Chương 340: Long Mộ Tiên Qui
Càng hấp thu từng tia long lực, Hỗn Độn Dung Lô cũng dần biến hóa, hắn cảm nhận được Dung Lô trong cơ thể mình ngày càng có nhiều phù văn hoa văn kỳ lạ hiện lên liên tục.
Hơn nữa nó dần dần hiện rõ ràng hơn cứ như thai nhi sắp ra đời, dung nham trong dung lô từ màu đỏ cũng đã biến thành màu vàng sẫm, nhiệt lượng lại nóng hơn trước gấp nhiều lần.
Mỗi lần long lực đi vào cứ như Dung Lô sẽ biến hóa nhanh hơn một chút, chuyện này làm hắn kinh hỉ không thôi, có khi nhờ chuyện này mà hắn không cần phải trải qua mười làn Niết Bàn cũng hay.
Ba người càng đi vào bên trong thì không gian lại càng rộng ra thêm rất nhiều, cứ như trong này là một tiểu thế giới khác vậy, trong hang không phải đen tối như hắn nghĩ mà lại có ánh sáng nhàn nhạt chiếu ra từ khắp nơi.
Cơ Nguyệt nhìn bộ dạng vui vẻ của Trần Vũ thì cười nhẹ nói:
- Chúng ta chưa đi đến chỗ Long Mộ, ở đó âm khí long lực sẽ càng đậm đặc, khi đó Hỗn Độn Dung Lô của chàng sẽ tiến hóa nhanh hơn rất nhiều! Theo như thiếp đoán không lầm thì nhờ long lực này chàng sẽ nhanh chóng không còn cần tới Niết Bàn để Dung Lô tái tạo nữa!
- Đúng vậy, ta cũng đang hi vọng nó đi theo chiều hướng đó, có như vậy thì ta mới nhanh chóng phi thăng Linh Giới!
Trần Vũ mỉm cười đáp trả, theo cảm nhận thì hắn tin chắc nó sẽ như vậy, tương lai hiện tượng Niết Bàn sẽ không còn nữa vì Dung Lô đã hoàn thiện.
Tiểu Bạch thì chậm rãi đi vào, cứ như vậy cho đến một canh giờ sau cũng chẳng thấy người của Long tộc xuất hiện.
Bỗng nhiên hắn thấy phía trước có ánh sáng nơi cuối con đường, làm hắn vui hơn chính là sắp hết thông đạo rồi.
Vừa ra khỏi thông đạo, hiện lên trước mặt hắn quả nhiên là một tiểu thế giới, trong đây có mặt trời riêng, không khí vô cùng thoáng đãng, có mây trắng trôi lơ lửng trên bầu trời.
Lúc này bọn họ đang đứng trên một thảo nguyên vô cùng to lớn, diện tích ước lượng có thể tới hàng ngàn dặm chứ chẳng thể đùa được, nhưng sương mù vẫn chưa tan hết.
Hắn thoáng nhìn thấy có mấy đỉnh núi vô cùng to lớn phía trước mặt như một kim tự tháp, đỉnh núi có tuyết trắng bao phủ, nhưng vẫn còn lộ ra một ít đá xanh trên núi.
Dưới chân núi có nhiều đường đi vào, hơn nữa khí tức từ đây truyền ra vô cùng mạnh mẽ, từng đợt hơi thở uy nghiêm truyền tới
Tiểu Bạch nhìn tới một ngọn núi như kim tự tháp phía trước, kêu lên:
- Đó chắc là Long Mộ!
Long tộc là cao quý, long uy là không thể xâm phạm!
Khiến người ta cảm thấy nếu ai dám xâm nhạp uy nghiêm của Long tộc sẽ phải chịu sự trừng phạt khủng bố từ Long tộc.
Nếu là người linh hồn không mạnh, sẽ không dám tới gần Long Mộ, bởi vì căn bản không thể chịu đựng những long uy này.
Sau khi các Long Vương chết mà long uy đã khủng khiếp thế này, có thể tưởng tượng thực lực lúc còn sống mạnh như thế nào.
