- Nhị đệ, nơi này cực kỳ quỷ dị!
Dương Quá nhíu mày nói.
- Chúng ta chú ý một chút là được rồi!
Lục Thiếu Du nói, nhìn dáng vẻ trong Thánh Linh giáo nước thật sâu đậm, cho dù hắn nói mình là Thánh Linh giáo chủ phỏng chừng cũng sẽ gặp phiền phức, ai biết có người nào chịu thừa nhận sự hiện hữu của mình hay không.
Thương nghị một lúc, Lục Thiếu Du mang theo tâm tính tới đâu hay tới đó, lại đi dạo bên trong đình viện, phong cảnh nơi này cũng thật xinh đẹp.
Nơi nơi đều có đệ tử Thánh Linh bộ, tựa hồ tin tức hắn đánh chết Ám Minh tam quỷ cùng Thiên Phong song Vương được truyền ra, mọi người đều đang thấp giọng nghị luận, không ít đệ tử xưng hô sư thúc, tỏ vẻ cực kỳ ủng hộ, những đệ tử còn nhỏ tuổi, vì vậy rất căm tức Thiên Phong dong binh đoàn cùng Ám Minh Tông, nhưng do các trưởng lão luôn ngăn cản cho nên họ cũng không biện pháp, lần này có người ra tay đánh chết toàn bộ cường giả hai thế lực kia, bọn họ đương nhiên vô cùng ủng hộ.
Mọi người đi dạo chung quanh, cũng có nhiều chỗ không được vào, bởi vì có đệ tử canh gác.
Vào đêm, ánh trăng bao phủ trời cao, nơi nơi một mảnh hôn ám.
- Hô!
Vào giờ tý, Lục Thiếu Du thở ra một hơi trọc khí, trong mắt lóe sáng tinh mang.
- Lão đại, ngươi muốn đi ra ngoài sao?
Tiểu Long mở mắt nhìn Lục Thiếu Du hỏi.
- Chúng ta đi thôi, đi tìm một nơi!
Lục Thiếu Du nói.
Dưới ánh trăng, hai thân ảnh nhảy ra khỏi đình viện, biến mất nhanh như chớp.
Nửa canh giờ sau, bên dưới một ngọn núi thật lớn, dưới bóng đêm tối tăm, ngọn núi cao vút trong mấy lộ ra khí thế hùng hậu nguy nga.
Hai thân ảnh một lớn một nhỏ xuất hiện, nhìn chăm chú lên núi.
- Lão đại, chúng ta tới đây làm gì?
Thanh âm Tiểu Long truyền ra trong đầu Lục Thiếu Du.
- Nơi này hẳn là trọng địa Thánh Linh bộ, chúng ta đi nhìn xem mấy năm nay Thánh Linh giáo có bao nhiêu biến hóa!
Lục Thiếu Du nói, thân ảnh hai người nháy mắt nhảy lên sườn núi.
Ngay khi thân ảnh hai người biến mất, ở địa phương cách đó không xa hiện ra một thân ảnh cao lớn, uyển như quỷ mị, mà Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long không hề phát hiện bất kỳ dấu vết, loại thực lực kia thật sự cường hãn tới mức khủng bố.
- Linh Hoàng khí, Yêu Hoàng khí, chẳng lẽ là do Thanh Long hoàng tộc cùng Huyền Vũ hoàng tộc sinh ra sao?
Thân ảnh thì thào lẩm bẩm, lại biến mất ngay tại chỗ.
Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long một đường không bị ngăn trở, xuất hiện trước một sơn động lớn.
- Thánh Linh trọng địa, không được tùy tiện đi vào!
Bên ngoài sơn động có một bia đá thật lớn, bên trên điêu khắc chữ lớn như rồng bay phượng múa, tấm bia đá hẳn còn lưu ý niệm, mặt trên có dấu vết bị mài mòn, chữ viết cũng có vẻ loang lổ.
