Lục Thiếu Du xoay tròn mắt:
– Vậy sao?
Lục Thiếu Du nói với Lưu Nhất Thủ:
– Nghĩ tình ngươi vô tình từng giúp ta, sẽ cho ngươi ăn một bữa no nên rồi mới giết chết.
Lục Thiếu Du nháy mắt với Hoàng Bác Nhiên, ra hiệu gã hành động. Lục Thiếu Du không định giết Lưu Nhất Thủ, nhưng nếu người này kêu Lữ Tiểu Linh đến thì rắc rối cho Phi Linh Môn, Lục Thiếu Du buộc lòng phải giết gã.
Lưu Nhất Thủ toát mồ hôi lạnh kêu lên:
– Đại nhân tha mạng, ta sẽ không nói cho nữ nhân kia biết!
Lưu Nhất Thủ cảm nhận rõ ràng sát ý từ người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du mặc kệ Lưu Nhất Thủ. Vì không để Phi Linh Môn gặp rắc rối, hắn phải giết người. Lục Thiếu Du không phải loại người hiếu sát nhưng đành bất đắc dĩ.
Hoàng Bác Nhiên kéo Lưu Nhất Thủ:
– Đi đi, cho ngươi ăn bữa ngon.
Lưu Nhất Thủ lớn tiếng cầu xin:
– Đại nhân tha mạng, ta không muốn chết! Đại nhân thả ta đi, ta có thể làm việc cho đại nhân. Ta tham gia Phi Linh Môn, đại nhân kêu ta làm gì cũng được!
Lục Thiếu Du nhướng mày, hắn do dự một lúc, nói:
– Cho hắn ăn no rồi đưa tới chỗ của ta.
Hoàng Bác Nhiên lên tiếng:
– Tuân lệnh chưởng môn!
Hai canh giờ sau, trong phòng Lục Thiếu Du. Lưu Nhất Thủ tắm rửa ăn uống nô nê, khep lép đứng bên cạnh Lục Thiếu Du, lo lắng tùy thời sẽ mất mạng.
Lục Thiếu Du lạnh lùng nói:
– Hiện tại ngươi chỉ có hai con đường, một là tham gia Phi Linh Môn, hai là chết ngay tại chỗ.
Lưu Nhất Thủ nói nhanh:
– Đại nhân, ta đồng ý tham gia Phi Linh Môn! Nhưng ta chỉ sống được ba tháng, sau ba tháng độc đan kia sẽ phát tác.
Lục Thiếu Du nói:
– Độc đan của ngươi không thành vấn đề, ta có cách giải độc cho ngươi.
Lưu Nhất Thủ kích động quỳ xuống:
– Thật không? Đa tạ chưởng môn, sau này ta xin làm trâu làm ngựa cho đại nhân!
Nếu có thể trừ độc đan thì Lưu Nhất Thủ rất mừng.
Lục Thiếu Du cười cười. Có Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ở, độc đan trong người Lưu Nhất Thủ không là gì. Để Lưu Nhất Thủ sống có tác dụng, thiên phú của gã không tốt nhưng người thông minh, lại lấm lét. Loại người này tu hành không ra gì nhưng làm ăn thì rất giỏi.
Chờ đại hội tông môn Quỷ Vũ tông qua đi, Lục Thiếu Du có việc cần dùng Lưu Nhất Thủ. Trong Phi Linh Môn không có nhiều nhân tài cho Lục Thiếu Du sử dụng.
Lục Thiếu Du giao Lưu Nhất Thủ cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, việc giải độc lão làm dễ như chơi. Nhưng sau này Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cho Lưu Nhất Thủ ăn viên độc đan mới, là Phệ Huyết Hóa Cốt đan mà Lục Thiếu Du từng ăn. Một năm sau nếu không có thuốc giải Lưu Nhất Thủ sẽ chết, độc tính mạnh hơn độc đan cũ của gã gấp chục lần.
Lưu Nhất Thủ muốn khóc, vừa thoát ổ sói lại ào hang cọp.
