- Lão đại, rốt cuộc chúng ta cũng đã trở về.
Tiểu Long ngẩng đầu nhìn chung quanh nói.
Bạch Linh lúc này thu nhỏ lại thân thể cũng dùng ánh mắt nhìn chung quanh.
- Tiểu tặc, mẫu thân là người như thế nào, liệu có thích ta hay không?
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Vân Hồng lăng có chút khẩn trương, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này đỏ ửng, vô cùng mê người.
- Hồng Lăng, hóa ra ngươi cũng biết sợ mẹ chồng nha.
- Vô Song tỷ, tỷ lại trêu muội.
Vân Hồng Lăng ngượng ngùng cười, ánh mắt nhìn về phía trước nói:
- Vô Song tỷ, tỷ nhanh nói cho muội biết, mẫu thân của tiểu tặc là người như thế nào, có hung dữ không?
- Yên tâm đi, tam a di rất hiền, người nhất định sẽ thích con dâu như muội.
Lục Vô Song mỉm cười. Lúc Vân Khiếu Thiên tuyên bố Vân Hồng Lăng và Lục Thiếu Du đính hôn, nàng cũng từ trong miệng Lục Thiếu Du nghe được, trong lòng nàng đã sớm tiếp nhận Vân Hồng Lăng cho nên cũng không có ghen tuông gì.
- Tỷ chẳng phải cũng là con dâu của mẫu thân tiểu tặc sao?
Vân Hồng Lăng chu miệng, nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:
- Tiện nghi cho tiểu tặc này rồi.
Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng bay đi, tạo thành một đường khí lưu trên không trung.
Một lát sau ba người liền khoanh chân tu luyện, chặng đường đi tới Lục gia cũng không phải ngày một ngày hai là có thể đi tới.
Trên một ngọn núi có một đầu yêu thú phi hành khổng lồ đang dựng cánh lên, trên lưng có ba thân ảnh, chính là Lục Thiếu Hổ, Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải.
- Biểu ca, huynh nói xem, Tam hộ pháp có thể đánh chết được tiểu tạp chủng kia không?
Trên lưng yêu thú phi hành, Lục Thiếu Hổ oán hận nói.
- Có Sử Vân Sinh ra tay, đương nhiên không có vấn đề. Thực lực tiểu tử kia không tồi, thế nhưng thực lực của Sử Vân Sinh đã tới Vũ Suất tứ trọng, đánh chết tiểu tử kia cũng dễ như trở bàn tay.
Triệu Kình Thiên lạnh nhạt nói.
- Thiếu Hổ biệu đệ, đệ cứ yên tâm đi. Chờ sau khi đệ trở lại Lục gia là có thể nghe được tin tức Lục Thiếu Du chết, lúc đó chúng ta sẽ giúp đệ thu thập bảo vật trong Lục gia, thần không biết quỷ không hay a.
- Thế nhưng Vân Hồng Lăng cũng đi cùng tiểu tạp chủng kia, đệ lo lắng Tam hộ pháp không hạ thủ được.
Lục Thiếu Hổ nói.
- Điều này không cần lo lắng, Sử Vân Sinh sẽ không trực tiếp hiện thân. Dù sao đi nữa tiểu tử kia chết chắc rồi. Thiên phú cao thì thế nào? Vũ giả toàn hệ thì sao? Cũng phải chết mà thôi.
Triệu Kình Thiên nở nụ cười âm tàn. Biên giới sát Sơn Mạch Vụ Đô, núi non rừng rậm vô biên, phía chân trời thỉnh thoảng còn có yêu thú phi hành bay qua.
Trong dãy núi này có một ngọn núi lớn nhất, trong những dãy núi chung quanh, ngọn núi này chính là ngọn núi lớn nhất đủ để nhìn bao quát bốn phía.
Trên ngọn núi này có một bóng đen đang khoanh chân ngồi đó, cả người mặc y phục màu đen, trên đầu trùm áo choàng màu đen, chỉ sợ cho dù có chú ý nhìn cũng không nhất định có thể nhìn thấy mắt của người này.
Bỗng dưng, hắc y nhân kia ngẩn đầu, quanh thân xuất hiện một cỗ khí tức.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du lúc này cũng không có nhàn rỗi, từng đạo thủ ấn trong tay liên tục biến hóa. Trong tay lúc này cũng có một đạo quang mang không ngừng phun ra nuốt vào, trong lúc mơ hồ có một cỗ khí thế không ngừng tỏa ra chung quanh.
