- Hừ.
Quỳ Long Như Hoa nghe thanh niên hoa phục nói vậy tức thì hừ lạnh một tiếng. Ánh mắt lập tức nhìn vào trên người thanh niên mặc hoa phục khiến cho hắn biến sắc. Thân hình tránh xa khỏi Quỳ Long Như Hoa.
Chiếc thuyền tiếp tục tiến vào trong thành Ma Vân. Hai bên có không ít kiến trúc lớn. Lúc này nhìn gần có thể thấy được toàn bộ những kiến trúc này đều từ đá ngầm tạo thành, có vẻ kiên cố không gì sánh được. Cũng có một ý vị riêng. Trên đại lục tuyệt đối không có nơi nào như vậy.
- Biểu muội, chúng ta vẫn đi tiếp sao? Không bằng nghỉ ngơi một chút rồi quay về Lưu Tô đảo vậy?
Thanh niên mặc hoa phục nhìn Đoan Mộc Y Y rồi xum xoe nói.
- Đại nhân, chúng ta có cần nghỉ ngơi một lát hay không? Thành Ma Vân này diện tích cực lớn, trong chủ thành cũng có không ít nơi có thức ăn ngon.
Đoan Mộc Y Y nói với Lục Thiếu Du.
- Ca ca, chúng ta đi mua sắm thôi.
Lục Tâm Đồng nhìn Lục Thiếu Du rồi nói. Lần đầu tiên tới thành Ma Vân, nghe Đoan Mộc Y Y nói không thiếu nơi có thức ăn ngon khiến cho nàng lập tức có hứng thú.
- Cũng được.
Lục Thiếu Du khẽ nói. Lục Tâm Đồng muốn du ngoạn, dù sao cũng đã tới thành Ma Vân, cũng đã tìm được Đoan Mộc gia tộc, chậm trễ một hai ngày tới Lưu Tô đảo cũng không ảnh hưởng gì quá lớn.
Thuyền dừng ở một hải cảng lớn, dưới sự dẫn đường của Đoan Mộc Y Y, mấy người Lục Thiếu Du rời thuyền bước vào thành Ma Vân. Mấy tháng ở trên thuyền khiến cho Lục Thiếu Du lúc này đứng trên mặt đất có chút không quen.
- Hừ.
Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du ở phía xa, trong mắt thanh niên mặc hoa phục hiện lên sự đố kỵ. Hàn ý trong mắt ngày càng đậm, sát ý bắt đầu tràn ra.
Nhân khẩu bên trong thành Ma Vân cũng không ít. Trên đường dòng người đi lại nhộn nhịp. Đây chính là thành trì lớn nhất trong Đông Hai, cho nên số lượng người tới thành Ma Vân không ít.
Trên đường còn có không ít nơi bán đặc sản của hải vực khiến cho hai người Lục Tâm Đồng, Dương Quá vô cùng hưng phấn. Dưới sự dẫn đường của Đoan Mộc Y Y, mọi người lập tức đi thưởng thức mỹ thực. Mỹ thực nơi này khiến cho người không cần ăn cơm như đám người Lục Thiếu Du cũng phải nuốt nước miếng.
Thanh niên mặc hoa phục vẫn luôn theo sau mọi người, bản thân xum xoe với Đoan Mộc Y Y không ngừng, thế nhưng ánh mắt Đoan Mộc Y Y thủy chung vẫn nhìn vào trên người Lục Thiếu Du. Sự tức giận trong mắt thanh niên mặc hoa phục ngày càng đậm. Thế nhưng hắn cũng không dám tùy tiện phát tác. Bởi vì hắn biết, dùng thực lực của những người này, bằng vào thực lực của hắn không đủ làm nên chuyện gì.
Nhìn đám người Lục Thiếu Du đi dạo trong thành Ma Vân, thanh niên mặc hoa phục cũng biến mất phía sau mọi người, một lát sau lại xuất hiện.
