Lục Thiếu Du nhàn nhạt cười cười, đám người đứng ngoài xem dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lôi Lang, ánh mắt hắn nhìn qua ba người Lang Dược, Tô Trí Viễn, Côn Thành Không ba người hỏi:
- Ba người các ngươi có nắm chắc đánh bại Lôi Lang hay không?
Ánh mắt ba người chấn động, khí tức Lang Dược hơi âm hàn, nhìn qua Lục Thiếu Du nói:
- Lôi Lang đã là nhất nguyên Hóa Hồng sắp đạt tới đỉnh phong, tuy ba người chúng ta là Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong, nhưng Tuyên Cổ Cảnh và Hóa Hồng Cảnh không thể so sánh với nhau, cho nên chúng ta cùng lên cũng không thể chiến thắng Lôi Lang.
Lục Thiếu Du nghe vậy cũng không suy nghĩ, lại nhìn qua Lôi Lang, hắn cười nói:
- Lôi Lang, không bằng nhiệm vụ khảo nghiệm Tuyên Cổ Điện giao cho ngươi đi, thực lực ba người này quá thấp.
Dứt lời, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua Vũ Thái trưởng lão, nói:
- Vũ Thái trưởng lão, không biết ta đổi đối thủ mạnh hơn có phù hợp quy củ Tuyên Cổ Điện hay không, nếu Tuyên Cổ Điện có quy củ này, hoặc là Lôi Lang không dám, vậy thì thôi.
- Cái gì, người này đang ngại Lang Dược ba người thực lực thấp sao, còn dám khiêu chiến Lôi Lang?
- Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong khiêu chiến Lôi Lang nhất nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, đầu óc bị hư rồi sao?
...
Khi Lục Thiếu Du dứt lời, đám người trên quảng trường bạo động, không có ai biết vì sao Lục Thiếu Du phải làm như vậy, Đông Phương Tử Quỳ, Lãnh Luân Lôi Điện hai người âm thầm ngạc nhiên.
Nhưng chỉ có Lôi Tiểu Thiên và Lục Linh hai người vẫn không quan tâm, bộ dáng vô cùng vui vẻ, bọn họ tự nhiên biết rõ vì sao Lục Thiếu Du lại khiêu chiến Lôi Lang.
- Người này không biết lai lịch thế nào, dường như cực kỳ cuồng ngạo.
- Có phần càn rỡ, lại dám vượt qua Tuyên Cổ Cảnh khiêu chiến Hóa Hồng Cảnh.
Lúc này tất cả trưởng lão, hộ pháp, chấp sự, năm đại thân vương đều ngạc nhiên nhìn Lục Thiếu Du, trên Đại hội Thân Vương vẫn chưa từng có tình huống đổi đối thủ mạnh hơn.
Vũ Thái trưởng lão vẫn không có chút chấn động nào, đôi mắt sáng ngời nhìn qua Lục Thiếu Du, nói:
- Tuyên Cổ Điện không có quy củ này, nhưng mà quy củ này cũng không phải không thực hiện được...
- Vũ Thái trưởng lão, nếu như ta bại, Tử Lôi Huyền Đỉnh này ta sẽ vô điều kiện giao cho Lôi Lang, nếu Lôi Lang không dám thì thôi.
Lục Thiếu Du chen ngang lời Vũ Thái trưởng lão.
- Vũ Thái trưởng lão, ta thấy không thành vấn đề, có một ít người không biết trời cao đất rộng, Tử Lôi Huyền Đỉnh trong Tuyên Cổ Điện không xứng nằm trên người hắn, ta sẽ thu hồi.
Lôi Lang đứng dậy, ánh mắt đầy hàn ý nhìn Lục Thiếu Du, rồi lập tức cố nén hàn ý, hắn cung kính nói với Vũ Thái trưởng lão cách đó không xa. Hắn biết rõ đối phương cố ý nhắm vào hắn, dù sao hắn cũng không vừa mắt tiểu tử này, cộng thêm Tử Lôi Huyền Đỉnh, hắn không có lý do không ra tay.
