Mà lúc này đám người Đới Cương Tử cũng đã cảm nhận được thực lực của Diệp Mỹ. Đồng thời cũng nghi hoặc về thực lực của Lục Thiếu Du, khí tức trên người hắn bọn họ không nhìn thấu, thế nhưng nhìn niên kỷ của hắn cho nên cũng không cảm thấy lo lắng cho nên không để ý tới hắn.
- Lục chưởng môn, ta tới đây đã vài ngày rồi. Sớm biết Lục chưởng môn cũng tới đây ta đã có thể đồng hành với Lục chưởng môn rồi.
Sắc mặt Đới Cương Tử có chút biến hóa sau khi tới bên người Lục Thiếu Du rồi lập tức nhìn về phía Diệp Mỹ rồi nói.
- Ta chỉ tùy tiện tới xem náo nhiệt một chút mà thôi.
Lục Thiếu Du nói, thế nhưng trong lòng hắn lại không nghĩ như vậy. Đới Cương Tử nhất định cũng thu được tin tức về Bách thú Cốc vì vậy mới tới sơn mạch Vụ Hải, lại không thông báo cho Phi Linh môn, có thể thấy được trong lòng Đới Cương Tử này đã có tâm làm phản.
- Lục chưởng môn. Để ta giới thiệu mọi người cho ngươi một chút.
Đới Cương Tử nói với Lục Thiếu Du:
- Vị này chính là Trần Ngọc Đông chưởng môn của Nam Hải môn, vị này chính là Vương Xán Nhiên, chưởng môn của Bảo Đài Môn.
Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua hai người, Trần Ngọc Đông kia mặc một bộ y phục màu vàng khuôn mặt đen đúa, thân hình gầy gò, thế nhưng đôi mắt bắn ra tinh quang. Từ khí tức mơ hồ trên người hắn có thể nhận ra, hắn là Vũ Suất tam trọng giống như Âu Dương Lãnh Tật.
Mà Vương Xán Nhiên kia đôi mắt hiện lên sự âm lệ, mặc một bộ y phục màu trắng khi tức không kém Khang Tử Vân, là Linh Suất tam trọng.
Nhìn thấy hai người này, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, Nam Hải môn và Bảo Đài môn này Lục Thiếu Du cũng biết, hai môn phái này giống như Quỷ Vũ Tông đều là thế lực nhị lưu.
Lúc này ba môn phái tụ tập cùng một chỗ Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái. Trong thế lực của Nhất tông Nhất môn Nhất giáo cũng có không ít thế lực nhị lưu phía dưới. Mà Quỷ Vũ Tông, Bảo Đài môn, Nam Hải môn này chính là thế lực nhị lưu dưới trướng Hóa Vũ tông, vì Hóa Vũ tông giống như thiên lôi sai đâu đánh đó.
- Hóa ra là hai vị chưởng môn, thất lễ.
Lục Thiếu Du khẽ thi lễ, thế lực của hai sơn môn này không dưới Quỷ Vũ Tông. Trong môn ít nhiều cũng có cường giả trấn thủ, Lục Thiếu Du cũng không muốn đắc tội.
- Trần chưởng môn, Vương chưởng môn, để ta giới thiệu với hai vị một chút, đây là chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.
Lập tức Đới Cương Tử giới thiệu Lục Thiếu Du với Trần Ngọc Đông và Vương Xán Nhiên.
- Ân.
Hai người này thấy Lục Thiếu Du hành lễ chỉ khẽ gật đầu một cái mà thôi, Phi Linh môn bọn họ còn chưa nghe nói qua. Thực lực Lục Thiếu Du bọn họ âm thầm tra xét không thấu thế nhưng cũng không có để ý nhiều.
Một môn phái tam lưu đương nhiên bọn họ không đặt vào trong mắt.
Đối với thái độ của hai người này Lục Thiếu Du cũng không để ý, thế nhưng vẫn âm thầm lưu ý. Nam Hải môn, Bảo Đài môn hắn cũng không cần quá coi trọng.
- Trần Ngọc Đông, đệ tử các ngươi làm đệ tử chúng ta bị thương, nếu như ngày hôm nay không cho ta một cái công đạo vậy thì đừng trách ta không khách khí.
Lúc này trong đám thế lực đối diện, một lão giả mặc hắc y sắc mặt âm hàn tiến lên phía trước, khí tức quanh người tỏa ra, không ngờ cũng là Vũ Suất.
- La Chí Cương, đệ tử của ngươi không bằng người khác, bị đệ tử của ta đả thương ngươi lại không biết xấu hổ tới tìm ta, ngươi không sợ mặt mũi của ngươi bị mất sao?
