- Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ tỷ tỷ quen biết hắn?
Đông Phương Tử Quỳ lại càng thêm nghi hoặc.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử mặc cung rang màu đỏ hiện lên nụ cười vui vẻ, nụ cười tươi như hoa, giống như hoa anh túc, bên trong sự diễm lệ lại mang theo độc dược, khí tức huyết sát quanh thân giống như vô hình chấn động, hai mắt nhìn Đông Phương Tử Quỳ, mỉm cười nói:
- Đâu chỉ quen biết, đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết a.
Nói xong, nữ tử mặc cung trang màu đỏ thì thào nói:
- Gia hỏa này sao lâu như vậy còn chưa tới tìm ta? Tới lúc đó ta sẽ tìm hắn tính sổ....
Sáng sớm, trong không gian tiêu điều có sương sớm nhàn nhạt còn chưa tán đi. Nhìn từ phía xa như có như không, giống như một tấm lụa mỏng mềm mại đang bay múa trên không gian vậy.
Ầm ầm.
Bỗng nhiên trong thiên địa này lập tức vang lên tiếng nổ mạnh, giống như tiếng sấm vang vọng không thôi trên không trung. Âm thanh vang vọng từ xa tới gần, khiến cho đám sương sớm mờ ảo bị xua tán ra chung quanh.
Khi đám sương sớm dần dần tiêu tán, một mảng mây đen kịt từ bốn phía thiên địa nhanh chóng kéo tới.
Sau khi đám mây đen kịt này tới gần thì mới có thể nhìn rõ, đó là vô số thân ảnh rậm rạp, chằng chịt, là một đại quân khổng lồ che khuất bầu trời. khí tức âm hàn lan tràn, tàn sát bừa bãi khiến cho thiên địa vừa mới sáng sớm lại lập tức lâm vào trong bóng đêm lờ mờ, ánh mặt trời cũng khó có thể chiếu xuyên qua đại quân khổng lồ này.
Khí tức âm hàn lan tràn mang theo sát khí không thèm che dấu khuếch tán, khiến cho thiên địa bốn phía run rẩy nhè nhẹ.
Trên một ngọn núi cao ngất có không ít thân ảnh nhìn bốn phía, trong mắt âm thầm nổi lên chấn động.
Trên ngọn núi, Phong Du Du mặc y phục trắng như tuyết, khí tức thánh khiết lại mang theo mấy phần sát phạt, sắc bén. Đối mặt với đại quân phô thiên cái địa kia, tinh mang trong mắt khẽ nhúc nhích. Khí tức chung quanh khiến cho không gian quanh thân nàng nổi lên rung động, chấn động như ẩn như hiện, miệng thấp giọng nói:
- Số lượng không ít, ước chừng mười ức người.
- Nhiều hơn nữa cũng vô dụng, đến rồi sẽ không đi được.
Thân ảnh xinh đẹp của Lam Linh cũng đứng đó, y phục trên người bao phủ đường cong động lòng người, khí chất giống như một đầu báo mẹ, trong mắt nàng không có bất kỳ sự lo lắng nào, ngược lại còn tràn ngập vẻ chờ mong, một loại chờ mong giết chóc.
Trong vòng mấy tháng này, Lam Linh tung hoành trong đại quân hàng ức người cũng khiến cho tất cả mọi người phải nhìn nàng bằng con mắt khác.
Tung hoành trong hàng ức đại quân, có đôi khi không liên quan tới thực lực, hoàn toàn là do thiên phú.
Trong năm tháng ở Thương Khung bí cảnh này, ba người Lam Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Thái A, ba người này khống chế Lục gia quân cũng khiến cho tất cả quân đoàn của Thượng Thanh thế giới khiếp sợ.
Dưới sự khống chế của ba người này, chiến lực của Lục gia quân phát huy tới mức tận cùng, năng lực điều binh khiển tướng ngay cả đám người Cổ Tộc cũng tự nhận không có cách nào làm được.
- Đám Minh Linh chủng tộc kia đang chuẩn bị tiến công.
Đôi mắt của Độc Cô Cảnh Văn nhì bốn phía, ánh mắt khẽ đảo, trên khuôn mặt động lòng người dần dần nổi lên khí tức sát phạt lạnh như băng. Khí chất trong một thời gian ngắn chuyển thành lạnh lẽo như băng.
Ầm ầm.
Trong bốn phía thiên địa, âm thanh đại quân Minh Linh chủng tộc di chuyển vang dội không thôi, càng ngày càng kịch liệt. Vô số thân ảnh Minh Linh chủng tộc bay vút tới, cuối cùng đem trọn đại quân của Thượng Thanh thế giới bao phủ trong phiến thiên địa này.
Khí tức âm hàn khủng bố tràn ngập ra phiến thiên địa này khiến cho linh hồn người ta run run.
