Khí Phi Hồ Sủng

Chương 101: Kiếp trước kiếp này (5)


Editor: Puck - Diễn đàn

“Vương ở đâu?”

“Khởi bẩm tả hộ pháp, Vương ở Thánh Địa!”

Thánh Địa? Ánh mắt Thủy nhi lóe lóe, nghênh ngang đi tới Thánh Địa, nhưng không xông vào, chỉ chờ ở bên ngoài, những người khác không thể đi vào Thánh Địa, chỉ có thể chờ Ly Mặc ra ngoài.

Thủy nhi âm thầm quan sát thủ vệ, kể từ sau lần trước nàng xông qua nơi này, thủ vệ rõ ràng nghiêm mật hơn trước kia nhiều, không nhịn được nhíu nhíu mày, muốn xông vào là không có khả năng, nhưng Thánh Địa này chỉ có một mình Ly Mặc có thể đi vào, nàng phải như thế nào mới có thể lấy được chìa khóa đây?

Đột nhiên trong mắt xẹt qua một tia ánh sáng, trừ Ly Mặc còn có một người, đó chính là Vương Hậu, ngày phong hậu, Vương Hậu có thể cùng Yêu Vương cùng nhau đi vào Thánh Điện triều bái, nhưng có Ly Mặc đi cùng, nàng cũng không tiện xuống tay, nhưng mà đây là cơ hội duy nhất!

Thần sắc trong mắt đen tối không rõ, nếu không phải không có biện pháp khác, nàng cũng không muốn dùng phương pháp này, nàng cũng không muốn lợi dụng tình cảm của Ly Mặc, hơn nữa người nào đó nhất định sẽ để ý!

Khóe miệng không nhịn được mím lại, lại đợi một lát, giống như không nhịn được, mới xoay người rời đi, thật ra thì nàng tới chỗ này cũng chỉ vì quang minh chính đại tra xét tình huống mà thôi.

Tầm mắt nhìn về phía một hướng khác, trong lòng khẽ động, rất nhớ hắn, vậy thì đi xem một chút đi!

“Tà…”

Người nằm ở trên giường đá không nhúc nhích, Thủy nhi nhíu nhíu mày, trong lòng hơi sợ hãi, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Vội vàng chạy tới tra xét, hoàn toàn quên Ma Tà chính là một con gián đánh không chết, đâu có thể có chuyện gì?

Thủy nhi mới vừa đi tới bên cạnh hắn, Ma Tà đột nhiên ôm cổ nàng, lật người một phát liền đặt nàng ở phía dưới, mặt âm trầm nhìn nàng.

Thủy nhi ngẩn người, đưa tay ôm lấy hắn, “Sao vậy?”

Sắc mặt Ma Tà càng thêm âm trầm, “Nàng còn hỏi ta thế nào? Nàng đồ nữ nhân không có lương tâm này! Lâu như vậy cũng không biết đến nhìn ta, còn hỏi ta như thế nào?”

Thủy nhi sửng sốt một chút, “Phụt, ha ha… Tà, bây giờ chàng giống như oán phụ!”

Oán phụ? Sắc mặt Ma Tà càng thêm khó coi, Thủy nhi cười đến càng thêm vui sướng, “Ngoan, đừng tức giận nữa, ta sẽ cố gắng yêu chàng!”

Náo loạn, Ma Tà đột nhiên nhếch môi cười, tà mị mê người, “Là nên cố gắng yêu một cái!” Dứt lời trực tiếp chặn miệng của nàng lại.

“Ưm…” Thủy nhi nhìn hắn, cũng không phản đối, chủ động đưa tay cởi áo bào của hắn, nàng cũng rất muốn hắn.



Sơn động lạnh như băng dần dần trở nên nóng như lửa, tiếng vang mập mờ trở nên rõ ràng khác thường trong một phương nhỏ bé trong trời đất này.

“Ừ, chàng nhẹ một chút…”

“Hừ!”

“A…Ma Tà!”

……

Cũng không biết trải qua bao lâu, tiếng rên rỉ thở dốc mập mờ kia mới cuối cùng dừng lại, trong sơn động dần yên tĩnh trở lại.

