Khi Em Mỉm Cười

Chương 93

Chương 93: Phim Hàn phiên bản 2.0
Trận đấu giữa YQCB và HUAWEI nhanh chóng bắt đầu, Đồng Dao nhìn thấy vẻ mặt thoải mái thả lỏng của Ngải Giai trên sàn đấu, và cả Lee Hwan Seok cứ luôn rướn cổ nhìn về phía khu vực fan YQCB bên này, cô còn hồi hộp lo lắng hơn cả vị đang ngồi cạnh mình——

Về phần cô bạn thân, giờ vẫn còn đang lướt WeChat tám nhảm.

"Bạn ây, cậu có thể tỏ vẻ căng thẳng xíu không vậy, vào thời khắc quan trọng như này đến tớ còn đổ mồ hôi hột dùm cho Ngải Giai... Ván này nếu cậu ấy không đấu tốt, thì người đang đứng mũi chịu sào là cậu sẽ hứng đủ đấy."

Đồng Dao dùng cùi chỏ chọt chọt Kim Dương, cô bạn hơi nghiêng ngả, không nhanh không chậm tặng cho người bạn nào đó một cái like, sau đó ngước lên nhìn màn hình cỡ lớn trước mặt: "Không phải vẫn chưa bắt đầu à, ai ya đm, quay phim sao lại quay cận mặt Ngải Giai vậy chứ? Hai ngày nay anh bạn này lòng như lửa đốt trán nổi mấy cục mụn..."

Đồng Dao: "...Bắt đầu vào BAN&PICK rồi."

"Ồ," Kim Dương mặt không cảm xúc, "Tớ xem cũng có hiểu gì đâu."

Đồng Dao: "..."

Lúc này, người đang ngồi cạnh bọn họ, có lẽ là fan của YQCB, quay sang liếc mắt nhìn Kim dương một cái, vẻ mặt đó không thể được xem là thân thiện—— Cứ như đang nói cô không hiểu thì cô còn ngồi đây làm gì?... Nhưng vì có thứ gọi là vé cho fan của đội (*Thông thường một vé xem thi đấu ở LPL có thể dùng để xem toàn bộ các trận đấu trong ngày hôm đó, nhưng vé cho fan của đội là vé đặc biệt, chỉ phát ra cho một số fan chỉ định của đội, xem xong trận đấu đầu tiên của ngày thi đấu đó thì vé sẽ mất hiệu lực và phải rời khỏi nơi tổ chức thi đấu) tồn tại, vị trí hai hàng ghế trước mặt chính là dành cho fan và khách VIP, ai có thể ngồi ngồi ở đâu quả thật đúng là do đội toàn quyền quyết định...

Kim Dương nhướng mắt: "Tớ rank bạc đó rồi sao, yêu game thủ thì tớ phải leo lên Kim Cương mới có tư cách à? Cậu tưởng ai ai cũng là Lục Tư Thành chắc, tìm đối tượng còn yêu cầu phải chơi game giỏi hơn anh ta."

Đồng Dao "Ồ" một tiếng: "Nhưng mà có lên Kim Cương thì cũng không đấu lại Lục Tư Thành."

Kim Dương nhướng mắt đến độ sắp mắt sắp ra sau gáy luôn rồi, quay đầu sang dùng khẩu hình miệng nói: rồi rồi rồi, cậu đấu lại.

Đồng Dao cười hì hì, người ngồi cạnh không biết hành động tung hứng nho nhỏ này của hai người, chỉ cho là hai người đang xàm xí với nhau thôi... Mà lúc này, BAN&PICK cũng đã diễn ra được một nửa, YQCB đã lấy tổ hợp Nidalee và Thresh, từ tướng họ chọn Đồng Dao đã biết ván này bọn họ muốn sử dụng chiến thuật tủ của YQCB trong mùa giải này: 2 người đi rừng.

——Thông thường, đường dưới sẽ gồm hai người là hỗ trợ và ADC, nhưng khi việc giao tiếp trong đội đủ ăn ý, kỹ năng cá nhân và bản lĩnh ADC đủ tốt, thì hỗ trợ của tổ hợp đường dưới có thể được chuyển vị trí, rời khỏi đường dưới, cùng jungler triển khai những đợt gank linh hoạt, giúp những đường khác nhanh chóng tạo được ưu thế mở ra cục diện trận đấu, chiến thuật như vậy, được gọi là "2 người đi rừng".

