Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 272: Chuyện xưa (2)

Nửa tháng sau.

 

- Thiếu gia, Hạo Thiên Kiếm Phái Tô Tiểu Tiên dẫn người tới bái phỏng, có triệu kiến hay không?

 

- Cuối cùng cũng không nhịn được sao.

 

Lăng Vân nhìn thoáng qua Lâm Thủy Lam, gật gật đầu:

 

- Mang nàng tới đây.

 

- Ở nơi này?

 

Lâm Thủy Lam nhìn qua bốn phía một chút, hiện tại Lăng Vân đang ở chính là trong phòng ngủ của hắn.

 

Tuy rằng, việc này không có ý nghĩa đặc thù như việc đem một cô gái vào trong khuê phòng, nhưng dùng nơi này để tiếp khách không khỏi...

 

Lăng Vân vẫn luôn nghỉ ngơi ở trong sơn dã, làm sao có thể chú ý đến những tiểu tiết này, trực tiếp gật đầu nói:

 

- Không sai, có gì không ổn chứ.

 

Lâm Thủy Lam không dám chất vấn, đành phải đáp một tiếng:

 

- Không, không có gì không ổn.

 

Nói xong lập tức bước ra khỏi cửa đi mời Tô Tiểu Tiên, đồng thời trong lòng âm thầm suy đoán:

 

- Theo tin tức do bộ phận tình báo cung cấp, Tô Tiểu Tiên và thiếu gia có quan hệ mật thiết, thậm chí Tô Tiểu Tiên còn tuyên bố thiếu gia là vị hôn phu của nàng... Trước mắt thiếu gia cư nhiên lại dùng nơi này để tiếp đãi nàng... Xem ra, không có lỗ thì gió làm sao gió lùa vào được a.

 

Mặc dù đối với Tô Tiểu Tiên nàng cảm thấy có chút dị thường gì đó, bất quá nếu thiếu gia nhà mình có thể sớm tìm được một vị nương tử tốt mà nói, các nàng cũng là cao hứng tự đáy lòng, bởi vậy khi tiếp đãi Tô Tiểu Tiên cũng nhiệt tình hẳn lên.

 

Tô Tiểu Tiên vừa vào cửa, mới vừa nhìn thấy Lăng Vân đã lộ ra một nụ cười ngọt ngào nói: Text được lấy tại

 

- Lăng Vân ca ca, nhiều ngày như vậy không gặp, người có nghĩ tới ta không?

 

"..."

 

Đáp án dĩ nhiên là có suy nghĩ, bất quá là nghĩ tới "Thượng cổ thần văn" của nàng.

 

- Hì hì, nhìn dáng dấp xem ra Tiểu Tiên đã đoán đúng rồi. Lăng Vân ca ca không cần xấu hổ, muốn nghĩ cứ việc nghĩ a, Tiểu Tiên gần đây cũng luôn nghĩ về cuộc sống ngày sau với Lăng Vân ca ca a.

 

Nhìn thấy biểu tình dị thường của Lăng Vân, Lâm Thủy Lam vốn am hiểu việc sát ngôn quan sắc không khỏi thêm khẳng địch cho suy đoán của mình.

 

Lăng Vân cũng không muốn dây dưa trên vấn đề nhàm chán này, cũng không muốn chuyện này dây dưa tới đám người Lâm Thủy Lam, nói:

 

- Ngươi lui xuống trước đi.

 

Lâm Thủy Lam thì lại nghĩ là mình ở đây đương nhiên là không tiện cho thiếu gia và Tô tiểu thư nói chuyện, lập tức gật gật đầu:

 

- Vâng, Thủy Lam xin phép cáo lui.

 

Vừa nói xong nàng lập tức lui ra, còn tiện tay khép cánh cửa lại để cho Lăng Vân và Tô Tiểu Tiên hai người thuận tiện hành sự.

 

- Hì hì, Lăng Vân ca ca, vị tỷ tỷ này thật biết điều nha.

 

"..."