- Tiểu Long, chúng ta cẩn thận một chút!
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào sơn động, ánh mắt híp lại lập tức đi vào bên trong.
Bên trong sơn động, trên vách đá bốn phía vang lên tiếng nhỏ nước tí tách không ngừng.
- Lão đại, trong này lại có sương mù dày đặc như vậy!
Trong sơn động sương mù bao phủ, đưa tay không thấy được năm ngón, Tiểu Long than thở:
- Linh nguyên của ta biến mất, giống như bị đình trệ vậy!
- Là do chúng ta xông vào trong trận!
Lục Thiếu Du nhướng mày nhìn quanh bốn phía, nhất thời cười khổ, đi vào trong trận này, thực lực đã bị khắc chế.
- Trong này còn bố trí trận pháp sao?
Tiểu Long kinh ngạc hỏi:
- Như vậy chẳng lẽ chúng ta bị người phát hiện?
- Không chỉ bị người phát hiện, còn bị người vây khốn!
Lục Thiếu Du cau mày cười khổ nói.
- Các ngươi là ai, sớm biết các ngươi lẫn vào Thánh Linh bộ có ý xấu, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy đã lộ ra chân tướng!
Một thanh âm thản nhiên truyền tới.
Lục Thiếu Du nghe được là thanh âm của tam trưởng lão, ánh mắt quét nhìn bốn phía, nói:
- Tam trưởng lão, đệ tử là đệ tử Thánh Thú bộ, bởi vì nhất thời tò mò cho nên mới đi lên, thỉnh tam trưởng lão thứ lỗi!
- Đệ tử Thánh Thú bộ, Hồ Nhất Đao cùng Lư trưởng lão tin tưởng ngươi, ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao, nếu ngươi không nói vậy cứ bị nhốt trong Tam Thập Lục Tinh Mê Huyễn đại trận này đi, khi nào ngươi muốn nói thì cho ta biết là được!
Thanh âm tam trưởng lão truyền tới.
- Tam Thập Lục Tinh Mê Huyễn đại trận!
Ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, nói:
- Nếu tam trưởng lão không chịu thả ta đi ra, ta chỉ có thể tự mình đi ra thôi!
Dứt lời, Lục Thiếu Du lôi kéo Tiểu Long dùng những bước chân thật huyền ảo đi tới, những nơi đi qua sương mù đều biến mất không còn nhìn thấy.
Tam Thập Lục Tinh Mê Huyễn đại trận, đây là đại trận tuyệt đối, nếu không biết trận này dù là Vũ Tôn cũng đừng mong đi ra, thực lực hoàn toàn bị khắc chế, cho dù hiểu về trận này cũng khó thể xông qua, đại trận thay đổi thất thường, càng hiểu biết càng khó thể vượt qua.
Nhưng Lục Thiếu Du thì khác, tuy không phải hắn bố trí đại trận, nhưng là do sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn sáng lập, trong Thiên Tinh Lục đều ghi chép thật rõ ràng.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lách trái tránh phải, nhất thời tạo ra không ít tiếng hô kinh nghi, không bao lâu khi hắn nhảy ra khỏi sương mù dày đặc, trước mắt liền xuất hiện một thạch thất thật lớn.
Đó là một địa phương làm cho người ta cực kỳ khiếp sợ, thạch thất giống như do nhân công tạo ra, diện tích khổng lồ, bốn vách đá khắc lên không ít bí văn, lúc này trong thạch thất xuất hiện không ít thân ảnh, chính là tam trưởng lão, hai mươi Linh Vương đều xuất hiện, bên cạnh tam trưởng lão còn có Hồ Nhất Đao.
Hồ Nhất Đao nhìn Lục Thiếu Du, hai mắt trừng lớn, lúc này hắn thật sự hoài nghi thân phận của Lục Thiếu Du.
- Sao ngươi có thể đi ra khỏi Tam Thập Lục Tinh Mê Huyễn đại trận!
