- Thực lực hai người các ngươi dường như lại mạnh hơn a.
Mấy đạo âm thanh từ trong đám người truyền ra, lập tức có mấy đạo thân ảnh chớp động, khiến cho người ta hoa mắt. Trong nháy mắt lập tức trên mười ba chiếc ghế ngồi kia lần nữa xuất hiện thêm bảy người.
- Đã lâu không gặp.
Nam tử tuấn lãng mặc áo choàng đỏ cùng với mỹ nam tử mặc y phục màu trắng khẽ gật đầu, dường như bọn họ vốn đã nhận thức nhau từ trước.
Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, sáu nam một nữ, bên người Nhược Vô Trần, trên ghế ngồi của Băng Tuyệt thế giới có một nam tử gầy gò đang ngồi, hai hàng lông mày thô đậm, sống mũi cao thẳng, thế nhưng làn da lại trắng nõn.
Tiếp theo trên chiếc ghế của Thái Hoàng thế giới chính là một đại hán có hình thể giống như cột điện, hai mắt to như mắt trâu, trên trán có một chiếc sừng nhỏ. Chiếc ghế ngồi kia vốn bình thường hai người có thể ngồi đó, thậm chí ba người còn vừa vặn. Thế nhưng cự hán này ngồi vào nhìn qua lại có cảm giác chật chội.
Người này chỉ cần nhìn cũng biết là Thú tộc, nhưng Lục Thiếu Du cũng khó có thể nhận ra là loại Thú tộc nào. Chỉ là khí tức cường hãn.
Trên ghế ngồi của Phượng Thiên thế giới chính là một nam tử thân hình thon dài, có chút tuấn lãng, người này chính là Phượng Vũ mà hắn đã gặp ngày hôm qua.
Trên ghế ngồi của Minh Quang thế giới là một nam tử mặc hoa phục, khuôn mặt cực kỳ cương nghị, đôi mắt thâm thúy giống như sương mai.
Trên ghế ngồi của Thần Hổ thế giới, một nam tử màu da vàng óc, thân hình to lớn, ngũ quan góc cạnh mà thâm thúy, giống như điêu khắc, trên cái trán trong lúc mơ hồ hiện lên bí văn chữ Vương, trong con mắt thâm thúy hiện lên vẻ uy nghiêm. Trên thân hình phát ra khí chất vương giả, uy chấn thiên hạ.
Trên ghế ngồi của Phi Thiên đạo tặc là một nam tử tóc dài màu đen, mái tóc đen nhánh phất phơ bên tai, lông mày dài như lá liễu, thân hình gầy gò, trên người khoác một chiếc áo choàng màu xám, nhìn qua có chút đơn bạc. Trong hai mắt hiện lên vẻ cao ngạo, thế nhưng sâu trong đáy mắt hiện lên vẻ bình tĩnh.
Thứ khiến cho Lục Thiếu Du có chút chú ý chính là, không gian bên người nam tử đơn bạc kia vô thanh vô tức có khí tức lạnh buốt.
Người cuối cùng, trên ghế ngồi của Xích Thiên thế giới là một nữ tử. Cũng là một nữ tử duy nhất trên hàng ghế. Trên người mặc một kiện khải giáp màu xanh da trời, kiện khải giáp này càng làm tôn thân hình động lòng người của nàng ra khiến cho không ít nam tử chung quanh phun máu mũi.
Nữ tử này có khuôn mặt, da trắng như tuyết, làn da trắng nõn nà, lông mi gióng như lông chim, răng trắng như ngọc, kiện khải giáp màu xanh da trời không làm mất đi vẻ mềm mại của nàng, ngược lại nhìn qua còn có vẻ khí vũ hiên ngang, khí khái hào hùng. Lục Thiếu Du cũng không khỏi liếc nhìn nữ tử này vài lần. Khải giáp trên người nữ tử này tràn ngập bí văn, hoa văn phong cách cổ xưa, cách ăn mặc cùng với dáng người cực kỳ tương tự Lữ Tiểu Linh.
