Chỗ này đúng là khiến bọn họ bất ngờ, dường như năng lượng không gian toàn bộ tụ tập quanh sơn cốc mà không tan. Ba người thầm lấy làm lạ, nơi này hơi quái dị nhưng Bạch Long Tôn giả, Khổng Tước Tôn giả, Kim Lang Tôn giả không nhìn ra có gì lạ.
Linh khí năng lượng thiên địa sẽ không bỗng dưng tụ tập lại được. Ba người vào hang theo sau Cùng Kỳ Tôn giả, xuyên qua con đường bóng loáng. Càng vào trong hang thì năng lượng càng đậm.
Khi đám người vào sâu trong hang, ánh mắt đám người Bạch Long Tôn giả trầm xuống. Trong cái hang to tràn ngập năng lượng đậm đặc và linh khí. Năng lượng trong hang mạnh hơn bên ngoài nhiều, nhưng hang động chẳng có gì đặc biệt.
Khổng Tước Tôn giả cảm thán rằng:
- Chỗ này đúng là kỳ dị.
Bốn Tôn Tổ ẩn thận sưu tầm trong hang, chốc lát sau vẫn không tìm ra điểm gì đặc biệt.
Bốn người vô cùng khó hiểu:
- Tại sao không phát hiện được gì?
Nếu không phải Bạch Long Tôn giả ngăn cản thì Kim Lang Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả đã sang bằng cái hang để tìm kiếm.
Bạch Long Tôn giả suy tư giây lát, nói với mọi người:
- Ta nghi ngờ đây là một chỗ địa hạ linh mạch.
- Rất có thể là nó, nhưng muốn xác định cần tìm ra lối vào.
Bạch Long Tôn giả nói:
- Nếu đúng là địa hạ linh mạch thì tốt.
Giọng Cùng Kỳ Tôn giả vọng lại:
- Nhị ca mau đến xem, chỗ này có cấm chế!
Vù vù vù!
Mọi người theo tiếng gọi chạy đến bên cạnh Cùng Kỳ Tôn giả.
Cùng Kỳ Tôn giả đứng trước một vách đá không khác gì những vách đá khác. Nhưng Cùng Kỳ Tôn giả nhìn chằm chằm vách đá, mới rồi lão tìm kiếm thì trực giác mách bảo vách đá này kỳ kỳ. Cùng Kỳ Tôn giả tùy tay tung quyền một cái, vách đá nổi sóng gợn sau đó sóng biến mất.
Xoẹt!
Thất luyện mỏng manh ngưng tụ trong tay Khổng Tước Tôn giả đánh vào vách đá. Vách đá không tỳ vết chớp mắt lung lay như vằn nước, bao trùm thất luyện trong tay Khổng Tước Tôn giả rồi trở lại như cũ.
Bạch Long Tôn giả mắt lóe tia sáng:
- Cấm chế mạnh quá!
Lục Thiếu Du cũng kinh thán. Cấm chế rất mạnh lại bài bố ẩn khuất như thế. Mới rồi Khổng Tước Tôn giả tùy tay đánh ra thất luyện nhưng lực công kích rất khủng khiếp, vậy mà cấm chế không bị tổn hao gì, đủ thấy nó đáng sợ cỡ nào.
Khổng Tước Tôn giả mắt lóe tia sáng nói:
- Nếu không có gì bất ngờ thì cấm chế do cường giả Đế cấp bày ra, thời gian qua rất lâu rồi, muốn mở nó ra cũng được. Nhưng không biết bên trong cấm chế là vật gì, nếu là địa hạ linh mạch hoặc cái gì khác thì sẽ nguy hiểm.
Kim Lang Tôn giả nói:
- Cứ mở ra xem thử, cường giả Đế cấp bày cấm chế không biết sẽ là vật gì?
Bạch Long Tôn giả nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, hỏi:
- Thiếu Du, ý của ngươi thế nào? Tuy cấm chế này cực mạnh nhưng ta và các sư thúc của ngươi hợp lực lại sẽ mở được.