Là Lục Thiếu Du kêu Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh làm như vậy, hắn chưa tin tưởng Lưu Nhất Thủ, phải đề phòng gã.
Lục Thiếu Du dặn dò Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vài điều sau đó bế quan tiếp. Thiên Sí Tuyết Sư bay một ngày là đến Quỷ Vũ tông, giờ còn khoảng mười ngày, Lục Thiếu Du không gấp.
Lục Thiếu Du kêu Trương Minh Đào đưa Lưu Nhất Thủ đi trấn Hoa Môn, cho gã ở bên kia một thời gian. Lục Thiếu Du không nói lý do tại sao.
Trong mật thất ở sơn động sau núi, Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng. Lục Thiếu Du lấy Hỏa Long Đỉnh ra, bày nhiều tài liệu luyện khí trước mặt. Trong đoạn thời gian này Lục Thiếu Du định luyện chế thêm một khôi lỗi, hắn lấy được nhiều tài liệu luyện khí trong Tụ Bảo Môn.
Lục Thiếu Du kết thủ ấn, linh lực rót vào Hỏa Long Đỉnh, lửa bùng cháy, không gian nóng rực.
Lục Thiếu Du lần lượt bỏ tài liệu vào Hỏa Long Đỉnh, bắt đầu luyện chế. Lần trước luyện chế Lang Nhân khôi lỗi chỉ lén thử dùng một lần trong sơn mạch Vụ Đô, hiệu quả không tệ. Nhưng Lang Nhân khôi lỗi chỉ là đẳng cấp nhị cấp hậu giai, nay thực lực của Lục Thiếu Du đã lên cao, hắn định luyện chế khôi lỗi tam cấp sơ giai, thực lực ngang ngửa Vũ Sư tam trọng. Về mặt nào đó thì khôi lỗi tam cấp sơ giai mạnh hơn Vũ Sư tam trọng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, luyện chế khôi lỗi tam cấp tiêu hao lớn rất nhiều. Sáu ngày sau, trong mật thất, Lục Thiếu Du rót linh lực vào Hỏa Long Đỉnh. Ngọn lửa bập bùng cháy trong Hỏa Long Đỉnh. Qua mấy ngày luyện chế, Lục Thiếu Du đã luyện hết tài liệu thành dung dịch.
Linh hỏa không ngừng thiêu huỷ luyện chế, phải trừ bỏ hết tạp chất trong dung dịch mới luyện chế ra khôi lỗi hoàn mỹ nhất được. Thân thể khôi lỗi có tạp chết sẽ giảm mạnh lực phòng ngự.
Lại qua một ngày, Lục Thiếu Du trầm giọng quát:
– Khôi lỗi thuật, ngưng!
Các thủ ấn kỳ dị ngưng kệt, các tia sáng rót vào Hỏa Long Đỉnh.
Xèo xèo!
Một đoàn dung dịch to lao ra khỏi Hỏa Long Đỉnh, bị linh hỏa bao lại lơ lửng giữa hư không. Hơi nóng làm mật thất mơ hồ biến thành màu đỏ rực.
Lục Thiếu Du không ngừng đánh ra thủ ấn, các tia sáng chui vào dung dịch, lửa bùng cháy cao hơn. Sắc mặt Lục Thiếu Du dần tái xanh.
Kéo dài mấy canh giờ sau đoàn dung dịch chậm rãi ngưng tụ thành hình dạng cao hai thước, các giọt chất lỏng nóng cháy chậm rãi nhỏ xuống, xoay tròn, biến đổi theo quy tắc Lục Thiếu Du khống chế.
Một lát sau, đoàn dung dịch nóng cháy bắt đầu ngưng tụ thành thân hình thực chất. Linh hỏa bao bọc con chim khổng lồ cao một thước, rộng ba thước, màu đỏ rực. Nếu con chim to lớn nữa sẽ nhét đầy cả sơn động.
Chim khổng lồ có hai cánh, mỏ nhọn vuốt bén. Con chim tựa như vật sống, linh hỏa rèn tạo thân thể nó lấp lánh ánh sáng, sắc màu kim loại và thực chất.
