- Đột phá vào lúc này?
Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh nhìn nhau, ánh mắt lộ ra vẻ ngưng trọng, thời điểm này đột phá không phải lựa chọn sáng suốt.
Oanh!
Trong nháy mắt ngắn ngủi, trong không gian lôi hải này có năng lượng thiên địa trút xuống người Lục Thiếu Du, năng lượng thiên địa mênh mông quán chú vào thân thể Lục Thiếu Du, ngay cả điện quang chung quanh cũng bị hấp thu toàn bộ.
- Khí tức rất quen thuộc, tại sao trên người của tiểu tử này có khí tức quen thuộc như thế, đột phá trong không gian của ta, lá gan không nhỏ, ta muốn xem trên người tiểu tử này có cái gì.
Thân ảnh tử kim nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ nhúc nhích, lập tức ngưng tụ lôi điện muốn ra tay với Lục Thiếu Du.
- Tử Lôi dừng tay.
Nam tử trung niên lập tức ngăn cản thân ảnh tử kim, ánh mắt mang theo sợ hãi tuyệt đối, nói:
- Là Chí Tôn, ta nhìn thấy Chí Tôn trong thân thể của hắn.
Nghe vậy, khí tức bá tuyệt thiên hạ của thân ảnh tử kim biến hóa, trong lúc mơ hồ còn mang theo kính sợ, nói:
- Ngươi xác định?
- Tận mắt nhìn thấy, khí tức đó không sai, là khí tức của Chí Tôn.
Nam tử hư ảo gật đầu.
- Tại sao lại là Chí Tôn, sẽ không phải chứ, sao Chí Tôn ở trên người con sâu cái kiến này chứ, không có khả năng, không biết...
Ánh mắt thân ảnh tử kim âm trầm bất định, hắn thì thào, cũng không ra tay với Lục Thiếu Du nữa, lúc này chỉ tập trung vào người Lục Thiếu Du.
Phanh!
Năng lượng bàng bạc quán chú vào thân hổ, trong đan điền của Lục Thiếu Du tỏa ra khí tức giống như hung thú, khí tức này chấn nhiếp nhân tâm.
- Nhất nguyên Hóa Hồng, không ngờ lại đột phá nhất nguyên Hóa Hồng nhanh như thế.
- Khí tức này căn bản không phải nhất nguyên Hóa Hồng có thể so sánh.
...
Dạ Mị Thân Vương, Thanh Lôi Thân Vương, Phi Long Thân Vương, Vân Lôi Thân Vương đều ngạc nhiên nhìn qua thân hổ kia, tốc độ đột phá Hóa Hồng Cảnh cực nhanh này bọn họ chưa từng gặp qua, mà khí tức đột phá căn bản không phải tu vị nhất nguyên Hóa Hồng Cảnh có thể sánh bằng.
- Ồ, xảy ra chuyện gì?
- Tại sao năng lượng vẫn còn hội tụ?
- Chẳng lẽ Lục Thiếu Du còn muốn tiếp tục đột phá sao?
Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, năng lượng thiên địa lại tiếp tục rót vào người Lục Thiếu Du, vừa đột phá nhất nguyên Hóa Hồng nhưng không yếu đi, ngược lại năng lượng thiên địa giống như phong bạo quán chú vào người Lục Thiếu Du.
Lúc này không có ai biết, Lục Thiếu Du lúc trước liều chết thôn phệ năng lượng của Hoằng Diễm, hắn tiến vào trạng thái không minh và tìm được cơ hội đột phá.
Cơ hội đột phá vừa đến, Lục Thiếu Du liền đột phá Hóa Hồng Cảnh là chuyện nước chảy thành sông.
Từ loại đột phá này, Lục Thiếu Du dừng ở chân lý Niết Bàn đỉnh phong đã quá lâu, tích lũy quá dày, bây giờ có được nơi đột phá, tăng thêm vừa thôn phệ năng lượng mênh mông, lúc này bắt đầu đột phá liên tục.
Trong đan điền khí hải Lục Thiếu Du, đan nguyên chữ vạn hấp thu năng lượng thiên địa, khí tức man hoang của nó như hồng thủy rót vào người Lục Thiếu Du.