Đi dạo một hồi trong thành Ma Vân khiến cho Lục Tâm Đồng có chút mệt mỏi, diện tích của thành Ma Vân này không nhỏ chút nào.
Mọi người lại lần nữa lên thuyền, con thuyền nhanh chóng đi tới Lưu Tô đảo. Từ thành Ma Vân đi tới Lưu Tô đảo, bằng vào tốc độ không thua yêu thú lục giai của chiếc thuyền này cũng cần nửa tháng, đường xá quả thực vô cùng xa xôi.
Trong phòng Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn lặng lẽ biến hóa. Trên bàn tay, quang mang chớp động, không gian mơ hồ vặn vẹo. Chân khí thu liễm, Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, không gian lần nữa khôi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có.
- Cũng nên tu luyện thứ đó môt chút.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Một mực tu luyện vũ kỹ và thuộc tính khiến cho tu vi linh giả của Lục Thiếu Du không có chút tiến bộ nào.
Nói xong, trong tay Lục Thiếu Du đột nhiên xuất hiện một khối ngọc giản. Đây chính là bí pháp tăng cường linh lực của Triệu gia. Thứ này chính là thứ tốt, Lục Thiếu Du cũng muốn tu luyện qua một phen.
Cầm ngọc giản trong suốt trong tay, trong lòng Lục Thiếu Du có chút chờ mong. Từ tin tức trong đầu Triệu Vô Cực mà Lục Thiếu Du biết được, bí pháp này có thể đem linh lực đề thăng không ít. Thế nhưng tin tức cũng không có nói rõ ràng.
- Cái này làm sao có thể mở ra đây?
Lục Thiếu Du lật ngọc giản vài vòng, hai hàng lông mày nhíu lại. Ngọc giản này so với ngọc giản vũ kỹ, linh kỹ khác dường như có chút không giống. Sau khi trích máu tươi vào cũng không thể mở ra. Do dự một lát, Lục Thiếu Du trực tiếp đưa vào ngọc giản một tia linh lực.
Linh lực rót vào trong ngọc giản, khi linh lực của Lục Thiếu Du tiếp xúc với ngọc giản thì cảnh tượng kỳ dị lập tức xảy ra. Khối ngọc giản này không ngờ lại đem linh lực thôn phệ vào bên trong.
Đối với loại tình huống này Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc rồi lập tức bình tĩnh lại. Linh lực cuồn cuộn không ngừng được rót vào khối ngọc giản trên tay. Dưới linh lực cuồn cuộn không ngừng được rót vào, một chung trà sau, trên ngọc giản vốn không có phản ứng gì lúc này đột nhiên có biến hóa.
Cạch cạch.
Trong khối ngọc giản trong suốt này đột nhiên vang lên âm hưởng rất nhỏ. Linh lực bàng bạc của Lục Thiếu Du như thủy triều rót vào, một đạo quang mang bàng bạc đột nhiên từ trong ngọc giản bắn ra. Đạo quang mang này vô cùng chói mắt khiến cho Lục Thiếu Du lập tức nhắm mắt lại. Chỉ trong chốc lát, cỗ quang mang này trực tiếp chui vào trong mi tâm Lục Thiếu Du.
Hiện tượng này cũng khiến cho Tiểu Long đang tu luyện giật mình tỉnh lại. Ngay cả Quỳ Long Như Hoa đang chữa thương cũng vậy. Thương thế của Quỳ Long Như Hoa trải qua một tháng chữa trị cũng đã không còn trở ngại. Thế nhưng cũng chưa hoàn toàn khôi phục, đủ để thấy nó bị thương nặng ra sao.
Hai người nhìn vào đoàn quang mang quanh người Lục Thiếu Du. Đặc biệt là Quỳ Long Như Hoa, cảm nhận linh lực quanh người Lục Thiếu Du lúc này khiến cho nó vô cùng kinh ngạc, thế nhưng nó cũng không mở miệng ra hỏi cái gì.
Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du, đạo bạch quang kia tiến vào mang theo một cỗ tin tức khổng lồ, không chút trở ngại chạy ào ào vào trong đầu Lục Thiếu Du khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác đau đớn. Trong đầu giống như đột nhiên bị nhồi vào thứ gì đó khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác đầu hắn như nứt ra. Cũng may loại cảm giác này tới rất nhanh mà đi cũng nhanh. Chỉ trong chớp mắt cảm giác đau đớn lập tức biến mất.
- Lão đại, huynh không sao chứ?
Ba động không nhỏ khi nãy khiến cho Tiểu Long lo lắng cho Lục Thiếu Du.
- Không có việc gì.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, ý bảo Tiểu Long không cần quá lo lắng. Lục Thiếu Du lập tức ngưng thần tĩnh khí, hai mắt nhắm lại, trong đầu lại xuất hiện cỗ tin tức khổng lồ vừa rồi. Khi xem qua hết cỗ tin tức khổng lồ trong đầu, Lục Thiếu Du mới chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
- Bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh, tổng cộng có chín chuyển. Tu luyện thành một chuyển tương đương với đề thăng một trọng linh lực. Hiệu quả dưới Linh Tôn, ngoài Linh Tôn uy lực đề thăng sẽ yếu bớt. Tu luyện tới chuyển thứ chín, Cửu Chuyển Thiên Linh đại thành có thể vượt cấp đánh chết đối thủ. Uy lực tương đương vũ kỹ Địa cấp trung giai, bí pháp không có bất luận tác dụng phụ gì. Chỉ là muốn tu luyện nó, độ cường hãn của thân thể so với vũ giả đồng cấp phải mạnh hơn gấp ba. Nếu muốn tu luyện tới đại thành, độ cường hãn của thân thể phải mạnh hơn vũ giả đồng cấp chín lần. Bằng không sẽ không tu luyện bí pháp được. Nếu như cố tu luyện, nhẹ thì kinh mạch đứt từng khúc, gân cốt tan nát trở thành phế nhân. Nặng thì trực tiếp nổ tung thân thể, hồn phi phách tán.
Quỳ Long Như Hoa nghe thanh niên hoa phục nói vậy tức thì hừ lạnh một tiếng. Ánh mắt lập tức nhìn vào trên người thanh niên mặc hoa phục khiến cho hắn biến sắc. Thân hình tránh xa khỏi Quỳ Long Như Hoa.
Chiếc thuyền tiếp tục tiến vào trong thành Ma Vân. Hai bên có không ít kiến trúc lớn. Lúc này nhìn gần có thể thấy được toàn bộ những kiến trúc này đều từ đá ngầm tạo thành, có vẻ kiên cố không gì sánh được. Cũng có một ý vị riêng. Trên đại lục tuyệt đối không có nơi nào như vậy.
- Biểu muội, chúng ta vẫn đi tiếp sao? Không bằng nghỉ ngơi một chút rồi quay về Lưu Tô đảo vậy?
Thanh niên mặc hoa phục nhìn Đoan Mộc Y Y rồi xum xoe nói.
- Đại nhân, chúng ta có cần nghỉ ngơi một lát hay không? Thành Ma Vân này diện tích cực lớn, trong chủ thành cũng có không ít nơi có thức ăn ngon.
Đoan Mộc Y Y nói với Lục Thiếu Du.
- Ca ca, chúng ta đi mua sắm thôi.
Lục Tâm Đồng nhìn Lục Thiếu Du rồi nói. Lần đầu tiên tới thành Ma Vân, nghe Đoan Mộc Y Y nói không thiếu nơi có thức ăn ngon khiến cho nàng lập tức có hứng thú.
- Cũng được.
Lục Thiếu Du khẽ nói. Lục Tâm Đồng muốn du ngoạn, dù sao cũng đã tới thành Ma Vân, cũng đã tìm được Đoan Mộc gia tộc, chậm trễ một hai ngày tới Lưu Tô đảo cũng không ảnh hưởng gì quá lớn.
