Trong đại điện có một người ngồi trên chủ vị, người này mặc một bộ áo bào trắng, vóc người cao to. Mày kiếm mắt sáng vô cùng hợp với khuôn mặt vô hình trung khiến cho người ta cảm nhận được một cỗ sát khí lạnh lẽo. Đây chính là tông chủ Hóa Vũ tông Công Tôn Hóa Nhai.
– Tông chủ, vừa mới nhận được tin tức, phân đà thứ mười của chúng ta đã bị phá hủy, người xuất thủ chính là Thiên Thủ Quỷ Vương và Long Linh.
Một lão giả đi tới bên người đại hán mặc y phục màu trắng này rồi nói.
– Hỗn đản, Thiên Thủ Quỷ Vương này mười năm trước ta còn từng gặp mặt. Cũng chỉ là Vũ Vương cửu trọng mà thôi, không ngờ hiện tại đã là Tôn cấp. Còn tự xưng là Tôn sứ hộ môn. Phi Linh môn này không diệt, Hóa Vũ Tông chúng ta làm sao còn mặt mũi đặt chân nữa.
Trong đại điện, một Linh Vương cửu trọng nói.
– Mười phân đà của Hóa Vũ tông chúng ta bị san bằng, tám ngàn đệ tử bị đánh chết. Tổn thất thảm trọng như vậy nhất định phải diệt Phi Linh môn, chó gà không tha.
– Phi Linh môn khiêu khích chúng ta nhất định phải trả một cái giá lớn.
Công Tôn Hóa Nhai nhìn mọi người đang kích động, trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo nói:
– Hà trưởng lão, thu thập tất cả tin tức về Phi Linh môn, nhìn xem gần đây Phi Linh môn có phải xuất hiện thêm cường giả gì không. Cũng chú ý nhất cử nhất động của Linh Thiên môn. Nhìn xem bên trong có cánh tay của Linh Thiên môn hay không. Còn nữa, liên hệ Lan Lăng sơn trang và Hắc Sát giáo. Nói Hóa Vũ tông ta muốn san bằng Phi Linh môn.
– Vâng.
Hà Dược Đông đáp rồi lập tức rời khỏi đại điện.
Cổ Vực, sắc trời vào đêm. Gió nhè nhẹ thồi, một vầng trăng sáng nhô lên cao, trên trời cao tràn ngập ánh sao, trong bầu trời đêm u ám, ánh trăng bao phủ lên kiến trúc liên miên, soi rọi từng thân ảnh phía dưới. Trăng sáng đi qua đám mây, để lại một cái bóng dưới mặt đất.
– Phi Linh môn, không tiêu diệt các ngươi ta sẽ không còn gọi là Đồng Quy Tinh nữa.
Trong đại điện truyền ra tiếng rít gào giận dữ. Thanh âm quanh quẩn trong tầng trời thấp, không ít đệ tử đều có thể nghe được.
Trong đại điện lúc này có một người mặc bộ y phục màu đen, tuổi chừng bốn mươi, vẻ mặt sát khí đằng đằng, vóc người gầy, cao, hai mắt như chim ưng mang theo một cỗ khí thế khiến cho người khác khiếp sợ. Sát khí quanh quẩn khiến cho tim đập nhanh hơn vài phần.
– Phi Linh môn đáng chết, mấy nghìn đệ tử a, toàn bộ bị đánh chết.
– Thù này phải báo, nhất định phải diệt Phi Linh môn.
– Phi Linh môn không ngờ lại dám đụng vào Hắc Sát giáo chúng ta, tuyệt đối không thể buông tha cho chúng.
– Giáo chủ Phi Linh môn hủy phân đà chúng ta, bút sổ sách này không thể không tính. Nếu không Hắc Sát giáo chúng ta không thể nào đặt chân trên Cổ Vực được nữa.
– Thông tri cho Lan Lăng sơn trang và Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo ta sẽ sang bằng Phi Linh môn. Nếu như bọn họ không tham gia, Hắc Sát giáo chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Phi Linh môn. Mặt khác, trong khoảng thời gian này nếu như có tin tức nào về Phi Linh môn và Linh Thiên môn thì báo ngay cho ta ngay.
Đồng Quy Tinh nói xong, sắc mặt khó coi tới cực điểm. Phi Linh môn ho nhỏ không ngờ lại thực sự dám động vào Hắc Sát giáo. Còn trực tiếp san bằng phân đà của Hắc Sát giáo. Thù này không báo Hắc Sát giáo hắn thực sự không thể đặt chân ở Cổ Vực được nữa.
Thời gian gần đây, toàn bộ Phi Linh môn lâm vào yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh tới thần kỳ.
