Đường Ngũ vỗ vai Phạm Thống nói:
- Chỉ khi bọn chúng sợ mới có thể giảng đạo lý với ngươi, giảng công bằng với ngươi, chỉ có kẻ yếu mới yêu cầu công bằng, nhưng bọn chúng không biết, công bằng chân chính không nằm trên người kẻ yếu.
- Sát!
Bên ngoài hạp cốc, trên hai trăm vạn người hét lớn, đại quân tiếp cận, trước hạp cốc bóng người nhiều như châu chấu, rậm rạp chằng chịt che khuất bầu trời, trong đó có tiếng yêu thú rống to, hiển nhiên có người Thú tộc.
- Phi Hổ chiến hạm.
Trong Thất Sát Môn, Phi Hổ chiến hạm lập tức hoạt độn, quang cầu khủng bổ bao phủ thiên địa.
- Chiến hạm công kích.
Bên ngoài hạp cốc, tất cả chiến hạm của thương hội hoạt động.
- Trước phá những chiến hạm này.
Đám người Chúc Hỏa, Tham Lang, Chu Thiệu Khôn hét lớn, từng cột nguyên lực bạo phát ra, hơn mười cường giả lao tới hạp cốc, đầu tiên muốn phá hủy chiến hạm của Thất Sát Môn.
- Động thủ.
Không cần Mạc Kình Thiên phân phó, Thất Kiếm, Thất Sát, Viêm Hỏa, Mộc Vương, Tam Thú lướt đi.
- Thất Tinh Diệt Không Kiếm Trận.
- Thất Tinh Thiên Sát Trận!
- Cay, ta ưa thích loại này!
Thôn Linh cười to, hắn đánh ra một quyền cách không vào Ma Linh Yêu Nữ, lời nói rất lỗ mảng, ánh mắt dâm dục nhưng động thủ không chút nương tay.
- Ta không phải ngươi có thể đụng vào, ngươi tính toán là thứ gì.
Ma Linh Yêu Nữ khinh thường nói ra một câu, thủ ấn biến hóa, một chưởng ấn kịch độc xuất hiện, nhanh như tia chớp lao thẳng tới phía trước.
- Hừ, chờ ta bắt ngươi, ngươi sẽ biết rõ ta đụng vào ngươi thế nào, ngươi cũng sẽ biết đồ vật của ta ra sao.
Vẻ mặt Thôn Linh vô cùng dâm dục, nhưng hắn cũng không dám chạm vào kịch độc của Ma Linh Yêu Nữ, nhanh chóng lui ra phía sau.
Ầm ầm.
Cùng lúc đó, Phi Hổ chiến hạm cùng oanh tạc với chiến hạm của đối phương, không gian không ngừng chấn động.
- Ah...
Không ít người vì thế bị liên lụy, hạm đội của đối phương bị Phi Hổ chiến hạm công kích phá hủy không ít, uy năng của Phi Hổ chiến hạm chính là ác mộng của đối thủ.
Ầm ầm!
Phi Hổ chiến hạm liên tục oanh kích, không ngừng phá hủy không gian, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, dùng năng lực khống chế của Bạch Kinh Đường, Vấn Thân Mạc, tám năm qua có không biết bao nhiêu kinh nghiệm chém giết, bởi vậy cũng có kinh nghiệm thuần thục, biết rõ sơ hở và điểm chưa đủ của đối thủ.
Bành bành.
Phi Hổ chiến hạm có thể dễ dàng đánh nát và đánh chìm chiến hạm của đối thủ, hoàn toàn không thể ngăn cản.
- Sát!
Trên không trung, cao thủ Thất Sát Môn, Tây Vương Phủ cùng Bắc Đấu Môn, Nam Thiên Môn, Đông Tinh Xã va chạm với nhau, không gian lắc lư không ngớt, khí thế đập vụn hư không, giống như muốn xé nát thiên địa thành mảnh nhỏ.
