Lục Thiếu Du suy nghĩ, Bất Diệt Huyền Thể biến hóa dường như có quan hệ với Vô Lượng Tịch Diệt Đại Lôi Kiếp.
- Đương nhiên mạnh hơn, hơn nữa mạnh hơn rất nhiều, Bất Diệt Thiên Thể là tầng thứ tối cao của Bất Diệt Huyền Thể, mà ta chỉ mới là Bất Diệt Huyền Thể mà thôi.
Lục Linh nhìn qua Lục Thiếu Du, trong mắt hâm mộ, có Bất Diệt Thiên Thể, đời này hắn không cách nào đạt tới, lập tức tiếp tục nói:
- Theo ta suy đoán, muốn Bất Diệt Huyền Thể tiến hóa thành Bất Diệt Thiên Thể, cần đặt chân vô lượng Niết Bàn, trải qua chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo vô lượng thiên lôi oanh kích. Khó trách sư phụ ta trước đó có nói, nhất định phải là vô lượng Niết Bàn, như vậy mới có tư cách đặt chân lên đỉnh phong.
- Bất Diệt Thiên Thể đúng là biến thái, dưới tình huống bình thường chưa ai tu thành công.
Lục Thiếu Du kinh ngạc sau đó cảm thán, tu luyện ra Bất Diệt Thiên Thể không chỉ cần tu luyện Bất Diệt Huyền Thể đến vô lượng Niết Bàn, cả hai cùng gia tăng là chuyện xa vời.
Không thể không nói muốn tu luyện thành Bất Diệt Thiên Thể, phải là người biến thái mới được.
- Lục soái, ngươi người mang thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, lại có Bất Diệt Thiên Thể, có rảnh cứ đi Tuyên Cổ Điện một chuyến, dùng tư cách của ngươi đủ trở thành thân vương trong Tuyên Cổ Điện, tiến vào nội điện tu luyện công pháp Tuyên Cổ Điện cũng dễ dàng, thậm chí có cơ hội trở thành thánh chủ của Tuyên Cổ Điện.
Lục Linh ngừng một lát, nói nhỏ:
- Một khi Lục soái trở thành thánh chủ Tuyên Cổ Điện, khi đó có thể khống chế Tuyên Cổ Điện, dùng lực lượng Tuyên Cổ Điện, đừng nói kẻ khác, cổ tộc cũng không dám đụng vào Lục soái, cho dù một đại thế giới muốn động tới Lục soái, cũng tuyệt đối phải nghĩ tới hậu quả.
- Thân vương, thánh vương, xem ra nhất định phải đi Tuyên Cổ Điện mới được.
Lục Thiếu Du nói thầm.
Ba người bố trí cấm chế nói chuyện xong, lúc này mới tán đi. Từ lời Lục Linh, Lục Thiếu Du cũng biết không ít về Tuyên Cổ Điện.
Ba người rời khỏi đại sảnh đã là đêm khuya.
Sáng sớm, lúc ánh sao vẫn còn trên Thương Khung chiến trường, tia nắng ban mai đã hàng lâm.
Lúc này có sáu đạo hào quang bay tới, bọn họ cùng hạ xuống đất.
Hào quang thu liễm, sáu thân ảnh cao ngất xuất hiện trên quảng trường.
Khi sáu người này xuất hiện, trên bầu trời có mười mấy bóng dáng đầy ngạo khí xuất hiện, khi thấy sáu người này không tầm thường, ngược lại khách khí hỏi:
- Các ngươi là ai?
Trong sáu người, thân ảnh tóc xanh đi tới, hắn trên người hắn khí tức mạnh mẽ, hiển nhiên là đầu lĩnh.
- Nơi này chính là quân đoàn Hùng Phong, đoàn trưởng các ngươi là Lục Thiếu Du?
- Nơi này là quân đoàn Hùng Phong đúng rồi, nhưng mà đoàn trưởng quân đoàn Hùng Phong đã là người hoàn toàn khác.
Đầu lĩnh nhìn qua thân ảnh tóc xanh, nói:
- Ngươi nói Lục Thiếu Du, chính là Lục soái của Lục gia quân?
