Sau khi tan học thì nam chính đã vào văn phòng nghỉ ngơi cho nên chỉ còn một mình nữ chính một mình ở lại tiếp nhận mọi lời bình phẩm bắt bẻ của quần chúng. San San bất lực nằm bò trên bàn, che lỗ tai lại, bỗng nhiên phát hiện tan học so với việc thi qua môn còn khó hơn nha!
“Này!” Cánh tay San San không biết bị ai lay lay, giật mình một cái, không phải là đoàn người đang trò chuyện rất hight trực tiếp đến trước mặt cô bới móc tin tức tám chuyện đấy chứ, San San tỏ vẻ khóc tang ngẩng đầu lên.
“Tiểu Mập?”
“Woa không đỡ được nha!” Thời gian quý giá, bây giờ Tiểu Mập đang sốt ruột muốn tám chuyện, quyết định không so đo chuyện xưng hô nữa, trực tiếp đi vào chủ đề chính, “Dạo này chơi giật gân nha!”
San San liếc Tiểu Mập, tên này cũng rất có tiềm chất làm “ông tám”, phàm là bất kì chuyện gì của San San ở trường mẹ San San đều thông qua Tiểu Mập trực tiếp thu thập tư liệu. Tiểu Mập rất hào hứng đối xử với San San như người bề trên, thường xuyên hợp lại thành một đội với mẹ San San, San San cảm thấy phản cẩn thận ứng phó mới được.
“Tin đồn nhảm ấy mà!” San San tức giận nói với Tiểu Mập, “Cậu không được nói này nói nọ trước mặt mẹ cháu đâu đấy!”
“Sau lưng từng vụ scandal đều ẩn chứa một sự thật!” Tiểu Mập cười hì hì tiếp tục trêu chọc San San, “Cháu nói xem, nếu chị họ biết chuyện thì sẽ thế nào đây?”
San San chưa bao giờ yêu đương cả nên làm cho mẹ San San tương đối khó hiểu, phải biết rằng năm đó mẹ San San chính lá một đóa hoa xinh đẹp nổi tiếng trong trấn, bắt đầu từ khi mười tám tuổi đã có một hàng dài những cây si, lúc ấy có thể nói vô cùng tỏa sáng, về sau khi sinh con gái cũng là một mỹ nhân, không ngờ lại không hề có chút triển vọng nào trên đường tình, mẹ của cô cũng nhanh chóng ra tay, dạy cũng đã dạy rồi, khuyên cũng đã khuyên rồi, nhưng mà San San lại ngu ngốc không tiếp thu được, phải biết rằng, thời kì đẹp nhất của một người con gái chính là lúc này, San San phải tận dụng tuổi thanh xuân để nói chuyện yêu đương, phải tận dụng lợi thế tiềm ẩn, nếu không phải đợi tới khi nào nữa! Về sau thật sự rất vất vả mới quen được bạn trai, lúc ấy mẹ San San mới yên tâm được một chút, rốt cuộc con nhóc kia cũng đã có mối tình đầu, nhưng yêu nhau không tới hai tháng lại chia tay, nghe nói còn bị đá khiến cho mẹ San San vô cùng buồn bực, mất vài ngày ngủ không ngon giấc, nghĩ mãi về việc này.
Cho nên tuyệt đối không thể để cho mẹ San San biết chuyện này, San San hung dữ trừng mắt nhìn Tiểu Mập, “Nếu cậu dám nói cho mẹ cháu biết thì cháu sẽ nói ra chuyện cậu còn đái dầm lúc học tiểu học!”
Tiểu Mập nhanh chóng che miệng San San lại, bây giờ cô chính là tiêu điểm của mọi sự tập trung, phải biết rằng có bao nhiêu ánh mắt đang dõi theo cô, nếu không phải vô cùng muốn tìm được tư liệu về chuyện xấu kia thì lúc này Tiểu Mập cũng chẳng muốn chạy đi tìm San San làm gì.