Thúc dục các loại áo nghĩa, các loại thuộc tính nguyên lực bắn ra chung quanh, công kích vô cùng khủng bố, năng lượng khủng bố quét qua các nơi, bao phủ toàn bộ hạp cốc vào bên trong, vô số vách núi vách đá và ngọn núi bị hủy thành các mảnh nhỏ, sơn băng địa liệt, thiên địa biến sắc!
- Sát! Một cũng không lưu.
Tham Lang hét lớn, linh hồn áo nghĩa mênh mông quét qua các nơi, không ít đệ tử Thất Sát Môn bị hắn đánh chết, thân ảnh của hắn lao thẳng về phía Vấn Thân Mạc, muốn phá hủy Phi Hổ chiến hạm của hắn.
Hừ!
Một bóng đen gầy gò như u hồn xuất hiện rất quỷ dị, lập tức âm khí mênh mông bao phủ các nơi.
- Âm Minh Dạ Xoa, đây là tiểu thế giới, ngươi không thể chống lại ngụy hỗn độn như ta đâu.
Tham Lang hét lớn một tiếng, hắn giao thủ với Âm Minh Dạ Xoa.
Ầm ầm.
Trong va chạm khủng bố, Địa Long hóa thành bản thể khổng lồ va chạm với Chúc Hỏa, va chạm khủng bố làm thiên địa run rẩy, không gian hỗn loạn và hạp cốc rạn nứt, phá vỡ ra một cái khe trong thâm uyên.
Chỉ trong chốc lát, sơn mạch Huyết Đô đã máu chảy thành sông, thây phơi khắp trốn.
- Lần trước ngươi có không gian áo nghĩa trốn đi, lúc này xem ngươi trốn thế nào.
Thân ảnh Chu Thiệu Khôn và Điêu Thiện Hàn xuất hiện trước mặt Mạc Kình Thiên.
Lần trước Chu Thiệu Khôn đã giao thủ với Mạc Kình Thiên, chỉ nhưng mà Mạc Kình Thiên phải đi, hắn căn bản ngăn không được.
- Hai người sao.
Áo xám của Mạc Kình Thiên run lên, hào quang màu đen tỏa ra các nơi.
- Tới đây đi, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, cho dù là hai người các ngươi, hôm nay cũng không thể làm gì được ta.
- Dõng dạc, không phải ỷ vào không gian áo nghĩa sao, muốn chết.
Điêu Thiện Hàn quát một tiếng, khí tức băng hàn quét qua các nơi, lập tức bàn chân đạp vào hư không, khí tức hàn băng khủng bố quét ngang qua Mạc Kình Thiên, thân ảnh như điện, nương theo đó là một chưởng đóng băng không gian, lập tức xuất hiện trước mặt Mạc Kình Thiên.
- So hàn băng chi lực sao, vậy cứ thử xem.
Ánh mắt Mạc Kình Thiên nhảy lên, trong mi tâm có hào quang màu xám bắn ra các nơi, linh hồn phân thân của hắn xuất hiện, giống như đúc bản thể của hắn, nhưng mà khí tức lại cách biệt một trời một vực.
Phần phật!
Từ khi linh hồn phân thân xuất hiện, hàn ý lạnh giá tới cực điểm bạo phát ra, cả không gian xuất hiện khí tức băng sương rét lạnh.
- So hàn băng chi lực với ta, ngươi muốn chết.
Linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên lúc này không thèm nhìn một chưởng hàn băng của Điêu Thiện Hàn, đánh ra một chưởng nghênh tiếp đối thủ.
Bành.
Hai chưởng ấn va chạm vào nhau, thiên địa run lên, khí tức hàn băng mạnh hơn cả Điêu Thiện Hàn đánh thẳng tới phía trước, khí tức hàn băng của Điêu Thiện Hàn nứt vỡ từng khúc, thân thể lui ra phía sau.
PHỤT.
Khóe miệng Điêu Thiện Hàn phun máu tươi, ánh mắt kinh hãi không nhẹ.
Xùy.
Thân ảnh Chu Thiệu Khôn lao về phía Mạc Kình Thiên, phong thuộc tính nguyên lực rót vào trong cơ thể, không gian gào thét khắp nơi, chỉ trong nháy mắt tất cả trở nên ảm đạm, vòng xoáy âm phong quét qua thân thể Mạc Kình Thiên.
