có lòng cảm thông được, chủ yếu là do TAT đàn áp cả bảng đấu, trước sự thống trị của đội đầu bảng đã chắc suất vào vòng kế tiếp, YQCB thua cũng không phải chuyện lạ gì, chỉ cần đừng để thua hai đội còn lại thì ít nhất đã chắc ăn có mặt tại vòng tứ kết... Sau trận đấu của YQCB, trước trận đấu giữa ZGDX và C còn có một trận của khu vực khác, Đồng Dao với chủ nghĩa nhân đạo đã tranh thủ thời gian qua phòng nghỉ của đội hàng xóm hỏi thăm Ngải Giai——
Tên ngốc này tủi thân tự trách ngồi trong góc, nhìn thấy Đồng Dao thì câu đầu tiên nói chính là: "Weibo bị oanh tạc nát luôn rồi, bọn họ bảo tôi ván sau lấy Thầy Tu Mù (Lee Sin) cho rồi, mặc dù là tướng đi rừng, nhưng giữa hai đứa mù với nhau chắc sẽ có sự cảm thông sâu sắc."
...Vị tướng Lee Sin này đúng thật là một người mù.
Đồng Dao nhịn không được, lời an ủi định nói với cậu ta vừa đến khóe miệng đã biến thành một tràng cười vỡ bụng!
Ngải Giai bị cô cười đến phát phiền, khi Đồng Dao còn đang há miệng cười to thì đá cô một cái: "Cậu cứ cười đi, chờ một tiếng sau ha, ông đây chờ cái sự hỗ trợ của cậu giúp ông chuyển dời tầm ngắm của đám anti."
Câu này của Ngải Giai nghe cũng đúng đúng... Thế nên Đồng Dao cười hết nổi, trả lại cho Ngải Giai bị chạm trúng chỗ đau một đạp.
Một tiếng sau.
Đồng Dao hồi hộp căng thẳng ngồi xuống vị trí hỗ trợ——
Sau đó dùng bốn mươi ba phút biến lời của Ngải Giai thành sấm truyền.
Sau buổi tối hôm qua được Tiểu Bàn điên cuồng nhồi nhét kiến thức, bố cục cắm mắt của cô hôm nay quả thực không còn loạn cào cào như hôm qua nữa, nhưng khổ nỗi đối thủ hôm nay của họ không còn là khu vực Wildcard không có nhiều chiến thuật nữa, mà là đội của khu vực Đài Loan——
Đừng thấy khu vực Đài Loan người ta không quá nổi bật mà coi thường, trước hết người ta từng giành được ngôi vị mà LPL vẫn chưa có đó chức vô địch chung kết thế giới; tiếp đó, thường ngày khu vực Đài Loan ngoại trừ giải đấu khu vực, đấu tập thường hay đấu với khu vực nào nhất?
Trả lời: khu vực LPL.
Vì thế hai khu vực này quả thực là cực kỳ hiểu rõ đối phương, thông tin về tuyển thủ này lối đánh này cả phong cách nữa đều vô cùng quen thuộc, cho dù người thi đấu có là Tiểu Bàn đi nữa thì họ cũng sẽ đầu tư ít nhiều về mặt chiến thuật, thế nên khỏi phải nói người thi đấu là Đồng Dao sẽ gặp nhiều khó khăn như thế nào... Hết thảy vẫn giống như ngày hôm qua——
Cho dù mới đầu lợi thế đi đường rất lớn, phút thứ năm, phối hợp với chiêu cuối của Nami trong tay Đồng Dao, Lục Tư Thành ở đường dưới thậm chí còn lấy được double kill trở thành trùm cuối đi nữa!
