Cổ Long Vương nói với ba người Lục Trực, cũng không để ý tới đám người Hóa Huyết lão tổ, dường như hoàn toàn coi đám người này là vô hình vậy.
- Phụ thân, mẫu thân, con giới thiệu với mọi người một chút. Đây là ba vị sư phụ của chúng con. Lần này sư phụ thu được tin tức của nhị tỷ, cho nên mang chúng con cùng tới đây.
Lục Trực mỉm cười, cao hứng giới thiệu phụ mẫu mình với ba người Cổ Long Vương, nói:
- Sư phụ, sư thúc, đây là phụ mẫu con, a di, còn có Nhị tỷ, Tiểu Long thúc, Bạch thúc.
- Nhà các ngươi thật nhiều người a. Xem ra phụ thân ngươi có diễm phúc vô cùng sâu nha.
Cổ Long Vương tùy tiện nhìn qua Lục Thiếu Du rồi nói:
- Nhưng mà xem ra thiên phú của người nhà các ngươi đều rất mạnh.
- Thì ra là ba vị ân sư của Thành nhi, Trực nhi, Phương nhi, đa tạ ba vị tiền bối chiếu cố đám nhỏ.
Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức ôm quyền thi lễ với ba người, hắn cũng nhìn ra, ba người này nhìn qua hung thần sát ác, thế nhưng có lẽ đối với đám người Lục Trực cũng không tệ.
- Không cần đa lễ, ngươi là phụ thân của đồ đệ ta, tự nhiên ngang hàng với ta. Về sau đều là người một nhà, không cần phải khách khí. Lão phu gọi là Cổ Long Tổ, đây là nhị đệ Cổ Long Tôn, kia là tam đệ Cổ Long Vương. Theo thứ tự là sư phụ của Lục Thành, Lục Trực, Lục Phương.
Trong ba lão nhân, người có khuôn mặt già nua nhất nói với Lục Thiếu Du, sắc mặt hiện lên chút nghi hoặc, dường như muốn âm thầm dò xét khí tức trên người Lục Thiếu Du, lại phát hiện ra mình không có cách nào nhìn trộm.
Lục Thiếu Du ôm quyền nói xong, lúc này mới cẩn thận đánh giá ba người vừa mới xuất hiện, Cổ Long Tổ có khuôn mặt già nua nhất, Cổ Long Tổ cao nhát, Cô Long Vương nhìn vạm vỡ nhất.
Ba người này giống nhau như đúc, trên vai ba người đều có một huy chương giống như đúc, mà ngay cả ba người Lục Thành, Lục Trực, Lục Phương cũng có, bất quá lại có chút không giống mà thôi. Khí tức ba người đều thâm bất khả trắc, vẻ mặt đều hung thần sát ác.
- Sư phụ, Thiên Long tông còn có một người cuối cùng a.
Lúc này Lục Trực, Lục Phương, Lục Thành đang nói gì đó với Lục Du Thược đột nhiên mở miệng nói, ánh mắt bắn ra hàn ý.
- Lục Thành, con muốn thế nào?
Cổ Long Tổ nhìn qua Lục Thành rồi hỏi.
- Sư phụ.
Lục Thành nhìn Cổ Long Tổ, lập tức nhìn vào lão giả âm hàn đang vô cùng khó coi nói:
- Người của Thiên Long tông này truy sát tỷ tỷ con, làm tổn thương phụ mẫu con, người cuối cùng còn lại này nhất định phải chết, mong sư phụ giúp đệ tử báo thù.
- Khặc khặc, tiểu tạp chủng. Người một nhà đoàn tụ sao? Ngươi cho rằng lão phu dễ giết như vậy sao?
Lão giả âm hàn nghe vậy, lập tức nhìn về phía Lục Thành, ánh mắt âm trầm run rẩy, hàn ý ngập trời.
- Nếu ta suy đoán không sai, có lẽ ngươi gọi là Liên Hàn Long đúng không? Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong mà thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng mình bất tử sao? Đồ đệ của ta nói muốn giết ngươi vậy thì ta sẽ giết ngươi. Có gì là kỳ quái cơ chứ.
Khuôn mặt già nua của Cổ Long Tổ khẽ đổi, tinh mang trong mắt dần dần bắn ra.
- Thiên Cuồng tam đạo, đây là Trung Minh thế giới, các ngươi muốn động thủ trong Trung Minh thế giới thì lên khiêm tốn một chút.
Hóa Huyết lão tổ trầm giọng nói, ba người này dường như không để hắn vào trong mắt.
- Thiên Cuồng tam đạo.
