- Năng lượng chấn động lớn như thế, thiên tài địa bảo kia nhất định rất bất phàm.
Hóa Linh Tôn Giả thì thào nói, ánh mắt cực kỳ rung động, thân là Tứ trọng Linh Tôn, hắn có thể tinh tường cảm giác được năng lượng chấn động ở trong ngọn núi kia mạnh bao nhiêu, để cho hắn ở rất xa nhìn cũng hãi hùng khiếp vía.
- Năng lượng chấn động thật mạnh.
Sắc mặt Âm Dương Vương có chút biến hóa, quạt xếp trong tay mở ra, vỗ vỗ, một làn gió thơm nổi lên bốn phía, đôi mắt dễ thương nhìn ngọn núi kia, cực kỳ khiếp sợ.
- Bái kiến Cốc chủ, chư vị Thái thượng trưởng lão.
Theo người quen rơi xuống, không ít đệ tử Thánh Linh Cốc bay tới, trong đó có không ít là Vũ Vương cùng Linh Vương, Thánh Linh Cốc này bình thường không hiển sơn lộ thủy, nhưng cường giả lại không ít, tuy không cách nào vượt qua mấy đại sơn môn, nhưng thực lực lại thật sự không kém.
- Thế nào rồi, người Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn có đến chưa?
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương đối với một Linh Vương hỏi.
- Bẩm cốc chủ, Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn đều đến, cường giả đến còn không ít.
Một Linh Vương cung kính trả lời.
- Ta đã biết, xuống dưới tiếp tục giám thị a.
Dạ Vị Ương vung quạt xếp lên, ý bảo mọi người thối lui.
- Người Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn quả nhiên đều đến, chúng ta làm sao bây giờ, Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn này sợ là sẽ không dễ dàng buông tha cho bảo vật.
Giải Linh tôn giả nhìn Âm Dương Vương Dạ Vị Ương nói.
- Thiên tài địa bảo này nhất định bất phàm, vài ngàn năm trước lão tổ chọn Thánh Linh Cốc đặt chân ở chỗ này, là bởi vì kề bên này linh khí tràn đầy, ngày sau nhất định có trọng bảo xuất hiện.
Dạ Vị Ương nói.
- Lão tổ anh minh ah, chỉ tiếc lão tổ...
Giải Linh tôn giả có chút than nhẹ.
- Những năm này, Thánh Linh Cốc chúng ta là dựa vào bảo địa này, tu vi của các đệ tử mới có thể tăng nhanh như vậy, đặc biệt là Linh giả, so với đại môn đại phái còn mạnh hơn, nơi đây vẫn bị chúng ta cẩn thận từng li từng tí phong tỏa tin tức, không nghĩ tới kề bên này lại xuất hiện Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn.
Ánh mắt của Dạ Vị Ương hơi ngưng trọng.
- Cốc chủ, thực lực của Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn đều không kém, chúng ta muốn chống lại, tuyệt đối là cố hết sức, nghe nói mấy lão quỷ của Vi Sinh Gia thực lực càng ngày càng mạnh, Nguyệt Long Các cùng Khôn Dương Đảo còn mời mấy người kia gia nhập, mấy cường giả của Hải Long Môn cũng rất khủng bố, thời gian gần đây đều đột phá, thậm chí ngay cả Tử Vong Thâm Uyên cũng không đi, lúc này đây, đoán chừng Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn đều sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Giải Linh tôn giả nói.
- Chúng ta một mình chống lại, tự nhiên là khó có thể thắng.
Đôi mắt Dạ Vị Ương lóe lên, nói nhỏ.
- Nếu lão tổ tới, liền không cần phải lo lắng những thứ này.
Hóa Linh Tôn Giả nói.
- Lão tổ đã sớm không hỏi tục sự, thiên hạ đại sự cũng cùng lão tổ không quan hệ.
Ánh mắt Dạ Vị Ương nhúc nhích, nói:
- Mấy lão quỷ của Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn quá mạnh mẽ, bình thường chúng ta nước giếng không phạm nước sông, nhưng mà lúc này không giống, cho nên chúng ta chỉ có thể cầu viện binh tương trợ.
- Viện binh, tựa hồ chúng ta không có viện binh gì a, không sợ Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn, cũng chỉ có sơn môn như Nguyệt Long Các cùng Khôn Dương Đảo, Tinh Ngục Các mới được.
Hàn Ngọc Tôn Giả nói, ở trong Đông hải này, không có sơn môn nào có thể lấn áp Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn.
