Đúng ngay lúc này khi đao mang sắp bổ vào mặt Lục Thiếu Du, một đao kia giống như bị đông cứng lại, đột nhiên bất động.
Ánh mắt mọi người cả kinh, lập tức nhìn chằm chằm, chỉ thấy quanh thân Lục Thiếu Du hiện lên một hoàng mang không gian đường kính chừng bảy tám thước, đao mang nháy mắt biến mất, mà một đao vô cùng hung hãn của Triệu Thanh Miễn cứ như vậy trống rỗng tiêu thất.
- Vốn chỉ muốn thay mặt Đảng cốc chủ dạy ngươi quy củ, ai biết ngươi dám ra tay với bổn công tử, vậy phải tiêu diệt ngươi!
Dứt lời, thân hình Lục Thiếu Du nhoáng lên, cũng không thấy có động tác, nháy mắt biến thành tàn ảnh, một đạo chưởng ấn đánh ra, kình khí bén nhọn nhất thời vang lên chói tai, một mảnh chưởng ấn tàn ảnh lập tức bay tới.
Cảm nhận được kình khí khủng bố, đồng tử Triệu Thanh Miễn co rút lại, khuôn mặt hiện vẻ hoảng sợ, bản thân hắn rơi vào trong hoàng mang quỷ dị của đối phương, thân bất do kỷ, giống như lâm vào trong vũng bùn, giãy dụa thế nào cũng không thể thoát thân.
Hoàng mang chưởng ấn mang theo kình khí khủng bố đột nhiên hiện lên trước mắt Triệu Thanh Miễn, những nơi chưởng ấn đi qua không gian đều dao động, thanh âm gió rít chói tai như tiếng sấm rền vang lên bên tai không dứt.
Sàn nhà bắt đầu rạn nứt, vô số khe hở như mạng nhện lan tràn khắp nơi.
- Vũ suất cửu trọng!
Giờ phút này Lục Thiếu Du phóng thích chân khí chính là Vũ suất cửu trọng, nhất thời nhóm người Lữ Chính Cường đều kinh ngạc, mà ánh mắt Vân Tiếu Thiên đều ngẩn ra, nhóm người Đông Vô Mệnh đều trợn mắt há hốc mồm.
Rốt cục chưởng ấn vỗ lên người Triệu Thanh Miễn, tàn ảnh trùng điệp, uy thế tăng nhiều.
Oanh!
Chưởng ấn nặng nề vỗ xuống, một thanh âm trầm đục vang lên thật lớn, mặt đất dưới chân Triệu Thanh Miễn chấn thành bụi phấn, khe nứt lan tràn như mạng nhện, ngay sau đó thân thể Triệu Thanh Miễn bị đánh bay, phun ra ngụm máu tươi, nặng nề rơi xuống trượt dài trên mặt đất hơn mười thước mới ngừng lại.
Lúc này mọi người không khó nhìn ra Triệu Thanh Miễn đã hoàn toàn mất đi sinh cơ, trực tiếp bị một chưởng đánh chết.
Giờ khắc này mọi người hoảng sợ, một Vũ suất cửu trọng lại bị một chiêu đánh chết, ai cũng là cường giả, tự nhiên thấy rõ ràng.
Không ai nghĩ tới Lục Thiếu Du dùng loại thủ đoạn cường hãn như vậy đánh chết Triệu Thanh Miễn ngay tại chỗ, làm không ít người hít sâu một hơi, thậm chí đệ tử Phi Linh môn đều nuốt nước bọt, thực lực của chưởng môn tựa hồ càng mạnh hơn không ít.
Sau khi nhìn thấy một màn này, ánh mắt mọi người nhìn Lục Thiếu Du mang theo vẻ phức tạp khó hiểu, với độ tuổi như vậy đã là Vũ suất cửu trọng, còn là võ giả năm hệ, chỉ sợ toàn bộ thanh niên đồng lứa trên đại lục đã không còn vài người là đối thủ của hắn, xem như đã là người nổi bật trong giới trẻ tuổi.
- Thật mạnh!