Cảm giác tay người người nào đó lại bắt đầu hạnh kiểm xấu, Thủy nhi cảnh cáo nói, “Ma Tà, chàng dám đến tiếp, cẩn thận ta trở mặt!” die nda nle equ ydo nn

Ma Tà đưa tay ôm chặt nàng vào trong ngực, vén sợi tóc dính trên khuôn mặt nhỏ nhắn ướt mồ hôi của nàng, được tiện nghi còn ra vẻ nói, “Ai bảo nàng để ta đây đói bụng bao lâu? Ta chỉ bù lại mà thôi.”

Thủy nhi liếc mắt, lẳng lặng dựa vào trong ngực hắn, chậm rãi ngủ thiếp đi, Ma Tà chỉ lẳng lặng nhìn khuôn mặt khi ngủ của nàng, dịu dàng tô vẽ mặt mày nàng, không biết bao nhiêu lần, trong mắt hơi đen tối, hắn thật sự căm hận cảm giác vô lực này, nhìn nàng vì hắn mạo hiểm, thế nhưng hắn lại cái gì cũng không làm được, chỉ có thể lo lắng suông.

Thủy nhi nặng nề ngủ một giấc, tỉnh lại liền đối diện với cặp mắt thâm thúy kia, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, cọ xát lồng ngực bóng loáng của hắn, trong lòng hoàn toàn thỏa mãn.

Ma Tà ôm nàng lật người, “Thủy nhi, nghỉ ngơi tốt rồi chứ?”

Thủy nhi tỏ vẻ bất đắc dĩ, vươn cánh tay ôm cổ của hắn, “Tà… Chàng có thể đừng cứ muốn chuyện này không?”

Ma Tà vươn tay khẽ vuốt ve trên người nàng, hơi buồn bã nói, “Thủy nhi mệt mỏi thì sẽ không đi nữa chứ sao!”

Thủy nhi không nhịn được bật cười, vị này xác định là Ma Tà sao? Vừa định nói gì, lại đột nhiên nhíu nhíu mày, Ma Tà dừng lại, “Sao vậy?”

Thủy nhi không để ý đến hắn, vẫn ôm cổ hắn như cũ, tay đang nắm cổ tay trái giật giật, một lát sau, mấp máy môi, sau đó đưa tay đến trước mặt Ma Tà, “Chàng bắt mạch giúp ta!” Y thuật của nàng không phải rất tinh thông, có lẽ bắt sai lầm rồi đi!

Ma Tà nhíu mày, thật ra thì hắn cũng không tinh thông y thuật, đưa tay kéo cổ tay của nàng qua, một lát sau, mặt không thay đổi để xuống, Thủy nhi thở phào nhẹ nhõm, sẽ không có chuyện gì đi!

Nhưng lại không nghĩ tới Ma Tà thật bình tĩnh nói, “Nàng hẳn không tính sai!”


Nghe vậy, Thủy nhi không nhịn được cau mày, “Ta thật sự mang thai?” Lúc này mang thai dường như không phải một chuyện tốt!

Ma Tà nhíu mày, “Sao vậy? Thủy nhi không muốn có hài tử của ta?”

Thủy nhi ôm hắn cọ xát, thở dài nói, “Không phải, chỉ có điều hiện giờ không phải lúc!”

“Vậy thì phá bỏ đi!” Giọng nói rất bình tĩnh, giống như đây vốn không phải là hài tử của hắn

“Ma Tà!” Thủy nhi bất mãn nhíu mày.

Ma Tà đưa tay vuốt ve bụng của nàng, lạnh nhạt nói, “Nếu không muốn phá bỏ, vậy thì giữ lại, chỉ có điều nàng có phải nên vì hài tử suy nghĩ một chút không?” Hắn thật sự không muốn nàng đi mạo hiểm.

Thủy nhi bất đắc dĩ nói nói, “Được rồi! Ta sẽ chờ sau khi đứa bé ra đời, lại đi trộm chìa khóa đó!”

Ma Tà hài lòng gật đầu một cái, Thủy nhi lại đột nhiên thay đổi sắc mặt thêm, “Lúc trước chàng dùng sức như vậy, hài tử không sao chứ?”

Ma Tà khẽ cười nói, “Yên tâm, nó là giống của ta, nào có yếu ớt như vậy?”

Thủy nhi suy nghĩ một chút, Ma Tà là thân bất tử, chẳng lẽ ở trong bụng của nàng cũng thế, “Ngươi có muốn lấy một cái tên cho cục cưng không?”