Giữa không trung, dẫn đầu có trên trăm cường giả đứng thẳng, từng đạo khí tức vô cùng cường hãn khiến cho không gian chung quanh chấn động, gió nổi mây phun. Trong đó có không ít cường giả Hóa Hồng cảnh.
Trước trăm đạo thân ảnh đều là người cường hãn này có ba thanh niên lơ lửng trên không trung, dẫn đầu là một nam tử xấu xí, thân hình rắn chắc có lực. Người này nhìn đại quân Thượng Thanh thế giới trước mặt, tiếng cười cuồng ngạo cùng với tự phụ vang vọng trên không trung, nói:
- Lục Thiếu Du có nghe rõ không, chỉ cần ngươi giao ra Tử Lôi Huyền đỉnh, sau đó lại khấu đầu ba cái trước mặt Bà Vũ ta là ngày hôm tay ta sẽ tha cho đám nhân loại nhỏ bé của Thượng Thanh thế giới các ngươi. Ha ha..
Sưu.
Tiếng cười to vang vọng trên không trung, chỉ là tiếng cười này còn chưa có dứt, một đạo thân ảnh mặc áo bào xanh đã xuất hiện trước mặt đại quân Minh Linh chủng tộc.
Nghe tiếng hét lớn cuồn cuộn kia, trên khuôn mặt cương nghị của nam tử mặc áo bào xanh khẽ nở nụ cười lạnh nhạt, ánh mắt không có bất kỳ chấn động nào mà chỉ lạnh nhạt nói:
- Các ngươi chính là ba người của Tu La tộc, La Sát tộc, Dạ Xoa tộc sao?
Nam tử mặc áo bào xanh đột nhiên xuất hiện trước mặt khiến cho trên trăm cường giả dẫn đầu đột nhiên rung động.
Người này xuất hiện không ngờ bọn họ lại không có bất kỳ cảm giác nào, trong mắt tất cả đều hiện lên vẻ cảnh giác. Trong ba người đứng đầu, nam tử xấu xí, thân hình gầy gò kia bỗng nhiên dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói:
- Ngươi là ai?
- Cẩn thận, hắn là Lục Thiếu Du của Thượng Thanh thế giới.
Trong ba người, thanh niên tuấn lãng kia lập tức nói, ánh mắt bỗng nhiên run lên. Hắn còn chưa có tự mình gặp qua Lục Thiếu Du, thế nhưng trong tư liệu mà tộc nhân thu thập về Lục Thiếu Du, hắn đã nhìn thấy hình ảnh Lục Thiếu Du của Thượng Thanh thế giới trong Tương Hoàng không gian, cho nên vừa mới gặp mặt đã nhận ra.
- Lục Thiếu Du.
Vừa nghe nói vậy, thân hình đám người này rung động. Người có tên, cây có bóng, ba chữ Lục Thiếu Du này đã sớm vang vọng cả ba ngàn Đại thiên thế giới.
- Muốn Tử Lôi Huyền đỉnh của ta, thế nhưng ngay cả ta cũng không nhận ra, xem ra Tử Lôi Huyền đỉnh các ngươi không có cơ hội nhận được rồi.
Lục Thiếu Du nhìn ba người trước mắt, cuối cùng nhìn vào người hai nam tử cực kỳ xấu xí kia, nói:
- Xem ra lời đồn là thật. Nam nhân Tu La tộc và La Sát tộc đều cực xấu xí, còn không phải xấu bình thường a.
- Lục Thiếu Du, dám vũ nhục Tu La nhất tộc ta, ngươi muốn chết.
Nam tử cao ngạo của Tu La tộc kia nghe vậy giận dữ, khí tức toàn thân trào ra, thân hình rắn chắc, có lực lập tức lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Trong nháy mắt phá không xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.
- Thiên La quyền.
Người này hét lớn một tiếng, năm ngón tay nắm lại, đánh ra một đạo quyền ấn cường hãn giống như thiên thạch phóng về phía Lục Thiếu Du.
Xoẹt.
Trước đạo quyền ấn cường hãn này năng lượng khủng bố chấn động khiến cho không gian chung quanh xuất hiện vết nứt không gian lan tràn ra bốn phía. Khí tức cuồng bạo lập tức rít vào, khiến cho cả không trung đung đưa.
Dưới vô số ánh mắt kinh hãi nhìn vào, một quyền này trong nháy mắt đã sắp đánh tới mặt Lục Thiếu Du.
- Muốn chết.
Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên, cánh tay phải run lên, nắm tay nắm chặt, kim quang từ trong tay tuôn ra, trong nháy mắt cả không trung run lên. Một đạo quyền ấn màu vàng được ngưng tụ rồi nghênh đón một quyền của nam tử Tu La tộc kia.