Ầm ầm!
Cửa vào Thánh Cảnh của Tuyên Cổ Điện lúc này tập trung năng lượng thiên địa cuồn cuộn.
- Rốt cuộc là ai đột phá, tại sao lại không dưới tứ nguyên Hóa Hổng, chẳng lẽ là đám Kim Lôi sử sao?
Trên ngọn núi, ánh mắt Thiên Lôi tử chấn động rất mạnh.
...
Trong người Lục Thiếu Du lúc này có cảm giác vô lực tiếp tục, khi từ chân lý Niết Bàn đỉnh phong đột phá đến nhất nguyên Hóa Hồng là nước chảy thành sông, đột phá không phí chút sức lực nào cả.
Nhưng từ nhất nguyên Hóa Hồng muốn đột phá nhị nguyên Hóa Hồng, năng lượng cần thiết quá kinh người, thôn phệ năng lượng thiên địa và đan nguyên chữ vạn cung cấp vẫn không đủ.
Nếu đổi thành nhất nguyên Hóa Hồng khác đột phá nhị nguyên Hóa Hông là đầy đủ, nhưng đối với Lục Thiếu Du mà nói thì không đủ, bởi vì nhất nguyên Hóa Hồng bình thường không thể so sánh với hắn.
Dùng cấp độ Niết Bàn Cảnh đỉnh phong của hắn đã có thể chống lại nhị nguyên Hóa Hồng Cảnh.
Hiện tại đột phá nhất nguyên Hóa Hồng, từ tu vị nhất nguyên Hóa Hồng đột phá đến nhị nguyên Hóa Hồng, như vậy năng lượng cần thiết không khác gì tam nguyên Hóa Hồng đột phá đến tứ nguyên Hóa Hồng.
- Dừng lại rồi, hình như không cách nào đột phá tiếp.
Lúc này nhiều người phát hiện Lục Thiếu Du không tiếp tục đột phá lần nữa.
Nhưng chuyện này đủ làm nhiều người khiếp sợ, lúc này cho dù Lục Thiếu Du dừng lại không tiếp tục đột phá nữa, nhưng từ chân lý Niết Bàn đỉnh phong đột phá đến nhất nguyên Hóa Hồng đỉnh phong cũng không phải người thường có thể so sánh.
- Hừ, Hóa Hồng Cảnh còn muốn đột phá liên tiếp, nằm mơ đi.
Dạ Mị lườm qua, thân ảnh khổng lồ đầy uể oải, cũng không còn bao nhiêu tư cách tự phụ như ban đầu.
Rống!
Hổ gầm rung trời, khí tức đình trệ lại tăng vọt, Lục Thiếu Du đang nhắm mắt lại mở ra.
Ánh mắt đỏ ngầu hung hãn, thân hổ Lục Thiếu Du lập tức nhìn qua Dạ Mị.
Xoẹt!
Lục Thiếu Du lập tức nhảy thẳng vào Dạ Mị, cự trảo của hắn giống như tấm lưới che phủ thiên địa chụp thẳng vào Dạ Mị.
- Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm cái gì?
Dạ Mị dồn dập hét lớn, ánh mắt sợ hãi như chim sợ cành cong, nàng cũng không ngờ Lục Thiếu Du lại ra tay với mình.
Nương theo uy thế áp bách kinh người, một trảo của Lục Thiếu Du đã trực tiếp bắt lấy Dạ Mị.
Dạ Mị cảm thấy lực lượng của bản thân bị Lục Thiếu Du rút đi, Lục Thiếu Du không ngừng thôn phệ nguyên lực trong người của nàng.
- Không tốt...
Lúc này Dạ Mị cảm giác năng lượng của mình đang bị Lục Thiếu Du hấp thu, ánh mắt lập tức kinh hãi, nàng muốn giãy dụa ra khỏi một trảo của Lục Thiếu Du.
Lực cắn nuốt của Lục Thiếu Du vô cùng khủng bố, ngay cả Hoằng Diễm Hoằng Diễm Luyện Thể có năng lực thôn phệ cũng không thể sánh bằng Lục Thiếu Du.