Hiện tại, YQCB đang sở hữu một tuyển thủ ADC hàng đầu thế giới như Giáo Hoàng Lee Goon Hyeok, dù là thao tác hay bản lĩnh phòng bị gank đều thuộc hàng top đầu, chiến thuật "2 người đi rừng" đối với đội này mà nói đương nhiên là cực kỳ phù hợp.

Đúng như Đồng Dao dự đoán.

Vào trận hỗ trợ Lương Sinh của YQCB thi đấu vô cùng tiến bộ—— hoàn toàn khác biệt với lối đánh bảo thủ thậm chí có hơi e dè của cậu ta hồi giải mùa xuân, đường dưới của YQCB giống như đã nuôi một con hổ, lại còn có thêm một con sói phụ giúp—— Phút thứ bảy giây thứ năm mươi, khi AD của HUAWEI đẩy lên hơi quá đà, Giáo Hoàng là người đầu tiên lên cấp sáu, có chiêu cuối, không nhanh không chậm click lên nền đất tạo tín hiệu, mọi người ngay lập tức nhìn thấy Thresh của Lương Sinh không chút do dự quyết đoán dùng nội tại tóm lấy AD của HUAWEI!
Ai nấy đều bất ngờ, cùng lúc đó AD của đối phương rõ ràng bị dọa sợ nhất thời không thể lựa chọn nên chạy hay nên đánh, YQCB nắm lấy cơ hội này, nhanh chóng hạ được mạng đầu tiên của ván đấu!

FIRST BLOOD!

Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, khán giả có mặt tại hiện trường vỗ tay hoan hô!

Hỗ trợ của YQCB đến lúc này thì được tách ra, sau khi cắm mắt trong bụi cỏ xong thì trở về, sau đó bắt đầu đi theo jungler XBANG nhà mình, gank đường giữa một lần không thành, cậu ta dứt khoát cùng với XBANG đi cướp bùa đỏ của HUAWEI, sau khi cướp xong, lập tức đi lên đường trên, kết hợp với đường trên ba người xông lên hạ đường trên đang núp sau trụ của HUAWEI, đồng thời đẩy luôn trụ một đường trên——

Trong vòng ba phút ngắn ngủi, bắt đầu từ động tác gửi tín hiệu của Giáo Hoàng, YQCB thực hiện chiến thuật, gϊếŧ được hai mạng và đẩy xong một trụ!
Khán giả tại hiện trường có chút nóng lên, fan của YQCB vô cùng kích động, có thể phối hợp một loạt động tác yêu cầu tính đoàn kết ăn ý cao như vậy, rõ ràng là thành quả sau khi trải qua hàng trăm lần luyện tập——

[ZGDX, smiling: Kiểu phối hợp nhóm có độ khó như này có thể sánh ngang với đội Lam vốn dựa vào sự ăn ý trong đội mà cắm rễ tại LPL, người ta phải thi đấu với nhau bao nhiêu năm mới hiểu ý nhau như vậy, có nửa mùa giải mà YQCB đã làm được rồi.]

[fhdjwhdb2333: Hâm mộ à?]

[ZGDX, smiling: Hâm mộ.]

[fhdjwhdb2333: Tổ hợp đường dưới của người ta ngày ngày đấu đôi hài hòa thăng hạng, còn hỗ trợ của chúng ta chỉ biết dùng Lux điên cuồng chèn ép ADC của mình thôi.]

[ZGDX, smiling: ...]

[fhdjwhdb2333: Lỗi của tên mập kia.]

[ZGDX, smiling: Anh nói với cậu ta, còn tiếp tục chơi ngu có thưởng như vậy nữa, ngai vàng hỗ trợ giỏi nhất sẽ là của hỗ trợ đội hàng xóm đấy.]
[fhdjwhdb2333: Về rồi nói, anh sợ một tiếng sau nó lên đó moi Lux ra trả thù chúng ta, sợ lắm.]

