- Mặt khác, thông báo cho người Hình đường ngày hôm nay chấp hành, ta sẽ không mang các ngươi tới sân rộng để chấp hành, ta cũng không muốn làm mất mặt Phi Linh môn. Thế nhưng các ngươi phải chấp hành ở trước mặt tất cả đệ tử Linh đường.
Lục Thiếu Du nói.
Nghe thấy Lục Thiếu Du nói vậy hai người càng thêm bất đắc dĩ, thế nhưng cũng không dám nói thêm điều gì. Loại nghiêm phạt này dù sao cũng đã nhẹ rồi.
Sau khi phân phó vài câu, Lục Thiếu Du nhanh chóng rời đi. Trước khi đi hắn cũng không quên phân phó hai người thông báo Đường chủ các đường tối nay trực tiếp tới Phi Linh môn.
Sau khi Lục Thiếu Du rời đi thì tới phiên Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ nổi bão. Vô duyên vô cớ bị xử phạt, quan trọng hơn là chưởng môn đã tức giận với bọn hắn, trong cơn giận dữ hai người trực tiếp đánh cho sáu người kia chết khiếp. Đám người Kim đường cho rằng mấy người này bị phạt cả đám vô cùng giận dữ, trực tiếp tung ra quyền cước khiến cho cả người sáu người kia biến dạng.
Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ còn chưa nguôi giận, hai người nhanh chóng kéo sáu người kia tới sân rộng của trấn Hoa Môn, lúc này có không ít người tới xem. Hai người sau khi tuyên bố vài câu, lập tức giơ tay chém xuống. Tự mình động thủ, nhanh chóng chém đầu sáu người.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du khẽ thở dài, xem ra muốn quản lý một sơn môn cũng không phải là chuyện dễ dàng, Phi Linh môn hiện tại cũng nên chỉnh đốn một chút.
Từ trấn Hoa Môn trở lại Phi Linh môn cũng không mất bao lâu. Một mảnh núi non quen thuộc lúc này đã xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du. Nhìn thấy mảnh núi non này trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi dao động. Cho dù là Lục gia hay Vân Dương Tông đều không khiến cho hắn có cảm giác này.
Trong Phi Linh môn, đám đệ tử nhìn thấy Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ trên bầu trời lúc này đã biết là chưởng môn đã trở về. Ngoại trừ chưởng môn ra không có ai tọa kỵ là Thiên Sí Tuyết Sư cả.
Trong đình viện hậu sơn Phi Linh môn, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đều đang tu luyện, dường như đã cảm nhận được cái gì, lông mày không khỏi nhíu lại, nhanh chóng biến mất trong phòng.
Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân lúc này cũng bắn về phía trước. Cảm nhận được một cỗ khí tức cường hãn xa lạ khiến cho bọn hắn nhanh chóng đi tới cửa Phi Linh môn.
- Đây là Phi Linh môn sao? Nơi này cũng không lớn nha.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Phi Linh môn phía dưới rồi nói. Nơi này so với địa bàn của nó trong Vụ Tinh Hải còn bé hơn không ít. Lời còn chưa dứt, sắc mặt Thiên Độc Yêu Long tức thì biến đổi, râu rồng run lên rồi nói:
- Ồ, một Vũ Vương, hai Vũ Suất cửu trọng, một Linh Suất cửu trọng.
Sưu.
Bốn đạo thân ảnh trong nháy mắt lăng không lao tới, chính là đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh. Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhanh chóng đảo qua trên người Lục Thiếu Du rồi chuyển sang người Thiên Độc Yêu Long. Khí tức cường hãn kia là từ trên người THiên Độc Yêu Long tràn ra, người có tu vi thấp không thể cảm nhận được thực lực của nó. Thế nhưng đạt tới cấp bậc như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thì không thể giấu được cảm giác của nàng.
Mà Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đánh giá Thiên Độc Yêu Long dường như đã cảm nhận được cái gì đó, ánh mắt có chút nghi hoặc.
- Tham kiến trưởng môn.
Phía dưới, đám người Hoa Mãn Ngọc cùng chúng đệ tử nhanh chóng hành lễ.
