Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4055: Động tĩnh của kim đao màu vàng 2

Ầm ầm.
Kim quang va chạm với linh hồn lực của Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du bỗng nhiên có cảm giác giống như ngũ lôi oanh đỉnh, áp lực mạnh mẽ vô cùng đột nhiên đè xuống. Đây là khí tức kinh khủng nhất mà Lục Thiếu Du từng đối mặt. Cỗ khí tức kinh khủng này đột nhiên khiến cho linh hồn rung động, tim đập nhanh.
- Thực lực của ngươi còn quá yếu, quá yếu.
Bên trong kim quang vang lên một đạo âm thanh, lập tức tất cả lại trở nên yên tĩnh. Kim quang trên kim đao màu vàng biến mất. Lúc này kim đao màu vàng mới trở lại bình thường.
Lúc này Lục Thiếu Du mới khôi phục lại, dưới thanh thế kinh khủng vừa rồi, ánh mắt Lục Thiếu Du rung rung, thanh thế này quả thực quá mức kinh khủng, khủng bố tới cực điểm.
- Tên thổ phỉ trong linh hồn rốt cuộc có địa vị gì.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, vừa rồi cỗ khí tức kia chính là cỗ khí tức mạnh mẽ nhất mà bình sinh hắn được chứng kiến. Ngay cả khí tức của Liên Hàn Long so với cỗ khí tức vừa rồi trên thân kim đao màu vàng mà nói, chính là con sâu cái kiến đối mặt với thiên địa mênh mông.
Rung động một lát, Lục Thiếu Du cũng không nghĩ quá nhiều mà nhanh chóng đi ra khỏi mật thất ở hậu sơn. Ba năm, bên ngoài chỉ mới trôi qua nửa tháng mà thôi, hắn cũng nên ở cùng với người thân của mình.
Vào đêm, trên không trung Phi Linh môn, ánh trăng bảo phủ, vô số ngôi sao phía xa lập lòe.
Trong Ngũ Hành điện, trong một căn phòng, hai thân hình dây dưa, Lục Thiếu Du xông tới, hai tay nắm bộ ngực trắng như ngọc.
Vân Hồng Lăng ôm eo Lục Thiếu Du, khẽ lắc mình rồi kêu lên, nghênh đón thế công của hắn. Trong giây lát lại kêu lên từng tiếng gấp gáp.
Mãi một lúc lâu sau tất cả mới trở nên yên tĩnh, nữ tử động lòng người kia lúc này mồ hôi đầm đìa, hai mắt mê ly.
Vân Hồng Lăng nhẹ nhàng tựa vào trên ngực Lục Thiếu Du, ngón tay khẽ vẽ vẽ, nhẹ nhàng vẽ vài vòng tròn trên bộ ngực màu tím nhàn nhạt, bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi Lục Thiếu Du:
- Chàng nói xem, là Lam Linh lợi hại hay là Tiểu Linh lợi hại hơn?
- Cái này...
Lục Thiếu Du sững sờ, ánh mắt khẽ đảo, nói:
- Nếu như nàng muốn biết thì mọi người cùng nhau thử là được rồi. Được không?
- Chàng nghĩ hay nhỉ?
Vân Hồng Lăng lập tức trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt xinh đẹp khẽ đảo, nói:
- Lần này chàng định ở lại bao lâu?
- Tối đa là ba ngày, đoán chừng đám người Tiểu Long, VÔ Song, Cảnh Văn, Bạch Linh, Du Thược đã sốt ruột rồi.
Lục Thiếu Du không cần nghĩ cũng biết, thời gian trôi qua lâu như vậy. Người của Vô Sắc thế giới sợ rằng đã sớm rốt ruột chứ đừng nói tới người của Trung Minh thế giới. Mà không nói tới người của hai thế giới này, vốn bảy ngày sau hắn phải đi tới mật cảnh trong Thượng Thanh Đại thiên thế giới, hiện tại cũng đã trì hoãn không ít.
- Nhanh như vậy đã muốn đi rồi sao? Chàng vừa mới về mấy ngày mà.
Vân Hồng Lăng ngẩng đầu, đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ u oán nhìn về phía Lục Thiếu Du. Nhìn qua nóng bỏng lại có chút đáng yêu.
- Lần này ta rời khỏi đây cũng định mang theo một ít người. Nếu như nàng muốn đi vậy thì đi cùng ta đi.
Lục Thiếu Du cười nói.
Hai mắt Vân Hồng Lăng sáng ngời, vẻ u oán biến mất, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật. Ta đã bảo Niếp Phong cùng với Cực Lạc Tam Quỷ thông báo cho người các thế lực lớn, người có hứng thú thì có thể báo danh. Linh Vũ thế giới cũng không thể mãi là thế giới thổ dân được. Bây giờ ở bên ngoài Phi Linh môn cũng coi như có chút căn cơ, ít nhất có thể để cho người Linh Vũ giới từ bên trong đi ra ngoài có một nơi đặt chân.