Đồng Dao đã chịu đủ mọi kiểu ăn hại của tiểu Bàn, cô lặng lẽ cất điện thoại, mà lúc này, YQCB đã nhờ màn phối hợp tuyệt đẹp Rừng – Trợ ở giai đoạn đầu trận mà giành được quyền chủ động—— Khu vực rừng của Lee Hwan Seok liên tục bị xâm phạm, Lương Sinh dày dặn kinh nghiệm, cắm mắt ở những chỗ hiểm, xâm nhập rừng của HUAWEI...

Xem đến đây, Đồng Dao cảm giác mình đã nhìn thấy kết cục của ván đấu này rồi.

...

Trận đấu kết thúc vào phút thứ bốn mươi hai với phần thắng thuộc về YQCB, trong đó Ngải Giai với Ekko có những pha tấn công hàng công núp phía sau của đối phương cực kỳ tốt, Đồng Dao ngồi bên dưới cố gắng giảng giải cho cô bạn của mình hiểu cậu bạn trai của bạn í trâu cỡ nào carry cỡ nào, Kim Dương ngồi nghe mà cứ như lạc vào sương mù, mặt đơ ra...
Đồng Dao nhéo mặt bạn: "Có thể có tâm tí không vậy, đây là giây phút tỏa sáng của bạn trai cậu đấy! Cậu nhìn xem fan người ta vui sướng thế nào kìa!"

"...Tỏa sáng cái gì, cậu cũng đâu phải không biết khi chị đây quen biết tên quỷ kia thì hắn chỉ là một học sinh cấp ba ngốc nghếch mà thôi, yêu hắn cũng có phải vì hắn là——"

Kim Dương còn chưa nói hết câu thì đột nhiên ở hàng sau có người đạp mạnh vào lưng ghế của cô, cô ngừng nói chuyện, quay đầu lại thì nhìn thấy một cô gái tóc dài đang ôm một đống băng rôn cổ vũ và cả bảng đèn cầm tay của YQCB, cô ta trơ tráo cười cười nói với cô: "Xin lỗi nha, đứng không vững."

Đồng Dao nhướng mày, đang định nói gì đó thì Kim Dương kéo kéo tay áo cô, không thèm để ý đến cô nàng đó, quay người lại.

Lúc này, ngồi quanh Đồng Dao và Kim Dương đều là một số fan lấy được vé cho fan ZGDX, mọi người hiển nhiên đã biết đến Kim Dương từ lâu rồi, trên Weibo cũng có follow cô ấy, cũng có biết về phốt lần này——
Đa số bọn họ đều biết Kim Dương lớn hơn Ngải Giai ba tuổi, lúc nhỏ khi Kim Dương sống ở nhà bà thì hai người là hàng xóm của nhau, nhờ một số tình tiết đậm mùi ngôn tình mà trước khi Ngải Giai thi đấu chuyên nghiệp thì bọn họ đã yêu nhau rồi... Dù sao fan của Ngải Giai đều rất thích cô—— Giờ nhìn thấy không biết ở đâu chui ra một người giành được vé fan lại gây sự như vậy, ai nấy đều tỏ vẻ không hài lòng, nhưng vì để duy trì sự hòa thuận ngoài mặt, mọi người cũng không nói gì.

"Sao mày lại làm thế?"

"Tao làm sao? Giờ lắm đứa lạ lone ghê, game thì đ biết chơi xem cũng đ hiểu gì, bởi vì hiệu ứng người nổi tiếng của game thủ nên yêu đương với người ta, lại còn vênh váo đắc ý..."

"Suỵt suỵt suỵt mày nói nhỏ thôi, bạn gái Ngải Giai không phải——"

"Tao cũng có nói cô ta phải hay không đâu, bây giờ mặt mũi của fan girl không phải đều bị loại người đó phá hỏng hết rồi à? Mày nhìn Heo Tae Ryun với cái con Quả Quả kia đi, thích game thủ thì chuyên tâm theo dõi người ta thi đấu là được rồi, sao cứ phải chạy đến dụ dỗ?"
Mấy lời bàn tán phía sau một chữ cũng không thiếu đều lọt vào trong tai Đồng Dao và Kim Dương, Đồng Dao vừa nghe đã đm Heo Tae Ryun và Quả Quả cũng lôi ra rồi sỉ nhục ai đấy đang định đứng lên nói lý với bọn họ thì bị Kim Dương lôi trở về——

Đồng Dao nổi giận đùng đùng quay đầu sang thì lại nhìn thấy bạn thân mặt lạnh ngồi tại chỗ, nói: "Muốn gây sự thì đợi đấu xong rồi tính, cậu nhìn đi tên ngốc kia đang ở trên đó vui vẻ lạc quan thi đấu, bà đây lại ngồi dưới cấu xé với fan của hắn thì còn ra thể thống gì?"