- Nhị đệ, Tiểu Long, những người này nếu không có bất ngờ xảy ra mà nói, có lẽ chính là Vũ Thoát Phàm của Tôn Vũ thế giới, Nhược Vô Trần của Sang Linh thế giới, Thì Trường Ức của Băng Tuyệt thế giới. Phượng Vũ của Phượng Thiên thế giới chúng ta đã gặp qua ngày hôm qua. Còn có Ngưu Trĩ của Thái Hoàng thế giới, CamNgộ Kỳ của Minh Quang thế giới, Kim Hổ của Thần Hổ thế giới. Phong Dạ Phiêu của Phi Thiên đại đạo cùng với Diễm Hân của Xích Thiên thế giới.
Dương Quá dùng linh hồn truyền âm tới trong tai Lục Thiếu Du và Tiểu Long.
Lục Thiếu Du nghe vậy lần nữa nhìn mấy người đang ngồi trên mấy chiếc ghế đá, ở giữa là Vũ Thoát Phàm mặc áo choàng đỏ của Tôn Vũ thế giới. Còn có mỹ nam tử Nhược Vô Trần của Sang Linh thế giới. Hai người này giống như Tịch Thiên Vũ của Thái Minh thế giới, đều có tu vi Tam Nguyên Hóa Hồng.
Sau đó Lục Thiếu Du cũng dò xét Ngưu Trĩ của Thái Hoàng thế giới cùng Cam Ngộ Kỳ của Minh Quang thế giới, Phong Dạ Phiêu của Phi Thiên đại đạo một lần. Lục Âm và Lục Xảo, Lục Tượng, Lục Thành, Lục Phương, mấy đứa nhỏ Lục gia này đều ở trong Thái Hoàng thế giới, Minh Quang thế giới, còn có Phi Thiên đạo tặc. Lúc này đám người Lục Âm, Lục Xảo, Lục Tượng, Lục Trực, Lục Thành không tới, vậy hẳn là không có tư cách đại biểu của các thế giới. Hoặc là căn bản cũng không tiến vào trong Thương Khung chiến trường.
Chỉ là Lục Thiếu Du cũng vẫn kỳ quái, ngay cả Phi Thiên đạo tặc cũng có chỗ ngồi ở đây mà Tuyên Cổ điện lại không có.
- Lão đại, chúng ta cũng đi ngồi xuống đi, đứng lâu mỏi quá.
Tiểu Long liếc nhìn mười người, cũng không có để trong lòng, nói xong, đi tới hàng ghế ngồi phía trước.
- Chúng ta cũng tới ngồi đi.
Dương Quá kéo tay Long Yên công chúa từ trong đám người đi ra.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, cũng cất bước theo sau lưng Tiểu Long, đứng chắp tay, vẻ mặt lạnh nhạt.
Bốn người đi ra, đám người chung quanh lập tức bạo động, từng án mắt lập tức nhìn vào thân bốn người.
Bốn người từ trong đám người đi ra, đám người Vũ Thoát Phàm, Nhược Vô Trần, Tịch Thiên Vũ, Diễm Hân đều nhìn về phía bốn người Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Dương Quá, Long Yên công chúa.
Phượng Vũ của Phượng Thiên thế giới nhìn bốn người Lục Thiếu Du, ánh mắt bắt đầu run run.
- Là Lục Thiếu Du, ngày hôm qua Hoàng Lạc Nhan đã bị Lục Thiếu Du này đánh chết.
- Người Chân Lý Niết Bàn của Thượng Thanh thế giới, Thánh chủ Tuyên Cổ điện Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du xuất hiện, lập tức có không ít tiếng nghị luận vang vọng, chuyện ngày hôm qua đánh chết Hoàng Lạc Nhan đã sớm xôn xao trong đại thành này. Tất cả đại biểu của các đại thế giới đều nhận được tin tức.
Nghe thấy ba chữ Lục Thiếu Du này, ánh mắt ba người Vũ Thoát Phàm, Tịch Thiên Vũ, Nhược Vô Trần đều nhảy lên, chăm chú nhìn về phía bốn người dường như đang tìm kiếm gì đó.