Thuyền dừng ở một hải cảng lớn, dưới sự dẫn đường của Đoan Mộc Y Y, mấy người Lục Thiếu Du rời thuyền bước vào thành Ma Vân. Mấy tháng ở trên thuyền khiến cho Lục Thiếu Du lúc này đứng trên mặt đất có chút không quen.
- Hừ.
Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du ở phía xa, trong mắt thanh niên mặc hoa phục hiện lên sự đố kỵ. Hàn ý trong mắt ngày càng đậm, sát ý bắt đầu tràn ra.
Nhân khẩu bên trong thành Ma Vân cũng không ít. Trên đường dòng người đi lại nhộn nhịp. Đây chính là thành trì lớn nhất trong Đông Hai, cho nên số lượng người tới thành Ma Vân không ít.
Trên đường còn có không ít nơi bán đặc sản của hải vực khiến cho hai người Lục Tâm Đồng, Dương Quá vô cùng hưng phấn. Dưới sự dẫn đường của Đoan Mộc Y Y, mọi người lập tức đi thưởng thức mỹ thực. Mỹ thực nơi này khiến cho người không cần ăn cơm như đám người Lục Thiếu Du cũng phải nuốt nước miếng.
Thanh niên mặc hoa phục vẫn luôn theo sau mọi người, bản thân xum xoe với Đoan Mộc Y Y không ngừng, thế nhưng ánh mắt Đoan Mộc Y Y thủy chung vẫn nhìn vào trên người Lục Thiếu Du. Sự tức giận trong mắt thanh niên mặc hoa phục ngày càng đậm. Thế nhưng hắn cũng không dám tùy tiện phát tác. Bởi vì hắn biết, dùng thực lực của những người này, bằng vào thực lực của hắn không đủ làm nên chuyện gì.
Nhìn đám người Lục Thiếu Du đi dạo trong thành Ma Vân, thanh niên mặc hoa phục cũng biến mất phía sau mọi người, một lát sau lại xuất hiện.
Đi dạo một hồi trong thành Ma Vân khiến cho Lục Tâm Đồng có chút mệt mỏi, diện tích của thành Ma Vân này không nhỏ chút nào.
Mọi người lại lần nữa lên thuyền, con thuyền nhanh chóng đi tới Lưu Tô đảo. Từ thành Ma Vân đi tới Lưu Tô đảo, bằng vào tốc độ không thua yêu thú lục giai của chiếc thuyền này cũng cần nửa tháng, đường xá quả thực vô cùng xa xôi.
Trong phòng Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn lặng lẽ biến hóa. Trên bàn tay, quang mang chớp động, không gian mơ hồ vặn vẹo. Chân khí thu liễm, Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, không gian lần nữa khôi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có.
- Cũng nên tu luyện thứ đó môt chút.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Một mực tu luyện vũ kỹ và thuộc tính khiến cho tu vi linh giả của Lục Thiếu Du không có chút tiến bộ nào.
Nói xong, trong tay Lục Thiếu Du đột nhiên xuất hiện một khối ngọc giản. Đây chính là bí pháp tăng cường linh lực của Triệu gia. Thứ này chính là thứ tốt, Lục Thiếu Du cũng muốn tu luyện qua một phen.
Cầm ngọc giản trong suốt trong tay, trong lòng Lục Thiếu Du có chút chờ mong. Từ tin tức trong đầu Triệu Vô Cực mà Lục Thiếu Du biết được, bí pháp này có thể đem linh lực đề thăng không ít. Thế nhưng tin tức cũng không có nói rõ ràng.
- Cái này làm sao có thể mở ra đây?
Lục Thiếu Du lật ngọc giản vài vòng, hai hàng lông mày nhíu lại. Ngọc giản này so với ngọc giản vũ kỹ, linh kỹ khác dường như có chút không giống. Sau khi trích máu tươi vào cũng không thể mở ra. Do dự một lát, Lục Thiếu Du trực tiếp đưa vào ngọc giản một tia linh lực.
