Tiểu Lộc hướng Chu Hội Phi làm mặt quỷ, cười to nói : "Chu công tử, ngươi nghe không hiểu à ? Công tử nhà ta nói, Phó cô nương ở Hoa Nguyệt lâu, chỉ cần có tiền, ai cũng có thể nhúng chàm. Ngươi không thể chém hết ngón tay của bọn họ đâu, cẩn thận bị Huyện lệnh đại nhân xử tội"
Chu Hội Phi giật mình, mắng hai tiếng, ước chừng hắn lo lắng về chuyện cuốn trục của nam tử trẻ tuổi kia, đến cùng thì không rảnh lại cùng A Nguyên và tiểu nha đầu so đo, đang thúc giục nam tử trẻ tuổi kia rời đi.
Rất xa, còn nghe được hắn ở kêu lên : "Cảnh Tri Vãn đừng nhìn chằm chằm tên bộ khoái kia nữa! Cho dù có tốt thế nào thì hắn vẫn là nam nhân . . . . . . "
A Nguyên đi một đoạn đường, vuốt vuốt cọng cỏ, hỏi hướng Tiểu Lộc : " Người kia có phải nhìn chằm chằm vào ta hay không?"
Tiểu Lộc nói : " Người nào ạ? Người Chu Hội Phi gọi ấy à? Hắn dường như tên là Cảnh Tri Vãn . . . . . . Ừm, người đó nhìn tiểu thư ư? Nhưng sao em lại cảm thấy hắn một mực nhìn em."
Nàng sửa sang lại đầu tóc lộn xộn của mình, từ trong tay áo lấy ta một tấm gương, nhìn tấm gương cười nhe hai cái răng mèo.
A Nguyên hỏi : " Ta trước kia . . . . có từng gặp hắn chưa?"
" Không có!"
Tiểu Lộc đáp rất nhanh, " Bệnh tật như vậy, tiểu thư sẽ không thích. Chẳng qua . . . . . người đó trông thật tuấn tú, nhưng mà quá gầy!"
Đang lúc nói chuyện, thì thấy một tiểu nha dịch chạy vội tới đây, kêu lên : "Nguyên gia, cuối cùng cũng tìm được người rồi!"
A Nguyên vứt ngọn cỏ xanh đi , "Có chuyện gì?"
Tiểu nha dịch nói : " Chu Thực đã chết!"
"Chu Thực?"
A nguyên nhìn về phía Chu Hội Phi : "Là cha của Chu Hội Phi?"
Tiểu Lộc liền nhịn không được cuốn tóc, lại cuốn nữa, khiến mái tóc khó khăn lắm mới gọn gàng lại rối tinh rối mù, "Nhà này không phải có vấn đề gì chứ ? Con trai tên là heo biết bay, cha lại gọi là . . . . . . phân heo?"
*Từ đồng âm: 朱绘飞 Chu Hội Phi (zhu hui fei) - 猪会飞(heo biết bay)
朱蚀 - Chu Thực (zhu shi) ~ 猪屎 (phân heo)
A Nguyên không nhịn được cười "Có lẽ có vấn đề thật?"
Dù là Chu Thực có đọc giống phân heo hay không, thì hắn chết là đại sự trong huyện Thẩm Hà.
Hắn là hoàng đệ của đương kim hoàng đế Chu Hoảng, lại không biết vì lý do gì đã đắc tội hoàng đế, một chức quan cũng không có, chỉ có thể làm bách tính bình thường. Nhưng dù sao hắn cũng là dòng dõi hoàng thất chính tông, nên nếu có vị Chu hoàng tử nào đi ngang qua huyện Thẩm Hà, đều tới nhà vị thúc phụ này hỏi thăm.
Có lý do ngọn nguồn, Lý Huyện lệnh liền cấp tốc gọi về tâm phúc A Nguyên.
Lúc A Nguyên đuổi tới nơi, vị con trai trưởng đang lưu luyến gió trăng còn chưa về, chỉ có Chu phu nhân, thứ tử Chu Kế Phi cùng vài tên quản sự ở đó, quỳ gối một bên khóc đến nước mắt giàn giụa, cả căn phòng đều thê thảm ưu thương.
Thấy A nguyên tới, Lý Phỉ lau mồ hôi trên trán , nói : "Người khám nghiệm tử thi vừa đã nghiệm qua thi thể, ông ta là do dùng tiên đan quá lượng, đắc đạo thăng thiên!"
A Nguyên nhìn thi thể ngũ quan vặn vẹo trên mặt đất, vỗ trán nói: "Tiên đan? Đắc đạo thăng thiên?"
Lý Phỉ nói: "Ta hỏi rồi, ông ta đã dùng loại dược liệu này hai ba năm, Chu Thực thân thể không tốt, lại một mực dùng đan dược, để trường sinh bất lão."
Nói là Chu gia lão gia, kỳ thật Chu Thực cũng không . . . già lắm.
Người khám nghiệm thi thể đến xem, bộ dáng ông ta không tới 50 tuổi, nhưng so với Chu Hội Phi còn mập mạp hơn vài phần, phần bụng hở hết ra bên ngoài.
Sắc mặt ông ta biến thành màu đen, trên mặt cùng tay chân đều sinh ra không ít chấm đỏ như bệnh sởi, hai mắt khẽ nhếch, miệng và mũi có nước bọt, vẫn còn thấy dấu vết.
A Nguyên nâng thi thể lên rồi nhìn xuống, muốn nhìn kĩ trong miệng, đã thấy lợi bị phù nát hết, vết loét miệng vẫn còn.
