Khi Em Mỉm Cười

Chương 83

Chương 83: Tôi không lên trời, tôi muốn nhìn anh
Lúc chuyện xảy ra, Đồng Dao còn đang live stream đấu xếp hạng, trong lúc chờ thì nghía sang bình luận xem một chút, vô tình nhìn thấy có người chia sẻ Weibo của cô gái "Gọi Em Bằng Tên Anh", ngay khi Đồng Dao nhìn thấy bé mèo đó, cô đã biết chuyện gì đang diễn ra.

Cô "douma" một tiếng, chỉ hận không thể giơ ngay hai tay lên cho cả thế giới biết chuyện này không phải do mình làm.

Cùng lúc đó, lão K đấu đôi với cô, đang chờ xếp đội cũng nhìn thấy cái phốt này, không đợi Đồng Dao kịp ngăn cản, cậu ta đã "đù" một tiếng, giọng oang oang rú lên: " "Gọi Em Bằng Tên Anh" này là ai đấy? Fan của jungler đội Đại Thanh hả? Đây là fan bị ư ư e hèm đó hả? Vãi cật đã bị e hèm xong lại còn mua áo cho anh ta là sao——Tại sao không có fan nào mua tặng tôi Givenchy hết vại?"

Đồng Dao: "..."

Lục Tư Thành: "Vì chú làm gì có fan."

Lão K không thèm để ý đến anh ta, vừa đọc phốt trên Tieba vừa hỏi: "Rồi "Quả Quả" like "Gọi Em Bằng Tên Anh" này lại là ai nữa?"

Tiếng tiểu Bàn truyền đến: "Chậm tiêu vl! Còn có thể là ai chứ, đương nhiên cũng là "Gọi Em Bằng Tên Anh" đó rồi! Cùng một người! Không phải ngày nào live stream Heo Tae Ryun cũng nói mối quan hệ của mình và bạn gái tốt lắm sao, trên Facebook còn show ân ái nữa mà—— Cũng không biết từ lúc nào thì tức nước vỡ bờ, cô gái đó bị ép đến đường cùng đã bùng nổ liên chiêu RQ ngốn sạch cột máu đầy! nice!"

Lục Tư Thành: "Sao mà chú nhiều chuyện thế?"

Đồng Dao: "Đúng đó, sao nhiều chuyện quá vậy? Tôi đang live stream đó các đồng chí à, cẩn thận lời ăn tiếng nói."

Lão Miêu: "Anh ta chửi người Trung Quốc chơi LOL kém."

Tiểu Bàn: "Tôi tức đ chịu được, đội toàn người Trung của ông đây mới tuần trước còn đá văng anh ta, lão K ở khu vực rừng khiến anh ta phải run lẩy bẩy, anh ta lại nói với tôi người Trung Quốc chơi LOL kém?"

Lão K: "Đúng vậy, chuyện này thật sự không thể nhịn được."

Đồng Dao thấy bọn họ càng nói càng quá, nghĩ thấy mặc dù đều là lời nói thật nhưng mà chung quy ảnh hưởng không tốt, nếu như bị người khác cố tình ghi lại thì có lẽ sẽ lại gây ra một chuyện rắc rối, thế nên cô quay sang nói với các fan mình phải đi nghỉ ngơi rồi chuẩn bị tắt live stream... Nhưng mà, sự thật chứng minh các fan đang xem live stream của cô không phải kẻ ngốc——

[Đừng tắt, đang nghe hay!]

[......Sao lại đi nghỉ rồi cô ngày nào cũng đấu đến một hai giờ sáng, tắt live stream đi hóng chuyện mới là thật đúng không?]

[66666666 người của đội cô đúng là nhiều chuyện!]

[Chỉ có mình tôi thấy tiểu Bàn nói rất đúng à? Mặc dù đúng là khu vực Trung Quốc đại lục chưa lấy được cúp chung kết thế giới nào, nhưng mà cứ nói chúng ta trình độ thấp thì đúng là tức thật!]

[Lầu trên đừng gắng nữa, người ta nói thật mà, có bản lĩnh đi lấy cúp thế giới đập vào mặt anh ta không?]

[Chậc chậc chậc thấy lầu trên đến giờ phút này còn đi bợ đít thật đúng là cay mắt quá! Cút ngay!]

