Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 276: Kiếm trận (1)

Trong năm vị Kiếm Thánh, thì Thanh Trúc là người duy nhất hiểu rõ về sự đáng sợ của Lăng Vân. Thấy sư thúc và mấy vị Kiếm Thánh khác khinh địch như thế, vội vàng nói:

 

- Chư vị ngàn vạn lần không được khinh địch. Lăng Vân mặc dù mới có tu vi Kiếm Thánh đỉnh phong, nhưng thực lực lại hơn xa những Kiếm Thánh bình thường khác. Chẳng những có thể khiên dẫn thiên vị tinh thần lực lượng, hắn còn có một bộ kiếm kỹ vô cùng đáng sợ. Hắn đã biết rõ chúng ta có nhiều Kiếm Thánh như vậy mà vẫn dám đến, có thể thấy được hắn có thứ để cậy vào. Hết thảy vẫn cẩn thận là tốt hơn.

 

Trung niên nam tử nhìn nàng một cái, hơi hơi nhíu mày:

 

- Như thế nào Thanh Trúc. Chẳng lẽ thất bại lần trước ở Vụ Át Sơn đã tạo cho ngươi tâm lý sợ hãi? Ngươi chính là một trong ba vị đệ tử được sư tỷ nhìn trúng, như thế nào lại vì thất bại mà sinh hạ tâm ma.

 

Hắn lại cảm thụ một phen cổ khí thế càng ngày càng gần này. Nghiêm mặt nói:

 

- Nếu quả thật là như thế. Hôm nay, để ta thay ngươi đem cái tâm ma này quét sạch đi luôn một thể.

 

- Quét sạch ư! Chỉ bằng vào các ngươi!?

 

Lời của trung niên nam tử còn chưa dứt thì đã có âm thanh từ xa xôi vọng lại. Ngay sau đó, một cổ khí thế tràn ngập sự sắc bén trong nháy mắt từ cuối chân trời trực tiếp xông thẳng tới trước mặt năm vị Kiếm Thánh bọn họ!

 

Lấy lực lượng một người, khiêu chiến ngũ đại Kiếm Thánh, chính là không để năm người bọn họ ở trong mắt tới bực nào?

 

- Muốn chết!

 

Trung niên nam tử vốn có danh khí không nhỏ. Giờ khắc này lại phảng phất như gặp phải một loại sỉ nhục thật lớn, quát lên một tiếng phẫn nộ. Khí cơ đã đem Lăng Vân khóa chặt lại. Mấy người còn lại cũng lập tức có động tác!

 

Thanh Trúc vừa định nói: "Công Công kích tầm xa đối với Lăng Vân có hiệu quả không lớn!". Nhưng bốn vị Kiếm Thánh kia đã ào ào xuất ra Thánh Vực sau lưng. Từng đạo tinh thần lực nhanh chóng được điều động ra, quán chú vào bên trong thân kiếm, hình thành từng đạo tinh quang sáng chói, bắn về phía Lăng Vân!

 

Tâm thần Lăng Vân lập tức đắm chìm vào trong cảnh giới dung hợp vào bên trong kiếm hồn. Quỹ tích phi hành của bốn đạo tinh thần kiếm khí nhanh chóng xuất hiện rõ ràng ở trong não hải của hắn. Tùy theo tâm thần hắn khẽ nhúc nhích, quỹ tích phi hành của kiếm khí trong nháy mắt sinh ra một tia cải biến, hơi chếch đi khỏi thân hình của Lăng Vân, bắn về phía hư không sau lưng hắn!

 

Bốn đạo kiếm khí toàn bộ đều thất lạc trong khoảng không!

 

Ba vị Kiếm Thánh phổ thông cảm thấy có chút khó tin, còn cho là xảo hợp. Nhưng con ngươi ác độc của vị trung niên nam tử thì lại trở nên ngưng trọng! Trong sát na vừa rồi, hắn rõ ràng cảm nhận được đối phương toát ra một thứ huyền diệu giống như là Thủy Nguyên Thượng Nhân sư tỷ - pháp tắc lực lượng! Hồi tưởng lại trước lúc đi, Thủy Nguyên Thượng Nhân đã dặn dò hắn là Lăng Vân đã chạm đến cánh cửa của Thần giai... Trong lúc nhất thời, cả người hắn lập tức trở nên thận trọng vô cùng!

 

Lăng Vân sau khi tránh né được bốn đạo tinh thần kiếm khí cũng không có chủ động công kích. Thân hình lóe lên một cái liền vượt qua một cự ly không gian lớn, muốn tiến vào bên trên đỉnh núi bao phủ trong huyết vụ.

 

Hắn mặc dù đối với thực lực của mình vô cùng tin tưởng, nhưng cũng không cuồng vọng tới mức chính diện đối kháng với ngũ đại Kiếm Thánh. Hơn nữa còn có gần hai trăm vị thánh kiếm sư như hổ rình mồi ở bên cạnh!