Đó là do Lục Thiếu Du đang tu luyện Huyền Vũ Quyết. Tu luyện Huyền Vũ Quyết cũng không khó, Huyền Vũ Quyết và Chu Tước Quyết giống nhau, chỉ tương đương với vũ kỹ Hoàng cấp cao giai mà thôi. Bằng vào thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại tu luyện vô cùng dễ dàng.
Thế nhưng từ tin tức trong ngọc giản Huyền Vũ Quyết Lục Thiếu Du biết được, Chu Tước Quyết, Huyền Vũ Quyết, nếu như thi triển đơn độc thì chỉ tương đương với vũ kỹ Hoàng cấp cao giai mà thôi, mà khi dung hợp uy lực có thể so sánh với vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Vì vậy tu luyện Huyền Vũ Quyết rất dễ, thế nhưng độ khó khi dung hợp hai quyết này với nhau vô cùng lớn.
Chậm rãi tu luyện Huyền Vũ Quyết, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, trên người hai nàng lúc này được một vòng quang mang bao quanh.
Trên không chỉ có tiếng hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư vỗ mà thôi, thời gian chậm rãi trôi qua.
- Lục Thiếu Du, có người đánh lén.
Ngay trong lúc này, trong đầu Lục Thiếu Du vang lên thanh âm của Bạch Linh.
- Thiên Sí Tuyết Sư, mau lui lại.
Nhất thời, Lục Thiếu Du hét lớn với Thiên Sí Tuyết Sư, ánh mắt nhanh chóng quét về bốn phía, Tiểu Long cũng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía trước.
Hai nàng Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song trong nháy mắt tỉnh lại, ngay khi hai nàng tỉnh lại thì trước không trung đột nhiên có một đạo chưởng ấn như lưu quang đánh tới.
Sưu Sưu.
Chưởng ấn trực tiếp xuyên thấu không gian khiến cho không gian rung động. Một cỗ lực lượng cuồng bạo phá không mà tới.
- Là cường giả Vũ Suất.
Vân Hồng Lăng cả kinh nói, sắc mặt đại biến.
Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư rống lên một tiếng trầm thấp, thân thể nhanh như thiểm điện lách về phía bên trái, thế nhưng đạo chưởng ấn này thực sự quá nhanh.
Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt trong nháy mắt tới trước người Thiên Sí Tuyết Sư, lực lượng cuồng bạo, khí tức sắc bén khiến cho sắc mặt Lục Thiến Du đại biến, người này là cường giả Vũ Suất.
Mắt thấy lực lượng cuồng bạo đánh tới, sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến thế nhưng lại không có chút kinh hoàng nào, khóe miệng ngược lại xuất hiện nụ cười nhạt.
Ngao.
Lúc này, một tiếng thú minh vang vọng không gian vang lên. Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, một đạo quang mang màu trắng lấy một tốc độ so với thiểm điện còn nhanh hơn vài phần, trong nháy mắt phóng lên cao, đồng thời một đạo tàn ảnh xuyên qua không khí mang theo tiếng gió thổi sắc bén đột nhiên vang lên, một cỗ lực lượng cuồng bạo ngập trời bỗng nhiên xuất hiện.
Phanh.
Trong sát na đạo quang mang bạch sắc va chạm với chưởng ấn như lưu quang kia, vào lúc hai đạo lực lượng va chạm với nhau, giữa không trung vang lên âm thanh bạo liệt, lực lượng va chạm với nhau bắn ra quang mang chói mắt.
Lực lượng cuồng bạo tán đi tứ phía, Thiên Sí Tuyết Sư trong lúc đó đã bay ra ngoài vạn thước.
Ngao.
Một tiếng thú minh trầm thấp vang lên, lúc này trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, một đầu yêu thú có thân thể khổng lồ xuất hiện ở giữa không trung. Đầu yêu thú này thể tích chừng hơn một nghìn thước, giống như một ngọn núi lớn, toàn thân trắng như tuyết, phía sau có sáu cái đuôi dài chừng vài trăm thước, chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh đã khôi phục bản thể vốn có của mình.
Ngao.
Bản thể Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh mở miệng rít gào một tiếng, bộ lông trắng tinh quanh người trong nháy mắt dựng đứng. Kình phong vô tận khuếch tán ra bên ngoài khiến cho không gian lắc lư. Một cỗ khí tức bàng bạc xuất hiện khiến cho toàn bộ bầu trời dưới khí tức cường hãn này như run rẩy một chút. Mang theo uy thế tuyệt đối, bản thể Bạch Linh lăng không mà đứng giữa bầu trời sơn mạch.
- Đây là yêu thú gì vậy?
Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song kinh ngạc tới mức há hốc mồm, đầu yêu thú khổng lồ này đột nhiên xuất hiện, bọn họ cũng không biết là từ đâu chạy ra.