Lục Thiếu Du quát to:
– Thu!
Con chim khổng lồ từ màu đỏ biến thành màu kim loại xanh sậm, khí thế sắc bén khuếch tán.
Lục Thiếu Du trầm giọng quát:
– Khôi lỗi bí pháp!
Các tia sáng thần dị chui vào người chim khổng lồ, con chim chợt mở mắt ra. Đôi mắt trống rỗng không có tròng nhưng bắn ra ánh sáng, con chim như vật sống tự vỗ cánh, thân hình không còn cứng ngắc.
Một lát sau Lục Thiếu Du thu về thủ ấn, mặt trắng bệch, hắn đã tiêu hao quá lớn. Có kinh nghiệm luyện chế khôi lỗi lần trước nên lần này tất nhiên thuận lợi thành công.
Lục Thiếu Du nhếch môi:
– Thành công!
Lục Thiếu Du nhìn khôi lỗi chim khổng lồ trước mắt, hắn cực kỳ vừa lòng. Đây là Khôi lỗi phi hành hiếm gặp, tên là Thiết Thứu, thực lực cường đại cộng với khả năng bay, rất khó đối phó.
Mắt Lục Thiếu Du lóe tia sáng:
– Quỷ Vũ tông.
Lục Thiếu Du đi Quỷ Vũ tông, có hai khôi lỗi, Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo, Thị Huyết Yêu Lang thì hắn cũng yên bụng.
Dọn dẹp xong Lục Thiếu Du lại điều tức một ngày rồi rời khỏi mật thất trong sơn động.
Lục Thiếu Du từ biệt đám người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lục Tâm Đồng, hắn mang theo Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo, Thị Huyết Yêu Lang đi Quỷ Vũ tông. Chỉ còn ba ngày là đến đại hội tông môn mà Đỗ Vân Sơn nhắc.
Lục Thiếu Du ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long thì bám trên vai hắn. Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo bị Lục Thiếu Du thu vào Không gian thú nang.
– Vậy sao?
Lục Thiếu Du nói với Lưu Nhất Thủ:
– Nghĩ tình ngươi vô tình từng giúp ta, sẽ cho ngươi ăn một bữa no nên rồi mới giết chết.
Lục Thiếu Du nháy mắt với Hoàng Bác Nhiên, ra hiệu gã hành động. Lục Thiếu Du không định giết Lưu Nhất Thủ, nhưng nếu người này kêu Lữ Tiểu Linh đến thì rắc rối cho Phi Linh Môn, Lục Thiếu Du buộc lòng phải giết gã.
Lưu Nhất Thủ toát mồ hôi lạnh kêu lên:
– Đại nhân tha mạng, ta sẽ không nói cho nữ nhân kia biết!
Lưu Nhất Thủ cảm nhận rõ ràng sát ý từ người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du mặc kệ Lưu Nhất Thủ. Vì không để Phi Linh Môn gặp rắc rối, hắn phải giết người. Lục Thiếu Du không phải loại người hiếu sát nhưng đành bất đắc dĩ.
Hoàng Bác Nhiên kéo Lưu Nhất Thủ:
– Đi đi, cho ngươi ăn bữa ngon.
Lưu Nhất Thủ lớn tiếng cầu xin:
– Đại nhân tha mạng, ta không muốn chết! Đại nhân thả ta đi, ta có thể làm việc cho đại nhân. Ta tham gia Phi Linh Môn, đại nhân kêu ta làm gì cũng được!
Lục Thiếu Du nhướng mày, hắn do dự một lúc, nói:
– Cho hắn ăn no rồi đưa tới chỗ của ta.
Hoàng Bác Nhiên lên tiếng:
– Tuân lệnh chưởng môn!
Hai canh giờ sau, trong phòng Lục Thiếu Du. Lưu Nhất Thủ tắm rửa ăn uống nô nê, khep lép đứng bên cạnh Lục Thiếu Du, lo lắng tùy thời sẽ mất mạng.