Ánh mắt Vũ Thái trưởng lão nhìn sang Lục Thiếu Du, lúc này nói với Lôi Lang:
- Đã như thế, Lang Dược ba người lui ra, ngươi đi lên đi.
- Vâng.
Lôi Lang cúi đầu đáp, trong mắt có hàn quang lóe lên.
Âm thanh xé gió vang lên, Lang Dược ba người bay trở về, thân ảnh Lôi Lang Sử lóe lên, hắn vượt qua không gian xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.
Lôi Lang Sử đáp xuống, ánh mắt đầy hàn ý nhìn Lục Thiếu Du, cười dữ tợn, tiếng nói âm hàn giống như từ địa ngục truyền tới, trầm giọng nói:
- Tiểu tử, chuẩn Thân Vương cũng không phải Thân Vương thật sự, ngươi dám náo động như vậy, thật sự là cuồng vọng mà.
- Thật sao.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn thẳng vào Lôi Lang Sử.
- Ngươi là Lang Linh nhất tộc?
- Đúng vậy, thế nào, hối hận rồi sao?
Thân là Lang Linh nhất tộc, Lôi Lang Sử có ngạo khí của mình, tuy chủng tộc Lang Linh nhất tộc trong Minh Linh không tính là tộc cường hãn nhất, nhưng mà không yếu, mà thiên phú của hắn còn mạnh hơn nhân loại bình thường rất nhiều.
- Thắng ta, Tử Lôi Huyền Đỉnh chính là của ngươi, nhưng mà ngươi không có cơ hội này, không biết vì cái gì, ta rất ghét Lang Linh nhất tộc các ngươi, chỉ nhìn thấy thôi đã cảm thấy khó chịu lắm rồi.
Lục Thiếu Du cười nói với Lôi Lang Sử một tiếng, ánh mắt đảo qua làm Lôi Lang Sử chấn động.
Ánh mắt Lục Thiếu Du làm Lôi Lang Sử run lên, ánh mắt đó làm nội tâm của hắn sinh ra cảm giác bất an, lập tức vận chuyển nguyên lực xua tan bất an đó, thần sắc âm hàn, khí tức lôi đình của hắn không ngừng dâng trào.
- Tiểu tử, ngươi sẽ phải trả giá vì lời này, không cần biết ngươi là ai, ngươi nên biết trong Tuyên Cổ Điện này, ngươi không là cái gì cả. [T-R-U-Y-E-N-F-U-L-L-.-V-N]
Tiếng nói âm hàn quanh quẩn hư không, Lôi Lang vừa nói xong, năng lượng bao phủ thiên địa, hàn quang trong mắt đại thịnh, năng lượng thiên địa chung quanh sinh ra chấn động không nhỏ, trong lúc mơ hồ có lôi điện màu tím bắn ra.
- Khí tức của Lôi Lang thật mạnh!
Khí tức kinh người này làm người ta động dung.
Khí tức mênh mông cuồn cuộn này làm Lục Thiếu Du chấn động, nhưng thân ảnh của hắn bất động vững như bàn thạch, bất động không dao động, ánh mắt nhìn thẳng vào Lôi Lang trở nên thâm thúy hơn trước.
- Ngươi không có tư cách nắm giữ Tử Lôi Huyền Đỉnh trong tay, đây là ngươi tự tìm lấy phiền phức.
Lôi Lang động, hắn quát lớn, lập tức phá vỡ hư không, khí tức âm hàn phóng thẳng lên trời, lập tức lôi điện màu tím quét qua không gian, lập tức tràn ngập thiên địa.
Loại khí tức âm hàn này là trời sinh của Lang Linh nhất tộc, cho nên nó ảnh hưởng tới linh hồn của người khác.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, khí tức âm hàn chấn động mãnh liệt, cả không trung run lên, ánh mắt Lôi Lang lạnh giá, thân ảnh lao về phía Lục Thiếu Du, khí tức nhất nguyên Hóa Hồng phóng thích ra không giữ lại chút nào.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt ngắn ngủi, năng lượng âm hàn kinh khủng quét qua các nơi, năng lượng khủng bố càn quét không gian, khí tức hủy diệt đáng sợ bộc phát, trường bào run lên, một trảo đánh thẳng vào ngực Lục Thiếu Du.