Tất nhiên những long uy không làm gì được Cơ Nguyệt, với thực lực của nàng hiện tại thì việc hủy diệt một đại lục chỉ trong một ý niệm, cho nên long uy không có chút tác dụng gì.
- Bình thường thì Sinh Tử Thảo sẽ mọc trong những Long Mộ, vì nơi đó vừa có chí âm và chí dương nên rất thích hợp cho môi trường sinh sống. Còn Ô Long Mộc là một loại cây đại thụ thường sống gần nơi có long khí nồng đậm có lẽ Long Mộ không phải nơi thích hợp, ta không biết phải đi như thế nào!
- Hay trước mắt cứ lẻn vào trong Long Mộ tìm cho được Sinh Tử Thảo rồi tính tiếp!
Trần Vũ suy tư một chút rồi chỉ cho Tiểu Bạch đi tới những Long Mộ phía trước.
Một lát sau hai người một thú cũng tới trước mặt những ngôi Long Mộ vô cùng hoành tráng.
Trước mặt có một cái cổng cao hơn trăm thước, trên đó khắc “Long Mộ Tiên Qui” vô cùng khí phách.
Nhìn vào thì nơi này có hơn ngàn vạn cái Long Mộ, nhưng những cái Long Mộ gần cánh cổng thì rất nhỏ, vào càng sâu bên trong thì Long Mộ lại càng lớn, hẳn là đại biểu địa vị lúc còn sống càng cao.
Trần Vũ liếc một vòng hơn ngàn tòa Long Mộ, sau đó trong ánh mắt dừng lại ở một cái Long Mộ to nhất, nằm sâu nhất trong Long Mộ Tiên Qui.
Tiểu Bạch trợn tròn mắt:
- Không lẽ chủ nhân muốn...
Thấy Tiểu Bạch trợn mắt hắn gật đầu, tuy Sinh Tử Thảo đều mọc ở khắp nơi trong Long Mộ nhưng mà hắn lại cảm nhận có thứ gì đó ở Long Mộ đằng kia kêu gọi mình.
- Nên tới đó!
Thấy thái độ sợ sệch của Tiểu Bạch, Cơ Nguyệt chỉ cười nhẹ trấn an nó.
- Không sao, chúng ta đi thôi!
Tất nhiên Trần Vũ biết Tiểu Bạch lo âu điều gì, nhưng hắn có lý do phải vào mộ Long Hoàng.
Hắn muốn xem tường tận là có thứ gì đang gọi mình tới nơi đó, chắc hẳn cũng phải có ẩn ý gì bên trong, hắn có Khai Thiên Tháp nếu nguy hiểm thì liền vào trong lánh nạn nên không lo sợ.
Với lại, từ nhỏ hắn rất thích rồng, thường xem nhiều truyền thuyết về nó. Tuy không biết trong cổ điển ghi đúng hay sai nhưng mà nghe nói thoáng qua là khi Long tộc quy tiên sẽ còn lại Long Châu!
Thứ này quý giá vô cùng, áp chế tà vật không cần phải nói, hơn nữa công dụng để tu luyện không cần bàn tới.
Yêu thú có yêu hạch, yêu ma có ma hạch, con người có đan điền, tuy nhiên rồng thì không nhất định phải có long châu.
Chỉ có con rồng nào tu vi đạt đến trình độ nhất định, lúc còn sống có huyết mạch cực cao thì mới sinh ra long châu trong người.
- Tại hạ Trần Vũ, tới đây không có ý xúc phạm, chỉ là tới tìm hai loại linh dược! Nay cảm nhận được như có một vị nào đang kêu gọi ở Long Mộ đằng kia, nếu có gì thất trách xin mọi người thứ tội!
Trước khi tiến vào, hắn thầm nhắm mắt dùng tâm niệm của mình nói lên, chỉ hi họng những tổ tiên của đám Long tộc sẽ hiểu được, hắn chính là không muốn xúc phạm tới.
Nơi chôn xương của tổ tiên ai mà lại cho người khác tùy tiện đi vào như vậy chứ! Đến hắn cũng phải thành thật vấn đề này chứ khỏi nói tới Long tộc uy nghiêm.