Khi bình luận trên kênh live stream đều đang cảm thán "Tối qua Smiling nhận hối lộ một trăm triệu đô la Mỹ của Thành ca rồi hả" "Smiling nhường mạng kìa" "Ây da hai người này thế mà lại ăn ý với nhau như vại ôi yêu nghiệt", thì hỗ trợ của đối phương bắt đầu hành động——
Hỗ trợ rời khỏi AD để anh ta sau khi bỏ trụ một đường dưới đi khắp nơi farm lén, còn bản thân hỗ trợ thì đi cùng với jungler trước tiên đến đường giữa gank Lục Nhạc, khổ nỗi bạn Lục Nhạc lõi đời này thi đấu rất bình tĩnh ổn định nên họ gank không thành, do đó họ lập tức chuyển mục tiêu lên đường trên... Điên cuồng gank khiến Maokai của Lão Miêu năm phút đầu đã thành 0/4/0, khiến bạn Ma Cây này từ một cây đa cổ thụ biến thành một cái cây non dở sống dở chết... Kết hợp với bộ skin Meowkai của Maokai, thật sự khiến Lão Miêu như hổ bị nhổ mất răng thốn đến tận rốn.
Phút thứ mười tám, giao tranh rồng, ZGDX không có dàn chắn, hoàn toàn phải dựa vào cú đẩy người ra của Azir trong tay Lục Nhạc và chiêu cuối Sóng Thần của Nami trong tay Đồng Dao, Lục Tư Thành hoàn toàn không có khoảng trống để xả sát thương, sau màn di chuyển vị trí khôn ngoan và Tốc Biến đẹp mắt hạ gục được dàn chắn của đối phương, cuối cùng bất hạnh chết dưới làn bom đạn của hàng sau vẫn còn nhiều máu của đội bạn—— Pha giao tranh lấy bốn đổi hai, còn lại một mình Lão K gần cạn máu tháo chạy.
Bị C cướp mất rồng Đất, phá luôn trụ một đường giữa và đường dưới, lúc này ván đấu đã rơi vào thế rất khó rồi, không còn trụ một, việc tạo tầm nhìn càng thêm khó khăn, ZGDX nín nhịn mười phút farm ở khu vực sông, liên tiếp bị đàn áp trong rừng của chính mình... Đồng Dao cũng không có kinh nghiệm với việc tận dụng khoảng trống cướp rừng, ZGDX trong chớp mắt rơi vào thế vô cùng khó.
Đồng Dao căng thẳng đến mức đầu toàn mồ hôi, trong đầu đều là "này mẹ nó là chuyện gì vậy sợ cái gì là cái đó đến" "vái trời Tiểu Bàn nhập vào mị" ... Thế trận đau khổ này kéo dài bốn mươi hai phút, pha giao tranh cuối, đối phương đã có lợi thế cách biệt mười hai nghìn tiền cộng thêm bùa lợi rồng Ngàn Tuổi——
Đội C không phải là khu vực Wildcard, màn cướp rồng cướp Baron rồi lật kèo không phải là tiết mục thường xuyên được công chiếu, lúc này khoảng cách trang bị và kinh tế giữa hai bên quả thực là quá lớn, cuối cùng ZGDX không đánh lại C, bị phá mất nhà chính.
Hai mươi giây trước khi kết thúc, giọng nói bình tĩnh có thể gọi là bình thường không có gì to tát của Lục Tư Thành vang lên bên tai, anh nói không sao không sao, đừng lùi nữa, đấu một phen, cũng đâu phải đấu không được, pha này nếu thật sự không đánh được thì thôi, thua một trận không sao cả... Đã thi đấu với nhau cả một mùa giải rồi, Lục Tư Thành có phong cách đánh thế nào Đồng Dao đương nhiên hiểu, anh rất hiếm khi đưa ra chỉ thị không quá rõ ràng như thế.
Đồng Dao biết anh sợ mọi người gãy tâm lí——
Tại sao anh lại có sự lo ngại này?
Chỉ có thể suy luận là, bản thân anh cũng có tâm lý tiêu cực, chỉ là lúc này đang cố nhẫn nhịn mà thôi.
Đồng Dao: "..."