Lục Thiếu Du nói:
- Vậy làm phiền sư thúc mở ra đi, đệ tử cũng muốn biết thứ bên trong là gì.
Bạch Long Tôn giả gật đầu:
- Ừm!
Bốn Tôn Tổ lắc người đứng ngang hàng trước vách đá. Lục Thiếu Du, Hắc Vũ, Tiểu Long thì lùi sang bên.
Bốn người Bạch Long Tôn giả đứng ngang hàng, nhìn nhau, đánh ra kết ấn:
- Phá mở cấm chế!
Năng lượng thiên địa vô hình tụ tập trong hang, cái hang lắc lư.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Cùng lúc đó, cột sáng tụ tập trong tay bốn người, bốn cột sáng bắn ra đụng vào vách đá. Giờ phút này vách đá bỗng nổi dao động mỏng manh.
Vù vù vù!
Bốn cột sáng đột nhiên giáng xuống, sóng gợn vách đá vặn vẹo. Bốn cột sáng trùng kích lộ ra một vệt hằn to lớn. Trên sóng vách đá phát ra khí thế rung động hồn người, sóng gợn vặn vẹo dữ dội phát ra tiếng vù vù như vòi rồng.
Ầm ầm ầm!
Cùng lúc đó, gió lốc nổi lên trong hang động, dao động càng lúc càng kịch liệt như hể nguyên ngọn núi run rẩy sắp sụp đổ.
Lục Thiếu Du cảm nhận được áp lực nặng nề từ sóng gợn vách đá:
- Khí thế quá mạnh!
Trên cấm chế vách đá có sóng năng lượng khủng bố tột độ bđang lan tràn, như con mãnh thú ngập trời bị nhốt phía sau, khiến lòng người ru nrẩy.
Năng lượng trong tay bốn Tôn Giả dây dưa với cấm chế, bắn ra ánh sáng chói mắt. Khí thế khủng bố giải phóng. Lục Thiếu Du đứng trong góc bị đè ép tim sắp ngừng đập. Thực lực như thế khiến Lục Thiếu Du đứng im như tượng, làm hắn hướng về.
Răng rắc!
Chốc lát sau cấm chế sóng gợn vách đá truyền ra dao động kỳ dị. Giây phút này cấm chế sóng gợn vặn vẹo, run rẩy. Tiếng răng rắc vang lên, cấm chế vặn vẹo bốn phía rạn vỡ.
Bùm bùm bùm!
Lực lượng to lớn làm cấm chế tan vỡ, khí thế ngút trời rít gào. Xung lực mạnh mẽ tuôn trào.
Vù vù vù!
Kình khí ngút trời bắn ra, bốn Tôn Giả sắc mặt âm trầm, thủ ấn thay đổi. Một màn sáng che trước mặt bốn người, kình khí ngập trời bị chặn lại trong màn sáng.
Cộp cộp cộp!
Chỉ là kình khí còn sót lại đã đẩy Lục Thiếu Du, Tiểu Long đứng phía xa lảo đảo lùi hai bước, nhưng không bị gì. Hắc Vũ lù lù bất động, đỡ hơn Lục Thiếu Du và Tiểu Long nhiều.
Hắc Vũ hỏi:
- Thiếu chủ có sao không?
Lục Thiếu Du lắc đầu, nói:
- Không sao.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ: Cấm chế này mạnh thật, thực lực của bốn vị sư thúc cũng rất khủng bố.
Cùng lúc đó, Cùng Kỳ Tôn giả hưng phấn reo lên:
- Thật sự là Địa Tâm Linh Mạch, cấm chế này giam cầm Địa Tâm Linh Mạch!
Từ chỗ vỡ của cấm chế lộ ra một cái lỗ hình tròn cao cỡ mấy trượng.