Cơ Nguyệt mỉm cười nhìn sang khuôn mặt của hắn thoáng một cái rồi trở lại bình thường, hắn biết nàng đang cười mình nhưng không biết nàng đang cười vì chuyện gì.
Vừa đi tới nơi sâu nhất, hắn thấy có một cái miệng hang hiện ra trước mặt, phía trên có khắc “Tổ Tiên Long Hoàng”, bên dưới thì có trận pháp như hồ nước chắn lại không cho người khác đi vào.
Bây giờ hắn đã hiểu để vợ mình đi theo có lợi như thế nào rồi!
Cơ Nguyệt nhìn vào phía trước, hai mắt đột nhiên phát ra ánh sáng xanh lam chiếu xuyên qua trận pháp trước mặt, một lúc mới lên tiếng:
- Bên ngoài chính là Long Minh Kết Giới, bên trong thông đạo có bày Âm Hồn Trận! Nhưng cứ đi vào bình thường là được!
Tiểu Bạch nửa tin nửa ngờ đi lại gần, chĩa móng vuốt chạm nhẹ vào trong mặt hồ trước thông đạo, quả nhiên không có hiện tượng gì xảy ra nên nó nhanh chóng đi xuyên qua.
Khi vừa mới vào trong thông đạo mộ của Long Hoàng thì có từng tiếng hú thê lương truyền đến, cuồng phong thổi vù vù. Cuồng phong này không chỉ cực kỳ lạnh mà hòa cùng tiếng hú có tác dụng đánh thẳng vào làm tổn thương linh hồn.
Hai bên thông đạo có khắc nhiều họa tiết hình Long Tộc đang làm tế lễ, nhìn vào là vô cùng trang nghiêm, không khác gì vua chúa đăng quang.
Trong thông đạo không có đuốc chiếu sáng mà chỉ có Dạ Minh Châu được đặt khắp nơi làm cho ánh sáng trong này vô cùng mờ ảo.
Càng hấp thu từng tia long lực, Hỗn Độn Dung Lô cũng dần biến hóa, hắn cảm nhận được Dung Lô trong cơ thể mình ngày càng có nhiều phù văn hoa văn kỳ lạ hiện lên liên tục.
Hơn nữa nó dần dần hiện rõ ràng hơn cứ như thai nhi sắp ra đời, dung nham trong dung lô từ màu đỏ cũng đã biến thành màu vàng sẫm, nhiệt lượng lại nóng hơn trước gấp nhiều lần.
Mỗi lần long lực đi vào cứ như Dung Lô sẽ biến hóa nhanh hơn một chút, chuyện này làm hắn kinh hỉ không thôi, có khi nhờ chuyện này mà hắn không cần phải trải qua mười làn Niết Bàn cũng hay.
Ba người càng đi vào bên trong thì không gian lại càng rộng ra thêm rất nhiều, cứ như trong này là một tiểu thế giới khác vậy, trong hang không phải đen tối như hắn nghĩ mà lại có ánh sáng nhàn nhạt chiếu ra từ khắp nơi.
Cơ Nguyệt nhìn bộ dạng vui vẻ của Trần Vũ thì cười nhẹ nói:
- Chúng ta chưa đi đến chỗ Long Mộ, ở đó âm khí long lực sẽ càng đậm đặc, khi đó Hỗn Độn Dung Lô của chàng sẽ tiến hóa nhanh hơn rất nhiều! Theo như thiếp đoán không lầm thì nhờ long lực này chàng sẽ nhanh chóng không còn cần tới Niết Bàn để Dung Lô tái tạo nữa!
- Đúng vậy, ta cũng đang hi vọng nó đi theo chiều hướng đó, có như vậy thì ta mới nhanh chóng phi thăng Linh Giới!
Trần Vũ mỉm cười đáp trả, theo cảm nhận thì hắn tin chắc nó sẽ như vậy, tương lai hiện tượng Niết Bàn sẽ không còn nữa vì Dung Lô đã hoàn thiện.
