- Cổ Hạo thế giới.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, lập tức nói với Hoàng Phủ Minh Long:
- Người không liên quan tới Tử Lôi Huyền đỉnh trong Thương Khung minh cùng với Thiên La minh sẽ không nhúng tay vào chuyện Tuyên Cổ điện. Sợ rằng người có liên quan tới Tử Lôi Huyền đỉnh sẽ động thủ. Khi đó bất kể là Tuyên Cổ điện hay Thương Khung minh, Thiên La minh đều sẽ không xen vào, đúng không?
- Cái này...
Trong mắt Hoàng Phủ Minh Long hiện lên chút vui vẻ, nói:
- Đệ cũng có thể hiểu như vậy.
- Vậy là tốt rồi.
Lục Thiếu Du như cười như không, trong mắt có hàn ý nhàn nhạt xuất hiện, Hoàng Phủ Minh Long lập tức nói:
- Lục sư huynh, lần trước đệ ở trong Thương Khung chiến trường còn hai công huân thượng đẳng, liệu bây giờ có thể đổi được hai kiện Thông Linh bảo khí hay không?
- Thông Linh bảo khí?
Hoàng Phủ Minh Long nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:
- Theo ta được biết, trên người của đệ hiện tại tổng cộng có ba kiện Thông Linh bảo khí, đệ còn muốn Thông Linh bảo khí làm gì?
- Đệ muốn đổi lấy hai kiện Thông Linh bảo khí cho người khác.
Tất nhiên Lục Thiếu Du không cần Thông Linh bảo khí nữa, trong đầu có tồn tại thần bí như kim đao màu vàng, còn Thôi Hồn Diệt Phách chùy, có hai kiện bảo vật linh hồn như vậy, lại còn có Thanh Trụ Hư Không dực cùng Truy Phong Chiến Thiên cung trên người, Thông Linh bảo khí trên người hắn đã đủ dùng.
- Đổi cho cho người khác đương nhiên là có thể, đây là quyết định của đệ, bây giờ đệ muốn thứ gì...
Hoàng Phủ Minh Long hỏi Lục Thiếu Du.
- Lục sư huynh, đệ muốn đổi Thông Linh bảo khí cho nghĩa phụ Độc Cô Ngạo Nam và nhi tử Lục Kinh Vân của đệ, bọn họ hiện tại có lẽ đều đang ở trong Thương Khung chiến trường, không biết Lục sư huynh có thể..
- Ta biết rõ ý tứ của đệ, muốn ta đem Thông Linh bảo khí tới Thương Khung chiến trường đưa cho bọn họ đúng không? Độc Cô Ngạo Nam, Lục Kinh Vân, Chí Thánh, Bắc Cung Kình Thương, Đoan Mộc Khung Thiên, mấy người này mật địa Thiên giới hiện tại luôn chú ý tới, đặc biệt là tiểu tử Lục Kinh Vân, thiên phú vô cùng kinh người. Mấy ngày nay ta sẽ sắp xếp, để cho bọn họ tới mật địa Thiên giới chọn lựa, thuận tiện lại lĩnh ngộ một đoạn thời gian ngắn trong mật địa Thiên giới. Đệ thấy thế nào?
Lục Thiếu Du còn chưa nói hết đã bị Hoàng Phủ Minh Long ngắt lời.
- Như thế đương nhiên là tốt nhất, đa tạ Lục sư huynh.
Nghe vậy Lục Thiếu Du đại hỉ, có thể sắp xếp nghĩa phụ cùng Lục Kinh Vân, sư phụ Chí Thánh Đại Đế còn có sư phụ Đoan Mộc Khung Thiên tiến vào trong mật địa Thiên giới lĩnh ngộ một đoạn thời gian ngắn, chuyện này đối với bọn họ mà nói đều có chỗ tốt cực lớn.
Lục Thiếu Du tiếp tục nhìn qua Hoàng Phủ Minh Long, ánh mắt âm thầm biến đổi, lại nói:
- Lục sư huynh, đám người Thái Công gia tộc, Độc Cô gia, Bắc Cung gia mà đệ mang tới, tình huống có lẽ huynh cũng biết. Nếu như bọn họ có thể tiến vào trong bí cảnh Băng gia, Hoàng gia, Mộc gia, các loại, tiến bộ nhất định sẽ không ít a.
Bắc Cung gia tộc, Đôc Cô gia tộc, Thái Công gia tộc cùng với những người khác đều là Cổ tộc trong Linh Vũ thế giới, trong lòng Lục Thiếu Du vẫn nghĩ nếu như có thể để cho bọn họ vào trong bí cảnh của các Cổ tộc trên Thượng Thanh thế giới lĩnh ngộ, chỗ tốt tự nhiên sẽ càng lớn.
- Dã tâm của đệ không nhỏ.