- Coi như là có viện binh, sợ đến lúc đó sẽ thỉnh thần dễ tiễn thần khó, trong này không biết là thiên tài địa bảo gì, đến lúc đó không biết sẽ phát sinh chuyện gì a.
Hóa Linh Tôn Giả có chút lo lắng, bảo vật này động tĩnh không nhỏ, nhất định là thiên tài địa bảo cực kì khủng bố, nếu mời viện binh, đến lúc đó thừa cơ động tâm, liền cái được không bù đắp đủ cái mất, Thánh Linh Cốc không thể không phòng, loại chuyện cầu viện binh này có thể tránh liền tránh, huống chi kề bên này không có viện binh gì có thể mời động.
- Cái này...
Dạ Vị Ương nhìn không gian gợn sóng kia, có chút suy tư, đôi mắt sáng nhảy lên nói:
- Người đâu!
- Cốc chủ có gì phân phó!
Một đệ tử Thánh Linh Giáo tiến lên phía trước nói.
- Ta tự mình phát ra một tin tức ngọc giản, ngươi nhanh mang đến Cổ vực Phi Linh Môn, nhất định phải giao cho Phi Linh Môn Lục Chưởng Môn.
Ánh mắt của Dạ Vị Ương có chút chớp động nói:
- Nếu Lục Chưởng Môn không có mặt, liền giao cho Phi Linh Môn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hoặc là Thúc Hồn độc vương Đông Vô Mệnh.
....................................
Thiên Trụ giới, xung quanh Lục Thiếu Du, không gian chập trùng không thôi, một cổ quang mang bạch sắc hiện lên, không ngừng quanh quẩn chui ra tiến vào thân thể Lục Thiếu Du, nhìn xem cực kỳ huyền ảo.
Theo bạch sắc quang mang quanh quẩn, còn nương theo một cổ năng lượng vô cùng vô tận hội tụ, thân thể của Lục Thiếu Du giống như một cái động không đáy, tùy ý năng lượng kia tiến vào, đều là ai đến cũng không cự tuyệt, khí tức đã đến trình độ cực kỳ nồng đậm.
Lúc này trong Thiên Trụ giới, mọi người đã qua gần ba tháng thời gian, Lục Thiếu Du luyện hóa, cũng đã giữ vững trọn vẹn ba tháng thời gian, trong ba tháng này, Lục Thiếu Du thân như bàn thạch, không chút sứt mẻ, chỉ có khe hở màu trắng quanh quẩn, phát ra tiếng rít tiếng nổ thấp thấp.
Trong đầu Lục Thiếu Du, linh lực thôn phệ từ Hạc Linh tả sứ trải qua Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa, cũng biến thành linh lực tinh thuần, như hồ nước tràn vào thức hải, hơn nữa trong đó, còn có Thiên Địa năng lượng liên tục không ngừng tràn vào, hóa thành linh lực tinh thuần, dung nhập đến trong thức hải.
- Hô!
Cũng không biết đã qua bao lâu, khe hở màu trắng quanh thân Lục Thiếu Du đã dần dần biến mất, khí tức kéo lên cũng từ từ ngừng lại, có chút chấn động, liền ổn định ở trên một cấp độ.
Phun ra một ngụm trọc khí, thu lại thủ ấn, Lục Thiếu Du mở ra hai con ngươi, trong mắt tinh mang kích bắn, khí tức cùng lúc trước lộ ra bất đồng rõ ràng.
- Linh Tôn Bát trọng hậu kỳ.
Cảm giác khí tức trong cơ thể lúc này, linh lực bành trướng cùng linh hồn lực cường hãn, khóe miệng của Lục Thiếu Du lộ ra cười nhạt, luyện hóa linh lực của Hạc Linh tả sứ, để cho tu vi của mình miễn cưỡng từ Linh Tôn Bát trọng sơ kỳ đạt đến Linh Tôn Bát trọng hậu kỳ, tuy không có đột phá đến Linh Tôn Cửu trọng, nhưng mà tiến bộ bực này cũng đã không thấp.
Đến Linh tôn giả, đặc biệt là đến Linh Tôn Bát trọng, ngay cả khi đều là Linh Tôn Bát trọng, tu vi hơn kém thường thường là có khoảng cách cực lớn.
Hạc Linh tả sứ là Linh Tôn Cửu trọng, luyện hóa linh lực của hắn, mới để cho mình từ Linh Tôn Bát trọng sơ kỳ, tiến đến Linh Tôn Bát trọng hậu kỳ, loại cấp độ phân chia này, cũng không có một loại định vị kỹ càng, chỉ có dựa vào cảm giác của mình tiến hành phân chia phán định.