Không ít tán tu lẩm bẩm, thần sắc kinh ngạc, ai có thể nghĩ tới là loại kết quả này, một Vũ suất cửu trọng chỉ dùng một chiêu đã bị đánh chết.
Lữ Chính Cường cùng Lư Khâu Mỹ Vi khẽ híp mắt, mà Công Tôn Hóa Nhai, Đồng Quy Tinh cùng Gia Cát Tây Phong đều giật mình, ánh mắt Gia Cát Tử Vân càng thêm âm trầm.
Vân Tiếu Thiên không nói gì, nhưng có thể thấy được hắn thoáng lặng người, thực lực Lục Thiếu Du đã vượt ngoài ý liệu của hắn.
- Người này đã tiến bộ hơn không ít, Vũ suất cửu trọng, chẳng lẽ hắn lại chiếm được cơ duyên gì hay sao!
Bạch Oánh nhíu mày, sau thoáng kinh ngạc liền lộ nụ cười.
- Di!
Lam Thập Tam kinh dị hô một tiếng, hơn mười ngày trước hắn mới giao thủ cùng Lục Thiếu Du, khi đó Lục Thiếu Du mới có tu vi Vũ suất thất trọng, lúc này đã lên cửu trọng, mới mười ngày thời gian đã đột phá nhanh như vậy, đánh chết hắn cũng không tin tưởng.
- Nguyên lai khi giao thủ với ta, hắn còn che giấu thực lực!
Ánh mắt Lam Thập Tam híp lại, trong mắt xuất hiện chiến ý, nguyên lai đối phương chưa dùng toàn lực, chỉ thấy một chiêu vừa rồi của đối phương đã biết hắn có được thực lực đối chiến với mình.
- Ngươi nói rất đúng, hắn không dùng toàn lực!
Lam Thập Tam nói.
- Cũng vượt ngoài ý liệu của chúng ta, người này tuyệt đối là kình địch của chúng ta!
Nữ tử nói.
- Thiên phú biến thái, Vũ suất cửu trọng đã có thể lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính đối địch, chân khí hùng hậu, tuyệt đối tu luyện được căn cơ vững chắc.
Một lão giả lạ mặt đứng sau lưng nữ tử quần đỏ, ánh mắt cực kỳ kinh hãi nói.
- Đích thật là rất mạnh, Lục Thiếu Du đúng là danh bất hư truyền, trong những đệ tử trẻ tuổi chỉ sợ không mấy người có thể đối kháng với hắn!
Nữ tử quần đỏ thấp giọng nói.
- Muốn đối kháng Lục Thiếu Du, chỉ sợ chỉ có kẻ biến thái mới làm được!
Lão giả nói nhỏ.
- Lục Thiếu Du, ngươi xuống tay thật độc ác, Ma Tâm cốc sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Đảng Vạn Lâm kinh hãi, sau một lát mới kịp phản ứng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du, lãnh ý lan tràn, hành động của Lục Thiếu Du hoàn toàn không đem Ma Tâm cốc đặt ở trong mắt, nếu hôm nay hắn không đòi lại công đạo, chỉ sợ ngày sau Ma Tâm cốc biến thành trò cười trong toàn bộ đại lục, tuyệt đối không thể ngẩng đầu.
Đảng Vạn Lâm vừa quát lớn, người của Ma Tâm cốc nhất thời khôi phục lại tinh thần, tràn đầy tức giận nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du.
- Đảng cốc chủ, ngươi cũng nhìn thấy là hắn động thủ với ta, ta chỉ tùy tiện đánh một chưởng, không nghĩ tới người của Ma Tâm cốc lại không đủ thực lực như vậy, chuyện này không liên quan gì tới ta!
Lục Thiếu Du nhún vai, tỏ vẻ vô cùng vô tội.
- Lục Thiếu Du, ngươi còn ngụy biện, vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy!
Đảng Vạn Lâm cả giận nói.