 

Trung niên nam tử thấy một màn như vậy, lập tức quát lên:

 

- Hắn muốn đi vào chủ trận, dùng lực lượng của trận pháp để đối phó với chúng ta. Ngăn hắn lại!

 

Những người khác vừa nghe, nhất thời mới giật mình.

 

Trận pháp quỷ dị trước mắt không có Kiếm Thánh chủ trì, lực chiến đấu đã tương đương với hai đại Kiếm Thánh và năm mươi vị thánh kiếm sư. Nếu như có một vị Kiếm Thánh chủ trì, uy lực kia...

 

Nghĩ tới đây, mấy vị Kiếm Thánh đồng thời hét lớn một tiếng. Mà một vị Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu ở gần đó nhất liền phóng lên cao. Kiếm trong tay lóe lên một trận thần quang chói lòa, trong lúc huy động đã kéo theo uy áp tràn ngập cả phiến không gian, giống như mang theo một ngọn núi chống trời (nhất sơn kình thiên chứ không phải nhất trụ kình thiên nha - DG), hung hăng chém ra phía trước Lăng Vân để ngăn chặn hắn lại.

 

Hai thanh kiếm của Kiếm Thánh và Lăng Vân đồng thời va chạm. Một cổ gợn sóng do lực phản chấn sinh ra trùng kích lên kiếm nguyên khải giáp bên ngoài thân của Lăng Vân, đem đạo phòng ngự duy nhất này phá vỡ!

 

Bất quá cũng chỉ như thế thôi!

 

Sau một khắc đó, thân hình Lăng Vân lại lần nữa dung nhập vào bên trong thiên đạo quỹ tích. Bằng vào pháp tắc lực lượng, xảo diệu đem cổ lực trùng kích này toàn bộ tán ra. Mà Lăng Vân, dưới tình huống vô pháp lý giải của vị Kiếm Thánh kia, ngưng chỉ thành kiếm, Thượng Huyền kiếm khí trong nháy mắt dung nhập vào trong hai ngón tay điểm vào đấu khí khải giáp trước ngực của hắn. Kiếm khí bạo phát, trong nháy mắt đem đấu khí khải giáp của hắn trong tình huống không kịp đề phòng chấn thành phấn vụn. Dư thế còn chưa giảm, trực tiếp đánh vào trong thể nội của hắn!

 

"Phốc xuy!"

 

Một ngụm tiên huyết đỏ tươi bắn ra. Mặc dù hắn đã đem cổ kiếm khí vừa xâm nhập vào thể nội trấn áp xuống, nhưng Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén bá đạo tới bực nào? Chỉ vẻn vẹn một sát na kia, đã đem một khu vực trong thể nội hắn hoàn toàn phá hư, cắt nát thành bọt máu. Nếu như không có thánh dược khôi phục để chữa thương, chí ít trong vòng một năm hắn cũng đừng mơ tưởng có thể cùng người ta động thủ!

 

Trong nháy mắt hai người giao thủ, những vị Kiếm Thánh phía sau cũng đã truy sát đến.

 

Trong khi phi hành, vị trung niên nam tử kia cũng đã ngưng tụ ra một cổ kiếm khí cường đại. Trong sát na tiếp cận Lăng Vân, không hề do dự lập tức phóng thích ra, giống như một thanh cự kiếm phách thiên liệt địa, hung hăng bổ về phía Lăng Vân. Kiếm khí còn chưa đến, cổ áp bách khủng bố cơ hồ có thể khiến tâm thần người ta phải tan vỡ.

 

Lăng Vân mới vừa phế bỏ một vị Kiếm Thánh, chính là đang ở thế lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh. Trong sát na một kiếm này phách tới, hắn cũng vô pháp điều động ra được bao nhiêu kiếm khí để ngăn cản, chỉ có cách dùng một thước lĩnh vực để không ngừng phân giải cổ kiếm khí kia rồi lại dùng Ám Lam Chi Kiếm kiên cố và sắc bén để triệt tiêu lực đạo khủng bố do một kiếm này truyền đến.

 

"Phanh!"

 

Song kiếm va chạm, Lăng Vân trở tay không kịp trực tiếp bị trung niên nam tử đánh bay ra ngoài.

 

Bất quá nhờ một thước lĩnh vực và Ám Lam Chi Kiếm đã suy yếu bớt, trong lúc bay ra hắn lại có thể dựa vào thiên đạo quỹ tích để tránh cho lực phản chấn tạo ra thương tổn nghiêm trọng. Sau đó lại lấy một góc độ bất khả tư nghị chuyển đổi thân hình, bắn vào trong huyết vụ trên đỉnh núi!

 

Trung niên nam tử hét lớn một tiếng:

 

- Đuổi theo! Hắn vừa mới vào chủ trận nhất định không thể đem trận pháp vận hành được tự nhiên, chúng ta phải nhân cơ hội này để hợp lực mọi người lại, đem nó hoàn toàn phát nát!

 

Khi nói chuyện thì bước tiến của hắn cũng không có chút tạm dừng, trực tiếp xông vào bên trong đỉnh núi.

