Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 218: Nguy cơ đến từ Thần Thánh

"Lăng Vân!"

 

Thanh âm này...

 

Kiếm si Thần Thánh!?

 

"Đúng vậy."

 

Lăng Vân hướng phía hư không mà nhìn, mặc dù hắn phóng ra linh thức của mình, nhưng lại thủy chung không cách nào cảm thụ được chút ba động nào! Hắn hơi nhíu nhíu mày, năng lượng tinh thần trong não hải nhất thời được điều động, ngay cả Kiếm hồn cũng toả sáng ra một trận lam quang cường liệt, hình thành một tầng quang vựng khuếch tán ra, đem đạo ý thức ba động xâm nhập bên trong não hải kia đẩy lùi!

 

Cử động như thế, tựa hồ khiến cho đạo tinh thần ba động phát sinh ý niệm tranh đấu.

 

Chỉ thấy một đạo không gian ba động từ phía trên hư không truyền đến, ngay sau đó, tại trung ương của không gian ba động, một cổ tinh thần năng lượng so với lúc trước thì càng thêm cường hoành cuộn trào mãnh liệt xuất ra, xu thế giống như vạn thú bôn đằng (vạn con thú cùng chạy - DG), một lần nữa hung hăng hướng bức tường tinh thần của Lăng Vân mà phóng đi.

 

Lăng Vân hừ nhẹ một tiếng, Kiếm hồn nhất thời phóng thích ra, tại bên ngoài cơ thể hình thành một thước lĩnh vực, đồng thời, tinh thần lực đã được lực lượng thần kỳ của Kiếm hồn tịnh hóa toàn bộ khởi động, tinh thần ba động xuyên qua lĩnh vực liền bị suy yếu, lúc xâm nhập trong não hải, lập tức bị lực lượng tịnh hóa của Kiếm hồn tịnh hóa, hóa thành năng lượng tinh thần thuần túy và được hấp thu vào.

 

Bất quá, khi hắn có ý niệm dọc theo tinh thần ba động tiến tới, tiếp cận kẻ hạ độc thủ ở đằng sau, đạo tinh thần ba động kia rõ ràng là đã nhận ra sự lợi hại của Lăng Vân, lập tức thu rồi lại.

 

Lúc hắn thối lui, tinh thần ba động còn thừa nhất cũng không quá đáng kể, rất nhanh bị Lăng Vân bộc phát ra lực lượng linh thức xua tan.

 

"Ta không thích loại phương thức trò chuyện này."

 

Lăng Vân nói xong. Tại trước người hắn năng lượng nhất thời được điều động một cách dị thường. Trong hư không nhộn nhạo xuất hiện ra từng làn sóng nhàn nhạt, đem phương viên hơn mười thước bao phủ. Chỉ chốc lát sau, một đạo thân ảnh hoàn toàn do năng lượng hư huyễn ngưng tụ ra. Chính thị là người trước kia ở trước trung ương Thần điện đã ngăn chặn qua bọn họ một phen - Kiếm si Thần Thánh.

 

Kiếm thánh!

 

Cũng chỉ có Kiếm thánh cấp bậc cường giả mới có thể thoáng khống chế không gian chi lực một chút.

 

Không cần phải hỏi, Thần Thánh đã mở miệng ra trước: "Bởi vì duyên cớ là Chuyển Luân, ta cũng không thích hợp lấy chân thân hiện thế tại bất luận ngõ ngách nào của cái thế giới này. Về phần đạo kết giới này, nó có thể ngăn trở được cảm ứng từ ngoại giới."

 

Lăng Vân gật đầu.

 

Tuy rằng hắn bề ngoài nhìn qua vẫn là có vẻ bình thản như cũ, nhưng trên thực tế đáy lòng đã hoàn toàn ở trạng thái cảnh giới.

 

Từ khi chuyện của trung ương Thần điện xảy ra, xem ra, Thần Thánh, đúng là ngay cả thần giai cường giả Chuyển Luân cũng dám tính toán, tuyệt đối không phải là hạng người hòa nhã! Hơn nữa thực lực của hắn mạnh mẽ, đã đạt đến cảnh giới Bán Thần, cách Kiếm Thần chỉ có một bước mà thôi, cho dù là hắn, nếu không dùng tới cấm thuật, cũng không có nửa phần nắm chắc thắng lợi.

