Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 156: Thánh Kiếm Sư tràng cảnh

Trong lòng nhất thời tỉnh ngộ.

 

- Ngươi cảm giác được, những cửu giai đứng ở đỉnh phong thế giới, thậm chí Kiếm Thánh cường giả, sẽ dễ dàng tha thứ hiện tượng như thế một mực duy trì lâu dài sao? Sinh tử sống chết, vô tận luân hồi, cả đời vô vọng đột phá Kiếm Thánh đạt tới cảnh giới Thần linh có thể trường sanh bất tử.

 

Thần giới!

 

Đến sau Kiếm Thánh cảnh giới, tất cả mọi người lại không thể áp chế ý nghĩ muốn tìm mọi cách đột phá một bước kia.

 

Thực lực càng mạnh, hiểu rõ càng nhiều, kính sợ đối với Thần linh cũng sẽ càng ít, đến lúc thực lực đầy đủ, sẽ nhịn không được huyên tân đoạt chủ.

 

Ý nghĩ như thế, Lăng Vân đủ để lý giải.

 

Hắn lắc đầu, cũng không biểu đạt lập trường:

 

- Những người này đây là đang khiêu chiến quyền uy của thần linh.

 

Nam tử áo bào trắng tức thì tiếp lời nói:

 

- Cho nên, sự tình liền trút lên trên người ngươi.

 

- Ta?

 

- Bọn họ có một suy đoán, mà ngươi bởi vì được thần linh vừa ý, cho nên mọi người trong thần chi liên minh sẽ thông qua các loại phương pháp bắt ngươi thí nghiệm, lấy lần thí nghiệm này để nghiệm chứng tính chính xác của suy đoán.

 

- Suy đoán cái gì?

 

- Thần linh. Có chân chánh tồn tại hay không!

 

Lăng Vân trong mắt thần quang ngưng lại.

 

- Thần linh có chân chính tồn tại hay không?

 

Nam tử áo bào trắng gật đầu.

 

- Cái khảo sát này của thần chi liên minh không cảm thấy quá dư thừa sao? Ngay hai năm trước, bên cạnh chúng ta tự phát sinh sự kiện thần lâm, tin tức kia chỉ sợ toàn thế giới không mấy người không biết. Thần chi liên minh làm sao vẫn còn dây dưa vấn đề dễ hiểu như vậy?

 

- Ha ha, thần lâm... Trên tay Nghịch thần giả liên minh, nhất định nắm giữ vài đầu mối, cho nên mới hoài nghi phương diện này.

 

Nói đến đây, nam tử áo bào trắng lắc đầu, bên khóe miệng hiện ra một tia trào phúng nhàn nhạt:

 

- Xem ra, các hạ học lịch sử không có tốt a. Mấy vạn năm qua, thật ra có không ít lần thần lâm, nhưng đại đa số khiến người cảm nhận được, cũng chỉ có thần uy, chân thân hoặc là phân thân của thần linh mấy vạn năm qua cho tới bây giờ không có xuất hiện ở trên tinh cầu.

 

- Thần chi liên minh muốn thông qua ta để thăm dò?

 

Nam tử áo bào trắng lên tiếng:

 

- Còn nhớ Huyết Kiếm A Cửu và Hồng Diệp chứ? Huyết Kiếm A Cửu chính là lần đầu tiên thử dò xét ngươi. Ngày đó lúc ngươi cùng Huyết Kiếm A Cửu chiến đấu, Hồng Diệp đã kiểm trắc thần lực ba động... Chẳng qua hiển nhiên, lúc ấy bọn họ cũng không có kiểm trắc ra cái gì.

 

- Kiểm trắc thần lực ba động...

 

Lăng Vân trong đầu hiện ra thiết bị trong tay Hồng Diệp lúc ấy... Kiểm trắc thần lực ba động, mới là tác dụng chân chính của thiết bị kia?

