"Cám ơn, ta không có việc gì, hơn nữa tiểu ngu ngốc kia cũng sẽ bảo hộ ta, mặc dù nhìn hắn không đáng tin lắm, bất quá ta tin rằng hắn có thể." Lãnh Huyết Ngũ nhìn Diệp Lãng trên mặt lộ ra một nụ cười chưa bao giờ thấy trên mặt nàng.
"A..."
Có phải ta nhìn nhầm không, ta thấy Lãnh Huyết Ngũ đang cười, là ảo giác sao? Nhất định là ảo giác!
"Ngốc, nơi này phải như vậy, ngươi như thế thì không được đâu, tuy trụ cột của ngươi rất vững chắc nhưng ngươi lại khuyết thiếu một chút linh hoạt!" Ở bên kia, Diệp Lãng lại bắt đầu dạy bảo Lãnh Huyết 520, đơn giản là vừa rồi nàng lại phát sinh thêm một sai lầm nữa.
"Ừ, ta biết rồi, vậy ngươi tới đi, ta đã đến cực hạn rồi." Lãnh Huyết 520 nói, đây cũng không phải là nàng dỗi mà thật sự là đã tới cực hạn của nàng rồi.
Tính cách của Lãnh Huyết 520 là tự hiểu được năng lực của mình, cái gì nàng không biết sẽ dừng lại, chậm rãi tìm tư liệu hay im lặng quan sát người khác, bổ khuyết những gì mình bị thiếu.
Đúng vậy, nàng chỉ yên lặng quan sát hay tự tra cứu, nàng sẽ không đi hỏi người khác, thực ra là có điểm không dám đihỏi, nàng sợ mình tạo phiền toái cho người ta.
Tính cách của Lãnh Huyết 520 tựa hồ thực sợ sệt, thực tự ti, thực cô độc!
Cũng vì vậy mà nàng luôn ở vị trí thực không chớp mắt trong Lãnh Huyết Tổ, lần này nàng đoạt được vị trí Lãnh Huyết Thập Tam cũng là một kết quả thực bất ngờ, là chuyện mà không ai có thể nghĩ tới được.
Có lẽ, cũng vì tính cách này mới giúp nàng đạt được vị trí này, là vàng thì trước sau gì cũng sáng!
Tuy rằng bắt nàng lãnh đạo một tiểu tổ có thể có chút khó khăn, bất quá cái này có thể chậm rãi bồi dưỡng!
Chỉ cần về sau nàng có thể sáng tạo ra luyện kim thuật cường đại thì cái tự tin kia tự nhiên sẽ chậm rãi dâng lên!
Tin rằng với tiềm lực của mình, nhất định chỉ trong vài năm nàng sẽ sáng tạo ra một thành tích bất phàm, sẽ không yếu hơn Lãnh Huyết Thập Tam đời trước!
Chẳng qua nàng tuyệt đối sẽ không kiêu ngạo tự mãn, đơn giản là vì có Diệp Lãng tồn tại, ảnh hưởng đến tâm cảnh của nàng, làm nàng cảm giác thủy chung vẫn có đỉnh núi để nàng chinh phục, cũng sẽ tiếp tục nỗ lực.
Cho dù có một ngày nào đó nàng đã siêu việt mọi người thì nàng cũng không cho rằng mình là người mạnh nhất!
Ở phương diện này, Diệp Lãng không phải chỉ có thể sử dụng hai từ thiên tài để hình dung, ngoài thiên phú ra, hắn còn có kinh nghiệm và ý tưởng của cả một thế giới.
Tri thức của võ lâm bảo khố, lý niệm của khoa học kỹ thuật hiện đại đều làm hắn có được tư bản mà người khác vĩnh viễn không thể có được!
"Ừ, ta giảng bài, ngươi tới phá trận." Diệp Lãng đứng trên vai Lãnh Huyết 520, nhìn xuống phía dưới nói, cũng không để ý đến việc Lãnh Huyết 520 chọn rút lui.
"Người tự tới đi, ta sợ ta làm sai, ta nhìn!" Lãnh Huyết 520 có chút yếu yếu nói, bên trong ngữ khí có chút không tự tin.