Khoảnh khắc nhà chính bị phá đó, Đồng Dao nhìn thấy thành viên của đội C nhảy bật dậy ôm chầm lấy nhau còn vui hơn cả khi vô địch... Đồng Dao hơi cau mày, nhưng lại không nói gì, tháo tai nghe xuống, đúng lúc nghe thấy Lục Tư Thành nói: "Thua một trận không sao cả, mấy trận sau thi đấu cho tốt, ngôi vị đầu bảng vẫn là của chúng ta."
Chời mẹ lần đầu tiên trong lịch sử loài người sau khi thua một trận đội trưởng lại mở miệng an ủi người khác.
Mọi người được quan tâm bất ngờ đến nỗi quên khuấy luôn chuyện mặt mày phải ủ rũ đưa đám.
...Mà một ngày này, ZGDX và YQCB liên tiếp bị lật kèo khiến tinh thần của khán giả khu vực LPL chịu tổn thương nặng nề, mãi cho đến ngày hôm sau, buổi tối theo giờ Mỹ, ZGDX cuối cùng cũng thông báo một tin tốt: Tiểu Bàn xuất viện rồi, ZGDX trở lại với đội hình ban đầu.
Tieba lập tức ngập tràn nước mắt nước mũi——
Tối hôm đó, khán giả của toàn bộ khu vực đều là fan của ZGDX, pang, Tiểu Bàn vẫn luôn bị xem nhẹ bị chọc ghẹo chế giễu nằm đó chờ thắng của ngày xưa ăn lẩu đến mức nhập viện hai ngày, vừa ra viện bỗng nhiên có liền hai thành tựu——
Một: Suýt tí nữa thì bẻ cong AD của cậu ta.
Hai: Bỗng chốc trở thành thần hỗ trợ trong lòng mọi người ở khu vực LPL.
Đối với điều này, ĐồngDao chỉ có thể tổng kết: "Giẫm lên xác tôi đoạt lấy hai cái thành tựu, phiii."
Chú thích:
*Kẻ cục súc cũng biết thưởng thức tường vi: 心有猛虎嗅蔷薇 (Hán Việt: Tâm hữu mãnh hổ khứu tường vi, tạm dịch: lòng có mãnh hổ ngửi tường vi), được dịch từ câu thơ "In me the tiger sniffs the rose" trong bài thơ "In Me, Past, Present, Future Meet" của nhà thơ, nhà văn, binh sĩ người Anh Siegfried Sassoon.
In me, past, present, future meet
To hold long chiding conference.
My lusts usurp the present tense
And strangle Reason in his seat.
My loves leap through the future"s fence
To dance with dream-enfranchised feet.
In me the cave-man clasps the seer,
And garlanded Apollo goes
Chanting to Abraham"s deaf ear.
In me the tiger sniffs the rose.
Look in my heart, kind friends, and tremble,
Since there your elements assemble.
Chương trước mị có dịch câu này mà quên chưa chú thích =.=", với cả mị đã đổi từ "lòng có mãnh hổ" thành "người cục súc" tại thấy nó hợp hơn với Thành ca :))) các đồng chí nếu không thích cách đổi này thì để lại bình luận để mị biết mị đổi lại nhé ^^
Vì Tiểu Bàn vẫn còn tiêu chảy, không được phép ăn kem, nhìn Tiểu Thụy gạt hết lớp kem trên bánh rồi nhét vào miệng mình như bảo mẫu, cậu ta lại còn cằn nhằn: "Đời em chưa bao giờ khỏe như vậy, đến kem cũng không cho ăn nữa..."
Tiểu Thụy nhét một miếng bánh kem vào miệng cậu ta: "Cho cậu tiêu chảy chết luôn! Chỉ biết ăn!"
Tiểu Bàn cướp lấy bánh kem, tự dùng nĩa khảy khảy, vừa khảy vừa nói: "Ầy, Đồng Dao, sinh nhật cô sao cô không nói, Thành ca vào dọa tôi hết cmn hồn luôn đấy, hại tôi tưởng đâu hoa hồng đó là tặng tôi, tí nữa thì tè cả ra quần——"
Đồng Dao: "..."