Hoàng Phủ Minh Long trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Tất cả các đại Cổ tộc đều có quy củ của riêng mình, mặt khác ở trong mật địa Thiên giới cũng có quy củ. Muốn tiến vào trong bí cảnh Cổ tộc khác phải tiến vào top mười Thiên bảng, đồng thời còn đánh bại người mạnh nhất trong đám người cùng thế hệ của Cổ tộc đó. Đệ cho rằng nói tiến vào là có thể tiến vào sao? Coi như là ta cũng không có cách nào thay đổi tất cả. Dù sao đây cũng là Thượng Thanh thế giới.
- Không sao, vậy thì chỉ có thể dựa vào bọn họ tự tìm lấy cơ duyên của bản thân mình vậy.
Lục Thiếu Du nói, hắn cũng không quá đặt ở trong lòng, chuyện cơ duyên này phải dựa vào tự bản thân của bọn họ tìm kiếm.
Hai mắt Hoàng Phủ Minh Long đột nhiên khẽ đảo, nói với Lục Thiếu Du:
- Nhưng mà việc này cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, ta thấy lúc này nếu như đệ có thể thành công nhận chủ Tử Lôi Huyền đỉnh, trở thành Thánh chủ của Tuyên Cổ điện, đến lúc đó một khi đệ mở miệng, tất cả các đại Cổ tộc tự nhiên sẽ cho đệ một chút mặt mũi.
- Có cơ hội là tốt rồi.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự vui vẻ nhàn nhạt, bảo vật như Tử Lôi Huyền đỉnh kia trong lòng hắn đã sớm nhận định không thể buông tha.
Sau khi hai huynh đệ trò chuyện một lát, Lục Thiếu Du mới rời đi. Sáng sớm ngày mai hắn phải cùng với ba người Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh tiến về Tuyên Cổ điện. Có hai đệ tử thân truyền của Tuyên Cổ điện như Lục Linh và Lôi Tiểu Thiên, Lục Thiếu Du cũng không quá lo lắng việc mình có tìm thấy Tuyên Cổ điện hay không.
Nhưng mà lúc này hắn chỉ có thể một mình đi về phía trước, người không có quan hệ với Tuyên Cổ điện không thể tiến vào trong Cổ Hạo thế giới. Đại hội Thân Vương này đã khiến cho cả ba ngàn Đại thiên thế giới chú ý. Đối với Cổ Hạo thế giới mà nói, tự nhiên bọn họ sẽ không cho người có liên quan đi vào.
Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du rời đi, Hoàng Phủ Minh Long đứng chắp tay, không có di chuyển, mãi một lúc lâu sau mới khẽ ngẩng đầu, miệng thì thào nói:
- Ván cờ này không ngờ sư phụ lại đánh lớn như vậy, lần này không thể lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn được.
Lục Thiếu Du trở lại đình viện thì đã là buổi chiều. Sau đó hắn cùng với chúng nữ đi du ngoạn một phen, lần này đi Cổ Hạo thế giới cũng không biết bao giờ mới có thể trở về.
Vào đêm, Lục Thiếu Du nói với Lục Linh một chút chuyện về việc sáng mai đi Tuyên Cổ điện, sau đó mới trở lại phòng, chỉ là Lục Thiếu Du ngay lập tức sững sờ.
Chỉ thấy lúc này Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Lăng Thanh Tuyền, Vân Hồng Lăng, Lam Linh, Lữ Tiểu Linh đều ở trong phòng. Lục Thiếu Du nhìn qua lục nữ, trên khuôn mặt chúng nữ lập tức hiện lên vẻ thẹn thùng.
- Sắc lang, nhìn gì vậy. Không phải chàng luôn muốn chúng thiếp ở cùng một chỗ với chàng sao? Nể mặt chàng sắp đi tới Cổ Hạo thế giới, đêm nay tiện nghi cho chàng.
Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt hiện lên vẻ ửng đỏ, vô cùng mê người. Hai hàng lông mi khẽ nhíu lại, trong đôi mắt xinh đẹp giống như có xuân ý vô cùng vô tận, nồng đậm từ bên trong tràn ngập ra.
- Cùng một chỗ?
Nghe vậy trong mắt Lục Thiếu Du lập tức hiện lên vẻ nóng bỏng, lúc trước đãi ngộ bực này chỉ có lúc đại hôn trong Linh Vũ thế giới hắn mới được hưởng. Chỉ tiếc là khi đại hôn ngoài lục nữ ra còn có Bạch Linh, mà lúc này Bạch Linh vẫn ở trong Thái Hoàng thế giới, nhưng giờ lại nhiều thêm Lăng Thanh Tuyền.
Ực.
Nhìn qua lục nữ, Lục Thiếu Du không khỏi hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, xoa xoa tay, khóe miệng nở nụ cười tà.