"Ta tới cái gì, ngươi nhìn xem ta đang là cái dạng này thì có thể phá giải một cái luyện kim trận lớn như vậy sao?" Diệp Lãng nhấn mạnh chữ "lớn".
"?? Lớn?" Lãnh Huyết 520 tựa hồ còn không chú ý tới tình huống của Diệp Lãng, nàng quay đầu nhìn lại mới phát hiện trên vai mình còn có một "chú lùn"...
"Thật đáng yêu!" Lãnh Huyết 520 nhìn một lúc sau mới thốt ra một câu.
"Ta không đáng yêu!" Diệp Lãng sửa lại, hắn cũng không muốn bị người khác xem như một thứ đáng yêu gì đó, chẳng qua hắn trả lời như vậy làm người khác cảm thấy có chút kỳ quái.
"Thực đáng yêu, ngươi như vậy không thể phá giải, vậy ta đến đi!" Lãnh Huyết 520 nói, mà một lúc sau.
"A a a a a..." Lãnh Huyết 520 nhảy dựng lên, kêu to.
"Làm gì vậy, nhức óc quá!" Diệp Lãng bịt lỗ tai lại, tiếng thết choi tai gần như thế làm hắn hiểu được cảm giác đinh tai nhức óc là như thế nào.
"Ngươi, sao ngươi lại nhỏ như vậy?" Tựa hồ lúc này Lãnh Huyết 520 mới phát hiện Diệp Lãng chỉ có chút chun.
Phản ứng trì độn này làm rất nhiều người cảm thấy có điểm vô lực, đây là lực phản xạ như thế nào?
"Nhỏ đi!"
Diệp Lãng trả lời, cũng làm người khác chán nản, cái này tính là trả lời sao? Mà càng làm họ cảm thấy vô lực là Lãnh Huyết 520 lại tiếp nhận câu trả lời này.
"Ừ, như vậy à." Lãnh Huyết 520 gật đầu, tựa hồ đã hiểu.
Rốt cuộc ngươi hiểu được cái gì, liệu có hiểu thật không?
"Tốt lắm, trước tiên sử dụng phòng ngự trận Thổ Chi Thập Tam, sau đó là công kích trận Hỏa Chi Tam, tinh lọc trận Thủy Chi Lục, phân biệt dùng 3 phần, 2 phần, 5 phần ma pháp lực..." Diệp Lãng nhìn một hồi, sau đó chỉ đạo Lãnh Huyết 520 tiến hành phá giải.
Dưới sự chỉ đạo của Diệp Lãng, Lãnh Huyết 520 phá giải rất thuận lợi, nàng cũng càng ngày càng bội phục Diệp Lãng hơn, tuy rằng chỉ là một ít luyện kim trận bình thường nhưng hắn có thể xảo diệu kết hợp với nhau.
Nàng tự hỏi mình làm không được, thậm chí còn không nghĩ tới!
Lúc này Lãnh Huyết 520 cảm thấy mình có thu hoạch rất lớn, nguyên bản cảm thấy con đường luyện kim thuật chật hẹp quanh co, bây giờ lại phát hiện nó rộng ra, cũng thẳng tắp.
Nàng tin rằng, nếu đi theo tiểu bất điểm này thì có lẽ con đường này sẽ càng ngày càng rộng rãi, càng ngày càng thẳng!
Ánh mắt nhìn Diệp Lãng của nàng bắt đầu có điểm sùng bái, giống như Diệp Lãng không phải là một tiểu bất điểm mà là một Cự Nhân vậy, là một Cự Nhân ngày càng cao lớn!
"Ê ê, ngươi ngây ra cái gì vậy, hành động nhanh lên!" Diệp Lãng nhìn Lãnh Huyết 520, thấy nàng ngẩn người liền nhắc nhở một chút.
"A, đã biết!" Lãnh Huyết 520 cả kinh, bắt đầu tập trung tinh thần vào công tác phá giải.
"Đừng phân tâm, luyện kim thuật kiêng kị nhất là phân tâm, lần sau nhớ chú ý!" Diệp Lãng nhíu mày lại nói.
