- Mọi người nghỉ ngơi một lát rồi đi tiếp. Số lượng yêu thú cao giai phía trước sẽ nhiều hơn không ít, tất cả phải cẩn thận, trên hải đảo phụ cận cũng có không ít dược liệu, nếu như vận khí tốt còn có linh quả. Mọi người chú ý nhiều hơn một chút.
Trong đoàn người một lão giả lục tuần nói. Trên người lão giả này mặc một trường sam màu xanh, trên mặt có không ít nếp nhăn, thế nhưng trong mắt lại có tinh quang chợt lóe.
- Vương trưởng lão, bằng vào tốc độ nhanh nhất của chúng ta thì mất bao lâu mới tới đại điện Vụ TInh.
Lữ Tiểu Linh hỏi Vương trưởng lão bên người.
- Hẳn là hai mươi ngày, bằng vào tốc độ nhanh nhất, không ngừng lại một chút nào.
Vương trưởng lão bên người Lữ Tiểu Linh đáp.
- Chúng ta có thể đi chậm một chút được không?
Lữ Tiểu Linh nhìn về phía sau, ánh mắt khẽ đổi rồi nói.
- Tiểu thư, không phải tiểu thư muốn chờ tiểu tử Lục Thiếu Du đó chứ?
Vương trưởng lão nhìn Lữ Tiểu Linh rồi nói:
- Tông chủ từng nói qua, chúng ta phải nhanh chóng tiến về phía đại điện Vụ Tinh, tuy rằng muốn nhận được cơ duyên trong đại điện phải dựa vào vận khí, thế nhưng thời gian cũng vô cùng q uan trọng, người tới đại điện Vụ Tinh trước thì cơ hội cũng lớn hơn rất nhiều.
- Thế nhưng....
Lữ Tiểu Linh nói.
- Tiểu thư, chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đó.
Lão giả mặc trường sam kia nói.
- Tiểu hỗn đản, ngươi có bị lạc đường không?
Nhìn lên không trung phía sau, Lữ Tiểu Linh lẩm bẩm nói.
Sưu Sưu.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí. Hai mắt mở ra nhìn về hải vực vô biên, còn có sương mù nhàn nhạt lượn lờ, quả thực hắn rất khó tưởng tượng ra trong sơn mạch Vụ Hải lại có một nơi như vậy.
- Thiếu Du, hải đảo phía trước mặt có chút động tĩnh.
Bạch Linh nói, ánh mắt lập tức nhìn về một hải đảo lớn phía trước. Diện tích của hải đảo này so với những hải đảo khi trước còn lớn hơn rất nhiều. Từ không trung nhìn xuống chỉ sợ chí ít cũng có đường kính mấy trăm dặm.
- Chúng ta qua đó xem một chút.
Có Bạch Linh bên người, Lục Thiếu Du không hề cố kỵ chút nào.
Trên hải đảo, dưới một ngọn núi khổng lồ lúc này có một mùi hương tràn ngập, trong đó có một cỗ năng lượng mạnh mẽ khuếch tán. Toàn bộ không trung hải đảo đều được bao phủ bởi cỗ năng lượng nồng nặc này.
Dưới ngọn núi lúc này có không ít người tụ tập. Chu vi chung quanh còn có không ít người lăng không mà đứng. Không ngờ lại là cường giả Linh Suất và Vũ Suất.
Mọi người đều đang nhìn kỹ vào một cái dây leo màu đỏ, dây leo này kéo dài từ dưới chân núi lên. Dây leo màu đỏ cuốn chung quanh một tảng đá khổng lồ, trên mặt tảng đá lúc này có một trái cây nhỏ như nắm tay trẻ con.
Trái cây này trong suốt, cả vật thể màu xanh tràn ngập quang mang. Không gian chung quanh nó lúc này lắc lưng, mùi hương đậm đặc kia là từ trái cây này tỏa ra, khiến không biết bao nhiêu người có mặt ở đây âm thầm nuốt nước miếng.
Rống.
Một tiếng thú rống trầm thấp vang lên. Lúc này trên núi cũng có hai đầu yêu thú khổng lồ vô cùng dữ tợn đang thủ hộ hai bên tảng đá này.
Yêu thú bên trái chính là một đầu đại mãng vô cùng lớn, cả người tràn ngập lân phiến, thân thể to lớn chí ít cũng phải trên sáu trăm thước, đường kính chừng sáu bảy trước đang xoay quanh tảng đá. Thân thể của nó so với tảng đá kia còn lớn hơn gấp mấy lần.