Trong cái hang tuôn ra linh khí lạnh lẽo khiếp người từ chỗ cấm chế bị phá mở. Nhìn vào thì trong hang là cái lỗ sâu mênh mông hư vô bao la. Lỗ sâu như lòng đất, khiến người nhìn kinh tâm động phách. Nhìn xuống dưới là sương đen âm trầm, không biết sâu bao nhiêu, tựa như không thấy đáy.
Cái lỗ to sâu hoắm không biết xuất hiện như thế nào, phun ra khí lưu đậm đặc. Dòng khí như suối phun to lớn tuôn trào ra. Trong khí lưu toát ra khí tức năng lượng cực kỳ cường đại, khí tức này rất giống với năng lượng bên ngoài nhưng mức độ đậm đặc thì hơn hẳn gấp vô số lần, liên miên bất tận.
Biểu tình của Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc kêu lên:
- Địa hạ linh mạch, này là địa hạ linh mạch!
Khí lưu tuôn trào ra như suối phun lớn liên miên không dứt, khí tức năng lượng cuồng bạo khuếch tán. Trong năng lượng cuồng bạo đè ép tim Lục Thiếu Du đập nhanh. Nhìn độ đậm đặc của nó làm Lục Thiếu Du nhớ trong mật địa của Vân Dương tông, địa hạ linh mạch nơi đó cũng chưa tới mức này.
Khổng Tước Tôn giả lộ biểu tình kinh ngạc nói:
- Đúng là Địa Tâm Linh Mạch!
Ánh mắt Khổng Tước Tôn giả âm trầm nói:
- Phỏng chừng đã nhiều năm không ai đến Địa Tâm Linh Mạch này.
Sắc mặt Kim Lang Tôn giả thay đổi, mắt lộ ý cười:
- Ý của tứ muội là...?
Bạch Long Tôn giả cười mỉm nói:
- Chúng ta vào xem đi, không chừng có báu vật.
Bạch Long Tôn giả quay đầu nói với Lục Thiếu Du:
- Thiếu Du, chúng ta vào xem, ngươi tốt nhất là đừng vào. Càng xuống dưới Địa Tâm Linh Mạch thì áp lực càng lớn, nếu có ngoại lực tiến vào sẽ làm đảo lộn cân bằng, có thể khiến núi lửa phun trào.
Linh khí năng lượng thiên địa sẽ không bỗng dưng tụ tập lại được. Ba người vào hang theo sau Cùng Kỳ Tôn giả, xuyên qua con đường bóng loáng. Càng vào trong hang thì năng lượng càng đậm.
Khi đám người vào sâu trong hang, ánh mắt đám người Bạch Long Tôn giả trầm xuống. Trong cái hang to tràn ngập năng lượng đậm đặc và linh khí. Năng lượng trong hang mạnh hơn bên ngoài nhiều, nhưng hang động chẳng có gì đặc biệt.
Khổng Tước Tôn giả cảm thán rằng:
- Chỗ này đúng là kỳ dị.
Bốn Tôn Tổ ẩn thận sưu tầm trong hang, chốc lát sau vẫn không tìm ra điểm gì đặc biệt.
Bốn người vô cùng khó hiểu:
- Tại sao không phát hiện được gì?
Nếu không phải Bạch Long Tôn giả ngăn cản thì Kim Lang Tôn giả, Cùng Kỳ Tôn giả đã sang bằng cái hang để tìm kiếm.
Bạch Long Tôn giả suy tư giây lát, nói với mọi người:
- Ta nghi ngờ đây là một chỗ địa hạ linh mạch.
- Rất có thể là nó, nhưng muốn xác định cần tìm ra lối vào.
Bạch Long Tôn giả nói:
- Nếu đúng là địa hạ linh mạch thì tốt.
Giọng Cùng Kỳ Tôn giả vọng lại:
- Nhị ca mau đến xem, chỗ này có cấm chế!
Vù vù vù!
Mọi người theo tiếng gọi chạy đến bên cạnh Cùng Kỳ Tôn giả.