Kim Dương vừa nói vừa hất cằm, Đồng Dao theo đó mà nhìn lên, bắt gặp đúng lúc Ngải Giai trở lại sàn đấu sau thời gian giải lao, đang đeo tai nghe, quay mặt hướng về phía Kim Dương cười ngây ngô.

Đồng Dao: "..."

Đồng Dao vô tình nhớ lại chính mình lúc trước, chính là bởi vì đủ loại khốn khổ khi không cách nào chấp nhận được việc bạn trai mình từ một học sinh cấp ba bình thường biến thành tuyển thủ chuyên nghiệp, cuối cùng là chia tay với Giản Dương... Thở dài trong lòng, vỗ vỗ lưng bạn thân, không nói gì nữa.
Lúc này ván thứ hai bắt đầu.

Lần này YQCB không tiếp tục dùng 2 người đi rừng – chiến thuật đã giúp họ thuận lợi giành chiến thắng trước HUAWEI ở ván đầu tiên, thay vào đó, bọn họ dùng chiến thuật bảo vệ xạ thủ, lấy ADC làm trung tâm—— Trước đây đã từng nói đến chuyện này rồi, đó là chiến thuật này thật ra không còn quá hợp với xu hướng hiện tại, thường sẽ không được phát huy triệt để.

...Nhưng nếu ADC là Giáo Hoàng hoặc Lục Tư Thành, cõ lẽ cũng có thể thử một lần.

Đồng Dao thấy Ngải Giai lấy vị tướng không phải là sở trường của mình là Lulu, thì đã biết ván này thật ra là YQCB bắt đầu thử nghiệm biến hóa đội hình với một đội mạnh có truyền thống như HUAWEI, dù sao cũng chỉ là vòng bảng, nếu như vì muốn thử nghiệm đội hình và lối đánh, thua thì thôi, một đội không thể chỉ có mỗi một chiến thuật tủ được, vì để có thể tiến xa hơn, một chút hy sinh nho nhỏ cũng là có thể chấp nhận được.
——Nhưng mà.

Nghĩ thì rất ổn, còn thực tế khi thao tác thì lại có khó khăn, YQCB rõ ràng không tập kỹ chiến thuật bảo vệ xạ thủ này, cộng thêm jungler Lee Hwan Seok của HUAWEI cũng chẳng phải tay mơ, ngay khi nhận ra được ý đồ đội hình của đối phương, vừa vào trận đã điên cuồng nhắm vào đường dưới!

Tuyển thủ Lee Hwan Seok là như vậy, khi thế cục bất lợi thì gần như không thể làm được gì, nhưng nếu đội HUAWEI ở trong tình huống thuận lợi thì đẳng cấp có thể nói là ngang tầm thế giới, diễn biến trận đấu diễn ra rất nhanh——

Chủ động gank, giành được first blood và hai mạng, gần như giống hệt với giai đoạn đầu của ván trước, hỗ trợ tách ra rồi cùng cậu ta đến gank đường giữa, gank và hạ thành công tổ hợp rừng giữa của YQCB, rồi đi lên đường trên, gank đường trên, lấy được Sứ Giả Khe Nứt.
Trong vòng năm phút ngắn ngủi đã bùng nổ hạ được năm mạng.

Bình luận viên A: [Trận đấu diễn ra được bảy phút, hai người đường dưới còn chưa lên cấp 6, ván này YQCB có chút hụt hơi rồi.]

Bình luận viên B: [Thật chứ nếu Giáo Hoàng mà bị đuối thì ván này chẳng còn gì đáng xem nữa, Lulu đường giữa không thể là mũi nhọn tấn công...Nói thật tôi cũng không hiểu rốt cuộc tại sao lại lấy Lulu, lấy đại một tướng hơi thiên về tấn công một tí cũng còn tốt hơn tướng này.]

