Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 288: Thâu tóm Đông Huyền (2)

Đúng lúc này, một vị đại kiếm sư của một đơn vị tuần tra khác bỗng nhiên cảm ứng được gì đó, hơi cau mày, bỗng nhiên hắn thấy ở phía cuối chân trời, một trận năng lượng ba động cũng không có cường liệt lan tới, ngay sau đó là một đạo lưu quang nhanh đến khó tin, hướng trụ sở ở Đông Huyền Hải Vực của Hạo Thiên Kiếm Phái vọt tới.

 

- Đội trưởng, có người...

 

- Có người thì có người, nói không chừng chỉ là đi ngang qua, bảo hắn ly khai là được rồi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

 

- Không, đội trưởng, tốc độ kia... Tốc độ kia thật là quá nhanh! Cho dù...

 

Thánh kiếm sư thoáng nhìn lại, khi thấy đạo lưu quang đang bay tới kia, nhất thời giật mình một cái, cả kinh nói:

 

- Sao tốc độ phi hành nhanh như thế, mà ba động lại phát ra yếu ớt như vậy?

 

Tuy rằng cảm thấy khó hiểu, nhưng hắn vẫn lấy tốc độ nhanh nhất đem chuyện bên này, thông báo cho những đội tuần tra bên trong, không bao lâu, tất cả mọi người của Hạo Thiên Kiếm Phái đang ở Đông Huyền Hải Vực đều rơi vào trạng thái cảnh giác.

 

Đạo lưu quang kia không phải là ai khác, chính là Lăng Vân đang dung nhập vào trong pháp tắc mà phi hành!

 

Lần này, đi tới Đông Huyền Hải Vực chỉ có một mình hắn.

 

Hiện tại Lăng Vân đã không phải còn như ngày xưa, không có tiếng tăm gì, nhờ chiến tích của hắn ở đỉnh núi vô danh mà hiện tại mọi người đều hắn như là đệ nhất nhân dưới bán Thần của Trung Ương Tinh! Nhất cử nhất động của hắn, cơ hồ dẫn đến sự chú ý của một nửa thế lực ở Đông Phương Đại Lục. Khi hắn tiếp cận Đông Huyền Hải Vực, Tô Tiểu Tiên tọa trấn ở Thâm Uyên Cốc cũng rất nhanh chóng nhận được tin tức!

 

Khi Tô Tiểu Tiên biết được Lăng Vân cư nhiên chỉ đến có một mình thì hơi sửng sờ, khó hiểu lẩm bẩm:

 

- Một người? Ta còn tưởng rằng hắn sẽ đem theo hai, ba vị Kiếm Thánh trong môn phái đến. Bất quá, một mình hắn đến đây thì có ích lợi gì?Cho dù hắn có thể đánh hạ Đông Huyền Hải Vực đi nữa, thì chắc gì một mình hắn có thể giữ vững được danh ngạch của Đông Huyền Hải Vực?

 

Tuy rằng nàng không hiểu dụng ý trong lòng Lăng Vân, nhưng cũng không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng lấy tốc độ nhanh nhất, thông qua truyền tống trận đi tới trụ sở ở Đông Huyền Hải Vực.

 

Để đề phòng Lăng Vân lần này có mưu kế gì, trước khi biết rõ mục đích thực sự của Lăng Vân, Tô Tiểu Tiên cũng không vội vã phái cao thủ tấn công, mà mở ra phòng hộ trận pháp, chờ đợi Lăng Vân đến.

 

Mắt thấy đạo lưu quang quen thuộc đã tới gần, Tô Tiểu Tiên hơi hơi nhíu mày, nhưng vẫn là nghênh đón:

 

- Lăng Vân ca ca...

 

Lời còn chưa kịp ra khỏi miệng thì từ trong đạo lưu quang kia bỗng nhiên bắn ra một cổ kiếm ý tuyệt cường, đồng thời còn có mười mấy đạo kiếm khí với uy lực cự đại gào thét phóng tới, phá khai hư không hung hăng trùng kích trên hộ phái đại trận của Hạo Thiên Kiếm Phái!