Mạc Kình Thiên cười nhạt, thân ảnh của hắn biến mất tại chỗ không thấy gì nữa, hắn có thời gian cùng không gian áo nghĩa, từ tốc độ Mạc Kình Thiên như cá gặp nước.
- Ta nói rồi, hôm nay các ngươi không cách nào làm gì được ta đâu.
Cùng một thời gian, linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên đã xuất hiện bên cạnh Chu Thiệu Khôn, không có trì hoãn bất cứ lúc nào, bàn tay đánh ra, khí tức hàn băng bạo phát ra các hướng, băng sương đầy trời, một quyền ngưng tụ băng sương đầy trời như thái sơn áp đỉnh, từ trên cao giáng xuống.
- Tại sao lại mạnh như vậy?
Chu Thiệu Khôn cảm giác khí tức hàn băng khủng bố thỉ biến sắc, không có thời gian do dự, trước mặt Mạc Kình Thiên, cho dù là linh hồn phân thân, đối mặt với tốc độ này, hắn không có chút ưu thế nào cả, ánh mắt trầm xuống, trong tay đánh ra một đạo cuồng phong, một quyền đánh thẳng vào người đối thủ.
Bành!
Hai quyền đụng nhau, kình phong khủng bố phá hủy hư không, hàn băng chi khí cuồn cuộn phá hủy không gian.
- Không ổn.
Sắc mặt Chu Thiệu Khôn đại biến, cánh tay của hắn run rẩy liên tục, bắt đầu từ nắm đấm hàn băng lan từ từ đến khuỷu tay, nguyên lực của hắn nhanh chóng khởi động đánh nát hàn băng đang bao phủ bản thân.
Đạp đạp!
Quá trình này vô cùng nhanh chóng, thân ảnh Chu Thiệu Khôn không ngừng lui ra phía sau, ánh mắt kinh hãi, hắn phát hiện linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên từ thực lực đã mạnh hơn Thị Hoang Thế Giới áp chế rất nhiều.
- Chỉ khi bọn chúng sợ mới có thể giảng đạo lý với ngươi, giảng công bằng với ngươi, chỉ có kẻ yếu mới yêu cầu công bằng, nhưng bọn chúng không biết, công bằng chân chính không nằm trên người kẻ yếu.
- Sát!
Bên ngoài hạp cốc, trên hai trăm vạn người hét lớn, đại quân tiếp cận, trước hạp cốc bóng người nhiều như châu chấu, rậm rạp chằng chịt che khuất bầu trời, trong đó có tiếng yêu thú rống to, hiển nhiên có người Thú tộc.
- Phi Hổ chiến hạm.
Trong Thất Sát Môn, Phi Hổ chiến hạm lập tức hoạt độn, quang cầu khủng bổ bao phủ thiên địa.
- Chiến hạm công kích.
Bên ngoài hạp cốc, tất cả chiến hạm của thương hội hoạt động.
- Trước phá những chiến hạm này.
Đám người Chúc Hỏa, Tham Lang, Chu Thiệu Khôn hét lớn, từng cột nguyên lực bạo phát ra, hơn mười cường giả lao tới hạp cốc, đầu tiên muốn phá hủy chiến hạm của Thất Sát Môn.
- Động thủ.
Không cần Mạc Kình Thiên phân phó, Thất Kiếm, Thất Sát, Viêm Hỏa, Mộc Vương, Tam Thú lướt đi.
- Thất Tinh Diệt Không Kiếm Trận.
- Thất Tinh Thiên Sát Trận!
- Cay, ta ưa thích loại này!
Thôn Linh cười to, hắn đánh ra một quyền cách không vào Ma Linh Yêu Nữ, lời nói rất lỗ mảng, ánh mắt dâm dục nhưng động thủ không chút nương tay.
- Ta không phải ngươi có thể đụng vào, ngươi tính toán là thứ gì.
Ma Linh Yêu Nữ khinh thường nói ra một câu, thủ ấn biến hóa, một chưởng ấn kịch độc xuất hiện, nhanh như tia chớp lao thẳng tới phía trước.