 

Lúc này Lăng Vân còn muốn nói, Lâm Thủy Lam vẫn chưa tới bốn mươi tuổi, so với nàng vẫn là trẻ hơn... Chỉ bất quá do duyên cớ tu vi nên nàng nhìn lớn hơn Tô Tiểu Tiên một chút. Không chỉ là Lâm Thủy Lam, ngay cả bản thân hắn cũng là như thế.

 

- Nói ra nguyên nhân thực sự ngươi lần này tới đây đi, ta không hi vọng đem thời gian lãng phí.

 

- Nói lời nhàm chán...

 

Tô Tiểu Tiên đối sắc còn nhanh hơn lật sách, lập tức mân mê vạt áo, ủy khuất nói:

 

- Chẳng lẽ cùng với Tiểu Tiên nói chuyện phiếm, cũng là lãng phí thời gian sao? Lăng Vân ca ca người nói như vậy thật làm cho người ta thương tâm.

 

Lăng Vân nhướng mày, Tô Tiểu Tiên sở dĩ làm như vậy, dĩ nhiên là muốn làm cho mình chủ động đưa ra chuyện phiên dịch thượng cổ thần văn, làm cho mình có thể nắm giữ tốt quyền chủ động, trong khi giao dịch có thể chiếm nhiều ưu thế một chút. (Ta mà là Lăng Vân thì cũng mắc lừa bảy vạn tám nghìn lần rồi, lần sau phải cẩn thận hơn một chút - DG)

 

- Thời gian mở ra của Chí Cao Thần Giới còn mười tháng.

 

Lăng Vân nói ra một câu, cũng không thèm chú ý việc có nhận được câu trả lời hay không, trực tiếp đứng lên, có ý định rời phòng.

 

Mười tháng, tất nhiên là nhắc nhở Hạo Thiên Kiếm Phái về việc chiến sự, nếu bọn họ không có tranh thủ từng phút giây một để tìm hiểu sự tinh diệu của trận pháp, không tranh thủ nhờ hắn phiên dịch, thì kết quả tự hiểu đi.

 

Tô Tiểu Tiên lập tức nghĩ tới điểm này, có chút buồn bực nói:

 

- Chẳng lẽ mỗi lần chúng ta gặp mặt, thì không thể giống như bằng hữu hàn huyên sao. Lăng Vân ca ca người sao cứ lãnh đạm như vậy, chỉ nói có một câu đã muốn đi ra ngoài.

 

Thấy Lăng Vân không có ý tứ dừng lại, nàng vội vàng bổ sung một câu:

 

- Được rồi được rồi, ta lần này tới chính là đại biểu cho phụ thân cùng với người hợp tác.

 

- Cụ thể.

 

- Tin tưởng rằng Lăng Vân ca ca rất cần bản gốc của thượng cổ thần văn, mà chúng ta cũng là như thế. Chúng ta có thể để cho Lăng Vân ca ca phục chế một phần của nó, điều kiện là Lăng Vân ca ca phải trợ giúp chúng ta đem Thần văn này phiên dịch ra, hơn nữa còn phải kết minh cùng với Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta, chống lại sự vây công của Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu. Đương nhiên, nếu Thượng Huyền Kiếm Tông gặp nguy hiểm, chúng ta sẽ tận sức tăng viện.

 

Bọn họ biết, cho dù bọn họ không để Lăng Vân sao chép, phỏng chừng Lăng Vân cũng sẽ có biện pháp nhớ kỹ, bởi vậy liền linh hoạt một chút, với lại còn tranh thủ kéo theo Lăng Vân lên cùng một chiến xa với Hạo Thiên Kiếm Phái bọn họ.

 

- Đích xác là hợp tác đôi bên cùng có lợi, bất quá ta còn có thêm ba điều kiện!

 

Lăng Vân một tay để sau lưng, một tay đưa lên để lộ ba ngón tay.

 

- A a, ba luôn vậy, một thôi được không?