- Lục gia quân, Lục soái, ha ha, tiểu tử này ngược lại lăn lộn không tệ trong Thương Khung chiến trường.
Một lão giả râu tóc bạc trắng đi ra, nói:
- Đi thông tri Lục soái của các ngươi, bảo tiểu tử kia ra tiếp chúng ta.
- Hừ, dám bảo Lục soái đi ra tiếp các ngươi, liên minh quân bộ tôn tướng hoàng giả cũng phải tự mình đi vào đấy. Các ngươi một không có bẩm báo, hai không có lệnh của Lục soái, bảo Lục soái đi ra tiếp các ngươi, các ngươi không nghĩ nhầm đấy chứ?
Trong lòng đầu lĩnh trung niên, mấy người kia tuy xem ra bất phàm, nhưng mà cũng không mạnh hơn liên minh quân bộ được.
- Ôi!!! Không nghĩ tới tiểu tử này kiêu ngạo như vậy.
Lúc này một thân ảnh già nua cao ngất đi ra, tóc dài áo choàng màu đen, khí tức mênh mông làm người ra run sợ.
- Cũng không biết thực lực thủ hạ tiểu tử này thế nào?
Lão giả tóc bạc cười nói.
- Xem ra các ngươi muốn thử thực lực thủ hạ tiểu tử này, vậy thử xem đi, ta cũng muốn biết hiện tại Lục gia quân so với Phi Linh Môn sẽ như thế nào?
- Ha ha, vậy thử xem thôi.
Cuối cùng thân ảnh lão giả áo xanh tuổi chừng thất tuần, tóc bạc trắng, khí tức băng hàn đi ra.
Rầm rầm rầm.
Lúc này hắn phóng thẳng về phía đầu lĩnh quân đoàn Hùng Phong.
Rầm rầm rầm.
Lúc này sắc mặt đầu lĩnh đại biến, hắn bắn đạn tín hiệu lên cao.
- Ồ.
Sáng sớm, trong phòng, vào lúc này Lục Thiếu Du đột nhiên mở mắt ra, thần sắc biến hóa, hắn hừ lạnh sau đó đi ra ngoài.
- Thời điểm này có người nháo sự ở tổng bộ quân đoàn Hùng Phong, chẳng lẽ là cường giả Minh Linh đến đây sao.
- Thời điểm này dám động tới quân đoàn Hùng Phong, quyết định không phải người bình thường.
Khi đạn tín hiệu nổ tung, trong quân đoàn Hùng Phong có không ít Lục gia quân lao ra.
Lúc này các cường giả đỉnh phong của Lục gia quân bay ra ngoài, khí tức linh hồn hùng hậu bao phủ cả không gian nơi đây.
Lục Linh, Thái A, Vô Tướng, Phá Thổ, Huyết Ưng, Cát Bạch Mị, Đông Quan Trạch, Trương Lăng Phong, Cuồng Thử, Hổ Sư, Trình Tinh, Phong Hỏa, Truy Mệnh lập tức phá không bay tới, khí tức mạnh mẽ bắn ra ngoài.
- Nhiều cường giả Tuyên Cổ Cảnh trung giai như vậy, Tuyên Cổ Cảnh sơ giai và một Tuyên Cổ Cảnh cao giai, Lục gia quân đúng là không kém.
- Là nhân tộc.
Vô Tướng, Huyết Ưng, Cát Bạch Mị đứng trên cao, nhìn qua sáu thân ảnh kia, ánh mắt có chút nghi hoặc, còn tưởng rằng là Minh Linh xâm lấn đại quy mô..
Ánh mắt Lục Linh run rẩy, từ khí độ của sáu người, sáu người rất mạnh, tuyệt đối không phải người bình thường.
- Hai vô thượng Niết Bàn, sáu người này có địa vị gì?
Trong sáu người này, Lục Linh có thể cảm giác được có hai người là vô thượng Niết Bàn, chuyện này làm Lục Linh cảm thán không thôi, gần đây vô thượng Niết Bàn trở nên không đáng tiền như vậy sao? Ở đây có hai người đấy.