- Hừ, chờ ta bắt ngươi, ngươi sẽ biết rõ ta đụng vào ngươi thế nào, ngươi cũng sẽ biết đồ vật của ta ra sao.
Vẻ mặt Thôn Linh vô cùng dâm dục, nhưng hắn cũng không dám chạm vào kịch độc của Ma Linh Yêu Nữ, nhanh chóng lui ra phía sau.
Ầm ầm.
Cùng lúc đó, Phi Hổ chiến hạm cùng oanh tạc với chiến hạm của đối phương, không gian không ngừng chấn động.
- Ah...
Không ít người vì thế bị liên lụy, hạm đội của đối phương bị Phi Hổ chiến hạm công kích phá hủy không ít, uy năng của Phi Hổ chiến hạm chính là ác mộng của đối thủ.
Ầm ầm!
Phi Hổ chiến hạm liên tục oanh kích, không ngừng phá hủy không gian, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, dùng năng lực khống chế của Bạch Kinh Đường, Vấn Thân Mạc, tám năm qua có không biết bao nhiêu kinh nghiệm chém giết, bởi vậy cũng có kinh nghiệm thuần thục, biết rõ sơ hở và điểm chưa đủ của đối thủ.
Bành bành.
Phi Hổ chiến hạm có thể dễ dàng đánh nát và đánh chìm chiến hạm của đối thủ, hoàn toàn không thể ngăn cản.
- Sát!
Trên không trung, cao thủ Thất Sát Môn, Tây Vương Phủ cùng Bắc Đấu Môn, Nam Thiên Môn, Đông Tinh Xã va chạm với nhau, không gian lắc lư không ngớt, khí thế đập vụn hư không, giống như muốn xé nát thiên địa thành mảnh nhỏ.
Thúc dục các loại áo nghĩa, các loại thuộc tính nguyên lực bắn ra chung quanh, công kích vô cùng khủng bố, năng lượng khủng bố quét qua các nơi, bao phủ toàn bộ hạp cốc vào bên trong, vô số vách núi vách đá và ngọn núi bị hủy thành các mảnh nhỏ, sơn băng địa liệt, thiên địa biến sắc!
- Sát! Một cũng không lưu.
Tham Lang hét lớn, linh hồn áo nghĩa mênh mông quét qua các nơi, không ít đệ tử Thất Sát Môn bị hắn đánh chết, thân ảnh của hắn lao thẳng về phía Vấn Thân Mạc, muốn phá hủy Phi Hổ chiến hạm của hắn.
Hừ!
Một bóng đen gầy gò như u hồn xuất hiện rất quỷ dị, lập tức âm khí mênh mông bao phủ các nơi.
- Âm Minh Dạ Xoa, đây là tiểu thế giới, ngươi không thể chống lại ngụy hỗn độn như ta đâu.
Tham Lang hét lớn một tiếng, hắn giao thủ với Âm Minh Dạ Xoa.
Ầm ầm.
Trong va chạm khủng bố, Địa Long hóa thành bản thể khổng lồ va chạm với Chúc Hỏa, va chạm khủng bố làm thiên địa run rẩy, không gian hỗn loạn và hạp cốc rạn nứt, phá vỡ ra một cái khe trong thâm uyên.
Chỉ trong chốc lát, sơn mạch Huyết Đô đã máu chảy thành sông, thây phơi khắp trốn.
- Lần trước ngươi có không gian áo nghĩa trốn đi, lúc này xem ngươi trốn thế nào.
Thân ảnh Chu Thiệu Khôn và Điêu Thiện Hàn xuất hiện trước mặt Mạc Kình Thiên.
Lần trước Chu Thiệu Khôn đã giao thủ với Mạc Kình Thiên, chỉ nhưng mà Mạc Kình Thiên phải đi, hắn căn bản ngăn không được.
- Hai người sao.
Áo xám của Mạc Kình Thiên run lên, hào quang màu đen tỏa ra các nơi.
- Tới đây đi, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, cho dù là hai người các ngươi, hôm nay cũng không thể làm gì được ta.