 

"Chuyến này ta tìm ngươi, vốn là vì hướng về phía ngươi hỏi thăm một việc. Bất quá, một màn ban nãy, làm cho ta minh bạch được rằng nếu không phải là chân thân của ta ở đây, muốn nhận được tin tức từ ngươi, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Bởi vậy, ta muốn cùng ngươi thực hiện một cuộc giao dịch, trao đổi tin tức."

 

"Ngươi muốn biết tin tức của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang?"

 

Mặc dù chẳng qua là một tia hư ảnh, nhưng Lăng Vân vẫn có thể nhận ra được một tia tâm tình biến hóa trên người của Thần Thánh. Chẳng qua là loại biến hóa này rất nhanh bị hắn ẩn dấu đi, nhìn qua so với trước kia cũng không sai biệt lắm.

 

"Không sai." Thần Thánh nói: "Ta biết được tin tức này, hiện nay mà nói, là đại biểu cho cái gì, bất quá thứ ta muốn cùng trao đổi, đó là giúp ngươi giải quyết một vấn đề ưu sầu trước mắt."

 

"Ngươi biết ta đang lo lắng cái gì."

 

"Kiếm linh Chuyển Luân."

 

Lăng Vân gật đầu.

 

Tu vi của Thần Thánh hiển nhiên không bằng Kiếm linh Chuyển Luân, lấy thực lực của Chuyển Luân, chỉ sợ là trên mười người Thần Thánh, cũng chỉ có kết cục là thập tử không sinh. Bất quá, lúc này Thần Thánh nếu đã biết rõ lo lắng của bản thân mình, vẫn như cũ dám cam đoan giải quyết được, có thể thấy được hắn tất nhiên có thứ để cậy vào.

 

Trên mặt Thần Thánh hiện ra một tia tự tin vô cùng, tươi cười nói: "Không sai, chỉ cần ngươi nguyện ý nói cho ta biết chỗ của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, vấn đề với Kiếm linh Chuyển Luân lập tức không còn là vấn đề."

 

Lăng Vân ngẩng đầu, trong miệng thổ ra hai chữ: "Thành ý."

 

Thần Thánh khẽ gật đầu, lơ đểnh nói: "Đích xác, dù sao chúng ta cũng không quen thuộc, thành ý cùng với tín nhiệm cũng là thứ nằm giữa chắn ngang sự hợp tác của chúng ta. Bất quá ngươi cũng có thể nghĩ đến, ta cùng với ngươi trong lúc đó cũng không có động thủ qua, giữa chúng ta cũng không có bất luận chuyện gì xấu. Ân, để biểu hiện thành ý hợp tác của ta, sắp tới ta sẽ điều động quân lực của Thần Thánh đế quốc, đem Vân Lai đế quốc nhất mạch triệt để xóa đi trên đại lục này."

 

Thần Thánh đế quốc lúc trước vốn là thất cấp văn minh, thực lực đã hơn xa Vân Lai đế quốc. Giờ phút này bọn họ không chỉ tấn thăng tới bát cấp văn minh, mà Vân Lai đế quốc cũng tổn thất một phần ba quân lực, thánh kiếm sư của đế quốc lại chỉ còn một người, bởi vậy, không ai lại đi hoài nghi phân lượng những lời này của Thần Thánh.

 

"Ta muốn biết chính là - ngươi, Chuyển Luân, Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang đến tột cùng là có quan hệ gì trong đó."

 

Thần Thánh khẽ cau mày: "Ngươi không biết ư?"

 

"Nếu như biết rõ, sao lại hỏi làm gì." (Lắm chuyện - DG)

 

Thần Thánh trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Việc này không nên thuộc về phạm trù giao dịch của chúng ta..."

 

"Cũng giống như đến lúc đó ngươi không thể xác định tin tức ta cấp cho ngươi đến tột cùng là thật hay giả, ta nếu không biết quan hệ của các ngươi trong đó, như thế nào có thể xác định ngươi thay ta giải trừ đi tai họa ngầm, có hay không thực sự có thể giải trừ được."