Đông Phương Tử Quỳ lại càng thêm nghi hoặc.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử mặc cung rang màu đỏ hiện lên nụ cười vui vẻ, nụ cười tươi như hoa, giống như hoa anh túc, bên trong sự diễm lệ lại mang theo độc dược, khí tức huyết sát quanh thân giống như vô hình chấn động, hai mắt nhìn Đông Phương Tử Quỳ, mỉm cười nói:
- Đâu chỉ quen biết, đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết a.
Nói xong, nữ tử mặc cung trang màu đỏ thì thào nói:
- Gia hỏa này sao lâu như vậy còn chưa tới tìm ta? Tới lúc đó ta sẽ tìm hắn tính sổ....
Sáng sớm, trong không gian tiêu điều có sương sớm nhàn nhạt còn chưa tán đi. Nhìn từ phía xa như có như không, giống như một tấm lụa mỏng mềm mại đang bay múa trên không gian vậy.
Ầm ầm.
Bỗng nhiên trong thiên địa này lập tức vang lên tiếng nổ mạnh, giống như tiếng sấm vang vọng không thôi trên không trung. Âm thanh vang vọng từ xa tới gần, khiến cho đám sương sớm mờ ảo bị xua tán ra chung quanh.
Khi đám sương sớm dần dần tiêu tán, một mảng mây đen kịt từ bốn phía thiên địa nhanh chóng kéo tới.
Sau khi đám mây đen kịt này tới gần thì mới có thể nhìn rõ, đó là vô số thân ảnh rậm rạp, chằng chịt, là một đại quân khổng lồ che khuất bầu trời. khí tức âm hàn lan tràn, tàn sát bừa bãi khiến cho thiên địa vừa mới sáng sớm lại lập tức lâm vào trong bóng đêm lờ mờ, ánh mặt trời cũng khó có thể chiếu xuyên qua đại quân khổng lồ này.
Khí tức âm hàn lan tràn mang theo sát khí không thèm che dấu khuếch tán, khiến cho thiên địa bốn phía run rẩy nhè nhẹ.
Trên một ngọn núi cao ngất có không ít thân ảnh nhìn bốn phía, trong mắt âm thầm nổi lên chấn động.
Trên ngọn núi, Phong Du Du mặc y phục trắng như tuyết, khí tức thánh khiết lại mang theo mấy phần sát phạt, sắc bén. Đối mặt với đại quân phô thiên cái địa kia, tinh mang trong mắt khẽ nhúc nhích. Khí tức chung quanh khiến cho không gian quanh thân nàng nổi lên rung động, chấn động như ẩn như hiện, miệng thấp giọng nói:
- Số lượng không ít, ước chừng mười ức người.
- Nhiều hơn nữa cũng vô dụng, đến rồi sẽ không đi được.
Thân ảnh xinh đẹp của Lam Linh cũng đứng đó, y phục trên người bao phủ đường cong động lòng người, khí chất giống như một đầu báo mẹ, trong mắt nàng không có bất kỳ sự lo lắng nào, ngược lại còn tràn ngập vẻ chờ mong, một loại chờ mong giết chóc.
Trong vòng mấy tháng này, Lam Linh tung hoành trong đại quân hàng ức người cũng khiến cho tất cả mọi người phải nhìn nàng bằng con mắt khác.
Tung hoành trong hàng ức đại quân, có đôi khi không liên quan tới thực lực, hoàn toàn là do thiên phú.
Trong năm tháng ở Thương Khung bí cảnh này, ba người Lam Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Thái A, ba người này khống chế Lục gia quân cũng khiến cho tất cả quân đoàn của Thượng Thanh thế giới khiếp sợ.
Dưới sự khống chế của ba người này, chiến lực của Lục gia quân phát huy tới mức tận cùng, năng lực điều binh khiển tướng ngay cả đám người Cổ Tộc cũng tự nhận không có cách nào làm được.
- Đám Minh Linh chủng tộc kia đang chuẩn bị tiến công.
Đôi mắt của Độc Cô Cảnh Văn nhì bốn phía, ánh mắt khẽ đảo, trên khuôn mặt động lòng người dần dần nổi lên khí tức sát phạt lạnh như băng. Khí chất trong một thời gian ngắn chuyển thành lạnh lẽo như băng.
Ầm ầm.
Trong bốn phía thiên địa, âm thanh đại quân Minh Linh chủng tộc di chuyển vang dội không thôi, càng ngày càng kịch liệt. Vô số thân ảnh Minh Linh chủng tộc bay vút tới, cuối cùng đem trọn đại quân của Thượng Thanh thế giới bao phủ trong phiến thiên địa này.
Khí tức âm hàn khủng bố tràn ngập ra phiến thiên địa này khiến cho linh hồn người ta run run.