“Thật sự chỉ là tin đồn nhảm sao?” Tiểu Mập cũng có hơi không tin, từ nhỏ San San đã lớn lên cùng cậu ta, bình thường hai người rất hay đùa giỡn với nhau, lúc cần phải nói thật chắc là San San sẽ không nói dối cậu ta.
San San bị cậu ta che miệng lại chỉ có thể gật đầu, ngẫm lại phủ nhận như vậy vẫn chưa đủ mạnh nên kéo tay Tiểu Mập xuống, tăng thêm sức gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ là tin đồn nhảm!”
“Vậy còn chuyện thầy đưa cháu về kí túc xá, hai người có còn có một đêm xuân tươi đẹp?” Tiểu Mập có chút hoài nghi, cùng là đàn ông nên cậu ta hiểu ngôn ngữ của tên kia ướt át mất hồn, khoa trương đến cực điểm, nhưng mà tin đồn thì ngày nào chả có, tuy chỉ để tám bình thường không có chứng cứ xác thực nhưng chuyện bịa đặt tung tin nhảm hình như tên kia chưa từng làm.
“Khụ ~!” San San đỏ mặt, “Chuyện này rất dài dòng, tóm lại, chỉ là tin đồn nhảm thôi!” San San buồn bực nhìn Tiểu Mập, “Cậu lập vài cái nick nạc danh bình luận đi, áp lực dư luận thật là quá lớn.”
“Nick nạc danh, nick nạc danh.” Tiểu Mập đồng tình nhìn San San, “Về nhà sẽ đưa sổ tài khoản và mật mã cho cháu, cũng may bình thường cậu tạo rất nhiều nick nếu không lúc này mà đi tạo nich mới, nick này mà bị người nào bới ra thì cháu sẽ càng thảm hơn!”
San San nhìn Tiểu Mập một lát, bất lực gật đầu.
“Cậu nói này, cháu trêu vào ai không trêu lại đi chọc vào thầy ấy.” Tiểu Mập quét mắt qua phòng học, “Cháu có thấy không, 80% nữ sinh trong phòng học này, cậu cam đoan họ đều muốn ăn tươi nuốt sống cháu!”
San San không nói gì.
“Nhưng nói đi thì phải nói lại, thầy Hàn muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn chiều cao có chiều cao, muốn bằng cấp có bằng cấp, muốn gia cảnh có gia cảnh, làm nữ chính trong scandal, cháu không hề có chút dao động nào sao?”
“Cháu đừng có mà thất thần, đang hỏi cháu đấy!” Tiểu Mập thấy San San không lên tiếng nên dùng tay lay lay cánh tay cô.
Trong lòng San San dâng lên một cảm xúc không thể nói rõ, ngay cả cô cũng không có cách nào lí giải được, rất ngơ ngác nhìn Tiểu Mập, “Chắc là không có đâu!”
Đột nhiên giọng nói của cô trở nên cực thấp, hai người bọn họ vốn đang cố nén thấp giọng nói chuyện, bây giờ nghe cô nói càng giống như miệng đang bị dính lại, nói không rõ chữ, Tiểu Mập hoàn toàn không thể hiểu cô đang nói gì, “Cháu đang lầm bẩm cái gì vậy! Còn nói không có hử, rốt cuộc có thích thầy Hàn không?”
“Không thích! Không thích!” Giống như muốn thuyết phục chính mình, San San hít một hơi thật sâu, giọng nói cũng cao hơn, “Cháu không thích thầy Hàn mà!”
Trong nhất thời, phòng học lặng ngắt như tờ.
Chỉ còn câu nói “Cháu không thích thầy Hàn mà” phiêu đãng dư âm trong gió.
Đường Tiểu Mập dùng ánh mắt đồng tình nhìn San San – cháu gái bên ngoại à, bây giờ cậu cũng không giúp gì được cho cháu nữa rồi. Cậu ta sờ sờ mũi, yên lặng đi về chỗ ngồi của mình.