 

Lăng Vân cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp nói:

 

- Thứ nhất, Hạo Thiên Kiếm Phái phải hiệp trợ Thượng Huyền Kiếm Tông phát triển, đả khai cục diện. Thứ hai, ta không can dự vào tranh đấu của Bán Thần cấp bậc. Thứ ba, ta cần một phần tài liệu liên quan đến Chí Cao Thần Giới.

 

Tô Tiểu Tiên có chút bất ngờ, sao lại đơn giản như thế, sợ hắn có thể đổi ý, lập tức nói:

 

- Ai nha, với quan hệ giữa chúng ta, những điều này tính làm gì, cho dù là Lăng Vân ca ca không nói ra, ta tự nhiên cũng sẽ làm như thế.

 

Lăng Vân gật đầu:

 

- Dưới sự chứng kiến của chí cao pháp tắc, chúng ta ký hiệp ước đi.

 

- Hảo.

 

Tô Tiểu Tiên lập tức lấy ra một bản hiệp ước đã chuẩn bị sẵn, cùng với Lăng Vân ký hiệp ước ở Chí Cao Thần Điện.

 

Hiệp ước thành, Tô Tiểu Tiên lập tức thở phào nhẹ nhõm nói:

 

- Cái này tốt lắm, Lăng Vân ca ca yên tâm đi. Có chí cao pháp tắc bảo chứng, hiệp ước tuyệt đối không thể nào bị làm trái.

 

Lăng Vân gật gật đầu, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, liền hỏi luôn:

 

- Nếu như làm trái thì sao.

 

- A!

 

Tô Tiểu Tiên giống như bị dọa cho nhảy dựng lên, làm ra vẻ nghiêm túc nói:

 

- Lăng Vân ca ca, ngàn vạn lần chớ đem chuyện này ra đùa. Nếu không tuân theo hiệp ước được chí cao pháp tắc chứng kiến, sẽ lập tức gặp phải sự chế tài của chí cao pháp tắc, cho dù là Thần đi nữa, cũng sẽ gặp hậu quả thê thảm.

 

- Chẳng lẽ người chưởng quản chí cao pháp tắc là Chí Cao Thần tùy thời khắc đều chú ý hết thảy những chuyện này?

 

- Không. Đây là quy tắc, một loại vô thượng quy tắc mà không chỉ là người, cho dù là Thần cũng không thể khống chế - chí cao pháp tắc.

 

Lăng Vân cũng không có nói gì thêm.

 

Mặc dù mỗi một người của Trung Ương Tinh đều cho rằng, thống trị Trung Ương Tinh là một đạo pháp tắc, mà không phải là một vị Thần linh nắm giữ chí cao pháp tắc, Lăng Vân cũng không có tin. Cũng giống như việc mưa rơi là tự nhiên pháp tắc, nhưng trên thực tế khi con người đạt tới một trình độ nhất định thì có thể gây mưa nhân tạo, cũng chính là thay đổi loại pháp tắc này!

 

Chân Thần nắm giữ được pháp tắc cũng giống như thế. Pháp tắc của Chí Cao Thần đúng là chưởng quản sự vận chuyển của hành tinh. Hành tinh vận hành, được cho là vũ trụ pháp tắc! Trước mắt khoa học kỹ thuật căn bản vô pháp giải thích nhưng cũng không đại biểu cho việc trong tương lai cũng không thể, hiện tại chỉ là nhãn giới không đủ mà thôi.

 

- Được rồi, hiện tại chúng ta nói chuyện khác đi.

 

Tô Tiểu Tiên vừa nói, liền xuất ra một phần tư liệu giao cho Lăng Vân.

 

Tự biết việc tranh giành ở Vụ Át Sơn là vô vọng, Tuyết Vực Đảo rốt cục kìm nén không được, đem mục tiêu chuyển sang Đông Huyền Hải Vực, đúng lúc hiệp ước ký kết thành công thì Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu đã đồng thời xuất động!