 

"Oanh long long!"

 

Trận pháp rung lên kịch liệt, từng trận hào quang chói mắt lóe lên, từng vòng gợn sóng lan ra từ trung tâm va chạm, truyền xuống dưới đất khiến cho cả hòn đảo giống như gặp phải một trận động đất nhỏ, từng tảng đất long ra rồi vỡ tan.

 

Lăng Vân cũng không dùng lời mà dùng hành động của mình để thông báo cho Hạo Thiên Kiếm Phái về mục đích lần này hắn tới đây.

 

- Lăng Vân ca ca làm cái gì vậy!

 

Lăng Vân nhìn lướt qua Tô Tiểu Tiên nấp ở bên trong trận pháp, nói thẳng:

 

- Bình định Đông Huyền Hải Vực!

 

- Nhưng... Nhưng Đông Huyền Hải Vực không phải là đã được bình định rồi sao? Hiện tại cũng đâu còn địch nhân? Lăng Vân ca ca, hai phái chúng ta đã ký kết trên hiệp ước, đã là minh hữu chiến lược. Người sao lại vô lễ như vậy đi công kích minh hữu, Tiểu Tiên có thể cầm hiệp ước đi Chí Cao Thần Điện, thỉnh cầu Chí Cao Thần Điện đối với người trừng phạt nha.

 

- Hiệp ước? Chẳng lẽ chính các ngươi cũng không rõ ràng lắm, trên hiệp ước viết, khi đối phương có nguy nan thì phải có nghĩa vụ đi trợ giúp, cũng không có nói qua là không cho phép bỏ đá xuống giếng! Ở hai tháng trước, các ngươi không phải là đã trình diễn một vở kịch hay như vậy sao?

 

Nói xong, hắn nhìn lướt qua hòn đảo mà Hạo Thiên Kiếm Phái chiếm đóng, hơi có ý trào phúng cười nói:

 

- Ta nói rồi, trợ giúp ngươi bình định Đông Huyền Hải Vực, ta cũng đã làm rồi, bất quá, trên hiệp ước chưa nói qua, bình định xong Đông Huyền Hải Vực thì phải để cho Hạo Thiên Kiếm Phái các ngươi! Đông Huyền Hải Vực nếu là do Lăng Vân ta một tay đánh hạ, như vậy, nó, thậm chí là danh ngạch tiến nhập của phiến khu vực này chỉ có thể thuộc về một người - đó chính là Lăng Vân ta!"

 

Những lời này, ý tứ được biểu hiện rất rõ ràng - quyết liệt!

 

Ở trong mắt Tô Tiểu Tiên, người nào cũng có thể cười giỡn được, nàng cười giỡn với người ta cũng được, người ta cười giỡn với nàng cũng được, nhưng những việc cười giỡn này cũng có một điểm dừng - đó là không đụng chạm tới lợi ích môn phái của nàng, một khi đã đụng chạm tới nó... Vậy thì không còn là cười giỡn nữa.

 

Hiện tại, Lăng Vân cư nhiên lại muốn danh ngạch tiến nhập của Đông Huyền Hải Vực, hơn nữa còn kiên quyết như vậy, như vậy...

 

Tô Tiểu Tiên lúc trước không ngừng tính kế Lăng Vân, nàng cũng biết sớm muộn gì cũng có một ngày như thế này. Bất quá nàng cũng có chút kinh ngạc, ngày này so với trong tưởng tượng của nàng thì lại chậm hơn một chút.