Vì sao phòng học đang náo nhiệt lại trở nên yên lặng như vậy nhỉ?
Vì sao lúc này Hàn Cố Diễn lại bước vào chứ?
Đi vào thì thôi đi, vì sao hết lần này tới lần khác lại trùng hợp như vậy chứ?
Trời xanh ơi, vì sao vậy, vì sao vậy hử?
San San rơi lệ!
San San không đeo mắt kính, không thấy rõ biểu cảm của đoàn người lúc này, nhưng cô biết rõ nét mặt của bọn họ tuyệt đối không dễ nhìn chút nào, hẳn là vô cùng khó coi.
Phòng học yên tĩnh một lúc rồi lại trở nên bát nháo ngay lập tức, ngay cả Hàn Cố Diễn cũng kêu tập trung học mấy lần nhưng các sinh viên lại không thể kìm chế khát vọng tám chuyện, phân thành từng nhóm châu đầu ghé tai vào với nhau.
“Có chuyện gì thú vị mà khiến cho mọi người phấn khích như vậy thế?” Hàn Cố diễn tiện tay ném cuốn sách đi, một tay chống lên bục giảng, một tay chậm rãi gõ nhịp trên bàn, dáng vẻ rất nhẹ nhàng thoải mái.
Âm thanh của mấy nhóm tám chuyện kia đột nhiên biến mất, mọi người ai nấy đều không trả lời, một lát sau, lại bắt đầu nói chuyện, lúc này phạm vi càng lan rộng hơn, càng lúc càng hăng hơn.
Hàn Cố Diễn cũng không gấp, không nói gì, vẫn duy trì tư thế nhìn xuống những bạn sinh viên phía dưới.
Thì ra anh ta cũng là một ông tám! San San cúi đầu chôn dưới bàn, không dám nhìn lên, cũng không thấy rõ nét mặt của anh.
“Thầy Hàn không biết sao!” Một lát sau, rốt cuộc bên dưới cũng có một tên không sợ chết lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc này.
“Biết cái gì cơ?”
Thì ra anh ta không biết à! Đột nhiên San San cảm thấy không khí dồn về một chỗ, dựa vào cái gì đều là nhân vật chính trong scandal, cô thì sứt đầu mẻ trán như vậy còn anh ta thì thoải mái tự do thế kia, thật sự là không công bằng chút nào.
Bên dưới lại im lặng một lát, sau đó lại có một tên không sợ chết, “Gần đây thầy có nghe thấy tin đồn gì không?”
“Tôi phải nghe thấy tin đồn gì cơ?” Hàn Cố Diễn nghiêng đầu sang, dáng vẻ giống như không hề biết chuyện gì.
“Thầy Hàn, gần đây thầy rất đào hoa nha!” Trong trường học không thiếu nhất chính là dũng sĩ.
“Hả?” Hàn Cố Diễn cười khẽ, “Không phải tôi vẫn luôn rất đào hoa sao?”
Câu này nửa đùa nửa thật khiến cho mọi người cười vang.
“Thầy Hàn, thầy không lên mạng sao, gần đây có một tin tức có liên quan đến thầy!” Nhịn thật lâu, mọi người mới dám nói ra.
“Hả?” Tư thế của Hàn Cố Diễn vẫn như cũ không thay đổi, nhưng nghe giọng điệu thì có vẻ rất hứng thú, “Là gì thế?”
“Thầy Hàn, chúng em nói ra…thầy đừng…đừng…” Mọi người cò kè mặc cả.
“Cứ nói đừng ngại!” Hàn Cố Diễn tay hất lên, “Đặc xá các bạn vô tội!”
Thấy Hàn Cố Diễn quả nhiên rất dễ nói chuyện nên thoáng cái lá gan cũng to hơn, mọi người vội vàng líu ra líu ríu kể chuyện bài viết về tin đồn kia cho Hàn Cố Diễn nghe.