[Vỡ mộng thật rồi qaq còn tưởng đâu Heo Tae Ryun là người rất tốt chứ...]

...

Đồng Dao vẫn tắt live stream đi.

Sau đó đúng là mở Tieba lên bắt đầu đọc phốt——

Lúc này, phốt của Heo Tae Ryun đã không còn chỉ đơn giản dừng lại ở việc "léng phéng với fan" nữa.

Bản chất của anh ta, dốc sức cho câu lạc bộ Trung Quốc nhưng lại không chút nể nang gì mà nhục mạ đồng đội, ảnh giường chiếu, những lời nói hành vi không cách nào tẩy trắng được đó toàn bộ đều được đào hết ra từ trong Weibo của "Gọi Em Bằng Tên Anh" —— Mới đầu còn có người cố tẩy trắng "ai đây" "thời buổi này tạo đại cái nick Weibo rồi đăng thêm trò chuyện trên WeChat lên là đã có thể tạo phốt rồi à" —— cho đến khi ảnh giường chiếu khiến người ta khiếp sợ bị tung ra, trong hình, anh ta đang ngủ trong chăn, chăn kéo đến ngang ngực, trong lòng còn đang ôm một em đã được che mặt...
Như này thì đâu thể nói hai người họ đắp chăn nói chuyện trong sáng được đâu đúng không?

Vậy nên người đến tẩy trắng càng ngày càng ít——

Đến đây, hình tượng "chàng trai ấm áp" "nghiêm túc cực khổ học tiếng Trung" "một trong những ngoại binh Hàn Quốc có khát vọng muốn thắng nhất" của Heo Tae Ryun đã hoàn toàn sụp đổ.

Thỉnh thoảng có một hai cái bình luận "chơi game thì chỉ cần chơi tốt là được rồi" xuất hiện, cũng bị đám đông bay vào chửi đến mức bố mẹ nhận không ra... Khi mọi người đổ xô vào công kích, giữa những lời chửi mắng Heo Tae Ryun, nói bản thân không thể chấp nhận một kẻ nhuốm chàm cả fan mình ngày càng nhiều, cuối cùng có một người tự xưng là nhân viên đội Đại Thanh xuất hiện lái sang một chiều hướng khác——

[Nói điều này, tin hay không thì tùy.
Đội Đại Thành vốn đã đội người Hàn Quốc lên đầu, người Hàn Quốc làm chủ, anh ta nói đi về hướng đông đồng đội không dám đi về hướng tây, thật ra trận tuần trước đấu với ZGDX ban đầu không phải muốn nhắm vào đường giữa để giành chiến thắng—— Kẻ ngốc cũng biết gank kiểu đó thì những đường khác đấu không lại được, nhưng lại vẫn làm vậy, tại sao? Bởi vì các đồng đội còn lại giận nhưng không dám nói! Lăng nhăng với fan trách móc thù hằn đường giữa của ZGDX không nói giúp anh ta vụ ở rạp chiếu phim, có tư thù, nên mới gây chuyện với cô ấy như vậy.

Đừng phủ nhận điều đó, người này đã hành động rõ ràng quá rồi, thật ra các bình luận viên khi tường thuật trận đấu thì đã có quy định là không được thiên vị, hôm đó cũng không nói đỡ cho đấy, haha, nói cách khác chính là bình luận viên cũng ngứa mắt.
Tại sao lại thù hằn như vậy?

Còn không phải bởi vì các thành viên trong câu lạc bộ đã quá ngoan ngoãn phục tùng anh ta sao, thế nên anh ta mới tưởng rằng người Trung Quốc ai ai cũng như vậy, một người đứng ra chống đối anh ta không quen thế thôi...

Có một số người Hàn Quốc đã coi khinh chúng ta từ trong xương tủy rồi.

Chú ý tôi nói là có một số.

Nhưng đây cũng là một chuyện không có cách sửa đổi, bởi vì chúng ta đúng là chẳng có tí thành tích gì trong LOL cả——

Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao hiện tại LPL rất cần một cúp vô địch thế giới, ai giành được thì chính là Lưu Tường(1) của giới Liên Minh Huyền Thoại, ít nhất cá nhân tôi chắc chắn cả đời này sẽ không quay lưng lại với đội đó.