Linh lực rót vào trong ngọc giản, khi linh lực của Lục Thiếu Du tiếp xúc với ngọc giản thì cảnh tượng kỳ dị lập tức xảy ra. Khối ngọc giản này không ngờ lại đem linh lực thôn phệ vào bên trong.
Đối với loại tình huống này Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc rồi lập tức bình tĩnh lại. Linh lực cuồn cuộn không ngừng được rót vào khối ngọc giản trên tay. Dưới linh lực cuồn cuộn không ngừng được rót vào, một chung trà sau, trên ngọc giản vốn không có phản ứng gì lúc này đột nhiên có biến hóa.
Cạch cạch.
Trong khối ngọc giản trong suốt này đột nhiên vang lên âm hưởng rất nhỏ. Linh lực bàng bạc của Lục Thiếu Du như thủy triều rót vào, một đạo quang mang bàng bạc đột nhiên từ trong ngọc giản bắn ra. Đạo quang mang này vô cùng chói mắt khiến cho Lục Thiếu Du lập tức nhắm mắt lại. Chỉ trong chốc lát, cỗ quang mang này trực tiếp chui vào trong mi tâm Lục Thiếu Du.
Hiện tượng này cũng khiến cho Tiểu Long đang tu luyện giật mình tỉnh lại. Ngay cả Quỳ Long Như Hoa đang chữa thương cũng vậy. Thương thế của Quỳ Long Như Hoa trải qua một tháng chữa trị cũng đã không còn trở ngại. Thế nhưng cũng chưa hoàn toàn khôi phục, đủ để thấy nó bị thương nặng ra sao.
Hai người nhìn vào đoàn quang mang quanh người Lục Thiếu Du. Đặc biệt là Quỳ Long Như Hoa, cảm nhận linh lực quanh người Lục Thiếu Du lúc này khiến cho nó vô cùng kinh ngạc, thế nhưng nó cũng không mở miệng ra hỏi cái gì.
Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du, đạo bạch quang kia tiến vào mang theo một cỗ tin tức khổng lồ, không chút trở ngại chạy ào ào vào trong đầu Lục Thiếu Du khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác đau đớn. Trong đầu giống như đột nhiên bị nhồi vào thứ gì đó khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác đầu hắn như nứt ra. Cũng may loại cảm giác này tới rất nhanh mà đi cũng nhanh. Chỉ trong chớp mắt cảm giác đau đớn lập tức biến mất.
- Lão đại, huynh không sao chứ?
Ba động không nhỏ khi nãy khiến cho Tiểu Long lo lắng cho Lục Thiếu Du.
- Không có việc gì.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, ý bảo Tiểu Long không cần quá lo lắng. Lục Thiếu Du lập tức ngưng thần tĩnh khí, hai mắt nhắm lại, trong đầu lại xuất hiện cỗ tin tức khổng lồ vừa rồi. Khi xem qua hết cỗ tin tức khổng lồ trong đầu, Lục Thiếu Du mới chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
- Bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh, tổng cộng có chín chuyển. Tu luyện thành một chuyển tương đương với đề thăng một trọng linh lực. Hiệu quả dưới Linh Tôn, ngoài Linh Tôn uy lực đề thăng sẽ yếu bớt. Tu luyện tới chuyển thứ chín, Cửu Chuyển Thiên Linh đại thành có thể vượt cấp đánh chết đối thủ. Uy lực tương đương vũ kỹ Địa cấp trung giai, bí pháp không có bất luận tác dụng phụ gì. Chỉ là muốn tu luyện nó, độ cường hãn của thân thể so với vũ giả đồng cấp phải mạnh hơn gấp ba. Nếu muốn tu luyện tới đại thành, độ cường hãn của thân thể phải mạnh hơn vũ giả đồng cấp chín lần. Bằng không sẽ không tu luyện bí pháp được. Nếu như cố tu luyện, nhẹ thì kinh mạch đứt từng khúc, gân cốt tan nát trở thành phế nhân. Nặng thì trực tiếp nổ tung thân thể, hồn phi phách tán.