"Ừ!"
Tình huống này trong mắt mọi người có điểm quái dị, một cái tiểu bất điểm dạy một "Cự Nhân" lớn hơn hắn 10 lần, cho dù biết năng lực tiểu bất điểm này rất mạnh, nhưng cũng cảm thấy thật quái dị.
"Xem ra trong một chốc thì chắc là hắn không biết để ý đến chúng ta đâu, các ngươi đều đi trước đi, những chuyện khác ta sẽ làm." Lãnh Huyết Ngũ nhìn Diệp Lãng, nói với đám người Lãnh Huyết Nhị.
"Tốt, ta đi trước, nếu ngươi còn có chuyện gì thì cứ trực tiếp nói với ta!" Lãnh Huyết Nhị nói một câu xong cũng liền rời đi, đối với tình trạng của Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ thì nàng cũng chỉ ngạc nhiên một hồi mà thôi, xong rồi hết chuyện. :
Những người khác cũng không khác biệt lắm, tuy rất ngạc nhiên chuyện này, bất quá sự tình đã sáng tỏ thì không cần phải tiếp tục ở lại đây làm gì.
Bất quá, cũng có một số người cảm thấy điều này thực kỳ lạ, ở lại nhìn Diệp Lãng hoặc Lãnh Huyết Ngũ!
Trong đám người này, đại bộ phận là luyện kim tiểu tổ, bọn họ rất muốn biết luyện kim thuật nào có thể tạo thành kết quả này, có thể làm một người thu nhỏ lại hơn mười lần.
Cái này đối với bất cứ một cái luyện kim thuật sĩ nào đều thực hấp dẫn!
Cho dù không có thì việc Diệp Lãng đang phá giải một thượng cổ luyện kim trận, hơn nữa còn giảng giải chi tiết như vậy cũng là một cơ hội chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Nếu như đám hoàng gia luyện kim thuật sĩ ở Tường Không Đế Quốc biết Diệp Lãng đang ở đây giảng giải làm thế nào để phá giải một cái thượng cổ luyện kim trận, bọn hõ sẽ buông hết chuyện trong này, chỉ muốn mọc cánh bay đến nơi này.
"A..."
Có phải ta nhìn nhầm không, ta thấy Lãnh Huyết Ngũ đang cười, là ảo giác sao? Nhất định là ảo giác!
"Ngốc, nơi này phải như vậy, ngươi như thế thì không được đâu, tuy trụ cột của ngươi rất vững chắc nhưng ngươi lại khuyết thiếu một chút linh hoạt!" Ở bên kia, Diệp Lãng lại bắt đầu dạy bảo Lãnh Huyết 520, đơn giản là vừa rồi nàng lại phát sinh thêm một sai lầm nữa.
"Ừ, ta biết rồi, vậy ngươi tới đi, ta đã đến cực hạn rồi." Lãnh Huyết 520 nói, đây cũng không phải là nàng dỗi mà thật sự là đã tới cực hạn của nàng rồi.
Tính cách của Lãnh Huyết 520 là tự hiểu được năng lực của mình, cái gì nàng không biết sẽ dừng lại, chậm rãi tìm tư liệu hay im lặng quan sát người khác, bổ khuyết những gì mình bị thiếu.
Đúng vậy, nàng chỉ yên lặng quan sát hay tự tra cứu, nàng sẽ không đi hỏi người khác, thực ra là có điểm không dám đihỏi, nàng sợ mình tạo phiền toái cho người ta.
Tính cách của Lãnh Huyết 520 tựa hồ thực sợ sệt, thực tự ti, thực cô độc!
Cũng vì vậy mà nàng luôn ở vị trí thực không chớp mắt trong Lãnh Huyết Tổ, lần này nàng đoạt được vị trí Lãnh Huyết Thập Tam cũng là một kết quả thực bất ngờ, là chuyện mà không ai có thể nghĩ tới được.
Có lẽ, cũng vì tính cách này mới giúp nàng đạt được vị trí này, là vàng thì trước sau gì cũng sáng!