- Đảng Vạn Lâm, thấy cái gì, người của các ngươi ra tay với chưởng môn chúng ta, bị đánh chết là tại mình muốn chết, nếu ngươi không phục, vậy một mình đấu là được, nếu vậy để ta đấu với ngươi, muốn quần ẩu sao, người của Phi Linh môn cũng không e ngại!
Đông Vô Mệnh đi tới, âm lệ nhìn chằm chằm Đảng Vạn Lâm, mà đệ tử Phi Linh môn cũng hung hãn đi qua, bọn họ đều không phải kẻ hiền lành, ánh mắt lạnh lùng tràn ngập sát khí.
Mặc dù Đảng Vạn Lâm đang tức giận, nhưng còn chưa đánh mất lý trí, thực lực của Phi Linh môn hắn không thể đối kháng, bởi vì bọn họ đều không dễ trêu chọc.
Oanh long long!
Đúng ngay lúc này, trong không gian truyền ra tiếng vang cổ quái, mọi người ngạc nhiên nhìn xung quanh, không hiểu là chuyện gì xảy ra.
- Đại đỉnh động!
Có người lớn tiếng kinh ngạc kêu lên, mọi người nghe tiếng nhìn lại, lúc này mới chú ý đại đỉnh bắt đầu xoay tròn, nguyên bản mọi người còn tưởng cửa lớn đang đóng lại, không ngờ là đại đỉnh đang di chuyển.
Hiện tại họ mới chứng kiến, khoảnh khắc Lục Thiếu Du công kích trưởng lão Ma Tâm cốc, mặt đất nứt nẻ, luôn kéo dài lan tràn tới chân đại đỉnh, vì vậy mới làm cho nó di chuyển.
Oanh long long!
Đại điện khổng lồ chao đảo, có cảm giác như đất rung núi chuyển, nháy mắt trong đại điện phát ra quang mang quỷ dị, tia sáng giống như từ trên đỉnh trực tiếp chiếu xuống.
Khi hào quang chiếu tới địa phương mà đại đỉnh vừa chuyển qua, mặt đất bộc phát ra quang mang thần dị, ba quang mang xuyên toa quang mang trên đỉnh chiếu xuống, nhất thời cả không gian càng chao đảo dữ dội.
Ánh mắt mọi người cả kinh, lập tức nhìn chằm chằm, chỉ thấy quanh thân Lục Thiếu Du hiện lên một hoàng mang không gian đường kính chừng bảy tám thước, đao mang nháy mắt biến mất, mà một đao vô cùng hung hãn của Triệu Thanh Miễn cứ như vậy trống rỗng tiêu thất.
- Vốn chỉ muốn thay mặt Đảng cốc chủ dạy ngươi quy củ, ai biết ngươi dám ra tay với bổn công tử, vậy phải tiêu diệt ngươi!
Dứt lời, thân hình Lục Thiếu Du nhoáng lên, cũng không thấy có động tác, nháy mắt biến thành tàn ảnh, một đạo chưởng ấn đánh ra, kình khí bén nhọn nhất thời vang lên chói tai, một mảnh chưởng ấn tàn ảnh lập tức bay tới.
Cảm nhận được kình khí khủng bố, đồng tử Triệu Thanh Miễn co rút lại, khuôn mặt hiện vẻ hoảng sợ, bản thân hắn rơi vào trong hoàng mang quỷ dị của đối phương, thân bất do kỷ, giống như lâm vào trong vũng bùn, giãy dụa thế nào cũng không thể thoát thân.
Hoàng mang chưởng ấn mang theo kình khí khủng bố đột nhiên hiện lên trước mắt Triệu Thanh Miễn, những nơi chưởng ấn đi qua không gian đều dao động, thanh âm gió rít chói tai như tiếng sấm rền vang lên bên tai không dứt.
Sàn nhà bắt đầu rạn nứt, vô số khe hở như mạng nhện lan tràn khắp nơi.
- Vũ suất cửu trọng!
Giờ phút này Lục Thiếu Du phóng thích chân khí chính là Vũ suất cửu trọng, nhất thời nhóm người Lữ Chính Cường đều kinh ngạc, mà ánh mắt Vân Tiếu Thiên đều ngẩn ra, nhóm người Đông Vô Mệnh đều trợn mắt há hốc mồm.