Bảo sao lúc Lục Tư Thành mới vào cậu lại có vẻ mặt kinh khủng khiếp như vậy.
Ngay cả câu "Kẻ cục súc cũng biết thưởng thức tường vi*" cũng nói ra luôn.
Đồng Dao: "Rất hay mà, sự khủng hoảng phải đối mặt với việc bị cắm sừng lại có thể biến cậu thành nhà thơ luôn."
Tiểu Bàn: "Phii! Anh đây vẫn luôn là người cực kỳ có học thức, nếu không phải đi thi đấu chuyên nghiệp thì Thanh Hoa hay Bắc Kinh thích chọn trường nào cũng được."
Lúc Tiểu Bàn nói câu này, Đồng Dao cười híp mắt ngồi lên đùi Lục Tư Thành——
Lục Tư Thành đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ giữ gìn và duy trì hình tượng "người đàn ông tốt" của mình, bây giờ cực kỳ thoải mái, nhàn nhã ôm lấy cô, hai cánh tay gác lên vai cô, nghiêm túc lật xem quyển sổ ghi lại kiến thức hỗ trợ cấp tốc được phổ cập cả một buổi tối của cô, lười biếng nói: "Hoa đó nên cho Tiểu Bàn, em hay hành người như vậy... nếu không phải anh tiện tay lấy chứng minh của em ra xem, anh sợ sáu mươi năm sau em sẽ còn nói với cháu của chúng ta: năm đầu tiên ông bà yêu nhau, ông không mừng sinh nhật bà."
Lúc anh nói chuyện, giọng nói vang lên bên tai, vòm ngực sau lưng rung lên khiến cô nhồn nhột... Đồng Dao bật cười, đập tay anh một cái, muốn cướp lại cuốn sổ trong tay anh, anh rít lên một tiếng lầm bầm "Để yên anh kiểm tra bài tập của em, không ra gì thì ói hết bánh kem ra cho anh."
Đồng Dao không phá anh nữa, rụt tay về cầm lấy cổ tay của anh: "Thật ra không phải em không nói với bọn anh chuyện sinh nhật, đang ở nơi đất khách quê người, cộng thêm hôm nay em hỗ trợ gớm quá, vì thế bản thân em cũng quên mất tiêu luôn."
Lục Tư Thành: "Anh không tin."
Đồng Dao: "Rồi rồi rồi anh không tin, thế sao yêu nhau lâu vậy rồi mà anh chưa bao giờ chủ động hỏi sinh nhật của em?"
Lục Tư Thành: "..."
Đồng Dao: "Đó, anh thấy chưa, không phải anh đang yên đang lành tự gây thêm chuyện à, em đã bảo là không sao mà anh cứ nói là có sao, đợi đến khi em có sao rồi thì anh lại không trả lời được..."
"Ngay cả sinh nhật mình anh ấy còn chả nhớ nữa là," Lục Nhạc đang ngồi trên sofa khoanh chân chơi game trong điện thoại, không ngẩng đầu lên, nói: "Không phải tôi nói đỡ cho ai đâu, hai người vì chuyện này cãi nhau một trận rồi chia tay luôn thì tốt biết chừng nào, tai tôi sẽ được thanh tịnh cả đời—— Vấn đề là, nhà tụi tôi trừ mẹ tôi ra thì không có ai để ý đến chuyện sinh nhật cả, mà mẹ tôi còn phải nhắc trước ba ngày bảo là sắp đến sinh nhật mình rồi, để tránh bị quên rồi đâm ra khó xử..."
Đồng Dao chỉ vào Lục Nhạc: "Vậy cậu thì sao?"
Lục Nhạc nghĩ nghĩ: "Hình như trước hay sau ngày Quốc Tế Lao Động gì đó thì phải, qua lâu rồi."