 

- Lấy sự cẩn thận của nghịch thần giả liên minh, đoán chừng còn có một hai lần thử dò xét, nếu như một hai lần thử dò xét, bọn họ vẫn không thể đạt được số liệu thần lực ba động, như vậy cuối cùng có thể sẽ làm ra một thế tử quỷ (kẻ chết thay) hạ sát thủ đối với ngươi, lấy thái độ ngắm nhìn thần linh. Nếu như thế lực giết chết ngươi bị thần linh giáng xuống thần phạt mạt sát tại chỗ, chứng minh thần linh xác thật tồn tại. Nếu như... lại thông qua thần điện nhiệm vụ, văn minh tấn thăng nhiệm vụ, hoặc là những biện pháp khác mạt sát cỗ thế lực kia... Đủ để chứng minh...

 

- Như lời nói cuối cùng của ngươi cũng không phải thần linh tự mình động thủ? Chẳng lẽ...

 

- Chẳng qua nghịch thần giả liên minh suy đoán- chân chính thần linh, đã không tồn tại! Hoặc là thực lực tổn hao rất nhiều, chỉ có thể thông qua những phương pháp này, uy hiếp mọi người... Đến lúc đó, tất cả cường giả sẽ cùng ra tay đánh vỡ cái lao tù này!

 

Lăng Vân cúi đầu.

 

Nghịch thần giả liên minh suy đoán, quá có tính đánh bạc, trừ phi trên tay bọn họ nắm giữ đầu mối trọng yếu gì, nếu không sẽ không làm việc đùa bỡn như thế.

 

Tin tưởng, thà tin tưởng đối phương đánh bạc, còn không bằng tin tưởng trên tay đối phương chân chính nắm giữ đầu mối trọng đại nào, đủ để chứng minh thần linh không tồn tại trên thế giới này...

 

- Ngươi căn bản không thể nào đấu qua nghịch thần giả liên minh, vì vậy chỉ cần ngươi truyền một câu nói, ngươi có thể thu được một đồng minh mạnh mẽ.

 

- Nếu nghịch thần giả liên minh trong miệng các ngươi cường đại như thế, các ngươi lấy lòng tin từ đâu chống lại bọn họ?

 

Nam tử áo bào trắng lắc đầu:

 

- Chúng ta không cách nào chống lại một tổ chức, chẳng qua chúng ta có thể thông qua những biện pháp khác kiềm chế hành động của người cầm đầu bọn họ. Còn như biện pháp gì, xin thứ lỗi, ta không cách nào cho ngươi biết.

 

- Ta nếu tùy tiện đáp ứng, ngươi cũng tin ta?

 

- Ta tin vị tiền bối kia.

 

" "

 

- Ngươi có phẩm hạnh bất chính, không thể nào được vị tiền bối kia nhìn trúng.

 

Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, vốn là mình căn cứ một quyển công pháp tu luyện ra, không có bất luận kẻ nào dạy dỗ. Bây giờ hắn nói cho mình, sẽ chẳng khác nào đã hoàn thành hứa hẹn. Chỉ cần ứng cái hứa hẹn này hoàn thành là có thể tránh được đại lượng phiền toái.

 

Nghĩ vậy, Lăng Vân gật đầu:

 

- Ta đáp ứng.

 

Nam tử áo bào trắng như trút được gánh nặng thở ra một hơi, đối với Lăng Vân khom người chào thật sâu, cảm tạ nói:

 

- Đa tạ Lăng Vân các hạ, hy vọng Lăng Vân các hạ đem tin tức đó nói cho vị tiền bối kia càng nhanh càng tốt, nếu không chúng ta sợ rằng khó có thể cầm cự tiếp. Xin nhờ.

 

Lăng Vân nhíu nhíu mày, cuối cùng vẫn gật đầu.

 

Không thể phủ nhận, hắn bây giờ quả thật không đủ thực lực chống lại nghịch thần giả liên minh, cho dù hắn bây giờ đã tấn thăng Thánh Kiếm Sư cường giả, đối mặt với đối phương tồn tại cửu giai cấp bậc, cũng là chỉ có lạc hoang mà chạy... Mặc dù cửu giai cường giả đối phó mình khả năng tạm thời không lớn.

 

Trước mắt đã người đến tận cửa thay mình gánh tai nạn, không lợi dụng một chút thật sự quá có lỗi với bản thân.

 

Nam tử áo bào trắng sau đạt được mục đích, cung kính cáo từ rời đi. Đúng như hắn lúc tới, lúc hắn rời đi cũng là như vậy.