Rốt cục chưởng ấn vỗ lên người Triệu Thanh Miễn, tàn ảnh trùng điệp, uy thế tăng nhiều.
Oanh!
Chưởng ấn nặng nề vỗ xuống, một thanh âm trầm đục vang lên thật lớn, mặt đất dưới chân Triệu Thanh Miễn chấn thành bụi phấn, khe nứt lan tràn như mạng nhện, ngay sau đó thân thể Triệu Thanh Miễn bị đánh bay, phun ra ngụm máu tươi, nặng nề rơi xuống trượt dài trên mặt đất hơn mười thước mới ngừng lại.
Lúc này mọi người không khó nhìn ra Triệu Thanh Miễn đã hoàn toàn mất đi sinh cơ, trực tiếp bị một chưởng đánh chết.
Giờ khắc này mọi người hoảng sợ, một Vũ suất cửu trọng lại bị một chiêu đánh chết, ai cũng là cường giả, tự nhiên thấy rõ ràng.
Không ai nghĩ tới Lục Thiếu Du dùng loại thủ đoạn cường hãn như vậy đánh chết Triệu Thanh Miễn ngay tại chỗ, làm không ít người hít sâu một hơi, thậm chí đệ tử Phi Linh môn đều nuốt nước bọt, thực lực của chưởng môn tựa hồ càng mạnh hơn không ít.
Sau khi nhìn thấy một màn này, ánh mắt mọi người nhìn Lục Thiếu Du mang theo vẻ phức tạp khó hiểu, với độ tuổi như vậy đã là Vũ suất cửu trọng, còn là võ giả năm hệ, chỉ sợ toàn bộ thanh niên đồng lứa trên đại lục đã không còn vài người là đối thủ của hắn, xem như đã là người nổi bật trong giới trẻ tuổi.
- Thật mạnh!
Không ít tán tu lẩm bẩm, thần sắc kinh ngạc, ai có thể nghĩ tới là loại kết quả này, một Vũ suất cửu trọng chỉ dùng một chiêu đã bị đánh chết.
Lữ Chính Cường cùng Lư Khâu Mỹ Vi khẽ híp mắt, mà Công Tôn Hóa Nhai, Đồng Quy Tinh cùng Gia Cát Tây Phong đều giật mình, ánh mắt Gia Cát Tử Vân càng thêm âm trầm.
Vân Tiếu Thiên không nói gì, nhưng có thể thấy được hắn thoáng lặng người, thực lực Lục Thiếu Du đã vượt ngoài ý liệu của hắn.
- Người này đã tiến bộ hơn không ít, Vũ suất cửu trọng, chẳng lẽ hắn lại chiếm được cơ duyên gì hay sao!
Bạch Oánh nhíu mày, sau thoáng kinh ngạc liền lộ nụ cười.
- Di!
Lam Thập Tam kinh dị hô một tiếng, hơn mười ngày trước hắn mới giao thủ cùng Lục Thiếu Du, khi đó Lục Thiếu Du mới có tu vi Vũ suất thất trọng, lúc này đã lên cửu trọng, mới mười ngày thời gian đã đột phá nhanh như vậy, đánh chết hắn cũng không tin tưởng.
- Nguyên lai khi giao thủ với ta, hắn còn che giấu thực lực!
Ánh mắt Lam Thập Tam híp lại, trong mắt xuất hiện chiến ý, nguyên lai đối phương chưa dùng toàn lực, chỉ thấy một chiêu vừa rồi của đối phương đã biết hắn có được thực lực đối chiến với mình.
- Ngươi nói rất đúng, hắn không dùng toàn lực!
Lam Thập Tam nói.
- Cũng vượt ngoài ý liệu của chúng ta, người này tuyệt đối là kình địch của chúng ta!
Nữ tử nói.
- Thiên phú biến thái, Vũ suất cửu trọng đã có thể lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính đối địch, chân khí hùng hậu, tuyệt đối tu luyện được căn cơ vững chắc.