- Dõng dạc, không phải ỷ vào không gian áo nghĩa sao, muốn chết.
Điêu Thiện Hàn quát một tiếng, khí tức băng hàn quét qua các nơi, lập tức bàn chân đạp vào hư không, khí tức hàn băng khủng bố quét ngang qua Mạc Kình Thiên, thân ảnh như điện, nương theo đó là một chưởng đóng băng không gian, lập tức xuất hiện trước mặt Mạc Kình Thiên.
- So hàn băng chi lực sao, vậy cứ thử xem.
Ánh mắt Mạc Kình Thiên nhảy lên, trong mi tâm có hào quang màu xám bắn ra các nơi, linh hồn phân thân của hắn xuất hiện, giống như đúc bản thể của hắn, nhưng mà khí tức lại cách biệt một trời một vực.
Phần phật!
Từ khi linh hồn phân thân xuất hiện, hàn ý lạnh giá tới cực điểm bạo phát ra, cả không gian xuất hiện khí tức băng sương rét lạnh.
- So hàn băng chi lực với ta, ngươi muốn chết.
Linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên lúc này không thèm nhìn một chưởng hàn băng của Điêu Thiện Hàn, đánh ra một chưởng nghênh tiếp đối thủ.
Bành.
Hai chưởng ấn va chạm vào nhau, thiên địa run lên, khí tức hàn băng mạnh hơn cả Điêu Thiện Hàn đánh thẳng tới phía trước, khí tức hàn băng của Điêu Thiện Hàn nứt vỡ từng khúc, thân thể lui ra phía sau.
PHỤT.
Khóe miệng Điêu Thiện Hàn phun máu tươi, ánh mắt kinh hãi không nhẹ.
Xùy.
Thân ảnh Chu Thiệu Khôn lao về phía Mạc Kình Thiên, phong thuộc tính nguyên lực rót vào trong cơ thể, không gian gào thét khắp nơi, chỉ trong nháy mắt tất cả trở nên ảm đạm, vòng xoáy âm phong quét qua thân thể Mạc Kình Thiên.
Mạc Kình Thiên cười nhạt, thân ảnh của hắn biến mất tại chỗ không thấy gì nữa, hắn có thời gian cùng không gian áo nghĩa, từ tốc độ Mạc Kình Thiên như cá gặp nước.
- Ta nói rồi, hôm nay các ngươi không cách nào làm gì được ta đâu.
Cùng một thời gian, linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên đã xuất hiện bên cạnh Chu Thiệu Khôn, không có trì hoãn bất cứ lúc nào, bàn tay đánh ra, khí tức hàn băng bạo phát ra các hướng, băng sương đầy trời, một quyền ngưng tụ băng sương đầy trời như thái sơn áp đỉnh, từ trên cao giáng xuống.
- Tại sao lại mạnh như vậy?
Chu Thiệu Khôn cảm giác khí tức hàn băng khủng bố thỉ biến sắc, không có thời gian do dự, trước mặt Mạc Kình Thiên, cho dù là linh hồn phân thân, đối mặt với tốc độ này, hắn không có chút ưu thế nào cả, ánh mắt trầm xuống, trong tay đánh ra một đạo cuồng phong, một quyền đánh thẳng vào người đối thủ.
Bành!
Hai quyền đụng nhau, kình phong khủng bố phá hủy hư không, hàn băng chi khí cuồn cuộn phá hủy không gian.
- Không ổn.
Sắc mặt Chu Thiệu Khôn đại biến, cánh tay của hắn run rẩy liên tục, bắt đầu từ nắm đấm hàn băng lan từ từ đến khuỷu tay, nguyên lực của hắn nhanh chóng khởi động đánh nát hàn băng đang bao phủ bản thân.
Đạp đạp!
Quá trình này vô cùng nhanh chóng, thân ảnh Chu Thiệu Khôn không ngừng lui ra phía sau, ánh mắt kinh hãi, hắn phát hiện linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên từ thực lực đã mạnh hơn Thị Hoang Thế Giới áp chế rất nhiều.