XÍU...UU!.
Trong nháy mắt trước mặt Lục Linh, Vô Tướng, Thái A, Hổ Sư không gian chấn động, thân ảnh Lục Thiếu Du bay tới.
Cách đó không xa, Hạo Thần hoàng giả cầm đầu, Cô Lang, Băng Thiên Lý, Mộ Linh Lạc xuất hiện giữa không trung.
- Lục soái.
- Sư phụ.
- Thiếu chủ.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đến, Lục Linh, Thái A, Vô Tướng, Cát Bạch Mị, Hổ Sư, Huyết Ưng hành lễ.
Lục Thiếu Du không quan tâm mọi người, ánh mắt run run nhìn sáu thân ảnh kia.
Trong đó người đi đầu, gương mặt trơn bóng lãnh tuấn, thân hình cao ngất, trường bào rộng rãi, trong lúc vô hình tỏa ra khí chất đường hoàng. Người thứ hai, thân thể to lớn như cột chống trời, hai mắt sáng ngời như hòa, mái tóc bạc không gió tự bay.
Người thứ ba hơi già nua, tóc dài màu đen, thân hình khôi ngô nhưng phiêu dật, người ta có cảm giác mênh mông như biển.
Thứ tư là đại hán thân ảnh cao ngất thể trạng mạnh mẽ, đôi mắt đen bắn ra uy nghiêm, hơn nữa sóng mũi thắng anh khí bừng bừng.
Lão giả thứ năm hơi già nua, tóc bạc thân ảnh cao lớn, bộ dáng chứng thất tuần, toàn thân có khí tức khủng bố khuếch tán ra ngoài, cho người ta cảm giác linh hồn bị đóng băng.
Người cuối cùng, mái tóc dài màu xanh, thân hình cao ngất, khí tức nghiêm nghị, khí tức giống như lợi khí sát phạt.
Sáu người này thực lực cũng không khủng khiếp. Nhưng khí tức trên người mênh mông như biển.
Loại khí tràng này đến từ tự tin bẩm sinh và tâm tình của mình.
- Đương nhiên mạnh hơn, hơn nữa mạnh hơn rất nhiều, Bất Diệt Thiên Thể là tầng thứ tối cao của Bất Diệt Huyền Thể, mà ta chỉ mới là Bất Diệt Huyền Thể mà thôi.
Lục Linh nhìn qua Lục Thiếu Du, trong mắt hâm mộ, có Bất Diệt Thiên Thể, đời này hắn không cách nào đạt tới, lập tức tiếp tục nói:
- Theo ta suy đoán, muốn Bất Diệt Huyền Thể tiến hóa thành Bất Diệt Thiên Thể, cần đặt chân vô lượng Niết Bàn, trải qua chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo vô lượng thiên lôi oanh kích. Khó trách sư phụ ta trước đó có nói, nhất định phải là vô lượng Niết Bàn, như vậy mới có tư cách đặt chân lên đỉnh phong.
- Bất Diệt Thiên Thể đúng là biến thái, dưới tình huống bình thường chưa ai tu thành công.
Lục Thiếu Du kinh ngạc sau đó cảm thán, tu luyện ra Bất Diệt Thiên Thể không chỉ cần tu luyện Bất Diệt Huyền Thể đến vô lượng Niết Bàn, cả hai cùng gia tăng là chuyện xa vời.
Không thể không nói muốn tu luyện thành Bất Diệt Thiên Thể, phải là người biến thái mới được.
- Lục soái, ngươi người mang thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, lại có Bất Diệt Thiên Thể, có rảnh cứ đi Tuyên Cổ Điện một chuyến, dùng tư cách của ngươi đủ trở thành thân vương trong Tuyên Cổ Điện, tiến vào nội điện tu luyện công pháp Tuyên Cổ Điện cũng dễ dàng, thậm chí có cơ hội trở thành thánh chủ của Tuyên Cổ Điện.