Cùng Kỳ Tôn giả đứng trước một vách đá không khác gì những vách đá khác. Nhưng Cùng Kỳ Tôn giả nhìn chằm chằm vách đá, mới rồi lão tìm kiếm thì trực giác mách bảo vách đá này kỳ kỳ. Cùng Kỳ Tôn giả tùy tay tung quyền một cái, vách đá nổi sóng gợn sau đó sóng biến mất.
Xoẹt!
Thất luyện mỏng manh ngưng tụ trong tay Khổng Tước Tôn giả đánh vào vách đá. Vách đá không tỳ vết chớp mắt lung lay như vằn nước, bao trùm thất luyện trong tay Khổng Tước Tôn giả rồi trở lại như cũ.
Bạch Long Tôn giả mắt lóe tia sáng:
- Cấm chế mạnh quá!
Lục Thiếu Du cũng kinh thán. Cấm chế rất mạnh lại bài bố ẩn khuất như thế. Mới rồi Khổng Tước Tôn giả tùy tay đánh ra thất luyện nhưng lực công kích rất khủng khiếp, vậy mà cấm chế không bị tổn hao gì, đủ thấy nó đáng sợ cỡ nào.
Khổng Tước Tôn giả mắt lóe tia sáng nói:
- Nếu không có gì bất ngờ thì cấm chế do cường giả Đế cấp bày ra, thời gian qua rất lâu rồi, muốn mở nó ra cũng được. Nhưng không biết bên trong cấm chế là vật gì, nếu là địa hạ linh mạch hoặc cái gì khác thì sẽ nguy hiểm.
Kim Lang Tôn giả nói:
- Cứ mở ra xem thử, cường giả Đế cấp bày cấm chế không biết sẽ là vật gì?
Bạch Long Tôn giả nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, hỏi:
- Thiếu Du, ý của ngươi thế nào? Tuy cấm chế này cực mạnh nhưng ta và các sư thúc của ngươi hợp lực lại sẽ mở được.
Lục Thiếu Du nói:
- Vậy làm phiền sư thúc mở ra đi, đệ tử cũng muốn biết thứ bên trong là gì.
Bạch Long Tôn giả gật đầu:
- Ừm!
Bốn Tôn Tổ lắc người đứng ngang hàng trước vách đá. Lục Thiếu Du, Hắc Vũ, Tiểu Long thì lùi sang bên.
Bốn người Bạch Long Tôn giả đứng ngang hàng, nhìn nhau, đánh ra kết ấn:
- Phá mở cấm chế!
Năng lượng thiên địa vô hình tụ tập trong hang, cái hang lắc lư.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Cùng lúc đó, cột sáng tụ tập trong tay bốn người, bốn cột sáng bắn ra đụng vào vách đá. Giờ phút này vách đá bỗng nổi dao động mỏng manh.
Vù vù vù!
Bốn cột sáng đột nhiên giáng xuống, sóng gợn vách đá vặn vẹo. Bốn cột sáng trùng kích lộ ra một vệt hằn to lớn. Trên sóng vách đá phát ra khí thế rung động hồn người, sóng gợn vặn vẹo dữ dội phát ra tiếng vù vù như vòi rồng.
Ầm ầm ầm!
Cùng lúc đó, gió lốc nổi lên trong hang động, dao động càng lúc càng kịch liệt như hể nguyên ngọn núi run rẩy sắp sụp đổ.
Lục Thiếu Du cảm nhận được áp lực nặng nề từ sóng gợn vách đá:
- Khí thế quá mạnh!
Trên cấm chế vách đá có sóng năng lượng khủng bố tột độ bđang lan tràn, như con mãnh thú ngập trời bị nhốt phía sau, khiến lòng người ru nrẩy.
Năng lượng trong tay bốn Tôn Giả dây dưa với cấm chế, bắn ra ánh sáng chói mắt. Khí thế khủng bố giải phóng. Lục Thiếu Du đứng trong góc bị đè ép tim sắp ngừng đập. Thực lực như thế khiến Lục Thiếu Du đứng im như tượng, làm hắn hướng về.