A Nguyên quay đầu nhìn về phía người khám nghiệm tử thi: " Ta nói này vị huynh đệ, đắc đạo thăng thiên là tình trạng chết thế này à?"
( Edit + Beta : Hàn - Mai )
Chu Hội Phi giật mình, mắng hai tiếng, ước chừng hắn lo lắng về chuyện cuốn trục của nam tử trẻ tuổi kia, đến cùng thì không rảnh lại cùng A Nguyên và tiểu nha đầu so đo, đang thúc giục nam tử trẻ tuổi kia rời đi.
Rất xa, còn nghe được hắn ở kêu lên : "Cảnh Tri Vãn đừng nhìn chằm chằm tên bộ khoái kia nữa! Cho dù có tốt thế nào thì hắn vẫn là nam nhân . . . . . . "
A Nguyên đi một đoạn đường, vuốt vuốt cọng cỏ, hỏi hướng Tiểu Lộc : " Người kia có phải nhìn chằm chằm vào ta hay không?"
Tiểu Lộc nói : " Người nào ạ? Người Chu Hội Phi gọi ấy à? Hắn dường như tên là Cảnh Tri Vãn . . . . . . Ừm, người đó nhìn tiểu thư ư? Nhưng sao em lại cảm thấy hắn một mực nhìn em."
Nàng sửa sang lại đầu tóc lộn xộn của mình, từ trong tay áo lấy ta một tấm gương, nhìn tấm gương cười nhe hai cái răng mèo.
A Nguyên hỏi : " Ta trước kia . . . . có từng gặp hắn chưa?"
" Không có!"
Tiểu Lộc đáp rất nhanh, " Bệnh tật như vậy, tiểu thư sẽ không thích. Chẳng qua . . . . . người đó trông thật tuấn tú, nhưng mà quá gầy!"
Đang lúc nói chuyện, thì thấy một tiểu nha dịch chạy vội tới đây, kêu lên : "Nguyên gia, cuối cùng cũng tìm được người rồi!"
A Nguyên vứt ngọn cỏ xanh đi , "Có chuyện gì?"
Tiểu nha dịch nói : " Chu Thực đã chết!"
"Chu Thực?"
A nguyên nhìn về phía Chu Hội Phi : "Là cha của Chu Hội Phi?"
Tiểu Lộc liền nhịn không được cuốn tóc, lại cuốn nữa, khiến mái tóc khó khăn lắm mới gọn gàng lại rối tinh rối mù, "Nhà này không phải có vấn đề gì chứ ? Con trai tên là heo biết bay, cha lại gọi là . . . . . . phân heo?"
*Từ đồng âm: 朱绘飞 Chu Hội Phi (zhu hui fei) - 猪会飞(heo biết bay)
朱蚀 - Chu Thực (zhu shi) ~ 猪屎 (phân heo)
A Nguyên không nhịn được cười "Có lẽ có vấn đề thật?"
Dù là Chu Thực có đọc giống phân heo hay không, thì hắn chết là đại sự trong huyện Thẩm Hà.
Hắn là hoàng đệ của đương kim hoàng đế Chu Hoảng, lại không biết vì lý do gì đã đắc tội hoàng đế, một chức quan cũng không có, chỉ có thể làm bách tính bình thường. Nhưng dù sao hắn cũng là dòng dõi hoàng thất chính tông, nên nếu có vị Chu hoàng tử nào đi ngang qua huyện Thẩm Hà, đều tới nhà vị thúc phụ này hỏi thăm.
Có lý do ngọn nguồn, Lý Huyện lệnh liền cấp tốc gọi về tâm phúc A Nguyên.
Lúc A Nguyên đuổi tới nơi, vị con trai trưởng đang lưu luyến gió trăng còn chưa về, chỉ có Chu phu nhân, thứ tử Chu Kế Phi cùng vài tên quản sự ở đó, quỳ gối một bên khóc đến nước mắt giàn giụa, cả căn phòng đều thê thảm ưu thương.
Thấy A nguyên tới, Lý Phỉ lau mồ hôi trên trán , nói : "Người khám nghiệm tử thi vừa đã nghiệm qua thi thể, ông ta là do dùng tiên đan quá lượng, đắc đạo thăng thiên!"
A Nguyên nhìn thi thể ngũ quan vặn vẹo trên mặt đất, vỗ trán nói: "Tiên đan? Đắc đạo thăng thiên?"
Lý Phỉ nói: "Ta hỏi rồi, ông ta đã dùng loại dược liệu này hai ba năm, Chu Thực thân thể không tốt, lại một mực dùng đan dược, để trường sinh bất lão."
Nói là Chu gia lão gia, kỳ thật Chu Thực cũng không . . . già lắm.
Người khám nghiệm thi thể đến xem, bộ dáng ông ta không tới 50 tuổi, nhưng so với Chu Hội Phi còn mập mạp hơn vài phần, phần bụng hở hết ra bên ngoài.
Sắc mặt ông ta biến thành màu đen, trên mặt cùng tay chân đều sinh ra không ít chấm đỏ như bệnh sởi, hai mắt khẽ nhếch, miệng và mũi có nước bọt, vẫn còn thấy dấu vết.
A Nguyên nâng thi thể lên rồi nhìn xuống, muốn nhìn kĩ trong miệng, đã thấy lợi bị phù nát hết, vết loét miệng vẫn còn.
A Nguyên quay đầu nhìn về phía người khám nghiệm tử thi: " Ta nói này vị huynh đệ, đắc đạo thăng thiên là tình trạng chết thế này à?"
( Edit + Beta : Hàn - Mai )