- Oánh tỷ, Đông lão, ta trở về các ngươi cũng không cần long trọng như vậy đâu.
Lục Thiếu Du khẽ cười, trong lòng đương nhiên biết đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh là vì Thiên Độc Yêu Long mới xuất hiện. Tuy rằng Thiên Độc Yêu Long đã thu liễm khí tức. Thế nhưng còn chưa thu liễm hết được. Người có thực lực thấp không thể cảm nhận ra. Thế nhưng nó nhất định không thể giấu được cảm giác của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tuy rằng không đạt tới Linh Vương, thế nhưng linh giả thường có linh hồn lực mạnh hơn một chút, đương nhiên có thể cảm nhận được một ít.
- Thiếu Du, vị này chính là?
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh không để ý tới lời bông đùa của Lục Thiếu Du, ánh mắt không rời khỏi Thiên Độc Yêu Long.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, cường giả Vũ Vương nó cũng không dám làm cao, nói:
- Mấy người này gọi ta là Độc Long, sau này các ngươi cũng gọi ta là Độc Long đi, ha ha.
- Sư phụ.
Lục Tâm Đồng không quan tâm tới mọi người, nhanh chóng lao thẳng về phía Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi lăng không mà đứng. Mấy tháng này không gặp sư phụ, trong lòng nàng cũng vô cùng nhớ. Sư phụ đối với nàng vô cùng tốt, nàng cũng biết được điều này cho nên trong lòng vô cùng ỷ lại với vị sư phụ này.
Thế nhưng Lục Tâm Đồng lăng không mà đứng khiến cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ nhíu mày rồi há hốc mồm.
- Tâm Đồng, con đột phá tới Linh Suất rồi sao?
Đông Vô Mệnh trợn mắt nhìn đồ đệ bảo bối trước mặt mình. Vốn hắn đang muốn nhìn xem đồ đệ bảo bối của mình mấy tháng nay có gầy đi không, ai ngờ nhìn thấy cảnh tượng này khiến cho hắn trợn mắt, trái tim không khỏi đập nhanh hơn vài phần.
- Vâng, con cũng không biết vì sao mà đột phá được tới Linh Suất nữa.
Lục Tâm Đồng mỉm cười, dựa vào người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi làm nũng nói:
- Sư phụ, con nhớ người muốn chết.
Nghe Lục Tâm Đồng nói vậy, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, còn có Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc phía dưới dùng ánh mắt như gặp quỷ nhìn Lục Tâm Đồng. Một người chưa tới mười lăm tuổi đã là Linh Suất, loại thiên phú này so với yêu nghiệt còn yêu nghiệt hơn.
- Ha ha ha.
Đông Vô Mệnh hít sâu một hơi, lập tức hưng phấn cười ha hả nói:
- Ha ha, ta xem từ sau có ai dám so đồ đệ với ta. Ta chà đạp chết hắn.
Lục Thiếu Du khẽ cười. Một Linh Suất chưa tới mười lăm tuổi chỉ sợ sẽ không có ai dám so sánh đồ đệ với lão độc vật. Huống chi bây giờ không chỉ là như vậy, còn có Xích Kim Độc Chu, thực lực của Lục Tâm Đồng tuyệt đối không phải Linh Suất nhất trọng bình thường.
Một lát sau, Tiểu Long mang theo Thiên Độc Yêu Long đi tới hậu sơn. Trong đình viện phía sau núi cũng đã không còn chỗ ở, chỉ có thể kiến tạo một lần nữa mà thôi.
Lúc này trong đình viện phía sau núi, Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, còn có Lục Tâm Đồng và Bạch Linh đang ngồi đó.
- Oánh tỷ, Lữ Chính Cường của Linh Thiên môn nói Phi Linh môn ta có phiền phức, rốt cuộc là có chuyện gì?
Trong đình viện, Lục Thiếu Du nhanh chóng hỏi. Dọc đường đi hắn luôn lo lắng chuyện này, sau khi về tới Phi Linh môn thì cũng an tâm một chút. Bên trong Phi Linh môn dường như cũng không có bộ dáng gặp phải phiền phức.