Răng rắc!
Chốc lát sau cấm chế sóng gợn vách đá truyền ra dao động kỳ dị. Giây phút này cấm chế sóng gợn vặn vẹo, run rẩy. Tiếng răng rắc vang lên, cấm chế vặn vẹo bốn phía rạn vỡ.
Bùm bùm bùm!
Lực lượng to lớn làm cấm chế tan vỡ, khí thế ngút trời rít gào. Xung lực mạnh mẽ tuôn trào.
Vù vù vù!
Kình khí ngút trời bắn ra, bốn Tôn Giả sắc mặt âm trầm, thủ ấn thay đổi. Một màn sáng che trước mặt bốn người, kình khí ngập trời bị chặn lại trong màn sáng.
Cộp cộp cộp!
Chỉ là kình khí còn sót lại đã đẩy Lục Thiếu Du, Tiểu Long đứng phía xa lảo đảo lùi hai bước, nhưng không bị gì. Hắc Vũ lù lù bất động, đỡ hơn Lục Thiếu Du và Tiểu Long nhiều.
Hắc Vũ hỏi:
- Thiếu chủ có sao không?
Lục Thiếu Du lắc đầu, nói:
- Không sao.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ: Cấm chế này mạnh thật, thực lực của bốn vị sư thúc cũng rất khủng bố.
Cùng lúc đó, Cùng Kỳ Tôn giả hưng phấn reo lên:
- Thật sự là Địa Tâm Linh Mạch, cấm chế này giam cầm Địa Tâm Linh Mạch!
Từ chỗ vỡ của cấm chế lộ ra một cái lỗ hình tròn cao cỡ mấy trượng.
Trong cái hang tuôn ra linh khí lạnh lẽo khiếp người từ chỗ cấm chế bị phá mở. Nhìn vào thì trong hang là cái lỗ sâu mênh mông hư vô bao la. Lỗ sâu như lòng đất, khiến người nhìn kinh tâm động phách. Nhìn xuống dưới là sương đen âm trầm, không biết sâu bao nhiêu, tựa như không thấy đáy.
Cái lỗ to sâu hoắm không biết xuất hiện như thế nào, phun ra khí lưu đậm đặc. Dòng khí như suối phun to lớn tuôn trào ra. Trong khí lưu toát ra khí tức năng lượng cực kỳ cường đại, khí tức này rất giống với năng lượng bên ngoài nhưng mức độ đậm đặc thì hơn hẳn gấp vô số lần, liên miên bất tận.
Biểu tình của Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc kêu lên:
- Địa hạ linh mạch, này là địa hạ linh mạch!
Khí lưu tuôn trào ra như suối phun lớn liên miên không dứt, khí tức năng lượng cuồng bạo khuếch tán. Trong năng lượng cuồng bạo đè ép tim Lục Thiếu Du đập nhanh. Nhìn độ đậm đặc của nó làm Lục Thiếu Du nhớ trong mật địa của Vân Dương tông, địa hạ linh mạch nơi đó cũng chưa tới mức này.
Khổng Tước Tôn giả lộ biểu tình kinh ngạc nói:
- Đúng là Địa Tâm Linh Mạch!
Ánh mắt Khổng Tước Tôn giả âm trầm nói:
- Phỏng chừng đã nhiều năm không ai đến Địa Tâm Linh Mạch này.
Sắc mặt Kim Lang Tôn giả thay đổi, mắt lộ ý cười:
- Ý của tứ muội là...?
Bạch Long Tôn giả cười mỉm nói:
- Chúng ta vào xem đi, không chừng có báu vật.
Bạch Long Tôn giả quay đầu nói với Lục Thiếu Du:
- Thiếu Du, chúng ta vào xem, ngươi tốt nhất là đừng vào. Càng xuống dưới Địa Tâm Linh Mạch thì áp lực càng lớn, nếu có ngoại lực tiến vào sẽ làm đảo lộn cân bằng, có thể khiến núi lửa phun trào.