Lục Thiếu Du thấp giọng nói, tuy rằng Linh Vũ thế giới tốt, trong khoảng thời gian ngắn ở trong Linh Vũ thế giới này Lục Thiếu Du cũng có thể nhận ra chỗ tốt mà Linh Vũ thế giới đem lại cho tu luyện giả. Nhưng mà người chưa tiếp xúc qua thế giới khác ngoài Linh Vũ thế giới, thủy chung vẫn chỉ là thổ dân, đến lúc đó có lẽ cũng nên đi ra ngoài một chút.
Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng không muốn bạo lộ Linh Vũ giới quá, bí mật của Linh Vũ thế giới hiện tại không thể tiết lộ, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vậy Lục Thiếu Du cũng chỉ cho Niếp Phong và Cực Lạc Tam Quỷ thông báo cho tất các người của các thế lực lớn, các cường giả đỉnh cấp, chỉ có người có tu vi tới Phá Giới cảnh mới có thể đi ra ngoài.
Trong thời gian hai ngày này, sau khi Lục Thiếu Du rời khỏi Thiên Trụ giới cũng vô cùng bận rộn, cường giả các thế lực lớn nhao nhao đợi bái phỏng. Quan hệ không ít, vài vị nhạc phụ, còn có sư phụ Vũ Ngọc Tiền.... cho nên hắn cũng không thể không gặp.
Cũng may trong vòng hai ngày này Lục Thiếu Du vô cùng bề bộn, từ bên ngoài trở về cũng không thiếu người tới gặp, mấy vị nhạc phụ, còn có sư phụ Vũ Ngọc Tiền. Hắn cũng mang tới thứ tốt cho mấy người, đan dược cấp độ Thiên phẩm không cần phải nói, linh khí Tiên Thiên càng không thiếu, thiên tài địa bảo cũng không ít, khiến cho đám người Vân Khiếu Thiên, Bắc Cung Kình Thương, Lữ Chính Cường cao hứng không thôi, cười không ngậm miệng lại được.
Cường giả cùng chủ các thế lực lớn tới đây, Lục Thiếu Du cũng không có phân biệt đối xử mà cho bọn hắn không ít thứ tốt. Những vật này đối với Lục Thiếu Du hiện tại mà nói, đã không đáng nhắc tới, nhưng mà lại khiến cho tất cả các thế lực lớn cao hứng mà về.
Về phần người Phi Linh môn và Lục gia mà nói, Lục Thiếu Du càng không tính toán, đan dược các loại, thiên tài địa bảo, linh khí Tiên Thiên... Cần cái gì cũng có.
Nhưng Lục Thiếu Du không có đưa linh khí áo nghĩa cho mọi người, đối với tu vi của mọi người hiện tại mà nói, đưa linh khí áo nghĩa cho bọn họ cũng không phải là chuyện tốt. Chỉ những vật có tác dụng với việc tu luyện thì Lục Thiếu Du mới có thể cấp cho bọn họ.
Hai ngày quan sát, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy kinh ngạc với sự biến hóa của Linh Vũ thế giới, đại lục Linh Vũ giống như được kích thích, tất cả đều xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
So với trước kia mà nói, Linh Vũ thế giới giống như cây gỗ khô vậy, mà bây giờ đã dần dần thức tỉnh, tỏa ra sinh cơ bừng bừng.
Hoàng hôn, áng mây đỏ bao phủ, ngoài đại điện giống như cự long ngẩng đầu ngoài Vụ Tinh hải, một đạo thân ảnh mặc áo bào xanh rơi xuống.
- Hỗn tiểu tử, cam lòng tới đây rồi sao?
Thân hình của Lão Ảnh từ sâu trong hư không vang lên, lập tức trong đại điện Vụ Tinh hiện lên chấn động.
Lục Thiếu Du mỉm cười, thân ảnh lập tức nhảy vào trong đại điện Vụ Tinh. Một lát sau, trong một đại điện có phong cách cổ xưa, trước người Lục Thiếu Du xuấ thiện một lão giả thân hình tập tễnh, người mặc một kiện trường bào màu xám, giống như vạn năm chưa từng giặt giũ qua, thế nhưng lại không nhiễm lấy một hạt bụi. Trên măt có nếp nhăn, hai mắt minh mẫn, giống như đầm nước trong suốt hiện lên chấn động, trong lúc bất tri bất giác khiến cho linh hồn người ta lắc lư.
- Lão ảnh, ta nhớ người muốn chết a.

back top