 

Lăng Vân làm ra một cái thủ thế.

 

"Kỳ thực, căn nguyên tất cả tranh chấp của thế giới này, chính là lòng tham." Lăng Vân cũng không có thói quen cắt ngang lời người khác, bởi vậy, Thần Thánh vẫn như cũ tiếp tục nói: "Vô luận là Tự Nhiên Nữ Thần, Vô Tẫn Chi Thần, cùng với những vị thần thân vẫn trong cuộc chiến giữa các thần với nhau mười vạn năm trước, còn có Bất Tử Minh Thần đã trảm xuống một cánh tay của Kiếm Chi Quân Chủ đại nhân, những thần linh cao cao tại thượng này, sở dĩ bạo phát chiến đấu, truy cứu vấn đề, chính là do lòng tham chi phối."

 

Điểm này, Lăng Vân đúng là có thể nhận thức.

 

Thần khí trên tay hắn cùng với những việc bản thân đã trải qua, chính là một cái ví dụ tốt nhất! Trong đó đứng đầu, chính là Vân Lai đế quốc. Nếu như Vân Lai đế quốc không phải là bởi vì tham lam, muốn cướp lấy thần khí, thần kỹ trên tay mình, làm sao lại phải rơi xuống loại tình trạng này? Cơ hồ đem toàn bộ tiền đồ của đế quốc hoàn toàn chôn vùi.

 

"Lại nói chuyện đã qua, ngươi cùng với Kiếm Chi Quân Chủ đại nhân, cũng là có chút tương tự."

 

"Nói vấn đề chủ yếu đi."

 

Thần Thánh gật đầu: "Kỳ thực, trong ấn tượng của mọi người, thần linh đã dung nhập pháp tắc có thể chân chính vô địch trên thế giới! Chân thần là người nắm giữ pháp tắc, chiến đấu có liên quan quá lớn, rất ít chân thân xuất động, cho nên, trong mắt mọi người thần đại đích thực là đại biểu cho đỉnh phong cực hạn. Đại đa số người cũng không biết, kỳ thực tại trên chân thần, kỳ thực còn có một loại lực lượng càng cường đại hơn nữa."

 

Trong não hải Lăng Vân hồi tưởng lại năm đó Tử Lâm để cho bản thân mình đi khảo hạch, nghịch thần giả đã nhắc tới một vấn đề, không nhịn được thốt ra: "Chí cao pháp tắc?"

 

"Nguyên lai ngươi cũng biết chí cao pháp tắc."

 

"Ta nghĩ, hẳn là có thể đoán được cái ngươi muốn nói là lợi ích."

 

"Ngươi đoán không sai. Hết thảy mọi thứ, nguyên nhân chính là Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang đạt được một kiện bảo tàng có ẩn hàm chí cao pháp tắc. Bởi vì sự tồn tại của kiện bảo tàng này, Bất Tử Minh Thần, Tự Nhiên Nữ Thần, Vô Tẫn Chi Thần, chiến tranh chi thần, cùng với Kiếm linh của Kiếm Chi Quân Chủ, lần lượt đối với hắn xuất thủ, dẫn phát rồi cuộc thần chiến với quy mô to lớn mười vạn năm về trước, dẫn đến tạo thành thiên địa sát kiếp." Nói đến đây, Thần Thánh cũng không tránh khỏi phát sinh một tiếng cảm khái xuất phát từ nội tâm: "Lúc đó chủ tinh cũng không có bị phong ấn, mấy vị thần linh đều có thể tùy ý phát huy ra lực lượng của chân thần, nhưng dưới loại tình huống này, Kiếm Chi Quân Chủ đại nhân vẫn như cũ có thể đem những vị chân thần này oanh sát, đồng thời từ vòng vây mà thoát ra..."

 

Lăng Vân nhướng mày, cắt ngang sự cảm khái của hắn: "Việc này liên lụy đến thần chiến của mười vạn năm trước, cùng ngươi có liên quan gì?"