 

Nụ cười trên mặt Tô Tiểu Tiên lần đầu tiên có chút không được tự nhiên, nhưng nàng cũng là nói:

 

- Lăng Vân ca ca, Thượng Huyền Kiếm Tông có thể đánh bại Trích Tinh Lâu và Tuyết Vực Đảo, đó là bởi vì Bán Thần không thể xuất thủ đối phó với người. Phải biết rằng ở Trung Ương Tinh, Bán Thần mới là lực lượng có tính quyết định, nếu thực sự đối kháng mà nói thì các người căn bản là không thể thắng chúng ta được. Cho dù là không tính đến Bán Thần... Thượng Huyền Kiếm Tông cũng chỉ có sáu vị Kiếm Thánh, còn chúng ta lại có chín người. Tuy rằng Lăng Vân ca ca lợi hại, nhưng nếu như Tiểu Tiên và Trấn Thiên sư thúc liên thủ, cũng không có sợ người, người cần phải hiểu rõ nha.

 

Mục quang của Lăng Vân đảo qua trận pháp, căn cứ vào trí nhớ của mình về hòn đảo này thì trận pháp này có vài điểm bạc nhược! Chẳng qua là hắn đối với trận pháp vốn không tinh thông, cho dù lúc trước hắn cũng đã đứng trước nó một thời gian, hơn nữa còn thấy một vị Kiếm Thánh khởi động qua, hắn cũng vô pháp tìm ra được nhược điểm của trận pháp.

 

Thấy Lăng Vân có ý định phá trận, Tô Tiểu Tiên rốt cục cũng thu liễm nụ cười của mình, cặp mắt dụ người nhìn chằm chằm Lăng Vân giữa hư không:

 

- Xem ra, Lăng Vân ca ca đã quyết tâm cùng Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta đối nghịch rồi, kể từ nay giữa chúng ta không còn tình nghĩa giữa đồng minh nữa!

 

Tình nghĩa giữa đồng minh...

 

Mấy chữ này, cho dù là hai vị Kiếm Thánh phổ thông ở trong trận pháp nghe cũng thấy có chút chói tai!

 

Tô Tiểu Tiên vung tay lên, bên trong Hạo Thiên Kiếm Phái nhất thời bay ra sáu mươi chín đạo nhân ảnh, tương ứng với sáu mươi chín vị đệ tử, toàn bộ có tu vi thánh kiếm sư, trong đó mười mấy người đã đạt tới cửu giai thánh kiếm sư cảnh giới!

 

- Hai vị thúc thúc, xin nhờ hai người trợ trận, nếu không mà nói, chỉ với lực lượng của Tiểu Tiên một người, sợ rằng không địch lại hắn.

 

Hai vị Kiếm Thánh liếc mắt một cái rồi cũng gia nhập vào trong đại trận do sáu mươi chín người tạo thành, mặc dù Lăng Vân đã từng giúp đỡ Hạo Thiên Kiếm Phái bọn họ, nhưng hiện tại... Hắn nếu hung hăng đánh tới cửa, bọn họ cũng không có lý do khoanh tay đứng nhìn.

 

Tuy rằng vô pháp phá khai trận pháp này, nhưng khi tâm thần của Lăng Vân cùng với kiếm hồn hai hợp làm một thì hắn lại cảm nhận được một loại cảm giác huyền diệu, trận pháp trước mắt giống như một đồ án lập thể hiện lên ở trong não hải của hắn. Chỉ cần xem một lần là có thể biết được năng lượng phân bố mạnh yếu như thế nào.

 

Sau một lát mục quang của Lăng Vân lập tức tập trung vào một điểm có năng lượng phân bố yếu nhất, ngay khi Tô Tiểu Tiên còn chưa kịp phải ứng thì ngụy Thần chi kiếm khí đã từ trong thân Ám Lam Chi Kiếm bắn ra, tựa đạn phát từ súng laser, oanh kích lên mục tiêu. Lấy điểm oanh kích làm trung tâm, từng trận nguyên khí kịch liệt bạo phát tản ra, cả trận pháp nhộn nhạo dữ dội, tựa hồ có dấu hiệu sụp đổ.

 

Một vị Kiếm Thánh định cải biến phương vị của trận pháp, nhằm duy trì trận pháp trong chốc lát, bất quá Tô Tiểu Tiên lại cắt ngang:

 

- Không sao, lập trận!