Lục Thiếu Du nghe vậy, hóa ra Thiên Cuồng tam đạo là danh xưng của sư phụ ba tiểu tử Lục Trực, Lục Thành, Lục Phương.
- Hóa Huyết, ngươi muốn nhúng tay vào hay sao? Có muốn đi ra ngoài khoa tay múa chân một chút hay không?
Cổ Long Tôn trầm giọng nói.
Trong mắt Hóa Huyết lão tổ nổi lên huyết quang nhàn nhạt, nói:
- Nếu như đi ra ngoài vận động thì không bằng ở trong Trung minh thế giới vận động một chút đi. Tóm lại, ở trong Trung Minh thế giới ta còn chưa tới phiên người ngoài dương oai.
- Hóa Huyết lão nhân, chẳng phải vào trong Trung minh thế giới bị thiên địa áp chế sao? Như vậy thì tính là bổn sự gì?
Cổ Long Vương không chút khách khí nói.
Ánh mắt Hóa Huyết lão tổ co rúm lại, cũng có chút tức giận, trầm giọng nói:
- Thì tính sao? Trong Trung Minh thế giới thực lực của ta không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào, mà ba người các ngươi chỉ có thể bảo trì ở Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong mà thôi. Coi như ba người các ngươi liên thủ cũng khó có thể chống lại ta. Hôm nay ta muốn cho đám người kia ở lại, các ngươi có thể làm gì được ta?
- Khẩu khí thật lớn, chỉ tiếc Thiên Cuồng tam đạo bị thiên địa uy áp, thế nhưng ta lại không bị.
Ngay khi Hoa Huyết Lão tổ vừa mới nói xong, trên không trung đột nhiên vang lên một đạo âm thanh già nua, sâu kín.
Nhưng vào lúc này, khi đạo âm thanh già nua kia vừa mới dứt, từ chỗ sâu trong hư không đột nhiên xuất hiện chấn động, lập tức có hơn mười đạo thân ảnh phá không lao ra. uy áp khủng bố lập tức hàng lâm trong không trung.
- Trung Minh thế giới nho nhỏ không ngờ lại có khẩu khí lớn như vậy, ta muốn nhìn xem ngày hôm nay ai dám động vào người Lục gia?
Ngay lúc đó, trên hư không bên cạnh cũng xuất hiện chấn động, lần nữa có hơn mười đạo thân ảnh phá không xuất hiện, uy áp khủng bố không kém một chút nào tràn ra.
- Trung Minh thế giới nho nhỏ đã dám đối phó với người của Thần Thú thế giới ta, lá gan cũng không nhỏ a.
Gần như cùng một lúc, một tiếng quát thanh thúy vang vọng, trên không trung lần nữa có vết nứt không gian xuất hiện, hơn mười đạo thân ảnh mang theo khí thế bá đạo mênh mông hàng lâm.
Ba đội ngũ hàng lâm không trung, ba cỗ khí thế mênh mông cuồn cuộn lan tràn khiến cho tất cả mọi người có mặt chung quanh run rẩy, linh hồn tự nhiên bỡ ngỡ, nguyên lực trong cơ thể giống như lặng lẽ cứng lại.
Ba đội ngũ xuất hiện, đầu lĩnh là một nữ tử tuyệt mỹ và hai thiếu nữ xinh đẹp.
Đội ngũ tới đầu tiên dẫn đầu chính là một thiếu nữ mặc bộ váy màu trắng mộc mạc, nàng đạp không đứng lơ lửng, khí chất cao quý, tùy ý mà không mất đi vẻ trang nhã, trong cao quý lại hiện lên vẻ mỵ hoặc không thôi.
Loại vũ mị, mị hoặc này đến mức tận cùng lại biến thành thánh khiết, khiến cho trong lòng người ta không dám sinh ra bất cứ sự khinh nhờn nào.
Sau lưng thiếu nữ này còn có chừng ba mươi người, nam tuấn lãng, nữ thì xinh đẹp, khí tức trên người đều rất khủng bố. Không có ai là kẻ yếu, người thấp nhất cũng có tu vi Niết Bàn cảnh.
Sau lưng thiếu nữ thánh khiết này còn có một lão giả tuấn lãng nhìn như già nua, khí tức trên người người này khiến cho Hóa Huyết lão tổ, Thiên Cuồng tam đạo rung động.
Trong đội ngũ thứ hai ước chừng có năm mươi người, đều là nữ tử, đồng thời đều là cường giả. Thực lực thấp nhất cũng là Niết Bàn cảnh.
Tất cả mọi người đều cung kính vây quanh một thiếu nữ ước chừng mười tám mười chín tuổi, dung nhan tuyệt mỹ như trích tiên, khí chất cao úy mà thanh nhã, con mắt như trăm hoa đua nở, rực rỡ đầy sao.