- Tỷ tỷ, nàng ngồi đi, ta đứng là được rồi.
Cùng lúc Dương Quá đi tới chỗ ngồi của Thiên Địa các, ống tay áo vung lên, khí lưu đảo qua chỗ ngồi, sau đó ý bảo Long Yên công chúa ngồi xuống.
Long Yên công chúa dịu dàng ngồi xuống, sau đó kéo tay Dương Quá nói:
- Chỗ ngồi này đủ hai người ngồi, chúng ta cùng ngồi đi.
- Cũng tốt.
Dương Quá cười cười, dưới vô số ánh mắt kinh ngạc và cực kỳ hâm mộ ngồi bên cạnh Long Yên công chúa.
- Lão đại, chúng ta ngồi cùng một chỗ hay là...
Tiểu Long đến trước chỗ ngồi của Thần Thú thế giới, sau đó nói với Lục Thiếu Du, lão đại không có chỗ ngồi, đương nhiên hắn sẽ không ngồi.
- Không cần, đệ cứ ngồi đi.
Tiểu Long còn chưa dứt lời đã bị Lục Thiếu Du ngắt lời.
Lúc này, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn vào trên mười ba chiếc ghế, chiếc ghế bên cạnh Vũ Thoát Phàm của Tôn Vũ thế giới còn chưa có người ngồi, trên ngọc bài có viết ba chữ Thiên Linh cung.
Nói xong, dưới ánh mắt rung động của mọi người, Lục Thiếu Du lạnh nhạt không chút sợ hãi, đi tới chỗ ngồi của Thiên Linh cung, đặt mông ngồi lên ghế.
- Đó là Dương Quá của Thiên Địa các, Long Huyền của Thần Thú thế giới...
Dương Quá và Tiểu Long ngồi xuống, đối với thân phận của hai người, người chung quanh cũng biết được đại khái, cũng có không ít người kinh ngạc lên tiếng.
Mấy đạo âm thanh từ trong đám người truyền ra, lập tức có mấy đạo thân ảnh chớp động, khiến cho người ta hoa mắt. Trong nháy mắt lập tức trên mười ba chiếc ghế ngồi kia lần nữa xuất hiện thêm bảy người.
- Đã lâu không gặp.
Nam tử tuấn lãng mặc áo choàng đỏ cùng với mỹ nam tử mặc y phục màu trắng khẽ gật đầu, dường như bọn họ vốn đã nhận thức nhau từ trước.
Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, sáu nam một nữ, bên người Nhược Vô Trần, trên ghế ngồi của Băng Tuyệt thế giới có một nam tử gầy gò đang ngồi, hai hàng lông mày thô đậm, sống mũi cao thẳng, thế nhưng làn da lại trắng nõn.
Tiếp theo trên chiếc ghế của Thái Hoàng thế giới chính là một đại hán có hình thể giống như cột điện, hai mắt to như mắt trâu, trên trán có một chiếc sừng nhỏ. Chiếc ghế ngồi kia vốn bình thường hai người có thể ngồi đó, thậm chí ba người còn vừa vặn. Thế nhưng cự hán này ngồi vào nhìn qua lại có cảm giác chật chội.
Người này chỉ cần nhìn cũng biết là Thú tộc, nhưng Lục Thiếu Du cũng khó có thể nhận ra là loại Thú tộc nào. Chỉ là khí tức cường hãn.
Trên ghế ngồi của Phượng Thiên thế giới chính là một nam tử thân hình thon dài, có chút tuấn lãng, người này chính là Phượng Vũ mà hắn đã gặp ngày hôm qua.
Trên ghế ngồi của Minh Quang thế giới là một nam tử mặc hoa phục, khuôn mặt cực kỳ cương nghị, đôi mắt thâm thúy giống như sương mai.