Lục Linh ngừng một lát, nói nhỏ:
- Một khi Lục soái trở thành thánh chủ Tuyên Cổ Điện, khi đó có thể khống chế Tuyên Cổ Điện, dùng lực lượng Tuyên Cổ Điện, đừng nói kẻ khác, cổ tộc cũng không dám đụng vào Lục soái, cho dù một đại thế giới muốn động tới Lục soái, cũng tuyệt đối phải nghĩ tới hậu quả.
- Thân vương, thánh vương, xem ra nhất định phải đi Tuyên Cổ Điện mới được.
Lục Thiếu Du nói thầm.
Ba người bố trí cấm chế nói chuyện xong, lúc này mới tán đi. Từ lời Lục Linh, Lục Thiếu Du cũng biết không ít về Tuyên Cổ Điện.
Ba người rời khỏi đại sảnh đã là đêm khuya.
Sáng sớm, lúc ánh sao vẫn còn trên Thương Khung chiến trường, tia nắng ban mai đã hàng lâm.
Lúc này có sáu đạo hào quang bay tới, bọn họ cùng hạ xuống đất.
Hào quang thu liễm, sáu thân ảnh cao ngất xuất hiện trên quảng trường.
Khi sáu người này xuất hiện, trên bầu trời có mười mấy bóng dáng đầy ngạo khí xuất hiện, khi thấy sáu người này không tầm thường, ngược lại khách khí hỏi:
- Các ngươi là ai?
Trong sáu người, thân ảnh tóc xanh đi tới, hắn trên người hắn khí tức mạnh mẽ, hiển nhiên là đầu lĩnh.
- Nơi này chính là quân đoàn Hùng Phong, đoàn trưởng các ngươi là Lục Thiếu Du?
- Nơi này là quân đoàn Hùng Phong đúng rồi, nhưng mà đoàn trưởng quân đoàn Hùng Phong đã là người hoàn toàn khác.
Đầu lĩnh nhìn qua thân ảnh tóc xanh, nói:
- Ngươi nói Lục Thiếu Du, chính là Lục soái của Lục gia quân?
- Lục gia quân, Lục soái, ha ha, tiểu tử này ngược lại lăn lộn không tệ trong Thương Khung chiến trường.
Một lão giả râu tóc bạc trắng đi ra, nói:
- Đi thông tri Lục soái của các ngươi, bảo tiểu tử kia ra tiếp chúng ta.
- Hừ, dám bảo Lục soái đi ra tiếp các ngươi, liên minh quân bộ tôn tướng hoàng giả cũng phải tự mình đi vào đấy. Các ngươi một không có bẩm báo, hai không có lệnh của Lục soái, bảo Lục soái đi ra tiếp các ngươi, các ngươi không nghĩ nhầm đấy chứ?
Trong lòng đầu lĩnh trung niên, mấy người kia tuy xem ra bất phàm, nhưng mà cũng không mạnh hơn liên minh quân bộ được.
- Ôi!!! Không nghĩ tới tiểu tử này kiêu ngạo như vậy.
Lúc này một thân ảnh già nua cao ngất đi ra, tóc dài áo choàng màu đen, khí tức mênh mông làm người ra run sợ.
- Cũng không biết thực lực thủ hạ tiểu tử này thế nào?
Lão giả tóc bạc cười nói.
- Xem ra các ngươi muốn thử thực lực thủ hạ tiểu tử này, vậy thử xem đi, ta cũng muốn biết hiện tại Lục gia quân so với Phi Linh Môn sẽ như thế nào?
- Ha ha, vậy thử xem thôi.
Cuối cùng thân ảnh lão giả áo xanh tuổi chừng thất tuần, tóc bạc trắng, khí tức băng hàn đi ra.
Rầm rầm rầm.
Lúc này hắn phóng thẳng về phía đầu lĩnh quân đoàn Hùng Phong.
Rầm rầm rầm.
Lúc này sắc mặt đầu lĩnh đại biến, hắn bắn đạn tín hiệu lên cao.
- Ồ.
Sáng sớm, trong phòng, vào lúc này Lục Thiếu Du đột nhiên mở mắt ra, thần sắc biến hóa, hắn hừ lạnh sau đó đi ra ngoài.