Trần Ngọc Đông lạnh lùng quát lên một tiếng.
- Ha Ha, Địa Cương Môn quả thực là nực cười, đệ tử trong môn kỹ không bằng người, lại tìm sư phụ xuất đầu, thực sự là uất ức. Lẽ nào đệ tử Địa Cương môn chỉ có vậy thôi sao?
Vương Xán Nhiên cũng lớn tiếng phụ họa. Bảo Đài Môn, Quỷ Vũ Tông, Nam Hải môn, ba cỗ thế lực này bình thường âm thầm đấu đá nhau, thế nhưng trước mặt các thế lực khác lại vô cùng đồng lòng.
- Trần Ngọc Đông, ngươi bớt nói nhảm đi. Nếu như đệ tử ngươi một mình đánh thắng đệ tử ta, ta cũng không phản đối. Thế nhưng sáu tên đệ tử ngươi lại xuất thủ đối phó với một người đệ tử của ta. Ngươi, quả thực là con mẹ nó không biết xấu hổ, lại còn dám không biết xấu hổ nói đệ tử ta kỹ không bằng ngươi.
Lão giả âm lệ kia lập tức nói.
- Nực cười, một đám đệ tử ta đấu với một tên đệ tử ngươi có gì là không được? Có quy định nào không cho phép một đám không được đánh một người sao?
Trần Ngọc Đông lớn tiếng nói.
Sắc mặt Lục Thiếu Du vô cùng ngạc nhiên. Nghe những lời này vốn hắn còn tưởng rằng đệ tử Trần Ngọc Đông thực lực cường hãn, đệ tử của lão giả kia thực lực yếu hơn không bằng người khác. Ai ngờ đệ tử của Trần Ngọc Đông lại vây công một người lại còn lớn tiếng như vậy. Quả thực Trần Ngọc Đông này đúng là cực phẩm trong đám người không biết xấu hổ.
- Chưởng môn, người vừa nói chính là chưởng môn La Chí Cương của Địa Cương Môn, bên cạnh hắn còn có tông chủ Đỗ Nguyệt Nga của Hợp Hoan Tông, chưởng môn Tần Minh Ba của Côn Sơn môn. Ba sơn môn này đều là thế lực nhị lưu giống như ba người kia, đều là thế lực của Hắc Sát giáo.
Diệp Mỹ truyền âm nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua đội hình đối phương. Bên người La Chí Cương kia hiện tại còn có một phụ nhân chừng ba mươi tuổi, phong vận thành tục, dáng dấp diễm lệ, ăn mặc cực kỳ hào phóng. Hơn phân nửa bộ ngực sữa lộ ra ngoài, đặc biệt là ánh mắt mang theo xuân ý nhộn nhạo dường như lúc nào cũng khiêu khích người khác, hẳn là tông chủ Đỗ Nguyệt Nga của Hợp Hoan Tông.
Còn một đại hán áo xanh tuổi chừng bốn mươi, tu vi thoạt nhìn cũng đã tới Vũ Suất. Hẳn là Tần Minh Ba trong lời Diệp Mỹ nói, chưởng môn Côn Sơn môn. Côn Sơn môn này cũng là thế lực nhị lưu, thực lực trong môn cũng không dưới Quỷ Vũ Tông.
Nhiều chưởng môn thế lực nhị lưu đều tới sơn mạch Vụ Hải, Lục Thiếu Du cũng không khỏi cảm thán một câu.
Có lẽ bởi vì cả đám người này đều biết tin tức bảo vật của Bách Thú Cốc cho nên mới tới đây. Xem ra bảo vật khống chế yêu thú của Bách Thú Cốc quả thực có lực mê hoặc vô cùng lớn.
- Trần Ngọc Đông, chuyện này Địa Cương môn của ta sẽ không để yên cho Nam Hải môn các ngươi.
La Chí Cương quát lớn.
- Sợ ngươi sao? Ngươi có muốn động thủ luôn không? Nam Hải môn của ta không phải dễ chọc.
Trần Ngọc Đông cười lạnh một tiếng, thực lực của song phương không kém nhau là mấy cho nên cũng không sợ gì đối phương.
Trần Ngọc Đông nói xong, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn lên phía không trung. Trong nháy mắt giữa không trung có một đầu yêu thú to lớn xoay quanh ở trên bầu trời.
- Yêu thú ngũ giai sơ kỳ.
Cảm nhận khí tức của đầu yêu thú này, Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày. Lập tức có mấy đạo thân ảnh từ trên lưng yêu thú phi hành nhảy xuống.