Đồng Dao dịch mông trên đùi Lục Tư Thành, quay người lại nâng mặt anh lên, hôn chóp mũi anh một cái: "Vậy anh thì sao? Anh cung Bọ Cạp mà, chưa tới sinh nhật nữa đó."
Lục Tư Thành dùng chóp mũi cọ cọ cô, giọng trầm thấp: "Để về xem lại chứng minh thư, sinh nhật năm nay, phải có quà."
Đồng Dao cười hì hì, mọi người trong phòng tản ra, thấy hai người này cứ cọ cọ lẫn nhau y như mèo, em hôn anh anh chạm em, không hiểu sao cứ có cảm giác như mình đang xem phim con hêu vậy, xấu hổ cực... lại còn là loại bệnh viên PLAY nữa chứ.
Mọi người lại ồn ào thêm một lúc, tám chuyện với Tiểu Bàn, hơn mười hai giờ, Tiểu Thụy mới thu dọn bánh kem rồi bắt đầu đuổi người, bảo là vì thăm Tiểu bàn, trận đấu tập với CK hôm nay cũng hủy luôn, giám đốc CK vì chuyện này mà oán khí ngất trời—— Nếu ngày mai Tiểu Bàn lại không thể xuất viện, vui lòng tìm cái thùng rác bên đường tự chui đầu vào luôn đi... Sau đó mọi người ra về.
Lúc rời đi y bác sĩ nhìn đám thanh niên trai tráng này, mặt cũng ngơ ra: không hiểu sao rõ ràng là một đám người tới thăm bệnh, vậy mà lúc đi trong phòng bệnh thì trống không, còn trong số những người đến thăm bệnh lại có một người mặt thẹn thùng cầm theo một bó hoa hồng to đùng đỏ rực...
Hôm sau.
Ngày thi đấu với đội C.
Hôm nay trong số ba đội của khu vực LPL, CK không có lịch thi đấu, mà trước khi quần chúng nhân dân khu vực LPL theo dõi trận chiến giữa ZGDX và C, đã phải trải qua sự đau đớn khi YQCB một lần nữa lại bại trước TAT... Mặc dù không phải bị đè bẹp hơn nữa còn cực khổ chống đỡ được đến tận năm mươi phút, nhưng như vậy cũng đã đủ đau khổ lắm rồi——
Chủ yếu là do pha giao tranh cuối, TAT mất người trước, đến cuối cùng chỉ còn lại một mình A Tae rút lui chạy trốn, lúc này một đợt lính lớn đẩy vào, Giáo Hoàng sắp cạn máu ở lại bảo vệ nhà chính xử lý đám lính, để Ngải Giai với lượng máu dồi dào hơn một chút đi truy đuổi, Ngải Giai cũng không nghĩ nhiều lập tức đuổi theo... Đuổi theo lòng vòng một hồi, đi hết cả cái bản đồ, đột nhiên A Tae trốn vào khúc ngoặt khó thấy chỗ hang bùa Xanh, biến mất khỏi phạm vi tầm nhìn, ấn B về nhà—— Nhưng tên ngốc Ngải Giai thế mà lại không phát hiện ra, đi thẳng qua bùa Xanh, đuổi một hồi đến bậc thềm nhà người ta mới phát hiện hình như mình để mất dấu đối phương rồi... đứng ở trước cửa nhà đội bạn định biến về.
Lúc này AD nhà người ta hồi sinh lại, EZ chạy nhanh ra một bộ kỹ năng cướp luôn mạng của cậu ta... YQCB trong tình huống bỗng nhiên mất đi vị trí C đường giữa, những thành viên vừa hồi sinh lại bị người ta diệt sạch, sau đó toang luôn!
......Mẹ nó chứ thua như này cũng quá vi diệu rồi, vì thế quần chúng nhân dân của khu vực LPL lập tức bày tỏ mình hơi không chấp nhận nổi—— Dù sao thì lúc đó cho dù Ngải Giai lỡ tay đi lố một chút thì cũng vẫn có thể soi thấy A Tae chẳng còn bao nhiêu máu trong khu vực Buff, kết quả là cứ thế mà đi qua luôn!