Tiểu Bạch thì chậm rãi đi vào, cứ như vậy cho đến một canh giờ sau cũng chẳng thấy người của Long tộc xuất hiện.
Bỗng nhiên hắn thấy phía trước có ánh sáng nơi cuối con đường, làm hắn vui hơn chính là sắp hết thông đạo rồi.
Vừa ra khỏi thông đạo, hiện lên trước mặt hắn quả nhiên là một tiểu thế giới, trong đây có mặt trời riêng, không khí vô cùng thoáng đãng, có mây trắng trôi lơ lửng trên bầu trời.
Lúc này bọn họ đang đứng trên một thảo nguyên vô cùng to lớn, diện tích ước lượng có thể tới hàng ngàn dặm chứ chẳng thể đùa được, nhưng sương mù vẫn chưa tan hết.
Hắn thoáng nhìn thấy có mấy đỉnh núi vô cùng to lớn phía trước mặt như một kim tự tháp, đỉnh núi có tuyết trắng bao phủ, nhưng vẫn còn lộ ra một ít đá xanh trên núi.
Dưới chân núi có nhiều đường đi vào, hơn nữa khí tức từ đây truyền ra vô cùng mạnh mẽ, từng đợt hơi thở uy nghiêm truyền tới
Tiểu Bạch nhìn tới một ngọn núi như kim tự tháp phía trước, kêu lên:
- Đó chắc là Long Mộ!
Long tộc là cao quý, long uy là không thể xâm phạm!
Khiến người ta cảm thấy nếu ai dám xâm nhạp uy nghiêm của Long tộc sẽ phải chịu sự trừng phạt khủng bố từ Long tộc.
Nếu là người linh hồn không mạnh, sẽ không dám tới gần Long Mộ, bởi vì căn bản không thể chịu đựng những long uy này.
Sau khi các Long Vương chết mà long uy đã khủng khiếp thế này, có thể tưởng tượng thực lực lúc còn sống mạnh như thế nào.
Tất nhiên những long uy không làm gì được Cơ Nguyệt, với thực lực của nàng hiện tại thì việc hủy diệt một đại lục chỉ trong một ý niệm, cho nên long uy không có chút tác dụng gì.
- Bình thường thì Sinh Tử Thảo sẽ mọc trong những Long Mộ, vì nơi đó vừa có chí âm và chí dương nên rất thích hợp cho môi trường sinh sống. Còn Ô Long Mộc là một loại cây đại thụ thường sống gần nơi có long khí nồng đậm có lẽ Long Mộ không phải nơi thích hợp, ta không biết phải đi như thế nào!
- Hay trước mắt cứ lẻn vào trong Long Mộ tìm cho được Sinh Tử Thảo rồi tính tiếp!
Trần Vũ suy tư một chút rồi chỉ cho Tiểu Bạch đi tới những Long Mộ phía trước.
Một lát sau hai người một thú cũng tới trước mặt những ngôi Long Mộ vô cùng hoành tráng.
Trước mặt có một cái cổng cao hơn trăm thước, trên đó khắc “Long Mộ Tiên Qui” vô cùng khí phách.
Nhìn vào thì nơi này có hơn ngàn vạn cái Long Mộ, nhưng những cái Long Mộ gần cánh cổng thì rất nhỏ, vào càng sâu bên trong thì Long Mộ lại càng lớn, hẳn là đại biểu địa vị lúc còn sống càng cao.
Trần Vũ liếc một vòng hơn ngàn tòa Long Mộ, sau đó trong ánh mắt dừng lại ở một cái Long Mộ to nhất, nằm sâu nhất trong Long Mộ Tiên Qui.
Tiểu Bạch trợn tròn mắt:
- Không lẽ chủ nhân muốn...
Thấy Tiểu Bạch trợn mắt hắn gật đầu, tuy Sinh Tử Thảo đều mọc ở khắp nơi trong Long Mộ nhưng mà hắn lại cảm nhận có thứ gì đó ở Long Mộ đằng kia kêu gọi mình.