Mà trong bầu không khí yên tĩnh này, tất cả đệ tử Phi Linh môn dường như có cảm giác đây giống như là khúc nhạc dạo trước bão tố vậy.
Trong Phi Linh môn, tất cả trưởng lão, cung phụng, đường chủ trong khoảng thời gian này đều biến mất không thấy làm cho mọi người nghĩ luận. Lẽ nào cường giả trong Phi Linh môn đã âm thầm đi đối phó với Lan Lăng sơn trang và hai sơn môn kia. Bằng không vì sao đã hai mươi ngày rồi không thấy thân ảnh của bọn họ.
Hơn hai mươi ngày, trong Thiên Trụ giới, đông đảo trưởng lão, đường chủ sao khi ăn vào Diễn Linh Thánh Quả dù ít hoặc nhiều đều có tiến bộ. Người đột phá cũng có khá nhiều, thỉnh thoảng sẽ có ba động xuất hiện. Đó là do có người đang đột phá.
Không biết từ khi nào, một cỗ năng lượng ba động kinh khủng xuất hiện, gợn sóng trong không gian lắc lư.
Phù.
Ngay lúc đó hắc mang quanh thân Thiên Độc Yêu Long chợt lóe lên, lập tức hóa thành bản thể khổng, to lớn giống như một ngọn núi, khí tức hùng hậu từ trên bản thể hắn tràn ra.
Thân thể khổng lồ này khiến cho tất cả mọi người có cảm giác nhỏ bé.
Ngao.
Đột nhiên một tiếng rít gào vang vọng trong thiên địa, năng lượng hội tụ, một đạo quang trụ màu đen phóng lên cao, Thiên Độc Yêu Long bắt đầu đột phá.
Cả bản thể khổng lồ đen kịt, quanh thân tràn ngập hắc vụ nồng đậm, ngay cả gợn sóng trong không gian chung quanh cũng bị nhuộm thành màu đen, khí tức mạnh mẽ tăng lên, thế như chẻ tre xuyên qua tấm màn chắn đột phá tới thất giai hậu kỳ.
Sau khi phục dụng Diễn Linh thánh quả, lại có Chân Linh thánh quả, Thiên Độc Yêu Long đột phá cũng không có gì là kỳ quái, so với Thị Huyết Linh Phong Thiên Độc Yêu Long còn đột phá chậm hơn một chút. Thực lực của Thị Huyết Linh Phong trước đây không kém Thiên Độc Yêu Long là bao. Thế nhưng trong khoảng thời gian này Thị Huyết Linh Phong đã đột phá nhanh hơn hắn một chút, đã sớm tới thất giai hậu kỳ.
Trong nháy mắt đột phá, hắc mang tiêu tán đi một chút, bản thể khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long hiển hiện rõ ràng, dáng dấp dữ tợn, uy mãnh, trên đầu có một cái sừng tráng kiện, râu dài rũ xuống, cả người được lân phiến màu đen bao trùm, lưu quang màu đen không ngừng lóe lên từ trên lân phiến.
Sưu.
Sau khi một tia năng lượng cuối cùng bị hấp thu, lưu quang trên người Thiên Độc Yêu Long thu liễm, thân thể to lớn hóa thành một đạo thân ảnh cao ngất, toàn thân tỏa ra một cỗ khí phách mạnh mẽ.
Xa xa, Như Hoa mở mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long khiến cho Thiên Độc Yêu Long lập tức nhắm mắt tu luyện. Như Hoa tức giận quệt miệng một cái, vẻ mặt vô cùng mất hứng.
…
Trong một sơn mạch nguy nga, lúc này đã tới đầu đông, trong sơn mạch như được phủ một màu vàng, che đậy kiến trúc chằng chịt phía dưới.
– Người phương nào xông loạn vào Nhật Sát các ta?
Một đạo thân ảnh vừa mới tới gần lập tức có mấy đầu yêu thú phi hành bay lên bầu trời mang theo không ít đệ tử Nhật Sát các chắn trước mặt người kia.
– Hóa ra là Lục chưởng môn, chúng ta thất lễ rồi. Lục chưởng môn tha tội.
Trên đầu yêu thú phi hành đầu tiên, một đệ tử Nhật Sát các có tu vi Vũ Tướng nhìn thấy thân ảnh phía trước lập tức hành lễ. Chưởng môn Phi Linh môn, khi trước ở trên Nhật Sát các hắn đã gặp mấy lần, Đoạn Mạch Tuyệt Thể của tiểu thư cũng là do Lục chưởng môn này chữa trị. Lục chưởng môn này lại xưng huynh gọi đệ với các chủ, bọn họ đương nhiên không dám thất lễ.