Ma Tà nhíu mày, lạnh nhạt nói, “Ma Linh!”

“Đây là tên con trai hay là tên con gái?”

“Thủy nhi cảm thấy thế nào?”

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

“Thủy nhi…” Ma Tà bất mãn nhìn người trong ngực.

“Ta cũng không thể vẫn không lộ diện đi? Sẽ khiến người hoài nghi, ta bảo đảm, sẽ trở lại rất nhanh!” d1en d4nl 3q21y d0n


Ma Tà mím môi, “Nhiều nhất hai ngày, nếu không tự gánh lấy hậu quả!”

Thủy nhi bất mãn ai oán nói, “Ta là phụ nữ có thai đó nha!”

Ma Tà lười biếng dựa vào trên vách đá, nhìn nàng mặc y phục, nhàn nhạt cười nói, “Nàng mang chính là con trai của ta, không giống với phụ nữ có thai bình thường!”

Động tác của Thủy nhi dừng lại, “Chàng khẳng định là nhi tử?”

Thấy Ma Tà gật đầu, Thủy nhi lại hiếu kỳ hỏi, “Tại sao không giống với phụ nữ có thai bình thường?”

Ma Tà mím môi, nhưng không trả lời vấn đề của nàng, nếu như nói cho nàng biết, nàng khẳng định lại không cố kỵ chút nào chạy đi trộm chìa khóa.

Thủy nhi cũng không có truy hỏi đến cùng, mặc quần áo tử tế, ôm hắn hôn một cái, liền đi ra ngoài.

Sau lưng truyền đến giọng nói nhàn nhạt của Ma Tà, “Hai ngày!”

Thủy nhi không nhịn được mím môi, “Biết rồi!”

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Nói là hai ngày, cuối cùng lại nuốt lời rồi!

Bởi vì Vương Hậu bị đuổi về Tiên tộc, cho nên chuyện lập tân hậu khác tự nhiên bị nói ra

“Thủy nhi.” Ly Mặc nhìn nàng muốn nói lại thôi.

Thủy nhi thu tay đặt ở trên bụng, nhíu mày hỏi, “Vương tìm ta có việc?”

Ly Mặc nhìn nàng, nghiêm túc nói, “Thủy nhi, có thể cho ta một cơ hội không?”

Thủy nhi kinh ngạc nhìn hắn, không hiểu tại sao hắn lại định vào lúc này xuyên phá tầng giấy bóng kính kia.

Ly Mặc cau mày nói, “Nàng biết chuyện lập hậu, ta muốn lập nàng làm hậu!”

“Tại sao?”

“Nàng nên hiểu hai tộc kết thân nói là duy trì hữu nghị giữa hai tộc, trên thực chất chính là con tin và tai mắt, ta không muốn lập nữ tử Tiên tộc làm hậu nữa!” Dù sao tác dụng của con tin này cũng vô tác dụng. dinendian.lơqid]on

“Nhưng Yêu tộc còn có người khác.”



“Trưởng lão và đại thần cũng vội vã đưa nữ nhi tiến cung, nhưng mà hiện giờ thế lực khắp nơi vừa vặn cân bằng, nếu là một khi tùy ý phong một nữ nhi của bọn họ làm hậu, sự cân bằng này sẽ bị đánh phá!”

Thủy nhi không lại nói còn có nữ tử khác không liên lụy đến thế lực, bởi vì nàng đang suy nghĩ có muốn bắt lấy cơ hội này không, không nhịn được đưa tay vuốt ve bụng.

Ly Mặc tiếp tục nói, “Nàng yên tâm, chỉ là một danh phận mà thôi, coi như cho ta một cơ hội, nếu nàng thủy chung không thể tiếp nhận ta, ta sẽ thả nàng rời đi!”

Ánh mắt Thủy nhi lấp lóe, nhỏ giọng mà nói ra, “Vương giúp ta rất nhiều, ta tự nhiên nên báo ại một chút…Chuyện này ta đáp ứng.”

Sau khi Ly Mặc đi, Thủy nhi khẽ vuốt ve bụng, lẩm bẩm nói, “Cục cưng, con nhất định phải ngoan ngoãn, biết không?” Nàng cũng không biết Ma Linh có lúc tỉnh, hơn nữa có thể nghe hiểu lời của nàng.