Hóa Linh Tôn Giả thì thào nói, ánh mắt cực kỳ rung động, thân là Tứ trọng Linh Tôn, hắn có thể tinh tường cảm giác được năng lượng chấn động ở trong ngọn núi kia mạnh bao nhiêu, để cho hắn ở rất xa nhìn cũng hãi hùng khiếp vía.
- Năng lượng chấn động thật mạnh.
Sắc mặt Âm Dương Vương có chút biến hóa, quạt xếp trong tay mở ra, vỗ vỗ, một làn gió thơm nổi lên bốn phía, đôi mắt dễ thương nhìn ngọn núi kia, cực kỳ khiếp sợ.
- Bái kiến Cốc chủ, chư vị Thái thượng trưởng lão.
Theo người quen rơi xuống, không ít đệ tử Thánh Linh Cốc bay tới, trong đó có không ít là Vũ Vương cùng Linh Vương, Thánh Linh Cốc này bình thường không hiển sơn lộ thủy, nhưng cường giả lại không ít, tuy không cách nào vượt qua mấy đại sơn môn, nhưng thực lực lại thật sự không kém.
- Thế nào rồi, người Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn có đến chưa?
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương đối với một Linh Vương hỏi.
- Bẩm cốc chủ, Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn đều đến, cường giả đến còn không ít.
Một Linh Vương cung kính trả lời.
- Ta đã biết, xuống dưới tiếp tục giám thị a.
Dạ Vị Ương vung quạt xếp lên, ý bảo mọi người thối lui.
- Người Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn quả nhiên đều đến, chúng ta làm sao bây giờ, Vi Sinh Gia tộc cùng Hải Long Môn này sợ là sẽ không dễ dàng buông tha cho bảo vật.
Giải Linh tôn giả nhìn Âm Dương Vương Dạ Vị Ương nói.
- Thiên tài địa bảo này nhất định bất phàm, vài ngàn năm trước lão tổ chọn Thánh Linh Cốc đặt chân ở chỗ này, là bởi vì kề bên này linh khí tràn đầy, ngày sau nhất định có trọng bảo xuất hiện.
Dạ Vị Ương nói.
- Lão tổ anh minh ah, chỉ tiếc lão tổ...
Giải Linh tôn giả có chút than nhẹ.
- Những năm này, Thánh Linh Cốc chúng ta là dựa vào bảo địa này, tu vi của các đệ tử mới có thể tăng nhanh như vậy, đặc biệt là Linh giả, so với đại môn đại phái còn mạnh hơn, nơi đây vẫn bị chúng ta cẩn thận từng li từng tí phong tỏa tin tức, không nghĩ tới kề bên này lại xuất hiện Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn.
Ánh mắt của Dạ Vị Ương hơi ngưng trọng.
- Cốc chủ, thực lực của Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn đều không kém, chúng ta muốn chống lại, tuyệt đối là cố hết sức, nghe nói mấy lão quỷ của Vi Sinh Gia thực lực càng ngày càng mạnh, Nguyệt Long Các cùng Khôn Dương Đảo còn mời mấy người kia gia nhập, mấy cường giả của Hải Long Môn cũng rất khủng bố, thời gian gần đây đều đột phá, thậm chí ngay cả Tử Vong Thâm Uyên cũng không đi, lúc này đây, đoán chừng Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn đều sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Giải Linh tôn giả nói.
- Chúng ta một mình chống lại, tự nhiên là khó có thể thắng.
Đôi mắt Dạ Vị Ương lóe lên, nói nhỏ.
- Nếu lão tổ tới, liền không cần phải lo lắng những thứ này.
Hóa Linh Tôn Giả nói.
- Lão tổ đã sớm không hỏi tục sự, thiên hạ đại sự cũng cùng lão tổ không quan hệ.
Ánh mắt Dạ Vị Ương nhúc nhích, nói:
- Mấy lão quỷ của Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn quá mạnh mẽ, bình thường chúng ta nước giếng không phạm nước sông, nhưng mà lúc này không giống, cho nên chúng ta chỉ có thể cầu viện binh tương trợ.
- Viện binh, tựa hồ chúng ta không có viện binh gì a, không sợ Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn, cũng chỉ có sơn môn như Nguyệt Long Các cùng Khôn Dương Đảo, Tinh Ngục Các mới được.
Hàn Ngọc Tôn Giả nói, ở trong Đông hải này, không có sơn môn nào có thể lấn áp Vi Sinh Gia cùng Hải Long Môn.
- Coi như là có viện binh, sợ đến lúc đó sẽ thỉnh thần dễ tiễn thần khó, trong này không biết là thiên tài địa bảo gì, đến lúc đó không biết sẽ phát sinh chuyện gì a.