Tiểu Long ngẩng đầu nhìn chung quanh nói.
Bạch Linh lúc này thu nhỏ lại thân thể cũng dùng ánh mắt nhìn chung quanh.
- Tiểu tặc, mẫu thân là người như thế nào, liệu có thích ta hay không?
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Vân Hồng lăng có chút khẩn trương, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này đỏ ửng, vô cùng mê người.
- Hồng Lăng, hóa ra ngươi cũng biết sợ mẹ chồng nha.
- Vô Song tỷ, tỷ lại trêu muội.
Vân Hồng Lăng ngượng ngùng cười, ánh mắt nhìn về phía trước nói:
- Vô Song tỷ, tỷ nhanh nói cho muội biết, mẫu thân của tiểu tặc là người như thế nào, có hung dữ không?
- Yên tâm đi, tam a di rất hiền, người nhất định sẽ thích con dâu như muội.
Lục Vô Song mỉm cười. Lúc Vân Khiếu Thiên tuyên bố Vân Hồng Lăng và Lục Thiếu Du đính hôn, nàng cũng từ trong miệng Lục Thiếu Du nghe được, trong lòng nàng đã sớm tiếp nhận Vân Hồng Lăng cho nên cũng không có ghen tuông gì.
- Tỷ chẳng phải cũng là con dâu của mẫu thân tiểu tặc sao?
Vân Hồng Lăng chu miệng, nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:
- Tiện nghi cho tiểu tặc này rồi.
Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng bay đi, tạo thành một đường khí lưu trên không trung.
Một lát sau ba người liền khoanh chân tu luyện, chặng đường đi tới Lục gia cũng không phải ngày một ngày hai là có thể đi tới.
Trên một ngọn núi có một đầu yêu thú phi hành khổng lồ đang dựng cánh lên, trên lưng có ba thân ảnh, chính là Lục Thiếu Hổ, Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải.
- Biểu ca, huynh nói xem, Tam hộ pháp có thể đánh chết được tiểu tạp chủng kia không?
Trên lưng yêu thú phi hành, Lục Thiếu Hổ oán hận nói.
- Có Sử Vân Sinh ra tay, đương nhiên không có vấn đề. Thực lực tiểu tử kia không tồi, thế nhưng thực lực của Sử Vân Sinh đã tới Vũ Suất tứ trọng, đánh chết tiểu tử kia cũng dễ như trở bàn tay.
Triệu Kình Thiên lạnh nhạt nói.
- Thiếu Hổ biệu đệ, đệ cứ yên tâm đi. Chờ sau khi đệ trở lại Lục gia là có thể nghe được tin tức Lục Thiếu Du chết, lúc đó chúng ta sẽ giúp đệ thu thập bảo vật trong Lục gia, thần không biết quỷ không hay a.
- Thế nhưng Vân Hồng Lăng cũng đi cùng tiểu tạp chủng kia, đệ lo lắng Tam hộ pháp không hạ thủ được.
Lục Thiếu Hổ nói.
- Điều này không cần lo lắng, Sử Vân Sinh sẽ không trực tiếp hiện thân. Dù sao đi nữa tiểu tử kia chết chắc rồi. Thiên phú cao thì thế nào? Vũ giả toàn hệ thì sao? Cũng phải chết mà thôi.
Triệu Kình Thiên nở nụ cười âm tàn. Biên giới sát Sơn Mạch Vụ Đô, núi non rừng rậm vô biên, phía chân trời thỉnh thoảng còn có yêu thú phi hành bay qua.
Trong dãy núi này có một ngọn núi lớn nhất, trong những dãy núi chung quanh, ngọn núi này chính là ngọn núi lớn nhất đủ để nhìn bao quát bốn phía.
Trên ngọn núi này có một bóng đen đang khoanh chân ngồi đó, cả người mặc y phục màu đen, trên đầu trùm áo choàng màu đen, chỉ sợ cho dù có chú ý nhìn cũng không nhất định có thể nhìn thấy mắt của người này.
Bỗng dưng, hắc y nhân kia ngẩn đầu, quanh thân xuất hiện một cỗ khí tức.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du lúc này cũng không có nhàn rỗi, từng đạo thủ ấn trong tay liên tục biến hóa. Trong tay lúc này cũng có một đạo quang mang không ngừng phun ra nuốt vào, trong lúc mơ hồ có một cỗ khí thế không ngừng tỏa ra chung quanh.
Đó là do Lục Thiếu Du đang tu luyện Huyền Vũ Quyết. Tu luyện Huyền Vũ Quyết cũng không khó, Huyền Vũ Quyết và Chu Tước Quyết giống nhau, chỉ tương đương với vũ kỹ Hoàng cấp cao giai mà thôi. Bằng vào thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại tu luyện vô cùng dễ dàng.