Bình luận viên A: [Đúng vậy, có lúc cũng không thể không tin cái gọi là phiên bản——]

Đồng Dao giật giật khóe miệng, đoán được là bình luận viên không hề nghĩ đến khả năng thử nghiệm đội hình...Mà căng nhất là tiếp sau đó quả thật đúng y như những gì bọn họ nói, Ngải Giai không giành được chút lợi ích gì, giao tranh cũng vì Giáo Hoàng chưa thăng đủ cấp nên tương đối yếu ớt——
Giao tranh là kiểu mười giây giao tranh thì hết tám giây chạy chỗ rồi.

Một ván mà anh ta cơ bản chưa kịp làm gì thì đã kết thúc rồi.

Ván này vì vấn đề đội hình nên chỉ khoảng hơn ba mươi phút đã bị HUAWEI tràn vào khu vực nhà chính tuyên bố thắng lợi, khi ván đấu kết thúc, ngoại trừ Giáo Hoàng có vẻ hơn trầm mặc thì vẻ mặt những thành viên khác của YQCB vẫn khá tốt...

"Xem ra mùa này bảo vệ xạ thủ đúng là không quá hữu dụng, tiếc thật, ván này Giáo Hoàng cũng không đấu tốt, anh ta và Thành ca quả thực là cùng một khuôn đúc ra, không cần biết đội hình gì cứ đẩy trước đã..." Đồng Dao bổ sung, "Không, so với Thành ca thì anh ta là bản đã cập nhật."

"Uhm."

"Cậu không sao chứ?" Đồng Dao huých vai người ngồi cạnh mình.

"Có thể có chuyện gì chứ, chỉ là thua một ván thôi mà, cũng có phải chưa từng thấy hắn thua đâu." Kim Dương nhún vai, "Giải mùa xuân còn chả thắng được ván nào giờ thua có một ván đã không chấp nhận được là cái quần gì, không có gì to tát cả, chẳng phải vẫn còn một ván nữa à, ván sau thắng lại là được rồi..."
Giọng điệu không quá để tâm.

Nhưng một giây sau bị một chồng lớn băng rôn từ phía sau đập vào đầu thì ngừng lại không nói nữa.

Cô ngẩn người quay đầu lại, nhìn thấy fan lắm lời lúc nãy đang giận dữ đứng ở đằng sau, cao ngạo nhìn cô: "Sao lại không không to tát?! Chính bởi vì có loại người như cô nên tuyển thủ mới cảm thấy mình thể hiện không tốt cũng chẳng nhằm nhò gì, ván này Ngải Giai còn chưa đủ phế à? Hố đen giao tranh thì còn cần đường giữa như cậu ta làm gì? Đ có não bênh cái l, lại còn kéo theo smiling đi đổ lỗi cho Giáo Hoàng! Bọn tôi từ xa đến đây xem là vì muốn thấy họ thắng! Cho nên mấy cô làm ơn đừng có nói mấy lời làm người ta phát phiền như thế!"

Cô này nói rất lớn tiếng, địa điểm tổ chức vốn dĩ cũng không được xem là lớn, cô ta lại còn nói to như vậy quả thực là truyền tới được mọi ngóc ngách—— Khúc nhạc đệm bất ngờ này khiến cả sân thi đấu vốn đang ồn ào trở nên yên tĩnh lạ thường.
Hai bình luận viên đang ngồi tán gẫu với nhau cũng cùng ngậm miệng lại.

Kim Dương nhíu mày: cô không quá rành về game, nhưng lúc nãy Đồng Dao đã nói sơ sơ cho cô nghe, cô có thể lờ mờ cảm giác được vấn đề của ván này thật sự không phải nằm ở Ngải Giai...

Đồng Dao liếc mắt nhìn thấy bảng đèn cầm tay cổ vũ Giáo Hoàng ở cạnh chân cô nàng hùng hổ dọa người này, im lặng một chút rồi đứng dậy, đang định nói lý với cô ta, phân tích cho cô ta biết ván vừa rồi rốt cuộc là như thế nào, để cô ta khỏi bị mấy lời của bình luận viên dắt mũi, nhưng cô còn chưa kịp mở miệng thì lúc này, cô nghe thấy ở trên sàn đấu phía sau mình, hỗ trợ kiêm đội trưởng của YQCB tỏ ra rất đau đầu mà gọi một tiếng "Ngải Giai"!