Một trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi, những trưởng lão khác cũng ngạc nhiên vô cùng.
- Rất khó sao, tựa hồ thật dễ dàng thôi!
Lục Thiếu Du vuốt vuốt mũi cười nói, nhưng trong lòng cực kỳ bất đắc dĩ, xem ra lời nói dối của mình đã bị vạch trần.
- Nguyên lai là có chuẩn bị mà tới, rốt cục ngươi là người nào, tự tiện xông vào trọng địa Thánh Linh giáo có mục đích gì?
Tam trưởng lão nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Lục Thiếu Du.
- Tam trưởng lão, ta thật sự là người của Thánh Linh giáo, nơi này là bổn giáo, vì sao ta không thể đi vào!
Lục Thiếu Du cười khổ nói.
- Trong Thánh Thú bộ không có nhân vật như ngươi, vốn ta còn định phái người đi Thánh Thú bộ điều tra lai lịch của ngươi, hiện tại xem ra không cần điều tra, ngươi tuyệt đối không phải đệ tử Cổ trưởng lão, càng không phải là người Thánh Linh giáo, với thực lực của ngươi, nói đi, ngươi là người Nguyệt Long các hay Thần Kim các, hoặc là Viêm đảo hoặc Khôn Dương đảo?
Một Linh Vương đứng cạnh tam trưởng lão hỏi.
- Ta thật sự là người Thánh Linh giáo!
Lục Thiếu Du nói.
- Không cần biết ngươi là ai, xem ra hai các hai đảo kia vẫn chưa tà tâm bất tử, những năm gần đây người chui vào Thánh Linh giáo cũng không chỉ có ngươi, không cần ngươi nói, bắt được ngươi ta tự nhiên có biện pháp biết ngươi là ai!
Tam trưởng lão nói xong nghiêng người nói:
- Người này thực lực không kém, Bạch trưởng lão Hồng trưởng lão, các ngươi bắt hắn!
Dương Quá nhíu mày nói.
- Chúng ta chú ý một chút là được rồi!
Lục Thiếu Du nói, nhìn dáng vẻ trong Thánh Linh giáo nước thật sâu đậm, cho dù hắn nói mình là Thánh Linh giáo chủ phỏng chừng cũng sẽ gặp phiền phức, ai biết có người nào chịu thừa nhận sự hiện hữu của mình hay không.
Thương nghị một lúc, Lục Thiếu Du mang theo tâm tính tới đâu hay tới đó, lại đi dạo bên trong đình viện, phong cảnh nơi này cũng thật xinh đẹp.
Nơi nơi đều có đệ tử Thánh Linh bộ, tựa hồ tin tức hắn đánh chết Ám Minh tam quỷ cùng Thiên Phong song Vương được truyền ra, mọi người đều đang thấp giọng nghị luận, không ít đệ tử xưng hô sư thúc, tỏ vẻ cực kỳ ủng hộ, những đệ tử còn nhỏ tuổi, vì vậy rất căm tức Thiên Phong dong binh đoàn cùng Ám Minh Tông, nhưng do các trưởng lão luôn ngăn cản cho nên họ cũng không biện pháp, lần này có người ra tay đánh chết toàn bộ cường giả hai thế lực kia, bọn họ đương nhiên vô cùng ủng hộ.
Mọi người đi dạo chung quanh, cũng có nhiều chỗ không được vào, bởi vì có đệ tử canh gác.
Vào đêm, ánh trăng bao phủ trời cao, nơi nơi một mảnh hôn ám.
- Hô!
Vào giờ tý, Lục Thiếu Du thở ra một hơi trọc khí, trong mắt lóe sáng tinh mang.
- Lão đại, ngươi muốn đi ra ngoài sao?
Tiểu Long mở mắt nhìn Lục Thiếu Du hỏi.
- Chúng ta đi thôi, đi tìm một nơi!