Nếu A Tae nằm xuống, vậy thì kết cục của trận đấu này đã hoàn toàn đảo ngược rồi.
Khi đó Đồng Dao ngồi xem trong hậu trường cũng suýt chút nữa là lên cơn đau tim, xém tí nữa là bẻ luôn điện thoại, nhìn màn hình điện thoại bị che kín bởi loạt "???" trên kênh live stream trong nước, cô nhịn một lúc lâu, cuối cùng khóe miệng co quắp bật thốt ra một câu: "Mẹ nó ngu vc!"
Lão Miêu và Lão K ngồi khoác vai nhau ở đằng sau, sau khi phản ứng được thì cười như được mùa—— Không thể trách họ không có lòng cảm thông được, chủ yếu là do TAT đàn áp cả bảng đấu, trước sự thống trị của đội đầu bảng đã chắc suất vào vòng kế tiếp, YQCB thua cũng không phải chuyện lạ gì, chỉ cần đừng để thua hai đội còn lại thì ít nhất đã chắc ăn có mặt tại vòng tứ kết... Sau trận đấu của YQCB, trước trận đấu giữa ZGDX và C còn có một trận của khu vực khác, Đồng Dao với chủ nghĩa nhân đạo đã tranh thủ thời gian qua phòng nghỉ của đội hàng xóm hỏi thăm Ngải Giai——
Tên ngốc này tủi thân tự trách ngồi trong góc, nhìn thấy Đồng Dao thì câu đầu tiên nói chính là: "Weibo bị oanh tạc nát luôn rồi, bọn họ bảo tôi ván sau lấy Thầy Tu Mù (Lee Sin) cho rồi, mặc dù là tướng đi rừng, nhưng giữa hai đứa mù với nhau chắc sẽ có sự cảm thông sâu sắc."
...Vị tướng Lee Sin này đúng thật là một người mù.
Đồng Dao nhịn không được, lời an ủi định nói với cậu ta vừa đến khóe miệng đã biến thành một tràng cười vỡ bụng!
Ngải Giai bị cô cười đến phát phiền, khi Đồng Dao còn đang há miệng cười to thì đá cô một cái: "Cậu cứ cười đi, chờ một tiếng sau ha, ông đây chờ cái sự hỗ trợ của cậu giúp ông chuyển dời tầm ngắm của đám anti."
Câu này của Ngải Giai nghe cũng đúng đúng... Thế nên Đồng Dao cười hết nổi, trả lại cho Ngải Giai bị chạm trúng chỗ đau một đạp.
Một tiếng sau.
Đồng Dao hồi hộp căng thẳng ngồi xuống vị trí hỗ trợ——
Sau đó dùng bốn mươi ba phút biến lời của Ngải Giai thành sấm truyền.
Sau buổi tối hôm qua được Tiểu Bàn điên cuồng nhồi nhét kiến thức, bố cục cắm mắt của cô hôm nay quả thực không còn loạn cào cào như hôm qua nữa, nhưng khổ nỗi đối thủ hôm nay của họ không còn là khu vực Wildcard không có nhiều chiến thuật nữa, mà là đội của khu vực Đài Loan——
Đừng thấy khu vực Đài Loan người ta không quá nổi bật mà coi thường, trước hết người ta từng giành được ngôi vị mà LPL vẫn chưa có đó chức vô địch chung kết thế giới; tiếp đó, thường ngày khu vực Đài Loan ngoại trừ giải đấu khu vực, đấu tập thường hay đấu với khu vực nào nhất?
Trả lời: khu vực LPL.