Máy tính trên bục giảng của trường học có nối mạng, Hàn Cố Diễn vừa nghe bọn họ nói vậy thì trực tiếp mở bài viết kia lên.
Nét chữ thô được tô đậm – : em gái đa tình ơi, em ngàn dặm xa xôi cách trở tham gia lớp học kia cũng chỉ vì một chữ yêu, rốt cuộc vị giáo sự lạnh lùng kia đã mở cửa được trái tim em! Màn hình chiếu trước bục giảng rất to, mấy sinh viên ngồi dưới vừa xem tinh thần vừa sục sôi, rốt cuộc gần như tin đồn đã lên đến đỉnh điểm, đây là thời khắc làm cho người ta kích động cỡ nào, đoàn người cũng không nói gì nữa, mấy chục ánh mắt tập trung nhìn chằm chằm vào Hàn Cố Diễn, ngọn lửa tò mò bùng lên.
“Người trong bài viết chính là tôi?” Dường như Hàn Cố Diễn không hiểu lắm nhìn sinh viên bên dưới, thấy toàn thể sinh viên nhất trí đồng lòng gật đầu xác nhận.
“Thầy à, về bài viết kia…” Đã nói là cứ nói đừng ngại nên bọn họ cũng không kiêng nể gì, “Mong thầy Hàn hãy cho biết ý kiến của mình.”
“Đúng vậy đấy, nói một chút đi thầy!”
“Thầy Hàn, chúng em hiếu kì muốn chết rồi!”
“Các bạn sinh viên!” Hàn Cố Diễn nhìn lướt qua tiêu đề rồi lại chậm rãi úp mở, “Phó giáo sư!” Ngừng lại một chút, anh nói tiếp, “Tôi là phó giáo sư, tiêu đề này có chênh lệch rất lớn với sự thật, không điều tra rõ ràng mà đã lên tiếng, tôi đã nói với các em từ trước, chúng ta học luật, phải chú ý dùng từ cho chuẩn, chỉ cần thiếu một chữ thì tính chân thật của sự việc sẽ giảm đi rất nhiều.”
Hàn Cố Diễn tắt trang web đi, nhìn sinh viên bên dưới, “Đây chính là ý kiến của tôi.”
“Này!” Cánh tay San San không biết bị ai lay lay, giật mình một cái, không phải là đoàn người đang trò chuyện rất hight trực tiếp đến trước mặt cô bới móc tin tức tám chuyện đấy chứ, San San tỏ vẻ khóc tang ngẩng đầu lên.
“Tiểu Mập?”
“Woa không đỡ được nha!” Thời gian quý giá, bây giờ Tiểu Mập đang sốt ruột muốn tám chuyện, quyết định không so đo chuyện xưng hô nữa, trực tiếp đi vào chủ đề chính, “Dạo này chơi giật gân nha!”
San San liếc Tiểu Mập, tên này cũng rất có tiềm chất làm “ông tám”, phàm là bất kì chuyện gì của San San ở trường mẹ San San đều thông qua Tiểu Mập trực tiếp thu thập tư liệu. Tiểu Mập rất hào hứng đối xử với San San như người bề trên, thường xuyên hợp lại thành một đội với mẹ San San, San San cảm thấy phản cẩn thận ứng phó mới được.
“Tin đồn nhảm ấy mà!” San San tức giận nói với Tiểu Mập, “Cậu không được nói này nói nọ trước mặt mẹ cháu đâu đấy!”
“Sau lưng từng vụ scandal đều ẩn chứa một sự thật!” Tiểu Mập cười hì hì tiếp tục trêu chọc San San, “Cháu nói xem, nếu chị họ biết chuyện thì sẽ thế nào đây?”