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, lập tức nói với Hoàng Phủ Minh Long:
- Người không liên quan tới Tử Lôi Huyền đỉnh trong Thương Khung minh cùng với Thiên La minh sẽ không nhúng tay vào chuyện Tuyên Cổ điện. Sợ rằng người có liên quan tới Tử Lôi Huyền đỉnh sẽ động thủ. Khi đó bất kể là Tuyên Cổ điện hay Thương Khung minh, Thiên La minh đều sẽ không xen vào, đúng không?
- Cái này...
Trong mắt Hoàng Phủ Minh Long hiện lên chút vui vẻ, nói:
- Đệ cũng có thể hiểu như vậy.
- Vậy là tốt rồi.
Lục Thiếu Du như cười như không, trong mắt có hàn ý nhàn nhạt xuất hiện, Hoàng Phủ Minh Long lập tức nói:
- Lục sư huynh, lần trước đệ ở trong Thương Khung chiến trường còn hai công huân thượng đẳng, liệu bây giờ có thể đổi được hai kiện Thông Linh bảo khí hay không?
- Thông Linh bảo khí?
Hoàng Phủ Minh Long nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:
- Theo ta được biết, trên người của đệ hiện tại tổng cộng có ba kiện Thông Linh bảo khí, đệ còn muốn Thông Linh bảo khí làm gì?
- Đệ muốn đổi lấy hai kiện Thông Linh bảo khí cho người khác.
Tất nhiên Lục Thiếu Du không cần Thông Linh bảo khí nữa, trong đầu có tồn tại thần bí như kim đao màu vàng, còn Thôi Hồn Diệt Phách chùy, có hai kiện bảo vật linh hồn như vậy, lại còn có Thanh Trụ Hư Không dực cùng Truy Phong Chiến Thiên cung trên người, Thông Linh bảo khí trên người hắn đã đủ dùng.
- Đổi cho cho người khác đương nhiên là có thể, đây là quyết định của đệ, bây giờ đệ muốn thứ gì...
Hoàng Phủ Minh Long hỏi Lục Thiếu Du.
- Lục sư huynh, đệ muốn đổi Thông Linh bảo khí cho nghĩa phụ Độc Cô Ngạo Nam và nhi tử Lục Kinh Vân của đệ, bọn họ hiện tại có lẽ đều đang ở trong Thương Khung chiến trường, không biết Lục sư huynh có thể..
- Ta biết rõ ý tứ của đệ, muốn ta đem Thông Linh bảo khí tới Thương Khung chiến trường đưa cho bọn họ đúng không? Độc Cô Ngạo Nam, Lục Kinh Vân, Chí Thánh, Bắc Cung Kình Thương, Đoan Mộc Khung Thiên, mấy người này mật địa Thiên giới hiện tại luôn chú ý tới, đặc biệt là tiểu tử Lục Kinh Vân, thiên phú vô cùng kinh người. Mấy ngày nay ta sẽ sắp xếp, để cho bọn họ tới mật địa Thiên giới chọn lựa, thuận tiện lại lĩnh ngộ một đoạn thời gian ngắn trong mật địa Thiên giới. Đệ thấy thế nào?
Lục Thiếu Du còn chưa nói hết đã bị Hoàng Phủ Minh Long ngắt lời.
- Như thế đương nhiên là tốt nhất, đa tạ Lục sư huynh.
Nghe vậy Lục Thiếu Du đại hỉ, có thể sắp xếp nghĩa phụ cùng Lục Kinh Vân, sư phụ Chí Thánh Đại Đế còn có sư phụ Đoan Mộc Khung Thiên tiến vào trong mật địa Thiên giới lĩnh ngộ một đoạn thời gian ngắn, chuyện này đối với bọn họ mà nói đều có chỗ tốt cực lớn.
Lục Thiếu Du tiếp tục nhìn qua Hoàng Phủ Minh Long, ánh mắt âm thầm biến đổi, lại nói:
- Lục sư huynh, đám người Thái Công gia tộc, Độc Cô gia, Bắc Cung gia mà đệ mang tới, tình huống có lẽ huynh cũng biết. Nếu như bọn họ có thể tiến vào trong bí cảnh Băng gia, Hoàng gia, Mộc gia, các loại, tiến bộ nhất định sẽ không ít a.
Bắc Cung gia tộc, Đôc Cô gia tộc, Thái Công gia tộc cùng với những người khác đều là Cổ tộc trong Linh Vũ thế giới, trong lòng Lục Thiếu Du vẫn nghĩ nếu như có thể để cho bọn họ vào trong bí cảnh của các Cổ tộc trên Thượng Thanh thế giới lĩnh ngộ, chỗ tốt tự nhiên sẽ càng lớn.
- Dã tâm của đệ không nhỏ.