Vì thế hai khu vực này quả thực là cực kỳ hiểu rõ đối phương, thông tin về tuyển thủ này lối đánh này cả phong cách nữa đều vô cùng quen thuộc, cho dù người thi đấu có là Tiểu Bàn đi nữa thì họ cũng sẽ đầu tư ít nhiều về mặt chiến thuật, thế nên khỏi phải nói người thi đấu là Đồng Dao sẽ gặp nhiều khó khăn như thế nào... Hết thảy vẫn giống như ngày hôm qua——
Cho dù mới đầu lợi thế đi đường rất lớn, phút thứ năm, phối hợp với chiêu cuối của Nami trong tay Đồng Dao, Lục Tư Thành ở đường dưới thậm chí còn lấy được double kill trở thành trùm cuối đi nữa!
Khi bình luận trên kênh live stream đều đang cảm thán "Tối qua Smiling nhận hối lộ một trăm triệu đô la Mỹ của Thành ca rồi hả" "Smiling nhường mạng kìa" "Ây da hai người này thế mà lại ăn ý với nhau như vại ôi yêu nghiệt", thì hỗ trợ của đối phương bắt đầu hành động——
Hỗ trợ rời khỏi AD để anh ta sau khi bỏ trụ một đường dưới đi khắp nơi farm lén, còn bản thân hỗ trợ thì đi cùng với jungler trước tiên đến đường giữa gank Lục Nhạc, khổ nỗi bạn Lục Nhạc lõi đời này thi đấu rất bình tĩnh ổn định nên họ gank không thành, do đó họ lập tức chuyển mục tiêu lên đường trên... Điên cuồng gank khiến Maokai của Lão Miêu năm phút đầu đã thành 0/4/0, khiến bạn Ma Cây này từ một cây đa cổ thụ biến thành một cái cây non dở sống dở chết... Kết hợp với bộ skin Meowkai của Maokai, thật sự khiến Lão Miêu như hổ bị nhổ mất răng thốn đến tận rốn.
Phút thứ mười tám, giao tranh rồng, ZGDX không có dàn chắn, hoàn toàn phải dựa vào cú đẩy người ra của Azir trong tay Lục Nhạc và chiêu cuối Sóng Thần của Nami trong tay Đồng Dao, Lục Tư Thành hoàn toàn không có khoảng trống để xả sát thương, sau màn di chuyển vị trí khôn ngoan và Tốc Biến đẹp mắt hạ gục được dàn chắn của đối phương, cuối cùng bất hạnh chết dưới làn bom đạn của hàng sau vẫn còn nhiều máu của đội bạn—— Pha giao tranh lấy bốn đổi hai, còn lại một mình Lão K gần cạn máu tháo chạy.
Bị C cướp mất rồng Đất, phá luôn trụ một đường giữa và đường dưới, lúc này ván đấu đã rơi vào thế rất khó rồi, không còn trụ một, việc tạo tầm nhìn càng thêm khó khăn, ZGDX nín nhịn mười phút farm ở khu vực sông, liên tiếp bị đàn áp trong rừng của chính mình... Đồng Dao cũng không có kinh nghiệm với việc tận dụng khoảng trống cướp rừng, ZGDX trong chớp mắt rơi vào thế vô cùng khó.
Đồng Dao căng thẳng đến mức đầu toàn mồ hôi, trong đầu đều là "này mẹ nó là chuyện gì vậy sợ cái gì là cái đó đến" "vái trời Tiểu Bàn nhập vào mị" ... Thế trận đau khổ này kéo dài bốn mươi hai phút, pha giao tranh cuối, đối phương đã có lợi thế cách biệt mười hai nghìn tiền cộng thêm bùa lợi rồng Ngàn Tuổi——
Đội C không phải là khu vực Wildcard, màn cướp rồng cướp Baron rồi lật kèo không phải là tiết mục thường xuyên được công chiếu, lúc này khoảng cách trang bị và kinh tế giữa hai bên quả thực là quá lớn, cuối cùng ZGDX không đánh lại C, bị phá mất nhà chính.