– Lạc lão ca có nhà không?
Lục Thiếu Du hỏi.
– Bẩm Lục chưởng môn, Các chủ đang ở trong các.
Đệ tử này trả lời.
– Tông chủ, vừa mới nhận được tin tức, phân đà thứ mười của chúng ta đã bị phá hủy, người xuất thủ chính là Thiên Thủ Quỷ Vương và Long Linh.
Một lão giả đi tới bên người đại hán mặc y phục màu trắng này rồi nói.
– Hỗn đản, Thiên Thủ Quỷ Vương này mười năm trước ta còn từng gặp mặt. Cũng chỉ là Vũ Vương cửu trọng mà thôi, không ngờ hiện tại đã là Tôn cấp. Còn tự xưng là Tôn sứ hộ môn. Phi Linh môn này không diệt, Hóa Vũ Tông chúng ta làm sao còn mặt mũi đặt chân nữa.
Trong đại điện, một Linh Vương cửu trọng nói.
– Mười phân đà của Hóa Vũ tông chúng ta bị san bằng, tám ngàn đệ tử bị đánh chết. Tổn thất thảm trọng như vậy nhất định phải diệt Phi Linh môn, chó gà không tha.
– Phi Linh môn khiêu khích chúng ta nhất định phải trả một cái giá lớn.
Công Tôn Hóa Nhai nhìn mọi người đang kích động, trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo nói:
– Hà trưởng lão, thu thập tất cả tin tức về Phi Linh môn, nhìn xem gần đây Phi Linh môn có phải xuất hiện thêm cường giả gì không. Cũng chú ý nhất cử nhất động của Linh Thiên môn. Nhìn xem bên trong có cánh tay của Linh Thiên môn hay không. Còn nữa, liên hệ Lan Lăng sơn trang và Hắc Sát giáo. Nói Hóa Vũ tông ta muốn san bằng Phi Linh môn.
– Vâng.
Hà Dược Đông đáp rồi lập tức rời khỏi đại điện.
Cổ Vực, sắc trời vào đêm. Gió nhè nhẹ thồi, một vầng trăng sáng nhô lên cao, trên trời cao tràn ngập ánh sao, trong bầu trời đêm u ám, ánh trăng bao phủ lên kiến trúc liên miên, soi rọi từng thân ảnh phía dưới. Trăng sáng đi qua đám mây, để lại một cái bóng dưới mặt đất.
– Phi Linh môn, không tiêu diệt các ngươi ta sẽ không còn gọi là Đồng Quy Tinh nữa.
Trong đại điện truyền ra tiếng rít gào giận dữ. Thanh âm quanh quẩn trong tầng trời thấp, không ít đệ tử đều có thể nghe được.
Trong đại điện lúc này có một người mặc bộ y phục màu đen, tuổi chừng bốn mươi, vẻ mặt sát khí đằng đằng, vóc người gầy, cao, hai mắt như chim ưng mang theo một cỗ khí thế khiến cho người khác khiếp sợ. Sát khí quanh quẩn khiến cho tim đập nhanh hơn vài phần.
– Phi Linh môn đáng chết, mấy nghìn đệ tử a, toàn bộ bị đánh chết.
– Thù này phải báo, nhất định phải diệt Phi Linh môn.
– Phi Linh môn không ngờ lại dám đụng vào Hắc Sát giáo chúng ta, tuyệt đối không thể buông tha cho chúng.
– Giáo chủ Phi Linh môn hủy phân đà chúng ta, bút sổ sách này không thể không tính. Nếu không Hắc Sát giáo chúng ta không thể nào đặt chân trên Cổ Vực được nữa.
– Thông tri cho Lan Lăng sơn trang và Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo ta sẽ sang bằng Phi Linh môn. Nếu như bọn họ không tham gia, Hắc Sát giáo chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Phi Linh môn. Mặt khác, trong khoảng thời gian này nếu như có tin tức nào về Phi Linh môn và Linh Thiên môn thì báo ngay cho ta ngay.
Đồng Quy Tinh nói xong, sắc mặt khó coi tới cực điểm. Phi Linh môn ho nhỏ không ngờ lại thực sự dám động vào Hắc Sát giáo. Còn trực tiếp san bằng phân đà của Hắc Sát giáo. Thù này không báo Hắc Sát giáo hắn thực sự không thể đặt chân ở Cổ Vực được nữa.
Thời gian gần đây, toàn bộ Phi Linh môn lâm vào yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh tới thần kỳ.
Mà trong bầu không khí yên tĩnh này, tất cả đệ tử Phi Linh môn dường như có cảm giác đây giống như là khúc nhạc dạo trước bão tố vậy.