San San chưa bao giờ yêu đương cả nên làm cho mẹ San San tương đối khó hiểu, phải biết rằng năm đó mẹ San San chính lá một đóa hoa xinh đẹp nổi tiếng trong trấn, bắt đầu từ khi mười tám tuổi đã có một hàng dài những cây si, lúc ấy có thể nói vô cùng tỏa sáng, về sau khi sinh con gái cũng là một mỹ nhân, không ngờ lại không hề có chút triển vọng nào trên đường tình, mẹ của cô cũng nhanh chóng ra tay, dạy cũng đã dạy rồi, khuyên cũng đã khuyên rồi, nhưng mà San San lại ngu ngốc không tiếp thu được, phải biết rằng, thời kì đẹp nhất của một người con gái chính là lúc này, San San phải tận dụng tuổi thanh xuân để nói chuyện yêu đương, phải tận dụng lợi thế tiềm ẩn, nếu không phải đợi tới khi nào nữa! Về sau thật sự rất vất vả mới quen được bạn trai, lúc ấy mẹ San San mới yên tâm được một chút, rốt cuộc con nhóc kia cũng đã có mối tình đầu, nhưng yêu nhau không tới hai tháng lại chia tay, nghe nói còn bị đá khiến cho mẹ San San vô cùng buồn bực, mất vài ngày ngủ không ngon giấc, nghĩ mãi về việc này.
Cho nên tuyệt đối không thể để cho mẹ San San biết chuyện này, San San hung dữ trừng mắt nhìn Tiểu Mập, “Nếu cậu dám nói cho mẹ cháu biết thì cháu sẽ nói ra chuyện cậu còn đái dầm lúc học tiểu học!”
Tiểu Mập nhanh chóng che miệng San San lại, bây giờ cô chính là tiêu điểm của mọi sự tập trung, phải biết rằng có bao nhiêu ánh mắt đang dõi theo cô, nếu không phải vô cùng muốn tìm được tư liệu về chuyện xấu kia thì lúc này Tiểu Mập cũng chẳng muốn chạy đi tìm San San làm gì.
“Thật sự chỉ là tin đồn nhảm sao?” Tiểu Mập cũng có hơi không tin, từ nhỏ San San đã lớn lên cùng cậu ta, bình thường hai người rất hay đùa giỡn với nhau, lúc cần phải nói thật chắc là San San sẽ không nói dối cậu ta.
San San bị cậu ta che miệng lại chỉ có thể gật đầu, ngẫm lại phủ nhận như vậy vẫn chưa đủ mạnh nên kéo tay Tiểu Mập xuống, tăng thêm sức gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ là tin đồn nhảm!”
“Vậy còn chuyện thầy đưa cháu về kí túc xá, hai người có còn có một đêm xuân tươi đẹp?” Tiểu Mập có chút hoài nghi, cùng là đàn ông nên cậu ta hiểu ngôn ngữ của tên kia ướt át mất hồn, khoa trương đến cực điểm, nhưng mà tin đồn thì ngày nào chả có, tuy chỉ để tám bình thường không có chứng cứ xác thực nhưng chuyện bịa đặt tung tin nhảm hình như tên kia chưa từng làm.
“Khụ ~!” San San đỏ mặt, “Chuyện này rất dài dòng, tóm lại, chỉ là tin đồn nhảm thôi!” San San buồn bực nhìn Tiểu Mập, “Cậu lập vài cái nick nạc danh bình luận đi, áp lực dư luận thật là quá lớn.”
“Nick nạc danh, nick nạc danh.” Tiểu Mập đồng tình nhìn San San, “Về nhà sẽ đưa sổ tài khoản và mật mã cho cháu, cũng may bình thường cậu tạo rất nhiều nick nếu không lúc này mà đi tạo nich mới, nick này mà bị người nào bới ra thì cháu sẽ càng thảm hơn!”
San San nhìn Tiểu Mập một lát, bất lực gật đầu.
“Cậu nói này, cháu trêu vào ai không trêu lại đi chọc vào thầy ấy.” Tiểu Mập quét mắt qua phòng học, “Cháu có thấy không, 80% nữ sinh trong phòng học này, cậu cam đoan họ đều muốn ăn tươi nuốt sống cháu!”