- Thời điểm này có người nháo sự ở tổng bộ quân đoàn Hùng Phong, chẳng lẽ là cường giả Minh Linh đến đây sao.
- Thời điểm này dám động tới quân đoàn Hùng Phong, quyết định không phải người bình thường.
Khi đạn tín hiệu nổ tung, trong quân đoàn Hùng Phong có không ít Lục gia quân lao ra.
Lúc này các cường giả đỉnh phong của Lục gia quân bay ra ngoài, khí tức linh hồn hùng hậu bao phủ cả không gian nơi đây.
Lục Linh, Thái A, Vô Tướng, Phá Thổ, Huyết Ưng, Cát Bạch Mị, Đông Quan Trạch, Trương Lăng Phong, Cuồng Thử, Hổ Sư, Trình Tinh, Phong Hỏa, Truy Mệnh lập tức phá không bay tới, khí tức mạnh mẽ bắn ra ngoài.
- Nhiều cường giả Tuyên Cổ Cảnh trung giai như vậy, Tuyên Cổ Cảnh sơ giai và một Tuyên Cổ Cảnh cao giai, Lục gia quân đúng là không kém.
- Là nhân tộc.
Vô Tướng, Huyết Ưng, Cát Bạch Mị đứng trên cao, nhìn qua sáu thân ảnh kia, ánh mắt có chút nghi hoặc, còn tưởng rằng là Minh Linh xâm lấn đại quy mô..
Ánh mắt Lục Linh run rẩy, từ khí độ của sáu người, sáu người rất mạnh, tuyệt đối không phải người bình thường.
- Hai vô thượng Niết Bàn, sáu người này có địa vị gì?
Trong sáu người này, Lục Linh có thể cảm giác được có hai người là vô thượng Niết Bàn, chuyện này làm Lục Linh cảm thán không thôi, gần đây vô thượng Niết Bàn trở nên không đáng tiền như vậy sao? Ở đây có hai người đấy.
XÍU...UU!.
Trong nháy mắt trước mặt Lục Linh, Vô Tướng, Thái A, Hổ Sư không gian chấn động, thân ảnh Lục Thiếu Du bay tới.
Cách đó không xa, Hạo Thần hoàng giả cầm đầu, Cô Lang, Băng Thiên Lý, Mộ Linh Lạc xuất hiện giữa không trung.
- Lục soái.
- Sư phụ.
- Thiếu chủ.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đến, Lục Linh, Thái A, Vô Tướng, Cát Bạch Mị, Hổ Sư, Huyết Ưng hành lễ.
Lục Thiếu Du không quan tâm mọi người, ánh mắt run run nhìn sáu thân ảnh kia.
Trong đó người đi đầu, gương mặt trơn bóng lãnh tuấn, thân hình cao ngất, trường bào rộng rãi, trong lúc vô hình tỏa ra khí chất đường hoàng. Người thứ hai, thân thể to lớn như cột chống trời, hai mắt sáng ngời như hòa, mái tóc bạc không gió tự bay.
Người thứ ba hơi già nua, tóc dài màu đen, thân hình khôi ngô nhưng phiêu dật, người ta có cảm giác mênh mông như biển.
Thứ tư là đại hán thân ảnh cao ngất thể trạng mạnh mẽ, đôi mắt đen bắn ra uy nghiêm, hơn nữa sóng mũi thắng anh khí bừng bừng.
Lão giả thứ năm hơi già nua, tóc bạc thân ảnh cao lớn, bộ dáng chứng thất tuần, toàn thân có khí tức khủng bố khuếch tán ra ngoài, cho người ta cảm giác linh hồn bị đóng băng.
Người cuối cùng, mái tóc dài màu xanh, thân hình cao ngất, khí tức nghiêm nghị, khí tức giống như lợi khí sát phạt.
Sáu người này thực lực cũng không khủng khiếp. Nhưng khí tức trên người mênh mông như biển.
Loại khí tràng này đến từ tự tin bẩm sinh và tâm tình của mình.