 

Vô tức, đừng nói là thị nữ ngoài cửa, mà ngay cả Lăng Vân nếu không phải tận lực chú ý cũng không phát hiện.

 

Lại là một cao thủ!

 

Nam tử áo bào trắng vừa đi, Lăng Vân tự nhiên cũng lâm vào trầm tư.

 

Đế quốc thế lực, Kiếm Sư công hội, nghịch thần giả liên minh, cùng với thế lực thần bí sau lưng nam tử áo bào trắng.

 

Kiếm Sư công hội hơn phân nửa là nghịch thần liên minh ngụy trang hấp thu thành viên tiềm lực, mục đích chủ yếu của bọn họ chính là tập hợp cao thủ, điều tra thần linh có có thể tạo thành uy hiếp với bọn họ hay không, sau đó nghĩ biện pháp ly khai tinh cầu này, theo đuổi trình độ cảnh giới càng cao.

 

Nam tử áo bào trắng kia thì sao?

 

Một thế lực đối với nghịch thần giả liên minh hiểu rõ như thế, nhưng nếu như theo lời nói của hắn chỉ có thể kiềm chế một chút nghịch thần giả liên minh? Nhất phương của hắn đại biểu là gì? Mục đích là gì?

 

Còn có kiếm tu, ở cái thế giới này đã xuất hiện lưỡng mạch kiếm tu.

 

Nên cũng chỉ lưỡng mạch, nếu không nam tử áo bào trắng kia sẽ không xác định như vậy, chính mình tới từ nhất mạch khác.

 

Xem ra, cái thế giới này... Cũng không đơn giản giống như trên bề ngoài như vậy.

 

- Quyền thế mưu kế? Lại thế lực cường đại, mưu kế cao minh ở trước mặt thực lực cường đại tuyệt đối cũng chỉ là nói viễn vông. Nếu ta thực lực thật so sánh với Kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang, những người này còn không phải là theo ý nguyện ta, dễ dàng yên diệt (chôn vùi tiêu diệt).

 

Nghĩ vậy, Lăng Vân lần nữa rơi vào trong tu luyện.

 

...

 

Ủy nhiệm thư của Kiếm Sư công hội dưới sự hạ lệnh từ hai người, mắt thấy thế cục của Lâm Tuyết bên này tạm thời ổn định, Lăng Vân cũng rời khỏi Hải Sâm đế quốc, hướng Thương Mãng sơn linh khí cực kỳ nồng đậm. Ở nơi này tu luyện, so với ngoại giới nhanh hơn gấp bảy, nếu thiếu nữ trong lam quang trợ giúp hiệu suất này tăng lên kinh khủng tới ba mươi lăm lần!

 

Gần như cùng một ngày Lăng Vân ly khai, một đạo thiến ảnh (bóng ảnh xinh đẹp) ngàn dặm xa xôi từ Tử Vân đế quốc tam cấp văn minh chạy lại đây, lòng như lửa đốt muốn gặp Lăng Vân một lần.

 

Nàng thật vất vả đến đây, Lăng Vân đã sớm ly khai, ngay cả Lâm Tuyết cũng không có biện pháp tìm đến hắn, cuối cùng chỉ phải tạm thời lưu nàng lại, đợi sau khi Lăng Vân kết thúc tu luyện sẽ đem chuyện nàng muốn nói, nói cho Lăng Vân.

 

...

 

Núi lớn mênh mông, bao hàm vô số cảnh quan tự nhiên kỳ dị.

 

Núi sông, dòng suối, nham thạch hiếm thấy, cổ sâm (cây cổ thụ), thác nước... Nhiều không kể xiết.

 

Giờ phút này Lăng Vân đang ở một chỗ bên dòng suối, thanh tẩy vết máu trên người vừa mới không cẩn thận lây dính, bên cạnh Ám Lam chi kiếm lặng yên vô tức nằm ở một bên.

 

Lăng Vân hơi nhíu mày nhìn nó một cái, không tiếng động lầm bầm lầu bầu:

 

- Hai tháng trước, lam kiếm linh đã có thể hiển lộ bên ngoài, mà ta ở Hải Sâm đế quốc tu luyện, nàng cũng xuất hiện qua hai lần. Chính là, tại sao địa phương Thương Mãng sơn linh khí nồng đậm như thế, nàng làm sao lại không nguyện ý lộ diện? Ở chỗ này tu luyện một ngày, chính là tương đương gấp bảy lần ngoại giới, chẳng lẽ nàng một điểm cũng không hy vọng linh tính của mình trưởng thành sao?