San San không nói gì.
“Nhưng nói đi thì phải nói lại, thầy Hàn muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn chiều cao có chiều cao, muốn bằng cấp có bằng cấp, muốn gia cảnh có gia cảnh, làm nữ chính trong scandal, cháu không hề có chút dao động nào sao?”
“Cháu đừng có mà thất thần, đang hỏi cháu đấy!” Tiểu Mập thấy San San không lên tiếng nên dùng tay lay lay cánh tay cô.
Trong lòng San San dâng lên một cảm xúc không thể nói rõ, ngay cả cô cũng không có cách nào lí giải được, rất ngơ ngác nhìn Tiểu Mập, “Chắc là không có đâu!”
Đột nhiên giọng nói của cô trở nên cực thấp, hai người bọn họ vốn đang cố nén thấp giọng nói chuyện, bây giờ nghe cô nói càng giống như miệng đang bị dính lại, nói không rõ chữ, Tiểu Mập hoàn toàn không thể hiểu cô đang nói gì, “Cháu đang lầm bẩm cái gì vậy! Còn nói không có hử, rốt cuộc có thích thầy Hàn không?”
“Không thích! Không thích!” Giống như muốn thuyết phục chính mình, San San hít một hơi thật sâu, giọng nói cũng cao hơn, “Cháu không thích thầy Hàn mà!”
Trong nhất thời, phòng học lặng ngắt như tờ.
Chỉ còn câu nói “Cháu không thích thầy Hàn mà” phiêu đãng dư âm trong gió.
Đường Tiểu Mập dùng ánh mắt đồng tình nhìn San San – cháu gái bên ngoại à, bây giờ cậu cũng không giúp gì được cho cháu nữa rồi. Cậu ta sờ sờ mũi, yên lặng đi về chỗ ngồi của mình.
Vì sao phòng học đang náo nhiệt lại trở nên yên lặng như vậy nhỉ?
Vì sao lúc này Hàn Cố Diễn lại bước vào chứ?
Đi vào thì thôi đi, vì sao hết lần này tới lần khác lại trùng hợp như vậy chứ?
Trời xanh ơi, vì sao vậy, vì sao vậy hử?
San San rơi lệ!
San San không đeo mắt kính, không thấy rõ biểu cảm của đoàn người lúc này, nhưng cô biết rõ nét mặt của bọn họ tuyệt đối không dễ nhìn chút nào, hẳn là vô cùng khó coi.
Phòng học yên tĩnh một lúc rồi lại trở nên bát nháo ngay lập tức, ngay cả Hàn Cố Diễn cũng kêu tập trung học mấy lần nhưng các sinh viên lại không thể kìm chế khát vọng tám chuyện, phân thành từng nhóm châu đầu ghé tai vào với nhau.
“Có chuyện gì thú vị mà khiến cho mọi người phấn khích như vậy thế?” Hàn Cố diễn tiện tay ném cuốn sách đi, một tay chống lên bục giảng, một tay chậm rãi gõ nhịp trên bàn, dáng vẻ rất nhẹ nhàng thoải mái.
Âm thanh của mấy nhóm tám chuyện kia đột nhiên biến mất, mọi người ai nấy đều không trả lời, một lát sau, lại bắt đầu nói chuyện, lúc này phạm vi càng lan rộng hơn, càng lúc càng hăng hơn.
Hàn Cố Diễn cũng không gấp, không nói gì, vẫn duy trì tư thế nhìn xuống những bạn sinh viên phía dưới.
Thì ra anh ta cũng là một ông tám! San San cúi đầu chôn dưới bàn, không dám nhìn lên, cũng không thấy rõ nét mặt của anh.
“Thầy Hàn không biết sao!” Một lát sau, rốt cuộc bên dưới cũng có một tên không sợ chết lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc này.
“Biết cái gì cơ?”