Giữa không trung, dẫn đầu có trên trăm cường giả đứng thẳng, từng đạo khí tức vô cùng cường hãn khiến cho không gian chung quanh chấn động, gió nổi mây phun. Trong đó có không ít cường giả Hóa Hồng cảnh.
Trước trăm đạo thân ảnh đều là người cường hãn này có ba thanh niên lơ lửng trên không trung, dẫn đầu là một nam tử xấu xí, thân hình rắn chắc có lực. Người này nhìn đại quân Thượng Thanh thế giới trước mặt, tiếng cười cuồng ngạo cùng với tự phụ vang vọng trên không trung, nói:
- Lục Thiếu Du có nghe rõ không, chỉ cần ngươi giao ra Tử Lôi Huyền đỉnh, sau đó lại khấu đầu ba cái trước mặt Bà Vũ ta là ngày hôm tay ta sẽ tha cho đám nhân loại nhỏ bé của Thượng Thanh thế giới các ngươi. Ha ha..
Sưu.
Tiếng cười to vang vọng trên không trung, chỉ là tiếng cười này còn chưa có dứt, một đạo thân ảnh mặc áo bào xanh đã xuất hiện trước mặt đại quân Minh Linh chủng tộc.
Nghe tiếng hét lớn cuồn cuộn kia, trên khuôn mặt cương nghị của nam tử mặc áo bào xanh khẽ nở nụ cười lạnh nhạt, ánh mắt không có bất kỳ chấn động nào mà chỉ lạnh nhạt nói:
- Các ngươi chính là ba người của Tu La tộc, La Sát tộc, Dạ Xoa tộc sao?
Nam tử mặc áo bào xanh đột nhiên xuất hiện trước mặt khiến cho trên trăm cường giả dẫn đầu đột nhiên rung động.
Người này xuất hiện không ngờ bọn họ lại không có bất kỳ cảm giác nào, trong mắt tất cả đều hiện lên vẻ cảnh giác. Trong ba người đứng đầu, nam tử xấu xí, thân hình gầy gò kia bỗng nhiên dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói:
- Ngươi là ai?
- Cẩn thận, hắn là Lục Thiếu Du của Thượng Thanh thế giới.
Trong ba người, thanh niên tuấn lãng kia lập tức nói, ánh mắt bỗng nhiên run lên. Hắn còn chưa có tự mình gặp qua Lục Thiếu Du, thế nhưng trong tư liệu mà tộc nhân thu thập về Lục Thiếu Du, hắn đã nhìn thấy hình ảnh Lục Thiếu Du của Thượng Thanh thế giới trong Tương Hoàng không gian, cho nên vừa mới gặp mặt đã nhận ra.
- Lục Thiếu Du.
Vừa nghe nói vậy, thân hình đám người này rung động. Người có tên, cây có bóng, ba chữ Lục Thiếu Du này đã sớm vang vọng cả ba ngàn Đại thiên thế giới.
- Muốn Tử Lôi Huyền đỉnh của ta, thế nhưng ngay cả ta cũng không nhận ra, xem ra Tử Lôi Huyền đỉnh các ngươi không có cơ hội nhận được rồi.
Lục Thiếu Du nhìn ba người trước mắt, cuối cùng nhìn vào người hai nam tử cực kỳ xấu xí kia, nói:
- Xem ra lời đồn là thật. Nam nhân Tu La tộc và La Sát tộc đều cực xấu xí, còn không phải xấu bình thường a.
- Lục Thiếu Du, dám vũ nhục Tu La nhất tộc ta, ngươi muốn chết.
Nam tử cao ngạo của Tu La tộc kia nghe vậy giận dữ, khí tức toàn thân trào ra, thân hình rắn chắc, có lực lập tức lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. Trong nháy mắt phá không xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.
- Thiên La quyền.
Người này hét lớn một tiếng, năm ngón tay nắm lại, đánh ra một đạo quyền ấn cường hãn giống như thiên thạch phóng về phía Lục Thiếu Du.
Xoẹt.
Trước đạo quyền ấn cường hãn này năng lượng khủng bố chấn động khiến cho không gian chung quanh xuất hiện vết nứt không gian lan tràn ra bốn phía. Khí tức cuồng bạo lập tức rít vào, khiến cho cả không trung đung đưa.
Dưới vô số ánh mắt kinh hãi nhìn vào, một quyền này trong nháy mắt đã sắp đánh tới mặt Lục Thiếu Du.
- Muốn chết.
Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên, cánh tay phải run lên, nắm tay nắm chặt, kim quang từ trong tay tuôn ra, trong nháy mắt cả không trung run lên. Một đạo quyền ấn màu vàng được ngưng tụ rồi nghênh đón một quyền của nam tử Tu La tộc kia.