Hơn mười người nhảy xuống tức thì hấp dẫn ánh mắt của đám người. Nhìn hơn mười người đột nhiên xuất hiện này, sắc mặt mọi người có mặt đều khẽ biến hóa.
- Lục chưởng môn, ta tới đây đã vài ngày rồi. Sớm biết Lục chưởng môn cũng tới đây ta đã có thể đồng hành với Lục chưởng môn rồi.
Sắc mặt Đới Cương Tử có chút biến hóa sau khi tới bên người Lục Thiếu Du rồi lập tức nhìn về phía Diệp Mỹ rồi nói.
- Ta chỉ tùy tiện tới xem náo nhiệt một chút mà thôi.
Lục Thiếu Du nói, thế nhưng trong lòng hắn lại không nghĩ như vậy. Đới Cương Tử nhất định cũng thu được tin tức về Bách thú Cốc vì vậy mới tới sơn mạch Vụ Hải, lại không thông báo cho Phi Linh môn, có thể thấy được trong lòng Đới Cương Tử này đã có tâm làm phản.
- Lục chưởng môn. Để ta giới thiệu mọi người cho ngươi một chút.
Đới Cương Tử nói với Lục Thiếu Du:
- Vị này chính là Trần Ngọc Đông chưởng môn của Nam Hải môn, vị này chính là Vương Xán Nhiên, chưởng môn của Bảo Đài Môn.
Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua hai người, Trần Ngọc Đông kia mặc một bộ y phục màu vàng khuôn mặt đen đúa, thân hình gầy gò, thế nhưng đôi mắt bắn ra tinh quang. Từ khí tức mơ hồ trên người hắn có thể nhận ra, hắn là Vũ Suất tam trọng giống như Âu Dương Lãnh Tật.
Mà Vương Xán Nhiên kia đôi mắt hiện lên sự âm lệ, mặc một bộ y phục màu trắng khi tức không kém Khang Tử Vân, là Linh Suất tam trọng.
Nhìn thấy hai người này, ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, Nam Hải môn và Bảo Đài môn này Lục Thiếu Du cũng biết, hai môn phái này giống như Quỷ Vũ Tông đều là thế lực nhị lưu.
Lúc này ba môn phái tụ tập cùng một chỗ Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái. Trong thế lực của Nhất tông Nhất môn Nhất giáo cũng có không ít thế lực nhị lưu phía dưới. Mà Quỷ Vũ Tông, Bảo Đài môn, Nam Hải môn này chính là thế lực nhị lưu dưới trướng Hóa Vũ tông, vì Hóa Vũ tông giống như thiên lôi sai đâu đánh đó.
- Hóa ra là hai vị chưởng môn, thất lễ.
Lục Thiếu Du khẽ thi lễ, thế lực của hai sơn môn này không dưới Quỷ Vũ Tông. Trong môn ít nhiều cũng có cường giả trấn thủ, Lục Thiếu Du cũng không muốn đắc tội.
- Trần chưởng môn, Vương chưởng môn, để ta giới thiệu với hai vị một chút, đây là chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.
Lập tức Đới Cương Tử giới thiệu Lục Thiếu Du với Trần Ngọc Đông và Vương Xán Nhiên.
- Ân.
Hai người này thấy Lục Thiếu Du hành lễ chỉ khẽ gật đầu một cái mà thôi, Phi Linh môn bọn họ còn chưa nghe nói qua. Thực lực Lục Thiếu Du bọn họ âm thầm tra xét không thấu thế nhưng cũng không có để ý nhiều.
Một môn phái tam lưu đương nhiên bọn họ không đặt vào trong mắt.
Đối với thái độ của hai người này Lục Thiếu Du cũng không để ý, thế nhưng vẫn âm thầm lưu ý. Nam Hải môn, Bảo Đài môn hắn cũng không cần quá coi trọng.
- Trần Ngọc Đông, đệ tử các ngươi làm đệ tử chúng ta bị thương, nếu như ngày hôm nay không cho ta một cái công đạo vậy thì đừng trách ta không khách khí.
Lúc này trong đám thế lực đối diện, một lão giả mặc hắc y sắc mặt âm hàn tiến lên phía trước, khí tức quanh người tỏa ra, không ngờ cũng là Vũ Suất.
- La Chí Cương, đệ tử của ngươi không bằng người khác, bị đệ tử của ta đả thương ngươi lại không biết xấu hổ tới tìm ta, ngươi không sợ mặt mũi của ngươi bị mất sao?
Trần Ngọc Đông lạnh lùng quát lên một tiếng.