Mặc kệ Dạ Mị giãy dụa thế nào cũng không làm nên chuyện gì, nguyên lực trong người bị Lục Thiếu Du cắn nuốt, Lục Thiếu Du giờ phút này đã là ác quỷ khủng khiếp trong lòng nàng.
- Thanh Lôi cứu ta ah, Phi Long nhanh cứu ta, bằng không tất cả mọi người sẽ chết, Vân Long cứu ta, nếu không đừng ai mong thoát khỏi không gian này.
Dạ Mị sợ, sợ hãi tột độ, nàng đã cảm giác được khí tức tử vong, lúc này không ngừng cầu cứu Phi Long Thân Vương, Vân Lôi Thân Vương.
Chỉ tiếc mọi người không để ý Dạ Mị, hai mặt nhìn nhau, thời điểm nào không có ai tùy tiện ra tay cứu Dạ Mị để đắc tội Lục Thiếu Du..
Trên không trung, thân ảnh tử kim và trung niên hư ảo nhìn Lục Thiếu Du với ánh mắt nghi hoặc.
Oanh!
Trong nháy mắt nguyên lực trong người Dạ Mị bị hấp thu, năng lượng cuồn cuộn rót vào trong người Lục Thiếu Du, hắn nhắm mắt tu luyện lần nữa.
Được năng lượng bổ sung, khí tức quanh người Lục Thiếu Du nhanh chóng đạt tới đỉnh phong.
- Ah...
Dạ Mị bắt đầu kêu thảm thiết, nguyên lực trong người vốn đã gần khô cạn, hiện tại không thể ngăn cản Lục Thiếu Du thôn phệ, lập tức hồn anh cũng bị hấp thu, thân hình Dạ Mị nhanh chóng héo rút lại.
Dạ Mị nàng nằm mơ cũng không nghĩ tu vị tứ nguyên Hóa Hồng của mình vốn dễ dàng tru sát Lục Thiếu Du, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết quả như vậy.
Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh nhìn nhau, ánh mắt lộ ra vẻ ngưng trọng, thời điểm này đột phá không phải lựa chọn sáng suốt.
Oanh!
Trong nháy mắt ngắn ngủi, trong không gian lôi hải này có năng lượng thiên địa trút xuống người Lục Thiếu Du, năng lượng thiên địa mênh mông quán chú vào thân thể Lục Thiếu Du, ngay cả điện quang chung quanh cũng bị hấp thu toàn bộ.
- Khí tức rất quen thuộc, tại sao trên người của tiểu tử này có khí tức quen thuộc như thế, đột phá trong không gian của ta, lá gan không nhỏ, ta muốn xem trên người tiểu tử này có cái gì.
Thân ảnh tử kim nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ nhúc nhích, lập tức ngưng tụ lôi điện muốn ra tay với Lục Thiếu Du.
- Tử Lôi dừng tay.
Nam tử trung niên lập tức ngăn cản thân ảnh tử kim, ánh mắt mang theo sợ hãi tuyệt đối, nói:
- Là Chí Tôn, ta nhìn thấy Chí Tôn trong thân thể của hắn.
Nghe vậy, khí tức bá tuyệt thiên hạ của thân ảnh tử kim biến hóa, trong lúc mơ hồ còn mang theo kính sợ, nói:
- Ngươi xác định?
- Tận mắt nhìn thấy, khí tức đó không sai, là khí tức của Chí Tôn.
Nam tử hư ảo gật đầu.
- Tại sao lại là Chí Tôn, sẽ không phải chứ, sao Chí Tôn ở trên người con sâu cái kiến này chứ, không có khả năng, không biết...
Ánh mắt thân ảnh tử kim âm trầm bất định, hắn thì thào, cũng không ra tay với Lục Thiếu Du nữa, lúc này chỉ tập trung vào người Lục Thiếu Du.
Phanh!
Năng lượng bàng bạc quán chú vào thân hổ, trong đan điền của Lục Thiếu Du tỏa ra khí tức giống như hung thú, khí tức này chấn nhiếp nhân tâm.