- Phụ thân, mẫu thân, con giới thiệu với mọi người một chút. Đây là ba vị sư phụ của chúng con. Lần này sư phụ thu được tin tức của nhị tỷ, cho nên mang chúng con cùng tới đây.
Lục Trực mỉm cười, cao hứng giới thiệu phụ mẫu mình với ba người Cổ Long Vương, nói:
- Sư phụ, sư thúc, đây là phụ mẫu con, a di, còn có Nhị tỷ, Tiểu Long thúc, Bạch thúc.
- Nhà các ngươi thật nhiều người a. Xem ra phụ thân ngươi có diễm phúc vô cùng sâu nha.
Cổ Long Vương tùy tiện nhìn qua Lục Thiếu Du rồi nói:
- Nhưng mà xem ra thiên phú của người nhà các ngươi đều rất mạnh.
- Thì ra là ba vị ân sư của Thành nhi, Trực nhi, Phương nhi, đa tạ ba vị tiền bối chiếu cố đám nhỏ.
Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức ôm quyền thi lễ với ba người, hắn cũng nhìn ra, ba người này nhìn qua hung thần sát ác, thế nhưng có lẽ đối với đám người Lục Trực cũng không tệ.
- Không cần đa lễ, ngươi là phụ thân của đồ đệ ta, tự nhiên ngang hàng với ta. Về sau đều là người một nhà, không cần phải khách khí. Lão phu gọi là Cổ Long Tổ, đây là nhị đệ Cổ Long Tôn, kia là tam đệ Cổ Long Vương. Theo thứ tự là sư phụ của Lục Thành, Lục Trực, Lục Phương.
Trong ba lão nhân, người có khuôn mặt già nua nhất nói với Lục Thiếu Du, sắc mặt hiện lên chút nghi hoặc, dường như muốn âm thầm dò xét khí tức trên người Lục Thiếu Du, lại phát hiện ra mình không có cách nào nhìn trộm.
Lục Thiếu Du ôm quyền nói xong, lúc này mới cẩn thận đánh giá ba người vừa mới xuất hiện, Cổ Long Tổ có khuôn mặt già nua nhất, Cổ Long Tổ cao nhát, Cô Long Vương nhìn vạm vỡ nhất.
Ba người này giống nhau như đúc, trên vai ba người đều có một huy chương giống như đúc, mà ngay cả ba người Lục Thành, Lục Trực, Lục Phương cũng có, bất quá lại có chút không giống mà thôi. Khí tức ba người đều thâm bất khả trắc, vẻ mặt đều hung thần sát ác.
- Sư phụ, Thiên Long tông còn có một người cuối cùng a.
Lúc này Lục Trực, Lục Phương, Lục Thành đang nói gì đó với Lục Du Thược đột nhiên mở miệng nói, ánh mắt bắn ra hàn ý.
- Lục Thành, con muốn thế nào?
Cổ Long Tổ nhìn qua Lục Thành rồi hỏi.
- Sư phụ.
Lục Thành nhìn Cổ Long Tổ, lập tức nhìn vào lão giả âm hàn đang vô cùng khó coi nói:
- Người của Thiên Long tông này truy sát tỷ tỷ con, làm tổn thương phụ mẫu con, người cuối cùng còn lại này nhất định phải chết, mong sư phụ giúp đệ tử báo thù.
- Khặc khặc, tiểu tạp chủng. Người một nhà đoàn tụ sao? Ngươi cho rằng lão phu dễ giết như vậy sao?
Lão giả âm hàn nghe vậy, lập tức nhìn về phía Lục Thành, ánh mắt âm trầm run rẩy, hàn ý ngập trời.
- Nếu ta suy đoán không sai, có lẽ ngươi gọi là Liên Hàn Long đúng không? Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong mà thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng mình bất tử sao? Đồ đệ của ta nói muốn giết ngươi vậy thì ta sẽ giết ngươi. Có gì là kỳ quái cơ chứ.
Khuôn mặt già nua của Cổ Long Tổ khẽ đổi, tinh mang trong mắt dần dần bắn ra.
- Thiên Cuồng tam đạo, đây là Trung Minh thế giới, các ngươi muốn động thủ trong Trung Minh thế giới thì lên khiêm tốn một chút.
Hóa Huyết lão tổ trầm giọng nói, ba người này dường như không để hắn vào trong mắt.
- Thiên Cuồng tam đạo.
Lục Thiếu Du nghe vậy, hóa ra Thiên Cuồng tam đạo là danh xưng của sư phụ ba tiểu tử Lục Trực, Lục Thành, Lục Phương.