Tuy rằng bắt nàng lãnh đạo một tiểu tổ có thể có chút khó khăn, bất quá cái này có thể chậm rãi bồi dưỡng!
Chỉ cần về sau nàng có thể sáng tạo ra luyện kim thuật cường đại thì cái tự tin kia tự nhiên sẽ chậm rãi dâng lên!
Tin rằng với tiềm lực của mình, nhất định chỉ trong vài năm nàng sẽ sáng tạo ra một thành tích bất phàm, sẽ không yếu hơn Lãnh Huyết Thập Tam đời trước!
Chẳng qua nàng tuyệt đối sẽ không kiêu ngạo tự mãn, đơn giản là vì có Diệp Lãng tồn tại, ảnh hưởng đến tâm cảnh của nàng, làm nàng cảm giác thủy chung vẫn có đỉnh núi để nàng chinh phục, cũng sẽ tiếp tục nỗ lực.
Cho dù có một ngày nào đó nàng đã siêu việt mọi người thì nàng cũng không cho rằng mình là người mạnh nhất!
Ở phương diện này, Diệp Lãng không phải chỉ có thể sử dụng hai từ thiên tài để hình dung, ngoài thiên phú ra, hắn còn có kinh nghiệm và ý tưởng của cả một thế giới.
Tri thức của võ lâm bảo khố, lý niệm của khoa học kỹ thuật hiện đại đều làm hắn có được tư bản mà người khác vĩnh viễn không thể có được!
"Ừ, ta giảng bài, ngươi tới phá trận." Diệp Lãng đứng trên vai Lãnh Huyết 520, nhìn xuống phía dưới nói, cũng không để ý đến việc Lãnh Huyết 520 chọn rút lui.
"Người tự tới đi, ta sợ ta làm sai, ta nhìn!" Lãnh Huyết 520 có chút yếu yếu nói, bên trong ngữ khí có chút không tự tin.
"Ta tới cái gì, ngươi nhìn xem ta đang là cái dạng này thì có thể phá giải một cái luyện kim trận lớn như vậy sao?" Diệp Lãng nhấn mạnh chữ "lớn".
"?? Lớn?" Lãnh Huyết 520 tựa hồ còn không chú ý tới tình huống của Diệp Lãng, nàng quay đầu nhìn lại mới phát hiện trên vai mình còn có một "chú lùn"...
"Thật đáng yêu!" Lãnh Huyết 520 nhìn một lúc sau mới thốt ra một câu.
"Ta không đáng yêu!" Diệp Lãng sửa lại, hắn cũng không muốn bị người khác xem như một thứ đáng yêu gì đó, chẳng qua hắn trả lời như vậy làm người khác cảm thấy có chút kỳ quái.
"Thực đáng yêu, ngươi như vậy không thể phá giải, vậy ta đến đi!" Lãnh Huyết 520 nói, mà một lúc sau.
"A a a a a..." Lãnh Huyết 520 nhảy dựng lên, kêu to.
"Làm gì vậy, nhức óc quá!" Diệp Lãng bịt lỗ tai lại, tiếng thết choi tai gần như thế làm hắn hiểu được cảm giác đinh tai nhức óc là như thế nào.
"Ngươi, sao ngươi lại nhỏ như vậy?" Tựa hồ lúc này Lãnh Huyết 520 mới phát hiện Diệp Lãng chỉ có chút chun.
Phản ứng trì độn này làm rất nhiều người cảm thấy có điểm vô lực, đây là lực phản xạ như thế nào?
"Nhỏ đi!"
Diệp Lãng trả lời, cũng làm người khác chán nản, cái này tính là trả lời sao? Mà càng làm họ cảm thấy vô lực là Lãnh Huyết 520 lại tiếp nhận câu trả lời này.
"Ừ, như vậy à." Lãnh Huyết 520 gật đầu, tựa hồ đã hiểu.
Rốt cuộc ngươi hiểu được cái gì, liệu có hiểu thật không?