- Nhất nguyên Hóa Hồng, không ngờ lại đột phá nhất nguyên Hóa Hồng nhanh như thế.
- Khí tức này căn bản không phải nhất nguyên Hóa Hồng có thể so sánh.
...
Dạ Mị Thân Vương, Thanh Lôi Thân Vương, Phi Long Thân Vương, Vân Lôi Thân Vương đều ngạc nhiên nhìn qua thân hổ kia, tốc độ đột phá Hóa Hồng Cảnh cực nhanh này bọn họ chưa từng gặp qua, mà khí tức đột phá căn bản không phải tu vị nhất nguyên Hóa Hồng Cảnh có thể sánh bằng.
- Ồ, xảy ra chuyện gì?
- Tại sao năng lượng vẫn còn hội tụ?
- Chẳng lẽ Lục Thiếu Du còn muốn tiếp tục đột phá sao?
Trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, năng lượng thiên địa lại tiếp tục rót vào người Lục Thiếu Du, vừa đột phá nhất nguyên Hóa Hồng nhưng không yếu đi, ngược lại năng lượng thiên địa giống như phong bạo quán chú vào người Lục Thiếu Du.
Lúc này không có ai biết, Lục Thiếu Du lúc trước liều chết thôn phệ năng lượng của Hoằng Diễm, hắn tiến vào trạng thái không minh và tìm được cơ hội đột phá.
Cơ hội đột phá vừa đến, Lục Thiếu Du liền đột phá Hóa Hồng Cảnh là chuyện nước chảy thành sông.
Từ loại đột phá này, Lục Thiếu Du dừng ở chân lý Niết Bàn đỉnh phong đã quá lâu, tích lũy quá dày, bây giờ có được nơi đột phá, tăng thêm vừa thôn phệ năng lượng mênh mông, lúc này bắt đầu đột phá liên tục.
Trong đan điền khí hải Lục Thiếu Du, đan nguyên chữ vạn hấp thu năng lượng thiên địa, khí tức man hoang của nó như hồng thủy rót vào người Lục Thiếu Du.
Ầm ầm!
Cửa vào Thánh Cảnh của Tuyên Cổ Điện lúc này tập trung năng lượng thiên địa cuồn cuộn.
- Rốt cuộc là ai đột phá, tại sao lại không dưới tứ nguyên Hóa Hổng, chẳng lẽ là đám Kim Lôi sử sao?
Trên ngọn núi, ánh mắt Thiên Lôi tử chấn động rất mạnh.
...
Trong người Lục Thiếu Du lúc này có cảm giác vô lực tiếp tục, khi từ chân lý Niết Bàn đỉnh phong đột phá đến nhất nguyên Hóa Hồng là nước chảy thành sông, đột phá không phí chút sức lực nào cả.
Nhưng từ nhất nguyên Hóa Hồng muốn đột phá nhị nguyên Hóa Hồng, năng lượng cần thiết quá kinh người, thôn phệ năng lượng thiên địa và đan nguyên chữ vạn cung cấp vẫn không đủ.
Nếu đổi thành nhất nguyên Hóa Hồng khác đột phá nhị nguyên Hóa Hông là đầy đủ, nhưng đối với Lục Thiếu Du mà nói thì không đủ, bởi vì nhất nguyên Hóa Hồng bình thường không thể so sánh với hắn.
Dùng cấp độ Niết Bàn Cảnh đỉnh phong của hắn đã có thể chống lại nhị nguyên Hóa Hồng Cảnh.
Hiện tại đột phá nhất nguyên Hóa Hồng, từ tu vị nhất nguyên Hóa Hồng đột phá đến nhị nguyên Hóa Hồng, như vậy năng lượng cần thiết không khác gì tam nguyên Hóa Hồng đột phá đến tứ nguyên Hóa Hồng.
- Dừng lại rồi, hình như không cách nào đột phá tiếp.
Lúc này nhiều người phát hiện Lục Thiếu Du không tiếp tục đột phá lần nữa.