Nói thật, đây không phải vấn đề có gian díu với fan hay không, đây là một loại hiện tượng—— Tôi không phủ nhận LPL vẫn có những ngoại binh người Hàn thật sự hết lòng với câu lạc bộ của mình, chỉ hận không thể kết nạp vào Đảng, theo như tôi được biết, Lee Hwan Suk của đội HUAWEI, Giáo Hoàng và xbang của YQCB, Aroro của Mạt Nhật Thú Nhân, đây đều là những ngoại binh Hàn không tệ... Nhìn YQCB đi, Giáo Hoàng rất lợi hại đúng không? Nhưng YQCB đâu có để anh ta làm loạn đâu, một đội mà giải mùa xuân còn phải mẹ nó vất vả trụ hạng vậy mà sang giải mùa hè đã một bước lên trời rồi; HUAWEI là đội mạnh có truyền thống thì không còn gì để nói; câu lạc bộ Mạt Nhật Thú Nhân tại sao không có nhiều tuyển thủ đẳng cấp minh tinh nhưng vẫn có thể vững vàng cắm rễ ở LPL—— Tại sao? Bởi vì người ta có kỷ luật, người Hàn mấy người không phải người quyết định, có carry đi nữa cũng không được, cái gì cũng phải theo quy định mà làm.
Vậy nên thành tích không phải cứ có nhiều ngôi sao trong đội hình, thực lực mạnh theo lý thuyết là đã có thể tốt được, đúng đúng đúng, thành tích của đội Đại Thanh ở giải mùa xuân đúng là tốt, nhưng đó thật ra chỉ là một phút huy hoàng mà thôi, sự thật là từ khi câu lạc bộ này biến thành độc đảng của người Hàn Quốc, thì đã mục ruỗng từ tận sâu bên trong rồi.

——Hiện nay ở LPL đội có kiểu quản lý giống như Đại Thanh không áp chế được quyền lực tiếng nói của thành viên người Hàn chủ lực, để bọn họ thích làm gì thì làm, không phải chỉ có một, nói thật, cá nhân tôi cho rằng nếu không chỉnh đốn lại, LPL mới đúng là sớm muộn gì cũng tàn.

Không cùng một lòng, bốn người Trung Quốc thêm một người Hàn Quốc, hay là ba người Trung Quốc thêm hai người Hàn Quốc, làm sao có thể đấu lại năm người Hàn Quốc?
Tôi biết có rất nhiều nhân viên thuộc bộ phận quản lý của các câu lạc bộ đang ở đây.

Tự bản thân các bạn suy nghĩ kỹ xem, có phải như vậy không?]

Trên đây.

Là đoạn trạng thái dài của một người có tên "Nhân Viên Nội Bộ", khơi ra tiếng lòng của rất nhiều người.

Rốt cuộc mọi người cũng không còn chỉ quanh quẩn chuyện "Heo Tae Ryun nɠɵạı ŧìиɦ với fan" nữa, mà đã nghiêm túc suy nghĩ, từ chuyện của Heo Tae Ryun, bắt đầu nghĩ lại kể từ sau S4 kết thúc, các ngoại binh người Hàn đã nườm nượp kéo đến gia nhập khu vực Trung Quốc đại lục...

Đến một giờ sáng, số lượt bình luận của bài Tieba này đã vượt hơn một nghìn lượt, lúc này, "Gọi Em Bằng Tên Anh" đột nhiên như sống lại vậy, bắt đầu xóa bài trên Weibo, nhưng đáng tiếc là đã có người chụp lại toàn bộ Weibo của cô ấy rồi, vào thời điểm này cô ấy lại đột nhiên xóa bài, ngược lại càng giống như giấu đầu hở đuôi, càng tăng thêm tính chân thực cho chuyện này.
Nửa đêm một giờ ba mươi phút, "Gọi Em Bằng Tên Anh" xóa sạch bài trên Weibo.

Nửa đêm một giờ bốn mươi phút, "Quả Quả" cũng bắt đầu xóa bài.

Nửa đêm một giờ bốn mươi lăm phút, Weibo của "Quả Quả" trống không, chỉ còn lại duy nhất một bài mới nhất vừa đăng, chỉ có ba chữ đơn giản: Kết thúc rồi :)

Nửa đêm một giờ năm mươi phút, Lục Tư Thành đứng dậy đi rót nước, lúc đi ngang qua chỗ của người nào đó thì dừng bước rồi lùi lại, ấn mạnh gáy người nào đó đang co ro trên ghế cúi đầu nghịch điện thoại: "Mấy giờ rồi, còn chưa ngủ?"