 

Mấy vị Kiếm Thánh khác thấy trung niên nam tử thần dũng như thế, liếc mắt nhìn nhau rồi đều rối rít đối với những đệ tử phía sau quát:

 

- Phá trận cho ta!

 

... nguồn

 

Chú Hồn Huyết Trận và ngoại giới cũng không có ngăn cách. Lăng Vân giao chiến ở bên ngoài thì đám người Lâm Tuyết tự nhiên là thấy. Khi Lăng Vân xông vào trong trận thì mấy người lập tức biến huyễn trận pháp, định đem quyền điều khiển trận pháp giao cho Lăng Vân.

 

Lăng Vân vừa nhập trận, linh thức đã đem hết thảy trận pháp thu vào trong não hải, mắt thấy Lâm Tuyết muốn nhường lại quyền điều khiển trận pháp cho hắn, hắn lập tức nói:

 

- Trận pháp tùy mấy người các ngươi tiếp tục chủ trì, những người khác thay ta ngăn cản truy binh trong chốc lát.

 

Mấy người tuy rằng không giải thích được dụng ý của Lăng Vân, nhưng vẫn cứ tiếp tục chủ trì tại vị trí của mình, đồng thời ra lệnh cho những đại kiếm sư còn lại thay Lăng Vân bọc lót phía sau... À không, không thể nói là bọc lót phía sau, mà chỉ có thể nói là đi "tế trận"!

 

Hơn hai trăm vị đại kiếm sư mắt thấy hộ phái trường lão của môn phái, một người giống như là thần thoại phủ xuống, tinh thần lập tức đại chấn, cũng không quản sự chênh lệch giữa mình và những Kiếm Thánh kia, tinh thần đều bốc cháy lên một tia liệt hỏa, hướng trung niên nam tử đuổi đến nhanh nhất kia giết tới.

 

Trung niên nam tử vừa mới nhập trận, nhìn thấy một đám đại kiếm sư lao tới ngăn cản, liên tưởng đến sự khinh thị vừa rồi của Lăng Vân, trong lòng không khỏi giận dữ:

 

- Ngay cả bọn kiến hôi các ngươi cũng dám cản đường ta sao? Muốn chết!

 

Trong lúc nói chuyện, sau lưng hắn đã xuất hiện một trận tinh quang chói lòa giống như thái dương, phóng thích ra vạn trượng quang mang hướng đông đảo đại kiếm sư chiếu tới, nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ!

 

Giống như là băng tuyết gặp phải mặt trời nóng hừng hực, trong sát na gặp phải ánh sáng chiếu tới, hơn một trăm vị đại kiếm sư đứng mũi chịu sào liền bị đánh cho tan sát, hóa thành huyết vụ bị trận pháp lập tức hấp thu, còn những vị đứng sau may mắn thoát được cũng liền bị kiếm khí của những vị Kiếm Thánh còn lại dễ dàng giết chết!

 

Tùy theo những đại kiếm sư này vừa chết, trận pháp nguyên bản được bao phủ bởi một tầng huyết quang nhàn nhạt, quang mang liền nhanh chóng trở nên đại thịnh, một tầng vụ khí dày đặc trong nháy mắt bao phủ cả trận pháp, khiến cho ngay cả thị lực của mọi người cũng bị ảnh hưởng nhất định.

 

- Đây là trận pháp tà ác gì!

 

Trung niên nam tử hừ lạnh một tiếng, một cổ phong bạo lập tức bắn ra, gào thét đem đám huyết vụ thổi đi, tán ra bốn phương tám hướng.

 

Song, đám huyết vụ này giống như là một hằng số không đổi, sau khi hắn thổi tan không đến một phút, cư nhiên lại lần nữa tràn ngập trở lại, phóng nhãn nhìn lại, tựa hồ như cả phiến thiên địa cũng biến thành màu đỏ như máu, cho dù là hai người đứng gần nhau, cũng chỉ có thể nhìn được một cách đại khái.

 

- Hừ, thị giác? Che phủ thị giác đối với Kiếm Thánh cảnh giới sẽ hữu dụng sao?

 

Lúc này Lăng Vân cũng là nhẹ nhàng vung tay lên, trừ bỏ năm người Lâm Tuyết ra, ba mươi mốt thanh thánh kiếm trong tay những vị thánh kiếm sư đều đồng thời rời tay bay ra, xông lên hư không, tham lam hấp thu huyết vụ bao phủ toàn trận, mà bản thân hắn cũng trong nháy mắt xuất ra Ám Lam Chi Kiếm và năm thanh bảo kiếm khác, nhanh chóng đánh ra một thủ pháp khắc họa nên những phù văn trên thân ngũ kiếm. Phù văn vừa được hoàn thành, ngũ kiếm tựa như được trao cho sinh mệnh, phát ra trận trận kiếm minh nỉ non, huyết quang trên mũi kiếm lướt qua tứ đại Kiếm Thánh, hướng về vừa những thánh kiếm sư ở xa xa càng ngày càng tiến thêm vào trận pháp.

back top