Thì ra anh ta không biết à! Đột nhiên San San cảm thấy không khí dồn về một chỗ, dựa vào cái gì đều là nhân vật chính trong scandal, cô thì sứt đầu mẻ trán như vậy còn anh ta thì thoải mái tự do thế kia, thật sự là không công bằng chút nào.
Bên dưới lại im lặng một lát, sau đó lại có một tên không sợ chết, “Gần đây thầy có nghe thấy tin đồn gì không?”
“Tôi phải nghe thấy tin đồn gì cơ?” Hàn Cố Diễn nghiêng đầu sang, dáng vẻ giống như không hề biết chuyện gì.
“Thầy Hàn, gần đây thầy rất đào hoa nha!” Trong trường học không thiếu nhất chính là dũng sĩ.
“Hả?” Hàn Cố Diễn cười khẽ, “Không phải tôi vẫn luôn rất đào hoa sao?”
Câu này nửa đùa nửa thật khiến cho mọi người cười vang.
“Thầy Hàn, thầy không lên mạng sao, gần đây có một tin tức có liên quan đến thầy!” Nhịn thật lâu, mọi người mới dám nói ra.
“Hả?” Tư thế của Hàn Cố Diễn vẫn như cũ không thay đổi, nhưng nghe giọng điệu thì có vẻ rất hứng thú, “Là gì thế?”
“Thầy Hàn, chúng em nói ra…thầy đừng…đừng…” Mọi người cò kè mặc cả.
“Cứ nói đừng ngại!” Hàn Cố Diễn tay hất lên, “Đặc xá các bạn vô tội!”
Thấy Hàn Cố Diễn quả nhiên rất dễ nói chuyện nên thoáng cái lá gan cũng to hơn, mọi người vội vàng líu ra líu ríu kể chuyện bài viết về tin đồn kia cho Hàn Cố Diễn nghe.
Máy tính trên bục giảng của trường học có nối mạng, Hàn Cố Diễn vừa nghe bọn họ nói vậy thì trực tiếp mở bài viết kia lên.
Nét chữ thô được tô đậm – : em gái đa tình ơi, em ngàn dặm xa xôi cách trở tham gia lớp học kia cũng chỉ vì một chữ yêu, rốt cuộc vị giáo sự lạnh lùng kia đã mở cửa được trái tim em! Màn hình chiếu trước bục giảng rất to, mấy sinh viên ngồi dưới vừa xem tinh thần vừa sục sôi, rốt cuộc gần như tin đồn đã lên đến đỉnh điểm, đây là thời khắc làm cho người ta kích động cỡ nào, đoàn người cũng không nói gì nữa, mấy chục ánh mắt tập trung nhìn chằm chằm vào Hàn Cố Diễn, ngọn lửa tò mò bùng lên.
“Người trong bài viết chính là tôi?” Dường như Hàn Cố Diễn không hiểu lắm nhìn sinh viên bên dưới, thấy toàn thể sinh viên nhất trí đồng lòng gật đầu xác nhận.
“Thầy à, về bài viết kia…” Đã nói là cứ nói đừng ngại nên bọn họ cũng không kiêng nể gì, “Mong thầy Hàn hãy cho biết ý kiến của mình.”
“Đúng vậy đấy, nói một chút đi thầy!”
“Thầy Hàn, chúng em hiếu kì muốn chết rồi!”
“Các bạn sinh viên!” Hàn Cố Diễn nhìn lướt qua tiêu đề rồi lại chậm rãi úp mở, “Phó giáo sư!” Ngừng lại một chút, anh nói tiếp, “Tôi là phó giáo sư, tiêu đề này có chênh lệch rất lớn với sự thật, không điều tra rõ ràng mà đã lên tiếng, tôi đã nói với các em từ trước, chúng ta học luật, phải chú ý dùng từ cho chuẩn, chỉ cần thiếu một chữ thì tính chân thật của sự việc sẽ giảm đi rất nhiều.”
Hàn Cố Diễn tắt trang web đi, nhìn sinh viên bên dưới, “Đây chính là ý kiến của tôi.”