Đồng Dao giơ điện thoại lên, đưa cho Lục Tư Thành xem bài Weibo dài của nhân viên kia: "Thành ca anh xem, người này nói thật hay!"

Lục Tư Thành cầm điện thoại của Đồng Dao, mới đầu chỉ nhìn cho có lệ, sau khi đọc được hai dòng thì bỗng nhiên dựa vào lưng ghế của Đồng Dao nghiêm túc đọc hết đoạn trạng thái dài này——
Sau đó nhét điện thoại vào lòng người đang bám vào thành ghế nhìn mình chằm chằm, lời ít ý nhiều nói: "Người này nói đúng."

Đồng Dao: "Đúng thế nào?"

Lục Tư Thành: "Chỗ nào cũng đều rất đúng."

Đồng Dao níu lấy tay áo của anh ta ngăn không cho anh ta đi: "Nói nghe thử, nói nghe thử?"

Lục Tư Thành rủ mắt nhìn ngón tay đang gắt gao kéo lấy tay áo mình—— Cô rất dùng sức, đầu ngón tay gần như trắng bệch cả ra, nhưng dù có dùng lực như vậy thì anh có thể hầu như không cần dùng sức vẫn có thể thoát ra được—— Nhưng anh không làm vậy, chỉ khẽ thở dài một hơi, rời tầm mắt ra khỏi tay cô.

Để kệ cô kéo lấy tay áo mình.

Chậm rãi nói: "Nếu như những câu lạc bộ khác trong nước có thể thông qua chuyện của jungler đội Đại Thanh lần này mà suy nghĩ kỹ lại đồng thời xử lý các vấn đề của ngoại binh Hàn Quốc, vậy thì lần này anh ta bị bóc phốt cũng không hẳn là chuyện xấu... Giới này sớm đã nên chỉnh đốn lại rồi."
Đồng Dao buông Lục Tư Thành ra.

"Thật ra những điều mà người này nói có rất nhiều câu lạc bộ không phải là không hiểu, chỉ là không dám hiểu, cũng giống như lần này chúng ta đều đang mỏi mắt mong chờ xem đội Đại Thanh có thể quyết định dứt khoát được không——Cho dù là trụ hạng, thì cũng phải có cốt cách."

Lục Tư Thành ném lại một câu như vậy, xoay người đi vào phòng bếp rót cà phê.

Đồng Dao nhìn theo bóng lưng anh ta một hồi, sau đó cựa người xoay mông về vị trí cũ—— cô ngồi bó gối, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại ngu người... cho đến khi Lục Tư Thành trở lại chỗ của mình, quay đầu sang, phát hiện người ngồi cạnh đang trợn tròn mắt, ánh sáng từ điện thoại hắt lên mặt cô, một bộ dáng ngốc nghếch.

Anh im lặng một chút, thu hồi tầm mắt, click click chuột, ánh mắt không tập trung mà cứ nhìn vào màn hình máy tính, cứ như đang rất nghiêm túc xem số liệu và chiến tích mấy trận đấu xếp hạng vừa rồi của mình, mắt nhìn, môi khẽ mở, nhưng giọng nói thì lại như lơ đãng, hỏi: "Đang nghĩ gì?"
Không có chủ ngữ vị ngữ không chỉ rõ đang hỏi ai.

Nhưng mà.

Người ngồi cạnh anh lại cực kỳ tự nhiên mà mở miệng trả lời.

"Chính là rất vui khi bản thân mình được gia nhập vào một câu lạc bộ toàn người Trung, ừm, không phải nói tất cả những ngoại binh người Hàn đều không tốt, chỉ là sau khi so sánh, năm người Trung Quốc sẽ càng tốt hơn." Đồng Dao gác cằm ở giữa hai đầu gối, thấp giọng nói: "Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp chỉ phân khu vực thi đấu, không có khái niệm quốc gia, là trận đấu giữa các câu lạc bộ với nhau—— Điều này tôi hiểu chứ..."

"..."

"Nhưng mà khi nhìn thấy đội Dota hộ quốc thần dực, Wings, có được vinh dự giương cao cờ đỏ năm sao trên bục chiến thắng, tôi thật sự rất ngưỡng mộ."