Một lão giả lạ mặt đứng sau lưng nữ tử quần đỏ, ánh mắt cực kỳ kinh hãi nói.
- Đích thật là rất mạnh, Lục Thiếu Du đúng là danh bất hư truyền, trong những đệ tử trẻ tuổi chỉ sợ không mấy người có thể đối kháng với hắn!
Nữ tử quần đỏ thấp giọng nói.
- Muốn đối kháng Lục Thiếu Du, chỉ sợ chỉ có kẻ biến thái mới làm được!
Lão giả nói nhỏ.
- Lục Thiếu Du, ngươi xuống tay thật độc ác, Ma Tâm cốc sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Đảng Vạn Lâm kinh hãi, sau một lát mới kịp phản ứng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du, lãnh ý lan tràn, hành động của Lục Thiếu Du hoàn toàn không đem Ma Tâm cốc đặt ở trong mắt, nếu hôm nay hắn không đòi lại công đạo, chỉ sợ ngày sau Ma Tâm cốc biến thành trò cười trong toàn bộ đại lục, tuyệt đối không thể ngẩng đầu.
Đảng Vạn Lâm vừa quát lớn, người của Ma Tâm cốc nhất thời khôi phục lại tinh thần, tràn đầy tức giận nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du.
- Đảng cốc chủ, ngươi cũng nhìn thấy là hắn động thủ với ta, ta chỉ tùy tiện đánh một chưởng, không nghĩ tới người của Ma Tâm cốc lại không đủ thực lực như vậy, chuyện này không liên quan gì tới ta!
Lục Thiếu Du nhún vai, tỏ vẻ vô cùng vô tội.
- Lục Thiếu Du, ngươi còn ngụy biện, vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy!
Đảng Vạn Lâm cả giận nói.
- Đảng Vạn Lâm, thấy cái gì, người của các ngươi ra tay với chưởng môn chúng ta, bị đánh chết là tại mình muốn chết, nếu ngươi không phục, vậy một mình đấu là được, nếu vậy để ta đấu với ngươi, muốn quần ẩu sao, người của Phi Linh môn cũng không e ngại!
Đông Vô Mệnh đi tới, âm lệ nhìn chằm chằm Đảng Vạn Lâm, mà đệ tử Phi Linh môn cũng hung hãn đi qua, bọn họ đều không phải kẻ hiền lành, ánh mắt lạnh lùng tràn ngập sát khí.
Mặc dù Đảng Vạn Lâm đang tức giận, nhưng còn chưa đánh mất lý trí, thực lực của Phi Linh môn hắn không thể đối kháng, bởi vì bọn họ đều không dễ trêu chọc.
Oanh long long!
Đúng ngay lúc này, trong không gian truyền ra tiếng vang cổ quái, mọi người ngạc nhiên nhìn xung quanh, không hiểu là chuyện gì xảy ra.
- Đại đỉnh động!
Có người lớn tiếng kinh ngạc kêu lên, mọi người nghe tiếng nhìn lại, lúc này mới chú ý đại đỉnh bắt đầu xoay tròn, nguyên bản mọi người còn tưởng cửa lớn đang đóng lại, không ngờ là đại đỉnh đang di chuyển.
Hiện tại họ mới chứng kiến, khoảnh khắc Lục Thiếu Du công kích trưởng lão Ma Tâm cốc, mặt đất nứt nẻ, luôn kéo dài lan tràn tới chân đại đỉnh, vì vậy mới làm cho nó di chuyển.
Oanh long long!
Đại điện khổng lồ chao đảo, có cảm giác như đất rung núi chuyển, nháy mắt trong đại điện phát ra quang mang quỷ dị, tia sáng giống như từ trên đỉnh trực tiếp chiếu xuống.
Khi hào quang chiếu tới địa phương mà đại đỉnh vừa chuyển qua, mặt đất bộc phát ra quang mang thần dị, ba quang mang xuyên toa quang mang trên đỉnh chiếu xuống, nhất thời cả không gian càng chao đảo dữ dội.