- Hóa Huyết, ngươi muốn nhúng tay vào hay sao? Có muốn đi ra ngoài khoa tay múa chân một chút hay không?
Cổ Long Tôn trầm giọng nói.
Trong mắt Hóa Huyết lão tổ nổi lên huyết quang nhàn nhạt, nói:
- Nếu như đi ra ngoài vận động thì không bằng ở trong Trung minh thế giới vận động một chút đi. Tóm lại, ở trong Trung Minh thế giới ta còn chưa tới phiên người ngoài dương oai.
- Hóa Huyết lão nhân, chẳng phải vào trong Trung minh thế giới bị thiên địa áp chế sao? Như vậy thì tính là bổn sự gì?
Cổ Long Vương không chút khách khí nói.
Ánh mắt Hóa Huyết lão tổ co rúm lại, cũng có chút tức giận, trầm giọng nói:
- Thì tính sao? Trong Trung Minh thế giới thực lực của ta không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào, mà ba người các ngươi chỉ có thể bảo trì ở Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong mà thôi. Coi như ba người các ngươi liên thủ cũng khó có thể chống lại ta. Hôm nay ta muốn cho đám người kia ở lại, các ngươi có thể làm gì được ta?
- Khẩu khí thật lớn, chỉ tiếc Thiên Cuồng tam đạo bị thiên địa uy áp, thế nhưng ta lại không bị.
Ngay khi Hoa Huyết Lão tổ vừa mới nói xong, trên không trung đột nhiên vang lên một đạo âm thanh già nua, sâu kín.
Nhưng vào lúc này, khi đạo âm thanh già nua kia vừa mới dứt, từ chỗ sâu trong hư không đột nhiên xuất hiện chấn động, lập tức có hơn mười đạo thân ảnh phá không lao ra. uy áp khủng bố lập tức hàng lâm trong không trung.
- Trung Minh thế giới nho nhỏ không ngờ lại có khẩu khí lớn như vậy, ta muốn nhìn xem ngày hôm nay ai dám động vào người Lục gia?
Ngay lúc đó, trên hư không bên cạnh cũng xuất hiện chấn động, lần nữa có hơn mười đạo thân ảnh phá không xuất hiện, uy áp khủng bố không kém một chút nào tràn ra.
- Trung Minh thế giới nho nhỏ đã dám đối phó với người của Thần Thú thế giới ta, lá gan cũng không nhỏ a.
Gần như cùng một lúc, một tiếng quát thanh thúy vang vọng, trên không trung lần nữa có vết nứt không gian xuất hiện, hơn mười đạo thân ảnh mang theo khí thế bá đạo mênh mông hàng lâm.
Ba đội ngũ hàng lâm không trung, ba cỗ khí thế mênh mông cuồn cuộn lan tràn khiến cho tất cả mọi người có mặt chung quanh run rẩy, linh hồn tự nhiên bỡ ngỡ, nguyên lực trong cơ thể giống như lặng lẽ cứng lại.
Ba đội ngũ xuất hiện, đầu lĩnh là một nữ tử tuyệt mỹ và hai thiếu nữ xinh đẹp.
Đội ngũ tới đầu tiên dẫn đầu chính là một thiếu nữ mặc bộ váy màu trắng mộc mạc, nàng đạp không đứng lơ lửng, khí chất cao quý, tùy ý mà không mất đi vẻ trang nhã, trong cao quý lại hiện lên vẻ mỵ hoặc không thôi.
Loại vũ mị, mị hoặc này đến mức tận cùng lại biến thành thánh khiết, khiến cho trong lòng người ta không dám sinh ra bất cứ sự khinh nhờn nào.
Sau lưng thiếu nữ này còn có chừng ba mươi người, nam tuấn lãng, nữ thì xinh đẹp, khí tức trên người đều rất khủng bố. Không có ai là kẻ yếu, người thấp nhất cũng có tu vi Niết Bàn cảnh.
Sau lưng thiếu nữ thánh khiết này còn có một lão giả tuấn lãng nhìn như già nua, khí tức trên người người này khiến cho Hóa Huyết lão tổ, Thiên Cuồng tam đạo rung động.
Trong đội ngũ thứ hai ước chừng có năm mươi người, đều là nữ tử, đồng thời đều là cường giả. Thực lực thấp nhất cũng là Niết Bàn cảnh.
Tất cả mọi người đều cung kính vây quanh một thiếu nữ ước chừng mười tám mười chín tuổi, dung nhan tuyệt mỹ như trích tiên, khí chất cao úy mà thanh nhã, con mắt như trăm hoa đua nở, rực rỡ đầy sao.