Yêu thú bên phải, thân thể khổng lồ cũng giống như một ngọn núi nhỏ. Toàn thân được bao bọc bởi một tầng thịt dày, chính là một con gấu màu trắng. Khí tức cường hãn trên người nó khuếch tán, hai mắt dữ tợn nhìn vào đầu cự mãng trước mắt.
Hai đầu yêu thú này dường như đang đối đầu với nhau khiến cho tất cả những vũ giả chung quanh cũng không dám tới gần.
- Hạt Thổ Yêu Mãng lục giai trung kỳ, còn có Hàn Băng Yêu Hùng lục giai trung kỳ.
Lúc ba người Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Lục Tâm Đồng xuất hiện thì ánh mắt đã sớm nhìn về phía hai đầu yêu thú khổng lồ kia. Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc. Không nghĩ tới hắn vừa tới Vụ Tinh Hải vài ngày lại có thể gặp được hai đầu yêu thú lục giai trung kỳ. Hai đầu yêu thú lục giai trung kỳ này dường như với mới đột phá tới lục giai chưa được bao lâu, thế nhưng đủ để đối phó với Vũ Suất tứ trọng và Vũ Suất ngũ trọng.
- Không ngờ là Hồn quả. Không nghĩ tới trong Vụ Tinh Hải này lại có bảo vật bực này.
Khi Lục Thiếu Du nhìn vào trái cây màu xanh trên tảng đá kia, trong lòng không khỏi ngẩn ra, sắc mặt lập tức vui mừng.
Trên Hồn quả này có một mùi hương như có như không cùng với năng lượng tràn ra, khí tức này khiến cho linh hồn trong đầu Lục Thiếu Du khẽ chấn động.
- Là Hồn quả, đã sắp thành thục rồi.
Thanh âm của Bạch Linh vang lên, ánh mắt nàng cũng nhìn về phía trái cây màu xanh, ánh mắt có chút kinh ngạc.
- Hẳn sẽ nhanh thôi.
Lục Thiếu Du gật đầu. Màu sắc của Hồn quả đang chậm rãi biến hóa, chờ sau khi màu sắc nó biến thành trắng tức thì đã thành thục. Căn cứ theo ghi chép trên ngọc giản của Nam thúc, Lục Thiếu Du đối với Hồn quả này cũng có không ít lý giải. Hồn quả này là chủ tài liệu luyện chế đan dược thất phẩm. Nếu như cứ thế mà dùng thì hiệu quả cũng cực lớn, đồng thời cũng giúp linh lực đề thăng cực cao.
- Thứ tốt nha.
Lục Thiếu Du khẽ cười. Hồn quả này không phải là thứ tầm thường, bản thân hắn gặp được cũng coi như có vận khí không tồi. Ánh mắt mắt lập tức đảo qua đám người chung quanh. Lúc này chung quanh đã tụ tập hơn trăm người, có hai Linh Suất, bốn Vũ Suất, thực lực mạnh nhất là Linh Suất ngũ trọng. Cả đám người này đương nhiên đều đến vì Hồn quả. Thế nhưng có lẽ bởi vì có sự tồn tại của Hạt Thổ Yêu Mãng và Hàn Băng Yêu Hùng cho nên mọi người cũng không dám tùy ý lộn xộn.
Sưu Sưu.
Giữa không trung, bởi vì mùi hương và năng lượng tràn ra ngày càng đậm cho nên có không ít người cũng bị hấp dẫn tới. Phía xa, sóng nước cuồn cuộn, lúc này cũng có không ít yêu thú tới đây. Dường như bởi vì bị Hạt Thổ Yêu Mãng và Hàn Băng Yêu Hùng áp chế cho nên yêu thú trong hải vực không dám tới gần, thế nhưng chúng nó đều đứng ở phía xa nhìn vào Hồn quả kia.
- Xem ra tới lúc Hồn quả thành thục sẽ có một hồi long tranh hổ đấu.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, hiện tại Hồn quả còn chưa thành thục. Một khi nó thành thục phỏng chừng mọi người sẽ không nhịn được mà xuất thủ tranh đoạt. Bảo vật như vậy coi như là cường giả Vũ Vương cũng có lực hấp dẫn vô cùng lớn. Mà đối với Linh Suất mà nói, lực hấp dẫn còn lớn hơn nhiều. Đến lúc đó không ra tay đoạt mới là lạ. Mà hắn có Bạch Linh bên người, lần này nhất định phải thu Hồn quả vào trong túi mới được.
Lúc này tất cả mọi người đều đang không ngừng nghĩ cách trong lúc chờ Hồn quả thành thục. Đột nhiên Lục Thiếu Du cảm thấy có một ánh mắt lạnh lùng nhìn vào trên người mình, hắn không khỏi nhíu mày lại. Quay đầu nhìn vào phía sau, lúc này phía sau hắn có bốn người đang lăng không mà tới, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hắn khi nãy là của một người thanh niên nhìn qua vô cùng âm lệ.