 

Hai chữ lập trận vừa nói ra, mọi người đồng thời bay tới khu vực trận pháp sắp bị phá khai, phi hành cực kỳ chỉnh tề, hẳn phải là một đội nhân mã được huấn luyện hoàn mỹ. Tại lúc Lăng Vân đánh ra một kiếm kế tiếp, nhóm bảy mươi hai người này lập tức tạo thành một cái trận pháp, chỉ cần Lăng Vân dám tiến vào, tất nhiên sẽ phải rơi vào bên trong trận pháp này.

 

- Xem ra, Thần Thánh cấp cho các ngươi không ít chỗ tốt.

 

Tô Tiểu Tiên ở trong chủ trận, có chút thương tâm nói:

 

- Lăng Vân ca ca, ta thật sự không muốn cùng người động thủ lần nữa. Nếu người bây giờ thối lui thì vẫn còn kịp, chúng ta vẫn sẽ đối đãi với người như dĩ vãng, chuyện hôm nay, chúng ta cũng sẽ bỏ qua. thậm chí là chuyện phiên dịch thượng cổ thần văn cũng có đường thương lượng!

 

- Thế ư, vậy ta cám ơn trước hảo tâm của ngươi.

 

Vừa nói xong, cả người Lăng Vân đã như thiểm điện lao tới, trực tiếp giết vào bên trong đại trận, đồng thời, linh thức tùy ý lan tràn, đem hết thảy trận pháp bao phủ bên trong, bảy mươi hai người bày trận giống như bảy mươi hai khối năng lượng thể, hiện lên rõ ràng ở trong não hải, trong sát na bọn hắn có ý định phát động công kích, hắn rõ ràng cảm ứng được năng lượng trong thể nội của bảy mươi mốt người này lấy một loại quy luật thần kỳ lưu động, hướng Tô Tiểu Tiên dũng mãnh lao tới!

 

"Hưu!"

 

Tùy theo một kiếm của Tô Tiểu Tiên đâm ra, năng lượng tự do trong hư không lấy một loại phương thức huyền diệu như thiểm điện ngưng tụ trên thân kiếm của nàng, khiến cho một kích vốn chỉ có uy lực Kiếm Thánh đỉnh phong lập tức bạo trướng. Vô tận kiếm khí tản ra trên một kiếm này, tựa như một trận phong bạo tàn phá bừa bãi, hung ác đem cả người Lăng Vân thổi quét đi, vô số kiếm khí gào thét, không ngừng đánh thẳng vào trăm thước lĩnh vực, tốc độ cực nhanh, hoàn toàn vượt qua khả năng phân tích của Lăng Vân, có mấy đạo kiếm khí đáng sợ trực tiếp giải khai trăm thước lĩnh vực, lấy một tốc độ bất khả tư nghị oanh kích vào bên trong khu vực phân giải của một thước lĩnh vực.

 

"Bành!"

 

Một thước lĩnh vực nhộn nhạo ra một tầng gợn sóng yếu ớt, tựa như đang nhắc nhở Lăng Vân rằng mình đang bị công kích!

 

- Quả nhiên có chút môn đạo, kiếm trận này có quân vương tọa trấn, có quần thần hỗ trợ, xem ra, hẳn là trận pháp của Thần Thánh nhất mạch!

 

- Hi hi, cái này còn phải cảm ơn Lăng Vân ca ca. Nếu không phải Lăng Vân ca ca giết chết tên tiểu tử Tầm Chân kia, khiến cho Thần Thánh phải thống khổ khi mất đi đệ tử, sau đó lại truyền cho chúng ta trận pháp này để đối phó với người.

 

Nói xong, nàng lại cười cười bổ sung một câu:

 

- Thần Thánh sư phó đối với vị cố nhân là người vẫn nhớ mãi không quên, hôm nay, hãy để Tiểu Tiên làm chủ, mời người đi gặp sư phó nha.

back top