"..."

"Nếu như tôi cũng có thể có được một ngày như thế, vậy thì tốt quá rồi." Đồng Dao chọc chọc vào bộ đồng phục ở trên bàn, "Muốn vào S6, muốn thắng, muốn vô địch, muốn chứng minh mình, và muốn chứng minh Liên Minh Huyền Thoại của người Trung Quốc không hề kém cạnh những khu vực khác."
"..."

"Anh không muốn à?" Đồng Dao tựa đầu lên đầu gối, quay qua nhìn Lục Tư Thành.

Đôi con ngươi đen láy đó tuy mệt mỏi nhưng lại sáng rỡ lạ thường.

"......Tôi nằm mơ cũng muốn skin của Kalista mà," Lục Tư Thành khô khan nói, "Nhưng mà giờ đã là mấy giờ rồi, cô đi ngủ được chưa? Nhà mộng mơ?"

Đồng Dao ngẩng đầu lên, nhíu mày chê bai: "Anh không có ước mơ, anh không muốn thắng."

Vừa dứt lời, đã bị một bộ đồng phục trùm lên đầu che hết mặt—— Mùi quen thuộc luồn vào trong mũi, ngay khi cô nhận ra đây là đồng phục của ai, mặt đỏ bừng lên vội vàng kéo ra, khi còn đang tay chân luống cuống, cô nghe thấy giọng nói nhàn nhạt của anh ta vang lên gần đó——

"Bớt nói nhảm, không ước mơ không muốn thắng thì hai năm trước tôi đã không lựa chọn rời LCK (giải đấu khu vực Hàn Quốc) về LPL rồi, cô nghĩ tại sao tôi lại làm vậy, để trông ngầu hơn à?"
Đồng Dao: "..."

Đồng Dao kéo bộ đồng phục trên đầu xuống.

Sau đó bị bàn tay to của người bên cạnh đẩy một cái: "Đi ngủ đi."

Đồng Dao bị đẩy cả người hơi lảo đảo: "Không đi."

Lục Tư Thành: "Cô không ngủ cô về lên trời à?"

Đồng Dao: "Tôi không lên trời, tôi muốn nhìn anh."

Lục Tư Thành: "?"

Đồng Dao: "Nhìn xem đội trưởng của chúng ta, sức hấp dẫn cá nhân khi đạt tới đỉnh điểm sẽ blingbling như nào."

Lục Tư Thành: "......"

Khi tiểu Bàn ở bên cạnh cười nhạo, nói "Đồng Dao sao cô một lời không hợp đã chạy đi thả thính đội trưởng của chúng ta vậy", Lục Tư Thành khựng lại, lầm bầm nói "cô có bị ngu không vậy" đứng dậy, Đồng Dao ngước lên nhìn anh ta chằm chằm: "Đi đâu?"

Lục Tư Thành mặt liệt: "Đi tiểu, cô có muốn đi theo không?"

Đồng Dao không bắt kịp hàm ý trong đó, ngu mặt hỏi: "Đi theo làm gì?"
"Ai biết được cô," Lục Tư Thành nhếch môi mỏng, vẻ mặt đó muốn ác nghiệt bao nhiêu có bấy nhiêu: "Đỡ giúp tôi một tay?"

Đồng Dao: "........."

"Cô đừng bận tâm đến anh ấy," giữa tiếng bước chân rời đi của Lục Tư Thành, tiểu Bàn vẻ mặt hiền hòa kiểu "đứa nhóc AD nhà tôi tôi hiểu lắm", "Xấu hổ đó mà, xấu hổ đó, tiểu cái gì mà tiểu chứ, đội trưởng da mặt mỏng của chúng ta đi vào nhà vệ sinh để giấu khuôn mặt đỏ bừng đấy, lát nước sẽ đóng cửa rầm một cái cho coi không tin cô——"

Còn chưa dứt lời, từ phía nhà vệ sinh truyền tới một tiếng "rầm".

Đồng Dao: "..."

Tiếng đóng cửa, đúng là rất vang.

Chú thích:

(1) Lưu Tường: cựu vận động viên điền kinh 110m vượt rào. Sở hữu huy chương vàng Olympic và thế giới. Huy chương vàng Olympic năm 2004 của anh là huy chương vàng đầu tiên của giới điền kinh nam Trung Quốc ở hạng mục này.

back top