Hai mươi giây trước khi kết thúc, giọng nói bình tĩnh có thể gọi là bình thường không có gì to tát của Lục Tư Thành vang lên bên tai, anh nói không sao không sao, đừng lùi nữa, đấu một phen, cũng đâu phải đấu không được, pha này nếu thật sự không đánh được thì thôi, thua một trận không sao cả... Đã thi đấu với nhau cả một mùa giải rồi, Lục Tư Thành có phong cách đánh thế nào Đồng Dao đương nhiên hiểu, anh rất hiếm khi đưa ra chỉ thị không quá rõ ràng như thế.
Đồng Dao biết anh sợ mọi người gãy tâm lí——
Tại sao anh lại có sự lo ngại này?
Chỉ có thể suy luận là, bản thân anh cũng có tâm lý tiêu cực, chỉ là lúc này đang cố nhẫn nhịn mà thôi.
Đồng Dao: "..."
Khoảnh khắc nhà chính bị phá đó, Đồng Dao nhìn thấy thành viên của đội C nhảy bật dậy ôm chầm lấy nhau còn vui hơn cả khi vô địch... Đồng Dao hơi cau mày, nhưng lại không nói gì, tháo tai nghe xuống, đúng lúc nghe thấy Lục Tư Thành nói: "Thua một trận không sao cả, mấy trận sau thi đấu cho tốt, ngôi vị đầu bảng vẫn là của chúng ta."
Chời mẹ lần đầu tiên trong lịch sử loài người sau khi thua một trận đội trưởng lại mở miệng an ủi người khác.
Mọi người được quan tâm bất ngờ đến nỗi quên khuấy luôn chuyện mặt mày phải ủ rũ đưa đám.
...Mà một ngày này, ZGDX và YQCB liên tiếp bị lật kèo khiến tinh thần của khán giả khu vực LPL chịu tổn thương nặng nề, mãi cho đến ngày hôm sau, buổi tối theo giờ Mỹ, ZGDX cuối cùng cũng thông báo một tin tốt: Tiểu Bàn xuất viện rồi, ZGDX trở lại với đội hình ban đầu.
Tieba lập tức ngập tràn nước mắt nước mũi——
Tối hôm đó, khán giả của toàn bộ khu vực đều là fan của ZGDX, pang, Tiểu Bàn vẫn luôn bị xem nhẹ bị chọc ghẹo chế giễu nằm đó chờ thắng của ngày xưa ăn lẩu đến mức nhập viện hai ngày, vừa ra viện bỗng nhiên có liền hai thành tựu——
Một: Suýt tí nữa thì bẻ cong AD của cậu ta.
Hai: Bỗng chốc trở thành thần hỗ trợ trong lòng mọi người ở khu vực LPL.
Đối với điều này, ĐồngDao chỉ có thể tổng kết: "Giẫm lên xác tôi đoạt lấy hai cái thành tựu, phiii."
Chú thích:
*Kẻ cục súc cũng biết thưởng thức tường vi: 心有猛虎嗅蔷薇 (Hán Việt: Tâm hữu mãnh hổ khứu tường vi, tạm dịch: lòng có mãnh hổ ngửi tường vi), được dịch từ câu thơ "In me the tiger sniffs the rose" trong bài thơ "In Me, Past, Present, Future Meet" của nhà thơ, nhà văn, binh sĩ người Anh Siegfried Sassoon.
In me, past, present, future meet
To hold long chiding conference.
My lusts usurp the present tense
And strangle Reason in his seat.
My loves leap through the future"s fence
To dance with dream-enfranchised feet.
In me the cave-man clasps the seer,
And garlanded Apollo goes
Chanting to Abraham"s deaf ear.
In me the tiger sniffs the rose.
Look in my heart, kind friends, and tremble,
Since there your elements assemble.
Chương trước mị có dịch câu này mà quên chưa chú thích =.=", với cả mị đã đổi từ "lòng có mãnh hổ" thành "người cục súc" tại thấy nó hợp hơn với Thành ca :))) các đồng chí nếu không thích cách đổi này thì để lại bình luận để mị biết mị đổi lại nhé ^^