Trong đoàn người một lão giả lục tuần nói. Trên người lão giả này mặc một trường sam màu xanh, trên mặt có không ít nếp nhăn, thế nhưng trong mắt lại có tinh quang chợt lóe.
- Vương trưởng lão, bằng vào tốc độ nhanh nhất của chúng ta thì mất bao lâu mới tới đại điện Vụ TInh.
Lữ Tiểu Linh hỏi Vương trưởng lão bên người.
- Hẳn là hai mươi ngày, bằng vào tốc độ nhanh nhất, không ngừng lại một chút nào.
Vương trưởng lão bên người Lữ Tiểu Linh đáp.
- Chúng ta có thể đi chậm một chút được không?
Lữ Tiểu Linh nhìn về phía sau, ánh mắt khẽ đổi rồi nói.
- Tiểu thư, không phải tiểu thư muốn chờ tiểu tử Lục Thiếu Du đó chứ?
Vương trưởng lão nhìn Lữ Tiểu Linh rồi nói:
- Tông chủ từng nói qua, chúng ta phải nhanh chóng tiến về phía đại điện Vụ Tinh, tuy rằng muốn nhận được cơ duyên trong đại điện phải dựa vào vận khí, thế nhưng thời gian cũng vô cùng q uan trọng, người tới đại điện Vụ Tinh trước thì cơ hội cũng lớn hơn rất nhiều.
- Thế nhưng....
Lữ Tiểu Linh nói.
- Tiểu thư, chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đó.
Lão giả mặc trường sam kia nói.
- Tiểu hỗn đản, ngươi có bị lạc đường không?
Nhìn lên không trung phía sau, Lữ Tiểu Linh lẩm bẩm nói.
Sưu Sưu.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí. Hai mắt mở ra nhìn về hải vực vô biên, còn có sương mù nhàn nhạt lượn lờ, quả thực hắn rất khó tưởng tượng ra trong sơn mạch Vụ Hải lại có một nơi như vậy.
- Thiếu Du, hải đảo phía trước mặt có chút động tĩnh.
Bạch Linh nói, ánh mắt lập tức nhìn về một hải đảo lớn phía trước. Diện tích của hải đảo này so với những hải đảo khi trước còn lớn hơn rất nhiều. Từ không trung nhìn xuống chỉ sợ chí ít cũng có đường kính mấy trăm dặm.
- Chúng ta qua đó xem một chút.
Có Bạch Linh bên người, Lục Thiếu Du không hề cố kỵ chút nào.
Trên hải đảo, dưới một ngọn núi khổng lồ lúc này có một mùi hương tràn ngập, trong đó có một cỗ năng lượng mạnh mẽ khuếch tán. Toàn bộ không trung hải đảo đều được bao phủ bởi cỗ năng lượng nồng nặc này.
Dưới ngọn núi lúc này có không ít người tụ tập. Chu vi chung quanh còn có không ít người lăng không mà đứng. Không ngờ lại là cường giả Linh Suất và Vũ Suất.
Mọi người đều đang nhìn kỹ vào một cái dây leo màu đỏ, dây leo này kéo dài từ dưới chân núi lên. Dây leo màu đỏ cuốn chung quanh một tảng đá khổng lồ, trên mặt tảng đá lúc này có một trái cây nhỏ như nắm tay trẻ con.
Trái cây này trong suốt, cả vật thể màu xanh tràn ngập quang mang. Không gian chung quanh nó lúc này lắc lưng, mùi hương đậm đặc kia là từ trái cây này tỏa ra, khiến không biết bao nhiêu người có mặt ở đây âm thầm nuốt nước miếng.
Rống.
Một tiếng thú rống trầm thấp vang lên. Lúc này trên núi cũng có hai đầu yêu thú khổng lồ vô cùng dữ tợn đang thủ hộ hai bên tảng đá này.
Yêu thú bên trái chính là một đầu đại mãng vô cùng lớn, cả người tràn ngập lân phiến, thân thể to lớn chí ít cũng phải trên sáu trăm thước, đường kính chừng sáu bảy trước đang xoay quanh tảng đá. Thân thể của nó so với tảng đá kia còn lớn hơn gấp mấy lần.
Yêu thú bên phải, thân thể khổng lồ cũng giống như một ngọn núi nhỏ. Toàn thân được bao bọc bởi một tầng thịt dày, chính là một con gấu màu trắng. Khí tức cường hãn trên người nó khuếch tán, hai mắt dữ tợn nhìn vào đầu cự mãng trước mắt.