Lục Thiếu Du nói.
Dưới ánh trăng, hai thân ảnh nhảy ra khỏi đình viện, biến mất nhanh như chớp.
Nửa canh giờ sau, bên dưới một ngọn núi thật lớn, dưới bóng đêm tối tăm, ngọn núi cao vút trong mấy lộ ra khí thế hùng hậu nguy nga.
Hai thân ảnh một lớn một nhỏ xuất hiện, nhìn chăm chú lên núi.
- Lão đại, chúng ta tới đây làm gì?
Thanh âm Tiểu Long truyền ra trong đầu Lục Thiếu Du.
- Nơi này hẳn là trọng địa Thánh Linh bộ, chúng ta đi nhìn xem mấy năm nay Thánh Linh giáo có bao nhiêu biến hóa!
Lục Thiếu Du nói, thân ảnh hai người nháy mắt nhảy lên sườn núi.
Ngay khi thân ảnh hai người biến mất, ở địa phương cách đó không xa hiện ra một thân ảnh cao lớn, uyển như quỷ mị, mà Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long không hề phát hiện bất kỳ dấu vết, loại thực lực kia thật sự cường hãn tới mức khủng bố.
- Linh Hoàng khí, Yêu Hoàng khí, chẳng lẽ là do Thanh Long hoàng tộc cùng Huyền Vũ hoàng tộc sinh ra sao?
Thân ảnh thì thào lẩm bẩm, lại biến mất ngay tại chỗ.
Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long một đường không bị ngăn trở, xuất hiện trước một sơn động lớn.
- Thánh Linh trọng địa, không được tùy tiện đi vào!
Bên ngoài sơn động có một bia đá thật lớn, bên trên điêu khắc chữ lớn như rồng bay phượng múa, tấm bia đá hẳn còn lưu ý niệm, mặt trên có dấu vết bị mài mòn, chữ viết cũng có vẻ loang lổ.
- Tiểu Long, chúng ta cẩn thận một chút!
Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào sơn động, ánh mắt híp lại lập tức đi vào bên trong.
Bên trong sơn động, trên vách đá bốn phía vang lên tiếng nhỏ nước tí tách không ngừng.
- Lão đại, trong này lại có sương mù dày đặc như vậy!
Trong sơn động sương mù bao phủ, đưa tay không thấy được năm ngón, Tiểu Long than thở:
- Linh nguyên của ta biến mất, giống như bị đình trệ vậy!
- Là do chúng ta xông vào trong trận!
Lục Thiếu Du nhướng mày nhìn quanh bốn phía, nhất thời cười khổ, đi vào trong trận này, thực lực đã bị khắc chế.
- Trong này còn bố trí trận pháp sao?
Tiểu Long kinh ngạc hỏi:
- Như vậy chẳng lẽ chúng ta bị người phát hiện?
- Không chỉ bị người phát hiện, còn bị người vây khốn!
Lục Thiếu Du cau mày cười khổ nói.
- Các ngươi là ai, sớm biết các ngươi lẫn vào Thánh Linh bộ có ý xấu, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy đã lộ ra chân tướng!
Một thanh âm thản nhiên truyền tới.
Lục Thiếu Du nghe được là thanh âm của tam trưởng lão, ánh mắt quét nhìn bốn phía, nói:
- Tam trưởng lão, đệ tử là đệ tử Thánh Thú bộ, bởi vì nhất thời tò mò cho nên mới đi lên, thỉnh tam trưởng lão thứ lỗi!
- Đệ tử Thánh Thú bộ, Hồ Nhất Đao cùng Lư trưởng lão tin tưởng ngươi, ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao, nếu ngươi không nói vậy cứ bị nhốt trong Tam Thập Lục Tinh Mê Huyễn đại trận này đi, khi nào ngươi muốn nói thì cho ta biết là được!
Thanh âm tam trưởng lão truyền tới.
- Tam Thập Lục Tinh Mê Huyễn đại trận!