 

Nhìn một chút phiến đại sơn mênh mông này, trong lòng Lăng Vân không cách nào lý giải hành động của thiếu nữ lam quang kia:

 

- Chẳng lẽ, Thương Mãng sơn này có cái gì kỳ lạ? Khiến cho Kiếm linh không dám hiện thân? Không đúng, ta ban đầu truyền tống đến khu vực trung tâm, Tử kiếm linh từng xuất thủ cứu ta một lần, nói cách khác Thương Mãng sơn cũng không có hạn chế gì...

 

Lắc đầu, nghĩ không rõ hắn cũng không suy nghĩ thêm nữa.

 

Hỏi hai Kiếm linh kia có lẽ có thể có được đáp án, chẳng qua Lăng Vân không muốn, cũng hiểu được không cần thiết phải hỏi.

 

Đến lúc phải nói, các nàng tự nhiên sẽ nói.

 

Đang muốn lần nữa chạy tới chỗ khác lịch lãm, bên cạnh hắn xuất hiện một trận không gian ba động ly kỳ. Sơ lược tính toán thời gian, Lăng Vân lập tức hiểu rõ đạo không gian ba động này tới từ đâu, trong lòng im lặng:

 

- Thời gian qua thật nhanh, bất tri bất giác, không ngờ đã qua tháng mười, trăm năm đại bỉ tổng quyết tái, rốt cục bắt đầu.

 

Lần tổng quyết tái này đây, từ một trăm mười người tranh đoạt mười thứ hạng đứng đầu!

 

Bất luận kẻ nào, cũng có thể căn cứ thực lực của mình, đi tranh đoạt đại biểu định vị lệnh bài đệ nhất, đệ nhị, hoặc đệ cửu, đệ thập ở trên tay người nào đó, sẽ chẳng khác nào bài danh cuối cùng của lần trăm năm đại bỉ này!

 

Định vị lệnh bài mỗi một tháng sẽ loan báo một lần vị trí của mình, bất luận kẻ nào cũng không sợ tìm không được.

 

Dĩ nhiên, cho dù ngươi có thể tìm được, hơn nữa cầm ở trong tay, ngươi cũng phải xác định mình có đầy đủ thực lực, có thể cầm khối đệ nhất danh yên ổn đến khi kết thúc!

 

Nếu không...

 

Đợi chờ ngươi chính là từ trong mười vạn Đại Kiếm Sư ~ chọn lựa một trăm lẻ chín vị tinh anh tiến hành chém giết vô tận đối với ngươi!

 

Tổng quyết tái thời hạn là một năm!

 

Một năm sau chính là lúc Vân Lai đế quốc cùng Lăng Vân chân chánh khai chiến!

 

Không gian ba động trong nháy mắt bao phủ cả người Lăng Vân ở bên trong, không lâu sau cảnh tượng bên cạnh hắn đã phát sinh biến hóa thật lớn, đầu tiên là từ mơ hồ, lại là vặn vẹo, sau đó trở lại như cũ thành một mảnh thế giới rõ ràng.

 

Chẳng qua cùng hai lần trước bất đồng chính là, lần này đây hoàn cảnh bên cạnh lại không giống như lúc trước là thảo nguyên bao la như vậy, núi ~ vờn quanh, theo ánh mắt có thể đạt được, bốn phương tám hướng đều là một mảnh mênh mông vân hải, không thấy điểm cuối, xa xa có thể thấy được một đỉnh núi thật lớn từ trong vân hải đột ngột nhô lên, điểm xuyết cho phiến mù mịt trắng toát đơn thuần.

 

Tốt xấu cũng bổ xung một ít kiến thức có liên quan tới trăm năm đại bỉ tử vong thi đấu tràng cảnh, lúc Lăng Vân thấy phiến bờ bến cùng biển này, trong đầu lập tức xuất hiện một cái tên- vô tận vân hải!

 

Vô tận vân hải! 

 

Thánh Kiếm Sư thi đấu tràng cảnh!

back top