Hoàng Phủ Minh Long trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Tất cả các đại Cổ tộc đều có quy củ của riêng mình, mặt khác ở trong mật địa Thiên giới cũng có quy củ. Muốn tiến vào trong bí cảnh Cổ tộc khác phải tiến vào top mười Thiên bảng, đồng thời còn đánh bại người mạnh nhất trong đám người cùng thế hệ của Cổ tộc đó. Đệ cho rằng nói tiến vào là có thể tiến vào sao? Coi như là ta cũng không có cách nào thay đổi tất cả. Dù sao đây cũng là Thượng Thanh thế giới.
- Không sao, vậy thì chỉ có thể dựa vào bọn họ tự tìm lấy cơ duyên của bản thân mình vậy.
Lục Thiếu Du nói, hắn cũng không quá đặt ở trong lòng, chuyện cơ duyên này phải dựa vào tự bản thân của bọn họ tìm kiếm.
Hai mắt Hoàng Phủ Minh Long đột nhiên khẽ đảo, nói với Lục Thiếu Du:
- Nhưng mà việc này cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, ta thấy lúc này nếu như đệ có thể thành công nhận chủ Tử Lôi Huyền đỉnh, trở thành Thánh chủ của Tuyên Cổ điện, đến lúc đó một khi đệ mở miệng, tất cả các đại Cổ tộc tự nhiên sẽ cho đệ một chút mặt mũi.
- Có cơ hội là tốt rồi.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự vui vẻ nhàn nhạt, bảo vật như Tử Lôi Huyền đỉnh kia trong lòng hắn đã sớm nhận định không thể buông tha.
Sau khi hai huynh đệ trò chuyện một lát, Lục Thiếu Du mới rời đi. Sáng sớm ngày mai hắn phải cùng với ba người Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh tiến về Tuyên Cổ điện. Có hai đệ tử thân truyền của Tuyên Cổ điện như Lục Linh và Lôi Tiểu Thiên, Lục Thiếu Du cũng không quá lo lắng việc mình có tìm thấy Tuyên Cổ điện hay không.
Nhưng mà lúc này hắn chỉ có thể một mình đi về phía trước, người không có quan hệ với Tuyên Cổ điện không thể tiến vào trong Cổ Hạo thế giới. Đại hội Thân Vương này đã khiến cho cả ba ngàn Đại thiên thế giới chú ý. Đối với Cổ Hạo thế giới mà nói, tự nhiên bọn họ sẽ không cho người có liên quan đi vào.
Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du rời đi, Hoàng Phủ Minh Long đứng chắp tay, không có di chuyển, mãi một lúc lâu sau mới khẽ ngẩng đầu, miệng thì thào nói:
- Ván cờ này không ngờ sư phụ lại đánh lớn như vậy, lần này không thể lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn được.
Lục Thiếu Du trở lại đình viện thì đã là buổi chiều. Sau đó hắn cùng với chúng nữ đi du ngoạn một phen, lần này đi Cổ Hạo thế giới cũng không biết bao giờ mới có thể trở về.
Vào đêm, Lục Thiếu Du nói với Lục Linh một chút chuyện về việc sáng mai đi Tuyên Cổ điện, sau đó mới trở lại phòng, chỉ là Lục Thiếu Du ngay lập tức sững sờ.
Chỉ thấy lúc này Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Lăng Thanh Tuyền, Vân Hồng Lăng, Lam Linh, Lữ Tiểu Linh đều ở trong phòng. Lục Thiếu Du nhìn qua lục nữ, trên khuôn mặt chúng nữ lập tức hiện lên vẻ thẹn thùng.
- Sắc lang, nhìn gì vậy. Không phải chàng luôn muốn chúng thiếp ở cùng một chỗ với chàng sao? Nể mặt chàng sắp đi tới Cổ Hạo thế giới, đêm nay tiện nghi cho chàng.
Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt hiện lên vẻ ửng đỏ, vô cùng mê người. Hai hàng lông mi khẽ nhíu lại, trong đôi mắt xinh đẹp giống như có xuân ý vô cùng vô tận, nồng đậm từ bên trong tràn ngập ra.
- Cùng một chỗ?
Nghe vậy trong mắt Lục Thiếu Du lập tức hiện lên vẻ nóng bỏng, lúc trước đãi ngộ bực này chỉ có lúc đại hôn trong Linh Vũ thế giới hắn mới được hưởng. Chỉ tiếc là khi đại hôn ngoài lục nữ ra còn có Bạch Linh, mà lúc này Bạch Linh vẫn ở trong Thái Hoàng thế giới, nhưng giờ lại nhiều thêm Lăng Thanh Tuyền.
Ực.
Nhìn qua lục nữ, Lục Thiếu Du không khỏi hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, xoa xoa tay, khóe miệng nở nụ cười tà.