"Tốt lắm, trước tiên sử dụng phòng ngự trận Thổ Chi Thập Tam, sau đó là công kích trận Hỏa Chi Tam, tinh lọc trận Thủy Chi Lục, phân biệt dùng 3 phần, 2 phần, 5 phần ma pháp lực..." Diệp Lãng nhìn một hồi, sau đó chỉ đạo Lãnh Huyết 520 tiến hành phá giải.
Dưới sự chỉ đạo của Diệp Lãng, Lãnh Huyết 520 phá giải rất thuận lợi, nàng cũng càng ngày càng bội phục Diệp Lãng hơn, tuy rằng chỉ là một ít luyện kim trận bình thường nhưng hắn có thể xảo diệu kết hợp với nhau.
Nàng tự hỏi mình làm không được, thậm chí còn không nghĩ tới!
Lúc này Lãnh Huyết 520 cảm thấy mình có thu hoạch rất lớn, nguyên bản cảm thấy con đường luyện kim thuật chật hẹp quanh co, bây giờ lại phát hiện nó rộng ra, cũng thẳng tắp.
Nàng tin rằng, nếu đi theo tiểu bất điểm này thì có lẽ con đường này sẽ càng ngày càng rộng rãi, càng ngày càng thẳng!
Ánh mắt nhìn Diệp Lãng của nàng bắt đầu có điểm sùng bái, giống như Diệp Lãng không phải là một tiểu bất điểm mà là một Cự Nhân vậy, là một Cự Nhân ngày càng cao lớn!
"Ê ê, ngươi ngây ra cái gì vậy, hành động nhanh lên!" Diệp Lãng nhìn Lãnh Huyết 520, thấy nàng ngẩn người liền nhắc nhở một chút.
"A, đã biết!" Lãnh Huyết 520 cả kinh, bắt đầu tập trung tinh thần vào công tác phá giải.
"Đừng phân tâm, luyện kim thuật kiêng kị nhất là phân tâm, lần sau nhớ chú ý!" Diệp Lãng nhíu mày lại nói.
"Ừ!"
Tình huống này trong mắt mọi người có điểm quái dị, một cái tiểu bất điểm dạy một "Cự Nhân" lớn hơn hắn 10 lần, cho dù biết năng lực tiểu bất điểm này rất mạnh, nhưng cũng cảm thấy thật quái dị.
"Xem ra trong một chốc thì chắc là hắn không biết để ý đến chúng ta đâu, các ngươi đều đi trước đi, những chuyện khác ta sẽ làm." Lãnh Huyết Ngũ nhìn Diệp Lãng, nói với đám người Lãnh Huyết Nhị.
"Tốt, ta đi trước, nếu ngươi còn có chuyện gì thì cứ trực tiếp nói với ta!" Lãnh Huyết Nhị nói một câu xong cũng liền rời đi, đối với tình trạng của Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ thì nàng cũng chỉ ngạc nhiên một hồi mà thôi, xong rồi hết chuyện. :
Những người khác cũng không khác biệt lắm, tuy rất ngạc nhiên chuyện này, bất quá sự tình đã sáng tỏ thì không cần phải tiếp tục ở lại đây làm gì.
Bất quá, cũng có một số người cảm thấy điều này thực kỳ lạ, ở lại nhìn Diệp Lãng hoặc Lãnh Huyết Ngũ!
Trong đám người này, đại bộ phận là luyện kim tiểu tổ, bọn họ rất muốn biết luyện kim thuật nào có thể tạo thành kết quả này, có thể làm một người thu nhỏ lại hơn mười lần.
Cái này đối với bất cứ một cái luyện kim thuật sĩ nào đều thực hấp dẫn!
Cho dù không có thì việc Diệp Lãng đang phá giải một thượng cổ luyện kim trận, hơn nữa còn giảng giải chi tiết như vậy cũng là một cơ hội chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Nếu như đám hoàng gia luyện kim thuật sĩ ở Tường Không Đế Quốc biết Diệp Lãng đang ở đây giảng giải làm thế nào để phá giải một cái thượng cổ luyện kim trận, bọn hõ sẽ buông hết chuyện trong này, chỉ muốn mọc cánh bay đến nơi này.