- Ha Ha, Địa Cương Môn quả thực là nực cười, đệ tử trong môn kỹ không bằng người, lại tìm sư phụ xuất đầu, thực sự là uất ức. Lẽ nào đệ tử Địa Cương môn chỉ có vậy thôi sao?
Vương Xán Nhiên cũng lớn tiếng phụ họa. Bảo Đài Môn, Quỷ Vũ Tông, Nam Hải môn, ba cỗ thế lực này bình thường âm thầm đấu đá nhau, thế nhưng trước mặt các thế lực khác lại vô cùng đồng lòng.
- Trần Ngọc Đông, ngươi bớt nói nhảm đi. Nếu như đệ tử ngươi một mình đánh thắng đệ tử ta, ta cũng không phản đối. Thế nhưng sáu tên đệ tử ngươi lại xuất thủ đối phó với một người đệ tử của ta. Ngươi, quả thực là con mẹ nó không biết xấu hổ, lại còn dám không biết xấu hổ nói đệ tử ta kỹ không bằng ngươi.
Lão giả âm lệ kia lập tức nói.
- Nực cười, một đám đệ tử ta đấu với một tên đệ tử ngươi có gì là không được? Có quy định nào không cho phép một đám không được đánh một người sao?
Trần Ngọc Đông lớn tiếng nói.
Sắc mặt Lục Thiếu Du vô cùng ngạc nhiên. Nghe những lời này vốn hắn còn tưởng rằng đệ tử Trần Ngọc Đông thực lực cường hãn, đệ tử của lão giả kia thực lực yếu hơn không bằng người khác. Ai ngờ đệ tử của Trần Ngọc Đông lại vây công một người lại còn lớn tiếng như vậy. Quả thực Trần Ngọc Đông này đúng là cực phẩm trong đám người không biết xấu hổ.
- Chưởng môn, người vừa nói chính là chưởng môn La Chí Cương của Địa Cương Môn, bên cạnh hắn còn có tông chủ Đỗ Nguyệt Nga của Hợp Hoan Tông, chưởng môn Tần Minh Ba của Côn Sơn môn. Ba sơn môn này đều là thế lực nhị lưu giống như ba người kia, đều là thế lực của Hắc Sát giáo.
Diệp Mỹ truyền âm nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua đội hình đối phương. Bên người La Chí Cương kia hiện tại còn có một phụ nhân chừng ba mươi tuổi, phong vận thành tục, dáng dấp diễm lệ, ăn mặc cực kỳ hào phóng. Hơn phân nửa bộ ngực sữa lộ ra ngoài, đặc biệt là ánh mắt mang theo xuân ý nhộn nhạo dường như lúc nào cũng khiêu khích người khác, hẳn là tông chủ Đỗ Nguyệt Nga của Hợp Hoan Tông.
Còn một đại hán áo xanh tuổi chừng bốn mươi, tu vi thoạt nhìn cũng đã tới Vũ Suất. Hẳn là Tần Minh Ba trong lời Diệp Mỹ nói, chưởng môn Côn Sơn môn. Côn Sơn môn này cũng là thế lực nhị lưu, thực lực trong môn cũng không dưới Quỷ Vũ Tông.
Nhiều chưởng môn thế lực nhị lưu đều tới sơn mạch Vụ Hải, Lục Thiếu Du cũng không khỏi cảm thán một câu.
Có lẽ bởi vì cả đám người này đều biết tin tức bảo vật của Bách Thú Cốc cho nên mới tới đây. Xem ra bảo vật khống chế yêu thú của Bách Thú Cốc quả thực có lực mê hoặc vô cùng lớn.
- Trần Ngọc Đông, chuyện này Địa Cương môn của ta sẽ không để yên cho Nam Hải môn các ngươi.
La Chí Cương quát lớn.
- Sợ ngươi sao? Ngươi có muốn động thủ luôn không? Nam Hải môn của ta không phải dễ chọc.
Trần Ngọc Đông cười lạnh một tiếng, thực lực của song phương không kém nhau là mấy cho nên cũng không sợ gì đối phương.
Trần Ngọc Đông nói xong, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn lên phía không trung. Trong nháy mắt giữa không trung có một đầu yêu thú to lớn xoay quanh ở trên bầu trời.
- Yêu thú ngũ giai sơ kỳ.
Cảm nhận khí tức của đầu yêu thú này, Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày. Lập tức có mấy đạo thân ảnh từ trên lưng yêu thú phi hành nhảy xuống.
Hơn mười người nhảy xuống tức thì hấp dẫn ánh mắt của đám người. Nhìn hơn mười người đột nhiên xuất hiện này, sắc mặt mọi người có mặt đều khẽ biến hóa.