- Hóa ra là ngươi đã biết, chúng ta đang chờ ngươi trở về đây.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, lập tức đem sự tình đại khái thuật lại cho Lục Thiếu Du một lần.
Lục Thiếu Du nói.
Nghe thấy Lục Thiếu Du nói vậy hai người càng thêm bất đắc dĩ, thế nhưng cũng không dám nói thêm điều gì. Loại nghiêm phạt này dù sao cũng đã nhẹ rồi.
Sau khi phân phó vài câu, Lục Thiếu Du nhanh chóng rời đi. Trước khi đi hắn cũng không quên phân phó hai người thông báo Đường chủ các đường tối nay trực tiếp tới Phi Linh môn.
Sau khi Lục Thiếu Du rời đi thì tới phiên Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ nổi bão. Vô duyên vô cớ bị xử phạt, quan trọng hơn là chưởng môn đã tức giận với bọn hắn, trong cơn giận dữ hai người trực tiếp đánh cho sáu người kia chết khiếp. Đám người Kim đường cho rằng mấy người này bị phạt cả đám vô cùng giận dữ, trực tiếp tung ra quyền cước khiến cho cả người sáu người kia biến dạng.
Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ còn chưa nguôi giận, hai người nhanh chóng kéo sáu người kia tới sân rộng của trấn Hoa Môn, lúc này có không ít người tới xem. Hai người sau khi tuyên bố vài câu, lập tức giơ tay chém xuống. Tự mình động thủ, nhanh chóng chém đầu sáu người.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du khẽ thở dài, xem ra muốn quản lý một sơn môn cũng không phải là chuyện dễ dàng, Phi Linh môn hiện tại cũng nên chỉnh đốn một chút.
Từ trấn Hoa Môn trở lại Phi Linh môn cũng không mất bao lâu. Một mảnh núi non quen thuộc lúc này đã xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du. Nhìn thấy mảnh núi non này trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi dao động. Cho dù là Lục gia hay Vân Dương Tông đều không khiến cho hắn có cảm giác này.
Trong Phi Linh môn, đám đệ tử nhìn thấy Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ trên bầu trời lúc này đã biết là chưởng môn đã trở về. Ngoại trừ chưởng môn ra không có ai tọa kỵ là Thiên Sí Tuyết Sư cả.
Trong đình viện hậu sơn Phi Linh môn, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đều đang tu luyện, dường như đã cảm nhận được cái gì, lông mày không khỏi nhíu lại, nhanh chóng biến mất trong phòng.
Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân lúc này cũng bắn về phía trước. Cảm nhận được một cỗ khí tức cường hãn xa lạ khiến cho bọn hắn nhanh chóng đi tới cửa Phi Linh môn.
- Đây là Phi Linh môn sao? Nơi này cũng không lớn nha.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Phi Linh môn phía dưới rồi nói. Nơi này so với địa bàn của nó trong Vụ Tinh Hải còn bé hơn không ít. Lời còn chưa dứt, sắc mặt Thiên Độc Yêu Long tức thì biến đổi, râu rồng run lên rồi nói:
- Ồ, một Vũ Vương, hai Vũ Suất cửu trọng, một Linh Suất cửu trọng.
Sưu.
Bốn đạo thân ảnh trong nháy mắt lăng không lao tới, chính là đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh. Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhanh chóng đảo qua trên người Lục Thiếu Du rồi chuyển sang người Thiên Độc Yêu Long. Khí tức cường hãn kia là từ trên người THiên Độc Yêu Long tràn ra, người có tu vi thấp không thể cảm nhận được thực lực của nó. Thế nhưng đạt tới cấp bậc như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thì không thể giấu được cảm giác của nàng.
Mà Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đánh giá Thiên Độc Yêu Long dường như đã cảm nhận được cái gì đó, ánh mắt có chút nghi hoặc.
- Tham kiến trưởng môn.
Phía dưới, đám người Hoa Mãn Ngọc cùng chúng đệ tử nhanh chóng hành lễ.
- Oánh tỷ, Đông lão, ta trở về các ngươi cũng không cần long trọng như vậy đâu.