 

Thâm Uyên Cốc lục đại Kiếm Thánh thì lấy Thanh Ương cầm đầu, tổng cộng là ngũ đại Kiếm Thánh cùng nhau hướng hai vị Kiếm Thánh phổ thông đang tọa trấn ở Vô Tẫn Nhai giết tới. Cùng một thời gian, bốn vị Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu cũng bắt đầu xuất phát, mục tiêu là trụ sở của Hạo Thiên Kiếm Phái ở Đông Huyền Hải Vực, cần phải khiến cho Hạo Thiên Kiếm Phái không thể chiếu cố đầy đủ đến tình huống ở các nơi.

 

Hơn nữa người của Hạo Thiên Kiếm Phái còn chiếm được tin tức, Tuyết Vực Đảo tựa như cùng với Trích Tinh Lâu đạt thành một âm ưu bí mật nào đó, chỉ cần những trọng điểm phòng ngự của Hạo Thiên Kiếm Phái ở Vô Tẫn Nhai, Đông Huyền Hải Vực một nơi bị công phá thì đều phải hướng nơi còn lại để tăng viện. Việc lấy hai địch một xem như đã là chuyện chắc như đinh đóng cột.

 

Đợi sau khi Lăng Vân xem xong tài liệu, Tô Tiểu Tiên lập tức nói:

 

- Thượng cổ thần văn là ở bên trong tổng phái, nếu muốn đem từ tổng phái tới đây thì cũng cần một tháng, do đó tất nhiên sẽ bỏ lỡ thời cơ chiến đấu, dẫn đến bất lợi cho hai đại chiến trường, Lăng Vân ca ca chúng ta hãy đi Đông Huyền Hải Vực để trợ giúp một chút, đợi hai đại chiến trường ổn định lại, rồi sẽ lập tức phản hồi tổng môn, đem bản chép tay của thượng cổ thần văn giao cho người.

 

- Đi Đông Huyền Hải Vực trước? Còn hai vị Kiếm Thánh chống đỡ Vô Tẫn Nhai thì sao có thể ngăn cản được công kích đến từ Thâm Uyên Cốc?

 

- Ở Vô Tẫn Nhai còn có trận pháp thủ hộ, bọn họ muốn công phá cũng cần hai đến ba tháng thời gian, do đó đi Đông Huyền Hải Vực trước là hoàn toàn hợp lý.

 

Lăng Vân lập tức hiểu ra.

 

Tình huống sắp tới của Vô Tẫn Nhai, chỉ sợ là Tuyết Vực Đảo cũng chỉ có thể hư trương thanh thế mà thôi. Mà như thế thì Trích Tinh Lâu cũng không thể đánh thật để người khác hưởng lợi được, nói không chừng sẽ tạm thời thối lui, đây đúng là kế lấy lùi làm tiến!

 

Tô Tiểu Tiên tâm tư kín đáo... Chính là muốn trì hoãn thời gian mượn sức của mình để ổn định Đông Huyền Hải Vực, ngày sau không chừng sẽ có tính toán gì mới!

 

Nếu là ở tại thời khắc mấu chốt của chiến tranh, Tuyết Vực Đảo lại tấn công Thượng Huyền Kiếm Tông, Tô Tiểu Tiên lại lấy thượng cổ thần văn ra làm uy hiếp, làm cho mình phải lưu lại chiến trường...

 

Nghĩ tới đây, hắn lập tức nói:

 

- Đông Huyền Hải Vực, một mình ta là đủ! Ngươi lập tức phản hồi tổng phái của các ngươi đi, đem phần sao chép của thượng cổ thần văn tới đây.

 

- Một mình?

 

Tô Tiểu Tiên hơi sửng sốt, ngay sau đó cũng là lắc đầu nói:

 

- Không được không được, ta sao có thể để cho Lăng Vân ca ca một người dấn thân vào nguy hiểm được.

 

- Căn cứ theo lộ trình... ta hi vọng một tháng sau có thể nhìn thấy bản chép tay của thượng cổ thần văn.

 

- Lăng Vân cũng không nhiều lời, có ý cảnh cáo nhìn nàng một cái, chuyển thân đằng không bay đi, hướng phương hướng của Đông Huyền Hải Vực bay tới.

back top