Trên ghế ngồi của Thần Hổ thế giới, một nam tử màu da vàng óc, thân hình to lớn, ngũ quan góc cạnh mà thâm thúy, giống như điêu khắc, trên cái trán trong lúc mơ hồ hiện lên bí văn chữ Vương, trong con mắt thâm thúy hiện lên vẻ uy nghiêm. Trên thân hình phát ra khí chất vương giả, uy chấn thiên hạ.
Trên ghế ngồi của Phi Thiên đạo tặc là một nam tử tóc dài màu đen, mái tóc đen nhánh phất phơ bên tai, lông mày dài như lá liễu, thân hình gầy gò, trên người khoác một chiếc áo choàng màu xám, nhìn qua có chút đơn bạc. Trong hai mắt hiện lên vẻ cao ngạo, thế nhưng sâu trong đáy mắt hiện lên vẻ bình tĩnh.
Thứ khiến cho Lục Thiếu Du có chút chú ý chính là, không gian bên người nam tử đơn bạc kia vô thanh vô tức có khí tức lạnh buốt.
Người cuối cùng, trên ghế ngồi của Xích Thiên thế giới là một nữ tử. Cũng là một nữ tử duy nhất trên hàng ghế. Trên người mặc một kiện khải giáp màu xanh da trời, kiện khải giáp này càng làm tôn thân hình động lòng người của nàng ra khiến cho không ít nam tử chung quanh phun máu mũi.
Nữ tử này có khuôn mặt, da trắng như tuyết, làn da trắng nõn nà, lông mi gióng như lông chim, răng trắng như ngọc, kiện khải giáp màu xanh da trời không làm mất đi vẻ mềm mại của nàng, ngược lại nhìn qua còn có vẻ khí vũ hiên ngang, khí khái hào hùng. Lục Thiếu Du cũng không khỏi liếc nhìn nữ tử này vài lần. Khải giáp trên người nữ tử này tràn ngập bí văn, hoa văn phong cách cổ xưa, cách ăn mặc cùng với dáng người cực kỳ tương tự Lữ Tiểu Linh.
- Nhị đệ, Tiểu Long, những người này nếu không có bất ngờ xảy ra mà nói, có lẽ chính là Vũ Thoát Phàm của Tôn Vũ thế giới, Nhược Vô Trần của Sang Linh thế giới, Thì Trường Ức của Băng Tuyệt thế giới. Phượng Vũ của Phượng Thiên thế giới chúng ta đã gặp qua ngày hôm qua. Còn có Ngưu Trĩ của Thái Hoàng thế giới, CamNgộ Kỳ của Minh Quang thế giới, Kim Hổ của Thần Hổ thế giới. Phong Dạ Phiêu của Phi Thiên đại đạo cùng với Diễm Hân của Xích Thiên thế giới.
Dương Quá dùng linh hồn truyền âm tới trong tai Lục Thiếu Du và Tiểu Long.
Lục Thiếu Du nghe vậy lần nữa nhìn mấy người đang ngồi trên mấy chiếc ghế đá, ở giữa là Vũ Thoát Phàm mặc áo choàng đỏ của Tôn Vũ thế giới. Còn có mỹ nam tử Nhược Vô Trần của Sang Linh thế giới. Hai người này giống như Tịch Thiên Vũ của Thái Minh thế giới, đều có tu vi Tam Nguyên Hóa Hồng.
Sau đó Lục Thiếu Du cũng dò xét Ngưu Trĩ của Thái Hoàng thế giới cùng Cam Ngộ Kỳ của Minh Quang thế giới, Phong Dạ Phiêu của Phi Thiên đại đạo một lần. Lục Âm và Lục Xảo, Lục Tượng, Lục Thành, Lục Phương, mấy đứa nhỏ Lục gia này đều ở trong Thái Hoàng thế giới, Minh Quang thế giới, còn có Phi Thiên đạo tặc. Lúc này đám người Lục Âm, Lục Xảo, Lục Tượng, Lục Trực, Lục Thành không tới, vậy hẳn là không có tư cách đại biểu của các thế giới. Hoặc là căn bản cũng không tiến vào trong Thương Khung chiến trường.