Trong Phi Linh môn, tất cả trưởng lão, cung phụng, đường chủ trong khoảng thời gian này đều biến mất không thấy làm cho mọi người nghĩ luận. Lẽ nào cường giả trong Phi Linh môn đã âm thầm đi đối phó với Lan Lăng sơn trang và hai sơn môn kia. Bằng không vì sao đã hai mươi ngày rồi không thấy thân ảnh của bọn họ.
Hơn hai mươi ngày, trong Thiên Trụ giới, đông đảo trưởng lão, đường chủ sao khi ăn vào Diễn Linh Thánh Quả dù ít hoặc nhiều đều có tiến bộ. Người đột phá cũng có khá nhiều, thỉnh thoảng sẽ có ba động xuất hiện. Đó là do có người đang đột phá.
Không biết từ khi nào, một cỗ năng lượng ba động kinh khủng xuất hiện, gợn sóng trong không gian lắc lư.
Phù.
Ngay lúc đó hắc mang quanh thân Thiên Độc Yêu Long chợt lóe lên, lập tức hóa thành bản thể khổng, to lớn giống như một ngọn núi, khí tức hùng hậu từ trên bản thể hắn tràn ra.
Thân thể khổng lồ này khiến cho tất cả mọi người có cảm giác nhỏ bé.
Ngao.
Đột nhiên một tiếng rít gào vang vọng trong thiên địa, năng lượng hội tụ, một đạo quang trụ màu đen phóng lên cao, Thiên Độc Yêu Long bắt đầu đột phá.
Cả bản thể khổng lồ đen kịt, quanh thân tràn ngập hắc vụ nồng đậm, ngay cả gợn sóng trong không gian chung quanh cũng bị nhuộm thành màu đen, khí tức mạnh mẽ tăng lên, thế như chẻ tre xuyên qua tấm màn chắn đột phá tới thất giai hậu kỳ.
Sau khi phục dụng Diễn Linh thánh quả, lại có Chân Linh thánh quả, Thiên Độc Yêu Long đột phá cũng không có gì là kỳ quái, so với Thị Huyết Linh Phong Thiên Độc Yêu Long còn đột phá chậm hơn một chút. Thực lực của Thị Huyết Linh Phong trước đây không kém Thiên Độc Yêu Long là bao. Thế nhưng trong khoảng thời gian này Thị Huyết Linh Phong đã đột phá nhanh hơn hắn một chút, đã sớm tới thất giai hậu kỳ.
Trong nháy mắt đột phá, hắc mang tiêu tán đi một chút, bản thể khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long hiển hiện rõ ràng, dáng dấp dữ tợn, uy mãnh, trên đầu có một cái sừng tráng kiện, râu dài rũ xuống, cả người được lân phiến màu đen bao trùm, lưu quang màu đen không ngừng lóe lên từ trên lân phiến.
Sưu.
Sau khi một tia năng lượng cuối cùng bị hấp thu, lưu quang trên người Thiên Độc Yêu Long thu liễm, thân thể to lớn hóa thành một đạo thân ảnh cao ngất, toàn thân tỏa ra một cỗ khí phách mạnh mẽ.
Xa xa, Như Hoa mở mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long khiến cho Thiên Độc Yêu Long lập tức nhắm mắt tu luyện. Như Hoa tức giận quệt miệng một cái, vẻ mặt vô cùng mất hứng.
…
Trong một sơn mạch nguy nga, lúc này đã tới đầu đông, trong sơn mạch như được phủ một màu vàng, che đậy kiến trúc chằng chịt phía dưới.
– Người phương nào xông loạn vào Nhật Sát các ta?
Một đạo thân ảnh vừa mới tới gần lập tức có mấy đầu yêu thú phi hành bay lên bầu trời mang theo không ít đệ tử Nhật Sát các chắn trước mặt người kia.
– Hóa ra là Lục chưởng môn, chúng ta thất lễ rồi. Lục chưởng môn tha tội.
Trên đầu yêu thú phi hành đầu tiên, một đệ tử Nhật Sát các có tu vi Vũ Tướng nhìn thấy thân ảnh phía trước lập tức hành lễ. Chưởng môn Phi Linh môn, khi trước ở trên Nhật Sát các hắn đã gặp mấy lần, Đoạn Mạch Tuyệt Thể của tiểu thư cũng là do Lục chưởng môn này chữa trị. Lục chưởng môn này lại xưng huynh gọi đệ với các chủ, bọn họ đương nhiên không dám thất lễ.
– Lạc lão ca có nhà không?
Lục Thiếu Du hỏi.
– Bẩm Lục chưởng môn, Các chủ đang ở trong các.
Đệ tử này trả lời.