Lục Thiếu Du lạnh lùng nói:
– Hiện tại ngươi chỉ có hai con đường, một là tham gia Phi Linh Môn, hai là chết ngay tại chỗ.
Lưu Nhất Thủ nói nhanh:
– Đại nhân, ta đồng ý tham gia Phi Linh Môn! Nhưng ta chỉ sống được ba tháng, sau ba tháng độc đan kia sẽ phát tác.
Lục Thiếu Du nói:
– Độc đan của ngươi không thành vấn đề, ta có cách giải độc cho ngươi.
Lưu Nhất Thủ kích động quỳ xuống:
– Thật không? Đa tạ chưởng môn, sau này ta xin làm trâu làm ngựa cho đại nhân!
Nếu có thể trừ độc đan thì Lưu Nhất Thủ rất mừng.
Lục Thiếu Du cười cười. Có Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ở, độc đan trong người Lưu Nhất Thủ không là gì. Để Lưu Nhất Thủ sống có tác dụng, thiên phú của gã không tốt nhưng người thông minh, lại lấm lét. Loại người này tu hành không ra gì nhưng làm ăn thì rất giỏi.
Chờ đại hội tông môn Quỷ Vũ tông qua đi, Lục Thiếu Du có việc cần dùng Lưu Nhất Thủ. Trong Phi Linh Môn không có nhiều nhân tài cho Lục Thiếu Du sử dụng.
Lục Thiếu Du giao Lưu Nhất Thủ cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, việc giải độc lão làm dễ như chơi. Nhưng sau này Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cho Lưu Nhất Thủ ăn viên độc đan mới, là Phệ Huyết Hóa Cốt đan mà Lục Thiếu Du từng ăn. Một năm sau nếu không có thuốc giải Lưu Nhất Thủ sẽ chết, độc tính mạnh hơn độc đan cũ của gã gấp chục lần.
Lưu Nhất Thủ muốn khóc, vừa thoát ổ sói lại ào hang cọp.
Là Lục Thiếu Du kêu Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh làm như vậy, hắn chưa tin tưởng Lưu Nhất Thủ, phải đề phòng gã.
Lục Thiếu Du dặn dò Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vài điều sau đó bế quan tiếp. Thiên Sí Tuyết Sư bay một ngày là đến Quỷ Vũ tông, giờ còn khoảng mười ngày, Lục Thiếu Du không gấp.
Lục Thiếu Du kêu Trương Minh Đào đưa Lưu Nhất Thủ đi trấn Hoa Môn, cho gã ở bên kia một thời gian. Lục Thiếu Du không nói lý do tại sao.
Trong mật thất ở sơn động sau núi, Lục Thiếu Du ngồi xếp bằng. Lục Thiếu Du lấy Hỏa Long Đỉnh ra, bày nhiều tài liệu luyện khí trước mặt. Trong đoạn thời gian này Lục Thiếu Du định luyện chế thêm một khôi lỗi, hắn lấy được nhiều tài liệu luyện khí trong Tụ Bảo Môn.
Lục Thiếu Du kết thủ ấn, linh lực rót vào Hỏa Long Đỉnh, lửa bùng cháy, không gian nóng rực.
Lục Thiếu Du lần lượt bỏ tài liệu vào Hỏa Long Đỉnh, bắt đầu luyện chế. Lần trước luyện chế Lang Nhân khôi lỗi chỉ lén thử dùng một lần trong sơn mạch Vụ Đô, hiệu quả không tệ. Nhưng Lang Nhân khôi lỗi chỉ là đẳng cấp nhị cấp hậu giai, nay thực lực của Lục Thiếu Du đã lên cao, hắn định luyện chế khôi lỗi tam cấp sơ giai, thực lực ngang ngửa Vũ Sư tam trọng. Về mặt nào đó thì khôi lỗi tam cấp sơ giai mạnh hơn Vũ Sư tam trọng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, luyện chế khôi lỗi tam cấp tiêu hao lớn rất nhiều. Sáu ngày sau, trong mật thất, Lục Thiếu Du rót linh lực vào Hỏa Long Đỉnh. Ngọn lửa bập bùng cháy trong Hỏa Long Đỉnh. Qua mấy ngày luyện chế, Lục Thiếu Du đã luyện hết tài liệu thành dung dịch.