Chỉ là Lục Thiếu Du cũng vẫn kỳ quái, ngay cả Phi Thiên đạo tặc cũng có chỗ ngồi ở đây mà Tuyên Cổ điện lại không có.
- Lão đại, chúng ta cũng đi ngồi xuống đi, đứng lâu mỏi quá.
Tiểu Long liếc nhìn mười người, cũng không có để trong lòng, nói xong, đi tới hàng ghế ngồi phía trước.
- Chúng ta cũng tới ngồi đi.
Dương Quá kéo tay Long Yên công chúa từ trong đám người đi ra.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, cũng cất bước theo sau lưng Tiểu Long, đứng chắp tay, vẻ mặt lạnh nhạt.
Bốn người đi ra, đám người chung quanh lập tức bạo động, từng án mắt lập tức nhìn vào thân bốn người.
Bốn người từ trong đám người đi ra, đám người Vũ Thoát Phàm, Nhược Vô Trần, Tịch Thiên Vũ, Diễm Hân đều nhìn về phía bốn người Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Dương Quá, Long Yên công chúa.
Phượng Vũ của Phượng Thiên thế giới nhìn bốn người Lục Thiếu Du, ánh mắt bắt đầu run run.
- Là Lục Thiếu Du, ngày hôm qua Hoàng Lạc Nhan đã bị Lục Thiếu Du này đánh chết.
- Người Chân Lý Niết Bàn của Thượng Thanh thế giới, Thánh chủ Tuyên Cổ điện Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du xuất hiện, lập tức có không ít tiếng nghị luận vang vọng, chuyện ngày hôm qua đánh chết Hoàng Lạc Nhan đã sớm xôn xao trong đại thành này. Tất cả đại biểu của các đại thế giới đều nhận được tin tức.
Nghe thấy ba chữ Lục Thiếu Du này, ánh mắt ba người Vũ Thoát Phàm, Tịch Thiên Vũ, Nhược Vô Trần đều nhảy lên, chăm chú nhìn về phía bốn người dường như đang tìm kiếm gì đó.
- Tỷ tỷ, nàng ngồi đi, ta đứng là được rồi.
Cùng lúc Dương Quá đi tới chỗ ngồi của Thiên Địa các, ống tay áo vung lên, khí lưu đảo qua chỗ ngồi, sau đó ý bảo Long Yên công chúa ngồi xuống.
Long Yên công chúa dịu dàng ngồi xuống, sau đó kéo tay Dương Quá nói:
- Chỗ ngồi này đủ hai người ngồi, chúng ta cùng ngồi đi.
- Cũng tốt.
Dương Quá cười cười, dưới vô số ánh mắt kinh ngạc và cực kỳ hâm mộ ngồi bên cạnh Long Yên công chúa.
- Lão đại, chúng ta ngồi cùng một chỗ hay là...
Tiểu Long đến trước chỗ ngồi của Thần Thú thế giới, sau đó nói với Lục Thiếu Du, lão đại không có chỗ ngồi, đương nhiên hắn sẽ không ngồi.
- Không cần, đệ cứ ngồi đi.
Tiểu Long còn chưa dứt lời đã bị Lục Thiếu Du ngắt lời.
Lúc này, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn vào trên mười ba chiếc ghế, chiếc ghế bên cạnh Vũ Thoát Phàm của Tôn Vũ thế giới còn chưa có người ngồi, trên ngọc bài có viết ba chữ Thiên Linh cung.
Nói xong, dưới ánh mắt rung động của mọi người, Lục Thiếu Du lạnh nhạt không chút sợ hãi, đi tới chỗ ngồi của Thiên Linh cung, đặt mông ngồi lên ghế.
- Đó là Dương Quá của Thiên Địa các, Long Huyền của Thần Thú thế giới...
Dương Quá và Tiểu Long ngồi xuống, đối với thân phận của hai người, người chung quanh cũng biết được đại khái, cũng có không ít người kinh ngạc lên tiếng.