Nhưng chuyện này đủ làm nhiều người khiếp sợ, lúc này cho dù Lục Thiếu Du dừng lại không tiếp tục đột phá nữa, nhưng từ chân lý Niết Bàn đỉnh phong đột phá đến nhất nguyên Hóa Hồng đỉnh phong cũng không phải người thường có thể so sánh.
- Hừ, Hóa Hồng Cảnh còn muốn đột phá liên tiếp, nằm mơ đi.
Dạ Mị lườm qua, thân ảnh khổng lồ đầy uể oải, cũng không còn bao nhiêu tư cách tự phụ như ban đầu.
Rống!
Hổ gầm rung trời, khí tức đình trệ lại tăng vọt, Lục Thiếu Du đang nhắm mắt lại mở ra.
Ánh mắt đỏ ngầu hung hãn, thân hổ Lục Thiếu Du lập tức nhìn qua Dạ Mị.
Xoẹt!
Lục Thiếu Du lập tức nhảy thẳng vào Dạ Mị, cự trảo của hắn giống như tấm lưới che phủ thiên địa chụp thẳng vào Dạ Mị.
- Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm cái gì?
Dạ Mị dồn dập hét lớn, ánh mắt sợ hãi như chim sợ cành cong, nàng cũng không ngờ Lục Thiếu Du lại ra tay với mình.
Nương theo uy thế áp bách kinh người, một trảo của Lục Thiếu Du đã trực tiếp bắt lấy Dạ Mị.
Dạ Mị cảm thấy lực lượng của bản thân bị Lục Thiếu Du rút đi, Lục Thiếu Du không ngừng thôn phệ nguyên lực trong người của nàng.
- Không tốt...
Lúc này Dạ Mị cảm giác năng lượng của mình đang bị Lục Thiếu Du hấp thu, ánh mắt lập tức kinh hãi, nàng muốn giãy dụa ra khỏi một trảo của Lục Thiếu Du.
Lực cắn nuốt của Lục Thiếu Du vô cùng khủng bố, ngay cả Hoằng Diễm Hoằng Diễm Luyện Thể có năng lực thôn phệ cũng không thể sánh bằng Lục Thiếu Du.
Mặc kệ Dạ Mị giãy dụa thế nào cũng không làm nên chuyện gì, nguyên lực trong người bị Lục Thiếu Du cắn nuốt, Lục Thiếu Du giờ phút này đã là ác quỷ khủng khiếp trong lòng nàng.
- Thanh Lôi cứu ta ah, Phi Long nhanh cứu ta, bằng không tất cả mọi người sẽ chết, Vân Long cứu ta, nếu không đừng ai mong thoát khỏi không gian này.
Dạ Mị sợ, sợ hãi tột độ, nàng đã cảm giác được khí tức tử vong, lúc này không ngừng cầu cứu Phi Long Thân Vương, Vân Lôi Thân Vương.
Chỉ tiếc mọi người không để ý Dạ Mị, hai mặt nhìn nhau, thời điểm nào không có ai tùy tiện ra tay cứu Dạ Mị để đắc tội Lục Thiếu Du..
Trên không trung, thân ảnh tử kim và trung niên hư ảo nhìn Lục Thiếu Du với ánh mắt nghi hoặc.
Oanh!
Trong nháy mắt nguyên lực trong người Dạ Mị bị hấp thu, năng lượng cuồn cuộn rót vào trong người Lục Thiếu Du, hắn nhắm mắt tu luyện lần nữa.
Được năng lượng bổ sung, khí tức quanh người Lục Thiếu Du nhanh chóng đạt tới đỉnh phong.
- Ah...
Dạ Mị bắt đầu kêu thảm thiết, nguyên lực trong người vốn đã gần khô cạn, hiện tại không thể ngăn cản Lục Thiếu Du thôn phệ, lập tức hồn anh cũng bị hấp thu, thân hình Dạ Mị nhanh chóng héo rút lại.
Dạ Mị nàng nằm mơ cũng không nghĩ tu vị tứ nguyên Hóa Hồng của mình vốn dễ dàng tru sát Lục Thiếu Du, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết quả như vậy.