Ngao!
Một trảo đánh tới, tiếng sói tru vang vọng, hàn khí chấn động dữ dội, một trảo này làm mang theo lôi điện xé rách không gian, trực tiếp đánh vào ngực Lục Thiếu Du.
Xoẹt!
Lôi Lang ra tay xảo trá ngoan độc, không lưu tình chút nào, một trảo này xuyên phá không gian.
- Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong, thanh niên áo xanh này muốn chống lại Lôi Lang là nhất nguyên Hóa Hồng đỉnh phong...
Vào lúc này có nhiều ánh mắt sợ hãi thay Lục Thiếu Du, trái tim như nằm trên cổ họng.
Bành.
Một trảo này mang theo khí tức âm hàn và lôi điện màu tím đánh xuống, giống như muốn trực tiếp xé thân ảnh Lục Thiếu Du thành mảnh nhỏ..
- Ai...
Giờ phút này rất nhiều người thở dài, Tuyên Cổ Cảnh cao giai chuẩn Thân Vương lại dám khiêu chiến Lôi Lang, Tuyên Cổ Cảnh cao giai và Hóa Hồng Cảnh là hai cấp độ khác nhau, cho dù Lôi Lang ra tay quá tàn nhẫn cũng không thể trách người khác.
Tất cả mọi người cho rằng một trảo của Lôi Lang có thể xé Lục Thiếu Du thành mảnh nhỏ, cảnh tượng làm nhiều người sợ hãi diễn ra, một trảo của Lôi Lang đánh xuống, thân ảnh Lục Thiếu Du vốn nên nát bấy lại không bị thương chút nào.
- Lôi Lang, nói cho người Lang Linh nhất tộc các ngươi biết, ta là Lục Thiếu Du, à, nhưng mà sợ rằng ngươi không có cơ hội đâu.
- Ba người các ngươi có nắm chắc đánh bại Lôi Lang hay không?
Ánh mắt ba người chấn động, khí tức Lang Dược hơi âm hàn, nhìn qua Lục Thiếu Du nói:
- Lôi Lang đã là nhất nguyên Hóa Hồng sắp đạt tới đỉnh phong, tuy ba người chúng ta là Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong, nhưng Tuyên Cổ Cảnh và Hóa Hồng Cảnh không thể so sánh với nhau, cho nên chúng ta cùng lên cũng không thể chiến thắng Lôi Lang.
Lục Thiếu Du nghe vậy cũng không suy nghĩ, lại nhìn qua Lôi Lang, hắn cười nói:
- Lôi Lang, không bằng nhiệm vụ khảo nghiệm Tuyên Cổ Điện giao cho ngươi đi, thực lực ba người này quá thấp.
Dứt lời, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua Vũ Thái trưởng lão, nói:
- Vũ Thái trưởng lão, không biết ta đổi đối thủ mạnh hơn có phù hợp quy củ Tuyên Cổ Điện hay không, nếu Tuyên Cổ Điện có quy củ này, hoặc là Lôi Lang không dám, vậy thì thôi.
- Cái gì, người này đang ngại Lang Dược ba người thực lực thấp sao, còn dám khiêu chiến Lôi Lang?
- Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong khiêu chiến Lôi Lang nhất nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, đầu óc bị hư rồi sao?
...
Khi Lục Thiếu Du dứt lời, đám người trên quảng trường bạo động, không có ai biết vì sao Lục Thiếu Du phải làm như vậy, Đông Phương Tử Quỳ, Lãnh Luân Lôi Điện hai người âm thầm ngạc nhiên.
Nhưng chỉ có Lôi Tiểu Thiên và Lục Linh hai người vẫn không quan tâm, bộ dáng vô cùng vui vẻ, bọn họ tự nhiên biết rõ vì sao Lục Thiếu Du lại khiêu chiến Lôi Lang.