Đại điển phong hậu định vào hai tháng sau, nhưng mà bởi vì quá nhiều chú ý, nàng không dám tùy ý đi tìm Ma Tà, hai tháng chỉ nắm được cơ hội đi ba, bốn lần, Ma Tà rất bất mãn, mơ hồ biết nàng đang làm gì, nhưng hắn biết hắn không cách nào ngăn cản.

“Cục cưng, xin lỗi, mẫu thân vốn định đợi con ra đời sau đó mới đi cứu phụ vương con ra ngoài, nhưng mà hiện giờ, cục cưng, chúng ta cùng đi cứu phụ vương có được không?”

Thủy nhi mặc một thân hỷ phục đỏ thẫm, nhưng trên mặt lại không có sắc mặt vui mừng, chỉ có nặng nề, vuốt bụng của mình, trong mắt lại không khỏi lộ ra một tia dịu dàng, cục cưng vẫn rất biết điều, hai tháng này nàng vốn không có phản ứng gì.

Lập hậu thật sự rất phiền toái, nghi thức nghi thức như thế kia, vốn chính là giày vò người! Thật vất vả cử hành nghi thức huyết tế, cuối cùng có thể đến Thánh điện triều bái rồi, Thủy nhi không nhịn được hơi khẩn trương, cơ hội chỉ có một lần!

Ly Mặc nhìn ngọc bội bên hông lóe ra tia sáng đỏ, thần sắc trong mắt đen tối không rõ, ngọc bội kia chỉ có cảm ứng được hơi thở của người Ma tộc mới phát ra ánh sáng đỏ.

Đuổi lui một nhóm người đi theo, Ly Mặc liếc nhìn Thủy nhi, dẫn đầu đi vào.

Thủy nhi đi theo phía sau hắn, đi vào Thánh điện, liền nhìn thấy Phược Ma Liên và chìa khóa bằng gỗ đều được đặt ở chỗ dễ thấy, Thủy nhi không nhịn được nhíu mày, hơi không bình thường, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, Ly Mặc không có lý do hoài nghi nàng, dù sao Ly Mặc bày kết giới, lấy năng lực của nàng không thể đi vào.

“Rầm.”

Nhìn người ngã xuống, Thủy nhi thở phào nhẹ nhõm trong lòng, may mà thành công, vội vàng cầm lấy kia chuỗi cái chìa khóa đi ra ngoài, nhưng đột nhiên lại dừng bước chân lại, nàng thiếu chút nữa đã quên mất, nếu linh lực của Tà không cách nào khôi phục, mặc dù có chìa khóa cũng không trốn thoát được.

Đưa tay lục lọi một lúc trên người Ly Mặc, cuối cùng tìm được một bình sứ nhỏ, mở nắp bình hít hà, chính là cái này!

Nhưng trong lòng nàng không có hưng phấn, lại ngược lại hơi hoảng hốt, tất cả quá mức thuận lợi, không khỏi khiến cho nàng hoài nghi, nhưng sự tình đã đến bước này, nàng không thể quay đầu lại, hơn nữa nàng biết Yêu tộc và Tiên tộc một mực nghiên cứu phương pháp giết chết Ma Tà, mặc dù còn chưa có đầu mối, nhưng khó bảo đảm sẽ không có một ngày đột nhiên nghiên cứu ra được, đến lúc đó…

“Vương Hậu nương nương.”

Thủ vệ chỉ hành lễ một cái, cũng không ngăn cản bước chân của nàng, bởi vì đây là quy củ, sau triều bái, Vương Hậu sẽ đi ra trước tiên, mà Yêu Vương sẽ ở bên trong ngây ngốc ba ngày.

Ly Mặc mở mắt ra, tất cả trong mắt đều là thất vọng, “Thủy nhi, ta đã cho nàng cơ hội, tại sao?” Sững sờ ngồi một lát, chợt nhảy dựng lên, hắn không thể để cho Ma Tà chạy.

Hắn vẫn tự nói với mình là hắn suy nghĩ nhiều, hắn không muốn tin tưởng Thủy nhi sẽ cùng Ma Tà ở chung một chỗ, dù sao kết giới kia là hắn tự tay thiết lập, cho nên hắn cưỡng ép mình tin tưởng là ngọc bội có vấn đề, tin tưởng Thủy nhi vô tội, cho nên hắn cũng không làm giả, chìa khóa và thuốc kia đều là thật.


back top