Thế nhưng từ tin tức trong ngọc giản Huyền Vũ Quyết Lục Thiếu Du biết được, Chu Tước Quyết, Huyền Vũ Quyết, nếu như thi triển đơn độc thì chỉ tương đương với vũ kỹ Hoàng cấp cao giai mà thôi, mà khi dung hợp uy lực có thể so sánh với vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
Vì vậy tu luyện Huyền Vũ Quyết rất dễ, thế nhưng độ khó khi dung hợp hai quyết này với nhau vô cùng lớn.
Chậm rãi tu luyện Huyền Vũ Quyết, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, trên người hai nàng lúc này được một vòng quang mang bao quanh.
Trên không chỉ có tiếng hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư vỗ mà thôi, thời gian chậm rãi trôi qua.
- Lục Thiếu Du, có người đánh lén.
Ngay trong lúc này, trong đầu Lục Thiếu Du vang lên thanh âm của Bạch Linh.
- Thiên Sí Tuyết Sư, mau lui lại.
Nhất thời, Lục Thiếu Du hét lớn với Thiên Sí Tuyết Sư, ánh mắt nhanh chóng quét về bốn phía, Tiểu Long cũng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía trước.
Hai nàng Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song trong nháy mắt tỉnh lại, ngay khi hai nàng tỉnh lại thì trước không trung đột nhiên có một đạo chưởng ấn như lưu quang đánh tới.
Sưu Sưu.
Chưởng ấn trực tiếp xuyên thấu không gian khiến cho không gian rung động. Một cỗ lực lượng cuồng bạo phá không mà tới.
- Là cường giả Vũ Suất.
Vân Hồng Lăng cả kinh nói, sắc mặt đại biến.
Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư rống lên một tiếng trầm thấp, thân thể nhanh như thiểm điện lách về phía bên trái, thế nhưng đạo chưởng ấn này thực sự quá nhanh.
Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt trong nháy mắt tới trước người Thiên Sí Tuyết Sư, lực lượng cuồng bạo, khí tức sắc bén khiến cho sắc mặt Lục Thiến Du đại biến, người này là cường giả Vũ Suất.
Mắt thấy lực lượng cuồng bạo đánh tới, sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến thế nhưng lại không có chút kinh hoàng nào, khóe miệng ngược lại xuất hiện nụ cười nhạt.
Ngao.
Lúc này, một tiếng thú minh vang vọng không gian vang lên. Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, một đạo quang mang màu trắng lấy một tốc độ so với thiểm điện còn nhanh hơn vài phần, trong nháy mắt phóng lên cao, đồng thời một đạo tàn ảnh xuyên qua không khí mang theo tiếng gió thổi sắc bén đột nhiên vang lên, một cỗ lực lượng cuồng bạo ngập trời bỗng nhiên xuất hiện.
Phanh.
Trong sát na đạo quang mang bạch sắc va chạm với chưởng ấn như lưu quang kia, vào lúc hai đạo lực lượng va chạm với nhau, giữa không trung vang lên âm thanh bạo liệt, lực lượng va chạm với nhau bắn ra quang mang chói mắt.
Lực lượng cuồng bạo tán đi tứ phía, Thiên Sí Tuyết Sư trong lúc đó đã bay ra ngoài vạn thước.
Ngao.
Một tiếng thú minh trầm thấp vang lên, lúc này trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng, một đầu yêu thú có thân thể khổng lồ xuất hiện ở giữa không trung. Đầu yêu thú này thể tích chừng hơn một nghìn thước, giống như một ngọn núi lớn, toàn thân trắng như tuyết, phía sau có sáu cái đuôi dài chừng vài trăm thước, chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh đã khôi phục bản thể vốn có của mình.
Ngao.
Bản thể Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh mở miệng rít gào một tiếng, bộ lông trắng tinh quanh người trong nháy mắt dựng đứng. Kình phong vô tận khuếch tán ra bên ngoài khiến cho không gian lắc lư. Một cỗ khí tức bàng bạc xuất hiện khiến cho toàn bộ bầu trời dưới khí tức cường hãn này như run rẩy một chút. Mang theo uy thế tuyệt đối, bản thể Bạch Linh lăng không mà đứng giữa bầu trời sơn mạch.
- Đây là yêu thú gì vậy?
Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song kinh ngạc tới mức há hốc mồm, đầu yêu thú khổng lồ này đột nhiên xuất hiện, bọn họ cũng không biết là từ đâu chạy ra.