- Người này không biết lai lịch thế nào, dường như cực kỳ cuồng ngạo.
- Có phần càn rỡ, lại dám vượt qua Tuyên Cổ Cảnh khiêu chiến Hóa Hồng Cảnh.
Lúc này tất cả trưởng lão, hộ pháp, chấp sự, năm đại thân vương đều ngạc nhiên nhìn Lục Thiếu Du, trên Đại hội Thân Vương vẫn chưa từng có tình huống đổi đối thủ mạnh hơn.
Vũ Thái trưởng lão vẫn không có chút chấn động nào, đôi mắt sáng ngời nhìn qua Lục Thiếu Du, nói:
- Tuyên Cổ Điện không có quy củ này, nhưng mà quy củ này cũng không phải không thực hiện được...
- Vũ Thái trưởng lão, nếu như ta bại, Tử Lôi Huyền Đỉnh này ta sẽ vô điều kiện giao cho Lôi Lang, nếu Lôi Lang không dám thì thôi.
Lục Thiếu Du chen ngang lời Vũ Thái trưởng lão.
- Vũ Thái trưởng lão, ta thấy không thành vấn đề, có một ít người không biết trời cao đất rộng, Tử Lôi Huyền Đỉnh trong Tuyên Cổ Điện không xứng nằm trên người hắn, ta sẽ thu hồi.
Lôi Lang đứng dậy, ánh mắt đầy hàn ý nhìn Lục Thiếu Du, rồi lập tức cố nén hàn ý, hắn cung kính nói với Vũ Thái trưởng lão cách đó không xa. Hắn biết rõ đối phương cố ý nhắm vào hắn, dù sao hắn cũng không vừa mắt tiểu tử này, cộng thêm Tử Lôi Huyền Đỉnh, hắn không có lý do không ra tay.
Ánh mắt Vũ Thái trưởng lão nhìn sang Lục Thiếu Du, lúc này nói với Lôi Lang:
- Đã như thế, Lang Dược ba người lui ra, ngươi đi lên đi.
- Vâng.
Lôi Lang cúi đầu đáp, trong mắt có hàn quang lóe lên.
Âm thanh xé gió vang lên, Lang Dược ba người bay trở về, thân ảnh Lôi Lang Sử lóe lên, hắn vượt qua không gian xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.
Lôi Lang Sử đáp xuống, ánh mắt đầy hàn ý nhìn Lục Thiếu Du, cười dữ tợn, tiếng nói âm hàn giống như từ địa ngục truyền tới, trầm giọng nói:
- Tiểu tử, chuẩn Thân Vương cũng không phải Thân Vương thật sự, ngươi dám náo động như vậy, thật sự là cuồng vọng mà.
- Thật sao.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn thẳng vào Lôi Lang Sử.
- Ngươi là Lang Linh nhất tộc?
- Đúng vậy, thế nào, hối hận rồi sao?
Thân là Lang Linh nhất tộc, Lôi Lang Sử có ngạo khí của mình, tuy chủng tộc Lang Linh nhất tộc trong Minh Linh không tính là tộc cường hãn nhất, nhưng mà không yếu, mà thiên phú của hắn còn mạnh hơn nhân loại bình thường rất nhiều.
- Thắng ta, Tử Lôi Huyền Đỉnh chính là của ngươi, nhưng mà ngươi không có cơ hội này, không biết vì cái gì, ta rất ghét Lang Linh nhất tộc các ngươi, chỉ nhìn thấy thôi đã cảm thấy khó chịu lắm rồi.
Lục Thiếu Du cười nói với Lôi Lang Sử một tiếng, ánh mắt đảo qua làm Lôi Lang Sử chấn động.
Ánh mắt Lục Thiếu Du làm Lôi Lang Sử run lên, ánh mắt đó làm nội tâm của hắn sinh ra cảm giác bất an, lập tức vận chuyển nguyên lực xua tan bất an đó, thần sắc âm hàn, khí tức lôi đình của hắn không ngừng dâng trào.