Lục Thiếu Du khẽ cười, trong lòng đương nhiên biết đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh là vì Thiên Độc Yêu Long mới xuất hiện. Tuy rằng Thiên Độc Yêu Long đã thu liễm khí tức. Thế nhưng còn chưa thu liễm hết được. Người có thực lực thấp không thể cảm nhận ra. Thế nhưng nó nhất định không thể giấu được cảm giác của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tuy rằng không đạt tới Linh Vương, thế nhưng linh giả thường có linh hồn lực mạnh hơn một chút, đương nhiên có thể cảm nhận được một ít.
- Thiếu Du, vị này chính là?
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh không để ý tới lời bông đùa của Lục Thiếu Du, ánh mắt không rời khỏi Thiên Độc Yêu Long.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, cường giả Vũ Vương nó cũng không dám làm cao, nói:
- Mấy người này gọi ta là Độc Long, sau này các ngươi cũng gọi ta là Độc Long đi, ha ha.
- Sư phụ.
Lục Tâm Đồng không quan tâm tới mọi người, nhanh chóng lao thẳng về phía Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi lăng không mà đứng. Mấy tháng này không gặp sư phụ, trong lòng nàng cũng vô cùng nhớ. Sư phụ đối với nàng vô cùng tốt, nàng cũng biết được điều này cho nên trong lòng vô cùng ỷ lại với vị sư phụ này.
Thế nhưng Lục Tâm Đồng lăng không mà đứng khiến cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ nhíu mày rồi há hốc mồm.
- Tâm Đồng, con đột phá tới Linh Suất rồi sao?
Đông Vô Mệnh trợn mắt nhìn đồ đệ bảo bối trước mặt mình. Vốn hắn đang muốn nhìn xem đồ đệ bảo bối của mình mấy tháng nay có gầy đi không, ai ngờ nhìn thấy cảnh tượng này khiến cho hắn trợn mắt, trái tim không khỏi đập nhanh hơn vài phần.
- Vâng, con cũng không biết vì sao mà đột phá được tới Linh Suất nữa.
Lục Tâm Đồng mỉm cười, dựa vào người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi làm nũng nói:
- Sư phụ, con nhớ người muốn chết.
Nghe Lục Tâm Đồng nói vậy, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, còn có Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc phía dưới dùng ánh mắt như gặp quỷ nhìn Lục Tâm Đồng. Một người chưa tới mười lăm tuổi đã là Linh Suất, loại thiên phú này so với yêu nghiệt còn yêu nghiệt hơn.
- Ha ha ha.
Đông Vô Mệnh hít sâu một hơi, lập tức hưng phấn cười ha hả nói:
- Ha ha, ta xem từ sau có ai dám so đồ đệ với ta. Ta chà đạp chết hắn.
Lục Thiếu Du khẽ cười. Một Linh Suất chưa tới mười lăm tuổi chỉ sợ sẽ không có ai dám so sánh đồ đệ với lão độc vật. Huống chi bây giờ không chỉ là như vậy, còn có Xích Kim Độc Chu, thực lực của Lục Tâm Đồng tuyệt đối không phải Linh Suất nhất trọng bình thường.
Một lát sau, Tiểu Long mang theo Thiên Độc Yêu Long đi tới hậu sơn. Trong đình viện phía sau núi cũng đã không còn chỗ ở, chỉ có thể kiến tạo một lần nữa mà thôi.
Lúc này trong đình viện phía sau núi, Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, còn có Lục Tâm Đồng và Bạch Linh đang ngồi đó.
- Oánh tỷ, Lữ Chính Cường của Linh Thiên môn nói Phi Linh môn ta có phiền phức, rốt cuộc là có chuyện gì?
Trong đình viện, Lục Thiếu Du nhanh chóng hỏi. Dọc đường đi hắn luôn lo lắng chuyện này, sau khi về tới Phi Linh môn thì cũng an tâm một chút. Bên trong Phi Linh môn dường như cũng không có bộ dáng gặp phải phiền phức.
- Hóa ra là ngươi đã biết, chúng ta đang chờ ngươi trở về đây.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, lập tức đem sự tình đại khái thuật lại cho Lục Thiếu Du một lần.