Linh hỏa không ngừng thiêu huỷ luyện chế, phải trừ bỏ hết tạp chất trong dung dịch mới luyện chế ra khôi lỗi hoàn mỹ nhất được. Thân thể khôi lỗi có tạp chết sẽ giảm mạnh lực phòng ngự.
Lại qua một ngày, Lục Thiếu Du trầm giọng quát:
– Khôi lỗi thuật, ngưng!
Các thủ ấn kỳ dị ngưng kệt, các tia sáng rót vào Hỏa Long Đỉnh.
Xèo xèo!
Một đoàn dung dịch to lao ra khỏi Hỏa Long Đỉnh, bị linh hỏa bao lại lơ lửng giữa hư không. Hơi nóng làm mật thất mơ hồ biến thành màu đỏ rực.
Lục Thiếu Du không ngừng đánh ra thủ ấn, các tia sáng chui vào dung dịch, lửa bùng cháy cao hơn. Sắc mặt Lục Thiếu Du dần tái xanh.
Kéo dài mấy canh giờ sau đoàn dung dịch chậm rãi ngưng tụ thành hình dạng cao hai thước, các giọt chất lỏng nóng cháy chậm rãi nhỏ xuống, xoay tròn, biến đổi theo quy tắc Lục Thiếu Du khống chế.
Một lát sau, đoàn dung dịch nóng cháy bắt đầu ngưng tụ thành thân hình thực chất. Linh hỏa bao bọc con chim khổng lồ cao một thước, rộng ba thước, màu đỏ rực. Nếu con chim to lớn nữa sẽ nhét đầy cả sơn động.
Chim khổng lồ có hai cánh, mỏ nhọn vuốt bén. Con chim tựa như vật sống, linh hỏa rèn tạo thân thể nó lấp lánh ánh sáng, sắc màu kim loại và thực chất.
Lục Thiếu Du quát to:
– Thu!
Con chim khổng lồ từ màu đỏ biến thành màu kim loại xanh sậm, khí thế sắc bén khuếch tán.
Lục Thiếu Du trầm giọng quát:
– Khôi lỗi bí pháp!
Các tia sáng thần dị chui vào người chim khổng lồ, con chim chợt mở mắt ra. Đôi mắt trống rỗng không có tròng nhưng bắn ra ánh sáng, con chim như vật sống tự vỗ cánh, thân hình không còn cứng ngắc.
Một lát sau Lục Thiếu Du thu về thủ ấn, mặt trắng bệch, hắn đã tiêu hao quá lớn. Có kinh nghiệm luyện chế khôi lỗi lần trước nên lần này tất nhiên thuận lợi thành công.
Lục Thiếu Du nhếch môi:
– Thành công!
Lục Thiếu Du nhìn khôi lỗi chim khổng lồ trước mắt, hắn cực kỳ vừa lòng. Đây là Khôi lỗi phi hành hiếm gặp, tên là Thiết Thứu, thực lực cường đại cộng với khả năng bay, rất khó đối phó.
Mắt Lục Thiếu Du lóe tia sáng:
– Quỷ Vũ tông.
Lục Thiếu Du đi Quỷ Vũ tông, có hai khôi lỗi, Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo, Thị Huyết Yêu Lang thì hắn cũng yên bụng.
Dọn dẹp xong Lục Thiếu Du lại điều tức một ngày rồi rời khỏi mật thất trong sơn động.
Lục Thiếu Du từ biệt đám người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lục Tâm Đồng, hắn mang theo Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo, Thị Huyết Yêu Lang đi Quỷ Vũ tông. Chỉ còn ba ngày là đến đại hội tông môn mà Đỗ Vân Sơn nhắc.
Lục Thiếu Du ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long thì bám trên vai hắn. Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo bị Lục Thiếu Du thu vào Không gian thú nang.