Hóa Linh Tôn Giả có chút lo lắng, bảo vật này động tĩnh không nhỏ, nhất định là thiên tài địa bảo cực kì khủng bố, nếu mời viện binh, đến lúc đó thừa cơ động tâm, liền cái được không bù đắp đủ cái mất, Thánh Linh Cốc không thể không phòng, loại chuyện cầu viện binh này có thể tránh liền tránh, huống chi kề bên này không có viện binh gì có thể mời động.
- Cái này...
Dạ Vị Ương nhìn không gian gợn sóng kia, có chút suy tư, đôi mắt sáng nhảy lên nói:
- Người đâu!
- Cốc chủ có gì phân phó!
Một đệ tử Thánh Linh Giáo tiến lên phía trước nói.
- Ta tự mình phát ra một tin tức ngọc giản, ngươi nhanh mang đến Cổ vực Phi Linh Môn, nhất định phải giao cho Phi Linh Môn Lục Chưởng Môn.
Ánh mắt của Dạ Vị Ương có chút chớp động nói:
- Nếu Lục Chưởng Môn không có mặt, liền giao cho Phi Linh Môn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hoặc là Thúc Hồn độc vương Đông Vô Mệnh.
....................................
Thiên Trụ giới, xung quanh Lục Thiếu Du, không gian chập trùng không thôi, một cổ quang mang bạch sắc hiện lên, không ngừng quanh quẩn chui ra tiến vào thân thể Lục Thiếu Du, nhìn xem cực kỳ huyền ảo.
Theo bạch sắc quang mang quanh quẩn, còn nương theo một cổ năng lượng vô cùng vô tận hội tụ, thân thể của Lục Thiếu Du giống như một cái động không đáy, tùy ý năng lượng kia tiến vào, đều là ai đến cũng không cự tuyệt, khí tức đã đến trình độ cực kỳ nồng đậm.
Lúc này trong Thiên Trụ giới, mọi người đã qua gần ba tháng thời gian, Lục Thiếu Du luyện hóa, cũng đã giữ vững trọn vẹn ba tháng thời gian, trong ba tháng này, Lục Thiếu Du thân như bàn thạch, không chút sứt mẻ, chỉ có khe hở màu trắng quanh quẩn, phát ra tiếng rít tiếng nổ thấp thấp.
Trong đầu Lục Thiếu Du, linh lực thôn phệ từ Hạc Linh tả sứ trải qua Âm Dương Linh Vũ Quyết luyện hóa, cũng biến thành linh lực tinh thuần, như hồ nước tràn vào thức hải, hơn nữa trong đó, còn có Thiên Địa năng lượng liên tục không ngừng tràn vào, hóa thành linh lực tinh thuần, dung nhập đến trong thức hải.
- Hô!
Cũng không biết đã qua bao lâu, khe hở màu trắng quanh thân Lục Thiếu Du đã dần dần biến mất, khí tức kéo lên cũng từ từ ngừng lại, có chút chấn động, liền ổn định ở trên một cấp độ.
Phun ra một ngụm trọc khí, thu lại thủ ấn, Lục Thiếu Du mở ra hai con ngươi, trong mắt tinh mang kích bắn, khí tức cùng lúc trước lộ ra bất đồng rõ ràng.
- Linh Tôn Bát trọng hậu kỳ.
Cảm giác khí tức trong cơ thể lúc này, linh lực bành trướng cùng linh hồn lực cường hãn, khóe miệng của Lục Thiếu Du lộ ra cười nhạt, luyện hóa linh lực của Hạc Linh tả sứ, để cho tu vi của mình miễn cưỡng từ Linh Tôn Bát trọng sơ kỳ đạt đến Linh Tôn Bát trọng hậu kỳ, tuy không có đột phá đến Linh Tôn Cửu trọng, nhưng mà tiến bộ bực này cũng đã không thấp.
Đến Linh tôn giả, đặc biệt là đến Linh Tôn Bát trọng, ngay cả khi đều là Linh Tôn Bát trọng, tu vi hơn kém thường thường là có khoảng cách cực lớn.
Hạc Linh tả sứ là Linh Tôn Cửu trọng, luyện hóa linh lực của hắn, mới để cho mình từ Linh Tôn Bát trọng sơ kỳ, tiến đến Linh Tôn Bát trọng hậu kỳ, loại cấp độ phân chia này, cũng không có một loại định vị kỹ càng, chỉ có dựa vào cảm giác của mình tiến hành phân chia phán định.