 

"Ha ha, lẽ nào ngươi không biết, dã tâm của con người sẽ theo thực lực tăng lên mà tăng theo?" Trên mặt Thần Thánh lần nữa hiện ra cái loại dáng vẻ tươi cười tự tin: "Trước sự mê hoặc của chí cao pháp tắc, dù cho chân thần cũng không có khả năng bảo trì không động tâm, lúc này toàn bộ chủ tinh vẫn bị vây ở trạng thái phong ấn, cho dù là chân thần mượn trận pháp nào đó để mà hàng lâm, cũng tối đa đạt đến thần giai mà thôi, đồng thời khi hàng lâm còn phải gặp đủ loại hạn chế. Chiếm được cổ thần lực của Chuyển Luân, ta đã có thể thuận lợi tấn thăng đến Thần giai, Thần giai, đại biểu cho vô địch trong chủ tinh. Nếu như không thể thừa dịp phong ấn của chủ tinh chưa bị đánh vỡ, tìm được chí cao pháp tắc, chẳng phải sẽ tiếc nuối cả đời sao?"

 

"Từ trong những lời này của ngươi xem ra, chí cao pháp tắc còn đang ở trên tay của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang. Những thần linh như Tự Nhiên Nữ Thần tìm ta chính là vì mưu cầu thực lực, vì Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, và trong yếu hơn là vì chí cao pháp tắc."

 

Nói đến đây, Lăng Vân trầm mặc trong chốc lát, nói: "Rất nhiều người đều suy đoán rằng ta là truyền nhân của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, lấy sự thông minh của ngươi, người thấy nếu như việc này có quan hệ với chí cao pháp tắc ở trên chân thần, ta sẽ đem tin tức này độc chiếm hay là đem nó nói cho ngươi?" Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

 

Trên mặt Thần Thánh vẫn là mang theo dáng tươi cười tự tin, phảng phất như mọi thứ của thế gian, thủy chung đều nằm trong trong lòng bàn tay của hắn.

 

"Ta cảm thấy, ngươi sẽ đem tin tức này nói cho ta biết. Suy cho cùng, món đồ cho dù là tốt tới đâu, cũng phải có mệnh mới hưởng thụ được, nếu như ngươi ngay cả mệnh cũng không có, cho dù ngươi đạt được chí cao pháp tắc, lấy ai hưởng thụ đây?"

 

"Ta ngày hôm nay nếu như không đem tin tức này nói cho ngươi, sẽ không có thể sống sót mà ly khai khỏi đây phải không?"

 

"Ta nếu đã nói cho ngươi nhiều như vậy, khẳng định ngươi sẽ đem tin tức nói cho ta biết."

 

"Ngươi tựa hồ có điểm tụ tin thái quá."

 

Thần Thánh nhẹ nhàng cười, nắm bàn tay lại: "Ta thích đem tất cả mọi thứ, đều nắm trong lòng bàn tay của mình, ân, ngoài trừ một lần ở Thương Mãng sơn ra, cũng chưa từng có sai sót lần nào. Ta nghĩ, lúc này đây khẳng định cũng sẽ là không."

 

Trong nháy mắt hắn nói lời này, một khung cảnh tại sau lưng hắn hiện ra, bối cảnh như thế, chính thị là hoàng cung của Hải Sâm đế quốc!

 

Đột nhiên bối cảnh hoàng cung thoáng hiện lên...

 

Không cần phải thuyết minh, chỉ là một cái hình ảnh, cũng đủ để cho người ta minh bạch ý tứ hắn muốn biểu đạt.

 

"Lăng Vân các hạ, ngươi cứ nói đi."

 

Lăng Vân bình tĩnh gật đầu, cũng không có khiến cho Thần Thánh thất vọng, cho dù là có, thì hắn sẽ nói ra ư!

 

"Đích xác, đích xác là sẽ không. Như vậy nếu ta nói ra cho ngươi tin tức mà ngươi muốn biết, ngươi đến tột cùng làm sao giúp ta xử lý vấn đề với Chuyển Luân? Hoặc là, ngươi đến tột cùng có cái gì để cậy vào, có dũng khí không đem Kiếm linh Chuyển Luân để vào trong mắt, lại nhiều lần chống đối là ý nguyện của hắn!"

back top