Ánh mắt Lục Thiếu Du run lên, nói:
- Nếu tam trưởng lão không chịu thả ta đi ra, ta chỉ có thể tự mình đi ra thôi!
Dứt lời, Lục Thiếu Du lôi kéo Tiểu Long dùng những bước chân thật huyền ảo đi tới, những nơi đi qua sương mù đều biến mất không còn nhìn thấy.
Tam Thập Lục Tinh Mê Huyễn đại trận, đây là đại trận tuyệt đối, nếu không biết trận này dù là Vũ Tôn cũng đừng mong đi ra, thực lực hoàn toàn bị khắc chế, cho dù hiểu về trận này cũng khó thể xông qua, đại trận thay đổi thất thường, càng hiểu biết càng khó thể vượt qua.
Nhưng Lục Thiếu Du thì khác, tuy không phải hắn bố trí đại trận, nhưng là do sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn sáng lập, trong Thiên Tinh Lục đều ghi chép thật rõ ràng.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lách trái tránh phải, nhất thời tạo ra không ít tiếng hô kinh nghi, không bao lâu khi hắn nhảy ra khỏi sương mù dày đặc, trước mắt liền xuất hiện một thạch thất thật lớn.
Đó là một địa phương làm cho người ta cực kỳ khiếp sợ, thạch thất giống như do nhân công tạo ra, diện tích khổng lồ, bốn vách đá khắc lên không ít bí văn, lúc này trong thạch thất xuất hiện không ít thân ảnh, chính là tam trưởng lão, hai mươi Linh Vương đều xuất hiện, bên cạnh tam trưởng lão còn có Hồ Nhất Đao.
Hồ Nhất Đao nhìn Lục Thiếu Du, hai mắt trừng lớn, lúc này hắn thật sự hoài nghi thân phận của Lục Thiếu Du.
- Sao ngươi có thể đi ra khỏi Tam Thập Lục Tinh Mê Huyễn đại trận!
Một trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi, những trưởng lão khác cũng ngạc nhiên vô cùng.
- Rất khó sao, tựa hồ thật dễ dàng thôi!
Lục Thiếu Du vuốt vuốt mũi cười nói, nhưng trong lòng cực kỳ bất đắc dĩ, xem ra lời nói dối của mình đã bị vạch trần.
- Nguyên lai là có chuẩn bị mà tới, rốt cục ngươi là người nào, tự tiện xông vào trọng địa Thánh Linh giáo có mục đích gì?
Tam trưởng lão nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Lục Thiếu Du.
- Tam trưởng lão, ta thật sự là người của Thánh Linh giáo, nơi này là bổn giáo, vì sao ta không thể đi vào!
Lục Thiếu Du cười khổ nói.
- Trong Thánh Thú bộ không có nhân vật như ngươi, vốn ta còn định phái người đi Thánh Thú bộ điều tra lai lịch của ngươi, hiện tại xem ra không cần điều tra, ngươi tuyệt đối không phải đệ tử Cổ trưởng lão, càng không phải là người Thánh Linh giáo, với thực lực của ngươi, nói đi, ngươi là người Nguyệt Long các hay Thần Kim các, hoặc là Viêm đảo hoặc Khôn Dương đảo?
Một Linh Vương đứng cạnh tam trưởng lão hỏi.
- Ta thật sự là người Thánh Linh giáo!
Lục Thiếu Du nói.
- Không cần biết ngươi là ai, xem ra hai các hai đảo kia vẫn chưa tà tâm bất tử, những năm gần đây người chui vào Thánh Linh giáo cũng không chỉ có ngươi, không cần ngươi nói, bắt được ngươi ta tự nhiên có biện pháp biết ngươi là ai!
Tam trưởng lão nói xong nghiêng người nói:
- Người này thực lực không kém, Bạch trưởng lão Hồng trưởng lão, các ngươi bắt hắn!