- Tiểu tử, ngươi sẽ phải trả giá vì lời này, không cần biết ngươi là ai, ngươi nên biết trong Tuyên Cổ Điện này, ngươi không là cái gì cả. [T-R-U-Y-E-N-F-U-L-L-.-V-N]
Tiếng nói âm hàn quanh quẩn hư không, Lôi Lang vừa nói xong, năng lượng bao phủ thiên địa, hàn quang trong mắt đại thịnh, năng lượng thiên địa chung quanh sinh ra chấn động không nhỏ, trong lúc mơ hồ có lôi điện màu tím bắn ra.
- Khí tức của Lôi Lang thật mạnh!
Khí tức kinh người này làm người ta động dung.
Khí tức mênh mông cuồn cuộn này làm Lục Thiếu Du chấn động, nhưng thân ảnh của hắn bất động vững như bàn thạch, bất động không dao động, ánh mắt nhìn thẳng vào Lôi Lang trở nên thâm thúy hơn trước.
- Ngươi không có tư cách nắm giữ Tử Lôi Huyền Đỉnh trong tay, đây là ngươi tự tìm lấy phiền phức.
Lôi Lang động, hắn quát lớn, lập tức phá vỡ hư không, khí tức âm hàn phóng thẳng lên trời, lập tức lôi điện màu tím quét qua không gian, lập tức tràn ngập thiên địa.
Loại khí tức âm hàn này là trời sinh của Lang Linh nhất tộc, cho nên nó ảnh hưởng tới linh hồn của người khác.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, khí tức âm hàn chấn động mãnh liệt, cả không trung run lên, ánh mắt Lôi Lang lạnh giá, thân ảnh lao về phía Lục Thiếu Du, khí tức nhất nguyên Hóa Hồng phóng thích ra không giữ lại chút nào.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt ngắn ngủi, năng lượng âm hàn kinh khủng quét qua các nơi, năng lượng khủng bố càn quét không gian, khí tức hủy diệt đáng sợ bộc phát, trường bào run lên, một trảo đánh thẳng vào ngực Lục Thiếu Du.
Ngao!
Một trảo đánh tới, tiếng sói tru vang vọng, hàn khí chấn động dữ dội, một trảo này làm mang theo lôi điện xé rách không gian, trực tiếp đánh vào ngực Lục Thiếu Du.
Xoẹt!
Lôi Lang ra tay xảo trá ngoan độc, không lưu tình chút nào, một trảo này xuyên phá không gian.
- Tuyên Cổ Cảnh cao giai đỉnh phong, thanh niên áo xanh này muốn chống lại Lôi Lang là nhất nguyên Hóa Hồng đỉnh phong...
Vào lúc này có nhiều ánh mắt sợ hãi thay Lục Thiếu Du, trái tim như nằm trên cổ họng.
Bành.
Một trảo này mang theo khí tức âm hàn và lôi điện màu tím đánh xuống, giống như muốn trực tiếp xé thân ảnh Lục Thiếu Du thành mảnh nhỏ..
- Ai...
Giờ phút này rất nhiều người thở dài, Tuyên Cổ Cảnh cao giai chuẩn Thân Vương lại dám khiêu chiến Lôi Lang, Tuyên Cổ Cảnh cao giai và Hóa Hồng Cảnh là hai cấp độ khác nhau, cho dù Lôi Lang ra tay quá tàn nhẫn cũng không thể trách người khác.
Tất cả mọi người cho rằng một trảo của Lôi Lang có thể xé Lục Thiếu Du thành mảnh nhỏ, cảnh tượng làm nhiều người sợ hãi diễn ra, một trảo của Lôi Lang đánh xuống, thân ảnh Lục Thiếu Du vốn nên nát bấy lại không bị thương chút nào.
- Lôi Lang, nói cho người Lang Linh nhất tộc các ngươi biết, ta là Lục Thiếu Du, à, nhưng mà sợ rằng ngươi không có cơ hội đâu.