Hai đầu yêu thú này dường như đang đối đầu với nhau khiến cho tất cả những vũ giả chung quanh cũng không dám tới gần.
- Hạt Thổ Yêu Mãng lục giai trung kỳ, còn có Hàn Băng Yêu Hùng lục giai trung kỳ.
Lúc ba người Lục Thiếu Du, Bạch Linh, Lục Tâm Đồng xuất hiện thì ánh mắt đã sớm nhìn về phía hai đầu yêu thú khổng lồ kia. Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc. Không nghĩ tới hắn vừa tới Vụ Tinh Hải vài ngày lại có thể gặp được hai đầu yêu thú lục giai trung kỳ. Hai đầu yêu thú lục giai trung kỳ này dường như với mới đột phá tới lục giai chưa được bao lâu, thế nhưng đủ để đối phó với Vũ Suất tứ trọng và Vũ Suất ngũ trọng.
- Không ngờ là Hồn quả. Không nghĩ tới trong Vụ Tinh Hải này lại có bảo vật bực này.
Khi Lục Thiếu Du nhìn vào trái cây màu xanh trên tảng đá kia, trong lòng không khỏi ngẩn ra, sắc mặt lập tức vui mừng.
Trên Hồn quả này có một mùi hương như có như không cùng với năng lượng tràn ra, khí tức này khiến cho linh hồn trong đầu Lục Thiếu Du khẽ chấn động.
- Là Hồn quả, đã sắp thành thục rồi.
Thanh âm của Bạch Linh vang lên, ánh mắt nàng cũng nhìn về phía trái cây màu xanh, ánh mắt có chút kinh ngạc.
- Hẳn sẽ nhanh thôi.
Lục Thiếu Du gật đầu. Màu sắc của Hồn quả đang chậm rãi biến hóa, chờ sau khi màu sắc nó biến thành trắng tức thì đã thành thục. Căn cứ theo ghi chép trên ngọc giản của Nam thúc, Lục Thiếu Du đối với Hồn quả này cũng có không ít lý giải. Hồn quả này là chủ tài liệu luyện chế đan dược thất phẩm. Nếu như cứ thế mà dùng thì hiệu quả cũng cực lớn, đồng thời cũng giúp linh lực đề thăng cực cao.
- Thứ tốt nha.
Lục Thiếu Du khẽ cười. Hồn quả này không phải là thứ tầm thường, bản thân hắn gặp được cũng coi như có vận khí không tồi. Ánh mắt mắt lập tức đảo qua đám người chung quanh. Lúc này chung quanh đã tụ tập hơn trăm người, có hai Linh Suất, bốn Vũ Suất, thực lực mạnh nhất là Linh Suất ngũ trọng. Cả đám người này đương nhiên đều đến vì Hồn quả. Thế nhưng có lẽ bởi vì có sự tồn tại của Hạt Thổ Yêu Mãng và Hàn Băng Yêu Hùng cho nên mọi người cũng không dám tùy ý lộn xộn.
Sưu Sưu.
Giữa không trung, bởi vì mùi hương và năng lượng tràn ra ngày càng đậm cho nên có không ít người cũng bị hấp dẫn tới. Phía xa, sóng nước cuồn cuộn, lúc này cũng có không ít yêu thú tới đây. Dường như bởi vì bị Hạt Thổ Yêu Mãng và Hàn Băng Yêu Hùng áp chế cho nên yêu thú trong hải vực không dám tới gần, thế nhưng chúng nó đều đứng ở phía xa nhìn vào Hồn quả kia.
- Xem ra tới lúc Hồn quả thành thục sẽ có một hồi long tranh hổ đấu.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, hiện tại Hồn quả còn chưa thành thục. Một khi nó thành thục phỏng chừng mọi người sẽ không nhịn được mà xuất thủ tranh đoạt. Bảo vật như vậy coi như là cường giả Vũ Vương cũng có lực hấp dẫn vô cùng lớn. Mà đối với Linh Suất mà nói, lực hấp dẫn còn lớn hơn nhiều. Đến lúc đó không ra tay đoạt mới là lạ. Mà hắn có Bạch Linh bên người, lần này nhất định phải thu Hồn quả vào trong túi mới được.
Lúc này tất cả mọi người đều đang không ngừng nghĩ cách trong lúc chờ Hồn quả thành thục. Đột nhiên Lục Thiếu Du cảm thấy có một ánh mắt lạnh lùng nhìn vào trên người mình, hắn không khỏi nhíu mày lại. Quay đầu nhìn vào phía sau, lúc này phía sau hắn có bốn người đang lăng không mà tới, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hắn khi nãy là của một người thanh niên nhìn qua vô cùng âm lệ.