Mà một giây sau, một bóng đen cao gầy nhảy từ trên sân khấu phía sau bọn họ xuống, nắm lấy cánh tay Kim Dương—— Cô ngẩn người quay đầu lại, vô tình đối mặt với đôi mắt cực kỳ lạnh lùng của Ngải Giai...
Đây cũng là lần đầu tiên Đồng Dao nhìn thấy tên nhóc ngốc nghếch Ngải Giai có loại biểu cảm này.

...Mà vẻ mặt này cũng thành công khiến cô nàng mới nãy còn hống hách chỉ trích người khác ngậm miệng.

"Anh làm gì vậy?" Kim Dương nhỏ giọng hỏi, thử giãy ra khỏi tay cậu ta nhưng không được.

"Đi." Ngải Giai lôi cánh tay cô, kéo cô lại gần người mình, "Sao em phải phí lời với loại người này làm gì?"

Cô nàng kia: "Cái gì?! Cái gì mà loại người này, tôi là fan của bọn cậu——"

"Đúng! Tai cô không điếc đâu!" Ngải Giai lớn giọng, "Ông đây còn không nỡ nói một câu nặng lời với bạn gái của ông, bọn cô dựa vào đâu mà to mồm ở đây, ông đây đấu tốt hay không đ liên quan gì đến cô ấy cả, có ngon thì thắc mắc gì đến trước mặt ông mà nói này—— Đi!"

Nói xong, cậu ta lại kéo Kim Dương.
Kim Dương đứng tại chỗ không nhúc nhích, cô quay sang, không hề sợ hãi mà nhìn dáng vẻ hung thần ác sát sắp nổi điên của Ngải Giai——

Hồi lâu cô vẫn không có phản ứng, Ngải Giai "chậc" một tiếng, dứt khoát bước lên phía trước một bước, trong sự quan sát của mọi người, ôm ngang người Kim Dương, vác lên, sải bước đi về phía phòng nghỉ sau hậu trường!

Xung quanh ồn ào bàn tán.

Đồng Dao choáng váng.

Đứng một lúc lâu vẫn chưa hồi hồn, đến khi Ngải Giai ôm bạn thân của cô đi xa rồi, cô mới vội vàng cúi người, cầm túi của Kim Dương, y như một thằng nhóc sai vặt nhanh chóng nhảy theo lên sân khấu chạy vào phòng nghỉ cho tuyển thủ...

Trên đường đi gặp được Lục Tư Thành đang chơi điện thoại, thấy Đồng Dao vác theo túi của Kim Dương gấp gáp đi vào, mắt nhìn thẳng đi ngang qua như không hề nhìn thấy anh, anh đưa tay ra giữ lấy cổ áo cô, giọng bình tĩnh, nói: "Chậm đã."
Đồng Dao hơi sững người, quay đầu nhìn Lục Tư Thành: "Sao anh lại ở đây? Anh bỏ tay ra, anh không biết bên ngoài mới xảy ra chuyện gì đâu, em phải đi xem xem Ngải Giai cậu ta——"

"Anh biết, Tieba sắp loạn cả rồi." Lục Tư Thành giơ điện thoại lên, "Đều đang nói phim Hàn phiên bản 2.0 công chiếu... Vậy chứ bản 1.0 là gì thế?"

Đồng Dao nghĩ nghĩ, nhớ tới cái "phim Hàn bản 1.0" bị làm thành GIF sử dụng rộng rãi kia, cô bị tiểu Bàn giẫm dép người ngã về trước sau đó bị đội trưởng của cô nhấc lên... Mọe, douma, mất mặt vl! Mặt hơi đỏ lên, cô đẩy tay Lục Tư Thành ra: "Anh bỏ tay ra trước đi! Em đi xem bọn họ thế nào!"

"...Em vội cái gì."

Lục Tư Thành không nhanh không chậm thả tay ra, thấy Đồng Dao vì đi quá nhanh mà chân trái vướng vào chân phải lảo đảo suýt ngã, anh lập tức đứng thẳng người, lúc này người đứng cách anh không xa lại nghiêng ngả lắc lư đứng vững, anh thở dài đầy bất đắc dĩ, thu lại cánh tay đưa ra muốn đỡ cô, lại dựa người vào tường——
"Chậm thôi, đi đường cũng đi không vững, tiểu não phát triển không đầy đủ à?"

back top