- Nên tới đó!
Thấy thái độ sợ sệch của Tiểu Bạch, Cơ Nguyệt chỉ cười nhẹ trấn an nó.
- Không sao, chúng ta đi thôi!
Tất nhiên Trần Vũ biết Tiểu Bạch lo âu điều gì, nhưng hắn có lý do phải vào mộ Long Hoàng.
Hắn muốn xem tường tận là có thứ gì đang gọi mình tới nơi đó, chắc hẳn cũng phải có ẩn ý gì bên trong, hắn có Khai Thiên Tháp nếu nguy hiểm thì liền vào trong lánh nạn nên không lo sợ.
Với lại, từ nhỏ hắn rất thích rồng, thường xem nhiều truyền thuyết về nó. Tuy không biết trong cổ điển ghi đúng hay sai nhưng mà nghe nói thoáng qua là khi Long tộc quy tiên sẽ còn lại Long Châu!
Thứ này quý giá vô cùng, áp chế tà vật không cần phải nói, hơn nữa công dụng để tu luyện không cần bàn tới.
Yêu thú có yêu hạch, yêu ma có ma hạch, con người có đan điền, tuy nhiên rồng thì không nhất định phải có long châu.
Chỉ có con rồng nào tu vi đạt đến trình độ nhất định, lúc còn sống có huyết mạch cực cao thì mới sinh ra long châu trong người.
- Tại hạ Trần Vũ, tới đây không có ý xúc phạm, chỉ là tới tìm hai loại linh dược! Nay cảm nhận được như có một vị nào đang kêu gọi ở Long Mộ đằng kia, nếu có gì thất trách xin mọi người thứ tội!
Trước khi tiến vào, hắn thầm nhắm mắt dùng tâm niệm của mình nói lên, chỉ hi họng những tổ tiên của đám Long tộc sẽ hiểu được, hắn chính là không muốn xúc phạm tới.
Nơi chôn xương của tổ tiên ai mà lại cho người khác tùy tiện đi vào như vậy chứ! Đến hắn cũng phải thành thật vấn đề này chứ khỏi nói tới Long tộc uy nghiêm.
Cơ Nguyệt mỉm cười nhìn sang khuôn mặt của hắn thoáng một cái rồi trở lại bình thường, hắn biết nàng đang cười mình nhưng không biết nàng đang cười vì chuyện gì.
Vừa đi tới nơi sâu nhất, hắn thấy có một cái miệng hang hiện ra trước mặt, phía trên có khắc “Tổ Tiên Long Hoàng”, bên dưới thì có trận pháp như hồ nước chắn lại không cho người khác đi vào.
Bây giờ hắn đã hiểu để vợ mình đi theo có lợi như thế nào rồi!
Cơ Nguyệt nhìn vào phía trước, hai mắt đột nhiên phát ra ánh sáng xanh lam chiếu xuyên qua trận pháp trước mặt, một lúc mới lên tiếng:
- Bên ngoài chính là Long Minh Kết Giới, bên trong thông đạo có bày Âm Hồn Trận! Nhưng cứ đi vào bình thường là được!
Tiểu Bạch nửa tin nửa ngờ đi lại gần, chĩa móng vuốt chạm nhẹ vào trong mặt hồ trước thông đạo, quả nhiên không có hiện tượng gì xảy ra nên nó nhanh chóng đi xuyên qua.
Khi vừa mới vào trong thông đạo mộ của Long Hoàng thì có từng tiếng hú thê lương truyền đến, cuồng phong thổi vù vù. Cuồng phong này không chỉ cực kỳ lạnh mà hòa cùng tiếng hú có tác dụng đánh thẳng vào làm tổn thương linh hồn.
Hai bên thông đạo có khắc nhiều họa tiết hình Long Tộc đang làm tế lễ, nhìn vào là vô cùng trang nghiêm, không khác gì vua chúa đăng quang.
Trong thông đạo không có đuốc chiếu sáng mà chỉ có Dạ Minh Châu được đặt khắp nơi làm cho ánh sáng trong này vô cùng mờ ảo.